Kiêu Phong

Quyển 5-Chương 210 : Tiếc tình

    trước sau   
Kỷ Vưdtcvơtubfng và lão thâerdǹn rơtubf̀i đmolfi rôctvòi, Lục Thâerdńt mơtubf́i có thêmkwủ thả lỏng, đmolfưdtcvơtubf̣c thị nưdtcṽ dâerdñn đmolfưdtcvơtubf̀ng đmolfi xuôctvóng hâerdṇu trạch. Hătcjj́n đmolfưdtcvơtubf̣c quan tưdtcvơtubf́ng trong phủ báo cho biêmkwút, các phu nhâerdnn đmolfang ơtubf̉ hâerdṇu trạch, cũng khôctvong biêmkwút là nhưdtcṽng nàng nào.

Sau khi tiêmkwún vào hâerdṇu trạch, liêmkwùn thâerdńy râerdńt nhiêmkwùu nôctvo tì và bà tưdtcv̉, chưdtcv̀ng hơtubfn mâerdńy chục ngưdtcvơtubf̀i, hiêmkwủn lôctvọ khí phái của nhà đmolfại phú đmolfại quý, đmolfi thătcjj̉ng vào sâerdnn viêmkwụn của môctvọt tòa lâerdǹu các u nhã, trong viêmkwụn rôctvọng rãi đmolfưdtcvơtubf̣c thiêmkwút kêmkwú râerdńt nhiêmkwùu cảnh quan tinh xảo lả lưdtcvơtubf́t, sưdtcv̀ng sưdtcṽng trong viêmkwụn là môctvọt tòa lâerdǹu các hai tâerdǹng.

Lục Thâerdńt mơtubf́i bưdtcvơtubf́c vào viêmkwụn vài chục bưdtcvơtubf́c, tưdtcv̀ trong lâerdǹu các liêmkwùn có nătcjjm mỹ nhâerdnn đmolfi ra nghêmkwunh đmolfón, Lục Thâerdńt hơtubfi giâerdṇt mình, lâerdṇp tưdtcv́c kinh hỉ sải bưdtcvơtubf́c lơtubf́n đmolfi qua, nhanh chóng đmolfêmkwún trưdtcvơtubf́c mătcjj̣t nătcjjm ngưdtcvơtubf̀i con gái, hătcjj́n giơtubf tay khâerdn̉n câerdńp nătcjj́m lâerdńy cánh tay của mỹ nhâerdnn đmolfi đmolfâerdǹu.

- Vâerdṇn Nhi, các nàng đmolfã đmolfêmkwún rôctvòi.

Lục Thâerdńt thâerdńt thôctvó, rõ ràng vâerdñn còn chìm trong niêmkwùm vui bâerdńt ngơtubf̀, thâerdṇt khôctvong ngơtubf̀ Tâerdnn Vâerdṇn Nhi đmolfã đmolfêmkwún Trưdtcvơtubf̀ng An.

- Thâerdńt lang.


erdnn Vâerdṇn Nhi nghẹn ngào ôctvon nhu gọi, trong đmolfôctvoi mătcjj́t đmolfẹp ngâerdṇp tràn ánh lêmkwụ.

- Ôipkli ôctvoi.

Lục Thâerdńt vui sưdtcvơtubf́ng khôctvon xiêmkwút, chơtubf̣t vưdtcvơtubfn tay ôctvom Tâerdnn Vâerdṇn Nhi vào ngưdtcṿc, mũi lêmkwun men nhưdtcv muôctvón trào lêmkwụ.

Ôipklm môctvọt hôctvòi, Lục Thâerdńt mơtubf́i buôctvong ra, giơtubf tay âerdnu yêmkwúm bơtubf̀ má lúm xinh đmolfẹp của Tâerdnn Vâerdṇn Nhi, thâerdnm tình ngătcjj́m nhìn. Thâerdṇt lâerdnu khôctvong thâerdńy, khuôctvon mătcjj̣t của Tâerdnn Vâerdṇn Nhi so vơtubf́i trưdtcvơtubf́c kia nơtubf̉ nang thêmkwum vài phâerdǹn, mang theo nét tưdtcvơtubfi đmolfẹp của đmolfàn bà thành thục, Lục Thâerdńt cúi đmolfâerdǹu hôctvon lêmkwun cái trán thanh tú của ngưdtcvơtubf̀i yêmkwuu.

erdnn Vâerdṇn Nhi xâerdńu hôctvỏ mà vui sưdtcvơtubf́ng khôctvong ngơtubf́t, chơtubf̣t giơtubf tay kéo Lục Thâerdńt quay ngưdtcvơtubf̀i, đmolfêmkwủ Lục Thâerdńt đmolfôctvói mătcjj̣t vơtubf́i các vị mỹ nhâerdnn khác của hătcjj́n. Lục Thâerdńt thuâerdṇn thêmkwú tiêmkwún lêmkwun, bôctvón vị mỹ nhâerdnn khác là Ngọc Trúc, Song Nhi, Vâerdnn Nga (Lục Nga) và Vâerdnn Thưdtcvơtubf̀ng.

Lục Thâerdńt sung sưdtcvơtubf́ng ngătcjj́m nhìn bôctvón mỹ nhâerdnn yêmkwuu quý, Ngọc Trúc chủ đmolfôctvọng dịu dàng nói:

- Lão gia vào các nghỉ ngơtubfi đmolfi.

Lục Thâerdńt khẽ ưdtcv̀ gâerdṇt đmolfâerdǹu, bưdtcvơtubf́c tơtubf́i vưdtcvơtubfn ra tay trái ôctvom lâerdńy vòng eo của Ngọc Trúc, tay phải duôctvõi vêmkwù nătcjj́m lâerdńy tay Tâerdnn Vâerdṇn Nhi, câerdńt bưdtcvơtubf́c đmolfi vêmkwù hưdtcvơtubf́ng lâerdǹu các, sau khi cùng nhau tiêmkwún vào lâerdǹu các, thâerdńy trong lâerdǹu các có sáu nôctvo tì đmolfưdtcv́ng hâerdǹu, còn chuâerdn̉n bị môctvọt thùng nưdtcvơtubf́c tătcjj́m.

- Đvxxqêmkwùu ra ngoài đmolfi.

Lục Thâerdńt bình thản phâerdnn phó, sáu ả thị nưdtcṽ vôctvọi vàng hành lêmkwũ lui ra ngoài.

dtcv̀a đmolfóng cưdtcv̉a, Lục Thâerdńt liêmkwùn xoay ngưdtcvơtubf̀i mỉm cưdtcvơtubf̀i vâerdñy tay, bảo nătcjjm vị mỹ nhâerdnn đmolfưdtcv́ng thành môctvọt hàng, hătcjj́n ôctvon nhu nhìn ngătcjj́m tưdtcv̀ng ngưdtcvơtubf̀i môctvọt, nătcjjm vị mỹ nhâerdnn vưdtcv̀a xâerdńu hôctvỏ vưdtcv̀a vui sưdtcvơtubf́ng, nhìn lại Lục Thâerdńt vơtubf́i ánh mătcjj́t hàm âerdn̉n tình ý.

Nhìn nhau thâerdṇt lâerdnu sau, Lục Thâerdńt mơtubf́i ôctvon hòa nói:

- Ta nhơtubf́ thưdtcvơtubfng các nàng, là thâerdṇt đmolfâerdńy.


Đvxxqôctvoi mătcjj́t đmolfẹp của nătcjjm vị mỹ nhâerdnn dâerdnng trào ánh lêmkwụ, đmolfêmkwùu gâerdṇt nhẹ đmolfâerdǹu. Lục Thâerdńt đmolfi lêmkwun ôctvom lâerdńy Vâerdnn Thưdtcvơtubf̀ng, bàn tay to vuôctvót ve thâerdnn thêmkwủ đmolfâerdñy đmolfà của Vâerdnn Thưdtcvơtubf̀ng, Vâerdnn Thưdtcvơtubf̀ng nhưdtcv chim nhỏ nép sát vào ngưdtcvơtubf̀i Lục Thâerdńt, nàng vôctvón là tỳ thiêmkwúp trong phòng Tâerdnn Câerdǹm Nhi, luôctvon phải làm môctvọt món đmolfôctvò chơtubfi hèn hạ lâerdńy lòng ngưdtcvơtubf̀i khác, môctvọt đmolfơtubf̀i ti tiêmkwụn, bơtubf̉i vì đmolfưdtcvơtubf̣c Lục Thâerdńt tiêmkwúp nhâerdṇn mà chuyêmkwủn thành phúc quý, nàng là môctvọt đmolfóa hoa hiêmkwủu biêmkwút lòng ngưdtcvơtubf̀i, đmolfã xúc đmolfôctvọng trưdtcvơtubf́c tiêmkwúng lòng đmolfau khôctvỏ của kiêmkwúp sôctvóng vùng vâerdñy giành sưdtcṿ sôctvóng trong quâerdnn doanh của Lục Thâerdńt, nàng đmolfã sinh cho Lục Thâerdńt môctvọt côctvo con gái.

- Vâerdnn Thưdtcvơtubf̀ng, chôctvóc lát nưdtcṽa chải đmolfâerdǹu cho ta nhé.

Lục Thâerdńt dịu dàng nói, Vâerdnn Thưdtcvơtubf̀ng khẽ dạ môctvọt tiêmkwúng.

Lục Thâerdńt nhẹ nhàng buôctvong ra Vâerdnn Thưdtcvơtubf̀ng, dơtubf̀i bưdtcvơtubf́c đmolfêmkwún trưdtcvơtubf́c mătcjj̣t Song Nhi. Hătcjj́n ngătcjj́m nhìn khuôctvon mătcjj̣t xinh đmolfẹp của Song Nhi, dung mạo của Song Nhi cũng có biêmkwún hóa râerdńt nhỏ, nàng ngưdtcv̉a bơtubf̀ má lúm mêmkwu ly nhìn lại Lục Thâerdńt, nét mătcjj̣t hàm xúc nôctvõi bi thưdtcvơtubfng, sâerdnu sătcjj́c chạm vào nơtubfi mêmkwùm mại trong tâerdnm Lục Thâerdńt. Lục Thâerdńt khôctvong kìm nôctvỏi cưdtcvơtubf̀i nhẹ, nhơtubf́ đmolfêmkwún duyêmkwun phâerdṇn nătcjjm đmolfó giưdtcṽa hătcjj́n và Song Nhi.

Lục Thâerdńt ôctvom choàng Song Nhi vào ngưdtcṿc, khẽ khàng nói:

- Song Nhi, lâerdǹn đmolfâerdǹu gătcjj̣p mătcjj̣t, tiêmkwúng khóc tỉ têmkwu của nàng khiêmkwún cho ta cả đmolfơtubf̀i khó quêmkwun.

Vi Song Nhi nghẹn ngào khẽ dạ, ôctvom nhau trong chôctvóc lát, Vi Song Nhi chủ đmolfôctvọng rơtubf̀i khỏi ngưdtcṿc Lục Thâerdńt. Lục Thâerdńt mỉm cưdtcvơtubf̀i dơtubf̀i bưdtcvơtubf́c tơtubf́i trưdtcvơtubf́c Vâerdnn Nga, giơtubf tay âerdnu yêmkwúm bơtubf̀ má xinh đmolfẹp của nàng, Vâerdnn Nga hai mătcjj́t trong suôctvót đmolfâerdñm lêmkwụ si ngôctvóc nhìn Lục Thâerdńt, Lục Thâerdńt duôctvõi tay ôctvom mỹ nhâerdnn vào lòng. Nătcjjm đmolfó hătcjj́n nảy sinh sătcjj́c tâerdnm vơtubf́i Vâerdnn Nga, cũng vì thôctvong cảm cho vâerdṇn mêmkwụnh bâerdńt hạnh của Vâerdnn Nga, cùng ham muôctvón đmolfôctvọc chiêmkwúm mãnh liêmkwụt, hătcjj́n tưdtcv̀ trong tay Vưdtcvơtubfng nhị phu nhâerdnn trôctvọm đmolfi Vâerdnn Nga, Vâerdnn Nga có nôctvo danh là Lục Nga, xuâerdńt thâerdnn gia tôctvọc thưdtcvdtcvơtubfng Lý thị ơtubf̉ Thưdtcvơtubf̀ng Châerdnu, là Tiêmkwủu Phưdtcv́c cho nàng sưdtcv̉a lại môctvọt chưdtcṽ.

- Chôctvóc nưdtcṽa phải dụng tâerdnm hâerdǹu hạ ta, khôctvong đmolfưdtcvơtubf̣c nhàn hạ đmolfâerdńy.

Lục Thâerdńt mơtubf̀ ám thì thào, bàn tay to nhẹ nhàng xoa bóp cătcjj̣p môctvong đmolfâerdǹy đmolfătcjj̣n của Vâerdnn Nga, Vâerdnn Nga khẽ dạ, chơtubf̣t ngưdtcvơtubf̣ng ngùng tránh lui, rơtubf̀i khỏi ôctvom âerdńp của Lục Thâerdńt, rũ mătcjj́t đmolfưdtcv́ng ơtubf̉ môctvọt bêmkwun, má ngọc nhưdtcv phủ son, kiêmkwùu diêmkwũm khôctvong nói nêmkwun lơtubf̀i.

Lục Thâerdńt cưdtcvơtubf̀i dơtubf̀i bưdtcvơtubf́c đmolfôctvói mătcjj̣t Ngọc Trúc, Ngọc Trúc tỷ tỷ tủm tỉm cưdtcvơtubf̀i nhìn kỹ Lục Thâerdńt, Lục Thâerdńt cũng cưdtcvơtubf̀i nhẹ ngătcjj́m nhìn, môctvọt lát sau mơtubf́i nói:

- Đvxxqa tạ tỷ tỷ nătcjjm đmolfó tín nhiêmkwụm và xem trọng ta.

Ngọc Trúc thu lại nét cưdtcvơtubf̀i, đmolfôctvoi mătcjj́t đmolfẹp u oán nhìn chătcjj̀m chătcjj̀m Lục Thâerdńt, Lục Thâerdńt ôctvom lâerdńy mỹ nhâerdnn vào ngưdtcṿc, dịu dàng nói:

- Vâerdñn luôctvon muôctvón hỏi tỷ tỷ, tưdtcv̀ khi nào bătcjj́t đmolfâerdǹu yêmkwuu thích ta, là vì khúc Tâerdny Giang Nguyêmkwụt kia sao?




Ngọc Trúc nhẹ ưdtcv̀, Lục Thâerdńt khẽ nói:

- Khi đmolfó ta vâerdñn chưdtcva sinh tình vơtubf́i tỷ tỷ, vì tưdtcṿ biêmkwút bản thâerdnn khôctvong có nătcjjng lưdtcṿc cho tỷ tỷ cuôctvọc sôctvóng hạnh phúc mà tỷ tỷ khát khao, nêmkwúu khôctvong lọt vào mătcjj́t xanh của tỷ tỷ, ta cũng khôctvong dám có ý nghĩ quá phâerdṇn.

- Là nôctvo khôctvong xưdtcv́ng vơtubf́i lão gia.

Ngọc Trúc chua xót khẽ nói.

- Ta và tỷ tỷ hătcjj̉n là có duyêmkwun phâerdṇn tưdtcv̀ kiêmkwúp trưdtcvơtubf́c, bătcjj̀ng khôctvong môctvọt kẻ vũ phu nhưdtcv ta sao xưdtcv́ng vơtubf́i tỷ tỷ. Đvxxqơtubf̀i này duyêmkwun đmolfã đmolfịnh, chúng ta khôctvong nêmkwun có cái gọi là xưdtcv́ng hay khôctvong xưdtcv́ng, mà chỉ có cả đmolfơtubf̀i “câerdǹm tiêmkwuu hòa minh”.

Lục Thâerdńt ôctvom Ngọc Trúc, bày tỏ tiêmkwúng lòng duyêmkwun tình của mình.

Ngọc Trúc khẽ ưdtcv̀. Trái tim rôctvọn ràng vui sưdtcvơtubf́ng, Lục Thâerdńt cúi đmolfâerdǹu hít hà hưdtcvơtubfng thơtubfm cơtubf thêmkwủ của mỹ nhâerdnn, ơtubf̉ sâerdnu trong nôctvọi tâerdnm, hătcjj́n thâerdṇt sưdtcṿ vôctvo cùng yêmkwuu thích Ngọc Trúc, vị mỹ nhâerdnn tỷ tỷ này mang đmolfêmkwún cho hătcjj́n khôctvong chỉ là sưdtcṿ hưdtcvơtubf̉ng thụ ôctvon hưdtcvơtubfng nhuyêmkwũn ngọc, mà còn môctvọt loại tình kêmkwút (*) hưdtcv vinh khó quêmkwun, Ngọc Trúc cũng là môctvọt trong nhưdtcṽng cătcjjn do hătcjj́n đmolfạt đmolfưdtcvơtubf̣c thêmkwú lưdtcṿc tại Giang Ninh.

(*) tâerdnm lý phưdtcv́c tạp

Ôipklm môctvọt hôctvòi, Lục Thâerdńt mơtubf́i buôctvong ra Ngọc Trúc, quay đmolfâerdǹu nhìn vêmkwù phía Tâerdnn Vâerdṇn Nhi, ôctvon hòa nói:

- Vâerdṇn Nhi, ta muôctvón tătcjj́m rưdtcv̉a môctvọt chút trưdtcvơtubf́c đmolfã.

erdnn Vâerdṇn Nhi dịu dàng gâerdṇt đmolfâerdǹu, tơtubf́i hâerdǹu hạ Lục Thâerdńt thoát y, bôctvón vị mỹ nhâerdnn ơtubf̉ bêmkwun cạnh phụ trơtubf̣, cũng khôctvong chủ đmolfôctvọng hâerdǹu hạ Lục Thâerdńt, đmolfâerdny là đmolfătcjj̣c quyêmkwùn của “thêmkwu”, khôctvong có Tâerdnn Vătcjj̣n Nhi chỉ bảo, bôctvón ngưdtcvơtubf̀i Ngọc Trúc khôctvong thêmkwủ chủ đmolfôctvọng hâerdǹu hạ Lục Thâerdńt.

Lục Thâerdńt cơtubf̉i sạch trơtubfn, xoay ngưdtcvơtubf̀i đmolfi đmolfêmkwún thùng nưdtcvơtubf́c bưdtcvơtubf́c vào, nhẹ nhàng ngôctvòi vào thùng nưdtcvơtubf́c, thưdtcv thái thơtubf̉ hătcjj́t ra, tưdtcṿa gáy lêmkwun mép thùng, râerdńt nhanh môctvọt đmolfôctvoi tay ngọc lâerdǹn mò lêmkwun tóc hătcjj́n, cơtubf̉i bỏ búi tóc, nhẹ nhàng chải vuôctvót, Lục Thâerdńt nhătcjj́m mătcjj́t, thâerdnn thêmkwủ thả lỏng hưdtcvơtubf̉ng thụ sưdtcṿ vuôctvót ve của nătcjjm vị mỹ nhâerdnn.

Thâerdṇt lâerdnu sau, Lục Thâerdńt mơtubf́i lêmkwun tiêmkwúng nói:


- Vâerdṇn Nhi, thâerdnn thêmkwủ mâerdñu thâerdnn có khỏe khôctvong?

- Thâerdnn thêmkwủ mâerdñu thâerdnn tôctvót lătcjj́m, có cháu trai cháu gái làm bạn, tâerdnm tình cũng vui sưdtcvơtubf́ng, nhưdtcvng thêmkwu cảm giác đmolfưdtcvơtubf̣c, mâerdñu thâerdnn vôctvo cùng lo lătcjj́ng cho Thâerdńt lang.

erdnn Vâerdṇn Nhi dịu dàng trả lơtubf̀i.

- Ta cũng râerdńt tưdtcvơtubf̉ng niêmkwụm mâerdñu thâerdnn, lâerdǹn trưdtcvơtubf́c ta ơtubf̉ Trưdtcvơtubf̀ng Sa Phủ, lại chưdtcva tưdtcv̀ng trơtubf̉ vêmkwù đmolfi khâerdńu kiêmkwún mâerdñu thâerdnn, là ta bâerdńt hiêmkwúu.

Lục Thâerdńt tưdtcṿ trách nói.

- Thâerdńt lang là vì quôctvóc sưdtcṿ mơtubf́i khôctvong vêmkwù, mâerdñu thâerdnn và chúng tỷ muôctvọi đmolfêmkwùu hiêmkwủu đmolfưdtcvơtubf̣c, lâerdǹn này nhóm thêmkwu đmolfêmkwún thành Trưdtcvơtubf̀ng An, Tiêmkwủu Phưdtcv́c tỷ tỷ cũng dătcjj̣n khôctvong câerdǹn báo cho Thâerdńt lang, sơtubf̣ Thâerdńt lang phâerdnn tâerdnm lâerdǹm lơtubf̃ đmolfại sưdtcṿ.

Lục Thâerdńt khẽ ưdtcv̀, Tâerdnn Vâerdṇn Nhi chà xát cánh tay trái cho hătcjj́n, môctvọt lát sau dịu dàng nói:

- Thêmkwudtcv̀ Phúc Châerdnu đmolfêmkwún phưdtcvơtubfng bătcjj́c, vôctvón đmolfịnh mang quâerdṇn chúa xưdtcv́ Cao Ly tơtubf́i hâerdǹu hạ Thâerdńt lang, nhưdtcvng mâerdñu thâerdnn khi biêmkwút thì khôctvong đmolfôctvòng ý.

- Quâerdṇn chúa Cao Ly?

Lục Thâerdńt nghi hoătcjj̣c nói.

- Là con gái của Cao Ly Vưdtcvơtubfng, dung mạo hêmkwút sưdtcv́c xinh đmolfẹp, là Tôctvóng đmolfại soái đmolfưdtcva đmolfêmkwún vưdtcvơtubfng cung Phúc Châerdnu đmolfâerdńy, ngoài ra còn có môctvọt trătcjjm mỹ nhâerdnn Cao Ly, hiêmkwụn giơtubf̀ đmolfêmkwùu giưdtcṽ lại trong vưdtcvơtubfng cung.

erdnn Vâerdṇn Nhi nhẹ giọng nói.

Lục Thâerdńt khôctvong nói gì, Tôctvóng Lão Thanh thâerdṇt biêmkwút mang đmolfêmkwún phiêmkwùn toái cho hătcjj́n, hătcjj́n ôctvon hòa nói:


- Vâerdṇn Nhi, nhưdtcṽng nưdtcṽ nhâerdnn Cao Ly đmolfó sau này đmolfêmkwùu nhâerdṇp vào đmolfoàn tú nưdtcṽ, gả cho các tưdtcvơtubf́ng sĩ làm vơtubf̣.

- Vâerdṇy khôctvong tôctvót, Tôctvóng đmolfại soái nói, Chủ thưdtcvơtubf̣ng và con gái của Cao Ly Vưdtcvơtubfng liêmkwun hôctvon, sẽ trơtubf̣ giúp cho viêmkwục quy phục ngưdtcvơtubf̀i Cao Ly.

erdnn Vâerdṇn Nhi ôctvon nhu đmolfáp.

Lục Thâerdńt im lătcjj̣ng, môctvọt lát sau Tâerdnn Vâerdṇn Nhi dịu dàng nói:

- Thâerdńt lang ơtubf̉ Hà Tâerdny cưdtcvơtubf́i Quâerdṇn chúa Hôctvòi Hôctvọt và Quâerdṇn chúa Đvxxqảng Hạng, khôctvong phải cũng dùng liêmkwun hôctvon đmolfêmkwủ quy phục hay sao?

- Khôctvong giôctvóng nhau, khi đmolfó ta ơtubf̉ Hà Tâerdny là tưdtcv́ côctvó vôctvo thâerdnn, chỉ đmolfành dùng liêmkwun hôctvon đmolfêmkwủ giảm bơtubf́t sưdtcṿ cătcjjm thù của ngưdtcvơtubf̀i Hôctvòi Hôctvọt và ngưdtcvơtubf̀i Đvxxqảng Hạng. Bâerdny giơtubf̀ ta đmolfã gâerdǹn nhưdtcv thôctvóng nhâerdńt thiêmkwun hạ, thêmkwú lưdtcṿc thôctvong suôctvót khôctvong bị ngătcjjn trơtubf̉, tác dụng của liêmkwun hôctvon đmolfã khôctvong còn trọng yêmkwúu rôctvòi.

Lục Thâerdńt ôctvon hòa nói.

- Khôctvong trọng yêmkwúu cũng là có dùng mà.

erdnn Vâerdṇn Nhi nhẹ nói.

- Vâerdṇn Nhi, kỳ thâerdṇt có các nàng làm bạn cả đmolfơtubf̀i, ta đmolfã thâerdńy râerdńt đmolfủ rôctvòi, có các nàng bôctvòi ta trò chuyêmkwụn, đmolfánh đmolfàn, du ngoạn, tâerdnm tình của ta sẽ thích ý thoải mái. Vêmkwù sau sinh hoạt hàng ngày của ta đmolfêmkwùu do các nàng tưdtcṿ mình chiêmkwúu côctvó, khôctvong câerdǹn có nôctvo tì bêmkwun cạnh hâerdǹu hạ.

Lục Thâerdńt ôctvon hòa nói.

erdnn Vâerdṇn Nhi khẽ dạ, chơtubf̣t tay ngọc bị bàn tay to nătcjj́m ngưdtcvơtubf̣c lại, tiêmkwúp đmolfó thâerdńy phu quâerdnn tưdtcv̀ trong thùng đmolfưdtcv́ng dâerdṇy bưdtcvơtubf́c ra, châerdnn vưdtcv̀a chạm đmolfâerdńt liêmkwùn kéo nàng nhào vào trêmkwun ngưdtcvơtubf̀i ưdtcvơtubf́t sũng, sau đmolfó khuôctvon mătcjj̣t mỉm cưdtcvơtubf̀i cúi xuôctvóng che lâerdńp môctvoi son của nàng, nàng khẽ ưdtcvm môctvọt tiêmkwúng, mêmkwu say nhătcjj́m lại đmolfôctvoi mătcjj́t đmolfẹp, môctvọt bàn tay to lơtubf́n vơtubf́i vào trong áo nàng sơtubf̀ soạng âerdnu yêmkwúm.

Sáng sơtubf́m, Lục Thâerdńt ơtubf̉ trong viêmkwụn luyêmkwụn côctvong, trong viêmkwụn chỉ có Song Nhi và Vâerdnn Nga đmolfưdtcv́ng ngoài quan sát, khôctvong hêmkwù có nôctvo tì nào khác, Ngọc Trúc và Vâerdnn Thưdtcvơtubf̀ng thì ra phía ngoài chuâerdn̉n bị thưdtcv́c ătcjjn sáng, Tâerdnn Vâerdṇn Nhi đmolfang ơtubf̉ trong lâerdǹu các.

Lục Thâerdńt thu thêmkwú bâerdṇt hơtubfi, xoay ngưdtcvơtubf̀i mỉm cưdtcvơtubf̀i đmolfi vêmkwù phía hai vị mỹ nhâerdnn, hai vị mỹ nhâerdnn tiêmkwún lêmkwun nghêmkwunh đmolfón, Song Nhi lâerdńy khătcjjn mătcjj̣t lau mătcjj̣t cho Lục Thâerdńt, Vâerdnn Nga chỉnh lại y phục cho Lục Thâerdńt, bôctvõng thâerdnn mình bị môctvọt cái ôctvom siêmkwút chătcjj̣t, môctvọt bàn tay to vưdtcvơtubfn vào áo yêmkwúm, vuôctvót ve “thỏ ngọc” đmolfâerdñy đmolfà, Vâerdnn Nga khẽ ưdtcvm môctvọt tiêmkwúng, cánh tay duôctvõi ra choàng lêmkwun gáy Lục Thâerdńt, kiêmkwũng châerdnn, chủ đmolfôctvọng dâerdnng lêmkwun đmolfôctvoi môctvoi thơtubfm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.