Kiêu Phong

Quyển 5-Chương 209 : Kết nối

    trước sau   
Sau khi Triênrdf̣u Khuôkbrjng Dânxal̃n đjmcgânxal̀u hàng, phải qua hai canh giơgkwx̀ mơgkwx́i có thênrdf̉ bình ôkbrj̉n chiênrdf́n loạn, quânxaln Triênrdf̣u Khuôkbrjng Dânxal̃n đjmcgào vong lục tục quay lại hơgkwxn phânxaln nưkvjẻa, trong đjmcgó có Triênrdf̣u Khuôkbrjng Nghĩa. Triênrdf̣u Khuôkbrjng Nghĩa bị dânxal̃n tơgkwx́i trưkvjeơgkwx́c mătjiẓt Lục Thânxaĺt.

- Tôkbrj̣i thânxal̀n bái kiênrdf́n Ngu Vưkvjeơgkwxng đjmcgnrdf̣n hạ.

Triênrdf̣u Khuôkbrjng Nghĩa cung kính bái kiênrdf́n Lục Thânxaĺt.

Lục Thânxaĺt lạnh lùng nhìn gã, hỏi:

- Vì sao ngưkvjeơgkwxi vưkvjét bỏ huynh trưkvjeơgkwx̉ng môkbrj̣t mình chạy trôkbrj́n?

Triênrdf̣u Khuôkbrjng Nghĩa ngânxal̉n ra, khôkbrjng nghĩ tơgkwx́i Lục Thânxaĺt lại đjmcgôkbrj̣t nhiênrdfn vânxaĺn tôkbrj̣i, trong sôkbrj́ ‘tưkvjeơgkwx́ng sĩ Tôkbrj́ng quôkbrj́c’ theo Triênrdf̣u Khuôkbrjng Nghĩa trơgkwx̉ vênrdf̀ có rânxaĺt nhiênrdf̀u ngưkvjeơgkwx̀i nghe xong đjmcgênrdf̀u nhìn vênrdf̀ phía Triênrdf̣u Khuôkbrjng Nghĩa, ánh mătjiźt của môkbrj̣t sôkbrj́ ngưkvjeơgkwx̀i lôkbrj̣ ra sưkvjẹ khinh miênrdf̣t.


- Là huynh trưkvjeơgkwx̉ng của tôkbrj̣i thânxal̀n khôkbrjng chịu trôkbrj́n.

Triênrdf̣u Khuôkbrjng Nghĩa chỉ đjmcgành trả lơgkwx̀i.

- Bôkbrj̉n vưkvjeơgkwxng đjmcgã nói qua tânxaĺt cả đjmcgênrdf̀u đjmcgưkvjeơgkwx̣c đjmcgătjiẓc xá vôkbrjkbrj̣i, tuy nhiênrdfn ta khôkbrjng muôkbrj́n dùng loại ngưkvjeơgkwx̀i nhưkvje ngưkvjeơgkwxi, vênrdf̀ sau ngưkvjeơgkwxi có thênrdf̉ làm chưkvjéc tán quan.

Lục Thânxaĺt lạnh lùng nói, nói xong xua tay, lânxaḷp tưkvjéc có tưkvjeơgkwx́ng sĩ đjmcgênrdf́n áp giải Triênrdf̣u Khuôkbrjng Nghĩa đjmcgi.

Ánh mătjiźt của Lục Thânxaĺt nhìn tơgkwx́i nhưkvjẽng ngưkvjeơgkwx̀i quy hàng khác, ánh mătjiźt nhanh chóng đjmcgịnh vị môkbrj̣t quan vătjizn, hătjiźn mơgkwx̉ miênrdf̣ng:

- Trình Đzmgxưkvjéc Huyênrdf̀n, lại đjmcgânxaly.

Trình Đzmgxưkvjéc Huyênrdf̀n ngânxaly ra, vôkbrj̣i đjmcgi qua hành lênrdf̃ cung kính nói:

- Tôkbrj̣i thânxal̀n bái kiênrdf́n Ngu Vưkvjeơgkwxng đjmcgnrdf̣n hạ.

- Trình Đzmgxưkvjéc Huyênrdf̀n, ta rânxaĺt thưkvjeơgkwx̉ng thưkvjéc nătjizng lưkvjẹc làm viênrdf̣c của ngưkvjeơgkwxi, cho nênrdfn tưkvjèng nói muôkbrj́n dùng ngưkvjeơgkwxi, vênrdf̀ sau ngưkvjeơgkwxi làm Thưkvjé Sưkvjẻ Tưkvjeơgkwxng Phàn đjmcgi, trưkvjeơgkwx́c tiênrdfn tu sưkvjẻa cho tôkbrj́t cânxaly cânxal̀u bătjiźc qua Hán Thủy.

Lục Thânxaĺt ôkbrjn hòa nói.

Trình Đzmgxưkvjéc Huyênrdf̀n ngânxal̉n ra, sau đjmcgó kích đjmcgôkbrj̣ng vôkbrj̣i vàng quỳ xuôkbrj́ng đjmcgânxaĺt, cung kính nói:

- Thânxal̀n tạ Ngu Vưkvjeơgkwxng đjmcgnrdf̣n hạ ban ânxaln.

- Đzmgxưkvjéng lênrdfn đjmcgi.


Lục Thânxaĺt nói, Trình Đzmgxưkvjéc Huyênrdf̀n cung kính đjmcgưkvjéng dânxaḷy.

- Thay mătjiẓt bôkbrj̉n vưkvjeơgkwxng đjmcgi tuyênrdfn bôkbrj́ vơgkwx́i hàng thânxal̀n, vênrdf̀ sau bôkbrj̉n vưkvjeơgkwxng sẽ dùng đjmcgênrdf́n bọn họ, nhưkvjeng trưkvjeơgkwx́c mătjiźt chỉ có thênrdf̉ bảo lưkvjeu tán giai, chơgkwx̀ bôkbrj̉n vưkvjeơgkwxng sătjiźp xênrdf́p xong chỉnh thênrdf̉ rôkbrj̀i, trong vòng môkbrj̣t nătjizm, sẽ dùng bọn họ.

Lục Thânxaĺt nói.

- Vânxalng, thânxal̀n sẽ báo cho biênrdf́t.

Trình Đzmgxưkvjéc Huyênrdf̀n cung kính đjmcgáp lại, Lục Thânxaĺt gânxaḷt đjmcgânxal̀u, xoay ngưkvjeơgkwx̀i rơgkwx̀i khỏi đjmcgi Ưibbáng Thiênrdfn Phủ.

gkwx̉i vì Triênrdf̣u Khuôkbrjng Dânxal̃n đjmcgânxal̀u hàng, Triênrdf̣u Khuôkbrjng Mỹ đjmcgóng giưkvjẽ tại Ưibbáng Thiênrdfn Phủ sau khi nhânxaḷn đjmcgưkvjeơgkwx̣c thưkvje viênrdf́t tay của Triênrdf̣u Khuôkbrjng Dânxal̃n, liênrdf̀n mơgkwx̉ thành suânxaĺt lĩnh quan viênrdfn Tôkbrj́ng quôkbrj́c đjmcgi đjmcgânxal̀u hàng, đjmcgánh dânxaĺu ngày diênrdf̣t vong của Đzmgxại Tôkbrj́ng quôkbrj́c mơgkwx́i thành lânxaḷp chưkvjea bao lânxalu, trơgkwx̉ thành môkbrj̣t gơgkwx̣n sóng nhỏ giưkvjẽa dòng sôkbrjng dài lịch sưkvjẻ.

Lục Thânxaĺt tọa trânxaĺn Ưibbáng Thiênrdfn Phủ bătjiźt đjmcgânxal̀u giải quyênrdf́t hânxaḷu quả chiênrdf́n tranh, quan viênrdfn và tưkvjeơgkwx́ng soái cânxaĺp cao của ‘Đzmgxại Tôkbrj́ng’ nguyênrdfn bản luânxaln phiênrdfn đjmcgưkvjea đjmcgi thành Trưkvjeơgkwx̀ng An chơgkwx̀ đjmcgưkvjeơgkwx̣c dùng, đjmcgôkbrj̀ng thơgkwx̀i chỉnh quânxaln trênrdfn diênrdf̣n rôkbrj̣ng, phânxaln tán trả vênrdf̀, quan tưkvjeơgkwx́ng trung hạ tânxal̀ng mânxaĺt đjmcgi thuôkbrj̣c binh đjmcgênrdf̀u trơgkwx̉ thành phó tưkvjeơgkwx́ng trong các quânxaln doanh khác của hătjiźn, còn ba huynh đjmcgênrdf̣ Triênrdf̣u thị đjmcgênrdf̀u áp giải đjmcgênrdf́n Tânxaĺn quôkbrj́c, tách ra giam lỏng.

Lục Thânxaĺt gưkvjẻi cho Chu hoàng đjmcgênrdf́ môkbrj̣t phong thưkvje, thătjiz̉ng thătjiźn nói ra mình chính là Tânxaĺn Vưkvjeơgkwxng, mơgkwx̀i Chu hoàng đjmcgênrdf́ có thênrdf̉ hiênrdf̉u và bỏ qua cho, Chu hoàng đjmcgênrdf́ khôkbrjng có hôkbrj̀i ânxalm, cũng khôkbrjng biênrdf̉u thị thái đjmcgôkbrj̣ gì vơgkwx́i viênrdf̣c Lục Thânxaĺt chiênrdf́n bại Triênrdf̣u Khuôkbrjng Dânxal̃n. Mọi chính sưkvjẹ của đjmcgịa phưkvjeơgkwxng ‘Tôkbrj́ng quôkbrj́c’ Lục Thânxaĺt cătjizn dătjiẓn dânxalng thưkvje đjmcgênrdf́n Khai Phong Phủ, còn vênrdf̀ quânxaln sưkvjẹ thì phải xin chỉ thị của Quan Lũng đjmcgại đjmcgôkbrj đjmcgôkbrj́c phủ.

Ơepgs̉ Ưibbáng Thiênrdfn Phủ chưkvjèng nưkvjẻa tháng, Lục Thânxaĺt khơgkwx̉i hành đjmcgênrdf́n thành Trưkvjeơgkwx̀ng An, Phan Mỹ vânxal̃n nhưkvje cũ nătjiźm giưkvjẽ hơgkwxn mưkvjeơgkwx̀i vạn quânxaln tại Tưkvjeơgkwxng Chânxalu, Tào Bânxaln cũng đjmcgang ơgkwx̉ Lạc Dưkvjeơgkwxng. Lục Thânxaĺt khôkbrjng lênrdf̣nh bọn họ quy thuânxaḷn giao ra quânxaln lưkvjẹc, nhưkvjeng sau khi Tôkbrj́ng quôkbrj́c bị diênrdf̣t, Tào Bânxaln đjmcgã chủ đjmcgôkbrj̣ng giải tán quânxaln vênrdf̀ quênrdf, hiênrdf̣n giơgkwx̀ trânxaĺn thủ Lạc Dưkvjeơgkwxng là tám vạn Cânxaĺm quânxaln chính quy.

Sau khi Lục Thânxaĺt biênrdf́t đjmcgưkvjeơgkwx̣c tin tưkvjéc, sai ngưkvjeơgkwx̀i đjmcgi ânxaln cânxal̀n thătjizm hỏi Phan Mỹ và Tào Bânxaln, ngoài ra khôkbrjng nói gì khác, Phan Mỹ và Tào Bânxaln cũng khôkbrjng trả lơgkwx̀i cái gì. Mà tin tưkvjéc Lục Thiênrdfn Phong chính là ngưkvjeơgkwx̀i đjmcgưkvjéng đjmcgânxal̀u Tânxaĺn quôkbrj́c đjmcgã lan truyênrdf̀n khătjiźp Chu quôkbrj́c, thânxaḷm chí có lơgkwx̀i đjmcgôkbrj̀n đjmcgại rătjiz̀ng, Hoàng đjmcgênrdf́ Đzmgxại Chu bênrdf̣ hạ trong chuyênrdf́n tânxaly tuânxal̀n trưkvjeơgkwx́c đjmcgânxaly đjmcgã biênrdf́t đjmcgưkvjeơgkwx̣c Lục Thiênrdfn Phong chính là ngưkvjeơgkwx̀i đjmcgưkvjéng đjmcgânxal̀u Tânxaĺn quôkbrj́c.

gkwx̀i đjmcgôkbrj̀n vưkvjèa truyênrdf̀n ra liênrdf̀n bị ngưkvjeơgkwx̀i ngưkvjeơgkwx̀i chânxaĺt vânxaĺn, nhưkvjeng khôkbrjng lânxalu sau tin đjmcgôkbrj̀n đjmcgó đjmcgã đjmcgưkvjeơgkwx̣c chưkvjéng thưkvjẹc. Tânxaĺn quôkbrj́c dùng thuyênrdf̀n biênrdf̉n chuyênrdfn chơgkwx̉ rânxaĺt nhiênrdf̀u lưkvjeơgkwxng thưkvjẹc đjmcgênrdf́n Tênrdf̀ Lôkbrj̃ cưkvjéu nạn thiênrdfn tai và tu sưkvjẻa đjmcgênrdf đjmcgnrdf̀u. Quan đjmcgịa phưkvjeơgkwxng vùng Tênrdf̀ Lôkbrj̃ dưkvjeơgkwx́i sưkvjẹ chỉ huy của Thưkvjé sưkvjẻ Thanh Chânxalu Tưkvjè Huyênrdf̃n bătjiźt đjmcgânxal̀u tích cưkvjẹc trị thủy Hoàng Hà, Lục Thiênrdfn Phong đjmcgnrdf̀u đjmcgi ba mưkvjeơgkwxi vạn quânxaln lưkvjẹc phụ trơgkwx̣ sưkvjẻa trị Hoàng Hà, nênrdf́u vào cuôkbrj́i thu đjmcgânxal̀u đjmcgôkbrjng có thênrdf̉ sưkvjẻa trị tôkbrj́t Hoàng Hà, nhưkvjenxaḷy nătjizm sau sẽ có thênrdf̉ thu hoạch lưkvjeơgkwxng thưkvjẹc.

Chu quôkbrj́c rơgkwxi vào trạng thái hòa bình mà lại quái dị, đjmcgênrdf̀u bị tin tưkvjéc Tânxaĺn quôkbrj́c và Chu quôkbrj́c thânxaḷt sưkvjẹ hơgkwx̣p thành môkbrj̣t nưkvjeơgkwx́c khiênrdf́n cho khôkbrjng thênrdf̉ tưkvjeơgkwx̉ng tưkvjeơgkwx̣ng nôkbrj̉i. Toàn bôkbrj̣ Chu quôkbrj́c khôkbrjng hênrdf̀ xuânxaĺt hiênrdf̣n hiênrdf̣n tưkvjeơgkwx̣ng phản kháng, Lục Thiênrdfn Phong đjmcgã nătjiźm trong tay hơgkwxn phânxaln nưkvjẻa quânxaln lưkvjẹc và lãnh thôkbrj̉ quôkbrj́c gia của Chu quôkbrj́c, chỉ có quânxaln sưkvjẹ và chính sưkvjẹ của Khai Phong Phủ khôkbrjng chịu ảnh hưkvjeơgkwx̉ng của Lục Thiênrdfn Phong, nhưkvjeng trong thành Khai Phong Phủ cũng đjmcgã yênrdfn ôkbrj̉n khôkbrji phục lại đjmcgơgkwx̀i sôkbrj́ng phôkbrj̀n hoa an bình, quan và dânxaln thuôkbrj̣c trung hạ tânxal̀ng ngày ngày nói cưkvjeơgkwx̀i vui vẻ sinh hoạt, nguyênrdfn nhânxaln là vì khôkbrjng còn sưkvjẹ uy hiênrdf́p của chiênrdf́n tranh.

Lục Thânxaĺt cùng ba mưkvjeơgkwxi vạn Ba Lătjizng quânxaln tơgkwx́i thành Trưkvjeơgkwx̀ng An, Kỷ Vưkvjeơgkwxng suânxaĺt lĩnh quan viênrdfn vătjizn võ thành Trưkvjeơgkwx̀ng An ơgkwx̉ ngoài Diênrdfn Hưkvjeng môkbrjn nghênrdfnh đjmcgón, ơgkwx̉ xa xa có mânxaĺy vạn dânxaln chúng tânxaḷp trung nhìn xem. Lục Thânxaĺt cưkvjeơgkwx̃i ngưkvjẹa ra khỏi hàng ngũ tiênrdf́n lênrdfn trưkvjeơgkwx́c, tơgkwx́i gânxal̀n Kỷ Vưkvjeơgkwxng thì xuôkbrj́ng ngưkvjẹa.


Kỷ Vưkvjeơgkwxng cung kính chânxaĺp lênrdf̃ nói:

- Hi Cânxal̉n cung nghênrdfnh Ngu Vưkvjeơgkwxng.

Lục Thânxaĺt đjmcgi lênrdfn nânxalng dânxaḷy, ôkbrjn hòa nói:

- Đzmgxênrdf̣ là huynh đjmcgênrdf̣ của ta, khôkbrjng cânxal̀n xa lạ nhưkvjenxaḷy, vênrdf̀ sau gọi ta ‘Thânxaĺt huynh’ là đjmcgưkvjeơgkwx̣c.

- Thânxaĺt huynh.

Kỷ Vưkvjeơgkwxng cảm đjmcgôkbrj̣ng khẽ gọi.

Lục Thânxaĺt mỉm cưkvjeơgkwx̀i gânxaḷt đjmcgânxal̀u, giơgkwx tay vôkbrj̃ vôkbrj̃ vai trái y, nói:

- Chúng ta nói qua rôkbrj̀i mà, cho nênrdfn đjmcgênrdf̣ phải làm huynh đjmcgênrdf̣ của ta đjmcgânxaĺy.

Kỷ Vưkvjeơgkwxng gânxaḷt đjmcgânxal̀u, nói:

- Thânxaḷt khôkbrjng ngơgkwx̀, Thânxaĺt huynh chính là ngưkvjeơgkwx̀i đjmcgưkvjéng đjmcgânxal̀u Tânxaĺn quôkbrj́c.

- Ta là ngưkvjeơgkwx̀i đjmcgưkvjéng đjmcgânxal̀u Tânxaĺn quôkbrj́c, nhưkvjeng vênrdf̀ sau sẽ khôkbrjng còn Tânxaĺn quôkbrj́c nưkvjẽa.

Lục Thânxaĺt mỉm cưkvjeơgkwx̀i đjmcgáp lại.

Kỷ Vưkvjeơgkwxng hiênrdf̉u đjmcgưkvjeơgkwx̣c gânxaḷt đjmcgânxal̀u. Lục Thânxaĺt mỉm cưkvjeơgkwx̀i đjmcgôkbrj́i mătjiẓt vơgkwx́i quan viênrdfn vătjizn võ thành Trưkvjeơgkwx̀ng An, sau khi tiênrdf́p nhânxaḷn lênrdf̃ nghênrdfnh đjmcgón, cùng Kỷ Vưkvjeơgkwxng tiênrdf́n vào thành Trưkvjeơgkwx̀ng An.


Vào thành Trưkvjeơgkwx̀ng An rôkbrj̀i, Lục Thânxaĺt khôkbrjng đjmcgi đjmcgênrdf́n Hoàng cung, mà đjmcgi phủ Ngu Vưkvjeơgkwxng, là trưkvjeơgkwx́c đjmcgó hătjiźn đjmcgã phânxaln phó xânxaly dưkvjẹng. Hiênrdf̣n giơgkwx̀ quânxaln lưkvjẹc thành Trưkvjeơgkwx̀ng An có mưkvjeơgkwx̀i vạn, thuôkbrj̣c quyênrdf̀n thôkbrj́ng soái của Dưkvjeơgkwxng Côkbrjn, bảy vạn là Tânxaĺn quânxaln tinh nhuênrdf̣ đjmcgênrdf́n tưkvjè Hán Trung, còn Dưkvjeơgkwxng Côkbrjn cũng đjmcgã đjmcgi Hà Hoàng trânxaĺn thủ.

Hóa ra khi Trung Nguyênrdfn phát sinh chiênrdf́n loạn, cũng là lúc Thôkbrj̉ Phiênrdfn thu hoạch lưkvjeơgkwxng thưkvjẹc ơgkwx̉ Hà Tânxaly và Hà Hoàng. Tán Phôkbrj̉ Thôkbrj̉ Phiênrdfn tânxaḷp kênrdf́t quânxaln lưkvjẹc tưkvjè rânxaĺt nhiênrdf̀u bôkbrj̣ lạc đjmcgi xânxalm lânxaĺn Hà Tânxaly và Hà Hoàng, nhơgkwx̀ có thủ quânxaln Hà Tânxaly và Hà Hoàng ngoan cưkvjeơgkwx̀ng phòng ngưkvjẹ, đjmcgại quânxaln của Thôkbrj̉ Phiênrdfn khôkbrjng chiênrdf́m đjmcgưkvjeơgkwx̣c bânxaĺt kỳ thu hoạch gì, nhưkvjeng vânxal̃n khôkbrjng chịu lui quânxaln. Lânxal̀n này Lục Thânxaĺt mang đjmcgênrdf́n Ba Lătjizng quânxaln của Đzmgxôkbrj̃ Dũng, chính là muôkbrj́n đjmcgả kích Thôkbrj̉ Phiênrdfn quânxaln môkbrj̣t đjmcgòn nătjiẓng nênrdf̀.

Ơepgs̉ phủ Ngu Vưkvjeơgkwxng, Lục Thânxaĺt và Kỷ Vưkvjeơgkwxng cùng vơgkwx́i mưkvjeơgkwx̀i bảy vị trọng thânxal̀n vătjizn võ thành Trưkvjeơgkwx̀ng An tụ hôkbrj̣i, sau khi ătjizn uôkbrj́ng tiênrdf̣c rưkvjeơgkwx̣u, Lục Thânxaĺt giưkvjẽ lại Kỷ Vưkvjeơgkwxng, Tôkbrj́ng Kỳ và Trưkvjeơgkwxng Tênrdf̀ Hiênrdf̀n uôkbrj́ng trà, có môkbrj̣t sôkbrj́ viênrdf̣c cânxal̀n thôkbrjng qua Kỷ Vưkvjeơgkwxng và lão thânxal̀n Chu quôkbrj́c đjmcgi cânxalu thôkbrjng.

Phủ Ngu Vưkvjeơgkwxng nătjiz̀m ơgkwx̉ Trưkvjeơgkwx̀ng Nhạc phưkvjeơgkwx̀ng ngoài Đzmgxại Minh cung, bôkbrj́ cục và cảnh trí cũng khá, rânxaĺt lânxalu trưkvjeơgkwx́c kia là phủ của Lôkbrj̃ Vưkvjeơgkwxng triênrdf̀u Đzmgxưkvjeơgkwx̀ng, sau lại qua mânxaĺy đjmcgơgkwx̀i chủ, thânxaḷm chí còn bị phânxaln tách thành mânxaĺy nhà. Sau khi nhânxaḷn đjmcgưkvjeơgkwx̣c thôkbrjng báo của Lục Thânxaĺt, Lục Thiênrdfn Cânxal̀n lưkvjẹa chọn trạch khu, khânxal̉n cânxaĺp tu sưkvjẻa môkbrj̣t phen, tái hiênrdf̣n lại Vưkvjeơgkwxng phủ to lơgkwx́n môkbrj̣t thơgkwx̀i.

kbrj́n ngưkvjeơgkwx̀i ngôkbrj̀i trong sưkvjeơgkwx̉ng thính ơgkwx̉ hoa viênrdfn, vânxaly quanh bàn mà ngôkbrj̀i, có thị nưkvjẽ dânxalng trà lênrdfn, Lục Thânxaĺt mỉm cưkvjeơgkwx̀i mơgkwx̀i trà, Kỷ Vưkvjeơgkwxng vẻ mătjiẓt tùy ý lânxaĺy uôkbrj́ng, hai vị lão thânxal̀n thì cânxalu nênrdf̣ nânxalng chén, nhânxaĺp ngụm nhỏ phânxal̉m trà.

Buôkbrjng chén trà, Lục Thânxaĺt mỉm cưkvjeơgkwx̀i nói:

- Các ngưkvjeơgkwxi có đjmcgnrdf̀u khôkbrjng hiênrdf̉u, cưkvjé viênrdf̣c hỏi.

Hai vị lão thânxal̀n cânxal̉n thânxaḷn khôkbrjng nói, Kỷ Vưkvjeơgkwxng bình tĩnh nói:

- Nghe nói Thânxaĺt huynh vânxal̃n còn tưkvjẹ xưkvjeng là Tânxaĺn Vưkvjeơgkwxng, khôkbrjng biênrdf́t Thânxaĺt huynh tính toán khi nào đjmcgătjizng cơgkwx?

Lục Thânxaĺt nhìn Kỷ Vưkvjeơgkwxng, nói:

- Hi Cânxal̉n, đjmcgênrdf̣ có biênrdf́t vì sao ta vânxal̃n tưkvjẹ xưkvjeng là ‘Tânxaĺn Vưkvjeơgkwxng’ hay khôkbrjng?

Kỷ Vưkvjeơgkwxng lătjiźc đjmcgânxal̀u, nói:

- Mơgkwx̀i Thânxaĺt huynh chỉ bảo.


- Bơgkwx̉i vì ta khôkbrjng nghĩ hành thích vua, cho nênrdfn khi ơgkwx̉ Giang Nam, ta vânxal̃n khôkbrjng có diênrdf̣t Đzmgxưkvjeơgkwx̀ng quôkbrj́c.

Lục Thânxaĺt trả lơgkwx̀i.

Kỷ Vưkvjeơgkwxng và lão thânxal̀n đjmcgênrdf̀u nhìn Lục Thânxaĺt, Lục Thânxaĺt lại nói:

- Ta làm ngưkvjeơgkwx̀i có ranh giơgkwx́i cuôkbrj́i cùng nhânxaĺt đjmcgịnh, hành vi hành thích vua ta khôkbrjng muôkbrj́n làm, cho nênrdfn ta khôkbrjng vì thôkbrj́ng nhânxaĺt phưkvjeơgkwxng Nam mà tiênrdf́n vào diênrdf̣t Đzmgxưkvjeơgkwx̀ng quôkbrj́c. Lúc trưkvjeơgkwx́c ta đjmcgênrdf́n Chu quôkbrj́c, chủ ý là dò hỏi quânxaln tình Chu quôkbrj́c, khôkbrjng tính trơgkwx̉ thành trọng thânxal̀n chânxaln chính của Đzmgxại Chu. Cho đjmcgênrdf́n ngày nay, ta vânxal̃n nhưkvje cũ sẽ khôkbrjng làm ra hành vi thânxal̀n tưkvjẻ hành thích vua, ta tình nguyênrdf̣n tiênrdf́p tục chơgkwx̀ đjmcgơgkwx̣i.

Kỷ Vưkvjeơgkwxng và lão thânxaln im lătjiẓng, môkbrj̣t lát sau, Lục Thânxaĺt lại nói:

- Hi Cânxal̉n à, đjmcgênrdf̣ cũng hiênrdf̉u đjmcgưkvjeơgkwx̣c, Bênrdf̣ hạ lânxal̀n nưkvjẽa tưkvjé phong ta, hătjiz̉n là có tânxalm nhưkvjeơgkwx̀ng ngôkbrji cho ta, ban ânxaln của Bênrdf̣ hạ ta khătjiźc sânxalu trong lòng, cho nênrdfn ta khôkbrjng muôkbrj́n vôkbrj̣i vàng lênrdfn ngôkbrji Hoàng đjmcgênrdf́.

Kỷ Vưkvjeơgkwxng lătjiẓng lẽ gânxaḷt đjmcgânxal̀u, Tôkbrj́ng Kỳ hơgkwxi chânxal̀n chưkvjè, hỏi:

- Nênrdf́u Ngu Vưkvjeơgkwxng đjmcgnrdf̣n hạ là đjmcgưkvjeơgkwx̣c nhưkvjeơgkwx̀ng ngôkbrji, có phải sẽ tôkbrjn Hoàng đjmcgênrdf́ bênrdf̣ hạ làm Thái thưkvjeơgkwx̣ng hoàng?

Lục Thânxaĺt lătjiźc đjmcgânxal̀u, nói:

- Chưkvjẽ ‘Ngu’ là Hoàng đjmcgênrdf́ bênrdf̣ hạ ban cho ta, Đzmgxại Ngu đjmcgênrdf́ quôkbrj́c thành lânxaḷp nênrdfn do Hoàng đjmcgênrdf́ bênrdf̣ hạ tuyênrdfn cáo. Ta nguyênrdf̣n tôkbrjn Hoàng đjmcgênrdf́ bênrdf̣ hạ làm Thái tôkbrj̉ hoàng đjmcgênrdf́ của Đzmgxại Ngu, sẽ khôkbrjng có Thái thưkvjeơgkwx̣ng hoàng của Đzmgxại Chu.

Hai vị lão thânxal̀n hiênrdf̉u đjmcgưkvjeơgkwx̣c gânxaḷt đjmcgânxal̀u, Lục Thiênrdfn Phong nói rânxaĺt rõ ràng, ngày sau vị Hoàng đjmcgênrdf́ đjmcgânxal̀u tiênrdfn của Đzmgxại Ngu đjmcgênrdf́ quôkbrj́c chính là đjmcgưkvjeơgkwxng kim Bênrdf̣ hạ, Lục Thiênrdfn Phong nguyênrdf̣n khuânxaĺt phục làm vị vua đjmcgơgkwx̀i thưkvjé hai. Sưkvjẹ nhưkvjeơgkwx̣ng bôkbrj̣ của Lục Thiênrdfn Phong có thênrdf̉ nói là vôkbrj cùng to lơgkwx́n, nói cách khác, trong sưkvjẻ sách ngày sau, đjmcgưkvjeơgkwxng kim Hoàng đjmcgênrdf́ bênrdf̣ hạ chính là vị Hoàng đjmcgênrdf́ thôkbrj́ng nhânxaĺt thiênrdfn hạ. Lânxaĺy thênrdf́ lưkvjẹc hiênrdf̣n giơgkwx̀ của Lục Thiênrdfn Phong, có thênrdf̉ nhưkvjeơgkwx̣ng bôkbrj̣ đjmcgênrdf́n bânxaḷc này quả là khôkbrjng dênrdf̃, thưkvjé côkbrj̉ nhânxaln luyênrdf́n tiênrdf́c nhânxaĺt chính là danh truyênrdf̀n hânxaḷu thênrdf́, càng là khát khao của bânxaḷc đjmcgênrdf́ vưkvjeơgkwxng.

- Thânxaĺt huynh, đjmcga tạ huynh, ta sẽ viênrdf́t thưkvje hỏi ý Phụ hoàng.

Kỷ Vưkvjeơgkwxng chânxaln thành cảm tạ nói.

Lục Thânxaĺt mỉm cưkvjeơgkwx̀i, nói:

- Ta nói rôkbrj̀i, chúng ta vĩnh viênrdf̃n là huynh đjmcgênrdf̣.

Kỷ Vưkvjeơgkwxng gânxaḷt đjmcgânxal̀u, nói:

- Ta cũng sẽ vĩnh viênrdf̃n tôkbrjn sùng Thânxaĺt huynh và hânxaḷu nhânxaln của Thânxaĺt huynh, nênrdf́u có chânxaln trong chânxaln ngoài, trơgkwx̀i đjmcgânxaĺt khôkbrjng dung.

Lục Thânxaĺt nghe xong lătjiźc đjmcgânxal̀u, nói:

- Huynh đjmcgênrdf̣ nói quá lơgkwx̀i.

Làm xong kênrdf́t nôkbrj́i cătjizn bản, bôkbrj́n ngưkvjeơgkwx̀i chuyênrdf̉n sang đjmcgênrdf̀ tài trị quôkbrj́c ngày sau.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.