Khế Ước Hào Môn

Chương 349 : Vô cùng trớ trêu

    trước sau   
rwcong lôlclnng mi dàrwcoi cong vúqtyyt của côlcln run râzgcỏy, sau đymaeónqbi ngưlclnơrwcóc mătkgf́t lêhthdn, cong môlclni mỉm cưlclnơrwcòi: "Thưlclnơrwcọng Quan tiêhthdn sinh côlclnng việausuc bậwyhzn rộxuxan, khôlclnng biêhthd́t tôlclńi nay cónqbi thêhthd̉ nêhthd̉ mătkgf̣t chúqtyyng tôlclni màrwco thu xêhthd́p thơrwcòi gian cùggsgng ătkgfn môlclṇt bưlclña cơrwcom khôlclnng?"

Thưlclnơrwcọng Quan Hạo ngay lâzgcọp tưlclńc bị nụ cưlclnơrwcòi xinh đymaeẹp quyêhthd́n rũ của côlclnrwcom cho rung đymaexuxang, áabhnnh mătkgf́t thâzgcom trầgdmgm bưlclńc ngưlclnơrwcòi cónqbi chúqtyyt u tốopcbi, giữrvzzzgcóy gáabhny côlcln, khàrwcon giọng nónqbii: "Ngay cả em cũng khiêhthdu khíhopnch anh? Lâzgcòn trưlclnơrwcóc bị anh xưlcln̉ líhopnzgcõn chưlclna đymaeủ?"

lclnơrwcong mătkgf̣t đymaeang tưlclnơrwcoi cưlclnơrwcòi quyêhthd́n rũ lâzgcọp tưlclńc đymaeỏ bưlclǹng lêhthdn, hơrwcoi thơrwcỏ nónqbing rưlclṇc của anh báabhn đymaeạo phả lêhthdn khuôlclnn mặhqebt nhỏlzdn nhắypvan của côlcln, lờqemyi nónqbii đymaeùggsga củzgcoa anh mang theo mộxuxat chúqtyyt hưlclnơrwcong vịxzgu sắypvac tìgdpunh, côlcln cảnqbim thấlugxy hơrwcoi choáabhnng váabhnng.

Ngónqbin tay nhỏ nhătkgf́n nhẹ nhàrwcong đymaehqebt trưlclnơrwcóc ngưlclṇc anh, côlcln run giọng lúqtyyng túqtyyng: "Anh nghe đymaeiệausun thoạzbvvi trưlclnơrwcóc đymaei."

Thưlclnơrwcọng Quan Hạo thu toàrwcon bôlclṇ dáabhnng vẻ đymaeỏ mătkgf̣t luôlclńng cuôlclńng của côlclnrwcoo đymaeáabhny mătkgf́t, lúqtyyc nàrwcoy mơrwcói thỏa mãtqssn buôlclnng côlcln ra, thìgdpu thầgdmgm nónqbii: "Em lêhthdn xe trưlclnơrwcóc đymaei."

Sau đymaeónqbi xoay ngưlclnơrwcòi, quay lưlclnng vêhthd̀ phíhopna bọn họ, nhâzgcọn đymaeiệausun thoạzbvvi.


zgcòn Môlclṇc Ngưlclñ mătkgf̣t đymaeỏ tim run đymaei vàrwcoo trong xe, Tiêhthd̉u Mătkgf̣c ngôlclǹi ghêhthd́ sau đymaeang thíhopnch thúqtyy ătkgfn báabhnnh, đymaeêhthd́n nôlclñi hai bêhthdn mătkgf̣t díhopnnh đymaegdmgy kem tưlclnơrwcoi, câzgcòm cáabhni thìgdpua xúqtyyc môlclṇt miêhthd́ng báabhnnh đymaeưlclna tơrwcói trưlclnơrwcóc mătkgf̣t côlcln: "Mẹ, ătkgfn báabhnnh việausut quấlugxt đymaei."

lclnlclnơrwcòi nhẹibjq, lătkgf́c đymaeâzgcòu mộxuxat cáabhnch bấlugxt lựxzguc, nhìgdpun con trai ătkgfn tưlclǹng miêhthd́ng môlclṇt, vưlclnơrwcon tay ra kéabhno tay áabhno Tiểpnwtu Mặhqebc lêhthdn.

Chỉggsg cầgdmgn xoay ngưlclnơrwcòi làrwconqbi thểpnwt nhìgdpun thâzgcóy bónqbing lưlclnng củzgcoa Thưlclngmnyng Quan Hạzbvvo đymaeang đymaemwrung bêhthdn ngoàrwcoi nghe đymaeiệausun thoạzbvvi, xuyêhthdn qua tấlugxm kíhopnnh màrwcou tràrwcolcln nhìgdpun thấlugxy hàrwcong lôlclnng màrwcoy tuấlugxn dậwyhzt củzgcoa anh hơrwcoi nhíhopnu lạzbvvi, trong hơrwcoi thởdfio lạzbvvnh lẽlugxo lạzbvvi cónqbi cảnqbim giáabhnc cónqbigdpu đymaeónqbi tràrwcoo phúqtyyng, khiếnmxzn ngưlclnqemyi kháabhnc rung đymaexuxang.

"Ngàrwcoi Charles, khôlclnng biêhthd́t ngàrwcoi cónqbizgcón đymaeêhthd̀ gìgdpu khôlclnng?" Bêhthdn kia đymaehthḍn thoại vang lêhthdn môlclṇt câzgcou hỏi đymaegdmgy nghiêhthdm túqtyyc lạnh lùggsgng.

Ábusonh mătkgf́t Thưlclnơrwcọng Quan Hạo sâzgcou thătkgf̉m, dưlclnqemyng nhưlcln toàrwcon bộxuxa áabhnnh sao trêhthdn bầgdmgu trờqemyi đymaeêhthdm đymaeojzxu lắypvang đymaeojzxng lạzbvvi trong đymaeôlclni mắypvat củzgcoa anh, đymaeôlclni môlclni mỏlzdnng củzgcoa anh hơrwcoi mởdfio ra, nónqbii ra hai chữrvzz: "Thờqemyi gian?"

"9 giờqemyabhnng, đymaeịa đymaehthd̉m chătkgf́c hătkgf̉n ngàrwcoi cũng biêhthd́t rõdnvh, chíhopnnh làrwcorwcoi lâzgcòn trưlclnơrwcóc ngàrwcoi đymaeãtqss đymaeâzgcom Rolls bị thưlclnơrwcong."

Thưlclnơrwcọng Quan Hạo nởdfio mộxuxat nụjfdflclnqemyi lạzbvvnh: "Đmwruâzgcoy làrwco ýhcpk của Ban Giáabhnm đymaeôlclńc?"

"Cũng làrwco ýhcpk của cảnh sáabhnt." Đmwruôlclńi phưlclnơrwcong bôlcln̉ sung môlclṇt câzgcou cứmwrung ngắypvac, vôlclnggsgng lạnh lùggsgng, "Hi vọng ngàrwcoi Charles sẽlugx phôlclńi hơrwcọp."

Nụ cưlclnơrwcòi lạzbvvnh của Thưlclnơrwcọng Quan Hạo vâzgcõn khôlclnng biêhthd́n mâzgcót, chỉ làrwco trong đymaeôlclni mắypvat sâzgcou thătkgf̉m sáabhnng ngờqemyi của Thưlclnơrwcọng Quan Hạo tràrwcon đymaeâzgcòy sựxzgutkgf́c béabhnn vàrwco châzgcom chọc lạnh nhưlclntkgfng.

... Vìgdpu vậwyhzy, đymaeâzgcoy chíhopnnh làrwco phong cáabhnch làrwcom viêhthḍc của cảnh sáabhnt.

... Rolls chạy trôlclńn chưlclna đymaeêhthd́n 24 giờqemy, cảnh sáabhnt khôlclnng dốopcbc toàrwcon bộxuxa sứmwruc lựxzguc đymaepnwt bắypvat hắypvan, ngưlclnơrwcọc lại còrjttn xem xéabhnt ýhcpk kiêhthd́n bèqzjl pháabhni của Rolls còrjttn sónqbit lại trong ban giáabhnm đymaeôlclńc, chọn ngàrwcoy mai đymaeêhthd̉ mơrwcỏ phiêhthdn tòrjtta xéabhnt xưlcln̉ chuyêhthḍn anh tham ôlcln khôlclńi tàrwcoi sản kêhthd́ch xùggsg của Megnific Coper.

tkgf̣t kháabhnc, nhưlclñng côlcln̉ đymaeôlclnng đymaeang nắypvam giữrvzz vị tríhopn cao nhâzgcót trong ban giáabhnm đymaeôlclńc của Megnific Coper vâzgcõn làrwco thàrwconh viêhthdn trong gia tôlclṇc Charles. Trong trưlclnơrwcòng hơrwcọp côlclnng ty khôlclnng cónqbi ngưlclnơrwcòi lãtqssnh đymaeạo thìgdpu sẽ nhưlclntkgf́n mâzgcót đymaeâzgcòu, đymaeâzgcòu tiêhthdn sẽ xảy xa cuôlclṇc nôlclṇi chiêhthd́n, khiêhthd́n cho lòrjttng ngưlclnơrwcòi bâzgcót ôlcln̉n?

Thâzgcọt trơrwcó trêhthdu.


lclnggsgng trơrwcó trêhthdu.

mwruúqtyyng 9 giờqemyabhnng ngàrwcoy mai tôlclni sẽ đymaeêhthd́n." Giọng nónqbii êhthdm tai của anh châzgcọm rãtqssi pháabhnt ra, đymaeôlclni mắypvat đymaeãtqss lạzbvvnh lẽlugxo nhưlclntkgfng.

Toàrwcon bôlclṇ màrwcon đymaeêhthdm vưlclǹa mơrwcói buôlclnng xuôlclńng, dưlclnqemyng nhưlclnabhni lạzbvvnh đymaeãtqss bao trùggsgm khôlclnng khíhopn.

Anh quay lại xe.

zgcòn Môlclṇc Ngưlclñ vưlclǹa dùggsgng khătkgfn giâzgcóy lau sạch bàrwcon tay nhỏ béabhnrwcolclnơrwcong mătkgf̣t của Tiêhthd̉u Mătkgf̣c, đymaeôlclni mătkgf́t trong suôlclńt nhìgdpun sang, nhẹ giọng hỏi: "Xảy ra chuyêhthḍn gìgdpu sao?"

tkgf́c mătkgf̣t Thưlclnơrwcọng Quan Hạo vâzgcõn bìgdpunh thưlclnơrwcòng, thản nhiêhthdn nónqbii: "Khôlclnng cónqbi."

Tiêhthd̉u Mătkgf̣c câzgcỏn thâzgcọn lấlugxy miêhthd́ng báabhnnh ngọt nho nhỏ cuôlclńi cùggsgng đymaeưlclna cho anh: "Chúqtyy, cháabhnu đymaepnwtrwconh cho chúqtyyrwcoy."

Ábusonh mătkgf́t Thưlclnơrwcọng Quan Hạo dâzgcòn dịu lại, nhìgdpun khuôlclnn mặhqebt nhỏlzdn của con trai chătkgfm chúqtyy, giọng nónqbii khàrwcon khàrwcon: "Lêhthdn đymaeâzgcoy, ngôlclǹi ởdfio phíhopna trưlclnơrwcóc."

Tiêhthd̉u Mătkgf̣c giâzgcọt mìgdpunh môlclṇt cáabhni, hai mătkgf́t mơrwcỏ thậwyhzt to nhìgdpun Tâzgcòn Môlclṇc Ngưlclñ, trưlclnng cầgdmgu ýhcpk kiêhthd́n của côlcln.

lcln cũng hơrwcoi sũsnozng: "Vâzgcọy thìgdpu anh láabhni xe kiêhthd̉u gìgdpu?"

Đmwruôlclni môlclni mỏng của Thưlclnơrwcọng Quan Hạo hơrwcoi nhêhthd́ch lêhthdn, đymaehqebt miếnmxzng báabhnnh ngọt lêhthdn phíhopna trưlclnơrwcóc, sau đymaeónqbi hai tay vưlclnơrwcon ra nhâzgcóc bôlcln̉ng Tiêhthd̉u Mătkgf̣c lêhthdn, cậwyhzu béabhnabhnt lêhthdn môlclṇt tiêhthd́ng, rôlclǹi lại phâzgcón khíhopnch cưlclnơrwcòi khanh kháabhnch, Tâzgcòn Môlclṇc Ngưlclñ nhanh chónqbing giơrwco tay ra giúqtyyp đymaeơrwcõ, vưlclǹa tơrwcói gầgdmgn hơrwcon mộxuxat chúqtyyt, cónqbi thêhthd̉ ngửtkgfi đymaeưlclngmnyc mùggsgi nưlclnơrwcóc hoa đymaeàrwcon ôlclnng xen lâzgcõn mùggsgi thuôlclńc láabhn nhàrwcon nhạt trêhthdn ngưlclnơrwcòi anh, bêhthdn trong vẻ lạnh lùggsgng thâzgcóu xưlclnơrwcong lôlclṇ ra sựxzgu tao nhãtqss sang trọojzxng. Cuốopcbi cùggsgng Tiểpnwtu Mặhqebc cũsnozng cónqbi thểpnwt ngồgdmgi lêhthdn đymaeqtyyng trưlclnopcbc nhưlcln ýhcpk nguyệausun, ngọojzx nguậwyhzy trong lòrjttng anh, vui vẻlcln sờqemy đymaeôlclnng sờqemyzgcoy.

Ngónqbin tay câzgcòm vôlclntkgfng, cả ngưlclnơrwcòi anh mătkgf̣c âzgcou phụjfdfc màrwcou đymaeen, anh cúqtyyi đymaegdmgu xuốopcbng, đymaegmnyi con trai nghịxzguch ngợgmnym đymaezgco.

Tiêhthd̉u Mătkgf̣c vâzgcõn cưlclń nghịxzguch ngợgmnym khôlclnng ngừcziong, bătkgf́t chưlclnơrwcóc anh cũng câzgcòm tay láabhni, ngâzgcỏng mătkgf̣t lêhthdn nhìgdpun anh.


zgcòn Môlclṇc Ngưlclñ kinh ngạc nhìgdpun anh mâzgcóy giâzgcoy, hơrwcoi ngẩgkbrn ra, lúqtyyc nàrwcoy mơrwcói thu áabhnnh mătkgf́t lạzbvvi, nghiêhthdng mătkgf̣t sang, khẽ nónqbii: "Tiêhthd̉u Mătkgf̣c, ngoan môlclṇt chúqtyyt, đymaeưlclǹng ảnh hưlclnơrwcỏng đymaeêhthd́n chúqtyyabhni xe."

Tiêhthd̉u Mătkgf̣c giâzgcọt mìgdpunh, cáabhni miêhthḍng đymaeỏ bưlclńng giâzgcọt giâzgcọt, nhưlclnng khôlclnng nónqbii ra lơrwcòi.

rwcòi vìgdpunqbilclṇt côlclnabhni Âdnvh́n Đmwruôlclṇ nàrwcoo đymaeónqbi đymaeãtqsslclǹng nătkgf́m lâzgcóy tay câzgcọu béabhn dạzbvvy bảnqbio vàrwcoi câzgcou, cáabhni ngưlclnqemyi màrwco Tiểpnwtu Mặhqebc gọojzxi làrwco "Chúqtyy" thậwyhzm chíhopn ngay cảnqbi họojzxrwco cậwyhzu béabhnsnozng khôlclnng mang họojzx củzgcoa anh, nhưlclnng thậwyhzt ra vẫtkgfn làrwco "Cha" củzgcoa Tiểpnwtu Mặhqebc, chỉggsgrwco...

Đmwruôlclńi vơrwcói môlclṇt đymaeưlclńa béabhnlclǹ nhỏ đymaeãtqss khôlclnng cónqbi cha màrwconqbii thìgdpuzgcọu béabhn khôlclnng dáabhnm gọi.

Nhơrwcó tơrwcói môlclṇt cảnh tưlclnơrwcọng, Sandy lấlugxy sáabhnch ảnqbinh đymaeêhthd̉ dạy cho trẻ em ra, trêhthdn đymaeónqbinqbi vẽ hìgdpunh môlclṇt ngưlclnơrwcòi đymaeàrwcon ôlclnng đymaeang ôlclnm con, còrjttn cónqbilclṇt chưlclñ viêhthd́t râzgcót to bêhthdn cạnh, "Cha.", Sandy dạzbvvy Tiêhthd̉u Mătkgf̣c nhiệausut tìgdpunh: "Nhanh lêhthdn, mau đymaeếnmxzn đymaeâzgcoy, Tiêhthd̉u Mătkgf̣c học theo dìgdpu Sandy đymaei gọi "cha" đymaei nàrwcoo."

Khuôlclnn mặhqebt nhỏlzdn nhắypvan bìgdpunh tĩnh của Tiêhthd̉u Mătkgf̣c nhìgdpun thâzgcóy vẻ mătkgf̣t nghiêhthdm túqtyyc của côlcln, lậwyhzp tứmwruc trêhthdn mặhqebt đymaegdmgy vẻlcln coi thưlclnơrwcòng.

zgcọu béabhnzgcót muôlclńn nónqbii, dìgdpu Sandy nàrwcoy, cháabhnu khôlclnng phải môlclṇt đymaeưlclńa béabhn ngôlclńc đymaeâzgcou.

rwco ngay lúqtyyc nàrwcoy, trong lòrjttng hai ngưlclnơrwcòi lơrwcón đymaeang câzgcót giâzgcóu nhưlclñng suy tưlcln kháabhnc nhau, lạzbvvi khôlclnng thểpnwt đymaeabhnn đymaeưlclnơrwcọc trong đymaeâzgcòu của đymaeưlclńa nhỏ nàrwcoy đymaeang suy nghĩ gìgdpu.

Ăqtyyn cơrwcom tôlclńi xong, nătkgf́m tay đymaei dạo, Tiêhthd̉u Mătkgf̣c dùggsgng tay lôlclni kéabhno hai ngưlclnqemyi lớopcbn, cảm giáabhnc râzgcót mơrwcói lạzbvv, Tiểpnwtu Mặhqebc râzgcót íhopnt khi đymaei trêhthdn đymaeưlclnơrwcòng dưlclnơrwcói bâzgcòu trơrwcòi đymaeâzgcòy sao nhưlcln thếnmxzrwcoy, thỉnh thoảng lại cónqbi ngưlclnơrwcòi đymaei đymaeưlclnơrwcòng nhìgdpun bọojzxn họojzx, ngưlclnơrwcõng môlclṇ môlclṇt nhàrwco ba ngưlclnơrwcòi tràrwcon đymaegdmgy tìgdpunh thưlclnơrwcong yêhthdu ngọt ngàrwcoo nàrwcoy.

abhnng ngưlclnơrwcòi Thưlclnơrwcọng Quan Hạo quáabhn cao lớopcbn, nhưlclnng anh lạzbvvi chiêhthd̀u theo con trai, côlclń gătkgf́ng nătkgf́m chătkgf̣t bàrwcon tay nhỏ của câzgcọu béabhn.

"Anh muôlclńn làrwcom gìgdpuzgcọy? Đmwrui dạo sao?" Tâzgcòn Môlclṇc Ngưlclñ cảm nhâzgcọn khôlclnng khíhopn âzgcóm áabhnp trong màrwcon đymaeêhthdm yêhthdn tĩnh, nhịn khôlclnng đymaeưlclnơrwcọc nởdfio nụjfdflclnqemyi, hỏi anh.

Đmwruôlclni mătkgf́t sâzgcou thătkgf̉m của Thưlclnơrwcọng Quan Hạo cúqtyyi xuôlclńng, nhìgdpun chătkgfm chúqtyylclṇ dáabhnng đymaeang nhúqtyyn nhảy của Tiêhthd̉u Mătkgf̣c, nhẹ giọng nónqbii: "Khôlclnng phải. Chỗlckbrwcoy cáabhnch nơrwcoi anh muốopcbn đymaeếnmxzn khôlclnng xa lắypvam, cho nêhthdn đymaei bôlclṇ cũng đymaeưlclnơrwcọc."

Khuôlclnn mặhqebt nhỏlzdn nhắypvan trong trẻlclno của côlcln hiêhthḍn lêhthdn sựxzgu nghi hoătkgf̣c.

Nhìgdpun lưlclnopcbt qua con đymaeưlclnơrwcòng phíhopna trưlclnơrwcóc, cuôlclńi cùggsgng cũng cónqbilclṇt chúqtyyt cảm giáabhnc quen thuôlclṇc, đymaeêhthd́n lúqtyyc nàrwcoy côlclnrwcói nhơrwcó ra, đymaeâzgcoy làrwco đymaeịa chỉ hôlclnm đymaeónqbi Sandy đymaeãtqss cho côlcln, chíhopnnh ơrwcỏ nơrwcoi nàrwcoy côlcln đymaeãtqss nhìgdpun thâzgcóy hơrwcọp đymaeôlclǹng sinh tửtkgf, cũng chíhopnnh ơrwcỏ đymaeâzgcoy côlcln đymaeãtqssggsgng vơrwcói anh...

Mặhqebt côlclnrwcoi đymaeỏ lêhthdn, bàrwcon tay đymaeang nătkgf́m tay Tiểpnwtu Mặhqebc cũsnozng toáabhnt mồgdmglclni lạzbvvnh.

Đmwruôlclni mătkgf́t Thưlclnơrwcọng Quan Hạo sâzgcou thătkgf̉m nhưlclnlclnơrwcóc, lúqtyyc nàrwcoy mớopcbi quay đymaegdmgu nhìgdpun lạzbvvi, thâzgcóy gưlclnơrwcong mătkgf̣t côlcln đymaeỏ ưlcln̉ng.

"Nghĩ đymaeêhthd́n chuyêhthḍn gìgdpurwcotkgf̣t đymaeỏ nhưlclnzgcọy?" Anh côlclń ýhcpk hỏi môlclṇt câzgcou.

zgcòn Môlclṇc Ngưlclñ thơrwcỏ dàrwcoi môlclṇt cáabhni, nhìgdpun sang hưlclnopcbng kháabhnc: "Khôlclnng cónqbigdpu."

Thưlclnơrwcọng Quan Hạo khẽ cưlclnơrwcòi, nghiêhthdm túqtyyc màrwco thătkgf̉ng thătkgf́n thưlclǹa nhâzgcọn: "Anh cũng nghĩ đymaeêhthd́n."

rwcong lôlclnng mi cong dàrwcoi của Tâzgcòn Môlclṇc Ngưlclñ cụp xuôlclńng, dưlclnơrwcòng nhưlclnnqbi thêhthd̉ cảm nhâzgcọn đymaeưlclnơrwcọc nhiêhthḍt đymaeôlclṇ nónqbing hôlcln̉i trêhthdn mătkgf̣t, khôlclnng muôlclńn nhìgdpun anh.

Trong mắypvat Thưlclnơrwcọng Quan Hạo nhưlclnnqbi mộxuxat tia sáabhnng loéabhnhthdn, hạ thâzgcóp giọng xuôlclńng, nghiêhthdm túqtyyc từczio tốopcbn nónqbii: "Thâzgcọt xin lôlclñi, con trai đymaeang ơrwcỏ đymaeâzgcoy, cho nêhthdn anh khôlclnng dáabhnm khôlclnng chúqtyyt kiêhthdng kị màrwco ôlclnm em, lơrwcõ nhưlcln đymaeêhthd̉ thătkgf̀ng béabhn hiêhthd̉u lâzgcòm anh bătkgf́t nạt em thìgdpu xong đymaeơrwcòi rôlclǹi."

Khuôlclnn mặhqebt nhỏlzdn nhắypvan của Tâzgcòn Môlclṇc Ngưlclñ đymaeỏ bưlclǹng nhưlcln sắypvap nôlcln̉ tung, run giọng gọojzxi môlclṇt tiêhthd́ng: "Thưlclnơrwcọng Quan Hạo!"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.