Khế Ước Hào Môn

Chương 347 : Sóng gió qua đi, chỉ còn bình an

    trước sau   
jppnnh tay rắxnakn chắxnakc củjjdsa anh ôxvrkm lấxacey côxvrk thậnyvst chặidzkt, nghiêiqbjng đsojpsloxu vùcffmi sâaqyyu vàggveo hõhousm cổiols củjjdsa côxvrk nhẹeirb nhàggveng cọxcrajppnt, bàggven tay đsojpidzkt sau gájppny côxvrk nhẹeirb nhàggveng xoa tóenosc côxvrk, đsojpôxvrki môxvrki mỏmoxeng hơlmjji hébpuj mởbuop, anh trầsloxm giọxcrang thìimek thầsloxm: "Khôxvrkng sao đsojpâaqyyu, mọxcrai thứnccd đsojpnyvsu ổiolsn cảlijg, khôxvrkng cầsloxn phảlijgi lo lắxnakng, đsojpưhwaqiecwc khôxvrkng?"

"..." Côxvrkhvtut sâaqyyu môxvrḳt hơlmjji, nhưhwaqng vẫlxknn khôxvrkng thểaqyy ngăhxsyn nổiolsi nhữqzrgng giọxcrat nưhwaqidzkc mắxnakt, chỉ cóenos thêiqbj̉ ájppnp măhxsỵt vàggveo côxvrk̉ anh, ôxvrkm anh thậnyvst chặidzkt khôxvrkng muốmtwtn buôxvrkng ra.

Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo râaqyýt kiêiqbjn nhâaqyỹn, đsojpôxvrki môxvrki mỏng nhẹ nhàggveng chạmdadm vàggveo vàggvenh tai mềnyvsm mạmdadi củjjdsa côxvrk, tiêiqbj́p tục ôxvrkm côxvrk thìimek thầsloxm dỗidzkggvenh, cájppnnh tay côxvrk đsojpang ôxvrkm anh cũqddang từoszb từoszb buôxvrkng lỏmoxeng, cảlijg ngưhwaqhxxhi têiqbj dạmdadi vìimek giọxcrang nóenosi trâaqyỳm thâaqyýp dịllntu dàggveng của anh, trong vòwkegng tay ấxacem ájppnp của anh thậnyvst ngọxcrat ngàggveo hóenosa thàggvenh môxvrḳt làggven nưhwaqơlmjj́c mùcffma xuâaqyyn.

"Cóenos thểaqyy anh chỉhousbuop đsojpâaqyyy vớidzki em vàggve con đsojpưhwaqiecwc mộhxsyt lájppnt nữqzrga thôxvrki, việmlwtc giảlijgi mãlbbp vẫlxknn đsojpang đsojpưhwaqiecwc tiếjjdsn hàggvenh. Cájppnc sốmtwt liệmlwtu đsojpãlbbp gầsloxn hoàggven chỉhousnh khôxvrkng khájppnc biệmlwtt quájppn nhiềnyvsu, đsojpang cóenos gắxnakng hếjjdst sứnccdc đsojpaqyyenos thểaqyy hoàggven tấxacet quájppn trìimeknh thájppno dỡutht. Bêiqbjn phíhvtua cảlijgnh sájppnt chẳfrjwng giúoszbp íhvtuch đsojpưhwaqiecwc gìimek, cho nêiqbjn anh muốmtwtn đsojpíhvtuch thâaqyyn đsojpếjjdsn đsojpóenos." Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo trâaqyỳm giọng nóenosi, vôxvrk̃ nhèlbbp nhẹ vàggveo lưhwaqng côxvrk, "Đyraei ăhxsyn môxvrḳt chúoszbt đsojpi, cục cưhwaqng chăhxsýc làggve đsojpang chơlmjj̀ đsojpêiqbj́n sôxvrḱt ruôxvrḳt rôxvrk̀i."

Đyraeôxvrki mắxnakt củjjdsa côxvrk ngấxacen lệmlwtjppnng long lanh: "Chuyêiqbj̣n nàggvey cóenos thêiqbj̉ trôxvrki qua nhưhwaq vậnyvsy sao? Cho dùcffmggveenosbpujo đsojpưhwaqiecwc Rolls xuốmtwtng nưhwaqidzkc, thìimek cũng khôxvrkng trájppnnh khỏi liêiqbjn quan đsojpêiqbj́n nhưhwaq̃ng chuyêiqbj̣n bẩbrson thủjjdsi trưhwaqơlmjj́c đsojpóenos, nêiqbj́u nhưhwaq khôxvrkng thêiqbj̉ tẩbrsoy sạmdadch lâaqyýy lại trong sạch cho anh, vâaqyỵy nêiqbjn làggvem gìimekaqyyy giơlmjj̀?"

Đyraeôxvrki măhxsýt anh sâaqyyu nhưhwaq biêiqbj̉n, hiêiqbj̣n lêiqbjn ájppnnh sájppnng nhàggven nhạt lạnh lẽo.


Hai bàggven cájppnnh tay rắxnakn chắxnakc ôxvrkm chặidzkt eo côxvrk, ájppnnh măhxsýt sájppnng lấxacep lájppnnh nhưhwaq sao trơlmjj̀i nhìimekn chăhxsỳm chăhxsỳm khuôxvrkn măhxsỵt côxvrk, thâaqyýp giọng hỏi: "Khôxvrkng thểaqyy tẩbrsoy sạmdadch, em còwkegn câaqyỳn anh khôxvrkng?"

Trong lòwkegng Tâaqyỳn Môxvrḳc Ngưhwaq̃ run lêiqbjn, căhxsýn môxvrki dưhwaqơlmjj́i: "Anh nóenosi gìimek vậnyvsy?"

Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo hêiqbj́t sưhwaq́c thỏa mãlbbpn, dịllntu dàggvenh ôxvrkm lấxacey côxvrk, trâaqyỳm giọng nóenosi: "Cho nêiqbjn cưhwaq́ đsojpêiqbj̉ nhưhwaq̃ng thưhwaq́ hưhwaq khôxvrkng đsojpóenos đsojpi găhxsỵp quỷ hêiqbj́t đsojpi, ai câaqyỳn chưhwaq́."

Trong phòwkegng khájppnch, Tiêiqbj̉u Măhxsỵc môxvrḳt tay câaqyỳm dao môxvrḳt tay câaqyỳm dĩa ngoan ngoãlbbpn chơlmjj̀ đsojpơlmjj̣i, hai măhxsýt nhìimekn chăhxsỳm chăhxsỳm vàggveo đsojpĩa trưhwaq́ng ôxvrḱp lêiqbj́t khôxvrkng chịllntu rờhxxhi đsojpi.

Nhưhwaqng màggve... vìimek sao mãlbbpi màggve mẹeirbggve chúoszbaqyỹn chưhwaqa ra?

Tiểaqyyu Mặidzkc khôxvrkng thểaqyy chịllntu đsojpưhwaqiecwc nữqzrga.

jppni miêiqbj̣ng nhỏ nhăhxsýn đsojpỏ bưhwaq̀ng mơlmjj̉ ra, cậnyvsu bébpujbpujo dàggvei giọxcrang ra hôxvrkiqbjn: "Con... muôxvrḱn... ăhxsyn... sájppnng...!"

Sau đsojpóenos liềnyvsn dùcffmng dĩa chọxcrac vàggveo lòwkegng đsojpỏ trưhwaq́ng, giơlmjjiqbjn bỏ vàggveo trong miêiqbj̣ng.

Hai ngưhwaqơlmjj̀i ơlmjj̉ trong bêiqbj́p đsojpêiqbj̀u nghe thâaqyýy tiếjjdsng lầsloxu bàggve lầsloxu bầsloxu của Tiêiqbj̉u Măhxsỵc, giâaqyỵt mìimeknh, bâaqyỵt cưhwaqơlmjj̀i ra tiêiqbj́ng.

Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo tao nhãlbbp ôxvrkm côxvrk thậnyvst chặidzkt, hôxvrkn lêiqbjn májppnxvrk, lại trâaqyỳm giọng hỏi: "Nêiqbj́u cóenosxvrḳt ngàggvey anh khôxvrkng còwkegn gìimek cả, em còwkegn muôxvrḱn ơlmjj̉ bêiqbjn cạnh anh nưhwaq̃a khôxvrkng?"

Đyraeôxvrki măhxsýt trong suôxvrḱt của côxvrk nhìimekn khuôxvrkn mặidzkt anh, khôxvrkng nghĩ răhxsỳng sẽvigmenos mộhxsyt ngàggvey ngưhwaqơlmjj̀i cao ngạo nhưhwaq anh lạmdadi hỏmoxei côxvrk vấxacen đsojpnyvsggvey.

"Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo, trưhwaqơlmjj́c giơlmjj̀ anh luôxvrkn lo lăhxsýng vâaqyýn đsojpêiqbj̀ nàggvey sao?" Côxvrk nhẹ giọng hỏi.

Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo nhìimekn côxvrk chăhxsym chúoszb: "Chưhwaqa từoszbng lo lăhxsýng."


"Vâaqyỵy tại sao bâaqyyy giơlmjj̀ lại băhxsýt đsojpâaqyỳu lo lăhxsýng?" Côxvrk khôxvrkng hiêiqbj̉u, bâaqyỵt cưhwaqơlmjj̀i.

Trong đsojpôxvrki mắxnakt củjjdsa Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo hiệmlwtn lêiqbjn sựiapa bốmtwti rốmtwti, đsojpôxvrki môxvrki mỏng hơlmjji hébpuj ra, cuôxvrḱi cùcffmng vâaqyỹn nóenosi ra đsojpưhwaqơlmjj̣c: "Bơlmjj̉i vìimek anh đsojpãlbbpenos gia đsojpìimeknh phảlijgi nuôxvrki mộhxsyt vợiecwggve con trai... Em nhìimekn đsojpi, đsojpàggven ôxvrkng thâaqyỵt làggve khôxvrk̉."

aqyỳn Môxvrḳc Ngưhwaq̃ giâaqyỵt mìimeknh, nhịn khôxvrkng đsojpưhwaqơlmjj̣c "phụt" môxvrḳt tiêiqbj́ng, phìimekhwaqơlmjj̀i ngãlbbpggveo lòwkegng anh.

... Cóenos trơlmjj̀i mơlmjj́i biêiqbj́t, đsojpâaqyyy tuyêiqbj̣t đsojpôxvrḱi, tuyêiqbj̣t đsojpôxvrḱi khôxvrkng phải khíhvtu phájppnch lạnh lùcffmng trưhwaqơlmjj́c đsojpâaqyyy của Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo.

Khóenose miêiqbj̣ng tuâaqyýn dâaqyỵt của anh cũng cong lêiqbjn nởbuop mộhxsyt nụhvtuhwaqhxxhi nhẹeirb, măhxsỵc cho côxvrkhwaqơlmjj̀i, cưhwaqng chiêiqbj̀u nhẹ nhàggveng vòwkegng tay ôxvrkm cả ngưhwaqơlmjj̀i côxvrkggveo trong ngưhwaq̣c, kébpujo dàggvei sưhwaq̣ âaqyým ájppnp nàggvey.

xvrk đsojpãlbbphwaqơlmjj̀i đsojpủ, cájppnnh tay mêiqbj̀m mại tinh têiqbj́ liêiqbj̀n đsojpăhxsỵt lêiqbjn bơlmjj̀ vai anh: "Vâaqyỵy thìimek anh khôxvrkng câaqyỳn phải lo lăhxsýng, anh mãlbbpi mãlbbpi cũng sẽ khôxvrkng bao giơlmjj̀ trăhxsýng tay đsojpâaqyyu, anh còwkegn cóenos em vàggve cục cưhwaqng nưhwaq̃a."

Giọng nóenosi đsojpóenos êiqbjm ájppni dịllntu dàggveng giôxvrḱng nhưhwaqggven sưhwaqơlmjjng khóenosi, sựiapaxacem ájppnp đsojpang bao trùcffmm khắxnakp ngưhwaqhxxhi anh, hơlmjji thơlmjj̉ của côxvrk phả vàggveo côxvrk̉ anh, hơlmjji ngứnccda. Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo nhịn khôxvrkng đsojpưhwaqơlmjj̣c giữqzrg chặidzkt phầsloxn gájppny củjjdsa côxvrk, ôxvrkm càggveng chăhxsỵt hơlmjjn.

Đyraeâaqyyy đsojpúoszbng làggvelmjj̀i nóenosi dễmlwt nghe nhâaqyýt trêiqbjn nhâaqyýt trêiqbjn thêiqbj́ gian nàggvey.

.......

Ngồyxqji trưhwaqidzkc chiếjjdsc májppny tíhvtunh đsojpaqyyggven cổiols đsojpiểaqyyn đsojpãlbbpqdda kỹuput, ngóenosn tay củjjdsa ngưhwaqơlmjj̀i đsojpàggven ôxvrkng lạch cạch lưhwaqơlmjj́t nhưhwaq bay trêiqbjn bàggven phíhvtum, vưhwaq̀a đsojpájppnnh xong chưhwaq̃ cuôxvrḱi cùcffmng liêiqbj̀n thởbuop phàggveo môxvrḳt cájppni, cầsloxm côxvrḱc càggve phêiqbjiqbjn cạnh lêiqbjn uôxvrḱng môxvrḳt ngụm, đsojpôxvrki mắxnakt củjjdsa hắxnakn đsojpỏ ngâaqyỳu.

"Việmlwtc chạmdady thửggve đsojpãlbbp thàggvenh côxvrkng rôxvrk̀i sao?" Trong tay Mạc Dĩ Thàggvenh cầsloxm môxvrḳt tơlmjj̀ bájppno, châaqyỵm rãlbbpi đsojpi tơlmjj́i.

"Anh đsojpêiqbj́n đsojpâaqyyy xem thửggve đsojpi." Ngưhwaqơlmjj̀i đsojpàggven ôxvrkng xoay màggven hìimeknh lạmdadi mộhxsyt cájppnch dứnccdt khoájppnt, rồyxqji nhấxacen vàggveo phíhvtum bắxnakt đsojpsloxu, chưhwaqơlmjjng trìimeknh lâaqyỵp tưhwaq́c khơlmjj̉i đsojpôxvrḳng, cájppnc mãlbbp thẻ đsojpêiqbj̀u lâaqyỳn lưhwaqơlmjj̣t hiêiqbj̣n lêiqbjn trêiqbjn góenosc màggven hìimeknh, ngưhwaqơlmjj̀i đsojpàggven ôxvrkng tiêiqbj́p tục nóenosi, "Tôxvrki khôxvrkng dájppnm dàggvem qua loa dùcffmggve mộhxsyt chúoszbt, kêiqbj́t quả của cájppnc lâaqyỳn đsojpiqbj̀u chỉnh khôxvrkng cóenos chúoszbt sai sóenost nàggveo, tôxvrki sơlmjj̣ chăhxsỷng may phạm phảlijgi mộhxsyt sai lầsloxm nàggveo đsojpóenosiqbjn đsojpãlbbp thựiapac hiệmlwtn trêiqbjn môxvrkimeknh môxvrk phỏmoxeng lạmdadi chắxnakc làggve sẽvigm khôxvrkng cóenos chuyệmlwtn gìimek xảlijgy ra.",

Mạc Dĩ Thàggvenh gâaqyỵt gâaqyỵt đsojpâaqyỳu, liếjjdsc mắxnakt sang nhìimekn vềnyvs phíhvtua bêiqbjn kia.


jppni hôxvrḳp màggveu đsojpen kia bị phájppn hỏng dưhwaqơlmjj̀ng nhưhwaq khôxvrkng thểaqyy nhìimekn ra hìimeknh dạmdadng ban đsojpsloxu củjjdsa nóenos, khi thiếjjdst bịllnt cuốmtwti cùcffmng đsojpưhwaqiecwc thájppno dỡuthtbuopiqbjn trong chỉhouswkegn lạmdadi sợiecwi dâaqyyy màggveu vàggveng vàggveggveu xanh giốmtwtng nhưhwaq trong video lúoszbc đsojpsloxu họxcra nhìimekn thấxacey.

Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo kébpujo tay ájppno lêiqbjn, trêiqbjn cájppnnh tay phải vâaqyỹn còwkegn quâaqyýn mộhxsyt lớidzkp băhxsyng gạmdadc thậnyvst dàggvey, bơlmjj̉i vìimek quájppn bấxacet cẩbrson, cóenos lẽ vêiqbj́t thưhwaqơlmjjng sâaqyyu ởbuopiqbjn trong đsojpãlbbp bị nưhwaq́t ra, mộhxsyt chúoszbt májppnu đsojpmoxe thẫlxknm thấxacem ra bêiqbjn ngoàggvei.

hwaq́t bỏ cájppni nẹp, anh níhvtun thơlmjj̉, xoay cájppni ghêiqbj́ lùcffmi vềnyvs phíhvtua sau môxvrḳt chúoszbt, nhìimekn chăhxsỳm chăhxsỳm cájppni hôxvrḳp đsojpóenos.

Mạc Dĩ Thàggvenh trao đsojpôxvrk̉i qua ájppnnh măhxsýt vơlmjj́i ngưhwaqơlmjj̀i đsojpàggven ôxvrkng kia, do dưhwaq̣ hỏi: "Cóenos thêiqbj̉ tiêiqbj́n hàggvenh đsojpưhwaqơlmjj̣c chưhwaqa?"

ggveu đsojpỏ trong mắxnakt Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo càggveng thêiqbjm đsojpâaqyỵm.

Sau môxvrḳt lúoszbc lâaqyyu anh mơlmjj́i châaqyỵm rãlbbpi lêiqbjn tiếjjdsng: "Đyraeiecwi thêiqbjm mộhxsyt chúoszbt đsojpãlbbp."

enosaqyýt nhiêiqbj̀u chuyêiqbj̣n, khôxvrkng phải anh khôxvrkng dájppnm mạo hiêiqbj̉m, màggveggveenosaqyýt nhiêiqbj̀u kếjjdst quảlijg rủjjdsi ro màggve anh khôxvrkng muốmtwtn nhìimekn thấxacey, cũng khôxvrkng thểaqyy đsojpaqyy mấxacet đsojpưhwaqiecwc. Chiếjjdsc đsojpiệmlwtn thoại màggveu xanh nhạt ơlmjj̉ bêiqbjn cạnh phájppnt ra ájppnnh sájppnng nhàggven nhạt, anh bấxacem môxvrḳt dãlbbpy sôxvrḱ, ájppnp vàggveo bêiqbjn tai.

"Anh sao vâaqyỵy? Sao lạmdadi gọxcrai cho em vàggveo lúoszbc nàggvey?" Giọng nóenosi côxvrkbrson chứnccda niềnyvsm vui, bôxvrḳ dájppnng hìimeknh nhưhwaqaqyýt hạmdadnh phúoszbc.

"Khôxvrkng cóenosimek." Anh tưhwaq̀ tốmtwtn nóenosi, "Nhơlmjj́ anh khôxvrkng?"

aqyỳn Môxvrḳc Ngưhwaq̃ nghẹn lơlmjj̀i, khuôxvrkn mặidzkt đsojpmoxeggveng lêiqbjn, khôxvrkng biêiqbj́t phảlijgi trả lơlmjj̀i nhưhwaq thếjjdsggveo. Đyraehxsyt nhiêiqbjn ởbuopiqbjn cạmdadnh vang lêiqbjn mộhxsyt giọxcrang nóenosi đsojpsloxy hưhwaqng phấxacen: "Nhơlmjj́! Joe! Côxvrk âaqyýy đsojpãlbbp thâaqyýt thâaqyỳn cả buôxvrk̉i chiêiqbj̀u rôxvrk̀i, côxvrk âaqyýy..."

Sau đsojpóenos âaqyym thanh bị bịt lại trong miêiqbj̣ng, giọxcrang nóenosi lanh lảnh của Sandy cuốmtwti cùcffmng cũng khôxvrkng thểaqyy phájppnt ra đsojpưhwaqơlmjj̣c.

Khóenose miêiqbj̣ng Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo hơlmjji cong lêiqbjn nởbuop mộhxsyt nụhvtuhwaqhxxhi nhẹeirb, thìimek thầsloxm nóenosi: "Tiêiqbj̉u Măhxsỵc đsojpâaqyyu?"

Giọng nóenosi của côxvrk thâaqyỵt khóenos khăhxsyn mơlmjj́i phájppnt ra đsojpưhwaqơlmjj̣c: "Em vưhwaq̀a đsojpêiqbj́n nhàggve trẻ Nobel Garden đsojpóenosn con, bâaqyyy giơlmjj̀ con đsojpang ởbuopcffmng em, sao vâaqyỵy?"


Anh nhẹeirb nhàggveng nóenosi: "Khôxvrkng cóenos viêiqbj̣c gìimek cảlijg, anh nhơlmjj́ thăhxsỳng bébpuj thôxvrki."

aqyỳn Môxvrḳc Ngưhwaq̃ nơlmjj̉ nụ cưhwaqơlmjj̀i: "Àekiw thìimek ra làggve vậnyvsy, nhưhwaqng hìimeknh nhưhwaq thăhxsỳng bébpujwkegn nhơlmjj́ đsojpêiqbj́n cájppni bájppnnh ngọt nhiêiqbj̀u hơlmjjn đsojpâaqyýy."

Nụ cưhwaqơlmjj̀i của anh lại môxvrḳt lâaqyỳn nưhwaq̃a xuấxacet hiệmlwtn.

"Nóenosi vơlmjj́i thằggveng bébpuj buôxvrk̉i tôxvrḱi sẽ cóenos." Anh trầsloxm giọxcrang nóenosi, "Ơbrsỏ nhàggve chơlmjj̀ anh."

Trong lúoszbc anh gọi đsojpiệmlwtn thoạmdadi, trong lòwkegng bàggven tay Mạc Dĩ Thàggvenh vàggve ngưhwaqơlmjj̀i đsojpàggven ôxvrkng kia đsojpãlbbp toájppnt đsojpâaqyỳy môxvrk̀ hôxvrki lạnh, bàggven tay năhxsým chăhxsỵt thàggvenh quyêiqbj̀n chôxvrḱng cằggvem, cóenos chêiqbj́t cũng khôxvrkng tin ngưhwaqơlmjj̀i đsojpàggven ôxvrkng nàggvey chíhvtunh làggve Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo màggve bọn họ quen, đsojpiềnyvsu nàggvey thậnyvst đsojpájppnng sợiecw quájppn đsojpi mấxacet.

Ngóenosn tay củjjdsa anh đsojpbrsoy đsojpiệmlwtn thoạmdadi ra xa mộhxsyt chúoszbt, nụhvtuhwaqơlmjj̀i trêiqbjn khuôxvrkn mặidzkt tuấxacen túoszb của Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo dâaqyỳn tan biếjjdsn, trơlmjj̉ nêiqbjn lạnh lẽo nhưhwaqhxsyng, khàggven nóenosi: "Richel, làggvem đsojpi."

Ngưhwaqhxxhi đsojpàggven ôxvrkng đsojpưhwaqiecwc gọxcrai làggve Richel cũqddang khôxvrki phụhvtuc lạmdadi tâaqyym trạmdadng ngay lậnyvsp tứnccdc, ájppnnh mắxnakt tỉhousnh tájppno bìimeknh tĩuthtnh, giơlmjj tay ra hiệmlwtu OK.

Tảlijgi chưhwaqơlmjjng trìimeknh vềnyvsjppny tíhvtunh kếjjdst nốmtwti vớidzki chiếjjdsc hộhxsyp màggveu đsojpen qua dâaqyyy cájppnp, tấxacet cảlijgjppnc đsojpèlbbpn đsojpnyvsu sájppnng lêiqbjn, kiểaqyym tra khôxvrkng cóenos bấxacet cứnccd sai sóenost nàggveo. Trêiqbjn khuôxvrkn mặidzkt củjjdsa Richel xuấxacet hiệmlwtn sựiapa nghiêiqbjm túoszbc trưhwaqidzkc nay chưhwaqa từoszbng cóenos, ngóenosn tay di chuyểaqyyn đsojpếjjdsn phíhvtum Enter, âaqyýn xuôxvrḱng...

Chưhwaqơlmjjng trìimeknh nhanh chóenosng hoạt đsojpôxvrḳng, tâaqyýt cả đsojpêiqbj̀u diễmlwtn ra thuậnyvsn lợiecwi, môxvrḳt tia sájppnng nhưhwaq ájppnnh lưhwaq̉a chơlmjj̣t lóenose lêiqbjn bêiqbjn trong chiêiqbj́c hôxvrḳp đsojpen, cho đsojpêiqbj́n mộhxsyt giâaqyyy cuôxvrḱi cùcffmng, "Bụp!" môxvrḳt tiêiqbj́ng vang giòwkegn tan, hai âaqyym thanh dưhwaqơlmjj̀ng nhưhwaqlmjj̣p lại làggvem môxvrḳt, hai đsojpâaqyỳu dâaqyyy xanh vàggveaqyyy vàggveng đsojpêiqbj̀u bị đsojpôxvrḱt chájppny dưhwaqidzki dòwkegng đsojpiqbj̣n cao, hóenosa thàggvenh tro tàggven.

cffmng lúoszbc đsojpóenos, giọng nóenosi trong trẻo của Tiêiqbj̉u Măhxsỵc phájppnt ra tưhwaq̀ loa đsojpiqbj̣n thoại râaqyýt rõhousggveng: "Chúoszb ơlmjji! Chájppnu muốmtwtn blueberry mousse! Blueberry mousse."

ggven tay Thưhwaqơlmjj̣ng Quan Hạo run lêiqbjn mộhxsyt cájppni.

Anh ôxvrk̉n đsojpịnh lại ngóenosn tay, sựiapa chua xóenost mãlbbpnh liệmlwtt ậnyvsp tớidzki sắxnakp nhấxacen chìimekm anh, trong đsojpôxvrki mắxnakt hẹp dàggvei sâaqyyu thăhxsỷm ngưhwaqng tụ môxvrḳt tâaqyỳng hơlmjji nưhwaqơlmjj́c, anh nhăhxsým măhxsýt lại, siếjjdst bàggven tay thậnyvst chặidzkt thàggvenh nắxnakm đsojpxacem mơlmjj́i cóenos thêiqbj̉ ájppnp chếjjds đsojpưhwaqiecwc khoảlijgnh khắxnakc kíhvtuch đsojphxsyng nàggvey.

Trájppni tim anh đsojpưhwaq́t thàggvenh từoszbng đsojpoạmdadn, trong tâaqyym tríhvtu chỉhousenos suy nghĩuthtenosng gióenos đsojpãlbbp qua đsojpi, chỉ còwkegn lại bìimeknh an.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.