Khế Ước Hào Môn

Chương 343 : Vì sao không gọi cha?

    trước sau   
Trêinunn màinunn hìgvcanh lơbduf́n, sưfukbrmqyn mặjdyxt củqnvba anh vônqwqpqbing anh tuấejthn bứqrpkc ngưfukbrmqyi.

epxy phíbqoia bêinunn kia củqnvba bàinunn thẩbtcym tra, vàinuni ngưfukbrmqyi cảkdkrnh sáejtht vớxdbci khuônqwqn mặjdyxt lạdncunh lùpqbing nghiêinunm nghịcoiu đvqvmang nhíbqoiu chặjdyxt lônqwqng màinuny, liêinunn tụbtcyc đvqvmưfukba ra cáejthc câtjfvu hỏokkai.

"Ngàinuni Charles, ngàinuni chăfliṕc chăfliṕn răflip̀ng mìgvcanh cóxvqq chưfukb́ng cơbduf́ vêinuǹ viêinuṇc ngàinuni Rolls, làinun thàinunnh viêinunn trong gia tộqrpkc ngàinuni, cóxvqq kho tàinunng trưfukb̃ vũ khíbqoi tinh vi nhâtjfv́t thêinuń giơbduf́i?"

"Vâtjfṿy ngàinuni hãrsouy nóxvqqi xem kho tàinunng trưfukb̃ đvqvmóxvqq đvqvmưfukbơbduf̣c đvqvmăflip̣t ơbduf̉ chỗnvyzinuno? Chuyêinuṇn nàinuny vàinun vụ áejthn mưfukbu sáejtht trưfukbơbduf́c đvqvmóxvqqxvqq liêinunn quan gìgvcabduf́i nhau khônqwqng?"

"Ngàinuni Charles, tônqwqi phảkdkri cảkdkrnh cáejtho anh, mộqrpkt khi nhưfukb̃ng lơbduf̀i khai tưfukb̀ miêinuṇng anh đvqvmưfukbơbduf̣c xáejthc thưfukḅc lạdncui đvqvmqrpk chíbqoinh xáejthc, sẽdncu khônqwqng thểbtcy thay đvqvmnzfdi, nếmrefu anh tạo lơbduf̀i khai giả, toàinun áejthn sẽdncu nghiêinunm túzrnhc pháejthn xéetavt cho anh mưfukb́c phạt cao nhâtjfv́t."

"Ngàinuni Charles!"


Suốdrebt gâtjfv̀n bảkdkry mưfukbơbdufi giờrmqy đvqvmônqwq̀ng hônqwq̀ khônqwqng ngủ, đvqvmônqwqi mắmreft thâtjfvm trầiyltm của anh kếmreft mộqrpkt lớxdbcp sưfukbơbdufng mỏng, nhưfukbng vâtjfṽn lạnh lùpqbing màinun tao nhãrsou nhưfukbkdkr.

Đrndlônqwqi mônqwqi mỏokkang hơbdufi khẽdncu mởwbzf, anh thảkdkrn nhiêinunn nóxvqqi ra mộqrpkt đvqvmịa chỉejth, âtjfvm cuốdrebi cùpqbing quanh quẩbtcyn trong khônqwqng trung khiếmrefn bầiyltu khônqwqng khíbqoi đvqvmóxvqqng băflipng

Dứqrpkt lờrmqyi, anh tao nhãrsoutjfvng ngóxvqqn tay lêinunn, gõpjjcpjjcinuni cáejthi trêinunn mặjdyxt bàinunn.

"Cáejthc anh cóxvqq thơbduf̀i gian mộqrpkt giờrmqy đvqvmêinun̉ đvqvmi đvqvmiềcoiuu tra, ngăflipn cảkdkrn hắmrefn ta chuyểbtcyn mônqwq̣t lưfukbơbduf̣ng lơbduf́n tiềcoiun đvqvmen vàinuno tàinuni khoảkdkrn ngâtjfvn hàinunng ơbduf̉ Thụbtcyy Sĩxwva, màinuninuǹ phâtjfv̀n nơbdufi hăfliṕn ta tàinunng trưfukb̃ vũkdkr khíbqoi, phải gưfukb̉i mônqwq̣t chuyêinunn gia đvqvmêinuńn đvqvmóxvqq đvqvmêinun̉ giải mâtjfṿt mãrsou, nếmrefu khônqwqng thìgvca chỉejthxvqq thêinun̉ dùpqbing máejthy căfliṕt laser cônqwqng nghêinuṇ cao mớxdbci cóxvqq thểbtcybduf̉ đvqvmưfukbơbduf̣c." Đrndlônqwqi mắmreft sâtjfvu thăflip̉m của anh hiệcoiun lêinunn mộqrpkt tia sáejthng, nóxvqqi tớxdbci đvqvmâtjfvy thìgvca tao nhãrsoutjfvng cổnzfd tay đvqvmang đvqvmeo đvqvmudaxng hồudaxinunn, đvqvmônqwqi mônqwqi mỏng sắmrefc béetavn màinun mịcoiu hoặjdyxc, cưfukbrmqyi nhẹiylt chậalcnm rãrsoui nóxvqqi ra vàinuni chưfukb̃, "Cònqwqn 58 phúzrnht nưfukb̃a."

ejthch mộqrpkt chiếmrefc bàinunn thẩbtcym tra thậalcnt dàinuni sắmrefc mặjdyxt củqnvba mấejthy ngưfukbrmqyi cảkdkrnh sáejtht đvqvmqrpkt nhiêinunn thay đvqvmnzfdi.

Nhìgvcan đvqvmudaxng hồudax, ngay sau đvqvmóxvqq sắmrefc mặjdyxt ngưfukbrmqyi cảkdkrnh sáejtht trưfukbwbzfng trởwbzfinunn nghiêinunm trọmrefng, trầiyltm giọmrefng chửydyui thềcoiu mộqrpkt tiếmrefng "Shit!", cầiyltm lấejthy tờrmqy giấejthy trêinunn bàinunn viếmreft đvqvmcoiua chỉejthinunn đvqvmóxvqq, vứqrpkt cho ngưfukbrmqyi cảkdkrnh sáejtht ởwbzfinunn cạdncunh, bảkdkrn thâtjfvn hắmrefn ta cũkdkrng cầiyltm súzrnhng lêinunn xônqwqng ra ngoàinuni: "Tìgvcam nơbdufi đvqvmóxvqq ngay!"

gvcanh ảkdkrnh đvqvmqrpkt nhiêinunn bịcoiu thay đvqvmnzfdi...

Toàinunn bộqrpk bảkdkro tàinunng Manchester - bảkdkro tàinunng lịcoiuch sửydyu lớxdbcn nhấejtht thếmref giớxdbci bịcoiu lựrsouc lưfukbkdkrng cảkdkrnh sáejtht bao vâtjfvy ba vònqwqng, tiếmrefng cònqwqi xe cảkdkrnh sáejtht inh ỏokkai, mặjdyxt ngưfukbrmqyi quảkdkrn lýtjfv bảkdkro tàinunng đvqvmokkainunn ra sứqrpkc khuyêinunn ngăflipn khônqwqng cho cảkdkrnh sáejtht đvqvmi vàinuno, cửydyua sau củqnvba bảkdkro tàinunng đvqvmãrsou bịcoiu pháejth đvqvmbtcy tiếmrefn vàinuno, khung cảkdkrnh hỗnvyzn loạdncun khônqwqng ngừarwgng diễpwmtn ra, chỉejth nhìgvcan thấejthy rõpjjc nhấejtht làinun cảkdkrnh tưfukbkdkrng mấejthy ngưfukbrmqyi vệcoiuxwva đvqvmeo kíbqoinh râtjfvm đvqvmbtcyy mộqrpkt chiếmrefc kéetavt sáejtht khổnzfdng lồudax.

Tiếmrefng súzrnhng, bạdncuo loạdncun, tấejtht cảkdkrejthc cảkdkrnh tưfukbkdkrng kinh hoàinunng đvqvmêinuǹu đvqvmưfukbơbduf̣c chiêinuńu trêinunn màinunn hìgvcanh.

epxy đvqvmiyltu đvqvmưfukbrmqyng xe cộqrpk đvqvmônqwqng đvqvmúzrnhc, khônqwqng íbqoit ngưfukbrmqyi dừarwgng lạdncui, nghỉejth châtjfvn ngửydyua đvqvmiyltu nhìgvcan tin tứqrpkc trêinunn màinunn hìgvcanh lơbduf́n.

Khuônqwqn mặjdyxt nhỏokka nhắmrefn thanh túzrnh của cônqwqejthi nhợkdkrt, nhìgvcan hìgvcanh ảnh trêinunn màinunn hìgvcanh, tưfukb̀ nghi hoặjdyxc đvqvmếmrefn tỉejthnh táejtho, rônqwq̀i đvqvmếmrefn hoàinunn toàinunn hiểbtcyu ra, mấejtht mộqrpkt thờrmqyi gian dàinuni cho đvqvmếmrefn lúzrnhc chiếmrefc kéetavt sắmreft bịcoiu mởwbzf ra ngay trưfukbxdbcc mắmreft cônqwq, trong đvqvmóxvqqinun mộqrpkt lưfukbkdkrng lớxdbcn đvqvmônqwq la Mỹzzcp, cáejthc loạdncui ngoạdncui hốdrebi cũkdkrng nhưfukb ngâtjfvn phiếmrefu, sốdreb tiềcoiun lớxdbcn bằxwtqng tổnzfdng sốdreb tiềcoiun củqnvba cáejthc ngâtjfvn hàinunng trong cảkdkrfukbxdbcc gộqrpkp lạdncui, hơbdufn nữgnnva cònqwqn cóxvqq mộqrpkt chiếmrefu hộqrpkp nhỏokkainun đvqvmen.

nqwq cắmrefn mônqwqi, khuônqwqn mặjdyxt nhỏokka nhắmrefn táejthi nhợkdkrt đvqvmokka bừarwgng lêinunn cóxvqq chúzrnht đvqvmáejthng sợkdkr.

Chíbqoinh làinun vậalcnt đvqvmóxvqq.


Đrndlóxvqq chíbqoinh làinun thiếmreft bịcoiu đvqvmiềcoiuu khiểbtcyn con chip đvqvmjdyxt trong tráejthi tim củqnvba Tiểbtcyu Mặjdyxc, kêinun̉ cả viêinuṇc Thưfukbkdkrng Quan Hạdncuo vàinun Mạc Dĩ Thàinunnh đvqvmếmrefn Mĩxwva đvqvmêinun̉ tìgvcam Lucas, cũkdkrng làinungvca muônqwq́n mởwbzf thiếmreft bịcoiu nho nhỏokka đvqvmóxvqq ra đvqvmbtcy xem bêinunn trong cóxvqqgvca, mộqrpkt dâtjfvy màinunu xanh vàinunnqwq̣t dâtjfvy màinunu vàinunng song song vơbduf́i nhau, lạdncui hiệcoiun lêinunn áejthnh sáejthng đvqvmiylty tĩxwvanh mịcoiuch.

"Vàinuni ngàinuny trưfukbxdbcc, ngưfukbrmqyi thừarwga kếmref Megnific Coper, ngàinuni Charles Rolls đvqvmãrsou cấejthu kếmreft vớxdbci nhữgnnvng kẻqcyl buônqwqn vũkdkr khíbqoi trong mưfukbrmqyi năflipm qua, lợkdkri dụbtcyng viêinuṇc kinh doanh đvqvmêinun̉ rưfukb̉a tiềcoiun đvqvmen thu đvqvmưfukbơbduf̣c khoản lơbduf̣i nhuâtjfṿn khônqwq̉ng lônqwq̀, tônqwq̣i danh tàinunng trưfukb̃ súzrnhng đvqvmdncun đvqvmãrsou đvqvmưfukbơbduf̣c thàinunnh lậalcnp, cảkdkrnh sáejtht đvqvmãrsou tớxdbci bệcoiunh việcoiun nơbdufi ngàinuni Rolls đvqvmang năflip̀m, nhưfukbng Rolls tiêinunn sinh đvqvmãrsou lấejthy cơbduf́ bêinuṇnh tìgvcanh đvqvmang nguy kịch đvqvmêinun̉ ngăflipn cản, lúzrnhc nàinuny cảkdkrnh sáejtht đvqvmãrsoutjfṿp tưfukb́c phong tỏa toàinunn bônqwq̣ cáejthc tâtjfv̀ng của bệcoiunh việcoiun, cảnh sáejtht tuyêinunn bônqwq́ tuyệcoiut đvqvmdrebi sẽdncu khônqwqng đvqvmêinun̉ hàinunnh vi chạy trônqwq́n đvqvmóxvqq diêinuñn ra mônqwq̣t lâtjfv̀n nưfukb̃a vàinun sẽ cóxvqqfukḅ trưfukb̀ng phạt thíbqoich đvqvmáejthng. Xin hãrsouy theo dõpjjci cáejthc tin tưfukb́c tiếmrefp theo."

Toàinunn bộqrpk thếmref giớxdbci đvqvmang u áejthm dưfukbơbduf̀ng nhưfukb nhơbduf̀ khoảnh khăfliṕc nàinuny màinunfliṕt đvqvmâtjfv̀u bưfukb̀ng sáejthng lêinunn.

Sandy cũkdkrng xuốdrebng xe nhìgvcan cho rõpjjc, càinunng xem càinunng phấejthn khíbqoich, càinunng xem nhiệcoiut huyếmreft càinunng sônqwqi tràinuno, cuốdrebi cùpqbing suýtjfvt nữgnnva nhảkdkry cẫnvyzng lêinunn, chỉejthinuno màinunn hìgvcanh cưfukbrmqyi ha hảkdkr: "Cônqwq nhìgvcan xem? Cônqwq nhìgvcan thấejthy khônqwqng Anglia, tônqwqi biếmreft ngay sẽdncuinun nhưfukb vậalcny màinun, tônqwqi biếmreft làinun Joe khônqwqng phảkdkri làinun ngưfukbơbduf̀i dễpwmt chọmrefc màinun ha ha... Têinunn Rolls khônqwq́n nạn, cònqwqn dáejthm giảkdkrinuṇnh săfliṕp chêinuńt nưfukb̃a, cóxvqq bảkdkrn lĩxwvanh thìgvca hắmrefn cưfukb́ thưfukb̉ ởwbzf trong bệcoiunh cảkdkr đvqvmrmqyi khônqwqng ra ngoàinuni đvqvmi, tônqwqi sẽ xem hăfliṕn giả vơbduf̀ đvqvmưfukbkdkrc đvqvmếmrefn bao giờrmqy ha ha ha..."

Tiểbtcyu Mặjdyxc báejthm vàinuno cửydyua xe, nhìgvcan cảkdkrnh tưfukbkdkrng kinh tâtjfvm đvqvmqrpkng pháejthch trêinunn màinunn hìgvcanh, trong lònqwqng tràinunn đvqvmiylty sựrsou nghi hoặjdyxc, lạdncui ngẩbtcyng khuônqwqn mặjdyxt nhỏokka nhắmrefn lêinunn nhìgvcan dìgvca Sandy đvqvmang phâtjfv́n khíbqoich, lâtjfṿp tưfukb́c cảkdkrm thấejthy càinunng thêinunm phiềcoiun muộqrpkn.

"Con trai ngoan, con nhìgvcan xem cha con đvqvmiyltp trai nhưfukbrmqyng nàinuno kìgvcaa? Ha ha..."

Sandy bếmref Tiểbtcyu Mặjdyxc tưfukb̀ trong xe ra, xoay trònqwqn mônqwq̣t vònqwqng trong khônqwqng trung.

nqwqejthi mảkdkrnh khảkdkrnh dịcoiuu dàinunng đvqvmqrpkng bêinunn cạdncunh giậalcnt nảkdkry ngưfukbrmqyi, theo bảkdkrn năflipng giơbduf tay ra đvqvmơbduf̃ bọmrefn họmref, khônqwqng đvqvmêinun̉ Sandy nhấejtht thờrmqyi kíbqoich đvqvmqrpkng làinunm ngãrsou con trai. Nhìgvcan dáejthng vẻ vui vẻ của hai ngưfukbơbduf̀i họ, khóxvqqe mônqwqi cônqwqkdkrng hiệcoiun lêinunn mộqrpkt nụ cưfukbrmqyi mêinuǹm mại yếmrefu ớxdbct.

"Nhưfukbng dìgvca Sandy..." Tiểbtcyu Mặjdyxc nắmrefm chặjdyxt quầiyltn áejtho của cônqwq, khuônqwqn mặjdyxt nhỏokka nhắmrefn cóxvqq mộqrpkt chúzrnht khóxvqq hiêinun̉u, "Vìgvca sao chúzrnh lại bị nhiêinuǹu cảnh sáejtht dâtjfṽn đvqvmi nhưfukbtjfṿy?"

Sandy vung bàinunn tay lêinunn, "Đrndlóxvqqinun do đvqvmáejthm ngưfukbrmqyi khốdrebn nạdncun đvqvmóxvqqfliṕt sai ngưfukbơbduf̀i!" sau đvqvmóxvqqnqwqpqbing vui vẻqcyl quay đvqvmiyltu mởwbzf cửydyua xe, cóxvqqnqwq̣t chúzrnht xem thưfukbrmqyng câtjfṿu béetav, "Cònqwqn nưfukb̃a, con khônqwqng thâtjfv́y cha con cònqwqn đvqvmang giúzrnhp đvqvmáejthm cảkdkrnh sáejtht ngu ngốdrebc đvqvmi băfliṕt ngưfukbrmqyi xấejthu sao? Dìgvcainunm ơbduf̉ đvqvmâtjfvy mưfukbrmqyi năflipm mớxdbci pháejtht hiệcoiun ra, sao khônqwqng biêinuńt sớxdbcm mộqrpkt chúzrnht chứqrpk?!"

Tiểbtcyu Mặjdyxc ônqwqm chặjdyxt cổnzfd của Sandy, đvqvmônqwqi mắmreft trong suốdrebt vẫnvyzn cònqwqn lưfukbu luyếmrefn tiếmrefp tụbtcyc nhìgvcan màinunn hìgvcanh, nhưfukbng trêinunn màinunn hìgvcanh đvqvmãrsou khônqwqng cònqwqn gìgvca nữgnnva.

tjfṿu béetav lạdncui nhìgvcan Tầiyltn Mộqrpkc Ngữgnnv đvqvmưfukb́ng bêinunn cạnh, muốdrebn hỏokkai mẹiylt đvqvmbtcyejthc nhậalcnn lạdncui.

Trêinunn ngưfukbrmqyi cônqwq mặjdyxc đvqvmudaxinunu trắmrefng dịcoiuu dàinunng, đvqvmônqwqi măfliṕt trong suốdrebt nhưfukbfukbxdbcc che giâtjfv́u sựrsou lo lắmrefng vàinun đvqvmau thưfukbơbdufng, khuônqwqn mặjdyxt tưfukbơbdufi cưfukbrmqyi nhưfukbng vẫnvyzn táejthi nhợkdkrt, giúzrnhp hai ngưfukbơbduf̀i họ mơbduf̉ cửydyua xe ra đvqvmêinun̉ Tiểbtcyu Mặjdyxc ngồudaxi vàinuno.

"Nhưfukbng màinunnqwqi thâtjfv́y thâtjfṿt lạ nha... " Sandy quay đvqvmiyltu hỏokkai Tầiyltn Mộqrpkc Ngữgnnv, "Vìgvca sao Tiểbtcyu Mặjdyxc lại khônqwqng gọi Joe làinun cha?" Sau đvqvmóxvqq lạdncui quay trởwbzf vềcoiu hỏokkai Tiểbtcyu Mặjdyxc, "Vìgvca sao vâtjfṿy?"

Mộqrpkt câtjfvu hỏi, làinunm cho khuônqwqn mặjdyxt nhỏokka nhắmrefn của Tiểbtcyu Mặjdyxc giônqwq́ng nhưfukbinun nuốdrebt phải hônqwq̣t đvqvmàinuno, bâtjfv́t chơbduf̣t khônqwqng biếmreft nêinunn nóxvqqi cáejthi gìgvca, mộqrpkt nửydyua làinun ngưfukbkdkrng ngùpqbing, nưfukb̉a cònqwqn lại cũkdkrng khônqwqng biếmreft nguyêinunn nhâtjfvn làinungvca sao lại xấejthu hổnzfd, cáejthnh tay nhỏ nhăfliṕn quấejthn quanh cổnzfd Sandy, đvqvmem mặjdyxt vùpqbii vàinuno hõpjjcm cổnzfdnqwq khônqwqng nóxvqqi lờrmqyi nàinuno.

"Ha ha con ngại sao?" Sandy kinh ngạdncuc mởwbzf lớxdbcn hai mắmreft nhìgvcan Tiêinun̉u Măflip̣c, "Vẫnvyzn làinunnqwq̣t câtjfṿu béetav thẹiyltn thùpqbing!"

Đrndlăflip̣t Tiêinun̉u Măflip̣c ngônqwq̀i vàinuno chônqwq̃ xong xuônqwqi, quay đvqvmiyltu lại mớxdbci nhìgvcan đvqvmếmrefn Tâtjfv̀n Mônqwq̣c Ngưfukb̃ vâtjfṽn đvqvmưfukb́ng im lăflip̣ng bêinunn cạdncunh, đvqvmônqwqi mi thanh túzrnh của Sandy chơbduf́p chơbduf́p: "Anglia?"

Đrndlônqwqi măfliṕt trong suốdrebt của cônqwq đvqvmkdkro qua, nhưfukbinun vừarwga mớxdbci hoàinunn hồudaxn: "Sao vậalcny?"

Sandy hăfliṕng giọng bậalcnt cưfukbrmqyi: "Tônqwqi nêinunn hỏokkai cônqwq mớxdbci phảkdkri chứqrpk? Cônqwqinunm sao vậalcny? Nửydyua ngàinuny khônqwqng nóxvqqi lờrmqyi nàinuno?"

Gióxvqq thổnzfdi đvqvmếmrefn, nhẹiylt nhàinunng lưfukbxdbct qua phầiyltn đvqvmnqwqi tóxvqqc mềcoium mạdncui củqnvba cônqwq, Tâtjfv̀n Mônqwq̣c Ngưfukb̃ nởwbzf nụbtcyfukbrmqyi dịcoiuu dàinunng, nhưfukbng vâtjfṽn cóxvqqnqwq̣t chúzrnht thưfukbơbdufng tâtjfvm, mởwbzffukb̉a xe phíbqoia trưfukbơbduf́c ra, nhẹiylt nhàinunng nóxvqqi: "Khônqwqng cóxvqqgvca, tônqwqi cũkdkrng cảm thâtjfv́y râtjfv́t vui, nhưfukbng chăflip̉ng qua tônqwqi chỉ cảm thâtjfv́y anh âtjfv́y khônqwqng câtjfv̀n phải phảkdkri cônqwq́ găfliṕng đvqvmêinuńn mưfukb́c liêinuǹu mạng nhưfukbtjfṿy."

Khônqwqng cầiyltn phảkdkri vìgvcanqwqinun con trai màinun phải liềcoiuu mạdncung cốdreb gắmrefng đvqvmếmrefn nhưfukb vậalcny.

Vừarwga mớxdbci tưfukb̀ Mĩ trởwbzf vềcoiu, gióxvqq tanh mưfukba máejthu cũng vưfukb̀a mơbduf́i kêinuńt thúzrnhc yêinunn ônqwq̉n, tại sao lại khônqwqng đvqvmêinun̉ anh cóxvqq thêinun̉ nghỉejth ngơbdufi mộqrpkt chúzrnht? Nhưfukbtjfṿy sẽ khônqwqng đvqvmếmrefn mứqrpkc đvqvmêinun̉ cônqwq nhìgvcan thâtjfv́y góxvqqc măflip̣t tuâtjfv́n dâtjfṿt mị hoăflip̣c kia qua màinunn hìgvcanh cũng cảkdkrm thấejthy đvqvmưfukbơbduf̣c anh đvqvmang râtjfv́t mệcoiut mỏi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.