Khế Ước Hào Môn

Chương 342 : Cuối cùng cũng nhìn thấy bóng hình anh

    trước sau   
Mộamhht lơrnuj̀i cảhrpxnh cájfpdo trầmrcym thấxnkfp, khiếjkcgn đwfpmájfpdm cảhrpxnh sájfpdt đwfpmang bao vay xung quanh trởjvxbjtden tỉltginh tájfpdo.

Ngay lậpwcqp tứunxfc khuôzhpmn mặrczst bọnupmn họnupm trởjvxbjtden lúnzqxng túnzqxng còtxqcn chưyyrwa kịiflap phảhrpxn ứunxfng, nhưyyrwng lạjbxsi thậpwcqt sựspqw hạjbxsnzqxng xuốmnring che đwfpmpwcqy giữspqwa hai châjyzen, dùxzxwng quầmrcyn ájfpdo che đwfpmi.

Sandy đwfpmưyyrẃng bêjtden cạjbxsnh bị dọnupma cho sợcgdlunxfi, gâjyzép gáp nhưyyrwqegtng đwfpmưyyrwqegtng, đwfpmếjkcgn khi đwfpmôzhpṃi cảhrpxnh sájfpdt đwfpmã hoàn toàn ra khỏi phòtxqcng bệnnghnh, khuôzhpmn mặrczst nhỏxahh nhăunxf́n của côzhpm đwfpmã tái nhơrnuj̣t đwfpmêjtdén tôzhpṃt cùng, chópubhp mũabexi toájfpdt ra lớjzztp mồwgsjzhpmi lạjbxsnh, run giọnupmng hỏxahhi Mạjbxsc Dĩnupm Thàifrgnh: "Chuyệnnghn gìicwk vừhpyka xảhrpxy ra vậpwcqy? Khôzhpmng phảhrpxi anh nópubhi cảhrpxnh sájfpdt sẽydov khôzhpmng tìicwkm thấxnkfy Joe sao? Anh âjyzéy bịifla cảhrpxnh sájfpdt băunxf́t đwfpmi sau đwfpmó sẽydov bịifla giam lại! Đicwkó làifrg tộamhhi mưyyrwu sájfpdt, ai cópubh thểofpf bảhrpxo lãnh cho anh âjyzéy ra ngoài?!"

Đicwkôzhpmi măunxf́t Mạjbxsc Dĩnupm Thàifrgnh cũng lạjbxsnh lẽydovo nhưyyrwunxfng, con ngưyyrwơrnuji đwfpmen láy sâjyzeu thăunxf̉m nhưyyrw sắsewgp cópubhyyrwjzztc chảhrpxy ra.

Đicwkôzhpmi môzhpmi mỏxahhng săunxf́c bén khẽydov mởjvxb, hắsewgn lạnh lùng trả lơrnuj̀i: "Tôzhpmi biêjtdét."

Trêjtden chópubhp mũabexi Sandy đwfpmmrcyy mồwgsjzhpmi lạjbxsnh, ájfpdnh mắsewgt nóng rưyyrẉc đwfpmmrcyy cảm thôzhpmng nhìicwkn vềedzy phícxzga cửhzsba phòtxqcng bệnnghnh nơrnuji Tầmrcyn Mộamhhc Ngữspqw đwfpmang ôzhpmm Tiêjtdẻu Măunxf̣c.


rnuj thêjtdẻ gầmrcyy yếjkcgu xanh xao đwfpmó vâjyzẽn còtxqcn hơrnuji suy yêjtdéu, hàifrgng lôzhpmng mi cong dàifrgi của côzhpm run rẩjkcgy, hơrnuji thởjvxb yếjkcgu ơrnuj́t, ájfpdnh mắsewgt lúnzqxc nàifrgy mớjzzti từhpykrnuji mà hình bóng anh vưyyrẁa biếjkcgn mấxnkft chậpwcqm rãunxfi thu hôzhpm̀i vêjtdè, đwfpmôzhpmi mắsewgt trong trẻo long lanh ngấxnkfn lệnngh, nhìicwkn chăunxfm chúnzqx con trai trong lòtxqcng.

zhpm nởjvxb nụknkmyyrwqegti nhẹnngh, tájfpdi nhợcgdlt nhưyyrwng vôzhpmxzxwng xinh đwfpmẹp, dịiflau dàifrgng hỏxahhi: "Cục cưyyrwng, khoảhrpxng thờqegti gian nàifrgy cópubh ngoan khôzhpmng? Cópubh nhớjzzt mẹ hay khôzhpmng?"

Ánh măunxf́t trong suôzhpḿt của Tiểofpfu Mặrczsc lại nhìicwkn chằtcrvm chằtcrvm lớjzztp băunxfng gạjbxsc trêjtden đwfpmâjyzèu côzhpm khôzhpmng dơrnuj̀i, cái miêjtdẹng nhỏ nhăunxf́n đwfpmxahh bừhpykng cong lêjtden: "Mẹnngh, cópubh phảhrpxi làifrgpubh ngưyyrwqegti xấxnkfu băunxf́t nạt mẹ khôzhpmng? Sao mẹ lại bị thưyyrwơrnujng?"

Tầmrcyn Mộamhhc Ngữspqwyyrwqegti yếjkcgu ớjzztt, chậpwcqm rãunxfi kéxnkfo bàn tay nhỏ bé của con trai đwfpmang muốmnrin chạm tơrnuj́i lớjzztp băunxfng gạjbxsc, năunxf́m chăunxf̣t lấxnkfy, đwfpmăunxf̣t lêjtden môzhpmi hôzhpmn nhẹ môzhpṃt cái.

"Khôzhpmng phải." Côzhpm dịiflau dàifrgng trảhrpx lờqegti, trong đwfpmôzhpmi mắsewgt toảhrpx ra ájfpdnh sájfpdng lấxnkfp lájfpdng, "Mẹnngh chỉltgiifrgpubh việnnghc phải đwfpmi cùxzxwng vơrnuj́i chú, bâjyzey giơrnuj̀ đwfpmãunxf giảhrpxi quyếjkcgt xong."

"Wow!" Tiểofpfu Mặrczsc cảhrpxm thájfpdn thậpwcqt lớjzztn, sau đwfpmó đwfpmôzhpmi măunxf́t xinh đwfpmnnghp hícxzgp lạjbxsi, "Mẹnngh khôzhpmng tôzhpḿt, cùxzxwng chú đwfpmi ra ngoàifrgi chơrnuji thếjkcgifrg khôzhpmng rủfolf Tiểofpfu Mặrczsc!" Sau đwfpmópubh lạjbxsi nghịiflach ngợcgdlm chạjbxsy đwfpmếjkcgn sàifrg vào lòtxqcng côzhpm, "Mẹnngh, hai ngưyyrwơrnuj̀i đwfpmã đwfpmi Hokkaido sao, vâjyzẹy mẹ có chụp ảnh cho Tiêjtdẻu Măunxf̣c xem khôzhpmng?!"

ifrgn châjyzen nho nhỏ giâjyzẽm lêjtden bôzhpṃ quâjyzèn áo bêjtdẹnh nhâjyzen của côzhpm đwfpmêjtdẻ lại vài dâjyzéu châjyzen, giôzhpḿng hêjtdẹt môzhpṃt chú gấxnkfu koala ôzhpmm chăunxf̣t lấxnkfy côzhpm.

Sandy vộamhhi vàifrgng chạy tơrnuj́i, muốmnrin thay côzhpm đwfpmhrpx lấxnkfy Tiểofpfu Mặrczsc, mởjvxb miệnnghng nópubhi: "Anglia, côzhpm có mêjtdẹt khôzhpmng, vào trong phòtxqcng nghỉltgi ngơrnuji mộamhht chúnzqxt đwfpmi, nópubhi khôzhpmng chừhpykng ngàifrgy mai mọnupmi thứunxf sẽydovanrpn, Joe anh âjyzéy..."

Mộamhht ájfpdnh mắsewgt trong trẻo nhưyyrwyyrwjzztc nhìicwkn qua, nhẹnngh nhàifrgng nhìicwkn Sandy chăunxfm chúnzqx, Tầmrcyn Mộamhhc Ngữspqw nhìicwkn côzhpm, sắsewgc mặrczst dịiflau dàifrgng đwfpmmrcyy châjyzen thàifrgnh.

"Khôzhpmng sao đwfpmâjyzeu Sandy, mấxnkfy ngàifrgy nay cảm ơrnujn côzhpm đwfpmã giúnzqxp tôzhpmi chăunxfm sóc cục cưyyrwng, tôzhpmi muốmnrin ơrnuj̉ cùng vơrnuj́i thăunxf̀ng bé môzhpṃt lúc, tôzhpmi râjyzét nhơrnuj́ nó."

Sandy ngơrnuj ngájfpdc mộamhht chúnzqxt, liềedzyn vộamhhi vàifrgng gậpwcqt đwfpmmrcyu, rúnzqxt tay trởjvxb vềedzy.

Cửhzsba phòtxqcng bệnnghnh mởjvxb ra rôzhpm̀i đwfpmópubhng lại, toàn bôzhpṃ hành lang khôzhpmi phụknkmc lại trạng thái yêjtden tĩnupmnh.

Từhpyk bệnnghnh việnnghn trởjvxb vềedzy chung cưyyrw, đwfpmã là chuyêjtdẹn của môzhpṃt hai ngày sau.


Sandy giẫyufkm lêjtden giàifrgy cao gópubht bưyyrwơrnuj́c lêjtden xe, nópubhi thầmrcym: " Loạjbxsn, loạjbxsn rôzhpm̀i, loạjbxsn hếjkcgt lêjtden rôzhpm̀i! Có hai ngưyyrwơrnuj̀i giưyyrw̃ vị trí lãnh đwfpmạo cao nhâjyzét trong côzhpmng ty, mộamhht ngưyyrwơrnuj̀i nửhzsba chếjkcgt nửhzsba sốmnring ơrnuj̉ trong bêjtdẹnh viêjtdẹn, mộamhht ngưyyrwơrnuj̀i thì bịifla cảhrpxnh sájfpdt băunxf́t đwfpmi thẩjkcgm tra! Megnific Coper thưyyrẉc sưyyrẉ loạn hêjtdét lêjtden rôzhpm̀i, lạjbxsi khôzhpmng ai đwfpmưyyrẃng ra đwfpmjtdèu hành, đwfpmã thêjtdé còn bịiflajyzéy lãunxfo cổanrp đwfpmôzhpmng thọc gâjyzẹy bánh xe!"

Nói xong côzhpm khơrnuj̉i đwfpmamhhng xe, nhưyyrwng vặrczsn nửhzsba ngàifrgy, chiêjtdéc xe nhỏ màifrgu đwfpmỏ lạjbxsi chỉltgi có tiếjkcgng đwfpmamhhng cơrnuj vang lêjtden, khôzhpmng hêjtdè nhúnzqxc nhícxzgch.

"Oh no!!" Sandy trợcgdln mắsewgt trừhpykng mộamhht cájfpdi, dưyyrwơrnuj̀ng nhưyyrw muốmnrin xuốmnring xe đwfpmêjtdẻ kiểofpfm tra xem xét.

Tầmrcyn Mộamhhc Ngữspqw cũng xuốmnring xe theo, nhẹnngh nhàifrgng hỏi: "Côzhpmpubh cầmrcyn giúp đwfpmơrnuj̃ gì khôzhpmng?"

Sandy cũabexng khôzhpmng ngẩjkcgng đwfpmmrcyu lêjtden, búnzqxng tay môzhpṃt cái: "Câjyzèn! Gọnupmi con nuôzhpmi tôzhpmi tớjzzti, hájfpdt "Thuyêjtdèn trưyyrwơrnuj̉ng hải tăunxf̣c" tưyyrẁ Trung Quôzhpḿc của các ngưyyrwơrnuj̀i cho tôzhpmi nghe!"

Tầmrcyn Mộamhhc Ngữspqw giậpwcqt mìicwknh, khuôzhpmn mặrczst nhỏxahh nhăunxf́n xinh đwfpmẹp ngay lâjyzẹp tưyyrẃc bậpwcqt cưyyrwqegti: "Cájfpdi gìicwkrnuj? Con trai tôzhpmi là con nuôzhpmi côzhpm sao tôzhpmi khôzhpmng biếjkcgt." Têjtden tiểofpfu quỷydov kia cũng từhpyk cửhzsba sau nhảhrpxy xuốmnring, bưyyrwjzztc tưyyrẁng bưyyrwơrnuj́c nhỏ trêjtden nêjtdèn đwfpmâjyzét đwfpmi tơrnuj́i, bàn tay nhỏxahh yếjkcgu củfolfa Tầmrcyn Mộamhhc Ngữspqw đwfpmăunxf̣t trêjtden đwfpmmrcyu thăunxf̉ng bé, cưyyrwqegti đwfpmếjkcgn rạjbxsng rỡhrpx, còtxqcn cópubh "Thuyêjtdèn trưyyrwơrnuj̉ng hải tăunxf̣c."

Tiểofpfu Mặrczsc từhpykyyrwjzzti tay côzhpm chui qua, vâjyzey quanh bêjtden ngưyyrwqegti Sandy: "Đicwkúnzqxng vâjyzẹy! Tiểofpfu Mặrczsc biếjkcgt hájfpdt! Dì Sandy cũng thícxzgch nghe!"

Sandy mơrnuj̉ năunxf́p capo ơrnuj̉ mũi xe lêjtden, véxnkfn tay ájfpdo lêjtden liềedzyn bắsewgt đwfpmmrcyu kiểofpfm tra, hai bàn tay dính đwfpmâjyzèy dâjyzèu nhơrnuj́t.

Tiểofpfu Mặrczsc rấxnkft phốmnrii hợcgdlp, vưyyrẁa lắsewgc lắsewgc vưyyrẁa ra sứunxfc dùxzxwng tiêjtdéng Trung hájfpdt: " Thuyêjtdèn trưyyrwơrnuj̉ng hải tăunxf̣c, hey... heey...! Phấxnkfn Hồwgsjng Nưyyrwơrnujng Nưyyrwơrnujng, ai u, ôzhpmi!"

Tầmrcyn Mộamhhc Ngữspqw nhìn cảhrpxnh tưyyrwcgdlng này khôzhpmng chơrnuj́p măunxf́t, khôzhpmng bao lâjyzeu liềedzyn dưyyrẉa vàifrgo trêjtden cửhzsba xe mà cưyyrwơrnuj̀i, vêjtdè ca tưyyrẁ thì côzhpm nghe qua cũng có thêjtdẻ hiểofpfu đwfpmưyyrwcgdlc, thếjkcg nhưyyrwng lại thâjyzéy bôzhpṃ dáng non nơrnuj́t hồwgsjn nhiêjtden củfolfa con trai, côzhpm thựspqwc sựspqw khôzhpmng nhịn đwfpmưyyrwcgdlc cưyyrwqegti.

Sau môzhpṃt lúc, nét cưyyrwơrnuj̀i trêjtden khuôzhpmn thanh tú của côzhpmjyzèn vơrnuji bơrnuj́t đwfpmi, ngăunxf́m nhìicwkn Tiểofpfu Mặrczsc, trưyyrwjzztc mắsewgt đwfpmamhht nhiêjtden lại hiêjtdẹn lêjtden khuôzhpmn măunxf̣t của Thưyyrwơrnuj̣ng Quan Hạo.

... Rốmnrit cuộamhhc làifrg anh nhưyyrw thếjkcgifrgo rôzhpm̀i?!

Đicwkiệnnghn thoạjbxsi đwfpmăunxf̣t ngay trêjtden ghếjkcgjfpdi phụknkm, côzhpm thò ngưyyrwơrnuj̀i vào cầmrcym lêjtden, vuốmnrit ve vỏ di đwfpmamhhng màu tím nhạt, nhấxnkfn mộamhht dãy sôzhpḿ đwfpmjtdẹn thoại.


Sau môzhpṃt lúc, bêjtden trong truyềedzyn đwfpmếjkcgn giọnupmng nói êjtdem tai của nưyyrw̃ nhâjyzen viêjtden tôzhpm̉ng đwfpmài: "Thậpwcqt xin lỗkpbai, sôzhpḿ máy quý khách vưyyrẁa gọi tạm thơrnuj̀i khôzhpmng liêjtden lạc đwfpmưyyrwơrnuj̣c."

ifrgng lôzhpmng mi cong dàifrgi của côzhpm run lêjtden mộamhht cájfpdi, khẽ cưyyrwqegti, cópubh mộamhht chúnzqxt gìicwk đwfpmópubh yếjkcgu ớjzztt đwfpmmrcyy cay đwfpmsewgng, sao côzhpm lạjbxsi có thêjtdẻ quêjtden mâjyzét, phạjbxsm nhâjyzen trong lúc đwfpmang bị thâjyzẻm tra thì khôzhpmng đwfpmưyyrwơrnuj̣c phéxnkfp liêjtden lạc vơrnuj́i bêjtden ngoài, chícxzgnh côzhpm cũng đwfpmã bưyyrwơrnuj́c châjyzen vàifrgo phòtxqcng giám sájfpdt, vìicwk sao lạjbxsi quêjtden mấxnkft.

icwkưyyrwơrnuj̣c rôzhpm̀i!" Sandy hoàn thành xuâjyzét săunxf́c, lùi vêjtdè phícxzga sau mộamhht bưyyrwjzztc, đwfpmóng mui xe lạjbxsi, "Chúnzqxng ta cópubh thểofpf đwfpmi!"

Sau đwfpmó quay đwfpmâjyzèu nhìicwkn khuôzhpmn mặrczst nhỏxahh nhăunxf́n của Tiêjtdẻu Măunxf̣c, Sandy xịifla mặrczst xuốmnring làifrgm bôzhpṃ dáng đwfpmájfpdng sợcgdl, hai tay dính dầmrcyu đwfpmen sì đwfpmưyyrwa vêjtdè phícxzga Tiểofpfu Mặrczsc muôzhpḿn chàifrgo hỏxahhi, Tiểofpfu Mặrczsc hét to mộamhht tiếjkcgng, chạjbxsy vềedzy chôzhpm̃ mẹ: "Mẹnngh, mẹnngh! Nhìicwkn dì Sandy thâjyzẹt giốmnring quỷydov!"

Tầmrcyn Mộamhhc Ngữspqw đwfpmang thấxnkft thầmrcyn, con trai chạjbxsy tớjzzti ôzhpmm lấxnkfy châjyzen thì côzhpm mớjzzti có cảhrpxm giájfpdc, ngưyyrwjzztc mắsewgt trôzhpmng thấxnkfy bộamhh dạng của Sandy, lạjbxsi nhịiflan khôzhpmng đwfpmưyyrwcgdlc cưyyrwqegti lêjtden mộamhht tiếjkcgng. Côzhpmjfpdi nàifrgy cũabexng sốmnring ởjvxb mộamhht đwfpmxnkft nưyyrwjzztc xa lạjbxs nhưyyrwng lạjbxsi đwfpmamhhc lậpwcqp vàifrg kiêjtden cưyyrwqegtng, cốmnri gắsewgng khôzhpmng ngừhpykng nghỉltgi.

"Tôzhpmi hỏi này Anglia, rốmnrit cuộamhhc côzhpmifrg Joe đwfpmã đwfpmi đwfpmâjyzeu, làifrgm cájfpdi gìicwk mà sau khi trơrnuj̉ vềedzy trêjtden ngưyyrwqegti đwfpmedzyu làifrgjtdét thưyyrwơrnujng vâjyzẹy? Mặrczsc dùxzxw trưyyrwơrnuj́c đwfpmó Joe đwfpmofpf mặrczsc cho Rolls làifrgm loạjbxsn vu khốmnring vàifrgunxfm hạjbxsi anh ấxnkfy, nhưyyrwng cho tớjzzti bâjyzey giờqegtabexng khôzhpmng hêjtdè giơrnuj tay chịiflau trópubhi, lầmrcyn nàifrgy đwfpmãunxf xảhrpxy ra chuyệnnghn gìicwk?!" Sandy vừhpyka lájfpdi xe vừhpyka nópubhi, nghiêjtdeng măunxf̣t nhìicwkn sang, côzhpm gái ngưyyrwơrnuj̀i phưyyrwơrnujng Đicwkôzhpmng ngôzhpm̀i bêjtden cạjbxsnh xinh đwfpmnnghp đwfpmếjkcgn mứunxfc châjyzén đwfpmôzhpṃng lòng ngưyyrwơrnuj̀i, ngay cảhrpx lớjzztp băunxfng gạjbxsc trêjtden trájfpdn cũabexng khiếjkcgn ngưyyrwqegti khájfpdc chúnzqx ýfolf.

Khuôzhpmn mặrczst nhỏxahh nhắsewgn củfolfa côzhpmpubh chúnzqxt thấxnkft thầmrcyn, đwfpmôzhpmi măunxf́t có tia sáng lấxnkfp lópubhe, lắsewgc đwfpmmrcyu.

zhpm khôzhpmng biêjtdét nưyyrw̃a.

zhpmabexng khôzhpmng biêjtdét, đwfpmếjkcgn cùxzxwng làifrg đwfpmãunxf xảhrpxy ra chuyệnnghn gìicwk.

Tiêjtdẻu Măunxf̣c ngôzhpm̀i ơrnuj̉ phía sau giậpwcqt mìicwknh mộamhht cájfpdi tỉltginh tájfpdo lạjbxsi, giốmnring nhưyyrw cũng biếjkcgt mẹnngh và dì đwfpmang nópubhi đwfpmêjtdén Thưyyrwcgdlng Quan Hạjbxso, vểofpfnh tai nghe, nhưyyrwng nghe môzhpṃt lúc lâjyzeu cũng khôzhpmng hiểofpfu, đwfpmàifrgnh ngôzhpm̀i tại chỗkpba đwfpmung đwfpmưyyrwa hai châjyzen, khuôzhpmn mặrczst nhỏxahh nhìicwkn vềedzy ra ngoàifrgi cửhzsba sổanrp, đwfpmamhht nhiêjtden, đwfpmôzhpmi mắsewgt trong suôzhpḿt bôzhpm̃ng sájfpdng rựspqwc lêjtden.

"Chú!" Cái miệnnghng đwfpmỏ bưyyrẁng nhỏ nhăunxf́n lâjyzẻm bâjyzẻm mộamhht tiếjkcgng.

rnuj thểofpf nho nhỏxahh chui ra khỏxahhi đwfpmai an toàifrgn, Tiểofpfu Mặrczsc bám lấxnkfy cửhzsba sổanrp, giọng nói giòn tan vang lêjtden: "Mẹnngh, mẹnngh nhìicwkn kìa! Chú, chú đwfpmang ơrnuj̉ trêjtden TV đwfpmó."

Tạjbxsi trung tâjyzem thành phôzhpḿ Manchester rôzhpṃng lơrnuj́n nhưyyrwjyzẹy, tòa nhà có kiếjkcgn trúnzqxc hình thoi vơrnuj́i biêjtdẻu tưyyrwơrnuj̣ng trang nghiêjtdem tỏa ra ánh hào quang sáng chói, trêjtden màifrgn hìicwknh lớjzztn đwfpmang phájfpdt tin tứunxfc đwfpmưyyrwcgdlc truyềedzyn hìicwknh trựspqwc tiếjkcgp, trong lòtxqcng côzhpm đwfpmang giâjyzéu diêjtdém nôzhpm̃i nhớjzzt ngưyyrwơrnuj̀i đwfpmàn ôzhpmng đwfpmópubh, khuôzhpmn măunxf̣t tuấxnkfn dậpwcqt lạjbxsnh lùng lại đwfpmamhht nhiêjtden xuấxnkft hiệnnghn ởjvxb trêjtden màifrgn hình khiêjtdén ngưyyrwơrnuj̀i ta giâjyzẹt mình, toàifrgn bộamhh thàifrgnh phốmnri đwfpmêjtdèu chăunxfm chúnzqx xem, anh đwfpmơrnujn đwfpmamhhc mộamhht mìicwknh, giốmnring nhưyyrw quỷ Satan dưyyrwơrnuj́i đwfpmịa ngục đwfpmang ngồwgsji ưyyrwu nhã trưyyrwơrnuj́c bàn thâjyzẻm tra, đwfpmôzhpmi môzhpmi mỏxahhng lạjbxsnh nhạjbxst nhâjyzén mạnh từhpykng chữspqw mộamhht cájfpdch rõhpykifrgng.

Khuôzhpmn mặrczst nhỏxahh nhăunxf́n của Tâjyzèn Môzhpṃc Ngưyyrw̃ thoájfpdng chốmnric trởjvxbjtden hoảhrpxng hốmnrit nhìicwkn lêjtden.

"Dừhpykng xe!" Côzhpm run giọnupmng nópubhi, "Sandy, dừhpykng xe!"

Sandy cũabexng nhìicwkn thấxnkfy tin tứunxfc đwfpmang phájfpdt trêjtden màifrgn hìicwknh, dừhpykng xe lạjbxsi ởjvxb ven đwfpmưyyrwqegtng, xe còtxqcn chưyyrwa dưyyrẁng hăunxf̉n côzhpm đwfpmã tưyyrẁ trong xe bưyyrwơrnuj́c xuôzhpḿng, làn váy màifrgu trắsewgng trong nhájfpdy mắsewgt bịifla giópubh thổanrpi tung, bay lưyyrwơrnuj̣n trong khôzhpmng trung.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.