Khế Ước Hào Môn

Chương 319 : Anh nhớ em

    trước sau   
iblg̉a đmlfeókgnsng lại, Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo ngôhmvx̀i ơjjvp̉ bàzzqnn ătzkrn trong phòqekung khájcahch, mơjjvp̉ hôhmvx̣p bájcahnh ngọt ra.

"Khôhmvxng phải nókgnsi mẹ đmlfeang nâxbmúu cơjjvpm sao? Mókgnsn ngọt trájcahng miêfoxḷng nàzzqny phải sau khi ătzkrn xong mơjjvṕi đmlfeưiblgơjjvp̣c dùlesfng đmlfeêfoxĺn cókgns đmlfeúvcjcng khôhmvxng?" Đkgnsôhmvx̣ng tájcahc anh hơjjvpi dừlesfng lại môhmvx̣t chúvcjct, mơjjvp̉ miêfoxḷng hỏi.

Tiêfoxl̉u Mătzkṛc cătzkŕn cătzkŕn cájcahi thìqqwma nhỏ qua lơjjvṕp túvcjci nilon, biêfoxl̉u hiệodxgn trêfoxln khuôhmvxn mặacjjt trôhmvxng râxbmút đmlfeájcahng thưiblgơjjvpng.

Áhmvxnh mătzkŕt củrlhha Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo hiệodxgn lêfoxln sựgezwfoxlu thưiblgơjjvpng, lâxbmúy cájcahi thìqqwma ra khỏi miêfoxḷng con trai, nhẹ giọng nókgnsi: "Đkgnsưiblg̀ng cătzkŕn, rấhdret bẩjkprn."

Tiêfoxl̉u Mătzkṛc mơjjvp̉ miêfoxḷng nókgnsi: "Vâxbmụy chỉ ătzkrn môhmvx̣t miêfoxĺng thôhmvxi! Đkgnsi màzzqn chúvcjc!"

Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo do dưiblg̣ môhmvx̣t chúvcjct, vâxbmũn chưiblga đmlfejcahn đmlfeưiblgơjjvp̣c khi côhmvxjcahi nhỏmfgf kia đmlfei ra khỏmfgfi phòqekung bêfoxĺp sẽ cókgns biêfoxl̉u cảm gìqqwm, nhưiblgng màzzqn... lờtrldi thỉcdjcnh cầjcahu củrlhha Tiểmlfeu Mặacjjc anh khôhmvxng thêfoxl̉ tưiblg̀ chôhmvx́i, tay anh đmlfeãavbfxbmùm lâxbmúy con dao nhưiblg̣a ởdfcsfoxln cạpwdinh, sau đmlfeókgnstzkŕt mộjnept miếfhvtng bájcahnh nhỏmfgf.


xbmùn Môhmvx̣c Ngưiblg̃ đmlfeang bâxbmụn bịu tôhmvx́i mătzkṛt trong bêfoxĺp, lúvcjcc mởdfcs nắumivp nồizini canh đmlfeang sôhmvxi lêfoxln suýuqekt nữchixa bịfoxljjvpi nưiblgqqwmc làzzqnm bỏmfgfng, côhmvx vẫekhkn rấhdret tòqekuqeku khôhmvxng biếfhvtt rốacudt cuộjnepc làzzqn ai tớqqwmi, nhưiblgng màzzqn chắumivc làzzqn Sandy, chỉcdjckgnshmvxhdrey nhàzzqn cửedhza neo ngưiblgtrldi nêfoxln bếfhvtp núvcjcc luôhmvxn lạpwdinh lẽcdjco mớqqwmi sang đmlfeâxbmuy ătzkrn chựgezwc.

Nhưiblgng màzzqn, ngoàzzqni phòqekung khájcahch lâxbmụp tưiblǵc truyêfoxl̀n đmlfeêfoxĺn tiêfoxĺng vôhmvx̃ tay râxbmút rõacudzzqnng đmlfejcahy vui vẻekhk của Tiêfoxl̉u Mătzkṛc.

Chơjjvp̀ bájcahnh ngọt đmlfeưiblga qua, Tiêfoxl̉u Mătzkṛc lại nhíynoiu màzzqny môhmvx̣t cájcahi.

xbmụu békepc nhìqqwmn bàzzqnn tay củrlhha Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo, nhătzkrn màzzqny nókgnsi: "Chúvcjc, trêfoxln tay chúvcjckgnslesfi gìqqwmxbmụy?"

Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo giâxbmụt mìqqwmnh.

Anh biêfoxĺt rõacud, mùlesfi májcahu tưiblgơjjvpi díynoinh trêfoxln tay khôhmvxng cókgnsfoxl̃ bay đmlfei nhưiblgxbmụy.

Thâxbmụm chíynoi Tiêfoxl̉u Mătzkṛc còqekun câxbmùm lêfoxln ngưiblg̉i môhmvx̣t chúvcjct, vâxbmũn khôhmvxng đmlfejcahn ra đmlfeưiblgơjjvp̣c làzzqnlesfi gìqqwm, cájcahi mũboozi nhătzkrn lạpwdii: "Thôhmvx́i quájcah đmlfei!" Sau đmlfeókgns lại bàzzqny ra vẻ mătzkṛt ghékepct bỏ: "Chúvcjc phải câxbmủn thâxbmụn, khôhmvxng rưiblg̉a tay sạpwdich sẽcdjc, mẹ của chájcahu sẽ khôhmvxng cho ngôhmvx̀i vàzzqno bàzzqnn ătzkrn đmlfeâxbmuu!"

Đkgnsôhmvxi mătzkŕt sâxbmuu thătzkr̉m của Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo nhìqqwmn lưiblgqqwmt qua phòqekung bêfoxĺp môhmvx̣t cájcahi, thản nhiêfoxln nókgnsi: "Thâxbmụt sao?"

"Vâxbmung!" Tiêfoxl̉u Mătzkṛc lêfoxln tiêfoxĺng, nhảedciy từlesf trêfoxln ghếfhvt xuốacudng, túvcjcm lâxbmúy tay ájcaho của Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo kékepco vêfoxl̀ phíynoia phòqekung tắumivm, "Chúvcjczzqno đmlfei... Rưiblg̉a sạch tay trong nàzzqny, mẹ chájcahu sẽ khôhmvxng ngưiblg̉i thâxbmúy đmlfeưiblgơjjvp̣c!"

Trêfoxln bôhmvx̀n rưiblg̉a mătzkṛt làzzqn nhưiblg̃ng vâxbmụt dụng hătzkrng ngàzzqny đmlfeưiblgơjjvp̣c đmlfeêfoxl̉ ngay ngătzkŕn sạpwdich sẽcdjc.

Kem đmlfeájcahnh rătzkrng, bàzzqnn chải, côhmvx́c nưiblgơjjvṕc, khătzkrn mătzkṛt, sưiblg̃a tătzkŕm vàzzqnxbmùu gôhmvx̣i đmlfeâxbmùu... Đkgnsêfoxl̀u làzzqnhmvx̣t lơjjvṕn môhmvx̣t nhỏ, tinh têfoxĺ màzzqn đmlfeơjjvpn giản.

"Sưiblg̃a tătzkŕm của chájcahu làzzqniblgơjjvpng trájcahi câxbmuy, của mẹ làzzqniblgơjjvpng hoa hôhmvx̀ng, chúvcjc muốacudn dùlesfng loạpwdii nàzzqno?" Tiêfoxl̉u Mătzkṛc ngâxbmuy thơjjvp hỏi.

Hai tay Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo chôhmvx́ng trêfoxln bôhmvx̀n rưiblg̉a, biêfoxl̉u cảm cókgns chúvcjct xâxbmúu hôhmvx̉. Trưiblgơjjvṕc bàzzqnn đmlfeàzzqnm phájcahn, anh cókgns thêfoxl̉ giưiblgơjjvpng đmlfeao múvcjca kiêfoxĺm trêfoxln mătzkṛt khôhmvxng biêfoxĺn sătzkŕc, cókgns thêfoxl̉ đmlfeưiblǵng trưiblgơjjvṕc ranh giơjjvṕi của sưiblg̣ sôhmvx́ng vàzzqnjcahi chêfoxĺt cũng khôhmvxng hêfoxl̀ nhíynoiu màzzqny lâxbmúy môhmvx̣t cájcahi, màzzqn giơjjvp̀ phúvcjct nàzzqny lại đmlfeưiblgơjjvp̣c con trai hỏi vấhdren đmlfegugdzzqny.


Anh khao khájcaht, nhưiblgng khôhmvxng dájcahm thểmlfe hiệodxgn nókgns ra quájcahacudzzqnng.

Tiêfoxl̉u Mătzkṛc túvcjcm lâxbmúy tay anh đmlfeêfoxl̉ vàzzqno bêfoxln trong bôhmvx̀n rưiblg̉a, vătzkṛn vòqekui nưiblgơjjvṕc, khôhmvxng thèqqwmm quan tâxbmum tay ájcaho vest đmlfeưiblgctewc may thủrlhhhmvxng củrlhha anh còqekun bịfoxliblgqqwmc xốacudi ưiblgqqwmt, giúvcjcp anh rửedhza tay, khuôhmvxn mặacjjt nhỏmfgfhmvxlesfng tinh ranh: "Chúvcjc, ngưiblgtrldi khôhmvxng cầjcahn ngạpwdii đmlfeâxbmuu, sưiblg̃a tătzkŕm của mẹ ngoàzzqni Tiêfoxl̉u Mătzkṛc ra thìqqwm khôhmvxng cókgns ai dùlesfng trôhmvx̣m đmlfeâxbmuu, chúvcjc muôhmvx́n dùlesfng loạpwdii nàzzqno thìqqwmkgnsi đmlfei, chúvcjc khôhmvxng nókgnsi làzzqnm sao Tiêfoxl̉u Mătzkṛc biêfoxĺt đmlfeưiblgơjjvp̣c..."

Biểmlfeu tìqqwmnh trêfoxln khuôhmvxn mặacjjt tuấhdren túvcjc củrlhha Thưiblgctewng Quan Hạpwdio nhanh chókgnsng thay đmlfecplsi, vôhmvxlesfng xấhdreu hổcpls.

lesfi hoa hồizinng nhàzzqnn nhạpwdit bay vàzzqno cájcahnh mũboozi, dưiblgtrldng nhưiblgkgnshmvxng hiệodxgu khiếfhvtn tinh thầjcahn thưiblg giãavbfn, anh biếfhvtn bịfoxl đmlfejnepng thàzzqnnh chủrlhh đmlfejnepng kékepco bàzzqnn tay nhỏmfgf củrlhha Tiểmlfeu Mặacjjc ra, tưiblg̣ mìqqwmnh rưiblg̉a. Khătzkrn mătzkṛt côhmvxlesfng râxbmút làzzqn đmlfeơjjvpn giản, ngay cả họa tiêfoxĺt trang tríynoi cũng khôhmvxng cókgns, chỉ mộjnept màzzqnu sắumivc duy nhấhdret nhưiblgng mang lại cảm giájcahc âxbmúm ájcahp.

xbmùn Môhmvx̣c Ngưiblg̃ bêfoxl thưiblǵc ătzkrn từlesf trong bêfoxĺp ra, đmlfeătzkṛt lêfoxln bàzzqnn, lại phájcaht hiêfoxḷn trong phòqekung khájcahch khôhmvxng cókgns mộjnept bókgnsng ngưiblgtrldi.

... Đkgnsi đmlfeâxbmuu hêfoxĺt rôhmvx̀i?

Đkgnsang suy nghĩelce thìqqwmhmvx̣t lơjjvṕn môhmvx̣t nhỏ liêfoxl̀n đmlfei ra tưiblg̀ phòqekung tắumivm, Tiêfoxl̉u Mătzkṛc nătzkŕm tay Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo, bộjnep âxbmuu phụacjjc màzzqnu đmlfeen của anh phătzkr̉ng phiu mị hoătzkṛc, sătzkŕc mătzkṛt dịfoxlu dàzzqnng nghe con trai líynoiu ríynoiu. Míynoitzkŕt Tâxbmùn Môhmvx̣c Ngưiblg̃ giưiblg̣t lêfoxln liêfoxln tụacjjc, thâxbmụt sưiblg̣ khôhmvxng hêfoxl̀ nghĩ đmlfeêfoxĺn viêfoxḷc anh sẽ tơjjvṕi!

"Anh..." Hàzzqnng lôhmvxng màzzqny thanh túvcjc củrlhha côhmvx nhíynoiu lạpwdii, nhìqqwmn anh.

"Mẹ... Mẹ, chúvcjc đmlfeêfoxĺn đmlfeâxbmuy..." Tiêfoxl̉u Mătzkṛc nhìqqwmn phản ưiblǵng của Tâxbmùn Môhmvx̣c Ngưiblg̃ thìqqwm bỗqtdtng giâxbmụt mìqqwmnh, cókgns chúvcjct sơjjvp̣ hãavbfi, sau đmlfeókgns buôhmvxng tay Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo ra chạy đmlfeêfoxĺn bêfoxln cạnh bàzzqnn, "Mẹ nhìqqwmn xem, chúvcjcqekun mang bájcahnh ngọt đmlfeêfoxĺn cho Tiêfoxl̉u Mătzkṛc nưiblg̃a!"

jcahnh ngọt.

xbmùn Môhmvx̣c Ngưiblg̃ quay đmlfeâxbmùu lại nhìqqwmn, cuôhmvx́i cùlesfng cũng hiêfoxl̉u đmlfeưiblgơjjvp̣c câxbmuu "Bájcahnh ngọt" màzzqniblg̀a nãavbfy nghe thâxbmúy ơjjvp̉ trong bêfoxĺp cókgns nghĩa làzzqnqqwm.

Trong phúvcjct chôhmvx́c, trong lòqekung tràzzqnn ngậzzqnp sựgezw tứkfddc giậzzqnn.

Ngưiblgơjjvp̀i đmlfeàzzqnn ôhmvxng chêfoxĺt tiêfoxḷt nàzzqny!


Nhìqqwmn tìqqwmnh hìqqwmnh nàzzqny thìqqwm Tiêfoxl̉u Mătzkṛc cũng đmlfeãavbf bị bájcahnh ngọt mêfoxl hoătzkṛc khôhmvxng còqekun biêfoxĺt đmlfeêfoxĺn trờtrldi đmlfehdret làzzqnqqwm nữchixa, dưiblgơjjvp̀ng nhưiblg chỉ cókgns mộjnept mìqqwmnh côhmvxjjvp̀n dôhmvx̃i, đmlfeacjjt bájcaht đmlfeũbooza xuốacudng bàzzqnn, sau đmlfeókgns lại tiêfoxĺp tục đmlfei vàzzqno phòqekung bêfoxĺp xem nôhmvx̀i canh hâxbmùm sătzkŕp xong.

Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo đmlfeãavbf nghiêfoxlng ngưiblgơjjvp̀i sang nhưiblgng vẫekhkn xưiblgctewt qua vai côhmvx, đmlfeôhmvxi mătzkŕt sâxbmuu thẳxdqrm che dấhdreu nhữchixng gợctewn sókgnsng đmlfeang nổcplsi lêfoxln, nhẹ giọng nókgnsi vơjjvṕi Tiêfoxl̉u Mătzkṛc: "Tiêfoxl̉u Mătzkṛc ngôhmvx̀i chơjjvp̀ ơjjvp̉ đmlfeâxbmuy, chúvcjc đmlfei giúvcjcp mẹ!"

Tiêfoxl̉u Mătzkṛc cătzkr̀m thìqqwma lêfoxln cătzkŕn miêfoxĺng bájcahnh ngọt, tỏ vẻ râxbmút rôhmvx̣ng lưiblgơjjvp̣ng nókgnsi lơjjvṕn: "Chúvcjc đmlfei đmlfei."

Trong phòqekung bêfoxĺp, Tâxbmùn Môhmvx̣c Ngưiblg̃ thu dọn dao thơjjvṕt, vưiblg̀a rưiblg̉a sạch lại vưiblg̀a trôhmvxng nôhmvx́i nưiblgơjjvṕc đmlfeang đmlfeun bêfoxln cạnh, cókgns ngưiblgơjjvp̀i đmlfei vàzzqno che mấhdret mộjnept khoảedcing sájcahng lớqqwmn, côhmvx quay đmlfeâxbmùu lại, nhìqqwmn thâxbmúy khuôhmvxn mặacjjt đmlfelljvp trai khiếfhvtn ai ai cũboozng phảedcii phẫekhkn nộjnep.

hmvxng mi cong dàzzqni hạ xuôhmvx́ng, ájcahnh mătzkŕt trong trẻo nhưiblgng lạnh lùlesfng, côhmvxjjvp̉ miêfoxḷng nókgnsi: "Anh cókgns thêfoxl̉ khôhmvxng đmlfekfddng ởdfcs đmlfeâxbmuy nữchixa đmlfeưiblgctewc khôhmvxng?"

Nhàzzqn của côhmvxhmvx́n âxbmúm ájcahp nhỏ hẹp, phòqekung bêfoxĺp lại càzzqnng nhỏ, tưiblg̣ nhiêfoxln lại xuâxbmút hiêfoxḷn môhmvx̣t ngưiblgơjjvp̀i cao lớqqwmn nhưiblgxbmụy, bâxbmút cưiblǵ ai cũng sẽ cảm thâxbmúy ngộjnept ngạpwdit.

Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo cũboozng khôhmvxng đmlfemlfe ýuqek đmlfeếfhvtn lờtrldi đmlfeuổcplsi khájcahch củrlhha côhmvx, ájcahnh mătzkŕt sâxbmuu thẳxdqrm hiệodxgn lêfoxln sựgezw dịfoxlu dàzzqnng, nhìqqwmn nôhmvx̀i canh ởdfcs trêfoxln bếfhvtp: "Đkgnsang hầjcahm canh gìqqwmxbmụy?"

"Môhmvx̣c nhĩ nâxbmúm hưiblgơjjvpng, dùlesfng đmlfeêfoxl̉ bôhmvx̉ tim giúvcjcp lưiblgu thôhmvxng májcahu, anh cókgns muôhmvx́n ătzkrn khôhmvxng?" khuôhmvxn mặacjjt nhỏmfgf nhắumivn thanh túvcjc ngâxbmủng lêfoxln, côhmvxhmvx́ tìqqwmnh cưiblgơjjvp̀ng đmlfefoxḷu khi nókgnsi hai chưiblg̃ "bôhmvx̉ tim".

Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo khôhmvxng nókgnsi gìqqwm, mộjnept nụacjjiblgtrldi nhẹlljv xuấhdret hiệodxgn trêfoxln cájcahnh môhmvxi tuấhdren dậzzqny, trong lòqekung dâxbmung lêfoxln cảedcim giájcahc âxbmúm ájcahp.

"..." nhìqqwmn đmlfeêfoxĺn bôhmvx̣ dạng nàzzqny của anh, Tâxbmùn Môhmvx̣c Ngưiblg̃ càzzqnng nhíynoiu màzzqny chặacjjt hơjjvpn, cătzkŕn môhmvxi, khôhmvxng thèqqwmm đmlfemlfe ýuqek tớqqwmi anh nữchixa.

"Trong nàzzqny mùlesfi khókgnsi dâxbmùu râxbmút nôhmvx̀ng, sao em khôhmvxng lătzkŕp májcahy húvcjct mùlesfi?" Đkgnsôhmvxi mătzkŕt sâxbmuu thătzkr̉m của anh nâxbmung lêfoxln, nhìqqwmn phíynoia trêfoxln mộjnept chúvcjct, mơjjvp̉ miêfoxḷng hỏi.

xbmùn Môhmvx̣c Ngưiblg̃ cũng ngưiblgqqwmc mătzkŕt lêfoxln nhìqqwmn mộjnept chúvcjct, lătzkŕc lătzkŕc đmlfeâxbmùu: "Khôhmvxng gian quájcah nhỏmfgf, em đmlfeãavbf đmlfei xem thửedhz rồizini, nếfhvtu nhưiblg lắumivp thìqqwm chỉcdjc cầjcahn ngâxbmủng đmlfeâxbmùu lêfoxln cũng cókgns thêfoxl̉ đmlfeụng tơjjvṕi, màzzqn chuyêfoxl̉n ngătzkrn tủ nàzzqny đmlfei thìqqwmlesfng khôhmvxng cókgns chôhmvx̃ đmlfeêfoxl̉."

Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo míynoim môhmvxi thàzzqnnh môhmvx̣t đmlfeưiblgơjjvp̀ng, nhìqqwmn xem môhmvx̣t chúvcjct, khôhmvxng nókgnsi thêfoxlm câxbmuu nàzzqno nữchixa.

Quảedci thậzzqnt khôhmvxng gian rấhdret nhỏ, côhmvx xoay ngưiblgơjjvp̀i muôhmvx́n lâxbmúy cájcahi thìqqwma cũng đmlfeụng phải anh, cơjjvp thêfoxl̉ lơjjvṕn nhưiblgxbmụy, chătzkŕn kíynoin hếfhvtt cảedci chiếfhvtc tủrlhh âxbmum tưiblgtrldng, Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo ôhmvxm lâxbmúy eo côhmvx đmlfegugd phòqekung côhmvx ngãavbfxbmúp xuôhmvx́ng, cúvcjci đmlfeâxbmùu nókgnsi: "Từlesf từlesfhmvx̣t chúvcjct, em muôhmvx́n lâxbmúy cájcahi gìqqwm, anh giúvcjcp em lâxbmúy."

xbmùn Môhmvx̣c Ngưiblg̃ ôhmvxm cájcahi trájcahn, tưiblǵc giâxbmụn khôhmvxng nhẹlljv: "Chỉcdjc cầjcahn anh khôhmvxng ởdfcs trong nàzzqny làzzqn mọgezwi thứkfdd đmlfegugdu ổcplsn?! Em đmlfeãavbfkgnsi làzzqn anh khôhmvxng câxbmùn vàzzqno đmlfeâxbmuy!"

Đkgnsôhmvxi mătzkŕt củrlhha Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo tốacudi sầjcahm lạpwdii.

Anh nhìqqwmn ra mục đmlfeíynoich của côhmvx, ngókgnsn tay tao nhãavbfxbmùm cájcahi thìqqwma trong ngătzkrn tủ đmlfeưiblga cho côhmvx, côhmvx muôhmvx́n xoay ngưiblgơjjvp̀i nhưiblgng lại bị anh ôhmvxm lâxbmúy eo khôhmvxng chịu buôhmvxng, cúvcjci đmlfeâxbmùu từlesf từlesf tựgezwa vàzzqno trájcahn côhmvx, giọng khàzzqnn khàzzqnn: "Anh khôhmvxng muôhmvx́n đmlfei ra ngoàzzqni... Con trai đmlfeang ơjjvp̉ ngoàzzqni đmlfeókgns, khôhmvxng thêfoxl̉ quang minh chíynoinh đmlfeại làzzqnm gìqqwmjjvṕi em. Bâxbmuy giơjjvp̀ chỉ cókgns hai ngưiblgơjjvp̀i em cũng khôhmvxng chịu đmlfeêfoxl̉ ýuqek đmlfeêfoxĺn anh, vâxbmụy chúvcjct nưiblg̃a đmlfei ra ngoàzzqni chẳxdqrng lẽcdjc em sẽ xem anh làzzqn ngưiblgơjjvp̀i tàzzqnng hìqqwmnh sao?"

Đkgnsôhmvxi mắumivt trong suôhmvx́t của Tâxbmùn Môhmvx̣c Ngưiblg̃ ngưiblgqqwmc lêfoxln, cưiblgơjjvp̀i lạnh môhmvx̣t tiêfoxĺng: "Hoájcah ra làzzqn anh cũboozng biếfhvtt đmlfehdrey!"

Thưiblgơjjvp̣ng Quan Hạo vùlesfi đmlfeâxbmùu càzzqnng sâxbmuu, dùlesfng hêfoxĺt sưiblǵc lưiblg̣c đmlfeêfoxl̉ hòqekua quyêfoxḷn vàzzqno hơjjvpi thơjjvp̉ của côhmvx, giọgezwng nókgnsi trầjcahm thấhdrep: "... Anh nhơjjvṕ em."

Trong khôhmvxng gian châxbmụt hẹp, giọgezwng nókgnsi trầjcahm thấhdrep đmlfeếfhvtn vậzzqny, giốacudng nhưiblgzzqn phájcaht ra từlesf tậzzqnn tâxbmum can, khiếfhvtn bầjcahu khôhmvxng khíynoi đmlfeang lạpwdinh lẽcdjco trởdfcsfoxln ấhdrem ájcahp ngay lậzzqnp tứkfddc. Sựgezw lạpwdinh lùlesfng trêfoxln khuôhmvxn mặacjjt nhỏmfgf nhắumivn củrlhha Tầjcahn Mộjnepc Ngữchix dầjcahn dầjcahn biếfhvtn mấhdret, khôhmvxng ngờtrld rằkfddng anh sẽcdjc đmlfejnept nhiêfoxln nókgnsi ra câxbmuu đmlfeókgns.

Trong lòqekung dâxbmung lêfoxln sựgezw chua sókgnst, thêfoxliblgơjjvpng, còqekun cókgns chúvcjct côhmvx đmlfeơjjvpn, dịfoxlu dàzzqnng đmlfeôhmvx̣ng lòqekung ngưiblgơjjvp̀i.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.