Giang Dĩolmx nh chỉhqeu dáyyea m đgrka ứyynk ng nhìbflf n chiếgrka c xe MPV màamto u bạc, cả ngưlrbd ơbflf ̀i đgrka êvpgr ̀u run râgbif ̉y, cũng khôgcrw ng dáyyea m đgrka i lêvpgr n.
Cógrxu vàamto i ngưlrbd ơbflf ̀i vêvpgr ̣ sĩ vưlrbd ̀a ra khỏi phòcwke ng hòcwke a giải láyyea i xe qua đgrka ógrxu , khôgcrw ng pháyyea t ra bấpgro t cứyynk tiếgrka ng súmuaf ng nàamto o từvusd bêvpgr n trong, khôgcrw ng biêvpgr ́t làamto cógrxu phải làamto do dùcyqr ng súmuaf ng giảgetu m thanh hay khôgcrw ng, nhữgkgf ng giọjmlm t mồgetu hôgcrw i thấpgro m ưlrbd ớxcsj t đgrka ẫeddo m hàamto ng lôgcrw ng mi củmuaf a Giang Dĩolmx nh, châgbif n lại bịfbpk tậbgjr p tễhqeu nh, đgrka ưlrbd ́ng còcwke n khôgcrw ng vữgkgf ng.
Cưlrbd ̉a xe bêvpgr n ghêvpgr ́ láyyea i mơbflf ̉ ra.
Thâgbif n hìbflf nh cao lớxcsj n của Thưlrbd ơbflf ̣ng Quan Hạo túmuaf c sáyyea t, đgrka ôgcrw i măsvab ́t thâgbif m trầowrw m hiệlrsl n lêvpgr n sựpxpm lạvcle nh lẽxqrw o, lạnh giọng nógrxu i: “Lêvpgr n xe.”
Lúmuaf c nàamto y Giang Dĩolmx nh mớxcsj i bừvusd ng tỉhqeu nh trong dòcwke ng hồgetu i ứyynk c vềxzzf cảgetu nh tưlrbd ởdgmn ng đgrka áyyea ng sợwdmx đgrka ógrxu .
Côgcrw lảo đgrka ảo nghiêvpgr ng ngả bưlrbd ơbflf ́c lêvpgr n xe, cưlrbd ̉a xe vưlrbd ̀a đgrka ógrxu ng lại thìbflf liêvpgr ̀n nhìbflf n thâgbif ́y ơbflf ̉ xa xa phíxljx a sau cógrxu xe của cảnh sáyyea t đgrka ang đgrka uôgcrw ̉i đgrka êvpgr ́n đgrka âgbif y, lúmuaf c đgrka i ra khỏi cổxljx ng tòcwke a áyyea n đgrka i lưlrbd ớxcsj t qua bọjmlm n họjmlm , tiêvpgr ́ng còcwke i xe cảnh sáyyea t lúmuaf c gầowrw n lúmuaf c xa, gầowrw n nhưlrbd làamto m tráyyea i tim côgcrw ta trởdgmn nêvpgr n run rẩkfzu y.
“…” cả ngưlrbd ơbflf ̀i Giang Dĩolmx nh đgrka ôgcrw ̉ môgcrw ̀ hôgcrw i lạnh, co rúmuaf m lạvcle i ngồgetu i trêvpgr n ghếgrka , mộhqms t chưlrbd ̃ cũng khôgcrw ng dáyyea m nógrxu i.
Lạvcle i càamto ng khôgcrw ng dáyyea m hỏvusd i anh, vưlrbd ̀a rôgcrw ̀i, làamto … giêvpgr ́t ngưlrbd ơbflf ̀i diêvpgr ̣t khâgbif ̉u sao?
Ádrhc nh sáyyea ng lạvcle nh lẽxqrw o từvusd cửhqms a kíxljx nh xe hắxcsj t vàamto o sưlrbd ờmbym n mặamto t tuấpgro n dậbgjr t củmuaf a anh, xưlrbd ơbflf ng hàamto m gógrxu c cạvcle nh rõmuaf ràamto ng, khiếgrka n ngưlrbd ờmbym i kháyyea c sợwdmx hãcyqr i, ngưlrbd ờmbym i lạvcle i quyếgrka n rũbeds khiếgrka n lòcwke ng ngưlrbd ờmbym i rung đgrka ộhqms ng.
Ngógrxu n tay thon dàamto i tao nhãcyqr chôgcrw ́ng đgrka ơbflf ̃ tráyyea n, nhăsvab ́m măsvab ́t trâgbif ̀m măsvab ̣c, trêvpgr n ngưlrbd ơbflf ̀i vẫeddo n còcwke n lưlrbd u lạvcle i mùcyqr i máyyea u nhàamto n nhạvcle t.
Giang Dĩolmx nh khôgcrw ng biếgrka t anh đgrka ịfbpk nh đgrka ưlrbd a mìbflf nh đgrka i đgrka âgbif u.
Nhưlrbd ng khi nhìbflf n thấpgro y nhữgkgf ng biểmuaf n báyyea o trêvpgr n đgrka ưlrbd ờmbym ng thìbflf hiểmuaf u ra ngay lậbgjr p tứyynk c.
… Đhqms âgbif y làamto đgrka ưlrbd ơbflf ̀ng vêvpgr ̀ nhàamto côgcrw ta.
“… Hạo…” Giang Dĩnh run giọng gọi môgcrw ̣t tiếgrka ng, tay đgrka ăsvab ̣t trêvpgr n ghêvpgr ́ ngôgcrw ̀i run rẩkfzu y khôgcrw ng ngừvusd ng.
Sau môgcrw ̣t lúmuaf c lâgbif u Thưlrbd ơbflf ̣ng Quan Hạo mơbflf ́i mơbflf ̉ miêvpgr ̣ng nógrxu i chuyêvpgr ̣n.
“Giưlrbd ̃ lại tiêvpgr ̀n tiêvpgr ́t kiêvpgr ̣m của côgcrw vàamto côgcrw ̉ phâgbif ̀n của báyyea c trai đgrka i… Chuyêvpgr ̣n nàamto y côgcrw khôgcrw ng cầowrw n côgcrw nhúmuaf ng tay vàamto o. Chắxcsj n hẳsheb n côgcrw cũng biêvpgr ́t rõmuaf , tôgcrw i đgrka ãcyqr nógrxu i khôgcrw ng câgbif ̀n, thìbflf cógrxu ýbshe nghĩa gìbflf .” Giọng nógrxu i trầowrw m thấpgro p vang vọjmlm ng quanh quẩkfzu n trong xe, cógrxu chúmuaf t lạvcle nh lùcyqr ng.
Đhqms ôgcrw i mắxcsj t Giang Dĩolmx nh trởdgmn nêvpgr n đgrka ỏvusd hoe.
“Hạo… Thưlrbd ̣c xin lôgcrw ̃i… Em thâgbif ̣t sưlrbd ̣ khôgcrw ng biêvpgr ́t Rolls lại dùcyqr ng tíxljx nh mạng của Tiêvpgr ̉u Măsvab ̣c đgrka êvpgr ̉ uy hiêvpgr ́p anh…” Mắxcsj t Giang Dĩolmx nh ngậbgjr p nưlrbd ớxcsj c, run giọng nógrxu i, “Thậbgjr t sựpxpm em khôgcrw ng nêvpgr n tưlrbd ̣ ýbshe làamto m theo suy nghĩolmx củmuaf a mìbflf nh, nhưlrbd ng em hi vọng anh hiểmuaf u đgrka ưlrbd ơbflf ̣c, từvusd hôgcrw m anh gặamto p chuyệlrsl n khôgcrw ng may cho đgrka ếgrka n bâgbif y giờmbym em luôgcrw n ăsvab n khôgcrw ng ngon ngủmuaf khôgcrw ng yêvpgr n! Em sắxcsj p pháyyea t đgrka iêvpgr n rồgetu i!”
“Em chỉ muôgcrw ́n giúmuaf p anh… Em cũbeds ng chẳsheb ng thừvusd a hơbflf i đgrka ểmuaf quan tâgbif m đgrka ếgrka n chuyệlrsl n củmuaf a ngưlrbd ờmbym i kháyyea c nhưlrbd ng em khôgcrw ng thểmuaf ngăsvab n đgrka ưlrbd ợwdmx c tìbflf nh yêvpgr u đgrka ốbsko i vớxcsj i anh! Em khôgcrw ng dừvusd ng lạvcle i đgrka ưlrbd ợwdmx c....” Bàamto n tay nắxcsj m chặamto t tógrxu c, thốbsko ng khổxljx gụlcez c đgrka ầowrw u xuốbsko ng, tùcyqr ng giọjmlm t nưlrbd ớxcsj c mắxcsj t rơbflf i xuốbsko ng.
Mộhqms t hìbflf nh bógrxu ng mang theo cảgetu m giáyyea c bứyynk c báyyea ch mãcyqr nh liệlrsl t bao phủmuaf xuốbsko ng.
Giang Dĩolmx nh ngưlrbd ớxcsj c đgrka ôgcrw i mắxcsj t mơbflf hồgetu đgrka ẫeddo m lệlrsl lêvpgr n, chỉhqeu cảgetu m thấpgro y bógrxu ng củmuaf a anh đgrka ang bao trùcyqr m cảgetu ngưlrbd ờmbym i côgcrw ta, đgrka ôgcrw i mắxcsj t sâgbif u thẳsheb m khiếgrka n ngưlrbd ờmbym i kháyyea c chìbflf m đgrka ắxcsj m say mêvpgr đgrka ang nhìbflf n chằqchc m chằqchc m côgcrw ta, hiệlrsl n lêvpgr n sựpxpm lạvcle nh lẽxqrw o, cáyyea nh tay đgrka ầowrw y nguy hiểmuaf m màamto ưlrbd u nhãcyqr chốbsko ng lêvpgr n lưlrbd ng ghếgrka , lạvcle nh lẽxqrw o đgrka ếgrka n mứyynk c gầowrw n nhưlrbd khiếgrka n toàamto n bộhqms xưlrbd ơbflf ng cốbsko t củmuaf a Giang Dĩolmx nh cứyynk ng đgrka ờmbym lạvcle i.
“Giang Dĩnh, tôgcrw i khôgcrw ng biêvpgr ́t trưlrbd ớxcsj c đgrka âgbif y lúmuaf c ơbflf ̉ Manchester, tôgcrw i đgrka ãcyqr đgrka iềxzzf u gìbflf khiếgrka n côgcrw hiểmuaf u lầowrw m làamto tôgcrw i cógrxu tìbflf nh cảgetu m gìbflf đgrka ógrxu vớxcsj i côgcrw . Nhưlrbd ng chuyệlrsl n đgrka ógrxu cũbeds ng khôgcrw ng quan trọjmlm ng, nếgrka u nhưlrbd côgcrw đgrka ãcyqr muốbsko n biếgrka t vậbgjr y thìbflf tôgcrw i cũbeds ng khôgcrw ng ngạvcle i nógrxu i cho côgcrw biếgrka t rốbsko t cuộhqms c tôgcrw i cógrxu cảgetu m giáyyea c gìbflf vớxcsj i côgcrw ....” áyyea nh mắxcsj t Thưlrbd ợwdmx ng Quan Hạvcle o lạvcle nh lùcyqr ng, giọjmlm ng nógrxu i trầowrw m thấpgro p từvusd từvusd nhấpgro n mạvcle nh từvusd ng chữgkgf , vôgcrw cùcyqr ng rõmuaf ràamto ng: “Hai gia đgrka ìbflf nh đgrka ãcyqr cógrxu quan hệlrsl thâgbif n thiếgrka t nhiềxzzf u năsvab m, luôgcrw n lấpgro y lễhqeu nghĩolmx a đgrka ểmuaf đgrka ốbsko i xửhqms vớxcsj i nhau... nhữgkgf ng cũbeds ng chỉhqeu trong giớxcsj i hạvcle n đgrka ógrxu thôgcrw i. Khôgcrw ng phảgetu i tôgcrw i khôgcrw ng biếgrka t yêvpgr u, trưlrbd ớxcsj c đgrka âgbif y vớxcsj i Cẩkfzu n Lan, tôgcrw i cũbeds ng khôgcrw ng biếgrka t đgrka ógrxu cógrxu phảgetu i làamto tìbflf nh yêvpgr u khôgcrw ng, nhưlrbd ng bâgbif y giờmbym thìbflf tôgcrw i chắxcsj c chắxcsj n, tôgcrw i yêvpgr u Tầowrw n Mộhqms c Ngữgkgf , cũbeds ng yêvpgr u con củmuaf a tôgcrw i..... Ngoàamto i ra khôgcrw ng còcwke n ai kháyyea c,”
Khuôgcrw n mặamto t nhỏvusd đgrka ầowrw y nưlrbd ớxcsj c mắxcsj t củmuaf a Giang Dĩolmx nh trởdgmn nêvpgr n trắxcsj ng bệlrsl ch.
Ádrhc nh mắxcsj t Thưlrbd ợwdmx ng Quan Hạvcle o càamto ng lạvcle nh lùcyqr ng hơbflf n, lộhqms ra sáyyea t khíxljx , tiêvpgr ́p tục nógrxu i: “Côgcrw khôgcrw ng câgbif ̀n quan tâgbif m nhưlrbd ̃ng loại chuyêvpgr ̣n nàamto y, hơbflf n nưlrbd ̃a châgbif n côgcrw đgrka ang bị thưlrbd ơbflf ng… thựpxpm c sựpxpm tôgcrw i đgrka ang cảgetu m thấpgro y khógrxu chịfbpk u giốbsko ng nhưlrbd bịfbpk bógrxu chặamto t tay châgbif n, khôgcrw ng đgrka àamto nh lòcwke ng ra tay làamto m gìbflf côgcrw , nhưlrbd ng côgcrw phải nhơbflf ́ kĩ đgrka iêvpgr ̉m mâgbif ́u chôgcrw ́t nàamto y… tôgcrw i dung túmuaf ng côgcrw , khôgcrw ng cógrxu nghĩa làamto côgcrw cógrxu quyêvpgr ̀n qua măsvab ̣t tôgcrw i nógrxu i lung tung trưlrbd ớxcsj c mặamto t Tầowrw n Mộhqms c Ngữgkgf … Nêvpgr ́u còcwke n cógrxu lâgbif ̀n sau, côgcrw tưlrbd ̣ mìbflf nh suy nghĩ hâgbif ̣u quả.”
Thưlrbd ợwdmx ng Quan Hạvcle o lạvcle nh lùcyqr ng quay mặamto t sang, đgrka ôgcrw i môgcrw i mỏvusd ng gầowrw n sáyyea t tai Giang Dĩolmx nh, giọjmlm ng nógrxu i lạvcle nh lẽxqrw o: “Tôgcrw i khôgcrw ng phảgetu i loạvcle i ngưlrbd ờmbym i lưlrbd ơbflf ng thiệlrsl n gìbflf , chuyệlrsl n giếgrka t ngưlrbd ờmbym i khôgcrw ng thấpgro y máyyea u tôgcrw i chẳsheb ng nhớxcsj nổxljx i mìbflf nh đgrka ãcyqr làamto m bao nhiêvpgr u lầowrw n rồgetu i.... Nhưlrbd ng đgrka ừvusd ng éuojl p tôgcrw i làamto m nhưlrbd ̃ng viêvpgr ̣c nhưlrbd vâgbif ̣y vơbflf ́i côgcrw , nhơbflf ́ kĩ chưlrbd a?”
Mùcyqr i máyyea u tưlrbd ơbflf i kíxljx ch thíxljx ch khứyynk u giáyyea c nhạvcle y cảgetu m củmuaf a Giang Dĩolmx nh!
Giang Dĩolmx nh chìbflf m trong bógrxu ng tốbsko i, mắxcsj t mởdgmn lớxcsj n, run rẩkfzu y, khôgcrw ng thêvpgr ̉ tưlrbd ơbflf ̉ng tưlrbd ơbflf ̣ng nôgcrw ̉i nhìbflf n vêvpgr ̀ phíxljx a anh.
Anh đgrka ang uy hiêvpgr ́p côgcrw …
Chỉ vìbflf côgcrw đgrka ãcyqr nógrxu i vàamto i câgbif u khôgcrw ng nêvpgr n nógrxu i vơbflf ́i Tâgbif ̀n Môgcrw ̣c Ngưlrbd ̃, vậbgjr y màamto anh lạvcle i lấpgro y cáyyea i chếgrka t ra đgrka êvpgr ̉ uy hiêvpgr ́p côgcrw ?!
Giang Dĩnh căsvab ́n chăsvab ̣t môgcrw i, đgrka au đgrka êvpgr ́n têvpgr liêvpgr ̣t, đgrka ôgcrw i mắxcsj t đgrka ỏvusd nhưlrbd máyyea u!
“Kíxljx t…!” Xe từvusd từvusd dừvusd ng lại.
“Tiêvpgr n sinh, đgrka ãcyqr đgrka êvpgr ́n nơbflf i rôgcrw ̀i.” Ngưlrbd ơbflf ̀i vêvpgr ̣ sĩ ơbflf ̉ phíxljx a trưlrbd ơbflf ́c dưlrbd ơbflf ̀ng nhưlrbd khôgcrw ng hêvpgr ̀ nghe thâgbif ́y cuộhqms c nógrxu i chuyệlrsl n củmuaf a hai ngưlrbd ờmbym i họjmlm , khôgcrw ng cảm xúmuaf c nógrxu i.
Cưlrbd ̉a xe mơbflf ̉ ra.
Giang Dĩnh đgrka i xuốbsko ng nhưlrbd mấpgro y hồgetu n, nhâgbif ́t thơbflf ̀i đgrka ưlrbd ́ng khôgcrw ng vưlrbd ̃ng, téuojl ngãcyqr ơbflf ̉ ven đgrka ưlrbd ơbflf ̀ng.
Thâgbif n hìbflf nh cao lớxcsj n củmuaf a Thưlrbd ơbflf ̣ng Quan Hạo bưlrbd ơbflf ́c xuôgcrw ́ng xe, cúmuaf i ngưlrbd ơbflf ̀i kéuojl o Giang Dĩnh lêvpgr n, khôgcrw ng chúmuaf t dịfbpk u dàamto ng, hơbflf i thởdgmn từvusd trong đgrka ôgcrw i môgcrw i mỏvusd ng phảgetu ra gặamto p khôgcrw ng khíxljx lạvcle nh đgrka ọjmlm ng lạvcle i thàamto nh giọjmlm t sưlrbd ơbflf ng, lạnh lùcyqr ng nógrxu i: “Câgbif ̉n thâgbif ̣n môgcrw ̣t chúmuaf t… Chuyêvpgr ̣n hôgcrw m nay tôgcrw i khôgcrw ng hi vọng cógrxu ngưlrbd ơbflf ̀i kháyyea c biêvpgr ́t, cho nêvpgr n côgcrw cũng câgbif m miêvpgr ̣ng lại, nêvpgr ́u khôgcrw ng khôgcrw ng muôgcrw ́n mâgbif ́t mạng vìbflf lơbflf ̀i nógrxu i.”
Giang Dĩnh ngưlrbd ớxcsj c măsvab ́t lêvpgr n, vưlrbd ̀a sơbflf ̣ hãcyqr i lại vưlrbd ̀a yêvpgr u say đgrka ăsvab ́m, khôgcrw ng cam lòcwke ng, áyyea nh măsvab ́t vẫeddo n khôgcrw ng rờmbym i khỏvusd i Thưlrbd ơbflf ̣ng Quan Hạo!
…….
“Côgcrw ́c côgcrw ́c côgcrw ́c” ba tiêvpgr ́ng gõmuaf cưlrbd ̉a vang lêvpgr n.
Tiêvpgr ̉u Măsvab ̣c đgrka ang ơbflf ̉ trong phòcwke ng kháyyea ch xem tậbgjr p tranh, nhìbflf n vàamto o phòcwke ng bêvpgr ́p, lại nhìbflf n ra cáyyea nh cưlrbd ̉a, hôgcrw lêvpgr n môgcrw ̣t tiêvpgr ́ng: “Mẹ, cógrxu ngưlrbd ơbflf ̀i đgrka êvpgr ́n!”
Tâgbif ̀n Môgcrw ̣c Ngưlrbd ̃ đgrka ang xàamto o thưlrbd ́c ăsvab n, hàamto ng lôgcrw ng màamto y thanh túmuaf hơbflf i nhíxljx u lạvcle i, khôgcrw ng dưlrbd ̀ng tay đgrka ưlrbd ơbflf ̣c.
“Khụ…” Côgcrw bị híxljx t phải môgcrw ̣t íxljx t khógrxu i dâgbif ̀u, nhìbflf n bâgbif ̀u trơbflf ̀i còcwke n chưlrbd a tôgcrw ́i hẳsheb n, nógrxu i môgcrw ̣t câgbif u, “Tiêvpgr ̉u Măsvab ̣c đgrka i mơbflf ̉ cưlrbd ̉a đgrka i!
“Vâgbif ng!” Tiêvpgr ̉u Măsvab ̣c leo xuốbsko ng ghếgrka sôgcrw pha, chạy tơbflf ́i mơbflf ̉ cưlrbd ̉a.
Cáyyea nh cưlrbd ̉a mơbflf ̉ ra, Tiêvpgr ̉u Măsvab ̣c ngưlrbd ̉a đgrka âgbif ̀u nhìbflf n ngưlrbd ơbflf ̀i đgrka àamto n ôgcrw ng trưlrbd ơbflf ́c măsvab ́t, vôgcrw cùcyqr ng kinh ngạc.
Câgbif ̣u béuojl hơbflf i đgrka ẩkfzu y cáyyea nh cửhqms a ra mộhqms t đgrka ưlrbd ờmbym ng nhỏvusd , chỉhqeu đgrka ểmuaf lộhqms môgcrw ̣t con măsvab ́t to tròcwke n nhìbflf n anh, phâgbif n vâgbif n khôgcrw ng biêvpgr ́t cógrxu nêvpgr n cho anh vàamto o nhàamto hay khôgcrw ng. Hàamto nh lang yêvpgr n lăsvab ̣ng thâgbif ̣t đgrka ôgcrw ́i lâgbif ̣p vơbflf ́i âgbif m thanh đgrka ang xàamto o rau trong phòcwke ng bêvpgr ́p, cáyyea i miêvpgr ̣ng nhỏ nhăsvab ́n đgrka ỏvusd bừvusd ng củmuaf a Tiểmuaf u Mặamto c nógrxu i ra môgcrw ̣t câgbif u: “Chúmuaf , mẹ cháyyea u đgrka ang nâgbif ́u cơbflf m…”
Đhqms ôgcrw i măsvab ́t to vàamto trong trẻo kia hiêvpgr ̣n ra môgcrw ̣t ýbshe tưlrbd ́ thâgbif ̣t rõmuaf ràamto ng…
Chúmuaf , ngưlrbd ơbflf ̀i tơbflf ́i đgrka úmuaf ng lúmuaf c nhưlrbd vâgbif ̣y, cógrxu phải làamto đgrka êvpgr ́n ăsvab n chưlrbd ̣c khôgcrw ng?
Dáyyea ng ngưlrbd ơbflf ̀i mạvcle nh mẽxqrw cao lớxcsj n củmuaf a Thưlrbd ơbflf ̣ng Quan Hạo bịfbpk áyyea nh đgrka èhkof n trong phòcwke ng hắxcsj t vàamto o, áyyea o vest đgrka en phăsvab ̉ng phiu, tản ra hơbflf i thơbflf ̉ lãcyqr nh đgrka ạm, đgrka ôgcrw i măsvab ́t sâgbif u thẳsheb m của anh liêvpgr ́c vàamto o phòcwke ng bêvpgr ́p môgcrw ̣t cáyyea i, cả ngưlrbd ơbflf ̀i giảm bơbflf ́t đgrka i sưlrbd ̣ lạnh lùcyqr ng, trơbflf ̉ nêvpgr n dịfbpk u dàamto ng.
“Thâgbif ̣t khôgcrw ng?” Đhqms ôgcrw i môgcrw i mỏvusd ng của anh nhẹ nhàamto ng hỏi hai chưlrbd ̃, châgbif ̣m rãcyqr i cúmuaf i đgrka ầowrw u nhìbflf n cậbgjr u béuojl đgrka áyyea ng yêvpgr u đgrka ưlrbd ́ng trưlrbd ơbflf ́c măsvab ̣t, “Chúmuaf cógrxu mang báyyea nh ngọt đgrka êvpgr ́n, cógrxu thêvpgr ̉ trao đgrka ôgcrw ̉i khôgcrw ng?”
Tiêvpgr ̉u Măsvab ̣c lại môgcrw ̣t lâgbif ̀n nưlrbd ̃a mơbflf ̉ to hai măsvab ́t nhìbflf n.
Cậbgjr u béuojl mởdgmn cửhqms a to hơbflf n mộhqms t chúmuaf t nữgkgf a, nhìbflf n Thưlrbd ơbflf ̣ng Quan Hạo rôgcrw ̀i lại nhìbflf n đgrka êvpgr ́n tay anh, quả nhiêvpgr n nhìbflf n thấpgro y mộhqms t chiếgrka c hộhqms p đgrka ưlrbd ợwdmx c trang tríxljx râgbif ́t đgrka ẹp.
‘Đhqms ógrxu làamto vị gìbflf ?” Tiêvpgr ̉u Măsvab ̣c còcwke n muôgcrw ́n nógrxu i đgrka iêvpgr ̀u kiêvpgr ̣n.
Ádrhc nh măsvab ́t Thưlrbd ơbflf ̣ng Quan Hạo sâgbif u thẳsheb m, mang theo sựpxpm dịfbpk u dàamto ng, “Việlrsl t quấpgro t.”
Ádrhc nh măsvab ́t Tiêvpgr ̉u Măsvab ̣c khôgcrw ng thêvpgr ̉ kiêvpgr ̀m chêvpgr ́ đgrka ưlrbd ơbflf ̣c, sáyyea ng rưlrbd ̣c lêvpgr n.
Ngay lúmuaf c nàamto y cậbgjr u béuojl đgrka ãcyqr cho ngưlrbd ờmbym i lạvcle vàamto o nhàamto , quêvpgr n luôgcrw n cảgetu lờmbym i dặamto n dòcwke vàamto hỏvusd i ýbshe kiếgrka n củmuaf a mẹnzie , nắxcsj m chặamto t bàamto n tay đgrka ang cầowrw m hộhqms p báyyea nh củmuaf a Thưlrbd ợwdmx ng Quan Hạvcle o: “Chúmuaf , vàamto o đgrka i… Chúmuaf vàamto o nhàamto đgrka i…”
Lúmuaf c nàamto y Thưlrbd ợwdmx ng Quan Hạvcle o mơbflf ́i bưlrbd ớxcsj c vàamto o trong.
Lại môgcrw ̣t lâgbif ̀n nưlrbd ̃a đgrka i vàamto o nơbflf i nàamto y, khôgcrw ng chỉ cógrxu thưlrbd ́c ăsvab n đgrka ãcyqr chuâgbif ̉n bị, còcwke n cógrxu cả cục cưlrbd ng âgbif ́m áyyea p. Tráyyea i tim cả ngàamto y đgrka êvpgr ̀u căsvab ng cứyynk ng của anh châgbif ̣m rãcyqr i thảgetu lỏvusd ng, áyyea nh măsvab ́t trơbflf ̉ nêvpgr n nhu hòcwke a.
Trong phòcwke ng bêvpgr ́p, Tâgbif ̀n Môgcrw ̣c Ngưlrbd ̃ thêvpgr m chúmuaf t gia vị cuôgcrw ́i cùcyqr ng, tòcwke mòcwke hỏi môgcrw ̣t câgbif u: “Tiêvpgr ̉u Măsvab ̣c, ai đgrka êvpgr ́n vâgbif ̣y?”
“Làamto báyyea nh ngọt!” giọng nógrxu i trong trẻo của Tiêvpgr ̉u Măsvab ̣c vang lêvpgr n.
Tâgbif ̀n Môgcrw ̣c Ngưlrbd ̃ đgrka ang câgbif ̀m cáyyea i muôgcrw ̃ng trêvpgr n tay, lôgcrw ng mi run râgbif ̉y, khuôgcrw n mặamto t nhỏvusd nhắxcsj n trởdgmn nêvpgr n xâgbif ́u hôgcrw ̉… Cáyyea i gìbflf vậbgjr y?
Có
Cư
Thâ
Lú
Cô
“…” cả ngư
Lạ
Á
Ngó
Giang Dĩ
Như
… Đ
“… Hạo…” Giang Dĩnh run giọng gọi mô
Sau mô
“Giư
Đ
“Hạo… Thư
“Em chỉ muô
Mộ
Giang Dĩ
“Giang Dĩnh, tô
Khuô
Á
Thư
Mù
Giang Dĩ
Anh đ
Chỉ vì
Giang Dĩnh că
“Kí
“Tiê
Cư
Giang Dĩnh đ
Thâ
Giang Dĩnh ngư
…….
“Cô
Tiê
Tâ
“Khụ…” Cô
“Vâ
Cá
Câ
Đ
Chú
Dá
“Thâ
Tiê
Cậ
‘Đ
Á
Á
Ngay lú
Lú
Lại mô
Trong phò
“Là
Tâ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.