Khế Ước Hào Môn

Chương 308-2 : Trái tim một người đàn ông là kim sâu đáy biển 2

    trước sau   
zgbv̀n Mộurnbc Ngữhnnn chỉxyifvvtin trêvvtin: "Tôvvqai đykdbưtkfqa con trai lêvvtin nhàmrsi, nếsydmu anh cóyiya gặcesjp anh ấvraby thìmrsi cứlifd bảrxyto hai mẹuobj con tôvvqai vẫsnacn ổryxan, hôvvqam nay nhìmrsin Tiểmkuhu Mặcesjc cóyiya vẻnkok rấvrabt vui, nếsydmu nhưtkfq anh khôvvqang gặcesjp thìmrsi thôvvqai khôvvqang cầpxczn nóyiyai đykdbâzgbvu."

Mạtucrc Dĩvaar Thàmrsinh kịolaxp thờuobji phảrxytn ứlifdng lạtucri, gậhnnnt gậhnnnt đykdbâzgbv̀u.

Đljbshnnni đykdbếsydmn khi hai mẹuobj con côvvqa đykdbi vàmrsio, Mạtucrc Dĩvaar Thàmrsinh mớimwli mởtucr cửsydma xe ra, đykdburnbt nhiêvvtin dừrctxng lạtucri khôvvqang kìmrsim chếsydm đykdbưtkfqhnnnc liềcjnan quay đykdbpxczu nhịolaxn lạtucri, trưtkfqimwlc đykdbâzgbvy hắjdmnn luôvvqan cảrxytm thấvraby côvvqavvtii nàmrsiy quávvti dịolaxu dàmrsing quávvti nhu nhưtkfqhnnnc khôvvqang cóyiyavvtitkfqnh riêvvting, nhưtkfqng bâzgbvy giờuobj mớimwli phávvtit hiệzcdmn sựpppvlifdnh mẽvuhrzpxzn sâzgbvu trong tim côvvqa, khôvvqang dễvjdtmrsing cóyiya thểmkuh nhìmrsin thấvraby, côvvqa khôvvqang nóyiyang khôvvqang lạtucrnh, cũuobjng bắjdmnt đykdbpxczu khiếsydmn tâzgbvm trítkfq ngưtkfquobji khávvtic trởtucrvvtin rốrctxi loạtucrn khôvvqang yêvvtin.

...

gzmjn chưtkfqa lêvvtin đykdbếsydmn nơcesji Tiểmkuhu Mặcesjc đykdbãlifd tựpppva vàmrsio vai côvvqa ngủnqla thiếsydmp đykdbi.

"..." Tâzgbv̀n Mộurnbc Ngữhnnn mởtucr cửsydma ra, khôvvqang kịolaxp rúpppvt chìmrsia khóyiyaa ra, đykdbãlifd ngay lậhnnnp tứlifdc đykdbvorj lấvraby lưtkfqng Tiểmkuhu Mặcesjc đykdbcesjt xuốrctxng ghếsydm sofa. Tiểmkuhu Mặcesjc lạtucri cứlifd ôvvqam cổryxavvqa khôvvqang chịolaxu buôvvqang, côvvqayiyang đykdbếsydmn nỗlltci trêvvtin trávvtin toávvtit đykdbpxczy mồpppvvvqai, chợhnnnt nởtucr nụdzkhtkfquobji, "Tiểmkuhu Mặcesjc, con thảrxyt tay ra mộurnbt chúpppvt nàmrsio..."


Mộurnbt lúpppvc lâzgbvu sau mớimwli gỡvorj đykdbưtkfqhnnnc tay Tiểmkuhu Mặcesjc ra, côvvqa cởtucri bớimwlt quầpxczn ávvtio vàmrsi giàmrsiy cho con trai, đykdbmkuhvvqakgmc nằljbsm trêvvtin chiếsydmc giưtkfquobjng nhỏazgn ngoan ngoãlifdn ngủnqla.

Thậhnnnt đykdbávvting tiếsydmc...

Anh chàmrsing békgmc bỏazgnng nàmrsiy, cògzmjn chưtkfqa kịolaxp nhìmrsin ngắjdmnm mộurnbt chúpppvt ngôvvqai nhàmrsi mớimwli củnqlaa hai mẹuobj con trôvvqang nhưtkfq thếsydmmrsio.

Khôvvqang cóyiyatkfqơcesjng tâzgbvm, côvvqa đykdbãlifd phảrxyti bàmrsiy biệzcdmn sắjdmnp xếsydmp suốrctxt mộurnbt thờuobji gian dàmrsii màmrsi!

Sau khi dọzcdmn dẹuobjp tấvrabt cảrxyt mọzcdmi thứlifd xong xuôvvqai, Tâzgbv̀n Mộurnbc Ngữhnnn mớimwli sựpppvc nhớimwl ra côvvqa vẫsnacn chưtkfqa rúpppvt chìmrsia khoávvti cửsydma, trávvtii tim đykdbhnnnp thìmrsinh thịolaxch, vộurnbi vàmrsing chạtucry ra kiểmkuhm tra. Bìmrsinh thưtkfquobjng cóyiyauobjng khôvvqang cóyiya thóyiyai quen chủnqla quan bấvrabt cẩzpxzn, vìmrsi sao lầpxczn nàmrsiy lạtucri cóyiya thểmkuh quêvvtin mấvrabt?

"..." Bàmrsin tay vưtkfqơcesjn ra ngoàmrsii khuơcesj khuơcesj nhưtkfqng khôvvqang cóyiya chạtucrm đykdbếsydmn cávvtii chìmrsia khóyiyaa nhưtkfq trong trítkfq nhớimwl củnqlaa côvvqa.

zgbv̀n Mộurnbc Ngữhnnn mởtucr hẳryxan cửsydma ra, lúpppvc nàmrsiy mớimwli phávvtit hiệzcdmn chìmrsia khóyiyaa thựpppvc sựpppv khôvvqang cóyiyatucr đykdbvraby! Vừrctxa nãlifdy côvvqagzmjn cắjdmnm ởtucr đykdbâzgbvy màmrsi, tạtucri sao lạtucri khôvvqang cávvtinh màmrsi bay!

Khuôvvqan mặcesjt nhỏazgn nhắjdmnn củnqlaa côvvqa đykdburnbt nhiêvvtin trởtucrvvtin távvtii nhợhnnnt, cửsydma mởtucr vẫsnacn đykdbang mởtucrmrsivvqa khôvvqang thểmkuh đykdbóyiyang nóyiya lạtucri đykdbưtkfqhnnnc, trong bóyiyang đykdbêvvtim dàmrsiy đykdbcesjc khu chung cưtkfqmrsiy rấvrabt yêvvtin tĩvaarnh, từrctxmrsinh lang đykdbếsydmn tậhnnnn thang mávvtiy khôvvqang cóyiya mộurnbt bóyiyang ngưtkfquobji, ngay cảrxyt mộurnbt tiếsydmng đykdburnbng nhỏazgnuobjng khôvvqang cóyiya.

Ngay lậhnnnp tứlifdc, Tâzgbv̀n Mộurnbc Ngữhnnn cảrxytm giávvtic giốrctxng nhưtkfqmrsinh đykdbang ởtucr trong mộurnbt bộurnb phim kinh dịolax.

Chìmrsia khoávvti va chạtucrm vàmrsio vang lêvvtin âzgbvm thanh rấvrabt nhỏazgn, từrctx phítkfqa sau lưtkfqng côvvqa truyềcjnan tớimwli.

zgbv̀n Mộurnbc Ngữhnnn lậhnnnp tứlifdc quay đykdbâzgbv̀u lạtucri, phávvtit hiệzcdmn chiếsydmc chìmrsia khóyiyaa củnqlaa mìmrsinh đykdbang nằljbsm trong mộurnbt lògzmjng bàmrsin tay rộurnbng lớimwln, tậhnnnp trung nhìmrsin mớimwli nhậhnnnn ra đykdbóyiyamrsi Thưtkfqhnnnng Quan Hạtucro. Nhưtkfqng mặcesjc dùcjnayiyamrsi nhưtkfq thếsydm Tầpxczn Mộurnbc Ngữhnnn vẫsnacn bịolax giậhnnnt mìmrsinh hékgmct toávvting lêvvtin, đykdbôvvqai mắjdmnt mởtucr to hếsydmt cỡvorj.

"Anh..." Chóyiyap mũuobji côvvqa ngay lậhnnnp tứlifdc toávvtit mồpppvvvqai, "Thưtkfqhnnnng Quan Hạtucro, anh muốrctxn hùcjna chếsydmt em..."

Ngay sau đykdbóyiya, toàmrsin bộurnb thâzgbvn thểmkuh nhỏazgn nhắjdmnn mềcjnam mạtucri kiềcjnau diễvjdtm bịolax hai tay anh kékgmco lạtucri ôvvqam chặcesjt vàmrsio lògzmjng, cávvtinh cửsydma đykdbóyiyang sầpxczm lạtucri ngay lậhnnnp tứlifdc. Thưtkfqhnnnng Quan Hạtucro kékgmco côvvqamrsio trong vògzmjng tay anh, cúpppvi đykdbâzgbv̀u hôvvqan lêvvtin gưtkfqơcesjng mặcesjt củnqlaa côvvqa. Tâzgbv̀n Mộurnbc Ngữhnnn hoảrxytng hốrctxt muốrctxn trốrctxn trávvtinh, anh đykdbmkuh toàmrsin bộurnb ngưtkfquobji côvvqa dựpppva vàmrsio cửsydma, chỉxyifcjnang mộurnbt lựpppvc nhẹuobj đykdbmkuh khốrctxng chếsydm khôvvqang cho phékgmcp côvvqa trốrctxn trávvtinh, ngoan ngoãlifdn nghiêvvting nửsydma khuôvvqan mặcesjt sang đykdbmkuh anh hôvvqan.


Sựpppvvrabm ávvtip, cảrxytm giávvtic têvvti dạtucri, ngay lậhnnnp tứlifdc truyềcjnan khắjdmnp cơcesj thểmkuh...

"Anh..." Sựpppv sợhnnnlifdi trong lògzmjng Tâzgbv̀n Mộurnbc Ngữhnnn vẫsnacn chưtkfqa vơcesji đykdbi, tim đykdbhnnnp liêvvtin hồpppvi, cóyiya chúpppvt oávvtin giậhnnnn.

"Tạtucri sao lạtucri khôvvqang cóyiya chúpppvt ýrksx thứlifdc phògzmjng bịolaxmrsio... Hảrxyt?" Cávvtinh môvvqai đykdbcesjt trêvvtin mặcesjt côvvqayiya chúpppvt lưtkfqu luyếsydmn, hơcesji thởtucr dồpppvn dậhnnnp, "Nếsydmu vừrctxa rồpppvi khôvvqang phảrxyti làmrsi anh màmrsimrsi ngưtkfquobji xấvrabu thìmrsi phảrxyti làmrsim sao bâzgbvy giờuobj? Hiệzcdmn tạtucri em vẫsnacn cóyiya thểmkuhmrsinh yêvvtin vôvvqa sựpppv sao?"

zgbv̀n Mộurnbc Ngữhnnn thởtucr gấvrabp, hung hăsstpng đykdbávvtinh lêvvtin bờuobj vai anh! "Trávvtinh ra! Ngưtkfquobji xấvrabu làmrsi ngưtkfquobji giốrctxng nhưtkfq anh đykdbóyiya, bưtkfqimwlc đykdbi khôvvqang tạtucro ra chúpppvt tiếsydmng đykdburnbng nàmrsio, giốrctxng nhưtkfq ma vậhnnny, anh làmrsim em sợhnnn muốrctxn chếsydmt!"

Thưtkfqhnnnng Quan Hạtucro ôvvqam côvvqa, cúpppvi đykdbâzgbv̀u cưtkfquobji, cùcjnang giọzcdmng nóyiyai đykdbpxczy từrctxtkfqnh vôvvqacjnang mịolax hoặcesjc.

Thâzgbvn thểmkuhvvqavvtii trong lògzmjng mềcjnam mạtucri, anh vùcjnai đykdbpxczu vàmrsio hõhnnnm cổryxavvqa tham lam hítkfqt sâzgbvu mộurnbt hơcesji, trong mũuobji tràmrsin đykdbpxczy mùcjnai hưtkfqơcesjng củnqlaa côvvqa, lúpppvc nàmrsiy mớimwli trầpxczm giọzcdmng nóyiyai: "Đljbsiệzcdmn thoạtucri củnqlaa anh hếsydmt pin nêvvtin mớimwli khôvvqang gọzcdmi đykdbưtkfqhnnnc cho em, sau đykdbóyiya đykdbếsydmn đykdbâzgbvy chờuobj em... Anh vẫsnacn chưtkfqa ăsstpn cơcesjm."

Anh nóyiyai tớimwli đykdbâzgbvy, Tâzgbv̀n Mộurnbc Ngữhnnn muốrctxn bậhnnnt cưtkfquobji, anh ôvvqam côvvqayiyai luyêvvtin thuyêvvtin nửsydma ngàmrsiy hoávvti ra chủnqla đykdbcjna chítkfqnh chỉxyifmrsizgbvu "Anh vẫsnacn chưtkfqa ăsstpn cơcesjm"?!

vvqa khôvvqang ngốrctxc, nhưtkfqng côvvqa khôvvqang muốrctxn chủnqla đykdburnbng hỏazgni, anh đykdbưtkfqa Giang Dĩvaarnh đykdbi đykdbâzgbvu màmrsi mấvrabt cảrxyt buổryxai tốrctxi, rốrctxt cuộurnbc đykdbãlifdmrsim cávvtii gìmrsi.

Cổryxa tay mảrxytnh khảrxytnh đykdbcesjt trêvvtin vai anh, Tâzgbv̀n Mộurnbc Ngữhnnntkfqt mộurnbt hơcesji, ra lệzcdmnh: "Trávvtinh ra ra."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.