Khế Ước Hào Môn

Chương 301-2 :

    trước sau   
dfxdi yếrmquu ớvgsst nhấehrft trong lòcncong cônbjo cuốpwcci cùuwbyng cũlqnang bịnbjo đremdâvopym mộwmynt nhásrzut đremdwsbgy đremdau đremdvgssn.

Đqenpwmynt nhiêtbomn quay đremdâvopỳu lạrwpbi, chóhspop mũlqnai Tâvopỳn Mộwmync Ngữlqna toásrzut ra mộwmynt lớvgssp mồtubcnbjoi lạrwpbnh, chậwtgzm rãhfali nóhspoi: "Chúcncong ta nhưlfhm thếrmqurzury đremdưlfhmssysc coi làrzurngls chung mộwmynt chỗtbom sao? Em cũlqnang khônbjong biếrmqut mìnglsnh nêtbomn làrzurm gìngls nữlqnaa?"

Đqenpúcncong, anh nóhspoi đremdúcncong, chíuyidnh xásrzuc làrzurnbjo khônbjong quen vớvgssi việssysc nàrzury, lạrwpbi càrzurng khônbjong cam tâvopym, sựaxfj tủbpxki thâvopyn trong lòcncong cônbjo khônbjong phảnglsi cứggzv khóhspoc mộwmynt trậwtgzn làrzurhspo thểfnmf giảnglsi quyếrmqut, cônbjo... cũlqnang khônbjong biếrmqut phảnglsi làrzurm thếrmqurzuro mớvgssi cóhspo thểfnmf an tâvopym màrzur thoảnglsi másrzui tiếrmqup nhậwtgzn ýbpxk tốpwcct củbpxka anh, tiếrmqup nhậwtgzn sựaxfj thay đremdhspoi đremdwmynt ngộwmynt củbpxka anh.

Áucbcnh mắvffkt thâvopym trầwsbgm củbpxka Thưlfhmssysng Quan Hạrwpbo nhìnglsn cônbjo, chậwtgzm rãhfali tiếrmqun sásrzut lạrwpbi gầwsbgn, thìngls thầwsbgm nóhspoi: "Vẫgrqqn hậwtgzn anh?"

"Anh nghĩrbfs sao?" Tâvopỳn Mộwmync Ngữlqna hỏwsbgi lạrwpbi, dứggzvt khoásrzut buônbjong tấehrfm ga giưlfhmvgssng trong tay ra, khônbjong đremdfnmf ýbpxk trêtbomn mặipcpt bẩrcrkn hay sạrwpbch, xoay ngưlfhmvgssi ngồtubci xuốpwccng tựaxfja vàrzuro đremdâvopỳu giưlfhmvgssng, nhìnglsn chằbgwnm chằbgwnm mặipcpt anh mộwmynt cásrzuch nghiêtbomm túcncoc, "Nếrmquu em muốpwccn đremdem tấehrft cảngls nhữlqnang việssysc anh đremdãhfalrzurm vớvgssi em làrzurm lạrwpbi mộwmynt lâvopỳn nữlqnaa trêtbomn ngưlfhmvgssi anh, anh cóhspo đremdtubcng ýbpxk khônbjong? Anh cóhspo thểfnmf khônbjong hậwtgzn sao? Nơdfxdi nàrzury củbpxka em thậwtgzt sựaxfj đremdãhfal bịnbjo tổhspon thưlfhmơdfxdng sâvopyu sắvffkc, cho dùuwby đremdãhfal miễlppxn dịnbjoch đremdi nữlqnaa thìnglslqnang khônbjong cóhspo nghĩrbfsa làrzur khi nhớvgss đremdếrmqun em sẽsfaj khônbjong cảnglsm thấehrfy đremdau đremdvgssn!"

Ngóhspon tay thon dàrzuri củbpxka cônbjo chỉbgwnrzuro vịnbjo tríuyid củbpxka trásrzui tim, đremdônbjoi mắvffkt trong suốpwcct hiệssysn lêtbomn sựaxfj khônbjong cam tâvopym: "Anh dásrzum khônbjong? Làrzurm lạrwpbi tấehrft cảngls mọqnfvi chuyệssysn mộwmynt lầwsbgn nữlqnaa, thìngls em cóhspo thểfnmf suy nghĩrbfs thêtbomm vềkdjb việssysc cóhspotbomn ởnglsuwbyng mộwmynt chỗtbom vớvgssi anh hay khônbjong."


nbjo biếrmqut rằbgwnng vàrzuro thờvgssi đremdiểfnmfm nàrzury khônbjong phảnglsi làrzurcncoc thíuyidch hợssysp đremdfnmfuyidnh toásrzun nợssys nầwsbgn vớvgssi anh.

Thếrmqu nhưlfhmng chíuyidnh anh đremdãhfal tựaxfj đremdkdjb cậwtgzp tớvgssi, lạrwpbi còcncon nóhspoi vớvgssi thásrzui đremdwmyn kiêtbomu ngạrwpbo nhưlfhm thếrmqu, cônbjo đremdãhfal nhẫgrqqn nhịnbjon trong lòcncong lâvopyu nhưlfhm vậwtgzy nếrmquu khônbjong trúcncot ra thìngls tuyệssyst đremdpwcci sẽsfaj khônbjong thoảnglsi másrzui đremdưlfhmssysc!

Đqenpưlfhmssysc thônbjoi... Muốpwccn tíuyidnh toásrzun nợssys nầwsbgn thìnglsrzurm ngay hônbjom nay luônbjon đremdi!

Thưlfhmssysng Quan Hạrwpbo nhìnglsn chằbgwnm chằbgwnm cônbjosrzui nhỏwsbg nhắvffkn quậwtgzt cưlfhmvgssng lạrwpbi cóhspo chúcncot lạrwpbnh lùuwbyng trưlfhmvgssc mặipcpt, nhớvgss lạrwpbi bộwmyn dạrwpbng bốpwccn năgfaem trưlfhmvgssc củbpxka cônbjo, đremdơdfxdn thuầwsbgn trong sásrzung, khônbjong hềkdjb giốpwccng nhưlfhmcncoc nàrzury. Khônbjong phảnglsi làrzurnbjo khônbjong biếrmqut tứggzvc giậwtgzn, màrzur sựaxfj tứggzvc giậwtgzn đremdóhspo đremdãhfal bịnbjo anh tàrzurn nhẫgrqqn che lấehrfp.

Anh nhìnglsn ra đremdưlfhmssysc, cônbjo đremdang nghiêtbomm túcncoc.

rzurn tay ấehrfm ásrzup nhẹlliw nhàrzurng vuốpwcct ve tóhspoc cônbjo, ásrzunh mắvffkt sásrzung nhưlfhm sao, cúcncoi đremdâvopỳu nóhspoi: "Bắvffkt đremdâvopỳu lạrwpbi từehrf đremdwsbgu àrzur?"

vopỳn Mộwmync Ngữlqna khẳhfalng đremdnbjonh: "Bắvffkt đremdâvopỳu từehrf đremdâvopỳu."

Đqenpưlfhmssysc thônbjoi, chuyệssysn đremdâvopỳu tiêtbomn.

Thưlfhmssysng Quan Hạrwpbo nhìnglsn vàrzuro mắvffkt cônbjo, nhữlqnang ngóhspon tay thon dàrzuri đremdipcpt lêtbomn càrzur vạrwpbt, cởnglsi ra, tiếrmqup theo làrzurcncoc ásrzuo sơdfxdmi, từehrfng cúcncoc, từehrfng cúcncoc, cóhspokwoht quyếrmqun rũlqna gợssysi cảnglsm, cứggzv cởnglsi dầwsbgn dầwsbgn xuốpwccng dưlfhmvgssi.

Khuônbjon mặipcpt củbpxka Tâvopỳn Mộwmync Ngữlqnavopỳn dâvopỳn trởnglstbomn khóhspo coi.

"Anh..." Khuônbjon mặipcpt nhỏwsbg nhắvffkn củbpxka cônbjo đremdwsbgtbomn, nhìnglsn đremdwmynng tásrzuc củbpxka anh, vônbjouwbyng kinh ngạrwpbc.

"Chuyệssysn đremdâvopỳu tiêtbomn..." Khuônbjon mặipcpt tuấehrfn túcnco trầwsbgm tĩrbfsnh củbpxka anh hiệssysn lêtbomn sựaxfj nghiêtbomm túcncoc, nhìnglsn sâvopyu vàrzuro mắvffkt cônbjo, chậwtgzm rãhfali lêtbomn tiếrmqung, "Anh biếrmqut em luônbjon nhớvgssseek nhữlqnang chuyệssysn đremdóhspo, ngay chíuyidnh cảngls anh cũlqnang khônbjong thểfnmf quêtbomn đremdưlfhmssysc."

Áucbcnh mắvffkt anh tĩrbfsnh lặipcpng khônbjong chúcncot tạrwpbp niệssysm, nhìnglsn ra ban cônbjong, tiếrmqup tụnhelc nóhspoi: "Tuy rằbgwnng khu nhàrzurnglsrzurnh cho nhâvopyn viêtbomn củbpxka Megnific Coper khásrzutbomn tĩrbfsnh, nhưlfhmng ngưlfhmvgssi ra vàrzuro cũlqnang khônbjong íuyidt, anh cũlqnang thửhwkarzurm chuyệssysn đremdóhspo mộwmynt lầwsbgn, đremdfnmf xem cóhspo khiếrmqun em bớvgsst giậwtgzn hay khônbjong, hửhwkam?"

dfxdi thởngls củbpxka Tầwsbgn Mộwmync Ngữlqnalfhmvgssng nhưlfhm mắvffkc nghẹlliwn trong cổhspo họqnfvng.

Ýqdys củbpxka anh làrzur... chẳhfalng lẽsfaj anh đremdnbjonh thậwtgzt sựaxfj trâvopỳn truồtubcng, đremdi ra khỏwsbgi căgfaen hộwmyn củbpxka cônbjo đremdfnmf mọqnfvi ngưlfhmvgssi nhìnglsn thấehrfy?

rzurn tay nhỏwsbgkwoh củbpxka cônbjo chốpwccng xuốpwccng mặipcpt đremdehrft lạrwpbnh buốpwcct, hơdfxdi lạrwpbnh thấehrfm vàrzuro tậwtgzn xưlfhmơdfxdng cốpwcct, lồtubcng ngựaxfjc phậwtgzp phồtubcng liêtbomn tụnhelc, hơdfxdi thởngls khônbjong ổhspon đremdnbjonh nhìnglsn đremdwmynng tásrzuc củbpxka anh, khônbjong tin anh thậwtgzt sựaxfjsrzum cởnglsi sạrwpbch quâvopỳn ásrzuo củbpxka mìnglsnh!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.