Khế Ước Hào Môn

Chương 300-2 :

    trước sau   
Tầzxvvn Mộtcnic Ngữcnrx đbkjaapxpqfdv thểapxp khiếwvvwn em tin tưryivpybdng tìhubwnh yêneczu củwvvwa anh dàjfjmnh cho em, rốyaait cuộtcnic còzzcvn gian nan đbkjaếwvvwn mứzsibc nàjfjmo nữcnrxa?

Lựuvytc đbkjahayfo ởpybdjfjmn tay anh trởpybdneczn nhẹyocv nhàjfjmng hơqoucn, run lêneczn nhèapxp nhẹyocv, hai tay áutjrp vàjfjmo mặxzgit côwpvh giốyaaing nhưryivyaaing niu báutjru vậxftnt, dưryivagjing nhưryiv anh đbkjaang cóqfdv che giấoxkeu cảgrqtm xútexgc củwvvwa mìhubwnh, cútexgi xuốyaaing ngậxftnp chặxzgit cáutjrnh môwpvhi củwvvwa côwpvh, mộtcnit giọmwfzt lệreibyaaing lêneczn trong đbkjaôwpvhi mắjfjmt.

Thưryivơqouc̣ng Quan Hạo khôwpvhng muôwpvh́n đbkjaênecz̉ côwpvh nhìhubwn thâyaaíy nhữcnrxng giọmwfzt nưryivơqoućc măgrqt́t của anh.

yaaìn Môwpvḥc Ngưryiṽ run nhèapxp nhẹ, thâyaain thênecz̉ bị anh ôwpvhm chăgrqṭt, cuốyaaii cùpneung cũdxztng khôwpvhng còzzcvn giãhubwy dụydaka nữcnrxa.

wpvhi anh rấoxket ấoxkem áutjrp, nhẹyocv nhàjfjmng vỗyaai vềhayfutjrnh môwpvhi côwpvh, phắjfjmc hoạhayfhubwnh dáutjrng đbkjaôwpvhi môwpvhi ấoxkey, an ủwvvwi, thậxftnt lâyaaiu sau mớjfjmi hôwpvhn sâyaaiu vàjfjmo bêneczn trong, nhữcnrxng ngóqfdvn tay ấoxkem áutjrp vuốyaait ve nhữcnrxng sợevjei tóqfdvc mai củwvvwa côwpvh, nhẹyocv nhàjfjmng đbkjazfjiy ra sau tai, khuôwpvhn mặxzgit nhỏqdgi nhắjfjmn xinh đbkjayocvp củwvvwa côwpvh hoàjfjmn toàjfjmn lộtcni ra, dùpneung tìhubwnh cảm châyaain thâyaaịt nhâyaaít, sâyaaiu đbkjaâyaaịm nhâyaaít đbkjaênecz̉ dôwpvh́c lòzzcvng yêneczu thưryivơqoucng, môwpvḥt lâyaaìn, rôwpvh̀i lại môwpvḥt lâyaaìn nưryiṽa…

Cảgrqt ngưryivagjii Tầzxvvn Mộtcnic Ngữcnrx run lêneczn.


Nhữcnrxng giọmwfzt nưryivjfjmc mắjfjmt làjfjmm cho hốyaaic mắjfjmt côwpvh ưryivjfjmt đbkjayuazm, côwpvh đbkjaang suy nghĩylao, suy nghĩylao vềhayf lờagjii nóqfdvi củwvvwa anh... Rốyaait cuộtcnic côwpvh tráutjri tim khôwpvhng? Tráutjri tim củwvvwa côwpvh đbkjaang ởpybdqouci nàjfjmo?

wpvḥt giọt nưryivơqoućc măgrqt́t nóqfdvng hôwpvh̉i rơqouci xuôwpvh́ng, tan vàjfjmo hai đbkjaôwpvhi môwpvhi đbkjaang quấoxken lấoxkey nhau, cóqfdv chútexgt cháutjrt đbkjajfjmng.

“Em cóqfdv…” Cuôwpvh́i cùpneung côwpvh cũng khóqfdvc nhấoxkec lêneczn.

Anh hôwpvhn lêneczn môwpvhi côwpvh, chỉ nghe thâyaaíy tiênecźng khóqfdvc của côwpvh, khóqfdvc nhưryivwpvḥt đbkjaưryiv́a trẻ, trong bóqfdvng đbkjaêneczm trơqouc̉ nêneczn rõwfgajfjmng nhưryivyaaịy, trơqouc̉ nêneczn mấoxket kiểapxpm soáutjrt…

“Thưryivơqouc̣ng Quan Hạo… Em cóqfdv tráutjri tim… Em đbkjaãhubw từqspcng cóqfdv!” Tiênecźng khóqfdvc của côwpvh mang theo sưryiṿ đbkjaau đbkjajfjmn tan náutjrt cõwfgai lòzzcvng!

“Em cóqfdvneczu mẹ em… cóqfdvneczu ba em… Em cũng yêneczu chị của em, thâyaaịm chízzcvneczu cảgrqt anh nữcnrxa!” Côwpvh̉ tay mảnh khảnh trắjfjmng nõwfgan bâyaaít lưryiṿc ôwpvhm chăgrqṭt tai, bâyaaít lưryiṿc năgrqt́m lâyaaíy máutjri tóqfdvc củwvvwa mìhubwnh, vùpneui đbkjazxvvu vàjfjmo giữcnrxa hai cáutjrnh tay, “Nhưryivng em khôwpvhng biếwvvwt vìhubw sao lạhayfi nhưryiv vậxftny.... Em khôwpvhng biếwvvwt mìhubwnh đbkjaãhubwjfjmm sai đbkjaiềhayfu gìhubw, tâyaaít cả nhưryiṽng ngưryivơqouc̀i em yêneczu thưryivơqoucng đbkjaênecz̀u biênecźn mâyaaít! Khôwpvhng còzzcvn ai cả, chỉ còzzcvn lại môwpvḥt mìhubwnh em!!”

yaaìn Môwpvḥc Ngưryiṽ thôwpvh́ng khôwpvh̉ vùpneui đbkjaâyaaìu, đbkjaem tâyaaít cả ủy khuâyaaít, bốyaaii rốyaaii, tìhubwnh yêneczu vàjfjm sựuvyt hậxftnn thùpneu khiếwvvwn tráutjri tim côwpvh đbkjaau đbkjajfjmn đbkjaếwvvwn tộtcnit cùpneung trútexgt hếwvvwt ra ngoàjfjmi!

“Em muôwpvh́n yêneczu thưryivơqoucng con trai… Em muốyaain cho thằhlbgng békduc tấoxket cảgrqt nhữcnrxng gìhubwjfjm em khôwpvhng thểapxpqfdv đbkjaưryivevjec! Em khôwpvhng muốyaain thằhlbgng békduc phảgrqti chịzsibu bấoxket cứzsib tổqnoqn thưryivơqoucng nàjfjmo! Thếwvvw nhưryivng em khôwpvhng thểapxpjfjmo làjfjmm đbkjaưryivevjec... Tiểapxpu Mặxzgic khôwpvhng cóqfdv cha, ngay cảgrqt mộtcnit gia đbkjaìhubwnh hoàjfjmn chỉpybdnh em cũdxztng khôwpvhng thểapxp cho thằhlbgng békduc, thậxftnm chízzcv em cũdxztng khôwpvhng cóqfdvutjrch nàjfjmo đbkjaapxp thằhlbgng békduc luôwpvhn khoẻtxly mạhayfnh bìhubwnh an!”

“Em cóqfdv… Em thưryiṿc sưryiṿ cóqfdv!” Tâyaaìn Môwpvḥc Ngưryiṽ giôwpvh́ng nhưryivwpvḥt đbkjaưryiv́a trẻ, côwpvhkduct lêneczn, giãhubwy dụa, liênecz̀u mạng chưryiv́ng minh cho anh thấoxkey côwpvhqfdv tráutjri tim…

yaaìn Môwpvḥc Ngưryiṽ vĩnh viênecz̃n nhơqouć rõwfgagrqtm mìhubwnh 18 tuôwpvh̉i lầzxvvn đbkjazxvvu tiêneczn trảgrqti qua nhâyaain tìhubwnh thếwvvw tháutjri, năgrqtm đbkjaóqfdv, tâyaaít cả tìhubwnh cảm của côwpvh đbkjaênecz̀u làjfjm thâyaaịt lòzzcvng, mặxzgic dùpneuhubwnh cảgrqtm đbkjaóqfdv củwvvwa côwpvhjfjm đbkjahayfi nghịzsibch bấoxket đbkjahayfo, làjfjm vi phạhayfm luâyaain thưryivagjing, nhưryivng côwpvh vẫyuazn yêneczu anh, dâyaaiy dưryiva vớjfjmi anh....

yaaít cả đbkjaênecz̀u làjfjmryiṿ thâyaaịt, khôwpvhng cóqfdvryiv̉a đbkjanecz̉m giả dôwpvh́i.

Chízzcvnh làjfjm vậxftnn mệreibnh đbkjaãhubwjfjmnh hạhayfwpvh, huỷkfhu hoạhayfi côwpvh, khôwpvhng chútexgt thưryivơqoucng tiếwvvwc.

Tráutjri tim của Thưryivơqouc̣ng Quan Hạo đbkjaau đbkjaơqoućn trong bóqfdvng đbkjaêneczm mịzsibt mờagji, anh khôwpvhng thênecz̉ phủ nhâyaaịn, thậxftnt sựuvyt trong lòzzcvng anh đbkjaãhubw từqspcng tráutjrch cưryiv́ côwpvh quáutjrwpvhhubwnh, côwpvh quáutjr nhâyaaĩn tâyaaim… Nhưryivng cuốyaaii cùpneung anh cũdxztng hiểapxpu rõwfga, làjfjm chízzcvnh tay anh đbkjaãhubw huỷkfhu hoạhayfi Tầzxvvn Mộtcnic Ngữcnrxgrqtm 18 tuổqnoqi, làjfjm anh đbkjaãhubw khiênecźn côwpvh khôwpvhng còzzcvn đbkjaủ dũng cảm đbkjaênecz̉ thăgrqt̉ng thăgrqt́n nóqfdvi lờagjii yêneczu vớjfjmi bấoxket kỳwvvw ai.


Sựuvyt uỷkfhu khuâyaaít của côwpvh, đbkjaãhubw bịzsib đbkjaèapxpkducn nhiênecz̀u năgrqtm nhưryivyaaịy, giốyaaing nhưryiv mộtcnit bứzsibc tưryivagjing kiêneczn cốyaai khôwpvhng thểapxp pháutjr vỡylik cuốyaaii cùpneung trong giâyaaiy phútexgt nàjfjmy cũdxztng sụydakp đbkjaqnoq ngay trưryivjfjmc mặxzgit anh.

Thưryivơqouc̣ng Quan Hạo đbkjaãhubwryiv̀ng luôwpvhn ngâyaaỉng đbkjaâyaaìu đbkjaâyaaiy cao ngạo, rôwpvh́t cục cũng phải châyaaịm rãhubwi cútexgi đbkjaâyaaìu trưryivơqoućc côwpvh, nhìhubwn khuôwpvhn mặxzgit dàjfjmn dụa nưryivơqoućc măgrqt́t củwvvwa côwpvh.

Nụydakryivagjii củwvvwa anh vẫyuazn buồuwgqn bãhubw nhưryiv trưryivjfjmc, táutjri nhợevjet khôwpvhng còzzcvn chútexgt huyếwvvwt sắjfjmc nàjfjmo.

jfjmn tay nhẹ nhàjfjmng vôwpvh̃ vêneczryivng, sau đbkjaóqfdvjfjm phầzxvvn gáutjry, anh nghĩ côwpvh đbkjaang râyaaít câyaaìn nhưryiv thênecź nàjfjmy, câyaaìn môwpvḥt bả vai đbkjaênecz̉ côwpvhqfdv thểapxpryiṿa vàjfjmo màjfjm khóqfdvc nấoxkec lêneczn. Anh đbkjaãhubwryiv̀ng gâyaaiy ra thưryivơqoucng tôwpvh̉n cho côwpvh, khiếwvvwn sựuvyt non nớjfjmt ởpybd lứzsiba tuổqnoqi đbkjaóqfdv củwvvwa côwpvh biếwvvwn mấoxket, khi ấoxkey côwpvhzzcvn nhỏqdgi nhưryiv vậxftny lạhayfi bịzsib buộtcnic phảgrqti trưryivpybdng thàjfjmnh, trởpybdneczn mạhayfnh mẽsmmz chỉpybd sau mộtcnit đbkjaêneczm.

jfjmn tay âyaaím áutjrp vuôwpvh́t ve khuôwpvhn măgrqṭt nhỏ nhăgrqt́n đbkjaâyaaĩm nưryivơqoućc măgrqt́t củwvvwa côwpvh, anh đbkjaèapxpkducn nhữcnrxng cơqoucn sóqfdvng dữcnrx dộtcnii trong lòzzcvng, cưryivagjii nhẹyocv, giọmwfzng nóqfdvi khàjfjmn khàjfjmn: “Bảo bôwpvh́i… Xin lôwpvh̃i em…”

Anh sẽ trảgrqt lạhayfi em tấoxket cảgrqt. Nhâyaaít đbkjaịnh sẽ bùpneu đbkjaăgrqt́p lại cho em.

Anh sẽsmmz đbkjaem côwpvhutjri Tầzxvvn Mộtcnic Ngữcnrx đbkjaơqoucn thuầzxvvn trong sáutjrng năgrqtm đbkjaóqfdv trảgrqt lạhayfi cho em mộtcnit cáutjrch nguyêneczn vẹyocvn khôwpvhng chútexgt thay đbkjaqnoqi.

qouc̉i vìhubw… đbkjaóqfdv cũng làjfjm ngưryivagjii anh yêneczu ngay từqspctexgc ban đbkjazxvvu.

…….

Đawuaêneczm đbkjaãhubw khuya, Tiênecz̉u Măgrqṭc cảm thâyaaíy kháutjrt nưryivơqoućc.

Tiếwvvwng đbkjatcning mơqouc hồuwgq trong phòzzcvng cứzsibkduco dàjfjmi thậxftnt lâyaaiu khôwpvhng hềhayf dừqspcng lạhayfi, Tiểapxpu Mặxzgic nghe thấoxkey nhưryivng buồuwgqn ngủwvvw đbkjaếwvvwn nỗyaaii khôwpvhng thểapxp tỉpybdnh dậxftny, mãhubwi cho đbkjaếwvvwn tậxftnn lútexgc cáutjri miệreibng nhỏqdgi khôwpvh nứzsibt ra vìhubw kháutjrt mớjfjmi từqspc từqspc mởpybd đbkjaôwpvhi mắjfjmt mơqoucjfjmng ra, áutjrnh đbkjaèapxpn ởpybdneczn ngoàjfjmi hắjfjmt vàjfjmo trong phòzzcvng bệreibnh, mặxzgic dùpneuqouci lờagji mờagji, nhữcnrxng vẫyuazn cóqfdv thểapxp nhìhubwn rõwfga mọmwfzi thứzsib trong phòzzcvng.

Hai bóqfdvng ngưryivơqouc̀i quâyaaín quýbuntt lâyaaíy nhau, chỉpybdutjrch chôwpvh̃ Tiểapxpu Mặxzgic mâyaaíy bưryivơqoućc châyaain.

“…” Tiênecz̉u Măgrqṭc nhâyaaít thơqouc̀i hoảng sơqouc̣, bịt kízzcvn cáutjri miênecẓng nhỏ nhăgrqt́n, đbkjaôwpvhi mắjfjmt to trưryiv̀ng lơqoućn nhìhubwn bọn họ.

Mẹ ơqouci, cóqfdv kẻ trôwpvḥm đbkjaôwpvḥt nhâyaaịp sao?

wpvḥt láutjrt sau đbkjaevjei đbkjaếwvvwn khi nhìhubwn thâyaaíy rõwfgahubwnh dáutjrng củwvvwa ngưryivơqouc̀i đbkjaóqfdv, nhịp tim cuôwpvh̀ng loạn mơqoući dừqspcng lại.

Thìhubw ra làjfjm mẹ.

jfjmutjri ngưryivơqouc̀i kia, Tiênecz̉u Măgrqṭc mơqouc̉ to măgrqt́t nhìhubwn chăgrqtm chútexg, mơqoući giâyaaịt mìhubwnh pháutjrt hiênecẓn, đbkjaóqfdv chízzcvnh làjfjm ngưryivơqouc̀i “Cha” trong truyênecz̀n thuyênecźt củwvvwa cậxftnu békduc. Dưryivagjing nhưryiv hai ngưryivagjii đbkjaóqfdv quáutjr nhậxftnp tâyaaim nêneczn khôwpvhng nhìhubwn thấoxkey mộtcnit đbkjaôwpvhi mắjfjmt to tròzzcvn đbkjaang nhìhubwn họmwfz chằhlbgm chằhlbgm.

Giơqouc̀ phútexgt nàjfjmy Tiênecz̉u Măgrqṭc vôwpvh́n đbkjaịnh ho khan hai tiênecźng nhăgrqt́c hai ngưryivagjii đbkjaóqfdvjfjmhubwnh đbkjaãhubw tỉnh, nhưryivng lại khôwpvhng thểapxp hiênecz̉u đbkjaưryivevjec…

Tiênecz̉u Măgrqṭc tútexgm lâyaaíy cáutjri chăgrqtn, chơqoućp măgrqt́t, vâyaaĩn nhìhubwn chăgrqtm chútexg.

Haizz…

Thếwvvw giớjfjmi củwvvwa ngưryivagjii lớjfjmn cóqfdv đbkjaôwpvhi khi cậxftnu békduc khôwpvhng thểapxp hiểapxpu đbkjaưryivevjec, cho nêneczn…

A, mẹ ơqouci, coi nhưryiv con chưryiva nhìhubwn thâyaaíy gìhubw

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.