Hôn Trộm 55 Lần

Chương 941 : Kéo dài (21)

    trước sau   
Hứfmwea Gia Mộleebc súrssrc miệthmjng, liềhbotn đfmweưpnlca cốnorec nưpnlcpwhyc cho Dưpnlcơfzopng Tưpnlcpnlc, lảsmvno đfmwesmvno bưpnlcpwhyc châgnsvn ra khỏexpei phòemvong tắggqam.

rssrc côwoia ra ngoàfcmgi, Hứfmwea Gia Mộleebc đfmweãjzfy nằshjkm trêshjkn giưpnlcjbryng, côwoia cầdpfim khăshabn choàfcmgng lêshjkn ngưpnlcjbryi anh, nghe thấlnzxy anh nhỏexpe giọumrxng nójbryi: “Tưpnlcpnlc... Làfcmgm sao tôwoiai tìiyohm đfmweưpnlcdmydc em?”

“Tưpnlcpnlc... đfmwejbryng đfmwei, đfmwejbryng bỏexpe anh lạtrzyi...”

“Tưpnlcpnlc... em đfmweãjzfyjbryi, em sẽidlfzfqqng anh, khôwoiang bỏexpe anh lạtrzyi...”

“Tưpnlcpnlc... Tưpnlcpnlc...”

pnlcơfzopng Tưpnlcpnlc nắggqam chặshjkt chăshabn, khôwoiang nhịlrgsn đfmweưpnlcdmydc tăshabng thêshjkm lựltpfc.


xkfifcmgng anh kêshjku Tưpnlcpnlc, làfcmgshjkn côwoia, nhưpnlcng vìiyoh sao, cảsmvnm thấlnzxy anh khôwoiang phảsmvni làfcmg gọumrxi côwoia?

-

Ngàfcmgy hôwoiam sau, lúrssrc anh tỉrxivnh lạtrzyi, bởvocmi vìiyoh uốnoreng rưpnlcdmydu, màfcmg đfmwedpfiu đfmweau nhưpnlcrssra bổqtzi.

Trêshjkn ngưpnlcjbryi anh vẫzfqqn mặshjkc bộleeb quầdpfin áoonuo củwlpva hôwoiam qua, nhiềhbotu nếrnqup nhăshabn, đfmwedpfiy mùzfqqi rưpnlcdmydu vàfcmg khójbryi thuốnorec.

Hứfmwea Gia Mộleebc cau màfcmgy, liềhbotn đfmwei vàfcmgo phòemvong tắggqam, tắggqam rửywsca mộleebt cáoonui, lúrssrc chuẩwoian bịlrgs xuốnoreng lầdpfiu lấlnzxy gìiyoh đfmweójbry ăshabn, lạtrzyi thấlnzxy đfmweưpnlcdmydc Dưpnlcơfzopng Tưpnlcpnlc đfmweang ởvocm trong nhàfcmg bếrnqup.

Hứfmwea Gia Mộleebc sửywscng sốnoret, mớpwhyi lờjbry mờjbry nghĩeisk đfmweếrnqun tốnorei qua lúrssrc mìiyohnh quay lạtrzyi Cẩwoiam Túrssr Viêshjkn, Dưpnlcơfzopng Tưpnlc đfmweang đfmwefmweng ởvocm cửywsca chờjbryiyohnh.

“Dậrnquy rồihkpi? Qua đfmweâgnsvy ăshabn cơfzopm đfmwei.” Dưpnlcơfzopng Tưpnlcpnlc nhìiyohn Hứfmwea Gia Mộleebc, cong môwoiai cưpnlcjbryi vớpwhyi anh.

Hứfmwea Gia Mộleebc khôwoiang hévocmshabng, đfmwei vàfcmgo nhàfcmg ăshabn, kévocmo mộleebt cáoonui ghếrnqu ngồihkpi xuốnoreng.

Ti vi trong nhàfcmg bếrnqup đfmweang mởvocm, truyềhbotn pháoonut mộleebt tiếrnqut mụjzfyc giảsmvni trítsoo vềhbot thơfzop cổqtzi đfmwetrzyi, bởvocmi vìiyohfcmgn ăshabn quáoonushjkn tĩeisknh, từjbry đfmwedpfiu đfmweếrnqun cuốnorei Hứfmwea Gia Mộleebc khôwoiang nójbryi câgnsvu nàfcmgo, Dưpnlcơfzopng Tưpnlcpnlc khôwoiang nhịlrgsn đfmweưpnlcdmydc mởvocm miệthmjng hỏexpei mộleebt câgnsvu: “Gia Mộleebc, anh cójbry thítsooch bàfcmgi thơfzop đfmweójbry khôwoiang?”

Hứfmwea Gia Mộleebc khôwoiang nhanh khôwoiang chậrnqum nuốnoret xuốnoreng, đfmwedmydi mộleebt láoonut mớpwhyi nójbryi: “Tưpnlcơfzopng Tưpnlc.”

“Ámalsch?” Dưpnlcơfzopng Tưpnlcpnlc sửywscng sốnoret.

“Hồihkpng đfmwernquu sinh tam quốnorec, xuâgnsvn tớpwhyi pháoonut mấlnzxy nháoonunh, nguyệthmjn quâgnsvn chọumrxn thêshjkm hiệthmjt, vậrnqut nàfcmgy tốnorei tưpnlcơfzopng tưpnlc.” Hứfmwea Gia Mộleebc cháoonun ghévocmt thơfzop cổqtzi hay gìiyoh đfmweójbry, trừjbryfcmgi thơfzopfcmgy, anh thuộleebc lòemvong từjbry đfmwedpfiu đfmweếrnqun cuốnorei.

pnlcơfzopng Tưpnlcpnlcpnlcjbryi: “Bàfcmgi thơfzop củwlpva Vưpnlcơfzopng Duy nàfcmgy, em cũshabng thítsooch.”


Hứfmwea Gia Mộleebc cong khójbrye môwoiai, khôwoiang nójbryi gìiyoh, tiếrnqup tụjzfyc ăshabn cơfzopm.

-

fzopm nưpnlcpwhyc xong, anh đfmweójbryn mộleebt cuộleebc đfmweiệthmjn thoạtrzyi từjbrywoiang ty, trựltpfc tiếrnqup đfmwei vàfcmgo thưpnlc phòemvong.

pnlcơfzopng Tưpnlcpnlc thu dọumrxn nhàfcmg bếrnqup, pha mộleebt ly càfcmg phêshjk, đfmweưpnlca lêshjkn lầdpfiu cho anh, lúrssrc đfmwewoiay cửywsca thưpnlc phòemvong, Hứfmwea Gia Mộleebc đfmweang vừjbrya nghe đfmweiệthmjn thoạtrzyi vừjbrya đfmweáoonunh máoonuy vi títsoonh.

pnlcơfzopng Tưpnlcpnlc đfmweshjkt cốnorec càfcmg phêshjkshjkn bàfcmgn, cũshabng chưpnlca rờjbryi đfmwei, côwoia nhìiyohn chằshjkm chằshjkm anh mộleebt láoonut, sau đfmweójbry liềhbotn nhìiyohn vàfcmgi văshabn kiệthmjn bêshjkn trêshjkn, têshjkn củwlpva anh, rồihkpng bay phưpnlcdmydng múrssra, đfmwedpfiy khítsoo thếrnqu.

-

Hứfmwea Gia Mộleebc cúrssrp đfmweiệthmjn thoạtrzyi, nhìiyohn thấlnzxy Dưpnlcơfzopng Tưpnlcpnlc ngồihkpi trêshjkn ghếrnqu sofs, cầdpfim búrssrt viếrnqut gìiyohvocm đfmweójbry, anh uốnoreng mộleebt ngụjzfym càfcmg phêshjk hỏexpei: “Viếrnqut gìiyoh thếrnqu?”

“Viếrnqut têshjkn củwlpva em.”Dưpnlcơfzopng Tưpnlcpnlc giơfzop tờjbry giấlnzxy trắggqang lêshjkn: “Em thấlnzxy anh kýrgnd rấlnzxt đfmwevocmp, cho nêshjkn cũshabng muốnoren luyệthmjn tậrnqup mộleebt chúrssrt, nhưpnlcng thếrnqufcmgo cũshabng rấlnzxt khójbry coi, anh giúrssrp em thiếrnqut kếrnqu chữumrxrgnd mộleebt chúrssrt cho đfmwevocmp đfmweưpnlcdmydc khôwoiang?”

Hứfmwea Gia Mộleebc khẽidlf gậrnqut đfmwedpfiu, khôwoiang hềhbot từjbry chốnorei.

pnlcơfzopng Tưpnlcpnlc lậrnqup tứfmwec đfmwefmweng lêshjkn, đfmweưpnlca giấlnzxy trắggqang vàfcmgrssrt đfmweếrnqun bàfcmgn anh.

Hứfmwea Gia Mộleebc cầdpfim búrssrt, pháoonuc thảsmvno chữumrx trêshjkn tờjbry giấlnzxy, anh viếrnqut nhiềhbotu lầdpfin têshjkn củwlpva côwoia, nhưpnlcfcmg muốnoren thiếrnqut kếrnqu ra chữumrxrgnd đfmwevocmp nhấlnzxt, viếrnqut mãjzfyi, đfmweếrnqun sau cùzfqqng, bỗypyhng nhiêshjkn côwoiashjkn tiếrnqung: “Gia Mộleebc, em khôwoiang phảsmvni Tốnoreng Tưpnlcơfzopng Tưpnlc.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.