Hôn Trộm 55 Lần

Chương 940 : Kéo dài (20)

    trước sau   
Ưopbkfsxfc chừsfopng qua mộhaert giờqvob, rốpcqqt cụpxayc Hứvdena Gia Mộhaerc cũdqgyng chuyểsfopn tầnavdm mắykmxt khỏbxlli ngưisdcqvobi Tiểsfopu Hồlnndng, anh nhìqvthn chằdouqm chằdouqm Tốpcqqng Tưisdcơxtqkng Tưisdcfipni: “Ngàvdeny kia đfmlvãfsxf đfmlvi rồlnndi sao?”

“Ừpuskhm.” Tốpcqqng Tưisdcơxtqkng Tưisdc nởwjpa nụpxayisdcqvobi, vưisdcơxtqkn tay vềllle phífmlva Tiểsfopu Hồlnndng.

“Véfipnupnyy bay làvden mấiibny giờqvob?” Hứvdena Gia Mộhaerc lạlllei hỏbxlli.

Tiểsfopu Hồlnndng khômcasng sốpcqqt ruộhaert nhàvdeno vàvdeno trong lòisdcng Tốpcqqng Tưisdcơxtqkng Tưisdc, ngưisdcfmlvc lạlllei còisdcn quay đfmlvnavdu qua, nhìqvthn Hứvdena Gia Mộhaerc thơxtqkm mộhaert cáupnyi, Hứvdena Gia Mộhaerc bịgdouvdennh đfmlvhaerng bấiibnt ngờqvob củikrla Tiểsfopu Hồlnndng làvdenm cho cứvdenng đfmlvqvob ngưisdcqvobi, cảokdrm xúrofsc lêwjpan xuốpcqqng bấiibnt đfmlvgdounh.

Sau đfmlvófipn Tiểsfopu Hồlnndng liềlllen xoay ngưisdcqvobi, duỗvslgi ngưisdcqvobi vềllle phífmlva Tốpcqqng Tưisdcơxtqkng Tưisdc.

Tốpcqqng Tưisdcơxtqkng Tưisdc tiếehddp nhậhcsmn Tiểsfopu Hồlnndng: “Ba giờqvob chiềllleu.”


“Đoddfếehddn Mỹvbgz, làvdenojqcm giờqvob chiềllleu.”

Tốpcqqng Tưisdcơxtqkng Tưisdc “Ừpuskhm” mộhaert tiếehddng, qua mộhaert láupnyt, lạlllei nhìqvthn anh mởwjpa miệbaxlng nófipni: “Tômcasi vàvden Tiểsfopu Hồlnndng đfmlvwuqot véfipn rồlnndi.”

“Đoddfưisdcfmlvc.”

“Hẹsxuon gặwuqop lạlllei.”

“Hẹsxuon gặwuqop lạlllei.” Tốpcqqng Tưisdcơxtqkng Tưisdcrofsi đfmlvnavdu nhìqvthn Tiểsfopu Hồlnndng trong lòisdcng mìqvthnh nófipni: “Chàvdeno chúrofs đfmlvi.”

Tiểsfopu Hồlnndng cựvtppc kỳoflw ngoan ngoãfsxfn giơxtqkupnynh tay béfipno ụpxayt ịgdout vềllle phífmlva anh: “Chàvdeno tạlllem biệbaxlt chúrofs.”

“Tạlllem biệbaxlt!” Hứvdena Gia Mộhaerc cưisdcqvobi ấiibnm áupnyp.

Tốpcqqng Tưisdcơxtqkng Tưisdc khômcasng nófipni nữhzfqa, ômcasm Tiểsfopu Hồlnndng xoay ngưisdcqvobi qua, lúrofsc cômcas nhanh chófipnng đfmlvi đfmlvếehddn toilet, Hứvdena Gia Mộhaerc lạlllei mởwjpa miệbaxlng hômcaswjpan cômcas: “Tưisdcơxtqkng Tưisdc.”

Tốpcqqng Tưisdcơxtqkng Tưisdc dừsfopng bưisdcfsxfc, đfmlvưisdca lưisdcng vềllle phífmlva anh mộhaert láupnyt, mớfsxfi xoay ngưisdcqvobi, lạlllei pháupnyt ra âphtpm thanh nhưisdcdqgy: “Ừpuskhm?”

“Tômcasi đfmlvãfsxf nhéfipnt danh thiếehddp vàvdeno túrofsi củikrla Tiểsfopu Hồlnndng, nếehddu em ởwjpaisdcfsxfc ngoàvdeni quáupny mệbaxlt mỏbxlli hay khômcasng vui vẻmdxsqvth, lúrofsc nàvdeno cũdqgyng cófipn thểsfop gọhcsmi đfmlviệbaxln thoạlllei cho tômcasi, tômcasi đfmlvófipnn em trởwjpa vềllle.”

Tốpcqqng Tưisdcơxtqkng Tưisdcupny to mồlnndm, cuốpcqqi cùdxveng cáupnyi gìqvthdqgyng chưisdca nófipni, chỉlwch xoay ngưisdcqvobi ômcasm Tiểsfopu Hồlnndng rờqvobi đfmlvi.

Hứvdena Gia Mộhaerc nhìqvthn chằdouqm chằdouqm bófipnng lưisdcng củikrla cômcas, tầnavdm mắykmxt cófipn chúrofst nhạlllet nhòisdca.

Khoảokdrng cáupnych xa nhấiibnt trêwjpan thếehdd giớfsxfi nàvdeny, khômcasng phảokdri làvdenmcasi đfmlvvdenng trưisdcfsxfc mặwuqot em, em lạlllei khômcasng biếehddt tômcasi yêwjpau em, màvdenvdenmcasi muốpcqqn đfmlvpcqqi xửzejr tốpcqqt vớfsxfi em, em cũdqgyng khômcasng cầnavdn.


Chia ly đfmlvau đfmlvfsxfn nhấiibnt trêwjpan thếehdd giớfsxfi nàvdeny, khômcasng phảokdri chúrofsng ta yêwjpau nhau rồlnndi lạlllei chia tay, màvdenvden em khômcasng ởwjpawjpan cạlllenh anh, nhưisdcng vẫdxven ởwjpa trong lòisdcng anh.

-

Hứvdena Gia Mộhaerc củikrla đfmlvêwjpam đfmlvófipn, uốpcqqng rấiibnt nhiềllleu rưisdcfmlvu, thếehddvdeno anh màvden anh quay lạlllei đfmlvưisdcfmlvc Cẩgadpm Túrofs viêwjpan, anh cũdqgyng khômcasng rõvtppvdenng.

Anh chỉlwch nhớfsxfvtpprofsc mìqvthnh lung lay bưisdcfsxfc từsfop trêwjpan xe xuốpcqqng, cófipn ngưisdcqvobi bổwjpa nhàvdeno vàvdeno trong lòisdcng mìqvthnh, mặwuqot nhăojqcn lạlllei, oan ứvdenc nófipni: “Gia Mộhaerc, sao giờqvob anh mớfsxfi vềllle nhàvden?”

Âfkvpm thanh đfmlvófipn rấiibnt quen thuộhaerc, nhưisdcng anh suy nghĩiibn rấiibnt lâphtpu, cũdqgyng khômcasng nghĩiibn ra làvden củikrla ai.

Anh cốpcqq gắykmxng mởwjpa to mắykmxt, nhìqvthn ngưisdcqvobi trong lòisdcng mìqvthnh, nhìqvthn rấiibnt lâphtpu, lạlllei chỉlwchfipn thểsfop thấiibny vẻmdxs mặwuqot hoảokdrng hốpcqqt củikrla cômcas, anh đfmlvgadpy cômcas ra, bưisdcfsxfc châphtpn bấiibnt ổwjpan đfmlvi đfmlvếehddn trưisdcfsxfc cửzejra phòisdcng, bấiibnm mậhcsmt mãfsxf nhiềllleu lầnavdn cũdqgyng khômcasng đfmlvúrofsng.

“Gia Mộhaerc, anh nófipni cho em biếehddt mậhcsmt mãfsxf, em mởwjpa cửzejra giúrofsp anh.” Dưisdcơxtqkng Tưisdcisdc đfmlvi lêwjpan phífmlva trưisdcfsxfc, vưisdcơxtqkn tay, đfmlviibn HUứvdena gIa Mộhaerc.

“0513” Hứvdena Gia Mộhaerc nófipni.

Mởwjpa cửzejra, Dưisdcơxtqkng Tưisdcisdc đfmlviibn anh đfmlvi vàvdeno, mộhaert đfmlvưisdcqvobng nâphtpng đfmlviibn anh trởwjpa vềllle phòisdcng ngủikrl.

isdcơxtqkng Tưisdcisdc thậhcsmt vấiibnt vảokdr mớfsxfi đfmlviibn đfmlvưisdcfmlvc anh xuốpcqqng giưisdcqvobng, sau đfmlvófipn xuốpcqqng lầnavdu rófipnt cho anh mộhaert chéfipnn nưisdcfsxfc ấiibnm, lúrofsc cômcas quay lạlllei, đfmlvãfsxf thấiibny anh ởwjpa trong phòisdcng tắykmxm, nômcasn lợfmlvi hạlllei.

isdcơxtqkng Tưisdcisdc vộhaeri vàvdenng đfmlvwuqot cốpcqqc nưisdcfsxfc xuốpcqqng, đfmlvi vàvdeno phòisdcng tắykmxm, cômcas ngồlnndi xổwjpam xuốpcqqng bêwjpan ngưisdcqvobi anh, vỗvslgisdcng anh, đfmlvfmlvi anh nômcasn ra đfmlvưisdcfmlvc mộhaert chúrofst, mớfsxfi đfmlvưisdca chéfipnn nưisdcfsxfc cho anh, đfmlvsfop anh súrofsc miệbaxlng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.