Hôn Trộm 55 Lần

Chương 901 : Về sau (16)

    trước sau   
Sau điazwóeqau, Hứycmma Gia Mộoiqvc điazwksset hai tay trêhcdin ghếqveg vịouptn, vâhcdiy côskfsnmhp trong lòguiwng, khẽguiwiazwi điazwpqjwu, nhìpnwwn chằujtkm chằujtkm vàzbpno ápqjwnh mắikcjt củcgdma côskfs: “Tưfziaơqiywng Tưfzia, em cóeqau thểkunq điazweqjlng nhưfzia vậplumy điazwưfziaeqjlc khôskfsng, chúiazwng ta nóeqaui chuyệpnwwn mộoiqvt lúiazwc điazwưfziaeqjlc khôskfsng?”

Trong quápqjw khứycmm, anh chưfziaa từeqjlng dùykwlng giọmhglng nóeqaui nhưfzia vậplumy nóeqaui vớhkbdi côskfs?

Trong quápqjw khứycmm, lúiazwc côskfs ngang ngạtooenh, anh chỉpiim biếqvegt trởnmhp mặksset phẫczaon nộoiqv.

Nhưfziang anh củcgdma hiệpnwwn tạtooei, vậplumy màzbpnykwlng loạtooei ngữtdtp khíymyk mềtdtpm mạtooei nàzbpny nóeqaui vớhkbdi côskfs.

Rốtblyt cuộoiqvc anh cóeqau ýtuaypnww... chẳouptng lẽguiw anh muốtblyn cùykwlng côskfs...

Tốtblyng Tưfziaơqiywng Tưfzia nghĩtuay điazwếqvegn điazwâhcdiy, trong lòguiwng khôskfsng nhịouptn điazwưfziaeqjlc dâhcding lêhcdin châhcdim biếqvegm, côskfs thếqvegzbpno màzbpn dạtooey mãlxnui cũujtkng khôskfsng sửtooea điazwưfziaeqjlc?


iazwc trưfziahkbdc hếqvegt lầpqjwn nàzbpny điazwếqvegn lầpqjwn khápqjwc mềtdtpm lòguiwng vớhkbdi anh, điazwxglyi lạtooei chỉpiimzbpn anh giảepcri trừeqjlskfsn ưfziahkbdc rồatrri lạtooei cùykwlng ngưfziajachi khápqjwc điazwíymyknh hôskfsn.

Liềtdtpn làzbpn hy vọmhglng xa vợeqjli quápqjw nhiềtdtpu lầpqjwn, cho nêhcdin điazwếqvegn sau cùykwlng mớhkbdi cóeqau thểkunq tuyệpnwwt vọmhglng nhưfzia thếqveg.

Cho nêhcdin, xin nhờjach, Tốtblyng Tưfziaơqiywng Tưfzia, màzbpny khôskfsng cóeqau tiềtdtpn điazwatrr sao, lầpqjwn nàzbpny vềtdtpfziahkbdc, khôskfsng phảepcri làzbpnpnww muốtblyn bắikcjt điazwpqjwu vớhkbdi Hứycmma Gia Mộoiqvc, màzbpnzbpnpnww ba củcgdma màzbpny, điazweqjli cho ba màzbpny tốtblyt lêhcdin, màzbpny liềtdtpn quay lạtooei Mỹwsww, cuộoiqvc sốtblyng bâhcdiy giờjach củcgdma màzbpny rấniipt tốtblyt, tuy rằujtkng thi thoảepcrng nghĩtuay điazwếqvegn anh lạtooei thấniipy khổxgly sởnmhp, nhưfziang điazwãlxnupnwwnh tĩtuaynh hơqiywn, khôskfsng cầpqjwn điazwkunq bảepcrn thâhcdin bịoupt thưfziaơqiywng hếqvegt lầpqjwn nàzbpny điazwếqvegn lầpqjwn khápqjwc.

Tốtblyng Tưfziaơqiywng Tưfziaykwlng lựatrrc nắikcjm chặksset tay lạtooei, sau điazwóeqau lạtooei hưfziahkbdng vềtdtp phíymyka Hứycmma Gia Mộoiqvc cưfziajachi cưfziajachi: “Anh Hứycmma, điazwâhcdiy làzbpn ýtuaypnww thếqveg, muốtblyn cùykwlng tôskfsi tro tàzbpnn lạtooei chápqjwy sao? Nếqvegu tôskfsi nhớhkbd khôskfsng nhầpqjwm, ba năjjtzm trưfziahkbdc, làzbpn chíymyknh mồatrrm anh nóeqaui vớhkbdi tôskfsi, giữtdtpa tôskfsi vàzbpn anh khôskfsng còguiwn quan hệpnwwpnww nuwax1”

“Cho nêhcdin, anh Hứycmma, tôskfsi nghĩtuay thậplumt sựatrr giữtdtpa chúiazwng ta khôskfsng còguiwn gìpnww điazwkunqeqaui, dùykwl sao, tôskfsi cũujtkng khôskfsng phảepcri làzbpn ngưfziajachi nàzbpno củcgdma anh, anh cũujtkng khôskfsng phảepcri làzbpn ngưfziajachi nàzbpno củcgdma tôskfsi.”

Hứycmma Gia Mộoiqvc nắikcjm chặksset tay lạtooei, bởnmhpi vìpnwwykwlng lựatrrc khiếqvegn khớhkbdp xưfziaơqiywng nổxglyi lêhcdin rõjjtzzbpnng.

“A... khôskfsng điazwúiazwng.” Tốtblyng Tưfziaơqiywng Tưfzia nhưfziazbpn khoong hềtdtp nhìpnwwn ra điazwưfziaeqjlc sựatrr khápqjwc thưfziajachng củcgdma anh, lạtooei cưfziajachi khẽguiw mộoiqvt tiếqvegng: “Ba năjjtzm trưfziahkbdc điazwâhcdiy, tôskfsi cũujtkng khôskfsng phảepcri làzbpn ngưfziajachi nàzbpno củcgdma anh, anh cũujtkng khôskfsng phảepcri làzbpnpnww củcgdma tôskfsi, giữtdtpa chúiazwng ta, tấniipt cảepcr chỉpiimzbpn mộoiqvt giao dịouptch, hai bêhcdin thỏikcja thuậplumn xong, khôskfsng ai nợeqjl ai.”

“Trong lòguiwng em, từeqjl trưfziahkbdc điazwếqvegn giờjach, chỉpiim nghĩtuay nhưfzia vậplumy?” Hứycmma Gia Mộoiqvc ngừeqjlng thởnmhp, gằujtkn từeqjlng chữtdtpeqaui.

“Chẳouptng thếqveg thìpnww sao?” Tốtblyng Tưfziaơqiywng Tưfzia khôskfsng yêhcdin lòguiwng hỏikcji lạtooei, sau điazwóeqau ngẩatrrng điazwpqjwu, nhìpnwwn ápqjwnh mắikcjt củcgdma Hứycmma Gia Mộoiqvc: “Nếqvegu khôskfsng sao cóeqau thểkunq phápqjw điazwi điazwycmma con củcgdma anh...”

Tốtblyng Tưfziaơqiywng Tưfziaguiwn chưfziaa nóeqaui xong, Hứycmma Gia Mộoiqvc liềtdtpn quay điazwpqjwu, hôskfs hấniipp củcgdma anh trởnmhphcdin cóeqau chúiazwt dồatrrn dậplump, trêhcdin mặksset điazwpqjwy tứycmmc giậplumn.

Ngay lúiazwc Tốtblyng Tưfziaơqiywng Tưfzia cho rằujtkng anh lạtooei trởnmhphcdin tứycmmc giậplumn nhưfzia ba năjjtzm trưfziahkbdc, Hứycmma gIa Mộoiqvc lạtooei điazwoiqvt nhiêhcdin buôskfsng lỏikcjng tay, cảepcr ngưfziajachi lui vềtdtp phíymyka sau mộoiqvt bưfziahkbdc, xoay ngưfziajachi nhìpnwwn chằujtkm chằujtkm ngoàzbpni cửtooea sổxgly, ngữtdtp điazwiệpnwwu cựatrrc kỳhrsn nhạtooet nhẽguiwo nóeqaui: “Em điazwi điazwi, vềtdtp chuyệpnwwn hợeqjlp điazwatrrng, chỉpiim cầpqjwn nóeqaui ngưfziajachi điazwtooei diệpnwwn củcgdma em điazwếqvegn làzbpn điazwưfziaeqjlc.”

Sắikcjc mặksset Tốtblyng Tưfziaơqiywng Tưfzia lạtooenh lùykwlng ngồatrri trêhcdin ghếqveg, sau điazwóeqau khôskfsng nóeqaui tiếqvegng nàzbpno điazwycmmng lêhcdin, xápqjwch túiazwi củcgdma mìpnwwnh, điazwi ra ngoàzbpni cửtooea.

Hứycmma Gia Mộoiqvc điazwycmmng tạtooei chỗjjtz, cũujtkng khôskfsng thèfutvm nhúiazwc nhíymykch, mãlxnui điazwếqvegn khi tiếqvegng điazwóeqaung cửtooea vang lêhcdin, anh mớhkbdi nhẹejzu nhàzbpnng run rẩatrry mộoiqvt cápqjwi.

Cửtooea lạtooei rấniipt nhanh điazwưfziaeqjlc điazwatrry ra, truyềtdtpn điazwếqvegn tiếqvegng củcgdma ngưfziajachi điazwtooei diệpnwwn: “Hứycmma tổxglyng, hợeqjlp điazwatrrng...”

“Hợeqjlp điazwatrrng điazweqjli tôskfsi bốtbly tríymyk xong sẽguiw cho ngưfziajachi điazwưfziaa điazwếqvegn.” Hứycmma Gia Mộoiqvc khôskfsng điazweqjli ngưfziajachi điazwtooei diệpnwwn củcgdma Tốtblyng Tưfziaơqiywng Tưfziaeqaui hếqvegt lờjachi, điazwãlxnu vứycmmt lạtooei mộoiqvt câhcdiu.

“Đpqjwưfziaeqjlc.” Ngưfziajachi điazwtooei diệpnwwn lêhcdin tiếqvegng, lạtooei nóeqaui mộoiqvt câhcdiu: “Hứycmma tổxglyng, hẹejzun gặkssep lạtooei.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.