Hôn Trộm 55 Lần

Chương 900 : Về sau (16)

    trước sau   
Hứtvnga Gia Mộvqxvc chậjjrvm chạjiplp khômbnvng mởiiih miệdglhng nóvqxvi chuyệdglhn.

Tốdtkpng Tưtgtdơpqqgng Tưtgtdbezrng khômbnvng vộvqxvi, bìokbsnh tĩviivnh ung dung ngồlvhfi ởiiih đlvhfóvqxv, xem ra cóvqxv vẻojfu nhàwqign nhãdymopqqgn cảmbnv Hứtvnga Gia Mộvqxvc.

Trong phòobjwng vômbnvkivcng yêdiben tĩviivnh.

Khômbnvng biếwnvwt qua bao lâirygu, Hứtvnga Gia Mộvqxvc mớjjfgi phámiiat ra mộvqxvt tiếwnvwng ngắtvngn ngủaapgi “Ừsnichm”, sau đlvhfvqxv giậjjrvt giậjjrvt ngưtgtddymoi, lêdiben tiếwnvwng hỏvbqji: “Mấktwpy năzwfom nay, em ởiiih Mỹzwfovqxv tốdtkpt khômbnvng?”

Chỉwmhewqig mấktwpy chữbggk đlvhfơpqqgn giảmbnvn, nhưtgtdng lạjipli khiếwnvwn lòobjwng Tốdtkpng Tưtgtdơpqqgng Tưtgtd mềcafhm nhũbezrn, cômbnv khômbnvng dễkivcwqigng gìokbs mớjjfgi giữbggk đlvhfưtgtdlljpc vẻojfu lạjiplnh nhạjiplt trưtgtdjjfgc mặdnzrt anh, suýfbmjt nữbggka đlvhfãdymo bịshvo lộvqxv tẩuqkpy.

mbnvkivcng lựuctnc nắtvngm tay thàwqignh quảmbnv đlvhfktwpm, cốdtkp gắtvngng đlvhfwkgi trêdiben mặdnzrt mìokbsnh khômbnvng hềcafhvqxv bấktwpt kỳyrti cảmbnvm xúxcwnc gìokbs, nhưtgtdng trong lòobjwng bốdtkpn phílnnra đlvhfcafhu gợlljpn sóvqxvng.


Ákoavnh mắtvngt cômbnv lẳlcvrng lặdnzrng nhìokbsn Hứtvnga Gia Mộvqxvc mộvqxvt lúxcwnc, sau đlvhfóvqxv mớjjfgi quédxcgt ra mộvqxvt nụlljptgtddymoi: “Đfaaea tạjipl anh Hứtvnga đlvhfãdymo quan tâirygm, tômbnvi rấktwpt tốdtkpt.”

Tốdtkpng Tưtgtdơpqqgng Tưtgtd xa cámiiach nhưtgtd vậjjrvy khiếwnvwn trong lòobjwng Hứtvnga Gia Mộvqxvc khômbnvng hềcafh phòobjwng ngựuctnokbs trởiiihdiben kílnnrch đlvhfvqxvng, anh hơpqqgi rũbezr mắtvngt xuốdtkpng, dừdtkpng lạjipli mộvqxvt lámiiat mớjjfgi mởiiih miệdglhng hỏvbqji: “Nghe nóvqxvi, em đlvhfãdymo kếwnvwt hômbnvn ởiiih Mỹzwfo?”

Thậjjrvt ra Tốdtkpng Tưtgtdơpqqgng Tưtgtd rấktwpt muốdtkpn nóvqxvi dốdtkpi làwqig đlvhfúxcwnng, nhưtgtdng cômbnv lạjipli khômbnvng thểwkgivqxvi nêdiben lờdymoi, sau cùkivcng liềcafhn trựuctnc tiếwnvwp chọaaqrn cámiiach im lặdnzrng.

Hứtvnga Gia Mộvqxvc chờdymo đlvhflljpi trong giâirygy lámiiat, khômbnvng thấktwpy cômbnvvqxvi gìokbs, nâirygng mílnnr mắtvngt lêdiben, chăzwfom chúxcwn nhìokbsn cômbnv mộvqxvt lúxcwnc, sau đlvhfóvqxv lạjipli mởiiih miệdglhng: “Ngưtgtddymoi đlvhfàwqign ômbnvng ngàwqigy hômbnvm qua... làwqig chồlvhfng củaapga em sao?”

Anh tựuctntgtdng lạjipli hỏvbqji nhữbggkng chuyệdglhn nàwqigy làwqigvqxv ýfbmjokbs? Sau khi xa cámiiach muốdtkpn ômbnvn chuyệdglhn sao?

Ba năzwfom trưtgtdjjfgc, cômbnvkivcng hếwnvwt sứtvngc lựuctnc củaapga bảmbnvn thâirygn, mớjjfgi cóvqxv thểwkgi bứtvngc édxcgp chílnnrnh mìokbsnh chặdnzrt đlvhftvngt hoàwqign toàwqign quan hệdglh củaapga hai ngưtgtddymoi.

xcwnc đlvhfbezru cômbnv tha hưtgtdơpqqgng ởiiih Mỹzwfo, vômbnv sốdtkp lầbezrn trong mơpqqg đlvhfcafhu nghĩviiv vềcafh anh đlvhfếwnvwn mấktwpt ngủaapg, mãdymoi đlvhfếwnvwn khi cômbnv sinh ra Tiểwkgiu Hồlvhfng, lựuctnc chúxcwn ýfbmj củaapga cômbnv mớjjfgi rờdymoi đlvhfi, cômbnv mớjjfgi dầbezrn dầbezrn bớjjfgt đlvhfi khổojfu sởiiih.

Khômbnvng ai biếwnvwt, vìokbsmbnv muốdtkpn quêdiben anh, muốdtkpn buômbnvng bỏvbqj anh xuốdtkpng, tớjjfgi cùkivcng chưtgtda cóvqxv mộvqxvt ngàwqigy nàwqigo cảmbnvm giámiiac đlvhfưtgtdlljpc mìokbsnh thựuctnc sựuctn đlvhfang sốdtkpng, ba năzwfom trờdymoi ròobjwng rãdymo, chịshvou đlvhfuctnng đlvhfếwnvwn bâirygy giờdymo đlvhfcafhu cóvqxv cảmbnvm giámiiac nhưtgtd sốdtkpng khômbnvng bằeiekng chếwnvwt.

Nếwnvwu cóvqxv thểwkgi, cômbnv thậjjrvt sựuctn khômbnvng muốdtkpn cóvqxv quámiia nhiềcafhu gặdnzrp gỡqpvi vớjjfgi anh, bởiiihi vìokbsmbnv khômbnvng muốdtkpn trơpqqg mắtvngt đlvhfwkgi bảmbnvn thâirygn lạjipli giẫezwym lêdiben vếwnvwt xe đlvhfojfu củaapga ngàwqigy xưtgtda.

Tốdtkpng Tưtgtdơpqqgng Tưtgtd nghĩviiv đlvhfếwnvwn đlvhfâirygy, âirygm thầbezrm hílnnrt mộvqxvt hơpqqgi, nhìokbsn chằeiekm chằeiekm Hứtvnga Gia Mộvqxvc, ngữbggk đlvhfiệdglhu mềcafhm mạjipli mởiiih miệdglhng: “Anh Hứtvnga, vềcafh chuyệdglhn hợlljpp đlvhflvhfng, vừdtkpa rồlvhfi ngưtgtddymoi đlvhfjipli diệdglhn củaapga tômbnvi cũbezrng đlvhfãdymovqxvi rõxcwnwqigng, nếwnvwu anh khômbnvng cóvqxv ýfbmj kiếwnvwn gìokbs, hiệdglhn giờdymombnvi cóvqxv thểwkgifbmjdiben đlvhfưtgtdlljpc chứtvng?”

Tốdtkpng Tưtgtdơpqqgng Tưtgtdvqxvi xong, liềcafhn vưtgtdơpqqgn tay, cầbezrm hợlljpp đlvhflvhfng trêdiben bàwqign, lậjjrvt đlvhfếwnvwn mộvqxvt trang, cômbnv chuẩuqkpn bịshvo lấktwpy búxcwnt, Hứtvnga Gia Mộvqxvc lạjipli vưtgtdơpqqgn tay đlvhfèbezr tay củaapga cômbnv lạjipli.

objwng bàwqign tay củaapga anh rấktwpt nóvqxvng, nóvqxvng đlvhfếwnvwn nỗfaaei khiếwnvwn cảmbnv ngưtgtddymoi cômbnv run rẩuqkpy, sau đlvhfóvqxvmbnv liềcafhn nghe đlvhfưtgtdlljpc trong miệdglhng anh nóvqxvi ra mộvqxvt câirygu: “Tưtgtdơpqqgng Tưtgtd”, ngữbggk đlvhfiệdglhu vômbnvkivcng dịshvou dàwqigng, giốdtkpng nhưtgtd khi anh vàwqigmbnvkivcng nhau trầbezrm luâirygn, Tốdtkpng Tưtgtdơpqqgng Tưtgtd giốdtkpng nhưtgtd chịshvou đlvhfmbnvlnnrch gìokbs đlvhfóvqxv, mạjiplnh mẽqvjtxcwnt tay lạjipli, sau đlvhfóvqxv liềcafhn xámiiach túxcwni củaapga mìokbsnh đlvhftvngng lêdiben, đlvhftvngn đlvhfo, nhưtgtdng lạjipli vẫezwyn nhưtgtdbezrvqxvi: “Thậjjrvt ngạjipli quámiia, anh Hứtvnga, vềcafh chuyệdglhn hợlljpp đlvhflvhfng, ngưtgtddymoi đlvhfjipli diệdglhn củaapga tômbnvi sẽqvjtvqxvi chuyệdglhn vớjjfgi anh, tômbnvi đlvhfi trưtgtdjjfgc.”

Tốdtkpng Tưtgtdơpqqgng Tưtgtdvqxvi xong, liềcafhn xoay ngưtgtddymoi rờdymoi đlvhfi, chỉwmhewqigmbnv vừdtkpa đlvhfi chưtgtda đlvhfưtgtdlljpc hai bưtgtdjjfgc, cổojfu tay lạjipli bịshvo anh tóvqxvm lấktwpy, cômbnvobjwn chưtgtda kịshvop phảmbnvn ứtvngng, đlvhfãdymo bịshvo anh kédxcgo trởiiih lạjipli ghếwnvw mộvqxvt lầbezrn nữbggka.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.