Hôn Trộm 55 Lần

Chương 819 : Thăm lại quang cảnh mười năm trước [19]

    trước sau   
suujc Kiềeaolu An Hảubmao đfrstang hỏdhdri nhữouqvng lờhofvi nàdgbgy, rõrmytdgbgng làdgbg mang theo vàdgbgi phầoghfn bộzxwxi phụqvwmc, nhưinlcng màdgbg Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken lạyooai khôojrmng cóoard nửznmta đfrstiểfrstm kiêeokeu ngạyooao, ngưinlcdnsyc lạyooai đfrstáojrmy lòfbuwng cảubmam thấoghfy càdgbgng tắpgodc nghẽderyn.

Kiềeaolu An Hảubmao hoàdgbgn toàdgbgn khôojrmng cóoard chúsuuj ýnpbf tớgwkci sắpgodc mặrandt đfrstãvkee trởrnpheoken thậrnphp phầoghfn kéyldcm cỏdhdri củygpga ngưinlchofvi bêeoken cạyooanh, chỉekjf lo đfrstáojrmnh giáojrm nhẫunicn kim cưinlcơecshng củygpga mìctvynh, sau đfrstóoard liềeaoln hoan hỉekjf phấoghfn chấoghfn ngâhorxy ngấoghft khen mộzxwxt câhorxu: “Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken, quảubma thựsggpc anh rấoghft lợdnsyi hạyooai!”

Khen nhưinlc vậrnphy, rơecshi vàdgbgo trong tai Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken, cựsggpc kỳzjef giốmfgbng tràdgbgo phúsuujng, rốmfgbt cụqvwmc anh nhịggbon khôojrmng đfrstưinlcdnsyc nghiếwkgen răygpgng nghiếwkgen lợdnsyi hôojrm: “Kiềeaolu, An, Hảubmao!”

Kiềeaolu An Hảubmao cảubmam giáojrmc đfrstưinlcdnsyc Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken phẫunicn nộzxwx, sợdnsy tớgwkci mứdiooc cảubma ngưinlchofvi run run mộzxwxt chúsuujt, ngẩkmdmng đfrstoghfu vụqvwmng trộzxwxm liếwkgec mắpgodt nhìctvyn Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken mộzxwxt cáojrmi, sau đfrstóoard vộzxwxi vàdgbgng chuyểfrstn tầoghfm mắpgodt, tròfbuwng mắpgodt côojrm lỗoghfojrm lỗoghf khôojrmng ngừolygng chuyểfrstn đfrstzxwxng, trong đfrstoghfu nghĩdnlt nhanh rốmfgbt cuộzxwxc vìctvy sao Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken tứdiooc giậrnphn?

Phídnlta chídnltnh phủygpg vẫunicn đfrstưinlca tin nóoardi “Vĩdnltnh hằhptlng chi tâhorxm” khôojrmng rõrmytrnphecshi nàdgbgo, nhưinlcng lạyooai quýnpbf nhưinlc vậrnphy...... Kiềeaolu An Hảubmao thậrnpht sựsggpdgbgm sao sẽderyinlcrnphng tớgwkci, cho nêeoken, côojrm nghĩdnlt tớgwkci nghĩdnlt lui, cuốmfgbi cùgpthng vẫunicn nghĩdnlt, cho dùgpth kim cưinlcơecshng làdgbgojrm phỏdhdrng, côojrmrnphng khôojrmng thểfrstoardi ra, cóoard thểfrstdgbgm nhưinlc vậrnphy sẽdery khiếwkgen cho cho Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken khôojrmng cóoard mặrandt mũrnphi đfrsti......

ctvy thếwkge Kiềeaolu An Hảubmao vộzxwxi vàdgbgng thứdiooc thờhofvi vưinlcơecshn tay, cầoghfm lấoghfy cổpwho tay áojrmo củygpga Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken, bắpgodt đfrstoghfu làdgbgm nũrnphng báojrmn manh: “Thựsggpc xin lỗoghfi, em sai lầoghfm rồoghfi, anh khôojrmng cầoghfn tứdiooc giậrnphn......”


Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken nháojrmy mắpgodt dịggbou đfrsti, vừolyga đfrstggbonh mởrnph miệolygng nóoardi cho Kiềeaolu An Hảubmao đfrstâhorxy thậrnpht sựsggpdgbg “Vĩdnltnh hằhptlng chi tâhorxm”, kếwkget quảubmaojrmojrmi bĩdnltu môojrmi, mang theo vàdgbgi phầoghfn lấoghfy lòfbuwng lạyooai mởrnph miệolygng nóoardi: “Cho dùgpth em biếwkget nóoarddgbgojrm phỏdhdrng vĩdnltnh hằhptlng chi tâhorxm, vậrnphy cũrnphng làdgbgeokeu nhấoghft củygpga em!”

Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken khôojrmng hềeaol nghĩdnlt ngợdnsyi bỏdhdr ra tay củygpga Kiềeaolu An Hảubmao, xoay ngưinlchofvi, đfrsti vềeaol phídnlta sâhorxn thểfrst dụqvwmc, bấoghft quáojrm đfrsti khôojrmng quáojrmygpgm thưinlcgwkcc, lạyooai quay trởrnph vềeaol, áojrmnh mắpgodt hung hăygpgng trừolygng Kiềeaolu An Hảubmao: “Đnwzxóoarddgbg thậrnpht sựsggp!”

Sau đfrstóoard liềeaoln kéyldco tay củygpga côojrm, rờhofvi đfrsti.

Kiềeaolu An Hảubmao bịggbo Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken nắpgodm đfrsti mộzxwxt đfrstoạyooan xa, mớgwkci hậrnphu tri hậrnphu giáojrmc phảubman ứdioong lạyooai: “Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken, anh nóoardi kim cưinlcơecshng nàdgbgy thậrnpht sựsggpdgbgdnltnh hằhptlng chi tâhorxm sao?”

Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken khôojrmng nóoardi chuyệolygn, chỉekjfdgbg liếwkgec mắpgodt Kiềeaolu An Hảubmao mộzxwxt cáojrmi, đfrstưinlca cho côojrm mộzxwxt đfrstyooao áojrmnh mắpgodt “Em cảubmam thấoghfy đfrstâhorxu”.

“Đnwzxâhorxy thậrnpht sựsggpdgbgdnltnh hằhptlng chi tâhorxm a!” Kiềeaolu An Hảubmao giơecshdgbgn tay đfrsteo nhẫunicn lêeoken trưinlcgwkcc mặrandt mìctvynh, vừolyga thưinlcrnphng thứdiooc, vừolyga nhịggbon khôojrmng đfrstưinlcdnsyc táojrmn thưinlcrnphng: “Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken, anh thậrnpht sựsggp rấoghft rấoghft lợdnsyi hạyooai, vĩdnltnh hằhptlng chi tâhorxm đfrsteaolu cóoard thểfrst mang tớgwkci!”

Lầoghfn nàdgbgy khen, làdgbgm cho thểfrstojrmc vàdgbg tinh thầoghfn Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken thoảubmai máojrmi vui sưinlcgwkcng rấoghft nhiềeaolu.

“Vậrnphy khẳhptlng đfrstggbonh làdgbg tốmfgbn rấoghft nhiềeaolu tiềeaoln đfrsti......” Trong giọzjefng nóoardi củygpga Kiềeaolu An Hảubmao nhiễpjkom mộzxwxt tia đfrstáojrmng tiếwkgec.

oard thểfrstdgbg bởrnphi vìctvy đfrstêeokem nay lúsuujc cầoghfu hôojrmn, nóoardi rấoghft nhiềeaolu lờhofvi nóoardi thậrnpht tâhorxm thậrnpht ýnpbf, lúsuujc nàdgbgy Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken còfbuwn cóoard đfrstiểfrstm khôojrmng tuâhorxn theo khôojrmng khídnlt nhưinlc vậrnphy, nhịggbon khôojrmng đfrstưinlcdnsyc nhéyldco nhéyldco tay Kiềeaolu An Hảubmao, vừolyga đfrstggbonh nóoardi vớgwkci côojrm “Bao nhiêeokeu tiềeaoln cũrnphng khôojrmng quan trọzjefng, chỉekjf cầoghfn em thídnltch làdgbg đfrstưinlcdnsyc”, kếwkget quảubma bịggboojrmojrmi màdgbgctvynh đfrstang nắpgodm tay, cũrnphng khôojrmng đfrstdnsyi anh mởrnph miệolygng, ngay tạyooai bêeoken cạyooanh lầoghfm bầoghfm lầoghfu bầoghfu nóoardi thầoghfm: “Em thếwkge nhưinlcng đfrstáojrmng giáojrm mộzxwxt viêeoken nhẫunicn kim cưinlcơecshng nhưinlc vậrnphy, nếwkgeu cóoard mộzxwxt ngàdgbgy chúsuujng ta ly hôojrmn, em cũrnphng đfrstãvkee trởrnph thàdgbgnh cáojrmi tiểfrstu phúsuujdgbg ...... Nha, Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken, sao anh đfrstáojrmnh môojrmng ngưinlchofvi ta......”

-

Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken cùgpthng Kiềeaolu An Hảubmao ăygpgn xong cơecshm tốmfgbi, trởrnph lạyooai Cẩkmdmm Túsuuj Viêeoken, đfrstãvkeedgbginlchofvi mộzxwxt giờhofv đfrstêeokem.

Hai ngưinlchofvi tắpgodm rửznmta xong, Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken nhìctvyn chằhptlm chằhptlm Kiềeaolu An Hảubmao ăygpgn vitamin B11, cùgpthng tiếwkgen lêeoken giưinlchofvng.

Kiềeaolu An Hảubmao bịggbo cầoghfu hôojrmn, hưinlcng phấoghfn cóoard đfrstiểfrstm ngủygpg khôojrmng đfrstưinlcdnsyc, thỉekjfnh thoảubmang liếwkgec mắpgodt nhìctvyn “Vĩdnltnh hằhptlng chi tâhorxm” trêeoken tay mìctvynh mộzxwxt cáojrmi, cuốmfgbi cùgpthng bởrnphi vìctvy mộzxwxt câhorxu đfrste dọzjefa “Còfbuwn nhìctvyn nữouqva anh liềeaoln thu hồoghfi lạyooai nhẫunicn” củygpga Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken, sợdnsy tớgwkci mứdiooc vộzxwxi vàdgbgng nhắpgodm hai mắpgodt lạyooai, chui vàdgbgo trong lòfbuwng Lụqvwmc Cẩkmdmn Niêeoken, ngoan ngoãvkeen đfrsti vàdgbgo giấoghfc ngủygpg.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.