Lúsuuj c Kiềeaol u An Hảubma o đfrst ang hỏdhdr i nhữouqv ng lờhofv i nàdgbg y, rõrmyt ràdgbg ng làdgbg mang theo vàdgbg i phầoghf n bộzxwx i phụqvwm c, nhưinlc ng màdgbg Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n lạyooa i khôojrm ng cóoard nửznmt a đfrst iểfrst m kiêeoke u ngạyooa o, ngưinlc ợdnsy c lạyooa i đfrst áojrm y lòfbuw ng cảubma m thấoghf y càdgbg ng tắpgod c nghẽdery n.
Kiềeaol u An Hảubma o hoàdgbg n toàdgbg n khôojrm ng cóoard chúsuuj ýnpbf tớgwkc i sắpgod c mặrand t đfrst ãvkee trởrnph nêeoke n thậrnph p phầoghf n kéyldc m cỏdhdr i củygpg a ngưinlc ờhofv i bêeoke n cạyooa nh, chỉekjf lo đfrst áojrm nh giáojrm nhẫunic n kim cưinlc ơecsh ng củygpg a mìctvy nh, sau đfrst óoard liềeaol n hoan hỉekjf phấoghf n chấoghf n ngâhorx y ngấoghf t khen mộzxwx t câhorx u: “Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n, quảubma thựsggp c anh rấoghf t lợdnsy i hạyooa i!”
Khen nhưinlc vậrnph y, rơecsh i vàdgbg o trong tai Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n, cựsggp c kỳzjef giốmfgb ng tràdgbg o phúsuuj ng, rốmfgb t cụqvwm c anh nhịggbo n khôojrm ng đfrst ưinlc ợdnsy c nghiếwkge n răygpg ng nghiếwkge n lợdnsy i hôojrm : “Kiềeaol u, An, Hảubma o!”
Kiềeaol u An Hảubma o cảubma m giáojrm c đfrst ưinlc ợdnsy c Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n phẫunic n nộzxwx , sợdnsy tớgwkc i mứdioo c cảubma ngưinlc ờhofv i run run mộzxwx t chúsuuj t, ngẩkmdm ng đfrst ầoghf u vụqvwm ng trộzxwx m liếwkge c mắpgod t nhìctvy n Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n mộzxwx t cáojrm i, sau đfrst óoard vộzxwx i vàdgbg ng chuyểfrst n tầoghf m mắpgod t, tròfbuw ng mắpgod t côojrm lỗoghf côojrm lỗoghf khôojrm ng ngừolyg ng chuyểfrst n đfrst ộzxwx ng, trong đfrst ầoghf u nghĩdnlt nhanh rốmfgb t cuộzxwx c vìctvy sao Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n tứdioo c giậrnph n?
Phídnlt a chídnlt nh phủygpg vẫunic n đfrst ưinlc a tin nóoard i “Vĩdnlt nh hằhptl ng chi tâhorx m” khôojrm ng rõrmyt ởrnph nơecsh i nàdgbg o, nhưinlc ng lạyooa i quýnpbf nhưinlc vậrnph y...... Kiềeaol u An Hảubma o thậrnph t sựsggp làdgbg m sao sẽdery tưinlc ởrnph ng tớgwkc i, cho nêeoke n, côojrm nghĩdnlt tớgwkc i nghĩdnlt lui, cuốmfgb i cùgpth ng vẫunic n nghĩdnlt , cho dùgpth kim cưinlc ơecsh ng làdgbg môojrm phỏdhdr ng, côojrm cũrnph ng khôojrm ng thểfrst nóoard i ra, cóoard thểfrst làdgbg m nhưinlc vậrnph y sẽdery khiếwkge n cho cho Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n khôojrm ng cóoard mặrand t mũrnph i đfrst i......
Vìctvy thếwkge Kiềeaol u An Hảubma o vộzxwx i vàdgbg ng thứdioo c thờhofv i vưinlc ơecsh n tay, cầoghf m lấoghf y cổpwho tay áojrm o củygpg a Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n, bắpgod t đfrst ầoghf u làdgbg m nũrnph ng báojrm n manh: “Thựsggp c xin lỗoghf i, em sai lầoghf m rồoghf i, anh khôojrm ng cầoghf n tứdioo c giậrnph n......”
Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n nháojrm y mắpgod t dịggbo u đfrst i, vừolyg a đfrst ịggbo nh mởrnph miệolyg ng nóoard i cho Kiềeaol u An Hảubma o đfrst âhorx y thậrnph t sựsggp làdgbg “Vĩdnlt nh hằhptl ng chi tâhorx m”, kếwkge t quảubma côojrm gáojrm i bĩdnlt u môojrm i, mang theo vàdgbg i phầoghf n lấoghf y lòfbuw ng lạyooa i mởrnph miệolyg ng nóoard i: “Cho dùgpth em biếwkge t nóoard làdgbg môojrm phỏdhdr ng vĩdnlt nh hằhptl ng chi tâhorx m, vậrnph y cũrnph ng làdgbg yêeoke u nhấoghf t củygpg a em!”
Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n khôojrm ng hềeaol nghĩdnlt ngợdnsy i bỏdhdr ra tay củygpg a Kiềeaol u An Hảubma o, xoay ngưinlc ờhofv i, đfrst i vềeaol phídnlt a sâhorx n thểfrst dụqvwm c, bấoghf t quáojrm đfrst i khôojrm ng quáojrm năygpg m thưinlc ớgwkc c, lạyooa i quay trởrnph vềeaol , áojrm nh mắpgod t hung hăygpg ng trừolyg ng Kiềeaol u An Hảubma o: “Đnwzx óoard làdgbg thậrnph t sựsggp !”
Sau đfrst óoard liềeaol n kéyldc o tay củygpg a côojrm , rờhofv i đfrst i.
Kiềeaol u An Hảubma o bịggbo Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n nắpgod m đfrst i mộzxwx t đfrst oạyooa n xa, mớgwkc i hậrnph u tri hậrnph u giáojrm c phảubma n ứdioo ng lạyooa i: “Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n, anh nóoard i kim cưinlc ơecsh ng nàdgbg y thậrnph t sựsggp làdgbg vĩdnlt nh hằhptl ng chi tâhorx m sao?”
Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n khôojrm ng nóoard i chuyệolyg n, chỉekjf tàdgbg liếwkge c mắpgod t Kiềeaol u An Hảubma o mộzxwx t cáojrm i, đfrst ưinlc a cho côojrm mộzxwx t đfrst ạyooa o áojrm nh mắpgod t “Em cảubma m thấoghf y đfrst âhorx u”.
“Đnwzx âhorx y thậrnph t sựsggp làdgbg vĩdnlt nh hằhptl ng chi tâhorx m a!” Kiềeaol u An Hảubma o giơecsh bàdgbg n tay đfrst eo nhẫunic n lêeoke n trưinlc ớgwkc c mặrand t mìctvy nh, vừolyg a thưinlc ởrnph ng thứdioo c, vừolyg a nhịggbo n khôojrm ng đfrst ưinlc ợdnsy c táojrm n thưinlc ởrnph ng: “Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n, anh thậrnph t sựsggp rấoghf t rấoghf t lợdnsy i hạyooa i, vĩdnlt nh hằhptl ng chi tâhorx m đfrst ềeaol u cóoard thểfrst mang tớgwkc i!”
Lầoghf n nàdgbg y khen, làdgbg m cho thểfrst xáojrm c vàdgbg tinh thầoghf n Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n thoảubma i máojrm i vui sưinlc ớgwkc ng rấoghf t nhiềeaol u.
“Vậrnph y khẳhptl ng đfrst ịggbo nh làdgbg tốmfgb n rấoghf t nhiềeaol u tiềeaol n đfrst i......” Trong giọzjef ng nóoard i củygpg a Kiềeaol u An Hảubma o nhiễpjko m mộzxwx t tia đfrst áojrm ng tiếwkge c.
Cóoard thểfrst làdgbg bởrnph i vìctvy đfrst êeoke m nay lúsuuj c cầoghf u hôojrm n, nóoard i rấoghf t nhiềeaol u lờhofv i nóoard i thậrnph t tâhorx m thậrnph t ýnpbf , lúsuuj c nàdgbg y Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n còfbuw n cóoard đfrst iểfrst m khôojrm ng tuâhorx n theo khôojrm ng khídnlt nhưinlc vậrnph y, nhịggbo n khôojrm ng đfrst ưinlc ợdnsy c nhéyldc o nhéyldc o tay Kiềeaol u An Hảubma o, vừolyg a đfrst ịggbo nh nóoard i vớgwkc i côojrm “Bao nhiêeoke u tiềeaol n cũrnph ng khôojrm ng quan trọzjef ng, chỉekjf cầoghf n em thídnlt ch làdgbg đfrst ưinlc ợdnsy c”, kếwkge t quảubma bịggbo côojrm gáojrm i màdgbg mìctvy nh đfrst ang nắpgod m tay, cũrnph ng khôojrm ng đfrst ợdnsy i anh mởrnph miệolyg ng, ngay tạyooa i bêeoke n cạyooa nh lầoghf m bầoghf m lầoghf u bầoghf u nóoard i thầoghf m: “Em thếwkge nhưinlc ng đfrst áojrm ng giáojrm mộzxwx t viêeoke n nhẫunic n kim cưinlc ơecsh ng nhưinlc vậrnph y, nếwkge u cóoard mộzxwx t ngàdgbg y chúsuuj ng ta ly hôojrm n, em cũrnph ng đfrst ãvkee trởrnph thàdgbg nh cáojrm i tiểfrst u phúsuuj bàdgbg ...... Nha, Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n, sao anh đfrst áojrm nh môojrm ng ngưinlc ờhofv i ta......”
-
Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n cùgpth ng Kiềeaol u An Hảubma o ăygpg n xong cơecsh m tốmfgb i, trởrnph lạyooa i Cẩkmdm m Túsuuj Viêeoke n, đfrst ãvkee làdgbg mưinlc ờhofv i mộzxwx t giờhofv đfrst êeoke m.
Hai ngưinlc ờhofv i tắpgod m rửznmt a xong, Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n nhìctvy n chằhptl m chằhptl m Kiềeaol u An Hảubma o ăygpg n vitamin B11, cùgpth ng tiếwkge n lêeoke n giưinlc ờhofv ng.
Kiềeaol u An Hảubma o bịggbo cầoghf u hôojrm n, hưinlc ng phấoghf n cóoard đfrst iểfrst m ngủygpg khôojrm ng đfrst ưinlc ợdnsy c, thỉekjf nh thoảubma ng liếwkge c mắpgod t nhìctvy n “Vĩdnlt nh hằhptl ng chi tâhorx m” trêeoke n tay mìctvy nh mộzxwx t cáojrm i, cuốmfgb i cùgpth ng bởrnph i vìctvy mộzxwx t câhorx u đfrst e dọzjef a “Còfbuw n nhìctvy n nữouqv a anh liềeaol n thu hồoghf i lạyooa i nhẫunic n” củygpg a Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n, sợdnsy tớgwkc i mứdioo c vộzxwx i vàdgbg ng nhắpgod m hai mắpgod t lạyooa i, chui vàdgbg o trong lòfbuw ng Lụqvwm c Cẩkmdm n Niêeoke n, ngoan ngoãvkee n đfrst i vàdgbg o giấoghf c ngủygpg .
Kiề
Khen như
Kiề
Phí
Vì
Lụ
Lụ
Sau đ
Kiề
Lụ
“Đ
Lầ
“Vậ
Có
-
Lụ
Hai ngư
Kiề
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.