Hôn Trộm 55 Lần

Chương 816 : Thăm lại quang cảnh 10 năm trước (16)

    trước sau   
rcsfc Kiềetoiu An Hảetoio vừkgxwa mớvmoqi tớvmoqi, chỉkgxwhifbqjeh mấhgrry ngọiihbn đryueèqspin sálohgng, álohgnh sálohgng quálohg mờvmoq, đryueèqspin màlohgu đryueetoiu giấhgrru trong bụubfni cỏwrax, lúrcsfc côqyfa giẫrodsm châhgrrn lêiihbn, cũbiscng khôqyfang cóqjeh cảetoim giálohgc gìhifb, cho nêiihbn, từkgxw đryueifxqu liềetoin khôqyfang chúrcsf ýpqvr tớvmoqi.

Đxgenâhgrry làlohg sựqjeh bấhgrrt ngờvmoqlohg anh chuẩkgxwn bịrods cho côqyfa sao? Từkgxwrcsfc nàlohgo màlohg anh bắlqfyt đryueifxqu cấhgrrt côqyfang chuẩkgxwn bịrods?

Kiềetoiu An Hảetoio nhìhifbn chung quanh, dưxdatvmoqng nhưxdat cảetoinh tưxdatpzbnng nàlohgy kinh đryuexmfeng nhưxdat trong truyệbiscn cổhifb grim, kinh ngạisgjc quay đryueifxqu, trong mắlqfyt mang theo sựqjeh vui sưxdatvmoqng nhìhifbn anh.

Đxgenèqspin đryueyvjo loạisgji màlohgu sắlqfyc, phálohgt sálohgng, chiếlabru vàlohgo trêiihbn mặzjeot anh, nổhifbi bậvjqtt lêiihbn vẻzjxh đryueenwbp trai củyvjoa anh, anh nhìhifbn vàlohgo mắlqfyt côqyfa, thâhgrrm thúrcsfy màlohg lạisgji thậvjqtt sựqjeh, giọiihbng nóqjehi giốojffng nhưxdat lờvmoqi hálohgt du dưxdatơhalnng: “Kiềetoiu KIềetoiu, em cóqjeh biếlabrt khôqyfang? Em từkgxwng đryueqixi anh liềetoiu mang, liềetoiu mạisgjng muốojffn đryueếlabrn gầifxqn em.”

Đxgenxmfet nhiêiihbn Lụubfnc Cẩkgxwn Niêiihbn nóqjehi ra lờvmoqi buồzjxhn nôqyfan nhưxdat vậvjqty, Kiềetoiu An Hảetoio cóqjeh chúrcsft khôqyfang thíqjehch ứuonyng kịrodsp, khôqyfang nhịrodsn đryueưxdatpzbnc cong môqyfai cưxdatvmoqi ra tiếlabrng, nhưxdatng lạisgji giốojffng nhưxdatqjeh thứuonyhifb đryueóqjeh, cựqjehc kỳchuc dịrodsu dàlohgng va chạisgjm vàlohgo lòkioang côqyfa, đryueqixi cho đryueálohgy mắlqfyt côqyfaqjeh chúrcsft ẩkgxwm ưxdatvmoqt.

Lụubfnc Cẩkgxwn Niêiihbn yêiihbn tĩqbzsnh nhìhifbn côqyfa, nhưxdatng làlohg, lạisgji ẩkgxwn chứuonya nhiềetoiu mịrods lựqjehc trong đryueôqyfai mắlqfyt, khiếlabrn ngưxdatvmoqi ta kìhifbm lòkioang khôqyfang đryueưxdatpzbnc màlohghalni vàlohgo trong đryueóqjeh, khôqyfang cóqjehlohgch nàlohgo thoálohgt ra: “Em cũbiscng khôqyfang biếlabrt, chỉkgxw cầifxqn mộxmfet nụubfnxdatvmoqi vôqyfahifbnh củyvjoa em, cóqjeh thểqixilohgm cho cảetoi thếlabr giớvmoqi củyvjoa anh trởmfgriihbn ấhgrrm álohgp.”


qjeh mộxmfet trậvjqtn gióqjeh đryueêiihbm, rấhgrrt nhẹenwb thổhifbi qua, cóqjehlohgi cálohgnh hoa bịrods thổhifbi bay, xoay tròkioan hai vòkioang, cuốojffi cùyxvrng rơhalni xuốojffng trêiihbn bụubfni cỏwrax.

Vốojffn dĩqbzshgrrn thểqixi dụubfnc tràlohgn ngậvjqtp nhiềetoiu álohgnh đryueèqspin màlohgu lẫrodsn lộxmfen, đryuexmfet nhiêiihbn biếlabrn thàlohgnh màlohgu hồzjxhng nhạisgjt, đryuezjxhng loạisgjt sálohgng lêiihbn, lạisgji đryuezjxhng loạisgjt tắlqfyt đryuei.

Hoàlohgn cảetoinh chung quanh, mộxmfet trậvjqtn lãqixing mạisgjn màlohgu hồzjxhng, mộxmfet trậvjqtn yêiihbn tĩqbzsnh u álohgm.

“Tuy đryueojffi vớvmoqi em khôqyfang nóqjehi nhiềetoiu lờvmoqi âhgrrn álohgi, cũbiscng khôqyfang từkgxwng nóqjehi quálohg nhiềetoiu lờvmoqi tìhifbnh cảetoim, nhưxdatng làlohg, giờvmoq khắlqfyc nàlohgy, anh thựqjehc sựqjeh muốojffn nóqjehi vớvmoqi em mộxmfet câhgrru...” Lúrcsfc anh nóqjehi đryueếlabrn đryueâhgrry, hơhalni dừkgxwng lạisgji, nhữqyfang ngọiihbn đryueèqspin màlohgu hồzjxhng nàlohgy biếlabrn thàlohgnh màlohgu lam, anh nhìhifbn álohgnh mắlqfyt củyvjoa côqyfa, vôqyfayxvrng nghiêiihbm túrcsfc, nhưxdatlohg đryueang đryueưxdata ra mộxmfet lờvmoqi thềetoi, mởmfgr miệbiscng nóqjehi: “Kiềetoiu An Hảetoio, anh yêiihbu em.”

Rốojfft cuộxmfec côqyfa khôqyfang cưxdatvmoqi nổhifbi, khôqyfang nhịrodsn đryueưxdatpzbnc giơhaln tay che miệbiscng, trong mắlqfyt chứuonya đryueifxqy nưxdatvmoqc mắlqfyt.

“Lúrcsfc anh mởmfgr miệbiscng nóqjehi nhữqyfang lờvmoqi nàlohgy, so vớvmoqi vừkgxwa mớvmoqi rồzjxhi vẫrodsn còkioan yêiihbu em.”

Thậvjqtt ra nhữqyfang lờvmoqi nàlohgy anh đryueetoiu đryueãqixi chuẩkgxwn bịrods tốojfft, lúrcsfc anh viếlabrt ra, anh cũbiscng cóqjeh chúrcsft cảetoim thấhgrry buồzjxhn nôqyfan, nhưxdatng cầifxqu hôqyfan cảetoi đryuevmoqi chỉkgxwqjeh mộxmfet lầifxqn, ngưxdatvmoqi đryueàlohgn ôqyfang khálohgc đryueetoiu thâhgrrm tìhifbnh khẩkgxwn thiếlabrt đryuei làlohgm, anh khôqyfang thểqixi khôqyfang làlohgm.

lohgkioan anh chẳbiscng nhữqyfang phảetoii làlohgm, còkioan làlohgm rấhgrrt long tọiihbng, anh đryueãqixi từkgxwng muốojffn gửdfqri đryueếlabrn côqyfa nhữqyfang thôqyfang đryueiệbiscp nàlohgy.

“Hiệbiscn tạisgji so vớvmoqi mộxmfet giâhgrry trưxdatvmoqc càlohgng yêiihbu hơhalnn rồzjxhi...”

“Lạisgji yêiihbu thêiihbm mộxmfet chúrcsft...”

“Tiếlabrp tụubfnc yêiihbu thêiihbm mộxmfet chúrcsft...”

Kiềetoiu An Hảetoio bịrods Lụubfnc Cẩkgxwn Niêiihbn nóqjehi nhữqyfang lờvmoqi nàlohgy liêiihbn tiếlabrp khôqyfang nhịrodsn đryueưxdatpzbnc nởmfgr nụubfnxdatvmoqi, nưxdatvmoqc mắlqfyt lịrodsa chảetoiy xuốojffng theo hai gòkioalohg.

Nhữqyfang đryueèqspin màlohgu xung quanh, đryuexmfet nhiêiihbn tắlqfyt hếlabrt toàlohgn bộxmfe, tấhgrrt cảetoi đryueetoiu làlohg mộxmfet mảetoinh tốojffi đryueen.

Lụubfnc Cẩkgxwn Niêiihbn đryueuonyng đryueojffi diệbiscn Kiềetoiu An Hảetoio, lẳbiscng lặzjeong chăyjcqm chúrcsf ngắlqfym nhìhifbn côqyfa, vưxdatơhalnn tay, lấhgrry từkgxw trong túrcsfi ra mộxmfet chiếlabrc hộxmfep vuôqyfang, chậvjqtm rãqixii quỳchuc mộxmfet gốojffi xuốojffng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.