Hôn Trộm 55 Lần

Chương 805 : Thăm lại quang cảnh 10 năm trước (5)

    trước sau   
bctbc Lụakvac Cẩhvvbn Niêahdbn nghe đuxibếqityn đuxibójqtu, trong lòedfdng đuxibãsoej lờhnol mờhnol đuxibhqizn đuxibưfgmfjjjwc tiếqityp theo Hứvdyfa Gia Mộwbcuc sẽkiegjqtui gìwgqt, nhưfgmfng vẫscwcn làjrrbm vẻulds nhưfgmf khôohocng biếqityt, hỏonpfi lạjjmni: “Gi cơaixn?”

“Lúbctbc ấciony côohocciony cójqtu viếqityt mộwbcut câakvau...” Hứvdyfa Gia Mộwbcuc cau màjrrby nghĩlxdg ngợjjjwi, sau đuxibójqtu mởohoc miệuepzng nójqtui: “Khi còedfdn sốsydcng, em yêahdbu anh nhấciont, em bảewkeo côohocciony đuxibuqgai thàjrrbnh khi còedfdn sốsydcng, em chỉvnexahdbu anh. Rõscwcjrrbng làjrrb hay hơaixnn, làjrrbahdbu nhấciont, chỉvnexjrrb duy nhấciont... chặzswlc chặzswlc, đuxibakva nghịvdyf củzxfta em khôohocng sai chứvdyf?”

Hứvdyfa Gia Mộwbcuc khôohocng nhịvdyfn đuxibưfgmfjjjwc đuxibgrdfc chígpdx.

Nhưfgmfng làjrrb Lụakvac Cẩhvvbn Niêahdbn ởohocahdbn cạjjmnnh, trong lòedfdng mêahdbnh môohocng thàjrrbnh mộwbcut mảewkenh.

jqtua ra, Kiềakvau An Hảewkeo đuxibãsoej từjpstng cùkaicng Hứvdyfa Gia Mộwbcuc, khôohocng phảewkei biểwictu đuxibjjmnt tâakvam ýiqmi vớqityi nhau... màjrrbjrrb nhờhnol Hứvdyfa Gia Mộwbcuc xem thưfgmfwgqtnh hộwbcu.

Phong thưfgmf đuxibójqtu, Kiềakvau An Hảewkeo hôohocm nay mớqityi đuxibưfgmfa cho anh, nhưfgmfng làjrrb viếqityt từjpst nhiềakvau năwgqtm trưfgmfqityc, cho nêahdbn nójqtui, giốsydcng nhưfgmf suy đuxibhqizn củzxfta anh, lúbctbc côohoc viếqityt nójqtu, côohoc đuxibãsoej thígpdxch anh?


hqizi nàjrrby cójqtu phảewkei nghĩlxdga làjrrb, từjpstng năwgqtm ấciony, khôohocng phảewkei chỉvnexwgqtnh anh toàjrrbn lựeeqbc yêahdbu côohoc, màjrrbjrrb bọzswln họzswl đuxibakvau toàjrrbn lựeeqbc yêahdbu nhau, chỉvnexjrrb khôohocng ai cójqtujrrbng khígpdx đuxibsydci diệuepzn nójqtui mộwbcut câakvau anh/em yêahdbu em/anh?”

Mộwbcut ngưfgmfhnoli Hứvdyfa Gia Mộwbcuc ởohoc đuxibójqtu tựeeqb lỷcqdc, sau đuxibójqtu đuxibwbcut nhiêahdbn xoay ngưfgmfhnoli, cójqtu chúbctbt tòedfdedfd tiếqityn đuxibếqityn trưfgmfqityc mặzswlt Lụakvac Cẩhvvbn Niêahdbn: “Anh, anh cójqtu biếqityt thưfgmfwgqtnh củzxfta Kiềakvau Kiềakvau làjrrb đuxibưfgmfa cho ai khôohocng? Lúbctbc trưfgmfqityc em hỏonpfi rấciont nhiềakvau màjrrbohocciony sốsydcng chếqityt khôohocng nójqtui cho em biêahdbt?”

Lụakvac Cẩhvvbn Niêahdbn đuxibgrdfm chìwgqtm trong suy nghĩlxdg củzxfta mìwgqtnh, từjpst đuxibuepzu đuxibếqityn cuốsydci khôohocng nghe Hứvdyfa Gia Mộwbcuc nójqtui gìwgqt, ngựeeqbc anh đuxibãsoej sớqitym chìwgqtm ngậjqtup trong kígpdxch đuxibwbcung vàjrrb vui sưfgmfqityng.

Anh nghĩlxdg, sựeeqb kiệuepzn khiếqityn cho con ngưfgmfhnoli rung đuxibwbcung nhấciont chígpdxnh làjrrb, đuxibwbcut nhiêahdbn bảewken thâakvan pháhqizt hiệuepzn ra, ngưfgmfhnoli mìwgqtnh thầuepzm mếqityn nhiềakvau năwgqtm cũjrrbng vừjpsta làjrrb ngưfgmfhnoli yêahdbu thầuepzm mìwgqtnh.

Hứvdyfa Gia Mộwbcuc sớqitym đuxibãsoej quen vớqityi dáhqizng vẻuldsahdbn lặzswlng củzxfta Lụakvac Cẩhvvbn Niêahdbn, sau khi nójqtui xong, lạjjmni tựeeqb nhiêahdbn mởohoc miệuepzng: “Thôohoci, du dàjrrbo hiệuepzn tạjjmni Kiềakvau KIềakvau gảewke cho anh, lúbctbc trưfgmfqityc côohocciony thígpdxch ai cũjrrbng khôohocng quan trọzswlng, thếqity nhưfgmfng, sao lúbctbc trưfgmfqityc anh khôohocng nójqtui sớqitym cho em biếqityt làjrrb anh thígpdxch Kiềakvau Kiềakvau?”

Lụakvac Cẩhvvbn Niêahdbn vẫscwcn khôohocng đuxibwict ýiqmi đuxibếqityn anh.

Hứvdyfa Gia Mộwbcuc cójqtu chúbctbt đuxibáhqizng tiếqityc nójqtui: “Nếqityu em sớqitym viếqityt làjrrb anh thígpdxch KIềakvau KIềakvau, nhấciont đuxibvdyfnh em sẽkieg khôohocng cójqtu bấciont kỳpxdp liêahdbn hệuepzwgqt vớqityi côohocciony, nhưfgmf vậjqtuy, hai ngưfgmfhnoli cójqtu thểwict đuxibếqityn vớqityi nhau sớqitym hơaixnn rồlgski.”

Hứvdyfa Gia Mộwbcuc đuxibakvang vàjrrbo cáhqiznh tay củzxfta Lụakvac Cẩhvvbn Niêahdbn: “Nàjrrby, anh nójqtui đuxibãsoej kếqityt hôohocn vớqityi Kiềakvau Kiềakvau, cójqtu phảewkei nêahdbn mờhnoli em ăwgqtn cơaixnm khôohocng?”

Lụakvac Cẩhvvbn Niêahdbn bịvdyf Hứvdyfa Gia Mộwbcuc chọzswlc, khôohocng cójqtu bấciont kỳpxdpakvam tưfgmffgmf thừjpsta nàjrrbo nghe cậjqtuu ta nójqtui gìwgqt, cựeeqbc kỳpxdp cho qua “Ừahdbhm” mộwbcut tiếqityng.

“Còedfdn cójqtu, hôohocn lễamrh, hai ngưfgmfhnoli khôohocng tổuqga chứvdyfc àjrrb?”

“Ừahdbhm”

“Còedfdn nữwuoma, làjrrb anh cầuepzu hôohocn àjrrb?”

“Ừahdbhm.”

“Nhẫscwcn thìwgqt sao? Lúbctbc trưfgmfqityc em thấciony trêahdbn mạjjmnng cójqtu ngưfgmfhnoli nójqtui Kiềakvau Kiềakvau gảewke cho anh đuxibếqityn nhẫscwcn cũjrrbng khôohocng cójqtu, quáhqiz keo kiệuepzt rồlgski?”

“A....”

“Nàjrrby, Lụakvac Cẩhvvbn Niêahdbn, anh cójqtu nghe em nójqtui khôohocng thếqity?” Hứvdyfa Gia Mộwbcuc bịvdyf Lụakvac Cẩhvvbn Niêahdbn nhạjjmnt nhẽkiego đuxibáhqizp lạjjmni, khôohocng nhịvdyfn đuxibưfgmfjjjwc cójqtu chúbctbt ấcionm ứvdyfc.

“Ừahdbhm?” lầuepzn nàjrrby rốsydct cuộwbcuc Lụakvac Cẩhvvbn Niêahdbn cũjrrbng thay đuxibuqgai giọzswlng đuxibiềakvau, chỉvnexjrrb sau khi anh nójqtui xong, di đuxibwbcung đuxibwbcut nhiêahdbn vang lêahdbn, Lụakvac Cẩhvvbn Niêahdb lấciony ra, nhìwgqtn làjrrb Kiềakvau An Hảewkeo gọzswli đuxibếqityn, vộwbcui vàjrrbng nghe máhqizy: “ Kiềakvau Kiềakvau? Sao thếqity?... Ừahdbhm, anh chơaixni bójqtung vớqityi Gia Mộwbcuc...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.