Hôn Trộm 55 Lần

Chương 804 : Thăm lại quang cảnh 10 năm trước (4)

    trước sau   
Lụlxfnc Cẩqrgfn Niêvffbn nghe đenmiưcrcqlfxhc bốalwjn chữrqir đenmiócrcq, mặzuyyt màaeory hơejbri đenmikmgwng, anh im lặzuyyng rấvnict lânusju, mớpvdni mởonxw miệnpxlng: “Thậpydvt ra, anh vẫxqorn khôyjucng tráiswnch cânusju.”

Mộgfnjt cânusju đenmiơejbrn giảwdcon, khiếuetbn Hứqleja Gia Mộgfnjc khôyjucng hiểqleju vìuqdr sao liềalwjn đenmicbyv hốalwjc mắqqqdt, hầiswnu kếuetbt củktaba anh xoay đenmigfnjng hai lầiswnn, sau đenmiócrcqcrcqi: “Em biếuetbt.”

Anh thậpydvt sựhbsu biếuetbt, anh ấvnicy chưcrcqa từacbjng tráiswnch anh.

Nếuetbu anh ấvnicy tráiswnch anh, lúkmgwc trưcrcqpvdnc việnpxlc gìuqdr phảwdcoi đenmiưcrcqa xíjsft nghiệnpxlp Hứqleja thịlxfn cho anh quảwdcon lýtvpu.

Nếuetbu anh ấvnicy tráiswnch anh, việnpxlc gìuqdr lạkvwli viếuetbt têvffbn củktaba anh trêvffbn tờdxpv chuyểqlejn nhưcrcqlfxhng di sảwdcon.

Thậpydvt ra anh cũfmiung khôyjucng tráiswnch anh ấvnicy.


Cho dùxhmiaeorkmgwc trưcrcqpvdnc anh ấvnicy thu mua Hứqleja thịlxfn, anh cựhbsuc kỳktab phẫxqorn nộgfnjyjucng đenmiếuetbn tìuqdrm anh ấvnicy, miệnpxlng khôyjucng đenmiqqqdn đenmio nócrcqi nhữrqirng lờdxpvi khócrcq nghe nhấvnict, nhưcrcqng làaeor, anh cũfmiung chỉnmzsaeor bởonxwi vìuqdr mẹylwpuqdrnh biếuetbt màaeor tứqlejc đenmiếuetbn ngấvnict đenmii, nhấvnict thờdxpvi kíjsftch thíjsftch màaeor thôyjuci.

Nếuetbu anh thậpydvt sựhbsu tráiswnch anh ấvnicy, anh hẳacbjn khôyjucng vìuqdr nhữrqirng lờdxpvi mắqqqdng anh ấvnicy củktaba mẹylwpaeornusjn di ởonxw đenmiócrcqaeornusjm tìuqdrnh phiềalwjn toáiswni.

Nếuetbu anh thậpydvt sựhbsu tráiswnch anh ấvnicy, hẳacbjn anh khôyjucng đenmigfnjt nhiêvffbn nghĩonxwaeor qua đenmii sẽpydv tốalwjt hơejbrn.

Tuy hai ngưcrcqdxpvi chỉnmzscrcqi vàaeori cânusju, nhưcrcqng khôyjucng khíjsftvffbn trong sânusjn vậpydvn đenmigfnjng lạkvwli cócrcq chúkmgwt cảwdcom đenmigfnjng vàaeorjsftch thíjsftch.

Qua mộgfnjt lúkmgwc lânusju, Hứqleja Gia Mộgfnjc giơejbr tay lêvffbn, che lạkvwli hai mắqqqdt củktaba mìuqdrnh, sau đenmiócrcq mởonxw miệnpxlng, giọpjyyng nócrcqi khôyjucng đenmiqlejng đenmiqqqdn: “Em nócrcqi, làaeorm gìuqdr giờdxpv? Hai ôyjucng lớpvdnn, ngồkmgwi đenmiânusjy chíjsftt chíjsftt?”

aeor ai đenmiem khôyjucng khíjsft thàaeornh nhưcrcq thếuetbaeory? Lụlxfnc Cẩqrgfn Niêvffbn haha hai tiếuetbng, liếuetbc nhìuqdrn Hứqleja Gia Mộgfnjc, khôyjucng thèkngvm phảwdcon ứqlejng đenmiếuetbn cậpydvu ta.

Hứqleja Gia Mộgfnjc bịlxfnejbr, khôyjucng cócrcq chúkmgwt căxqorm tứqlejc, ngưcrcqlfxhc lạkvwli lạkvwli cảwdcom thấvnicy thểqlejiswnc vàaeor tinh thầiswnn đenmialwju thoảwdcoi máiswni.

Thậpydvt ra đenmiàaeorn ôyjucng vàaeor đenmiàaeorn ôyjucng, đenmiôyjuci khi giảwdcoi quyếuetbt vấvnicn đenmialwj, chỉnmzs nhưcrcq thếuetbaeory, khôyjucng giốalwjng nhưcrcq phụlxfn nữrqircrcqi rấvnict nhiềalwju, chỉnmzs cầiswnn nócrcqi íjsftt ỏcbyvi mấvnicy cânusju, mộgfnjt tiếuetbng xin lỗotlhi, mộgfnjt chúkmgwt vậpydvn đenmigfnjng, tấvnict cảwdco ngăxqorn cáiswnch sẽpydv thoảwdcoi máiswni tiêvffbu tan hếuetbt.

“Hỏcbyvi cậpydvu chuyệnpxln nàaeory.” Qua tầiswnm năxqorm phúkmgwt đenmikmgwng hồkmgw, Lụlxfnc Cẩqrgfn Niêvffbn đenmigfnjt nhiêvffbn mởonxw miệnpxlng.

“Ừmahihm?” Hứqleja Gia Mộgfnjc nghiêvffbng đenmiiswnu, nhìuqdrn khuôyjucn mặzuyyt tuấvnicn mỹxqor củktaba Lụlxfnc Cẩqrgfn Niêvffbn, mồkmgwyjuci còwfmtn chưcrcqa khôyjuc, lạkvwli mởonxw miệnpxlng nócrcqi mộgfnjt cânusju: “Chuyệnpxln gìuqdr?”

Giọpjyyng nócrcqi củktaba Lụlxfnc Cẩqrgfn Niêvffbn rấvnict nhạkvwlt, nhìuqdrn nhưcrcq khôyjucng thèkngvm đenmiqlej ýtvpu đenmiếuetbn: “Kiềalwju Kiềalwju,... lúkmgwc trưcrcqpvdnc từacbjng viếuetbt mộgfnjt phong thưcrcquqdrnh, cậpydvu biếuetbt khôyjucng?”

“Thưcrcquqdrnh?” Hứqleja Gia Mộgfnjc cau màaeory, nhưcrcqaeor nhớpvdn lạkvwli gìuqdr đenmiócrcq, qua mộgfnjt lúkmgwc mớpvdni bừacbjng tỉnmzsnh mởonxw miệnpxlng nócrcqi: “Chỉnmzsaeor chuyệnpxln nhiềalwju năxqorm rồkmgwi thôyjuci? Lúkmgwc ấvnicy còwfmtn chưcrcqa tốalwjt nghiệnpxlp đenmikvwli họpjyyc, nếuetbu anh khôyjucng nócrcqi em cũfmiung nghĩonxw khôyjucng ra, phong thưcrcq đenmiócrcq, côyjucvnicy viếuetbt gìuqdraeor em đenmiãflqn từacbjng năxqorm mờdxpv....”

Bởonxwi vìuqdr đenmiãflqnnusju, Hứqleja Gia Mộgfnjc khôyjucng nhớpvdnqllg, chỉnmzscrcqi mộgfnjt nửwfdea liềalwjn nócrcqi: “Còwfmtn cócrcqiswni gìuqdr, vớpvdni em màaeorcrcqi, anh làaeor toàaeorn bộgfnj thếuetb giớpvdni, nócrcqi ngắqqqdn lạkvwli, sếuetbn sẩqrgfm đenmiqlejn em còwfmtn phảwdcoi ngậpydvp ngụlxfna.”

Tuy Hứqleja Gia Mộgfnjc nócrcqi thưcrcquqdrnh củktaba Kiềalwju An Hảwdcoo nhưcrcq thếuetb, nhưcrcqng Lụlxfnc Cẩqrgfn Niêvffbn cócrcq thểqlej nghe ra đenmiócrcqaeor nộgfnji dung màaeor phong thưcrcqyjuc đenmiưcrcqa cho anh, vìuqdr thếuetb liềalwjn hỏcbyvi: “Sao cậpydvu biếuetbt nộgfnji dung?”

“Chíjsftnh côyjucvnicy đenmipjyyc cho em nghe màaeor, đenmiqlej em xem thưcrcquqdrnh viếuetbt cócrcq hay khôyjucng, lúkmgwc ấvnicy đenmiúkmgwng làaeor cảwdco ngưcrcqdxpvi em nổecyai da gàaeor, rõqllgaeorng khôyjucng phảwdcoi làaeor thanh niêvffbn chuyêvffbn văxqorn gìuqdr, kếuetbt quảwdco viếuetbt thưcrcq lạkvwli nhưcrcq thếuetb.” Hứqleja Gia Mộgfnjc lắqqqdc đenmiiswnu, sau đenmiócrcq đenmigfnjt nhiêvffbn nghĩonxw đenmiếuetbn gìuqdr đenmiócrcq, còwfmtn nócrcqi: “Lúkmgwc đenmiócrcq, em còwfmtn giúkmgwp côyjucvnicy sửwfdea lạkvwli mộgfnjt chữrqir.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.