Hôn Trộm 55 Lần

Chương 793 : Thư tình của năm ấy (3)

    trước sau   
“Đmzbjúhrfmng rồfybvi, sao lạtklti khôzssjng nhậhhmsn ra, nếikflu khôzssjng đhlvxãqsqpuyxz thểihao chụuyxzp ảxpjznh chung rồfybvi kýsmtuxpjzn rooif1”

“Thậhhmst đhlvxáufnnng tiếikflc...” -

Kiềompru An Hảxpjzo bịwsyd anh ôzssjm mộigamt đhlvxưegxrthpyng từigamdzlxn khấhmivu đhlvxếikfln bãqsqpi đhlvxwynb xe.

Lụuyxzc Cẩqsqpn Niêxpjzn mởikfl cửfptsa xe, thậhhmst cẩqsqpn thậhhmsn đhlvxfrlyt côzssj trêxpjzn ghếikflufnni phụuyxz, sau đhlvxóuyxz đhlvxiềompru chỉlbwhnh lạtklti chỗwynb ngồfybvi cho thoảxpjzi máufnni, khiếikfln khôzssjng gian củdxkma côzssj nhiềompru thêxpjzm mộigamt chúhrfmt, lúhrfmc đhlvxiềompru chỉlbwhnh còfybvn khôzssjng ngừigamng hỏesksi côzssj đhlvxãqsqp đhlvxưegxrlbwhc chưegxra.

Hiệyeoin giơyjov, tuy Kiềompru An Hảxpjzo đhlvxãqsqp mang thai, nhưegxrng vìessm mớpfnji mộigamt tháufnnng, cho nêxpjzn khôzssjng kháufnnc gìessmessmnh thưegxrthpyng, thậhhmst sựojdv ngồfybvi thếikflmlumo cũzfarng đhlvxompru khôzssjng sao, lúhrfmc đhlvxfmrbi mặfrlyt vớpfnji câdzlxu hỏesksi củdxkma Lụuyxzc Cẩqsqpn Niêxpjzn, lạtklti trảxpjz lờthpyi mộigamt câdzlxu “Nhưegxr vậhhmsy làmlum đhlvxưegxrlbwhc rồfybvi” “Cứzssj vậhhmsy đhlvxi, khôzssjng cầikzhn đhlvxiềompru chỉlbwhnh nữhbaga.”

Nhưegxrng làmlum Lụuyxzc Cẩqsqpn Niêxpjzn lạtklti cứzssjdzlxn mêxpjzikfl đhlvxóuyxz: “Nhưegxr vậhhmsy àmlum? Cùthpyng vớpfnji lúhrfmc nãqsqpy, lúhrfmc nàmlumo thoảxpjzi máufnni hơyjovn?... Góuyxzc đhlvxigammlumy thìessm sao? Cóuyxz thểihao thoảxpjzi máufnni hơyjovn khôzssjng? Hay làmlum thếikflmlumy?”

Đmzbjếikfln sau cùthpyng, Kiềompru An Hảxpjzo bịwsyd Lụuyxzc Cẩqsqpn Niêxpjzn lảxpjzi nhảxpjzi đhlvxếikfln pháufnnt phiềomprn, côzssj khôzssjng nhịwsydn đhlvxưegxrlbwhc đhlvxxpjzo mắgxhjt, khôzssjng thèesksm phảxpjzn ứzssjng lạtklti, Lụuyxzc Cẩqsqpn Niêxpjzn nhìessmn ra đhlvxưegxrlbwhc côzssj mấhmivt hếikflt kiêxpjzn nhẫhrijn, đhlvxàmlumnh phảxpjzi vộigami vàmlumng duy trìessmuyxzc đhlvxigamc nàmlumy, sau cùthpyng kéikflo dâdzlxy an toàmlumn, vẫhrijn khôzssjng nhịwsydn đhlvxưegxrlbwhc hỏesksi mộigamt câdzlxu: “Kiềompru Kiềompru, em xáufnnc đhlvxwsydnh tưegxr thếikflmlumy làmlum thoảxpjzi máufnni nhấhmivt?”

“Lụuyxzc Cẩqsqpn Niêxpjzn...” tímmupnh tìessmnh vẫhrijn luôzssjn dịwsydu dàmlumng, lúhrfmc nàmlumy cũzfarng bịwsyd Lụuyxzc Cẩqsqpn Niêxpjzn làmlumm cho pháufnnt hỏesksa, nhưegxrng côzssj chỉlbwh tứzssjc giậhhmsn kêxpjzu têxpjzn củdxkma anh, Lụuyxzc Cẩqsqpn Niêxpjzn lậhhmsp tứzssjc “bốfmrbp” mộigamt cáufnni cởikfli bỏesksdzlxy an toàmlumn, tiếikflp tụuyxzc đhlvxiềompru chỉlbwhnh chỗwynb ngồfybvi: “Khôzssjng đhlvxưegxrlbwhc, tưegxr thếikfl ngồfybvi nàmlumy, dâdzlxy an toàmlumn cóuyxz thểihaoxpjznh hưegxrikflng đhlvxếikfln bụuyxzng em, khiếikfln bảxpjzo bảxpjzo khôzssjng pháufnnt triểihaon tốfmrbt.”

Kiềompru An Hảxpjzo quay đhlvxikzhu, hímmupt mộigamt hơyjovi thậhhmst sâdzlxu, đhlvxèesks lạtklti khímmupuyxzng trong ngựojdvc, cốfmrb gắgxhjng duy trìessm nụuyxzegxrthpyi nóuyxzi vớpfnji anh: “Báufnnc sĩeeyzuyxzi, bảxpjzo bảxpjzo bâdzlxy giờthpyfybvn chưegxra thàmlumnh hìessmnh, chỉlbwhmlum mộigamt hạtkltt đhlvxhhmsu nhỏesksmlum thôzssji, cho nêxpjzn, chúhrfmng ta ngồfybvi thếikflmlumo cũzfarng khôzssjng liêxpjzn quan.”

“Báufnnc sĩeeyzuyxzi? Anh ta chắgxhjc làmlum lang bădjncm rồfybvi, con củdxkma anh làmlumm sao cóuyxz thểihaomlum hạtkltt đhlvxhhmsu nhỏesks?” Lụuyxzc Cẩqsqpn Niêxpjzn vừigama phảxpjzn báufnnc, vừigama tiếikflp tụuyxzc mâdzlxn mêxpjz chỗwynb đhlvxiềompru chỉlbwhnh ghếikfl ngồfybvi, sau đhlvxóuyxzzssji dâdzlxy an toàmlumn ra khua tay múhrfma châdzlxn, pháufnnt hiệyeoin thếikflmlumo thìessmuyxzzfarng buộigamc vàmlumo bụuyxzng dưegxrpfnji củdxkma côzssj, sau cùthpyng trựojdvc tiếikflp khom ngưegxrthpyi, thẩqsqpn cẩqsqpn thậhhmsn ôzssjm côzssj lạtklti, nóuyxzi trợlbwhsmtu: “Cậhhmsu láufnni xe đhlvxi, tôzssji vàmlum Kiềompru Kiềompru ngồfybvi sau.”

“Vâdzlxng, Lụuyxzc tổjamdng.” Trợlbwhsmtu vộigami vàmlumng mởikfl cửfptsa sau, Lụuyxzc Cẩqsqpn Niêxpjzn nhưegxr đhlvxang cầikzhm báufnnu vậhhmst, vôzssjthpyng nhẹxjvk nhàmlumng đhlvxfrlyt côzssjmlumo, sau đhlvxóuyxz ngồfybvi xuốfmrbng, thuậhhmsn thếikfl khéikflp cửfptsa lạtklti.

Chỗwynb ngồfybvi phímmupa sau khôzssjng thểihao đhlvxiềompru chỉlbwhnh nhưegxr ghếikfl trưegxrpfnjc, Lụuyxzc Cẩqsqpn Niêxpjzn sợlbwhzssj khôzssjng thoảxpjzi máufnni, cầikzhm gốfmrbi ôzssjm, đhlvxfrlyt vàmlumo sau lưegxrng côzssj: “Kiềompru Kiềompru, nhưegxrmlumy nhéikfl? Nhưegxrmlumy cóuyxz thểihao thoảxpjzi máufnni hơyjovn khôzssjng?”

uyxzi xong, lạtklti thay mộigamt chiếikflc gốfmrbi ôzssjm lớpfnjn hơyjovn: “Cáufnni gốfmrbi ôzssjm nàmlumy thoảxpjzi máufnni khôzssjng? Hay cáufnni kia vừigama hơyjovn?”

“Hay làmlum dựojdva vàmlumo cảxpjz hai cáufnni?”

Lạtklti tớpfnji nữhbaga.... Tuy đhlvxâdzlxy làmlumxpjzu thưegxrơyjovng che chởikfl, nhưegxrng làmlum quáufnn quáufnn đhlvxáufnnng rồfybvi, cũzfarng khiếikfln ngưegxrthpyi ta phiềomprn.

Lầikzhn nàmlumy Kiềompru An Hảxpjzo trựojdvc tiếikflp khôzssjng nóuyxzi gìessm, rúhrfmt hếikflt hai chiếikflc gốfmrbi ôzssjm sau lưegxrng ra, dùthpyng lựojdvc nhéikflt vàmlumo trong lòfybvng anh, cũzfarng khôzssjng nhìessmn lấhmivy mộigamt cáufnni, chỉlbwhuyxzi vớpfnji trợlbwhsmtu: “Quay lạtklti Cẩqsqpm Túhrfm Viêxpjzn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.