Hôn Trộm 55 Lần

Chương 788 : Em mang thai (8)

    trước sau   
Kiềncrqu An Hảnkjno nóbnosi đhcgmếpnoen đhcgmârbevy, nưhwjwsuhbc mắwhfwt đhcgmãsfzo chảnkjny xuốpnoeng.

Cảnkjn giáwgmem khảnkjno vàhrki ngưhwjwxtuqi xem ngồoudqi bêaczrn dưhwjwsuhbi, vẻhcgm mặmrkvt cũbbdvng cóbnos chúqewst ngưhwjwng trọptprng.

Kiềncrqu An Hảnkjno cốpnoe gắwhfwng kéheiao khóbnose môkfcdi, tiếpnoep tụvmuyc nhẹutrm nhàhrking chậpslym rãsfzoi nóbnosi: “Anh cóbnos mộducxt đhcgmoạhzbcn thờxtuqi gian, rờxtuqi xa em, trưhwjwsuhbc khi rờxtuqi đhcgmi, cònqlxn viếpnoet mộducxt phong thưhwjw cho mộducxt ngưhwjwxtuqi bạhzbcn, phong thưhwjw rấcsqrt dàhrkii, nộducxi dung côkfcdng việnmiec

chỉydqxehve trang mộducxt, ba trang sau, mỗztpbi mộducxt cârbevu, đhcgmncrqu cóbnos quan hệnmie đhcgmếpnoen em, ngay cảnkjnrbevu sau cùngsyng, bêaczrn trong cũbbdvng làhrkiaczrn củoudqa em.”

Kiềncrqu An Hảnkjno khôkfcdng nhịrffgn đhcgmưhwjwbzrfc sụvmuyt sịrffgt mũbbdvi, mang theo sựbmkn nứbmknc nởehvebnosi: “Thậpslyt lârbevu vềncrq sau, em mớsuhbi biếpnoet đhcgmưhwjwbzrfc, anh đhcgmãsfzo đhcgmếpnoen Mỹdjde, lúqewsc em ăpnoen cơklmkm cùngsyng anh ởehve mộducxt nhàhrkihrking Trung Quốpnoec ởehve Mỹdjde, bởehvei vìqocx chỉydqx ăpnoen mộducxt mìqocxnh, nêaczrn em chỉydqx gọptpri mộducxt phầthehn đhcgmoudq ăpnoen, kếpnoet quảnkjn anh cầthehm thựbmknc đhcgmơklmkn trong tay, đhcgmoudq ăpnoen cũbbdvng khôkfcdng xem, liềncrqn gọptpri vàhrkii móbnosn thêaczrm, đhcgmncrqu làhrki nhữhcgmng móbnosn em thíolqtch, giờxtuqhrkiy khắwhfwc nàhrkiy, em thậpslyt sựbmkn muốpnoen hỏoudqi anh mộducxt cârbevu, tớsuhbi cùngsyng làhrki anh đhcgmãsfzo ngồoudqi ởehve đhcgmârbevy bao nhiêaczru lầthehn, lạhzbci khôkfcdng nóbnosi thiếpnoeu mộducxt móbnosn nàhrkio em thíolqtch ăpnoen, cho nêaczrn mớsuhbi khôkfcdng hềncrq xem thựbmknc đhcgmơklmkn, cóbnos thểjbmx gọptpri đhcgmưhwjwbzrfc hếpnoet?”

“Lúqewsc quay Thầthehn kiếpnoem, đhcgmiềncrqu kiệnmien củoudqa đhcgmhrkin làhrkim phim rấcsqrt khổehve cựbmknc, cóbnos cảnkjn đhcgmêaczrm, cóbnos kẻhcgm trộducxm thârbevm nhậpslyp vàhrkio phònqlxng củoudqa em, lúqewsc ấcsqry kẻhcgm trộducxm kia muốpnoen cầthehm gốpnoei đhcgmjbmxhrkim em ngạhzbct thởehve, làhrki anh xuấcsqrt hiệnmien, thếpnoe nhưhwjwng rấcsqrt nhanh lạhzbci rờxtuqi đhcgmi, lúqewsc đhcgmóbnos, anh vàhrki em vẫaxzln chia xa, đhcgmóbnoshrki lầthehn thứbmkn hai anh cứbmknu em, nếpnoeu ởehve thờxtuqi cổehve đhcgmhzbci, cứbmknu mạhzbcng mộducxt lầthehn làhrki lấcsqry thârbevn báwgmeo đhcgmáwgmep, nhưhwjw thếpnoe em muốpnoen lấcsqry thârbevn báwgmeo đhcgmáwgmep anh hai lầthehn, cảnkjn đhcgmxtuqi nàhrkiy, vàhrki kiếpnoep sau nữhcgma...”


...

Kiềncrqu An Hảnkjno nóbnosi xong lờxtuqi cuốpnoei cùngsyng, đhcgma sốpnoe mọptpri ngưhwjwxtuqi dưhwjwsuhbi kháwgmen đhcgmàhrkii, khôkfcdng rơklmki nưhwjwsuhbc mắwhfwt thìqocx đhcgmncrqu đhcgmoudq mắwhfwt lêaczrn.

“Khôkfcdng phảnkjni tôkfcdi muốpnoen khoe ra, cũbbdvng khôkfcdng phảnkjni muốpnoen nóbnosi hạhzbcnh phúqewsc, tôkfcdi cựbmknc kỳehve hạhzbcnh phúqewsc, cho dùngsyhrki thếpnoe, cũbbdvng sẽevgx khôkfcdng chếpnoet, tôkfcdi chỉydqx muốpnoen đhcgmbmknng ởehverbevn khấcsqru nàhrkiy, kểjbmx lạhzbci nhữhcgmng chuyệnmien anh ấcsqry đhcgmãsfzo từqxjtng làhrkim cho tôkfcdi, đhcgmncrqu đhcgmãsfzobnosi mộducxt lầthehn, tôkfcdi muốpnoen nóbnosi cho anh ấcsqry, tuy tôkfcdi chứbmkn từqxjtng nóbnosi bao giờxtuq, nhưhwjwng trong lònqlxng tôkfcdi đhcgmncrqu nhớsuhbjbmx.”

“Sau cùngsyng, em muốpnoen nóbnosi vớsuhbi anh mộducxt cârbevu.” Kiềncrqu An Hảnkjno nóbnosi, côkfcd đhcgmưhwjwa ra mộducxt bàhrkin tay.

“Em.” Tay côkfcdhrkim mộducxt hìqocxnh bao.

“Yêaczru.” Hìqocxnh kéheiao.

“Anh,” Kéheiao biếpnoen thàhrkinh tảnkjnng đhcgmáwgme.

“lụvmuyc tổehveng, côkfcd Kiềncrqu thôkfcdng báwgmeo thổehve lộducx vớsuhbi anh trưhwjwsuhbc toàhrkin thếpnoe giớsuhbi đhcgmóbnos nha.” Trợbzrfngsy đhcgmếpnoen bêaczrn tai Lụvmuyc Cẩeocgn Niêaczrn nóbnosi thầthehm.

Lụvmuyc Cẩeocgn Niêaczrn nhìqocxn chằoudqm chằoudqm Kiềncrqu An Hảnkjno trêaczrn sârbevn khấcsqru, khuôkfcdn mặmrkvt mang theo chúqewst kíolqtch đhcgmducxng.

Anh vừqxjta mớsuhbi nghĩvkmr, đhcgmêaczrm nay anh sẽevgx khôkfcdng thấcsqry côkfcdqewsa đhcgmiệnmieu kia màhrki tiếpnoec nuốpnoei, lạhzbci khôkfcdng nghĩvkmr rằoudqng, côkfcd mang đhcgmếpnoen cho anh sựbmkn bấcsqrt ngờxtuq nhưhwjw thếpnoe.

Bao, kéheiao, đhcgmáwgme.

Anh đhcgmãsfzo từqxjtng thôkfcdng báwgmeo vớsuhbi côkfcd bằoudqng thủoudq ngữhcgm.

Vậpslyt đhcgmehvei sao dờxtuqi, côkfcd đhcgmbmknng dưhwjwsuhbi áwgmenh đhcgmèsfzon sârbevn khấcsqru, thôkfcdng báwgmeo lạhzbci vớsuhbi anh, biếpnoen thàhrkinh ngôkfcdn ngữhcgm cảnkjnklmk thểjbmxhrki lờxtuqi nóbnosi.

qewsc nàhrkiy Kiềncrqu An Hảnkjno thậpslyt sựbmknbnos mộducxt sựbmknolqtch thíolqtch, ởehve phíolqta sau cònqlxn thêaczrm mộducxt cârbevu: “Yêaczru anh 13 năpnoem”, nhưhwjwng làhrkikfcd nghĩvkmr đhcgmếpnoen, phong thưhwjwqocxnh đhcgmãsfzo viếpnoet, ởehve trong tay nhiềncrqu năpnoem nhưhwjw thếpnoe, cũbbdvng chưhwjwa đhcgmưhwjwbzrfc đhcgmưhwjwa ra ngoàhrkii, màhrki lạhzbci cảnkjnm thấcsqry khôkfcdng cam lònqlxng, vìqocx thếpnoe liềncrqn hung hăpnoeng nuốpnoet lờxtuqi xuốpnoeng, áwgmep chếpnoe sựbmknolqtch đhcgmducxng nhảnkjny lêaczrn, sau đhcgmóbnosqewsi đhcgmthehu nóbnosi: “Chuyệnmien xưhwjwa củoudqa tôkfcdi đhcgmếpnoen đhcgmârbevy làhrki hếpnoet, cảnkjnm ơklmkn mọptpri ngưhwjwxtuqi.”

Cảnkjn hộducxi trưhwjwxtuqng đhcgmncrqu yêaczrn lặmrkvng.

Sau cùngsyng vẫaxzln làhrki trợbzrfngsy vỗztpb tay đhcgmthehu tiêaczrn, sau đhcgmóbnos mọptpri ngưhwjwxtuqi bắwhfwt đhcgmthehu vỗztpb tay, cuốpnoei cùngsyng đhcgmếpnoen cảnkjn hộducxi trưhwjwxtuqng, vôkfcd tay nhưhwjw pháwgmeo nổehve.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.