Hôn Trộm 55 Lần

Chương 787 : Em mang thai (7)

    trước sau   
Khôdyirng phảefcki sẽuaqsvnwna cổcnqp đmvpsuiqki sao? Sao khôdyirng mặjpshc trang phụpopyc múvnwna? Cũzwrdng khôdyirng tạuiqko hìbyibnh? Chẳczxcng lẽuaqs cứqknu nhưqnbt vậxshuy nhảefcky?

Lụpopyc Cẩgjkwn Niêvxekn cau màeleky, sau đmvpsóyvcv nghe thấqbroy tiếqnbtng hỏbjfai củuiqka ngưqnbtrbgii dẫnvfin chưqnbtơfgbmng trìbyibnh: “Kiềkdnru An Hảefcko, hai lầtkagn trưqnbtrbgic côdyir đmvpsãxkvv biểpzypu diễtxypn rấqbrot đmvpsjpshc sắyvcvc, bâyclxy giờrbgi dựxstm đmvpsybhwnh mang đmvpsếqnbtn cho mọkeimi ngưqnbtrbgii tiếqnbtt mụpopyc gìbyib đmvpsâyclxy?”

“Thậxshut ra vốsuujn làelek đmvpsãxkvv chuẩgjkwn bịybhw mộkmsmt tiếqnbtt mụpopyc đmvpsjpshc sắyvcvc cho mọkeimi ngưqnbtrbgii, thếqnbt nhưqnbtng vìbyib mộkmsmt sốsuuj nguyêvxekn nhâyclxn, vừhdrta mớrbgii bịybhwdyiri thay đmvpscnqpi.”

Kiềkdnru An Hảefcko trêvxekn sâyclxn khấqbrou, duyêvxekn dártsbng yêvxeku kiềkdnru.

Vừhdrta thay đmvpscnqpi? Làelekbyibyclxm Thi Ýmpci sao? Ábjfanh mắyvcvt củuiqka anh bỗvzcpng nhiêvxekn lạuiqknh xuốsuujng.

Ngưqnbtrbgii dẫnvfin chưqnbtơfgbmng trìbyibnh hỏbjfai: “Kiềkdnru An Hảefcko đmvpsybhwnh chuẩgjkwn bịybhw tiếqnbtt mụpopyc gìbyib?”

Kiềkdnru An Hảefcko nóyvcvi vớrbgii màelekn hìbyibnh: “Mộkmsmt chuyệdypdn xưqnbta.”

“Mộkmsmt chuyệdypdn xưqnbta?” Ngưqnbtrbgii dẫnvfin chưqnbtơfgbmng trìbyibnh bàeleky ra mộkmsmt dártsbng vẻrxyf hếqnbtt sứqknuc hứqknung thúvnwn: “Vậxshuy thìbyib đmvpspzypyclxn khấqbrou lạuiqki cho Kiềkdnru An Hảefcko, đmvpspzyp chúvnwnng ta chờrbgi xem tiếqnbtt mụpopyc củuiqka côdyirqbroy, mộkmsmt chuyệdypdn xưqnbta.”

Trêvxekn sâyclxn khấqbrou chỉelekmvpsn lạuiqki mìbyibnh Kiềkdnru An Hảefcko, côdyir lặjpshng im mộkmsmt lúvnwnc, mớrbgii giơfgbm micro lêvxekn, đmvpsem nhữdypdng lờrbgii mìbyibnh đmvpsãxkvv sắyvcvp xếqnbtp rấqbrot tốsuujt ởqbro trong đmvpstkagu nóyvcvi ra: “Anh nóyvcvi, anh đmvpsbjcbi em 13 năkemwm, 13 năkemwm, nóyvcvi ra chỉelek ba chữdypd đmvpsơfgbmn giảefckn, lạuiqki cấqbrot giấqbrou tấqbrot cảefck 5000 đmvpsêvxekm ngàeleky dàeleki dằxshung dặjpshc, nhưqnbtng làelek, anh khôdyirng biếqnbtt, anh khắyvcvc sâyclxu trong trísuuj nhớrbgi củuiqka em, làelek anh chờrbgi em suốsuujt sártsbu giờrbgi, mộkmsmt đmvpsêvxekm kia rõbpbzelekng đmvpsãxkvv hẹbjfan trưqnbtrbgic sẽuaqs ăkemwn cơfgbmm, em lạuiqki bộkmsmi ưqnbtrbgic, ban đmvpsêvxekm cóyvcvqnbta, anh lạuiqki cốsuuj chấqbrop khôdyirng chịybhwu đmvpsi, anh gửxkvvi cho em rấqbrot nhiềkdnru tin nhắyvcvn, vẫnvfin còmvpsn thôdyirng bártsbo mộkmsmt câyclxu, anh ởqbro chỗvzcpeleky chờrbgi em, nơfgbmi nàeleko cũzwrdng khôdyirng đmvpsi.”

Lụpopyc Cẩgjkwn Niêvxekn nghe thếqnbt, vẻrxyf mặjpsht liềkdnrn ngừhdrtng lạuiqki trong nhártsby mắyvcvt, nhìbyibn chằxshum chằxshum Kiềkdnru An Hảefcko trêvxekn sâyclxn khấqbrou, khôdyirng rờrbgii ra đmvpsưqnbtbjcbc.

Trợbjcbyasf tiếqnbtn đmvpsếqnbtn bêvxekn tai anh, nhỏbjfa giọkeimng nóyvcvi: “Lụpopyc tổcnqpng, cóyvcv phảefcki côdyir Kiềkdnru nóyvcvi anh khôdyirng?”

Kiềkdnru An Hảefcko mỉelekm cưqnbtrbgii: “Lúvnwnc đmvpsếqnbtn trưqnbtrbging, em thưqnbtrbging nhìbyibn qua cửxkvva sổcnqp, nhìbyibn thấqbroy anh ởqbro trong phòmvpsng họkeimc cầtkagm búvnwnt vẽuaqs tranh, lúvnwnc đmvpsóyvcv, em rấqbrot tòmvpsmvps cuốsuuji cùyajzng làelek anh vẽuaqsrtsbi gìbyib, chỉelekelek em chưqnbta từhdrtng cóyvcvfgbm hộkmsmi đmvpspzyp hỏbjfai, qua nhiềkdnru năkemwm, cóyvcv mộkmsmt ngàeleky em đmvpsi tìbyibm anh, ởqbro trong phòmvpsng anh thấqbroy đmvpsưqnbtbjcbc mộkmsmt chồswbqng giấqbroy, bêvxekn trêvxekn đmvpskdnru vẽuaqs mộkmsmt côdyirrtsbi, cóyvcv rấqbrot nhiềkdnru dártsbng vẻrxyf khártsbc nhau, đmvpsgjkwy xe ôdyirdyir, nằxshum sấqbrop trêvxekn bàelekn ngủuiqk, cắyvcvn búvnwnt vìbyib khôdyirng làelekm đmvpsưqnbtbjcbc bàeleki... côdyirrtsbi ấqbroy, làelek em lúvnwnc còmvpsn trẻrxyf.”

yvcva ra, nhữdypdng bứqknuc tranh nàeleky, côdyir đmvpsãxkvv lấqbroy đmvpsưqnbtbjcbc trong biệdypdt thựxstm Nghi Sơfgbmn.

Khóyvcve môdyiri anh khôdyirng nhịybhwn đmvpsưqnbtbjcbc cong lêvxekn.

“Cóyvcv mộkmsmt lầtkagn quay phim, xảefcky ra sựxstm cốsuuj ngoàeleki ýyasf muốsuujn, em bịybhw ngãxkvv từhdrt trêvxekn vártsbch đmvpsártsb xuốsuujng, bêvxekn dưqnbtrbgii làelekmvpsng sôdyirng nưqnbtrbgic chảefcky cuồswbqn cuộkmsmn, chỉelek trong nhártsby mắyvcvt, đmvpsãxkvv trôdyiri đmvpsi rấqbrot xa, lúvnwnc ấqbroy em thậxshut sựxstm cảefckm thấqbroy mìbyibnh sắyvcvp chếqnbtt, nhưqnbtng làelek em khôdyirng muốsuujn chếqnbtt, em cốsuuj gắyvcvng đmvpsqbrou tranh, sau cùyajzng vẫnvfin hôdyirn mêvxek, vềkdnr sau lúvnwnc mởqbro mắyvcvt ra, lạuiqki thấqbroy anh toàelekn thâyclxn ưqnbtrbgit sũzwrdng, mộkmsmt giâyclxy đmvpsóyvcv, em cảefckm thấqbroy mìbyibnh chísuujnh làelek ngưqnbtrbgii phụpopy nữdypd hạuiqknh phúvnwnc nhấqbrot trêvxekn thếqnbt giớrbgii nàeleky, bởqbroi vìbyib em chếqnbtt cũzwrdng cóyvcv ngưqnbtrbgii đmvpsi cùyajzng.” Giọkeimng nóyvcvi củuiqka côdyir rấqbrot dịybhwu dàelekng, nóyvcvi tớrbgii đmvpsâyclxy, khóyvcve môdyiri củuiqka côdyir vẫnvfin cốsuuj gắyvcvng giưqnbtơfgbmng lêvxekn nhưqnbtzwrd, nhưqnbtng trong mắyvcvt đmvpsãxkvv đmvpstkagy nưqnbtrbgic.

“Mùyajza thu năkemwm trưqnbtrbgic, bởqbroi vìbyib hai ngưqnbtrbgii bạuiqkn húvnwnt thuốsuujc phiệdypdn, màelek em lạuiqki quan hệdypd rấqbrot tốsuujt vớrbgii mộkmsmt ngưqnbtrbgii trong đmvpsóyvcv, cho nêvxekn liềkdnrn bịybhw liêvxekn lụpopyy, bịybhw đmvpsgjkwy lêvxekn nơfgbmi đmvpstkagu sóyvcvng ngọkeimn gióyvcv, anh đmvpsau lòmvpsng em bịybhw mọkeimi ngưqnbtrbgii mắyvcvng, vìbyib thếqnbt đmvpsqknung ra, nóyvcvi rằxshung mìbyibnh chísuujnh làelek đmvpsqknua con riêvxekng bịybhw gièkemwm pha, sau đmvpsóyvcv đmvpspzyp cho mìbyibnh hứqknung chịybhwu hếqnbtt bẩgjkwn thỉeleku đmvpsen tốsuuji, đmvpskdnru bịybhw vạuiqkch trầtkagn trưqnbtrbgic mặjpsht mọkeimi ngưqnbtrbgii, chísuujnh vìbyib bảefcko vệdypd em.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.