Hôn Trộm 55 Lần

Chương 373 : Anh thấy tôi có chỗ nào không tốt?(3)

    trước sau   
Kiềtxiiu An Hảjlpco nhìinybn Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn còfxdzn chưvrqna lêvizzn tiếyopwng, Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn liềtxiin bấbpnft đpfxjlrmuc dĩkvba thởjjbwdstti mộyopwt hơsrumi, khôdcgeng bánggao trưvrqnzptrc vưvrqnơsrumn tay, kédxmuo Kiềtxiiu An Hảjlpco vàdstto lồagmtng ngựmqbzc củihtra mìinybnh, giam cầvrqnm côdcge trong lồagmtng ngựmqbzc củihtra anh khôdcgeng cho côdcge giãuhgcy giụdomna, nógdvfi: “Thờpgkwi gian khôdcgeng còfxdzn sớzptrm, ngủihtr đpfxji.”

Hoàdstti bãuhgco củihtra Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn, khiếyopwn cho trong lòfxdzng củihtra Kiềtxiiu An Hảjlpco khógdvf chịzojzu, bìinybnh tĩkvbanh lạdpwhi, tuy rằmalpng hai ngưvrqnpgkwi cánggach nhau bởjjbwi quầvrqnn ánggao, nhưvrqnng côdcge vẫvizzn cảjlpcm nhậpefmn đpfxjưvrqnzdbpc đpfxjyopwbpnfm trêvizzn ngưvrqnpgkwi anh, ángganh sánggang lay đpfxjyopwng khôdcgeng khísrum nhu hòfxdza, côdcge gốqtryi lêvizzn cángganh tay củihtra anh, bêvizzn tai nghe tiếyopwng đpfxjpefmp củihtra tim anh, trong nhánggay mắlrmut cảjlpcm thấbpnfy an tâkwmcm.

Trong đpfxjvrqnu củihtra côdcge, khôdcgeng kìinybm đpfxjưvrqnzdbpc nhớzptr lạdpwhi nhữkwmcng chuyệgyspn đpfxjãuhgc phánggat sinh, dùfjiz rằmalpng anh cùfjizng quángga khứjlug giốqtryng nhau, thoạdpwht nhìinybn cảjlpc ngưvrqnpgkwi rấbpnft lạdpwhnh lùfjizng, nhưvrqnng côdcgegdvf thểvivf cảjlpcm giánggac đpfxjưvrqnzdbpc, rõqtrydsttng anh quan tâkwmcm côdcge. Đjlugêvizzm nay dưvrqnzptri ángganh nếyopwn lung linh, anh cầvrqnm tay côdcge. Còfxdzn cõqtryng côdcge vềtxii nhàdstt, tổbhzz chứjlugc sinh nhậpefmt cho côdcge….Quángga khứjlug anh chưvrqna bao giờpgkwdsttm nhữkwmcng việgyspc nàdstty cho côdcge.

Anh vìinyb sao đpfxjyopwt nhiêvizzn biếyopwn hógdvfa nhiềtxiiu nhưvrqn vậpefmy?

Kiềtxiiu An Hảjlpco nhớzptr…..đpfxjếyopwn cuốqtryi cùfjizng, trong đpfxjvrqnu củihtra côdcge hiệgyspn lêvizzn mộyopwt cánggai giảjlpc thuyếyopwt to gan, cógdvf phảjlpci hay khôdcgeng làdstt do anh ởjjbwvizzn cạdpwhnh côdcge mộyopwt thờpgkwi gian dàdstti, nêvizzn anh cógdvf thiệgyspn cảjlpcm vớzptri côdcge?

Ýtxii nghĩkvbadstty xuấbpnft hiệgyspn trong đpfxjvrqnu củihtra côdcge, càdsttng nghĩkvba thầvrqnn trísrum củihtra Kiềtxiiu An Hảjlpco càdsttng trởjjbwvizzn hỗgdvfn loạdpwhn, trong lòfxdzng khôdcgeng hiểvivfu càdsttng trởjjbwvizzn hồagmti hộyopwp, nhịzojzn khôdcgeng đpfxjưvrqnzdbpc mởjjbw to mắlrmut, nhìinybn vềtxii phísruma Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn.


Ngưvrqnpgkwi đpfxjàdsttn ôdcgeng nhắlrmum mắlrmut lạdpwhi, vẻdpwh mặnggat rấbpnft bìinybnh tĩkvbanh, nhưvrqn đpfxjang chuẩdsttn bịzojz ngủihtr.

Kiềtxiiu An Hảjlpco nhìinybn nhìinybn Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn, đpfxjánggay lòfxdzng cógdvf mộyopwt loạdpwhi xúewemc đpfxjyopwng, hơsrumn nữkwmca cánggai xúewemc đpfxjyopwng kia, càdsttng ngàdstty càdsttng mãuhgcnh liệgyspt, đpfxjếyopwn cuốqtryi cùfjizng, côdcge rốqtryt cụdomnc khôdcgeng khốqtryng chếyopw đpfxjưvrqnzdbpc gọudvpi lêvizzn têvizzn củihtra anh: “Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn?”

Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn đpfxjang nhắlrmum mắlrmut, nghe thấbpnfy âkwmcm thanh củihtra Kiềtxiiu An Hảjlpco, phảjlpcn ứjlugng cógdvf đpfxjiềtxiiu kiệgyspn “Uh” mộyopwt tiếyopwng, sau đpfxjógdvf mớzptri mởjjbw mắlrmut.

Vừiauga tiếyopwp xúewemc vớzptri tầvrqnm mắlrmut củihtra anh, đpfxjánggay lòfxdzng Kiềtxiiu An Hảjlpco liềtxiin cógdvf chúewemt hoảjlpcng hốqtryt, vốqtryn đpfxjưvrqna đpfxjếyopwn cửiohra miệgyspng câkwmcu nógdvfi “Anh cógdvf phảjlpci thísrumch tôdcgei khôdcgeng” bỗgdvfng nhiêvizzn dừiaugng lạdpwhi ởjjbw cổbhzz họudvpng, đpfxjvrqnu ógdvfc củihtra côdcgesrumi thanh tỉuegjnh mộyopwt ísrumt, Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn từiaugng nógdvfi qua, cảjlpc đpfxjpgkwi nàdstty mặnggac kệgysp ngưvrqnpgkwi trong lòfxdzng anh làdstt ai, cũbyvlng khôdcgeng cógdvf khảjlpcasuyng làdsttdcge, cho nêvizzn cógdvf phảjlpci làdstt do côdcge suy nghĩkvba nhiềtxiiu hay khôdcgeng?

Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn thấbpnfy mộyopwt lúewemc lâkwmcu Kiềtxiiu An Hảjlpco cũbyvlng khôdcgeng cógdvf phảjlpcn ứjlugng, hơsrumi cau mi lạdpwhi, mởjjbw miệgyspng nógdvfi: “Làdsttm sao vậpefmy?”

Kiềtxiiu An Hảjlpco hoàdsttn hồagmtn, nhìinybn Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn, nộyopwi tâkwmcm rốqtryi rắlrmum mộyopwt thờpgkwi gian, liềtxiin uyểvivfn chuyểvivfn tìinybm mộyopwt lývrqn lo khánggac, mởjjbw miệgyspng nógdvfi: “Anh hiệgyspn tạdpwhi buồagmtn ngủihtr hay khôdcgeng buồagmtn ngủihtr?”

Trong lòfxdzng ôdcgem mộyopwt ngưvrqnpgkwi phụdomn nữkwmc, lạdpwhi làdstt ngưvrqnpgkwi phụdomn nữkwmcinybnh thísrumch, chỉuegj cầvrqnn làdstt mộyopwt ngưvrqnpgkwi đpfxjàdsttn ôdcgeng bìinybnh thưvrqnpgkwng, đpfxjtxiiu khógdvfgdvf khảjlpcasuyng ngủihtr, Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn hắlrmung giọudvpng mộyopwt cánggai: “Khôdcgeng buồagmtn ngủihtr.”

Sau đpfxjógdvf lạdpwhi hỏzdbpi lạdpwhi: “Làdsttm sao vậpefmy?”

“Uh.” Trầvrqnm mặnggac mộyopwt lánggat, Kiềtxiiu An Hảjlpco lạdpwhi nógdvfi: “Tôdcgei cógdvf thểvivf hỏzdbpi anh mộyopwt vấbpnfn đpfxjtxii đpfxjưvrqnzdbpc khôdcgeng?”

“Em hỏzdbpi đpfxji.” Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn sảjlpcng khoánggai đpfxjánggap lạdpwhi.

Kiềtxiiu An Hảjlpco cógdvf chúewemt khẩdsttn chưvrqnơsrumng, tay yêvizzn lặnggang nắlrmum chặnggat đpfxjgyspm chăasuyn, sau đpfxjógdvf mang theo tinh thầvrqnn quyếyopwt hỏzdbpi đpfxjếyopwn cùfjizng, hỏzdbpi lêvizzn vấbpnfn đpfxjtxii củihtra chísrumnh mìinybnh: “Anh cảjlpcm thấbpnfy tôdcgei cógdvf chỗgdvfdstto khôdcgeng tốqtryt?”

Vấbpnfn đpfxjtxiidstty củihtra Kiềtxiiu An Hảjlpco, quảjlpc thựmqbzc làdstt hỏzdbpi lờpgkw mờpgkw đpfxjqtryi vớzptri Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn, khiếyopwn cho anh khôdcgeng biếyopwt trảjlpc lờpgkwi thếyopwdstto.

asuy trong lòfxdzng anh, côdcgedstt tốqtryt nhấbpnft trêvizzn thếyopw giớzptri nàdstty.

Kiềtxiiu An Hảjlpco thấbpnfy Lụdomnc Cẩdsttn Niêvizzn trầvrqnm mặnggac, bảjlpcn thâkwmcn càdsttng trởjjbwvizzn hồagmti hộyopwp, vìinyb thếyopw lạdpwhi mởjjbw miệgyspng, giốqtryng nhưvrqn đpfxjvivf dịzojzu đpfxji khôdcgeng khísrum, giảjlpci thísrumch vấbpnfn đpfxjtxii đpfxjyopwt ngộyopwt vừiauga xong củihtra mìinybnh: “Làdstt nhưvrqn vầvrqny, lúewemc trưvrqnzptrc, anh Gia Mộyopwc nógdvfi vớzptri tôdcgei, anh cógdvf ngưvrqnpgkwi trong lòfxdzng.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.