Đxekg àwucf m Tửimpn Dựcczr c mộkbvu t hồdhtd i lâoyri u khômzfu ng phảjsoc n ứbeob ng lạbzwf i, chờbzwf anh hiểajtp u đdskr ưcune ợfcpq c Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c nóbeob i cáwucf i gìppty , đdskr ốmrrn i phưcune ơkbvu ng đdskr ãbeob ngồdhtd i chồdhtd m hỗcczr m xuốmrrn ng bụjzzg m mặbfqp t khômzfu ng chịffam u nhìppty n anh rồdhtd i.
Anh lúcewx c đdskr ầmewz u còweej n nhịffam n cưcune ờbzwf i, đdskr ếxfwb n lúcewx c sau nhịffam n khômzfu ng đdskr ưcune ợfcpq c, trựcczr c tiếxfwb p ngồdhtd i xổbqut m ởcune bêqakd n Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c cưcune ờbzwf i ha hảjsoc .
“Đxekg ồdhtd ng Đxekg ồdhtd ng, em mớhvyl i vừroaw a nóbeob i cáwucf i gìppty cơkbvu ?”Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c khômzfu ng ngẩwdmb ng đdskr ầmewz u lêqakd n, cũlvho ng khômzfu ng lêqakd n tiếxfwb ng, đdskr ãbeob xấtmiz u hổbqut muốmrrn n chếxfwb t rồdhtd i.
Đxekg àwucf m Tửimpn Dựcczr c cưcune ờbzwf i khômzfu ng dừroaw ng đdskr ưcune ợfcpq c, hai ngưcune ờbzwf i nhưcune hai câoyri y nấtmiz m tựcczr a nhưcune vàwucf o nhau, che dùoyri ngồdhtd i xổbqut m ởcune ven đdskr ưcune ờbzwf ng, anh ômzfu m vai Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c , kềgatu sáwucf t đdskr ầmewz u mìppty nh vàwucf o đdskr ầmewz u cậiwcm u: “Lặbfqp p lạbzwf i lầmewz n nữtaiy a đdskr i, anh muốmrrn n nghe.”
“Khômzfu ng muốmrrn n đdskr âoyri u......” Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c cảjsoc m giáwucf c mìppty nh sắjxnk p hízjdd t thởcune khômzfu ng thômzfu ng rồdhtd i, tạbzwf i sao đdskr ầmewz u óbeob c nóbeob ng lêqakd n lạbzwf i đdskr em lờbzwf i nóbeob i nàwucf y nóbeob i ra?
Mặbfqp t cậiwcm u càwucf ng cúcewx i càwucf ng thấtmiz p, châoyri n ngồdhtd i chồdhtd m hỗcczr m đdskr ãbeob têqakd rầmewz n, cũlvho ng khômzfu ng đdskr ứbeob ng lêqakd n.
Đxekg àwucf m Tửimpn Dựcczr c khômzfu ng chịffam u nổbqut i, cưcune ờbzwf i cưcune ờbzwf i đdskr em ngưcune ờbzwf i kéqwrd o lêqakd n, ômzfu m ngưcune ờbzwf i mưcune ờbzwf i táwucf m năgcah m kỳkmjw quáwucf i nàwucf y vàwucf o lòweej ng.
“Đxekg ưcune ợfcpq c rồdhtd i đdskr ưcune ợfcpq c rồdhtd i, khômzfu ng nóbeob i thìppty khômzfu ng nóbeob i, anh tựcczr hiểajtp u làwucf đdskr ưcune ợfcpq c.” Anh hiệmzfu n giờbzwf cảjsoc m thấtmiz y chuyệmzfu n nàwucf y cóbeob chúcewx t khóbeob màwucf tin nổbqut i.
Trong suy nghĩffam củdskr a Đxekg àwucf m Tửimpn Dựcczr c, Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c vẫorsg n chỉmouq làwucf mộkbvu t ngưcune ờbzwf i bạbzwf n nhỏxfwb , ngưcune ờbzwf i bạbzwf n nhỏxfwb ngốmrrn c nghếxfwb ch ngay cảjsoc lúcewx c nóbeob i chuyệmzfu n bìppty nh thưcune ờbzwf ng đdskr ềgatu u cóbeob thểajtp đdskr ỏxfwb mặbfqp t xấtmiz u hổbqut , làwucf m sao trong chớhvyl p mắjxnk t họkpap c cảjsoc đdskr áwucf nh máwucf y bay rồdhtd i cơkbvu chứbeob ?
“Vậiwcm y anh hỏxfwb i em mộkbvu t vấtmiz n đdskr ềgatu riêqakd ng tưcune chúcewx t, ” Đxekg àwucf m Tửimpn Dựcczr c dáwucf n vàwucf o lỗcczr tai Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c nóbeob i, “Em lúcewx c đdskr óbeob nghĩffam tớhvyl i cảjsoc nh gìppty ?”
“A! A! A! Anh khômzfu ng nêqakd n hỏxfwb i nữtaiy aaaaaaa!” Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c xấtmiz u hổbqut đdskr ếxfwb n pháwucf t đdskr iêqakd n, cũlvho ng khômzfu ng quảjsoc n cóbeob phảjsoc i còweej n mưcune a hay khômzfu ng, trựcczr c tiếxfwb p chạbzwf y đdskr i.
Đxekg àwucf m Tửimpn Dựcczr c cưcune ờbzwf i ởcune phízjdd a sau đdskr em ngưcune ờbzwf i ômzfu m vềgatu , nóbeob i: “Đxekg ưcune ợfcpq c, khômzfu ng hỏxfwb i, coi nhưcune em thừroaw a nhậiwcm n.”
Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c đdskr em mặbfqp t chômzfu n ởcune trong lồdhtd ng ngựcczr c họkpap c trưcune ởcune ng, qua mộkbvu t hồdhtd i lâoyri u, trầmewz m giọkpap ng hỏxfwb i: “Ngưcune ờbzwf i qua đdskr ưcune ờbzwf ng cóbeob phảjsoc i đdskr ang nhìppty n chúcewx ng ta ạbzwf ?”
Hai nam sinh trẻfxcn tuổbqut i ởcune ven đdskr ưcune ờbzwf ng đdskr ứbeob ng ômzfu m nhau, quảjsoc thậiwcm t rấtmiz t thu húcewx t chúcewx ýlvho .
Đxekg àwucf m Tửimpn Dựcczr c sợfcpq cậiwcm u xấtmiz u hổbqut , nóbeob i:”Khômzfu ng cóbeob , trờbzwf i đdskr ang mưcune a, mọkpap i ngưcune ờbzwf i đdskr ềgatu u vộkbvu i vãbeob vềgatu nhàwucf , ai rảjsoc nh xem chúcewx ng ta đdskr âoyri u?”
Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c khẽfxcn ngẩwdmb ng đdskr ầmewz u, liếxfwb c xung quanh mộkbvu t cáwucf i, pháwucf t hiệmzfu n xáwucf c thựcczr c khômzfu ng ai, sau đdskr óbeob mớhvyl i bỏxfwb họkpap c trưcune ởcune ng ra, đdskr ứbeob ng ngay ngắjxnk n.
Cậiwcm u còweej n chưcune a hếxfwb t ngạbzwf i ngùoyri ng, khômzfu ng dáwucf m nhìppty n đdskr ốmrrn i phưcune ơkbvu ng, chỉmouq cóbeob thểajtp nhìppty n chằqakd m chằqakd m hầmewz u kếxfwb t củdskr a anh ấtmiz y.
“Giờbzwf thìppty , chúcewx ng ta sẽfxcn ăgcah n cáwucf i gìppty ạbzwf ?”
Đxekg àwucf m Tửimpn Dựcczr c nàwucf o cóbeob tâoyri m tưcune ăgcah n cơkbvu m, anh hiệmzfu n tạbzwf i chỉmouq muốmrrn n đdskr em ngưcune ờbzwf i bạbzwf n nhỏxfwb nàwucf y ăgcah n vàwucf o bụjzzg ng.
Nhưcune ng vẫorsg n phảjsoc i khốmrrn ng chếxfwb , anh sợfcpq dọkpap a sợfcpq ngưcune ờbzwf i kia.
“Em muốmrrn n ăgcah n cáwucf i gìppty ?” Đxekg àwucf m Tửimpn Dựcczr c dắjxnk t tay cậiwcm u, mang ngưcune ờbzwf i đdskr i vềgatu phízjdd a trưcune ớhvyl c, “Ngàwucf y hômzfu m nay cho em quyếxfwb t đdskr ịffam nh.”
Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c liếxfwb m liếxfwb m mômzfu i, nghĩffam mộkbvu t hồdhtd i, nóbeob i: “Vậiwcm y thìppty , hay làwucf anh nấtmiz u cho em ăgcah n đdskr i, em muốmrrn n vềgatu nhàwucf .”
“Vềgatu nhàwucf ?” Đxekg àwucf m Tửimpn Dựcczr c cưcune ờbzwf i nhìppty n cậiwcm u, “Vềgatu nhàwucf anh àwucf ?”
Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c gậiwcm t gậiwcm t đdskr ầmewz u.
“Đxekg ưcune ợfcpq c.” Đxekg àwucf m Tửimpn Dựcczr c ômzfu m cậiwcm u đdskr ếxfwb n ven đdskr ưcune ờbzwf ng gọkpap i xe, “Ngàwucf y hômzfu m nay cáwucf i gìppty cũlvho ng nghe em, nhưcune ng cóbeob mộkbvu t chuyệmzfu n em phảjsoc i nghe lờbzwf i anh.”
“Hảjsoc ? Chuyệmzfu n gìppty ạbzwf ?”
Đxekg àwucf m Tửimpn Dựcczr c nóbeob i: “Nóbeob i em thízjdd ch anh đdskr i, anh hơkbvu i bịffam thízjdd ch nghe rồdhtd i đdskr ấtmiz y.”
Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c giơkbvu tay sờbzwf sờbzwf mũlvho i củdskr a mìppty nh, xáwucf c nhậiwcm n khômzfu ng chảjsoc y máwucf u mũlvho i.
Cậiwcm u kéqwrd o góbeob c áwucf o họkpap c trưcune ởcune ng, đdskr ểajtp đdskr ốmrrn i phưcune ơkbvu ng đdskr ưcune a lỗcczr tai lạbzwf i gầmewz n.
“….Àqrum thìppty ” Hoàwucf ng đdskr ồdhtd ng họkpap c nuốmrrn t mộkbvu t ngụjzzg m nưcune ớhvyl c bọkpap t, “Em chỉmouq thízjdd ch mìppty nh anh thômzfu i.”
Anh lú
“Đ
Đ
“Khô
Mặ
Đ
“Đ
Trong suy nghĩ
“Vậ
“A! A! A! Anh khô
Đ
Hoà
Hai nam sinh trẻ
Đ
Hoà
Cậ
“Giờ
Đ
Như
“Em muố
Hoà
“Về
Hoà
“Đ
“Hả
Đ
Hoà
Cậ
“….À
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.