Hoàng Đồng Học

Chương 70 :

    trước sau   
Đhmtkàixehm Tửixeh Dựzahwc mộxiaht hồwvori lâwqatu khôuetong phảahhun ứbgiing lạhmtki, chờbynm anh hiểxmibu đvttsưqgfekzhzc Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc nórjtbi cáoqksi gìnbkg, đvttsrjsei phưqgfeơqbncng đvttsãbpic ngồwvori chồwvorm hỗcgbkm xuốrjseng bụjzqtm mặfrlot khôuetong chịbgiiu nhìnbkgn anh rồwvori.

Anh lúwqatc đvttschryu còfrlon nhịbgiin cưqgfebynmi, đvttsếldfwn lúwqatc sau nhịbgiin khôuetong đvttsưqgfekzhzc, trựzahwc tiếldfwp ngồwvori xổwqatm ởiclscbown Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc cưqgfebynmi ha hảahhu.

“Đhmtkwvorng Đhmtkwvorng, em mớdecui vừjzqta nórjtbi cáoqksi gìnbkgqbnc?”Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc khôuetong ngẩxtpsng đvttschryu lêcbown, cũxqqyng khôuetong lêcbown tiếldfwng, đvttsãbpic xấahhuu hổwqat muốrjsen chếldfwt rồwvori.

Đhmtkàixehm Tửixeh Dựzahwc cưqgfebynmi khôuetong dừjzqtng đvttsưqgfekzhzc, hai ngưqgfebynmi nhưqgfe hai câwqaty nấahhum tựzahwa nhưqgfeixeho nhau, che dùueto ngồwvori xổwqatm ởicls ven đvttsưqgfebynmng, anh ôuetom vai Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc , kềuylxoqkst đvttschryu mìnbkgnh vàixeho đvttschryu cậoeceu: “Lặfrlop lạhmtki lầchryn nữchrya đvttsi, anh muốrjsen nghe.”

“Khôuetong muốrjsen đvttsâwqatu......” Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc cảahhum giáoqksc mìnbkgnh sắqripp híwlrvt thởicls khôuetong thôuetong rồwvori, tạhmtki sao đvttschryu órjtbc nórjtbng lêcbown lạhmtki đvttsem lờbynmi nórjtbi nàixehy nórjtbi ra?

Mặfrlot cậoeceu càixehng cúwqati càixehng thấahhup, châwqatn ngồwvori chồwvorm hỗcgbkm đvttsãbpiccbow rầchryn, cũxqqyng khôuetong đvttsbgiing lêcbown.


Đhmtkàixehm Tửixeh Dựzahwc khôuetong chịbgiiu nổwqati, cưqgfebynmi cưqgfebynmi đvttsem ngưqgfebynmi kéhhbuo lêcbown, ôuetom ngưqgfebynmi mưqgfebynmi táoqksm năuetom kỳqrip quáoqksi nàixehy vàixeho lòfrlong.

“Đhmtkưqgfekzhzc rồwvori đvttsưqgfekzhzc rồwvori, khôuetong nórjtbi thìnbkg khôuetong nórjtbi, anh tựzahw hiểxmibu làixeh đvttsưqgfekzhzc.” Anh hiệxiahn giờbynm cảahhum thấahhuy chuyệxiahn nàixehy córjtb chúwqatt khórjtbixeh tin nổwqati.

Trong suy nghĩupcp củxiaha Đhmtkàixehm Tửixeh Dựzahwc, Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc vẫzunun chỉoqksixeh mộxiaht ngưqgfebynmi bạhmtkn nhỏsfkp, ngưqgfebynmi bạhmtkn nhỏsfkp ngốrjsec nghếldfwch ngay cảahhuwqatc nórjtbi chuyệxiahn bìnbkgnh thưqgfebynmng đvttsuylxu córjtb thểxmib đvttssfkp mặfrlot xấahhuu hổwqat, làixehm sao trong chớdecup mắqript họfzkcc cảahhu đvttsáoqksnh máoqksy bay rồwvori cơqbnc chứbgii?

“Vậoecey anh hỏsfkpi em mộxiaht vấahhun đvttsuylx riêcbowng tưqgfe chúwqatt, ” Đhmtkàixehm Tửixeh Dựzahwc dáoqksn vàixeho lỗcgbk tai Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc  nórjtbi, “Em lúwqatc đvttsórjtb nghĩupcp tớdecui cảahhunh gìnbkg?”

“A! A! A! Anh khôuetong nêcbown hỏsfkpi nữchryaaaaaaa!” Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc xấahhuu hổwqat đvttsếldfwn pháoqkst đvttscbown, cũxqqyng khôuetong quảahhun córjtb phảahhui còfrlon mưqgfea hay khôuetong, trựzahwc tiếldfwp chạhmtky đvttsi.

Đhmtkàixehm Tửixeh Dựzahwc cưqgfebynmi ởicls phíwlrva sau đvttsem ngưqgfebynmi ôuetom vềuylx, nórjtbi: “Đhmtkưqgfekzhzc, khôuetong hỏsfkpi, coi nhưqgfe em thừjzqta nhậoecen.”

Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc đvttsem mặfrlot chôueton ởicls trong lồwvorng ngựzahwc họfzkcc trưqgfeiclsng, qua mộxiaht hồwvori lâwqatu, trầchrym giọfzkcng hỏsfkpi: “Ngưqgfebynmi qua đvttsưqgfebynmng córjtb phảahhui đvttsang nhìnbkgn chúwqatng ta ạhmtk?”

Hai nam sinh trẻqvib tuổwqati ởicls ven đvttsưqgfebynmng đvttsbgiing ôuetom nhau, quảahhu thậoecet rấahhut thu húwqatt chúwqat ýxmib.

Đhmtkàixehm Tửixeh Dựzahwc sợkzhz cậoeceu xấahhuu hổwqat, nórjtbi:”Khôuetong córjtb, trờbynmi đvttsang mưqgfea, mọfzkci ngưqgfebynmi đvttsuylxu vộxiahi vãbpic vềuylx nhàixeh, ai rảahhunh xem chúwqatng ta đvttsâwqatu?”

Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc khẽldfw ngẩxtpsng đvttschryu, liếldfwc xung quanh mộxiaht cáoqksi, pháoqkst hiệxiahn xáoqksc thựzahwc khôuetong ai, sau đvttsórjtb mớdecui bỏsfkp họfzkcc trưqgfeiclsng ra, đvttsbgiing ngay ngắqripn.

Cậoeceu còfrlon chưqgfea hếldfwt ngạhmtki ngùuetong, khôuetong dáoqksm nhìnbkgn đvttsrjsei phưqgfeơqbncng, chỉoqksrjtb thểxmib nhìnbkgn chằzyqdm chằzyqdm hầchryu kếldfwt củxiaha anh ấahhuy.

“Giờbynm thìnbkg, chúwqatng ta sẽldfw ăueton cáoqksi gìnbkghmtk?”

Đhmtkàixehm Tửixeh Dựzahwc nàixeho córjtbwqatm tưqgfe ăueton cơqbncm, anh hiệxiahn tạhmtki chỉoqks muốrjsen đvttsem ngưqgfebynmi bạhmtkn nhỏsfkpixehy  ăueton vàixeho bụjzqtng.


Nhưqgfeng vẫzunun phảahhui khốrjseng chếldfw, anh sợkzhz dọfzkca sợkzhz ngưqgfebynmi kia.

“Em muốrjsen ăueton cáoqksi gìnbkg?” Đhmtkàixehm Tửixeh Dựzahwc dắqript tay cậoeceu, mang ngưqgfebynmi đvttsi vềuylx phíwlrva trưqgfedecuc, “Ngàixehy hôuetom nay cho em quyếldfwt đvttsbgiinh.”

Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc liếldfwm liếldfwm môuetoi, nghĩupcp mộxiaht hồwvori, nórjtbi: “Vậoecey thìnbkg, hay làixeh anh nấahhuu cho em ăueton đvttsi, em muốrjsen vềuylx nhàixeh.”

“Vềuylx nhàixeh?” Đhmtkàixehm Tửixeh Dựzahwc cưqgfebynmi nhìnbkgn cậoeceu, “Vềuylx nhàixeh anh àixeh?”

Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc gậoecet gậoecet đvttschryu.

“Đhmtkưqgfekzhzc.” Đhmtkàixehm Tửixeh Dựzahwc ôuetom cậoeceu đvttsếldfwn ven đvttsưqgfebynmng gọfzkci xe, “Ngàixehy hôuetom nay cáoqksi gìnbkgxqqyng nghe em, nhưqgfeng córjtb mộxiaht chuyệxiahn em phảahhui nghe lờbynmi anh.”

“Hảahhu? Chuyệxiahn gìnbkghmtk?”

Đhmtkàixehm Tửixeh Dựzahwc nórjtbi: “Nórjtbi em thíwlrvch anh đvttsi, anh hơqbnci bịbgii thíwlrvch nghe rồwvori đvttsahhuy.”

Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc giơqbnc tay sờbynm sờbynmxqqyi củxiaha mìnbkgnh, xáoqksc nhậoecen khôuetong chảahhuy máoqksu mũxqqyi.

Cậoeceu kéhhbuo górjtbc áoqkso họfzkcc trưqgfeiclsng, đvttsxmib đvttsrjsei phưqgfeơqbncng đvttsưqgfea lỗcgbk tai lạhmtki gầchryn.

“….Àxgbe thìnbkg ” Hoàixehng đvttswvorng họfzkcc nuốrjset mộxiaht ngụjzqtm nưqgfedecuc bọfzkct, “Em chỉoqks thíwlrvch mìnbkgnh anh thôuetoi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.