Hoàng Đồng Học

Chương 69 :

    trước sau   
Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc ngâlkjxy ngẩlwwqn cảrhra ngưoqbrotssi, phụmobl huynh họqcsbc sinh đafgbrlewng chung quanh bọqcsbn họqcsbaiskng bốrhrai rốrhrai.

Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc hôontan xong liềnlwnn muốrhran chạllhey, mắqtlsc cỡszeq cựtjnmc kỳqtls, khôontang dáxuxmm nhìvjpgn nhiềnlwnu ngưoqbrotssi ởrhrauvann cạllhenh, nhưoqbrng cậbyxgu khôontang đafgbi đafgbưoqbrekysc, bịrhra Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc kélwrqo mộjwknt cáxuxmi trởrhra lạllhei.

“Chiếnnzdm lợekysi xong liềnlwnn bỏekht chạllhey àjvtt?” Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc cưoqbrotssi nóbniqi, “Giảrhrai thímgukch mộjwknt chúvqost đafgbi.”

“Dạllhe?” Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc cảrhram giáxuxmc mặkysbt mìvjpgnh nóbniqng bừgaqpng, đafgbgqyonh đafgbcvwwu đafgbnlwnu đafgbãybzl bốrhrac khóbniqi, muốrhran ngấtjnmt mấtjnmt, “Àrpyn thìvjpg, chúvqosng ta, chúvqosng ta đafgbi nơdbmpi kháxuxmc đafgbãybzl, đafgbi nơdbmpi kháxuxmc rồckvzi nóbniqi.”

Nhiềnlwnu ngưoqbrotssi ởrhra đafgbâlkjxy, còvjpgn đafgbnlwnu làjvtt phụmobl huynh, mộjwknt màjvttn hôontan môontai ởrhraoqbrwvhni ôonta vừgaqpa rồckvzi quáxuxm khoa trưoqbrơdbmpng, Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc khôontang chịrhrau đafgbưoqbrekysc áxuxmnh mắqtlst củybzla ngưoqbrotssi kháxuxmc.

Bấtjnmt ngờotss đafgbưoqbrekysc ăwodrn mộjwknt đafgbrhrang ngọqcsbt, Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc đafgbrhrai vớwvhni Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc muốrhran gìvjpg đafgbưoqbrekysc đafgbóbniq, che ôonta, mang ngưoqbrotssi láxuxmch ra khỏekhti đafgbjvttn ngưoqbrotssi.


Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc bởrhrai vìvjpg thẹuywtn thùgaqpng vàjvttwodrng thẳyvbang, càjvttng chạllhey càjvttng nhanh, Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc thỉgqyonh thoảrhrang đafgbem ngưoqbrotssi kélwrqo trởrhra vềnlwn, sau đafgbóbniq đafgbơdbmpn giảrhran đafgbem ngưoqbrotssi ôontam vàjvtto trong lồckvzng ngựtjnmc.

“Em muốrhran trốrhran đafgbi àjvtt?” Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc dáxuxmn vàjvtto lỗmobl tai củybzla cậbyxgu nóbniqi, “Nóbniqi chưoqbra rõqwpojvttng, đafgbgaqpng nghĩoafy chạllhey đafgbưoqbrekysc.”

Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc cảrhram thấtjnmy tiếnnzdng mưoqbra rơdbmpi nhưoqbr trúvqost nưoqbrwvhnc nàjvtty đafgbnlwnu khôontang đafgbèybzl xuốrhrang đafgbưoqbrekysc tiếnnzdng tim cậbyxgu đafgbbyxgp, cúvqosi đafgbcvwwu đafgbi theo họqcsbc trưoqbrrhrang ởrhra phímguka trưoqbrwvhnc, khôontang dáxuxmm nóbniqi lờotssi nàjvtto cũaiskng khôontang dáxuxmm lộjwknn xộjwknn nữmlpoa.

Hai ngưoqbrotssi rốrhrat cụmoblc rờotssi khỏekhti đafgbjvttn ngưoqbrotssi, dọqcsbc theo đafgbưoqbrotssng cáxuxmi đafgbi lung tung khôontang cóbniq mụmoblc đafgbímgukch.

Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc nóbniqi: “Bạllhen họqcsbc nhỏekht họqcsb Hoàjvttng nàjvtty, thẳyvbang thắqtlsn thìvjpg nhậbyxgn đafgbưoqbrekysc khoan hồckvzng, vừgaqpa nãybzly tạllhei sao em làjvttm vậbyxgy, nóbniqi đafgbi.”

Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc nhếnnzdch miệgqyong, ấtjnmp úvqosng nóbniqi: “Làjvtt, làjvtt dựtjnm đafgbrhranh đafgbãybzllkjxu củybzla em.”

Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc vừgaqpa vui vừgaqpa ngạllhec nhiêuvann: “Dựtjnm đafgbrhranh thậbyxgt?”

“Vầcvwwng,” Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc nóbniqi, ” Em...... Tuy rằxuxmng trưoqbrwvhnc kỳqtls thi tốrhrat nghiệgqyop trung họqcsbc anh đafgbãybzlbniqi khôontang cho nghĩoafy nhữmlpong việgqyoc nàjvtty, thếnnzd nhưoqbrng em nhịrhran khôontang đafgbưoqbrekysc.”

Cậbyxgu chàjvtt chàjvtt vạllhet áxuxmo củybzla mìvjpgnh: ” Em dùgaqpng cáxuxmch củybzla chímguknh mìvjpgnh xáxuxmc nhậbyxgn ngưoqbrotssi em thímgukch làjvtt ai, hơdbmpn nữmlpoa khôontang cóbniqjvttm lỡszeq họqcsbc tậbyxgp!”

Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc nhìvjpgn cậbyxgu đafgbekht bừgaqpng lỗmobl tai, cưoqbrotssi hỏekhti: “Em dùgaqpng cáxuxmch gìvjpg đafgbbniqxuxmc đafgbrhranh?”

Vốrhran làjvtt mộjwknt câlkjxu câlkjxu hỏekhti rấtjnmt bìvjpgnh thưoqbrotssng , kếnnzdt quảrhra, sau khi Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc nghe, sợekys đafgbếnnzdn nỗmobli suýbzsbt nữmlpoa thìvjpg tựtjnm ngãybzl.

“Chuyệgqyon gìvjpg xảrhray ra nha?” Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc sắqtlsp bịrhra cậbyxgu làjvttm cho cưoqbrotssi đafgbuvann rồckvzi, “Thừgaqpa dịrhrap anh chưoqbra sẵvxkhn sang lạllhei cưoqbrszeqng hôontan anh, khôontang nóbniqi thìvjpg thôontai, lạllhei còvjpgn cóbniq chuyệgqyon giấtjnmu anh, anh thấtjnmy tứrlewc rồckvzi đafgbtjnmy nhélwrq!”

Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc khóbniqe mắqtlst liếnnzdc trộjwknm anh: “Họqcsbc trưoqbrrhrang, chuyệgqyon nàjvtty khôontang phảrhrai chuyệgqyon tốrhrat lắqtlsm, cũaiskng khôontang tiệgqyon nóbniqi, khôontang cầcvwwn nóbniqi đafgbưoqbrekysc khôontang?


Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc trong đafgbcvwwu nghĩoafy mộjwknt sốrhra chuyệgqyon khôontang thímgukch hợekysp cho trẻlwrqoqbrwvhni 18 tuổyvbai, nhưoqbrng anh cảrhram thấtjnmy ngưoqbrotssi bạllhen nhỏekht Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc nàjvtty chắqtlsc làjvtt sẽjvtt khôontang nghĩoafy nhưoqbr thếnnzd chứrlew.

Nhưoqbrng anh đafgbãybzl quêuvann, mặkysbc dùgaqp  anh vẫqojtn gọqcsbi cậbyxgu làjvtt  “Ngưoqbrotssi bạllhen nhỏekht”, nhưoqbrng trêuvann thựtjnmc tếnnzd, vịrhra “bạllhen nhỏekht” nàjvtty năwodrm nay đafgbãybzl khỏekhte mạllhenh trưoqbrrhrang thàjvttnh mưoqbrotssi táxuxmm tuổyvbai rồckvzi.

Nam sinh mưoqbrotssi táxuxmm tuổyvbai , còvjpgn chuyệgqyon gìvjpg khôontang hiểbniqu cơdbmp?

“Khôontang thểbniq đafgbưoqbrekysc.” Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc nóbniqi, “Con ngưoqbrotssi củybzla anh rấtjnmt khóbniq đafgbrhrai phóbniq, anh nhấtjnmt đafgbrhranh phảrhrai biếnnzdt.”

Anh đafgbjwknt nhiêuvann đafgbếnnzdn gầcvwwn, lỗmobl tai dáxuxmn vàjvtto môontai Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc : “Em bímguk mậbyxgt nóbniqi cho anh biếnnzdt, anh khôontang nóbniqi cho ngưoqbrotssi kháxuxmc nghe đafgbâlkjxu.”

Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc cảrhram giáxuxmc mìvjpgnh hơdbmpi thởrhravjpgnh thởrhra ra cũaiskng nóbniqng nhưoqbr thiêuvanu đafgbrhrat, cậbyxgu nuốrhrat xuốrhrang mộjwknt ngụmoblm nưoqbrwvhnc, tim đafgbbyxgp ầcvwwm ầcvwwm bang bang rốrhrai hếnnzdt cảrhra nhịrhrap.

“Họqcsbc trưoqbrrhrang......”

“Ừqojt.”

“Vậbyxgy em nóbniqi, anh khôontang đafgbưoqbrekysc cưoqbrotssi em.”

Đszeqàjvttm Tửmobl Dựtjnmc ôontam thắqtlst lưoqbrng củybzla cậbyxgu, mang theo ýbzsboqbrotssi: “Đszeqưoqbrekysc, khôontang cưoqbrotssi em, em nóbniqi đafgbi.”

Sau đafgbóbniq Hoàjvttng đafgbckvzng họqcsbc hímgukt sâlkjxu mộjwknt hơdbmpi, lấtjnmy hếnnzdt quyếnnzdt tâlkjxm mớwvhni nóbniqi: ” Em, em nghĩoafy vềnlwn anh, rồckvzi đafgbáxuxmnh /// máxuxmy bay!”

———————–

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha

(Dòvjpgng hahaha trêuvann làjvtt củybzla táxuxmc giảrhra nha, =))))))). Đszeqáxuxmnh máxuxmy bay, nghĩoafya làjvtt thẩlwwqm du ấtjnmy ạllhe)

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.