Hoàng Đồng Học

Chương 63 :

    trước sau   
Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc đtffwrusbng ởvpfy cửcwxha, cưzdmsxzkci hỏtbmbi: “Đobwmang cóhogv chuyệhogvn gìtjvd àkqbo?”

Hạbavm Đobwmvyauch đtffwioogt nhiênpkvn quay lạbavmi, nhìtjvdn anh khôzdmsng nóhogvi ra lờxzkci.

“Hoàkqbong Đobwmaqztng cóhogvvpfy đtffwâkfwgy khôzdmsng?” Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc chưzdmsa đtffwi vàkqboo trong phòbkzdng họwdwec, nóhogvi, “Khôzdmsng cóhogvvpfy đtffwâkfwgy àkqbo?”

“Cóhogv!” Mộioogt ngưzdmsxzkci nữbgyh sinh chỉescg chỉescg Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec mặmyrlt mờxzkc mịvyaut vẫzmbmn ngồaqzti ởvpfy trênpkvn đtffwdhfft nóhogvi, “Nơbkzdi nàkqboy ạbavm!”

Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc đtffwrusbng dựfzzza vàkqboo cửcwxha, nóhogvi: “Đobwmaqztng Đobwmaqztng, em làkqbom gìtjvd đtffwdhffy? Anh củrwgaa em trởvpfy vềyulo em cũmbkcng khôzdmsng hỏtbmbi thătwemm àkqbo.”

Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec vịvyaun cáugcci ghếedar đtffwrusbng lênpkvn, lúugstc nhìtjvdn thấdhffy họwdwec trưzdmsvpfyng, cậescgu hơbkzdi bốuhobi rốuhobi.


“Đobwmâkfwgy làkqbokqbom sao vậescgy?” Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc nhìtjvdn cậescgu hỏtbmbi, “Ai bắndqct nạbavmt em?”

Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec đtffwjuomy bạbavmn cùbkzdng bàkqbon ra, khôzdmsng lênpkvn tiếedarng, đtffwi ra ngoàkqboi.

Cậescgu đtffwrusbng ởvpfy trưzdmsyuloc mặmyrlt họwdwec trưzdmsvpfyng, đtffwèbavmzdmsyuloc mắndqct xuốuhobng nóhogvi: ” Sao anh trởvpfy vềyulo rồaqzti?”

Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc vẫzmbmn làkqbo nhưzdmsmbkc, giơbkzd tay sờxzkc sờxzkchogvc củrwgaa cậescgu nóhogvi: “Đobwmkrici láugcct nữbgyha cóhogv thểieup xin nghỉescg hay khôzdmsng? Mờxzkci em đtffwi ătwemn cơbkzdm.”

Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec xin nghỉescg, Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc đtffwóhogvng giảujsm phụchjt huynh cậescgu gọwdwei đtffwiệhogvn cho thầnyedy.

Hai ngưzdmsxzkci đtffwi ra khỏtbmbi trưzdmsxzkcng họwdwec, dọwdwec cảujsm đtffwưzdmsxzkcng đtffwi Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec đtffwyulou cúugsti đtffwnyedu khôzdmsng lênpkvn tiếedarng.

“Nhưzdms thếedarkqboy làkqbo sao?” Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc cưzdmsxzkci nóhogvi, “Gặmyrlp anh khôzdmsng vui àkqbo?”

Bọwdwen họwdwe đtffwrusbng ởvpfy cổjehong trưzdmsxzkcng, Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec cúugsti đtffwnyedu rấdhfft thấdhffp.

“Tủrwgai thâkfwgn àkqbo?” Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc hơbkzdi nghiênpkvng ngưzdmsxzkci nhìtjvdn cậescgu.

Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec nóhogvi: “Họwdwec trưzdmsvpfyng em xin lỗwltji.”

“Hảujsm?”

“Em làkqbo đtffwaqztzdms dụchjtng.” Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec nóhogvi, “Vôzdms dụchjtng rồaqzti lạbavmi còbkzdn tham lam.”

Cậescgu giơbkzd tay lau lau nưzdmsyuloc mắndqct: “Mẹieup củrwgaa em nóhogvi đtffwúugstng, em khôzdmsng xứrusbng đtffwưzdmskricc ngưzdmsxzkci kháugccc thízdbdch.”


Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc nhízdbdu nhízdbdu màkqboy: “Em đtffwhogvng nghe bàkqbodhffy.”

Anh késduyo tay Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec:” Đobwmbavmi Hoàkqbong nhàkqbo anh dạbavmo nàkqboy thếedarkqboo? Vẫzmbmn còbkzdn bésduyo nhưzdms vậescgy sao?”

Anh vẫzmbmy mộioogt cáugcci taxi, lênpkvn xe rồaqzti báugcco đtffwvyaua chỉescg nhàkqbotjvdnh.

xmzt trênpkvn xe Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec khôzdmsng nóhogvi nữbgyha, mãbkzdi tậescgn khi tiếedarn vàkqboo nhàkqbo họwdwec trưzdmsvpfyng, đtffwrusbng trưzdmsyuloc cửcwxha, thậescgm chízdbdmbkcng khôzdmsng khom lưzdmsng chạbavmy tớyuloi  ôzdmsm Đobwmbavmi Hoàkqbong, chỉescgvpfy chỗwltj đtffwóhogvhogvi: “Họwdwec trưzdmsvpfyng, anh khôzdmsng cảujsmm thấdhffy em rấdhfft phiềyulon sao?”

Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc ôzdmsm lấdhffy Đobwmbavmi Hoàkqbong, hỏtbmbi nóhogv: “Anh củrwgaa màkqboy hôzdmsm nay sao vậescgy? Cóhogv phảujsmi làkqbokqboy bắndqct nạbavmt em ấdhffy khôzdmsng?”

Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec ngẩjuomng đtffwnyedu nhìtjvdn họwdwec trưzdmsvpfyng, muốuhobn nhịvyaun khóhogvc nhưzdmsng vẫzmbmn cóhogv chúugstt khôzdmsng khốuhobng chếedar đtffwưzdmskricc: “Em cảujsmm giáugccc mìtjvdnh cũmbkcng rấdhfft buồaqztn nôzdmsn.”

Cậescgu dùbkzdng sứrusbc dụchjti mắndqct: “Em khôzdmsng kháugccc gìtjvd Hạbavm Đobwmvyauch cảujsm.”

Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc thu lạbavmi nụchjtzdmsxzkci, thảujsm Đobwmbavmi Hoàkqbong xuốuhobng, đtffwi tớyuloi trưzdmsyuloc mặmyrlt Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec.

“Em xảujsmy ra chuyệhogvn gìtjvd rồaqzti?”

Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec cảujsmm xúugstc đtffwang rấdhfft khôzdmsng tốuhobt, cậescgu sắndqcp cắndqcn náugcct môzdmsi rồaqzti.

“Từhogv nhỏtbmb đtffwãbkzd khôzdmsng ai thízdbdch em, bọwdwen họwdwe đtffwang cãbkzdi nhau liềyulon đtffwáugccnh em, hai ngưzdmsxzkci cùbkzdng đtffwáugccnh em mắndqcng em, nóhogvi nếedaru nhưzdms khôzdmsng phảujsmi vìtjvd em bọwdwen họwdwe sẽkqbo khôzdmsng kếedart hôzdmsn, sau đtffwóhogvbkzdn nóhogvi đtffwyulou làkqbo bởvpfyi vìtjvd em mớyuloi khôzdmsng ly hôzdmsn đtffwưzdmskricc.”

Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec khóhogvc đtffwếedarn khôzdmsng biếedart trờxzkci đtffwdhfft gìtjvd, cậescgu khôzdmsng thểieup chịvyauu đtffwfzzzng đtffwưzdmskricc nữbgyha, chịvyauu ngộioogt ngạbavmt áugccp bứrusbc quáugcckfwgu rồaqzti, cậescgu nóhogvi, “Em cảujsm ngàkqboy chỉescg muốuhobn làkqbom bọwdwen họwdwe vui lòbkzdng, hi vọwdweng bọwdwen họwdwe thízdbdch em hơbkzdn mộioogt chúugstt thôzdmsi cũmbkcng đtffwưzdmskricc, thếedar nhưzdmsng vôzdms dụchjtng, sau đtffwóhogv nhàkqbozdmsvpfyng đtffwóhogvng cửcwxha, bọwdwen họwdwe đtffwyulou nghỉescgkqbom, sau khi ly hôzdmsn thìtjvd cha em bỏtbmb đtffwi, ai cũmbkcng khôzdmsng muốuhobn em, lạbavmi khôzdmsng thểieup khôzdmsng nuôzdmsi em.”

Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc lầnyedn đtffwnyedu tiênpkvn nghe cậescgu nóhogvi nhữbgyhng nàkqboy, cơbkzd hồaqzt khôzdmsng thởvpfy nổjehoi.

Anh vẫzmbmn luôzdmsn cảujsmm thấdhffy trênpkvn ngưzdmsxzkci ngưzdmsxzkci bạbavmn nhỏtbmbkqboy cóhogv mộioogt sứrusbc sốuhobng ngưzdmsxzkci kháugccc khôzdmsng cóhogv, cẩjuomn thậescgn từhogvng li từhogvng tízdbd mộioogt, vừhogva đtffwáugccng thưzdmsơbkzdng vừhogva đtffwáugccng yênpkvu.

Nhưzdmsng đtffwếedarn bâkfwgy giờxzkc anh mớyuloi hiểieupu đtffwưzdmskricc tạbavmi sao đtffwuhobi phưzdmsơbkzdng lạbavmi luôzdmsn cẩjuomn thậescgn nhưzdms vậescgy.

Anh bưzdmsyuloc đtffwếedarn, nhẹieup nhàkqbong ôzdmsm ngưzdmsxzkci nàkqboy vàkqboo trong ngựfzzzc, tựfzzza nhưzdms đtffwioogng viênpkvn vỗwltjzdmsng củrwgaa cậescgu nóhogvi: “Bọwdwen họwdwe khôzdmsng thízdbdch em khôzdmsng sao cảujsm, còbkzdn cóhogv anh thízdbdch em đtffwâkfwgy còbkzdn gìtjvd?”

hogvi câkfwgu nàkqboy, Hoàkqbong đtffwaqztng họwdwec khóhogvc lạbavmi càkqbong lợkrici hạbavmi hơbkzdn.

Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc đtffwioogt nhiênpkvn hiểieupu ra, Hoàkqbong Đobwmaqztng từhogv nhỏtbmb đtffwãbkzd khôzdmsng ngừhogvng bịvyau phủrwga nhậescgn, tạbavmi sao lạbavmi che giấdhffu đtffwoạbavmn tìtjvdnh cảujsmm khôzdmsng minh bạbavmch nàkqboy lâkfwgu nhưzdms vậescgy.

Khôzdmsng ai quan tâkfwgm cậescgu, khôzdmsng ai đtffwuhobi xửcwxh tốuhobt vớyuloi cậescgu.

bkzd cho ngưzdmsxzkci kháugccc chỉescg cho cậescgu mộioogt chúugstt xízdbdu hi vọwdweng, cậescgu cóhogv thểieupugcco lạbavmi mộioogt trătwemm phầnyedn trătwemm ngọwdwet ngàkqboo.

bkzdn cóhogv, chízdbdnh làkqbo luyếedarn tiếedarc.

Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc nhớyulo tớyuloi, lầnyedn đtffwnyedu tiênpkvn Hoàkqbong Đobwmaqztng nóhogvi vớyuloi anh mìtjvdnh thízdbdch Hạbavm Đobwmvyauch, sau đtffwóhogv anh hỏtbmbi mấdhffy lầnyedn, đtffwuhobi phưzdmsơbkzdng vẫzmbmn thừhogva nhậescgn, nhưzdmsng hai ngưzdmsxzkci bọwdwen họwdwe trong lúugstc đtffwóhogv, lạbavmi cóhogv chúugstt áugccm muộioogi khôzdmsng rõmbkckqbong, Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc cũmbkcng từhogvng nghi hoặmyrlc, nhưzdmsng nghi hoặmyrlc nàkqboy, tớyuloi hôzdmsm nay đtffwãbkzd hiểieupu ra rồaqzti.

Ngưzdmsxzkci bạbavmn nhỏtbmbkqboy từhogvsduy chưzdmsa từhogvng đtffwưzdmskricc ai yênpkvu thưzdmsơbkzdng, cậescgu luyếedarn tiếedarc tìtjvdnh cảujsmm củrwgaa anh, đtffwbavmi kháugcci chỉescghogvvpfynpkvn cạbavmnh anh, cậescgu mớyuloi cóhogv thểieuptjvdm thấdhffy niềyulom tin đtffwieup sốuhobng.

(chỗwltjkqboy em đtffwmyrlc biệhogvt cảujsmm ơbkzdn chịvyau Red đtffwãbkzd giúugstp em ạbavm)

“Hoàkqbong Đobwmaqztng,” Đobwmàkqbom Tửcwxh Dựfzzzc hiếedarm khi gọwdwei thẳvyaung tênpkvn củrwgaa cậescgu, “Vấdhffn đtffwyulo từhogv gia đtffwìtjvdnh ảujsmnh hưzdmsvpfyng tớyuloi mộioogt ngưzdmsxzkci tuy làkqbo thâkfwgm cătwemn cốuhob đtffwếedar, nhưzdmsng khôzdmsng phảujsmi khôzdmsng thay đtffwjehoi đtffwưzdmskricc. Giờxzkc đtffwãbkzdkqbobkzda xuâkfwgn, còbkzdn cóhogv bao nhiênpkvu ngàkqboy nữbgyha làkqbo tớyuloi kỳsaks thi quan trọwdweng rồaqzti? Anh cốuhob ýobwm bỏtbmb họwdwec trởvpfy vềyulotjvdm em, làkqbotjvd muốuhobn cùbkzdng em thi đtffwbavmi họwdwec, đtffwhogvng nóhogvi vớyuloi anh cáugcci gìtjvdkqbo em khôzdmsng xứrusbng đtffwáugccng, chờxzkc qua mùbkzda hèbavmkqboy đtffwãbkzd, anh sẽkqbo giúugstp em thoáugcct khỏtbmbi nhữbgyhng chuyệhogvn bựfzzzc mìtjvdnh kia, nhésduy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.