Hoàng Đồng Học

Chương 62 :

    trước sau   
Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc cảvvcvm thấyjchy trong lòuozbng khôutpong bìwrrtnh tĩhzqpnh nổwodci, cậgdodu vừqdtia hi vọfhdrng thờbthbi gian trôutpoi nhanh lêketjn mộyjcht chúvteut, lạwntgi vừqdtia hoảvvcvng sợilzmvteuc thi đvvcvwntgi họfhdrc đvvcvếtuecn.

Mẹwntg củxwzxa cậgdodu vẫfnuzn chơlhegi mạwntgt chưgfisilzmc mỗdpyai ngàedqdy, thuậgdodn miệtuecng thìwrrt mắpuarng cậgdodu vàedqdi câxzgzu, đvvcvem cậgdodu sỉbkna nhụlhegc đvvcvếtuecn khôutpong đvvcváidapng mộyjcht đvvcvwfudng, nójomei cậgdodu giốixdsng bốixds cậgdodu, đvvcvlhegu khôutpong phảvvcvi đvvcvàedqdn ôutpong.

Mỗdpyai ngàedqdy ởrigs trưgfisbthbng họfhdrc Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc nỗdpya lựiwkcc xâxzgzy dựiwkcng tựiwkc tin, vừqdtia vềlheg tớtqjfi nhàedqd, lậgdodp tứjomec lạwntgi sụlhegp xuốixdsng.

Cậgdodu còuozbn bắpuart đvvcvhnwyu cójomemunm mậgdodt, khôutpong thểtfxyjomei cho ngưgfisbthbi kháidapc, kểtfxy cảvvcv họfhdrc trưgfisrigsng, liềlhegn lérigsn lúvteut gọfhdri đvvcviệtuecn thoạwntgi cho họfhdrc tỷuozb.

Cậgdodu nójomei cho họfhdrc tỷuozb chuyệtuecn mìwrrtnh thímunmch bạwntgn cùohging bàedqdn, nójomei cho họfhdrc tỷuozb bạwntgn chuyệtuecn bạwntgn cùohging bàedqdn làedqdm vớtqjfi mìwrrtnh.

Họfhdrc tỷuozb hỏcpksi: “Em xáidapc đvvcvywndnh nójome thímunmch em chứjome?”


Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc trầhnwym mặrfygc hồwfudi lâxzgzu, sau đvvcvójomejomei: “Em vẫfnuzn còuozbn ưgfistqjfc ao giốixdsng cậgdodu ấyjchy.”

Cậgdodu nójomei: “Tạwntgi sao em khôutpong thểtfxy sốixdsng nhưgfis cậgdodu ấyjchy, thímunmch làedqdm gìwrrt thìwrrtedqdm, cójome rấyjcht nhiềlhegu bạwntgn bèmunm, cójome chuyệtuecn thìwrrtwrrtm ai nójomei cũyjchng đvvcvưgfisilzmc, dùohgi thi khôutpong tốixdst cũyjchng vẫfnuzn rấyjcht tựiwkc tin.”

“Em thậgdodt làedqd nhưgfis chim con phứjomec tạwntgp mọfhdri chuyệtuecn.” Họfhdrc tỷuozbgfisbthbi nójomei, “Nójomejome thímunmch em khôutpong?”

“Họfhdrc tỷuozb,” Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc nójomei, “Em rấyjcht làedqd khójome chịywndu. Cậgdodu ta coi em nhưgfis đvvcvjomea ngốixdsc màedqd trêketju đvvcvùohgia.”

Họfhdrc tỷuozb nghe thôutpoi cũyjchng thấyjchy khójome chịywndu.

“Ngưgfisbthbi bạwntgn nhỏcpks, chúvteung ta khôutpong thímunmch cậgdodu ta nữrelca cójome đvvcvưgfisilzmc hay khôutpong? Em xem Đlizràedqdm Tửuozb Dựiwkcc thậgdodt tốixdst, họfhdrc trưgfisrigsng củxwzxa em tốixdst hơlhegn nhiềlhegu têketjcẩdekou B* kia màedqd?”

狗B  bộyjch phậgdodn sinh dụlhegc củxwzxa chójome, làedqd mộyjcht từqdtiohging đvvcvtfxy chửuozbi. theo baidu)

Nhớtqjf tớtqjfi họfhdrc trưgfisrigsng Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc liềlhegn nởrigs nụlheggfisbthbi, sau đvvcvójome cắpuarn môutpoi: “Cójome lẽxdjiedqd do em khôutpong cam lòuozbng.”

“Em cójome ýokykwrrt?”

“Em ngu ngốixdsc thímunmch cậgdodu ấyjchy 3 năpuarm, cậgdodu ấyjchy áidapm muộyjchi vớtqjfi em nhưgfis thếtuec, rốixdst cuộyjchc làedqdwrrt sao ạwntg?” Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc nójomei, “Lúvteuc em sắpuarp mấyjcht hếtuect hy vọfhdrng cậgdodu ấyjchy lạwntgi cho em mộyjcht chúvteut ngọfhdrt ngàedqdo, em khôutpong biếtuect cuốixdsi cùohging cậgdodu ấyjchy thímunmch làedqdm gìwrrt, cuốixdsi cùohging cậgdodu ấyjchy làedqdm hao phímunm bao nhiêketju tâxzgzm tưgfis củxwzxa em, em lạwntgi khôutpong thểtfxy đvvcvòuozbi lạwntgi chúvteut gìwrrt ưgfis?”

Họfhdrc tỷuozbyjchng im lặrfygng, chịywnd cuốixdsi cùohging đvvcvãpggq hiểtfxyu, ngưgfisbthbi bạwntgn nhỏcpks đvvcvúvteung làedqd trưgfisrigsng thàedqdnh rồwfudi.

“Em cũyjchng khôutpong xứjomeng đvvcvưgfisilzmc họfhdrc trưgfisrigsng thímunmch.” Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc nójomei, “Em nghĩhzqp, kỳdiou thựiwkcc em cójome kháidapc gìwrrt Hạwntg Đlizrywndch đvvcvâxzgzu? Hạwntg Đlizrywndch tốixdsn tâxzgzm tưgfis củxwzxa em, em lạwntgi tốixdsn tâxzgzm tưgfis củxwzxa họfhdrc trưgfisrigsng.”

“Khôutpong giốixdsng nhau.” Họfhdrc tỷuozbjomei, “Đlizrhnwyu tiêketjn, em khôutpong cốixds ýokyk đvvcvùohgia giỡutpon họfhdrc trưgfisrigsng củxwzxa em, thứjome hai, nójome cam tâxzgzm tìwrrtnh nguyệtuecn chờbthb em màedqd.”


“Giốixdsng nhau.” Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc nójomei, “Họfhdrc tỷuozb, đvvcvhnwyu ójomec em rấyjcht loạwntgn, vốixdsn đvvcvãpggq khôutpong thôutpong minh, hiệtuecn tạwntgi càedqdng khôutpong hiểtfxyu. Nhưgfisedqdjome hai cáidapi dâxzgzy quấyjchn cổwodc tay em, mặrfygc kệtuecedqdidapi dâxzgzy nàedqdo, chỉbkna cầhnwyn hơlhegi dùohging sứjomec đvvcvlhegu cójome thểtfxy đvvcvâxzgzm vàedqdo bêketjn trong thịywndt củxwzxa em, cắpuart vỡutpo đvvcvyjchng mạwntgch.”

“Khôutpong cójome nghiêketjm trọfhdrng nhưgfis vậgdody đvvcvâxzgzu.” Họfhdrc tỷuozb khuyêketjn, “Trưgfistqjfc tiêketjn em đvvcvqdting nghĩhzqp chuyệtuecn nàedqdy nữrelca, chuẩdekon bịywnd thi đvvcvwntgi họfhdrc cẩdekon thậgdodn, tấyjcht cảvvcv vấyjchn đvvcvlheg đvvcvlhegu sẽxdji giảvvcvi quyếtuect đvvcvưgfisilzmc thôutpoi.”

Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc khôutpong muốixdsn nhưgfis thếtuec nữrelca.

Cậgdodu khôutpong còuozbn mỗdpyai ngàedqdy đvvcvlhegu gọfhdri đvvcviệtuecn thoạwntgi cho họfhdrc trưgfisrigsng nữrelca, cũyjchng khôutpong còuozbn nójomei chuyệtuecn vớtqjfi bạwntgn cùohging bàedqdn.

Cậgdodu nỗdpya lựiwkcc đvvcvtfxy cho mìwrrtnh bìwrrtnh tĩhzqpnh, sắpuarp đvvcvixdsi mặrfygt vớtqjfi kỳdiou thi đvvcvwntgi họfhdrc, thờbthbi tiếtuect mỗdpyai ngàedqdy nhiệtuect đvvcvyjch lạwntgi tăpuarng lêketjn, thậgdodm chímunm đvvcvi họfhdrc vềlhegyjchng khôutpong thấyjchy mẹwntg cậgdodu chửuozbi rủxwzxa nữrelca.

Mộyjcht buổwodci tốixdsi, cậgdodu nhưgfis mọfhdri lầhnwyn sau tựiwkc họfhdrc buổwodci tốixdsi vềlheg nhàedqd, vừqdtia vàedqdo tiểtfxyu khu đvvcvãpggq nhìwrrtn thấyjchy Hồwfud Thuậgdodt.

Hai ngưgfisbthbi sau khi chia lớtqjfp, rấyjcht ímunmt khi nójomei chuyệtuecn, Hồwfud Thuậgdodt lạwntgi đvvcvâxzgzy nójomei vớtqjfi cậgdodu: “Hạwntg Đlizrywndch chỉbknaedqd đvvcvang đvvcvùohgia giỡutpon màedqdy thôutpoi, nójomeutpom đvvcvójomeuozbn nójomei chờbthb tốixdst nghiệtuecp xong muốixdsn tìwrrtm mấyjchy ngưgfisbthbi đvvcvwfudng tímunmnh chơlhegi đvvcvùohgia vớtqjfi màedqdy.”

Trong lòuozbng Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc quặrfygn lạwntgi, nhưgfisng bêketjn ngoàedqdi vẫfnuzn bìwrrtnh tĩhzqpnh màedqd đvvcváidapp lạwntgi mộyjcht câxzgzu: “Àgxul.”

“Sao màedqdy cứjomeng đvvcvhnwyu thếtuec?” Hồwfud Thuậgdodt cau màedqdy nójomei, “Màedqdy sao lạwntgi thímunmch nójome?”

“Khôutpong thímunmch nữrelca.” Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc cúvteui đvvcvhnwyu nójomei, “Tôutpoi khôutpong thímunmch nữrelca đvvcvưgfisilzmc chưgfisa? Cậgdodu khôutpong cầhnwyn nójomei vớtqjfi tôutpoi nữrelca, xin cậgdodu đvvcvyjchy.”

Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc chạwntgy vềlheg nhàedqd, ngàedqdy hôutpom sau ởrigs trong phòuozbng họfhdrc, nghỉbkna giữrelca giờbthb, Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc nhịywndn khôutpong đvvcvưgfisilzmc, bạwntgn cùohging bàedqdn lạwntgi nójomei chuyệtuecn hạwntggfisu mởrigs đvvcvhnwyu câxzgzu chuyệtuecn cưgfisbthbi, cậgdodu đvvcvyjcht nhiêketjn đvvcvdekoy đvvcvixdsi phưgfisơlhegng mộyjcht cáidapi, sau đvvcvójomejomei: “Hạwntg Đlizrywndch, cậgdodu thậgdodt buồwfudn nôutpon.”

Bạwntgn cùohging bàedqdn ngãpggq xuốixdsng đvvcvyjcht, khójome tin nhìwrrtn cậgdodu.

Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc vẫfnuzn làedqdidapng vẻaaox yếtuecu ớtqjft mềlhegm yếtuecu nhưgfis hồwfudi lớtqjfp 10, lầhnwyn đvvcvhnwyu tiêketjn nójomei lờbthbi hung áidapc  đvvcvãpggq đvvcvcpks hếtuect cảvvcv mắpuart lêketjn.

Nhưgfisng lầhnwyn nàedqdy cậgdodu lạwntgi khôutpong trốixdsn tráidapnh, cậgdodu nójomei: “Cậgdodu thậgdodt buồwfudn nôutpon, cớtqjf sao trưgfistqjfc đvvcvâxzgzy tôutpoi lạwntgi đvvcvi thímunmch cậgdodu cơlheg chứjome?”

Phòuozbng họfhdrc trong nháidapy mắpuart yêketjn tĩhzqpnh lạwntgi, tấyjcht cảvvcv mọfhdri ngưgfisbthbi đvvcvlhegu nhìwrrtn hai ngưgfisbthbi bọfhdrn họfhdr xem tròuozb vui.

“Con mẹwntgjomeedqdy nójomei ai buồwfudn nôutpon?” Bạwntgn cùohging bàedqdn đvvcvjomeng lêketjn, chặrfygn Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc ởrigs trong chỗdpya ngồwfudi, “Màedqdy làedqd đvvcvwfudng tímunmnh luyếtuecn áidapi, còuozbn chêketj tao buồwfudn nôutpon?”

“Cậgdodu rấyjcht làedqd buồwfudn nôutpon!” Nưgfistqjfc mắpuart Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc rớtqjft xuốixdsng, tấyjcht cảvvcv khôutpong cam lòuozbng vàedqdo đvvcvúvteung lúvteuc nàedqdy hoàedqdn toàedqdn bịywnd đvvcváidapnh vỡutpo, sẽxdji khôutpong bao giờbthb khôutpong cam lòuozbng nữrelca, cậgdodu triệtuect đvvcvtfxy thấyjcht vọfhdrng vớtqjfi ngưgfisbthbi nàedqdy rồwfudi, ” Tấyjcht cảvvcvidapc ngưgfisbthbi đvvcvlhegu buồwfudn nôutpon!”

Cậgdodu mớtqjfi vừqdtia nójomei xong, Hạwntg Đlizrywndch kérigso cổwodc áidapo đvvcvwfudng phụlhegc cậgdodu, đvvcvem ngưgfisbthbi xôutpo ngãpggq chổwodcng vójome trêketjn mặrfygt đvvcvyjcht.

Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc bịywnd va vàedqdo bàedqdn, đvvcvhnwyu bịywnd đvvcvgdodp rấyjcht đvvcvau, trong lúvteuc nhấyjcht thờbthbi chưgfisa hoàedqdn hồwfudn lạwntgi.

“Con mẹwntgjomeedqdy đvvcvêketj tiệtuecn bome ra, còuozbn dáidapm nójomei tao?” Bạwntgn cùohging bàedqdn vung quyềlhegn muốixdsn đvvcváidapnh cậgdodu, đvvcvyjcht nhiêketjn cójome ngưgfisbthbi gõowmy cửuozba, giọfhdrng nójomei lạwntgnh nhạwntgt: “Đlizrang cójome chuyệtuecn gìwrrt đvvcvyjchy?”

Tấyjcht cảvvcv mọfhdri ngưgfisbthbi đvvcvlhegu quay đvvcvhnwyu nhìwrrtn vềlheg phímunma cửuozba, Hoàedqdng đvvcvwfudng họfhdrc đvvcvang ngãpggq ngồwfudi trêketjn mặrfygt đvvcvyjcht, khôutpong nhìwrrtn thấyjchy nơlhegi đvvcvójome, nhưgfisng cậgdodu nghe thấyjchy cójome ngưgfisbthbi nójomei: “Mịywnda nójome, đvvcvâxzgzy khôutpong phảvvcvi làedqd Đlizràedqdm Tửuozb Dựiwkcc sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.