Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 222 : Tri âm tri kỷ

    trước sau   
Đgtohinh Triệghpnt nhẹafdn nhàaqcnng gỡpgig chéevcxn tràaqcn trong tay nàaqcnng xuốojpxng, đmhppenact lêasmsn bàaqcnn, sau đmhppólsvfrnxynnxwc ra phírgtea sau ôfjrrm nàaqcnng vàaqcno lòvujhng, thấsktsp giọhfegng dịrgteu dàaqcnng: “Ta nhớnnxw tớnnxwi lầaliyn đmhppaliyu tiêasmsn chúifckng ta gặenacp nhau. Khi đmhppólsvfaqcnng xanh xao vàaqcnng vọhfegt, tólsvfc khôfjrr cháaariy tựgiyqa nhưrnxy cỏbtqc khôfjrr, rõwmjuaqcnng đmhppãbtqc chírgten tuổkdoni, lạjxmli giốojpxng nhưrnxy mớnnxwi chỉemffaariu, bảokzpy, bắaliyt buộaliyc phảokzpi lo cho sinh hoạjxmlt củcwipa cảokzp nhàaqcn, lạjxmli còvujhn phảokzpi thu dọhfegn họhfega do Nhịrgte thúifckc nàaqcnng chuốojpxc phảokzpi, nhấsktst đmhpprgtenh làaqcn khổkdon cựgiyqc vôfjrrcokbng.”

“Sao chàaqcnng biếnjfxt làaqcn Nhịrgte thúifckc ta chuốojpxc họhfega? Ta đmhppâscyiu cólsvflsvfi vớnnxwi chàaqcnng chuyệghpnn nàaqcny.” Tiểrgbiu Ngưrnxy cau màaqcny mộaliyt chúifckt.

“Ta hỏbtqci tiểrgbiu nhịrgte.” Đgtohinh Triệghpnt cưrnxyurubi ha hảokzp, nhẹafdn nhàaqcnng vuốojpxt tólsvfc nàaqcnng. “Vừtefca mớnnxwi gặenacp nàaqcnng đmhppãbtqc chẳmaqung kiêasmsng nểrgbicrac nhìcracn ta, khôfjrrng chỉemff áaarinh mắaliyt thẳmaqung thừtefcng, còvujhn khôfjrrng cứoymeng khôfjrrng mềjygvm chốojpxng đmhppojpxi ta, nhưrnxyng ta lạjxmli chẳmaqung thểrgbilsvfaarich nàaqcno giáaario huấsktsn lạjxmli, sau lúifckc đmhppólsvfskts nhiêasmsn ta muốojpxn đmhppi hỏbtqci nàaqcnng làaqcn ai, liềjygvn biếnjfxt đmhppưrnxywmjuc mộaliyt chúifckt chuyệghpnn nhàaqcn củcwipa nàaqcnng.”

Nhớnnxw tớnnxwi năaliym đmhppólsvf gặenacp gỡpgig, gưrnxyơncjung mặenact Tiểrgbiu Ngưrnxy khôfjrri phụaqcnc lạjxmli chúifckt vui vẻznls: “Khi đmhppólsvf nhấsktst đmhpprgtenh trong lòvujhng chàaqcnng khinh thưrnxyurubng đmhppoymea nhólsvfc nhưrnxy ta lắaliym.”

“Khôfjrrng, khi đmhppólsvf ta nghĩskts sao lạjxmli cólsvf ngưrnxyurubi ngu ngốojpxc nhưrnxy cha nàaqcnng, ngưrnxyurubi nhàaqcn khôfjrrng chăaliym lo cho tốojpxt, cảokzp ngàaqcny đmhppi giúifckp đmhpppgig ngưrnxyurubi ngoàaqcni làaqcnm gìcrac khôfjrrng biếnjfxt.” Đgtohinh Triệghpnt cưrnxyurubi nólsvfi, “Cólsvf đmhppiềjygvu khi đmhppólsvf ta khôfjrrng thấsktsy nàaqcnng đmhppáaaring thưrnxyơncjung, màaqcn thấsktsy đmhppáaaring đmhppurubi, ai bảokzpo nàaqcnng làaqcnm ta tứoymec giậqtezn.”

Thấsktsy hắaliyn cốojpx ýscyilsvfi giỡpgign, muốojpxn chọhfegc nàaqcnng tứoymec giậqtezn, lạjxmli khéevcxo léevcxo kéevcxo Phạjxmlm Thôfjrrng vàaqcno, Tiểrgbiu Ngưrnxy trong lòvujhng khôfjrrng khỏbtqci cólsvf chúifckt ấsktsm áaarip, nhưrnxyng nhớnnxw tớnnxwi Phạjxmlm Thôfjrrng, lạjxmli lạjxmlnh xuốojpxng, châscyim chọhfegc: “Ta xáaaric thựgiyqc cảokzpm thấsktsy mìcracnh đmhppáaaring đmhppurubi. Giang sơncjun dễmywn đmhppkdoni… ta vốojpxn nêasmsn ngay lúifckc hắaliyn thu nhậqtezn La Đgtohokzpn phảokzpi mang theo Đgtohôfjrrng Đgtohôfjrrng rờurubi khỏbtqci. Vớnnxwi bảokzpn lĩsktsnh củcwipa ta, dùcokbevcxm cỏbtqci đmhppếnjfxn đmhppâscyiu ta cũaqcnng khôfjrrng đmhpprgbi cho Đgtohôfjrrng Đgtohôfjrrng bịrgte lạjxmlnh bịrgte đmhppólsvfi.”


“Nhưrnxyng nólsvfi vậqtezy, Đgtohôfjrrng Đgtohôfjrrng khôfjrrng phảokzpi làaqcn cảokzp đmhppurubi khôfjrrng còvujhn phụaqcn thâscyin vàaqcn thúifckc thúifckc nữodova? Hơncjun nữodova, cólsvf thểrgbiaqcnng khôfjrrng tìcracm đmhppưrnxywmjuc mẹafdn ruộaliyt. Hai tỷkdon đmhppghpnaqcnng rõwmjuaqcnng cólsvf cha cólsvf mẹafdn, lạjxmli giốojpxng nhưrnxy trẻznls mồaarifjrri, chẳmaqung phảokzpi làaqcn tiếnjfxc nuốojpxi cảokzp đmhppurubi?” Đgtohinh Triệghpnt dịrgteu dàaqcnng nólsvfi.

“Dùcokblsvf tiếnjfxc hơncjun nữodova, cũaqcnng tốojpxt hơncjun làaqcn sốojpxng trong lo lắaliyng nơncjum nớnnxwp nhưrnxy vậqtezy.” Tiểrgbiu Ngưrnxy cắaliyn môfjrri, bựgiyqc bộaliyi nólsvfi.

aqcnng đmhppưrnxyơncjung nhiêasmsn hiểrgbiu rõwmju ýscyi Đgtohinh Triệghpnt, đmhppơncjun giảokzpn làaqcn biếnjfxn tưrnxynnxwng khuyêasmsn nàaqcnng, khôfjrrng nêasmsn bởncjui vìcracaqcni câscyiu giậqtezn dữodovaqcn tiếnjfxc nuốojpxi cảokzp đmhppurubi. Nhưrnxyng nếnjfxu ngưrnxyurubi kia vẫeuaon luôfjrrn đmhppenact ngưrnxyurubi kháaaric ởncju vịrgte trírgte thứoyme nhấsktst, nàaqcnng vàaqcn Đgtohôfjrrng Đgtohôfjrrng cũaqcnng đmhppâscyiu kháaaric gìcrac khôfjrrng cólsvf phụaqcn thâscyin?

Khôfjrrng, khôfjrrng cólsvf phụaqcn thâscyin cólsvf thểrgbi chịrgteu chúifckt írgtet bắaliyt nạjxmlt, nhưrnxyng cólsvf thểrgbicracnh an. Cólsvf ngưrnxyurubi cha nhưrnxy vậqtezy, bọhfegn họhfeg đmhppãbtqcaqcni lầaliyn đmhppojpxi mặenact vớnnxwi nguy hiểrgbim tírgtenh mạjxmlng.

“Tiểrgbiu Ngưrnxy, ta nghĩsktsaari phụaqcn thựgiyqc ra rấsktst quan tâscyim tớnnxwi hai ngưrnxyurubi, tuy rằrieqng ta khôfjrrng ởncjucokbng mọhfegi ngưrnxyurubi nhiềjygvu, nhưrnxyng vẫeuaon cảokzpm giáaaric đmhppưrnxywmjuc.” Đgtohinh Triệghpnt kỳhnrj thựgiyqc khôfjrrng am hiểrgbiu làaqcnm thuyếnjfxt kháaarich, cũaqcnng chưrnxya từtefcng làaqcnm thuyếnjfxt kháaarich, hắaliyn chỉemfflsvf thểrgbi dựgiyqa vàaqcno cảokzpm giáaaric củcwipa mìcracnh khuyêasmsn giảokzpi côfjrrevcx dễmywn bịrgte tổkdonn thưrnxyơncjung nàaqcny. “Nàaqcnng khôfjrrng biếnjfxt, ta đmhppãbtqc từtefcng rấsktst ghen tỵmaqu vớnnxwi nàaqcnng.”

“Ghen tỵmaqu ta?”

“Đgtohúifckng vậqtezy, ghen tỵmaquaqcnng khi mệghpnt mỏbtqci, cólsvf thểrgbi úifckp sấsktsp nằrieqm trêasmsn lưrnxyng cha màaqcn ngủcwip.” Đgtohinh Triệghpnt cưrnxyurubi nólsvfi, “Ta nhớnnxw trưrnxynnxwc giờurub ta cũaqcnng chưrnxya từtefcng đmhppưrnxywmjuc ngủcwip trêasmsn lưrnxyng cha nhưrnxy vậqtezy.”

Nằrieqm trêasmsn lưrnxyng hắaliyn ngủcwip? Chuyệghpnn nàaqcny đmhppãbtqc bao lâscyiu rờurubi? Hìcracnh nhưrnxyaqcnng mộaliyt hai lầaliyn, lạjxmli bịrgte hắaliyn vừtefca vặenacn thấsktsy.

Tiểrgbiu Ngưrnxyrnxyurubi chua cháaarit, thảokzp lỏbtqcng lưrnxyng, dựgiyqa vàaqcno lòvujhng hắaliyn, yếnjfxu ớnnxwt nólsvfi: “Đgtohólsvfaqcn hắaliyn thẹafdnn vớnnxwi ta.”

“Thẹafdnn làaqcn thậqtezt, thưrnxyơncjung yêasmsu cũaqcnng làaqcn thậqtezt.” Đgtohinh Triệghpnt thưrnxyơncjung tiếnjfxc ôfjrrm chặenact nàaqcnng, kềjygvasmsn tai nàaqcnng nhỏbtqc giọhfegng khuyêasmsn: “Thiêasmsn hạjxml khôfjrrng cólsvf cha mẹafdnaqcno khôfjrrng thưrnxyơncjung con mìcracnh. Năaliym đmhppólsvf chẳmaqung phảokzpi nàaqcnng từtefcng hiểrgbiu lầaliym báaari mẫeuaou bỏbtqcncjui hai tỷkdon đmhppghpn hay sao? Nhưrnxyng thựgiyqc ra chỉemffaqcn tạjxmlo hólsvfa trêasmsu ngưrnxyurubi. Ta nghĩskts, cha nàaqcnng kỳhnrj thựgiyqc khôfjrrng cólsvf ýscyi đmhpprgtenh tráaarich nàaqcnng, chỉemffaqcn hắaliyn suy nghĩsktscrac ngưrnxyurubi kháaaric màaqcn thôfjrri. Ta cho rằrieqng, hai ngưrnxyurubi hẳmaqun nêasmsn nólsvfi chuyệghpnn rõwmjuaqcnng.”

“Cólsvfaarii gìcrac cầaliyn nólsvfi nữodova, trong lòvujhng hắaliyn, vĩsktsnh viễmywnn đmhppjygvu làaqcn hiệghpnp nghĩsktsa chólsvfaaricrac đmhppólsvf xếnjfxp thứoyme nhấsktst.” Tiểrgbiu Ngưrnxy hừtefclsvfi.

Đgtohinh Triệghpnt buôfjrrng thắaliyt lưrnxyng nàaqcnng ra, xoay nàaqcnng lạjxmli đmhppojpxi mặenact vớnnxwi mìcracnh, nâscying mặenact nàaqcnng lêasmsn, sau đmhppólsvf mớnnxwi mởncju to mắaliyt, khoa trưrnxyơncjung kinh ngạjxmlc: “Nàaqcnng chửafdni tụaqcnc?”

“Ta chửafdni tụaqcnc thìcrac sao? Ta chírgtenh làaqcn kẻznls phàaqcnm tụaqcnc tầaliym thưrnxyurubng nhưrnxy vậqtezy đmhppólsvf.” Vốojpxn Tiểrgbiu Ngưrnxyvujhn tưrnxyncjung hắaliyn trịrgtenh trọhfegng nhưrnxy vậqtezy làaqcn muốojpxn nólsvfi gìcrac, khôfjrrng ngờurub lạjxmli làaqcnscyiu nhưrnxy vậqtezy, nhấsktst thờurubi cắaliyn môfjrri trừtefcng mắaliyt, hấsktst tay hắaliyn ra, rấsktst tựgiyq nhiêasmsn lạjxmli cay đmhppaliyc bồaarii thêasmsm câscyiu nữodova: “Chàaqcnng cólsvf biếnjfxt giờurub chàaqcnng rấsktst giốojpxng mộaliyt ôfjrrng chúifck khôfjrrng, làaqcnm đmhppaliyng táaaric nàaqcny thựgiyqc sựgiyq khiếnjfxn ngưrnxyurubi ta kinh hoàaqcnng đmhppólsvf.”


“Kinh hoàaqcnng? Ta chỉemff sờurub mộaliyt chúifckt mặenact củcwipa nàaqcnng thôfjrri, đmhppâscyiu cólsvfaqcnm gìcrac kinh hoàaqcnng?” Đgtohinh Triệghpnt cólsvf chúifckt hồaari đmhppaari.

Đgtohếnjfxn đmhppâscyiy thìcrac Tiểrgbiu Ngưrnxy rốojpxt cuộaliyc nhịrgten khôfjrrng đmhppưrnxywmjuc bậqtezt cưrnxyurubi.

“Ha ha..”

Đgtohinh Triệghpnt bịrgteaqcnng cưrnxyurubi màaqcn chẳmaqung hiểrgbiu gìcrac, nhưrnxyng thấsktsy nàaqcnng rốojpxt cuộaliyc chịrgteu cưrnxyurubi, lậqtezp tứoymec ôfjrrm nàaqcnng vàaqcno lòvujhng, thừtefca cơncju thấsktsp giọhfegng: “Tiểrgbiu Ngưrnxy…”

“Uhm?” Tiểrgbiu Ngưrnxy ôfjrrm chặenact thắaliyt lưrnxyng hắaliyn, khẽrinu đmhppáaarip.

“Cho báaari phụaqcn mộaliyt cơncju hộaliyi đmhppi, nghe hắaliyn giảokzpi thírgtech rõwmjuaqcnng, vềjygv phầaliyn chuyệghpnn cốojpxng phẩpcncm, trưrnxynnxwc nêasmsn đmhpprgbi La Đgtohokzpn nêasmsu ýscyi kiếnjfxn đmhppãbtqc! Chuyệghpnn nàaqcny vìcrac hắaliyn màaqcnscyiy nêasmsn, mọhfegi ngưrnxyurubi khôfjrrng thểrgbiifckc nàaqcno cũaqcnng khôfjrrng cho phéevcxp hắaliyn tham dựgiyq đmhppúifckng khôfjrrng? Lúifckc nàaqcny làaqcn cửafdna ảokzpi khólsvf khăaliyn khôfjrrng dễmywnrnxywmjut qua, chúifckng ta nếnjfxu khôfjrrng đmhppaaring tâscyim hiệghpnp lựgiyqc, sau nàaqcny sẽrinu thựgiyqc sựgiyq nuốojpxi tiếnjfxc, hốojpxi hậqtezn cảokzp đmhppurubi đmhppólsvf, nàaqcnng dùcokb sao cũaqcnng khôfjrrng hy vọhfegng bấsktst luậqtezn ngưrnxyurubi nàaqcno nhàaqcncracnh gặenacp chuyệghpnn khôfjrrng may, phảokzpi khôfjrrng?”

Tiểrgbiu Ngưrnxy thâscyin thểrgbi cứoymeng ngắaliyc mộaliyt chúifckt, mớnnxwi cúifcki đmhppaliyu nólsvfi: “Đgtohinh Triệghpnt, chàaqcnng cólsvf phảokzpi nghĩskts con ngưrnxyurubi ta quáaari mứoymec báaari đmhppjxmlo, khôfjrrng thírgtech hợwmjup làaqcn mộaliyt đmhppoymea con?”

“Đgtohaari ngốojpxc nàaqcny, làaqcn con cáaarii dùcokb thếnjfxaqcno cũaqcnng cắaliyt khôfjrrng đmhppoymet quan hệghpn huyếnjfxt thốojpxng, cólsvfcracaqcn hợwmjup hay khôfjrrng hợwmjup? Tuy rằrieqng nàaqcnng khôfjrrng giốojpxng con gáaarii nhàaqcn ngưrnxyurubi kháaaric nhu thuậqtezn nghe lờurubi, nhưrnxyng nàaqcnng lạjxmli thựgiyqc lòvujhng vìcrac ngưrnxyurubi nhàaqcnaqcn suy nghĩskts, cũaqcnng vìcrac bọhfegn họhfegaqcn bậqtezn rộaliyn, hy sinh, còvujhn dung túifckng cho bọhfegn họhfeg đmhppi làaqcnm việghpnc mìcracnh thírgtech, còvujhn hơncjun nhữodovng đmhppoymea con dốojpxi tráaari trưrnxynnxwc mặenact nghe lờurubi bêasmsn sau lưrnxyng ngỗenyj nghịrgtech, tốojpxt hơncjun khôfjrrng biếnjfxt bao nhiêasmsu lầaliyn. Chírgte írgtet, nàaqcnng làaqcn đmhppoymea con tốojpxt hơncjun ta, nàaqcnng thấsktsy đmhppsktsy, ta đmhppãbtqc bốojpxn năaliym khôfjrrng gặenacp cha mẹafdn lầaliyn nàaqcno, còvujhn hạjxmli họhfeg ngàaqcny đmhppêasmsm vìcrac ta lo lắaliyng nữodova.” Đgtohinh Triệghpnt nhẹafdn vỗenyj vềjygvaarii tólsvfc nàaqcnng, trong giọhfegng pha lẫeuaon chúifckt phiềjygvn muộaliyn.

“Vậqtezy chừtefcng nàaqcno chàaqcnng quay vềjygv thăaliym bọhfegn họhfeg?” Tiểrgbiu Ngưrnxy buồaarin bựgiyqc nólsvfi, thàaqcnnh côfjrrng bịrgte ngôfjrrn ngữodov củcwipa hắaliyn dẫeuaon dắaliyt đmhppáaarinh lạjxmlc hưrnxynnxwng.

“Ừqeqp, ta sẽrinu, chờurub chuyệghpnn nàaqcny giảokzpi quyếnjfxt xong, ta sẽrinu xin sưrnxy phụaqcn đmhpprgbi ta vềjygv nhàaqcn mộaliyt chuyếnjfxn.” Đgtohinh Triệghpnt nhẹafdn nhàaqcnng kéevcxo Tiểrgbiu Ngưrnxy, dịrgteu dàaqcnng chăaliym chúifck nhìcracn nàaqcnng, “Đgtohếnjfxn lúifckc đmhppólsvf, nàaqcnng đmhppi cùcokbng ta chứoyme?”

“Ta… Sao ta phảokzpi đmhppi…” Tiểrgbiu Ngưrnxy mặenact bỗenyjng dưrnxyng đmhppbtqc bừtefcng, đmhpppcncy hắaliyn đmhppi ra ngoàaqcni, còvujhn chưrnxya cólsvfcrac, đmhppãbtqc ngàaqcnn dặenacm xa xôfjrri đmhppếnjfxn nhàaqcn ngưrnxyurubi ta, coi mìcracnh làaqcnaarii gìcrac chứoyme?

“Aiz.. Tiểrgbiu Ngưrnxy, nàaqcnng đmhpptefcng đmhppi, con dâscyiu dùcokb xấsktsu cũaqcnng phảokzpi gặenacp mặenact cha mẹafdn chồaaring màaqcn, huốojpxng chi nàaqcnng còvujhn chẳmaqung xấsktsu chúifckt nàaqcno, sợwmjuaarii gìcrac?” Đgtohinh Triệghpnt làaqcnm bộaliy cợwmjut nhảokzp đmhppuổkdoni theo, trong lòvujhng thởncju phàaqcno mộaliyt hơncjui, biếnjfxt chuyệghpnn nàaqcny dùcokb sao hắaliyn làaqcnm cũaqcnng đmhppãbtqckdonn.

“Đgtohinh Triệghpnt!” Tiểrgbiu Ngưrnxyrnxynnxwc ra sâscyin, tay lanh lẹafdnifckm đmhppưrnxywmjuc tay hắaliyn, khôfjrrng chúifckt kháaarich khírgte nhéevcxo mộaliyt chúifckt.

“Nưrnxyơncjung tửafdn, sao nàaqcnng nỡpgig nhẫeuaon tâscyim ngưrnxywmjuc đmhppãbtqci phu quâscyin tưrnxyơncjung lai nhưrnxy vậqtezy chứoyme?” Đgtohinh Triệghpnt hírgtet mạjxmlnh, khólsvfe miệghpnng căaliyng ra.

“Ai bảokzpo chàaqcnng nólsvfi lung tung!” Tiểrgbiu Ngưrnxyscying cằrieqm, hừtefc mộaliyt tiếnjfxng, gưrnxyơncjung mặenact lạjxmli tràaqcnn đmhppaliyy ýscyirnxyurubi.

Đgtohinh Triệghpnt thởncjuaqcni, chủcwip đmhppaliyng đmhppưrnxya tay kia đmhppếnjfxn, nólsvfi: “Aizz.. đmhppưrnxywmjuc rồaarii, chỉemff cầaliyn nưrnxyơncjung tửafdn vui, tiểrgbiu sinh dùcokblsvf chịrgteu chúifckt nỗenyji khổkdon da thịrgtet cũaqcnng cólsvf ngạjxmli gìcrac?”

lsvfi xong còvujhn mặenact dàaqcny màaqcny dạjxmln cưrnxyurubi nịrgtenh nọhfegt: “Còvujhn xin nưrnxyơncjung tửafdn hạjxml thủcwiprnxyu tìcracnh, chớnnxwlsvf cốojpx sứoymec quáaari! Tiểrgbiu sinh sợwmju nhéevcxo ởncju trêasmsn ngưrnxyurubi ta, lạjxmli đmhppau lòvujhng nưrnxyơncjung tửafdn.. Ôurubi…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.