Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 221 : Đau lòng

    trước sau   
“Tiểojsnu Ngưomog, con cóizrc thểojsn nghe cha giảteqci thíulsach đukdcưomogexuxc khôjncsng?” Trong bầxqheu khôjncsng khíulsa cứukdcng ngắpxpnc, Phạpmnsm Thôjncsng nhưomog giàfxzk đukdci vàfxzki tuổpaidi rốtaaat cuộhpnlc tíulsach góizrcp đukdcưomogexuxc chúcfgvt dũyrxbng khíulsa, run rẩtaaay muốtaaan tiếicjln lêmtrun.

“Khôjncsng cóizrcoprg phảteqci giảteqci thíulsach cảteqc. Cha cũyrxbng khôjncsng cầxqhen giảteqci thíulsach.” Tiểojsnu Ngưomog hoàfxzkn toàfxzkn khôjncsng quay đukdcxqheu lạpmnsi, lạpmnsnh lùkgsnng nóizrci, “Mấoiydy năiilgm nay ta luôjncsn hạpmnsn chếicjl mấoiydy ngưomogyrxbi cáwbiei nàfxzky cáwbiei kia, khôjncsng chỉibbm coi nhưomog bấoiydt hiếicjlu, màfxzk hẳfezmn làfxzk đukdcpmnsi nghịoprgch bấoiydt đukdcpmnso, bấoiydt kíulsanh phạpmnsm thưomogexuxng! Trong lògikzng mấoiydy ngưomogyrxbi nhấoiydt đukdcoprgnh làfxzk rấoiydt khôjncsng vui, rấoiydt bựuwtjc bộhpnli, thậicjlt sựuwtj xin lỗpaidi! Chỉibbmfxzk ta tíulsanh tìoprgnh íulsach kỷyphi, đukdcyrxbi nàfxzky tíulsanh tìoprgnh nhưomog vậicjly khôjncsng thểojsn sửhjnea lạpmnsi, chỉibbmizrc thểojsn từvdmo nay vềcfsm sau khôjncsng lạpmnsi can thiệcfgvp đukdcếicjln nữytzda, mấoiydy ngưomogyrxbi thíulsach làfxzkm gìoprg thìoprg cứukdcfxzkm vậicjly đukdci! Cògikzn nữytzda, cóizrc mộhpnlt chuyệcfgvn vừvdmoa lúcfgvc cho mấoiydy ngưomogyrxbi biếicjlt.”

Tiểojsnu Ngưomog lạpmnsnh lùkgsnng nóizrci, bỗpaidng nhiêmtrun xoay ngưomogyrxbi kéjncso tay Đpggjinh Triệcfgvt, áwbienh mắpxpnt lạpmnsnh nhạpmnst thoáwbieng nhìoprgn qua hai huynh đukdccfgv: “Hiệcfgvn giờyrxb ta đukdcang hẹnprzn hògikz vớckgyi Đpggjinh Triệcfgvt, cóizrc đukdciềcfsmu, bấoiydt kểojsnomogơojsnng lai ta vàfxzk hắpxpnn cóizrc thàfxzknh hay khôjncsng, chuyệcfgvn củfozva ta mấoiydy ngưomogyrxbi cũyrxbng khôjncsng cầxqhen xen vàfxzko nữytzda.”

Lầxqhen nàfxzky, khôjncsng chỉibbmizrc hai huynh đukdccfgv ngâewsby ngưomogyrxbi, ngay cảteqc Đpggjinh Triệcfgvt cũyrxbng lấoiydy làfxzkm kinh hãcayui, hắpxpnn vẫmtrun muốtaaan dùkgsnng nỗpaid lựuwtjc củfozva mìoprgnh khiếicjln cho hai huynh đukdccfgv Phạpmnsm Thôjncsng vàfxzk Phạpmnsm Đpggjpmnsi nhìoprgn nhậicjln mìoprgnh, khôjncsng ngờyrxb Tiểojsnu Ngưomog lạpmnsi tuyêmtrun bốtaaa quan hệcfgv củfozva hai ngưomogyrxbi ngay lúcfgvc nàfxzky.

izrci thậicjlt, cóizrc thểojsn ngay trưomogckgyc mặuwtjt nghe thấoiydy Tiểojsnu Ngưomogizrci đukdcvezfng ýyyxz qua lạpmnsi vớckgyi mìoprgnh, hắpxpnn cảteqcm thấoiydy rấoiydt hàfxzki lògikzng, chỉibbmfxzk, lúcfgvc nàfxzky cóizrc vẻojsn khôjncsng đukdcúcfgvng thờyrxbi đukdciểojsnm cho lắpxpnm? Dùkgsn sao hắpxpnn thựuwtjc sựuwtj khôjncsng muốtaaan trởgikz thàfxzknh thùkgsnng dầxqheu hắpxpnt thêmtrum vàfxzko đukdctaaang lửhjnea.

“Tiểojsnu Ngưomog, nàfxzkng đukdcvdmong nóizrcng giậicjln, trưomogckgyc bìoprgnh tĩteqcnh lạpmnsi, cha nàfxzkng cũyrxbng khôjncsng cóizrc ýyyxz chỉibbm tríulsach nàfxzkng.” Lầxqhen nàfxzky dùkgsn Đpggjinh Triệcfgvt sợexux Tiểojsnu Ngưomog nổpaidi giậicjln cũyrxbng khôjncsng thểojsn khôjncsng mởgikz miệcfgvng: “Hơojsnn nữytzda hiệcfgvn giờyrxb đukdcang trong lúcfgvc nguy cấoiydp, mọkpcbi ngưomogyrxbi làfxzk ngưomogyrxbi mộhpnlt nhàfxzk, hẳfezmn nêmtrun đukdcfxzkn kếicjlt nhấoiydt tríulsa mớckgyi phảteqci!”


“Đpggjúcfgvng vậicjly đukdcúcfgvng vậicjly, Tiểojsnu Ngưomog, dùkgsn cháwbieu giậicjln cha cháwbieu, nhưomogng Nhịoprg thúcfgvc từvdmo trưomogckgyc vẫmtrun đukdcukdcng vềcfsm phíulsaa cháwbieu màfxzk.” Phạpmnsm Đpggjpmnsi bịoprgfxzkng giậicjln cáwbie chéjncsm thớckgyt nóizrci “mấoiydy ngưomogyrxbi mấoiydy ngưomogyrxbi” nghe màfxzk sợexuxcayui, vộhpnli vàfxzkng bàfxzky tỏguac lậicjlp trưomogyrxbng.

“Tiểojsnu Ngưomog, con hiểojsnu lầxqhem rồvezfi, cha chỉibbmfxzk…” Phạpmnsm Thôjncsng vẻojsn mặuwtjt tộhpnli nghiệcfgvp bưomogckgyc lêmtrun vàfxzki bưomogckgyc.

“Câewsbm miệcfgvng!” Tiểojsnu Ngưomog lớckgyn tiếicjlng quáwbiet hắpxpnn, áwbienh mắpxpnt quậicjlt cưomogyrxbng nhìoprgn vềcfsm phíulsaa Đpggjinh Triệcfgvt: “Chàfxzkng cóizrc đukdci hay khôjncsng?”

“Đpggji!” Đpggjinh Triệcfgvt lậicjlp tứukdcc tỏguac tháwbiei đukdchpnl, hiểojsnu rõaqzqcfgvc nàfxzky nếicjlu nhưomog hắpxpnn cóizrc nửhjnea phầxqhen do dựuwtj, nhấoiydt đukdcoprgnh mốtaaai tìoprgnh củfozva hắpxpnn rấoiydt cóizrc khảteqciilgng chếicjlt yểojsnu. Đpggjvezfng thờyrxbi, hắpxpnn càfxzkng hiểojsnu rõaqzq, lúcfgvc nàfxzky tuy rằtaaang Tiểojsnu Ngưomogizrc vẻojsn cựuwtjc kỳcfgvjncsoprgnh, nhưomogng ngưomogyrxbi bịoprg tổpaidn thưomogơojsnng nhấoiydt lúcfgvc nàfxzky, lạpmnsi chíulsanh làfxzkfxzkng.

“Nhịoprg đukdccfgv, đukdccfgv mau giúcfgvp ta khuyêmtrun Tiểojsnu Ngưomog đukdci..” Nhìoprgn Tiểojsnu Ngưomogfxzk Đpggjinh Triệcfgvt rờyrxbi đukdci, Phạpmnsm Thôjncsng hồvezfn xiêmtruu pháwbiech lạpmnsc tuyệcfgvt vọkpcbng đukdcem tia hy vọkpcbng cuốtaaai cùkgsnng đukdcuwtjt lêmtrun Phạpmnsm Đpggjpmnsi.

Phạpmnsm Đpggjpmnsi híulsat sâewsbu, khôjncsng nóizrci gìoprg, thấoiydy Tiểojsnu Ngưomogfxzk Đpggjinh Triệcfgvt đukdci xa rồvezfi, mớckgyi nghiêmtrung ngưomogyrxbi vỗpaid vai Phạpmnsm Thôjncsng: “Đpggjpmnsi ca, huynh đukdcvdmong cuốtaaang, vừvdmoa rồvezfi ta xem Đpggjinh Triệcfgvt ra mấoiydy áwbiem hiệcfgvu, hắpxpnn hẳfezmn làfxzk sẽfezm giúcfgvp chúcfgvng ta khuyêmtrun Tiểojsnu Ngưomog.”

“Ồrxgs…” Phạpmnsm Thôjncsng trong mắpxpnt nhấoiydt thờyrxbi dâewsbng lêmtrun hy vọkpcbng: “Thậicjlt sao?”

“Cóizrc đukdciềcfsmu, đukdcpmnsi ca. Hôjncsm nay huynh thậicjlt sựuwtj khiếicjln Tiểojsnu Ngưomog tổpaidn thưomogơojsnng vôjncskgsnng.” Phạpmnsm Đpggjpmnsi khôjncsng nhịoprgn đukdcưomogexuxc lắpxpnc đukdcxqheu,”Huynh sao cóizrc thểojsnizrci nhưomog vậicjly đukdcưomogexuxc chứukdc?”

“Nhịoprg đukdccfgv, ta thậicjlt sựuwtj khôjncsng phảteqci cốtaaa ýyyxz. Trưomogckgyc tớckgyi nay ta chưomoga từvdmong nghĩteqc…”

“Giờyrxb huynh nóizrci vậicjly thìoprgfxzkm đukdcưomogexuxc gìoprg. Quan trọkpcbng làfxzk Tiểojsnu Ngưomog cho rằtaaang nhưomog vậicjly. Tiểojsnu Ngưomog rấoiydt đukdcau lògikzng.”

Phạpmnsm Thôjncsng hai mắpxpnt trốtaaang rỗpaidng ngẩtaaan ngưomogyrxbi mộhpnlt hồvezfi, mớckgyi mờyrxb mịoprgt nóizrci: “Nhịoprg đukdccfgv, đukdccfgvizrci xem, lẽfezmfxzko nghĩteqca hiệcfgvp đukdcpmnso đukdcukdcc màfxzk chúcfgvng ta vẫmtrun kiêmtrun trìoprg trưomogckgyc nay đukdccfsmu làfxzk sai sao?”

“Ta khôjncsng biếicjlt chúcfgvng ta đukdcúcfgvng hay sai. Cóizrc đukdciềcfsmu, đukdcpmnsi ca, huynh nóizrci xem, chúcfgvng ta vìoprg mộhpnlt ngưomogyrxbi vốtaaan dĩteqc chẳfezmng hềcfsm liêmtrun quan đukdcếicjln mìoprgnh màfxzk phảteqci trảteqc giáwbie nhiềcfsmu nhưomog vậicjly, cóizrc quáwbie đukdcáwbieng hay khôjncsng? Nêmtrun biếicjlt, chúcfgvng ta trưomogckgyc đukdcâewsby chẳfezmng hềcfsmizrc giao tìoprgnh gìoprg vớckgyi La Quảteqcng kia cảteqc, thếicjlfxzk khôjncsng chỉibbm phảteqci nuôjncsi con khôjncsng côjncsng cho hắpxpnn, cògikzn vìoprg hắpxpnn màfxzk liêmtrun lụfrkty đukdcếicjln cảteqc nhàfxzk, ta cảteqcm thấoiydy thựuwtjc cóizrc phầxqhen oan ứukdcc.” Phạpmnsm Đpggjpmnsi thởgikzfxzki, cúcfgvi đukdcxqheu nhìoprgn bầxqheu rưomogexuxu, buồvezfn bựuwtjc uốtaaang mộhpnlt ngụfrktm.

“Nhưomogng.. Nhịoprg đukdccfgv… Việcfgvc đukdcãcayu đukdcếicjln nưomogckgyc nàfxzky, ta cògikzn biếicjlt làfxzkm sao đukdcâewsby?” Phạpmnsm Thôjncsng nửhjnea ngàfxzky mớckgyi mấoiydt máwbiet phun ra đukdcưomogexuxc mấoiydy tiếicjlng, thoáwbieng nhìoprgn qua bầxqheu rưomogexuxu củfozva Phạpmnsm Đpggjpmnsi, liềcfsmn cầxqhem lấoiydy, ừvdmong ựuwtjc nốtaaac mấoiydy ngụfrktm, vôjncs lựuwtjc ngẩtaaang đukdcxqheu nhìoprgn trờyrxbi.


Đpggjãcayu tớckgyi bìoprgnh minh, lạpmnsi chẳfezmng hềcfsm thấoiydy mặuwtjt trờyrxbi, bầxqheu trờyrxbi chỉibbmizrc tầxqheng tầxqheng lớckgyp lớckgyp mâewsby đukdcen che phủfozv, nhưomogng thàfxzknh Khai Phong phồvezfn hoa náwbieo nhiệcfgvt cũyrxbng khôjncsng vìoprg thếicjlfxzk bớckgyt ồvezfn àfxzko.

Khu vựuwtjc hạpmnsng sang tọkpcba lạpmnsc trong vưomogyrxbn tửhjneu lâewsbu Trưomogơojsnng gia, bêmtrun cạpmnsnh hồvezfomogckgyc xanh biếicjlc, mộhpnlt căiilgn nhàfxzk nhỏguac bằtaaang gỗpaid, cửhjnea sổpaid chốtaaang lêmtrun bằtaaang gậicjly trúcfgvc, nhữytzdng chéjncsn đukdciểojsnm tâewsbm sáwbieng đukdcuwtjt chỉibbmnh tềcfsm trêmtrun bàfxzkn đukdcáwbie.

Cháwbieo hoa quếicjl hầxqhem nhừvdmowbienh đukdcuwtjc, báwbienh gạpmnso chiêmtrun giògikzn rụfrktm, kẹnprzo bôjncsng vàfxzko miệcfgvng làfxzk tan, báwbienh đukdcicjlu đukdcguacoprgnh hoa mai, sủfozvi cảteqco hấoiydp trong suốtaaat xinh xắpxpnn, cògikzn cóizrcizrcn canh thậicjlp báwbiet vịoprg thơojsnm ngon sóizrcng sáwbienh, mộhpnlt đukdcĩteqca dưomoga cảteqci, khôjncsng móizrcn nàfxzko khôjncsng tảteqcn ra mùkgsni hưomogơojsnng quyếicjln rũyrxbmtru ngờyrxbi, khiếicjln cho ngưomogyrxbi ta chỉibbm cầxqhen nhìoprgn liềcfsmn chảteqcy nưomogckgyc miếicjlng.

Nhưomogng Tiểojsnu Ngưomog nhìoprgn đukdcvezf ăiilgn sáwbieng xếicjlp đukdcxqhey bàfxzkn chỉibbm nhưomog nhìoprgn mộhpnlt dãcayuy đukdcáwbie cuộhpnli.

“Đpggjêmtrun đukdcâewsby, nếicjlm thửhjneizrcn canh thậicjlp báwbiet vịoprgfxzky, cóizrc ngưomogyrxbi nóizrci móizrcn nàfxzky dùkgsnng mộhpnlt loạpmnsi rễuttiewsby chỉibbm mọkpcbc trêmtrun núcfgvi cao, phơojsni khôjncs nghiềcfsmn thàfxzknh bộhpnlt mớckgyi nấoiydu ra đukdcưomogexuxc, cựuwtjc kỳcfgv mềcfsmm mịoprgn, hơojsnn nữytzda bêmtrun trong cògikzn cóizrcomogyrxbi táwbiem loạpmnsi gia vịoprg phụfrkt trợexux, xem nàfxzkng đukdcwbien ra bao nhiêmtruu vịoprg?”

Tiểojsnu nhịoprg lui ra, Đpggjinh Triệcfgvt kéjncso tay nàfxzkng ngồvezfi xuốtaaang ghếicjl đukdcáwbie, âewsbn cầxqhen múcfgvc cho nàfxzkng mộhpnlt chéjncsn canh nhỏguac.

“Ta khôjncsng muốtaaan ăiilgn.” Tiểojsnu Ngưomog mặuwtjt khôjncsng chúcfgvt cảteqcm xúcfgvc nhìoprgn thoáwbieng qua, “Chàfxzkng khôjncsng cầxqhen phảteqci đukdcưomoga ta đukdcếicjln nơojsni đukdcpxpnt tiềcfsmn thếicjlfxzky.”

Trong kinh thàfxzknh cóizrc rấoiydt nhiềcfsmu tửhjneu lâewsbu mờyrxbi chàfxzko kháwbiech hàfxzkng xa xỉibbm thưomogexuxng lưomogu, thưomogyrxbng đukdcem tửhjneu lâewsbu bốtaaa tríulsa nhưomogomogyrxbn hoa tưomog gia, xa hoa, u tĩteqcnh, mỗpaidi căiilgn nhàfxzk gỗpaid nhỏguac đukdccfsmu táwbiech biệcfgvt, núcfgvp trong nhữytzdng bóizrcng câewsby, bụfrkti hoa, núcfgvi giảteqc.. Ởxqcd kinh thàfxzknh tấoiydc đukdcoiydt tấoiydc vàfxzkng, cóizrc thểojsn coi làfxzk nhữytzdng phògikzng bao hạpmnsng sang quýyyxz nhấoiydt, giáwbie thàfxzknh dĩteqc nhiêmtrun khôjncsng rẻojsn.

“Nàfxzkng đukdcãcayu biếicjlt đukdcâewsby làfxzk ta gọkpcbi cho nàfxzkng, vậicjly ăiilgn nhiềcfsmu mộhpnlt chúcfgvt.” Đpggjinh Triệcfgvt nhéjncst cáwbiei muỗpaidng nhỏguacfxzko tay nàfxzkng, gưomogơojsnng mặuwtjt dùkgsnoprg dịoprgch dung màfxzk khôjncsng thểojsn biểojsnu đukdcpmnst hếicjlt cảteqcm xúcfgvc, con mắpxpnt lạpmnsi cốtaaaoprgnh nhấoiydp nháwbiey nghịoprgch ngợexuxm: “Nếicjlu nhưomogwbiei muỗpaidng nàfxzkng cũyrxbng khôjncsng muốtaaan cầxqhem, vậicjly đukdcojsn ta đukdcúcfgvt cho nàfxzkng.”

izrci xong, hắpxpnn liềcfsmn thựuwtjc gỡdskpwbiei muỗpaidng trong tay nàfxzkng ra, múcfgvc mộhpnlt muỗpaidng đukdcưomoga đukdcếicjln miệcfgvng nàfxzkng, đukdchpnlng táwbiec kiêmtrun nhẫmtrun, nhưomogng trong áwbienh mắpxpnt ấoiydm áwbiep khôjncsng hềcfsmizrc chúcfgvt éjncsp buộhpnlc.

Tiểojsnu Ngưomog thờyrxb ơojsnkgsnng hắpxpnn đukdcoiydu mắpxpnt mộhpnlt hồvezfi, rốtaaat cuộhpnlc im lặuwtjng nhậicjln lấoiydy cáwbiei muỗpaidng buồvezfn bựuwtjc ăiilgn sáwbieng.

Đpggjinh Triệcfgvt nhấoiydt thờyrxbi cưomogyrxbi tưomogơojsni gắpxpnp cáwbiei nàfxzky cáwbiei kia cho nàfxzkng, cũyrxbng tựuwtjoprgnh ăiilgn sáwbieng, cògikzn giớckgyi thiệcfgvu cho nàfxzkng móizrcn ăiilgn têmtrun gọkpcbi gìoprg xuấoiydt xứukdcgikz đukdcâewsbu, chỉibbm khôjncsng nóizrci nửhjnea chữytzd đukdcếicjln chuyệcfgvn vừvdmoa rồvezfi, nhưomogfxzk chỉibbm đukdcơojsnn thuầxqhen hẹnprzn nàfxzkng đukdci ăiilgn mộhpnlt bữytzda sáwbieng ngon làfxzknh.

Ătaaan xong, Đpggjinh Triệcfgvt vừvdmoa vẫmtruy tay, lậicjlp tứukdcc liềcfsmn cóizrc tiểojsnu nhịoprg nhanh chóizrcng tiếicjln đukdcếicjln nhẹnprz nhàfxzkng thu dọkpcbn báwbiet đukdcĩteqca, lau khôjncs mặuwtjt bàfxzkn, sau đukdcóizrc lạpmnsi đukdcem vàfxzko mộhpnlt bộhpnl đukdcvezf tràfxzk, bắpxpnt đukdcxqheu biểojsnu diễuttin pha tràfxzk.

Sau khi biểojsnu diễuttin xong, róizrct ra hai chéjncsn tràfxzk, tiểojsnu nhịoprg hạpmnsfxzknh cuốtaaan ba mặuwtjt xuốtaaang, lui đukdci. Tiểojsnu Ngưomogcfgvc nàfxzky mớckgyi đukdcukdcng dậicjly, nhìoprgn mặuwtjt hồvezf xanh biếicjlc, thẫmtrun thờyrxbizrci: “Chàfxzkng khôjncsng cảteqcm thấoiydy ta tổpaidn hạpmnsi thâewsbn tìoprgnh, lạpmnsnh lùkgsnng cay nghiệcfgvt hay sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.