Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 898 : “Món quà” của Tô thiếu gia (26)

    trước sau   
zmyj Thầgijzn ngồnmwwi ởnpur trêgaccn đxaadgjcdng cájvvft, khôzmyjng nópcrri gìbdea, chỉkrqtnhti nhìbdean chằwfcfm chằwfcfm Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpo, khópcrre miệbzzgng lộdhlp ra mộdhlpt nụjtsorwpoymeui.

zmyjjvvfi A Kim kêgaccu bọvlogn nhỏulbb đxaadi ălavvn cơqwzom, mọvlogi ngưrwpoymeui lôzmyji képehyo Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpotrmxng Tôzmyj Thầgijzn đxaadi ălavvn cùtrmxng nhau, Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpo hay tớdvzli việbzzgn mồnmwwzmyji ălavvn mộdhlpt bữpehya cơqwzom cùtrmxng bọvlogn nhỏulbb, nhưrwpo sợbfmzzmyj Thầgijzn khôzmyjng cópcrr thópcrri quen, vốgjcdn đxaadqaqrnh mang Tôzmyj Thầgijzn đxaadi ra ngoànhtii ălavvn, ai ngờymeuzmyj Thầgijzn lạsnnsi khôzmyjng ngạsnnsi, vìbdea vậswuoy hai ngưrwpoymeui liềulbbn cùtrmxng vớdvzli đxaadájvvfm con níwdeqt ălavvn cơqwzom trưrwpoa, sau khi ălavvn, Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpo liềulbbn giúkrbwp đxaadejjx ngưrwpoymeui dỗruoo đxaadájvvfm con níwdeqt nghỉkrqt trưrwpoa, lúkrbwc côzmyj đxaadi ra, Tôzmyj Thầgijzn đxaadãjujm quầgijzn ájvvfo chỉkrqtnh tềulbb dựnmwwa vànhtio xe đxaadruoong ởnpur đxaadópcrr.

Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpo cấswuot bưrwpodvzlc đxaadi lêgaccn trưrwpodvzlc, Tôzmyj Thầgijzn cópcrr thểhqfx cảbfmzm thấswuoy ngưrwpoymeui đxaadếkpeon gầgijzn, nghiêgaccng đxaadgijzu, giưrwpoơqwzong mắlavvt nhìbdean, nhìbdean côzmyjjvvfi đxaadópcrrn lấswuoy ájvvfnh mặjtsot trờymeui, bưrwpodvzlc châsnnsn vữpehyng vànhting đxaadi đxaadếkpeon gầgijzn mìbdeanh, ájvvfnh mắlavvt củlqzra anh, khôzmyjng nhịqaqrn đxaadưrwpobfmzc cópcrr chúkrbwt hoảbfmzng hốgjcdt.

Rấswuot lâsnnsu sau đxaadópcrr, Tôzmyj Thầgijzn hồnmwwi tưrwponpurng lạsnnsi, anh còlavvn nhớdvzljujmi khôzmyjng quêgaccn giữpehya trưrwpoa tốgjcdt đxaadzddnp nhưrwpo vậswuoy, dưrwpodvzli ájvvfnh mặjtsot trờymeui củlqzra việbzzgn mồnmwwzmyji, rảbfmzi đxaadgijzy ájvvfnh mặjtsot trờymeui trong sâsnnsn, cájvvfi côzmyjjvvfi xinh đxaadzddnp têgaccn Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpo, ájvvfnh mắlavvt sạsnnsch sẽivdu tinh khiếkpeot đxaadi vềulbb phíwdeqa anh, giốgjcdng nhưrwpo từjhuung chúkrbwt từjhuung chúkrbwt đxaadi vànhtio thếkpeo giớdvzli củlqzra anh, trong lòlavvng củlqzra anh.

zmyj đxaadruoong ởnpur trưrwpodvzlc mặjtsot củlqzra anh, ngẩbdeang đxaadgijzu lêgaccn, nhìbdean mắlavvt củlqzra anh, hơqwzoi đxaaddhlpng môzmyji, thủlqzr thỉkrqtpcrri mộdhlpt tiếkpeong: “Cájvvfm ơqwzon anh.”

Mộdhlpt mànhtin nhưrwpo vậswuoy, đxaadsnnsi khájvvfi lànhtizmyj Thầgijzn cảbfmz đxaadymeui nànhtiy gặjtsop phong cảbfmznh xinh đxaadzddnp nhấswuot.


zmyj Thầgijzn dừjhuung lạsnnsi trêgaccn ngưrwpoymeui Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwponhtii giâsnnsy, mớdvzli tỉkrqtnh tájvvfo lạsnnsi, anh nhìbdean trong mắlavvt Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpo châsnnsn thànhtinh tha thiếkpeot, anh nghĩnpur, anh rấswuot íwdeqt thấswuoy Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpopcrr loạsnnsi ájvvfnh mắlavvt sinh đxaaddhlpng, anh khôzmyjng nhịqaqrn đxaadưrwpobfmzc cưrwpoymeui nhạsnnst vớdvzli Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpo, mộdhlpt bộdhlp giópcrr xuâsnnsn ấswuom ájvvfp, mởnpur miệbzzgng hỏulbbi: “Cópcrr phảbfmzi rấswuot cảbfmzm đxaaddhlpng khôzmyjng?”

Cảbfmzm đxaaddhlpng, lànhti thậswuot sựnmww rấswuot cảbfmzm đxaaddhlpng.

zmyj cảbfmz đxaadymeui nànhtiy, cũomelng khôzmyjng cópcrr gặjtsop qua mộdhlpt ngưrwpoymeui đxaadgjcdi tốgjcdt vớdvzli côzmyj nhưrwpo vậswuoy.

Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpo vừjhuua muốgjcdn gậswuot đxaadgijzu nópcrri, đxaadúkrbwng vậswuoy.

zmyj Thầgijzn liềulbbn mópcrrc trong túkrbwi ra mộdhlpt mópcrrn đxaadnmww, vừjhuua lêgaccn tiếkpeong nópcrri: “Chỉkrqtnhtilavvn cópcrr thứruoo cảbfmzm đxaaddhlpng hơqwzon đxaadâsnnsy, anh cópcrr quànhti tặjtsong muốgjcdn tặjtsong cho em.”

Trong mắlavvt Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpo thoájvvfng hiệbzzgn mộdhlpt tầgijzng kinh ngạsnnsc.

Thấswuoy Tôzmyj Thầgijzn đxaadưrwpoa tớdvzli trưrwpodvzlc mặjtsot mìbdeanh mộdhlpt phong thưrwpo, côzmyj nhậswuon lấswuoy, mởnpur ra, bêgaccn trong lànhti mộdhlpt tờymeu giấswuoy, lànhti khếkpeo đxaadswuot.

Khếkpeo đxaadswuot việbzzgn mồnmwwzmyji Dưrwpoơqwzong Quang

zmyj khổwomt cựnmwwc mưrwpoymeui nălavvm đxaadhqfx lạsnnsi.

Bịqaqr anh cầgijzm lấswuoy.

Khôzmyjng cópcrr mấswuot đxaadi.

lavvng Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpo nhưrwpo biểhqfxn rộdhlpng, sópcrrng trànhtio mãjujmnh liệbzzgt.

Thậswuot lâsnnsu khôzmyjng cópcrrjvvfch nànhtio bìbdeanh tĩnpurnh.


zmyj Thầgijzn nhìbdean Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpo nắlavvm khếkpeo đxaadswuot, đxaadang nhẹzddn nhànhting run rẩbdeay, anh nghe thấswuoy côzmyj hỏulbbi: “Tạsnnsi sao phảbfmzi lànhtim nhưrwpo vậswuoy?”

Tạsnnsi sao phảbfmzi lànhtim nhưrwpo vậswuoy?

jvvfi giọvlogng nópcrri nànhtiy đxaadang hỏulbbi Tôzmyj Thầgijzn.

Anh khôzmyjng cópcrr nghĩnpur qua cájvvfi vấswuon đxaadulbbnhtiy.

Chỉkrqtnhti muốgjcdn lànhtim, vìbdea vậswuoy liềulbbn lànhtim, khôzmyjng cópcrr nghĩnpur qua tạsnnsi sao.

Anh biếkpeot cảbfmzm thấswuoy côzmyjjvvfi Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwponhtiy khájvvfc ngưrwpoymeui khájvvfc, mưrwpoymeui nălavvm khổwomt cựnmwwc, lạsnnsi lànhtim việbzzgc thiệbzzgn nhưrwpo vậswuoy, cũomelng khôzmyjng giốgjcdng côzmyjjvvfi bìbdeanh thưrwpoymeung khájvvfc, lànhti đxaadnmwwng tìbdeanh sao? Còlavvn chưrwpoa phảbfmzi nhịqaqrn?

Anh khôzmyjng cópcrr suy nghĩnpur nhiềulbbu nhưrwpo vậswuoy.........

zmyj Thầgijzn trầgijzm mặjtsoc mộdhlpt hồnmwwi, mớdvzli đxaaddhlpt nhiêgaccn mởnpur miệbzzgng, nópcrri: “Lànhtim nhưrwpo vậswuoy........ Cópcrr thểhqfx cầgijzm lòlavvng củlqzra em, khôzmyjng phảbfmzi sao?”

Khôzmyjng khíwdeq giữpehya hai ngưrwpoymeui lậswuop tứruooc ngưrwpong trệbzzg.

Mặjtsoc dùtrmx ájvvfnh nắlavvng mặjtsot trờymeui quanh thâsnnsn tưrwpoơqwzoi sájvvfng.

Nhữpehyng thứruoo kia bắlavvt đxaadgijzu ởnpur trong đxaadgijzu Trầgijzn Uyểhqfxn Nhưrwpo hiểhqfxu rõjbjt, cópcrr phảbfmzi thờymeui gian gầgijzn đxaadâsnnsy sốgjcdng rấswuot tốgjcdt hay khôzmyjng, đxaadhqfx cho côzmyj thưrwpo giãjujmn quêgaccn mấswuot rấswuot nhiềulbbu thứruoo, chỉkrqtnhti ngắlavvn ngủlqzrn hai thájvvfng, côzmyj lạsnnsi khôzmyjng nhớdvzljbjtzmyjkrbwc ban đxaadgijzu cùtrmxng Tôzmyj Thầgijzn đxaadájvvfnh cuộdhlpc chuyệbzzgn nànhtiy.........

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.