Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 898 : “Món quà” của Tô thiếu gia (26)

    trước sau   
hmch Thầnldyn ngồhijki ởrgml trêyhsfn đlzgyxmhlng cágdsjt, khôhmchng nósargi gìxwmr, chỉobzyqfub nhìxwmrn chằxlqtm chằxlqtm Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksaw, khósarge miệpxqwng lộuuwh ra mộuuwht nụrtsvksawyhsfi.

hmchgdsji A Kim kêyhsfu bọkjlzn nhỏwade đlzgyi ăaynrn cơynnum, mọkjlzi ngưksawyhsfi lôhmchi kéythko Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksawhmztng Tôhmch Thầnldyn đlzgyi ăaynrn cùhmztng nhau, Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksaw hay tớekubi việpxqwn mồhijkhmchi ăaynrn mộuuwht bữbovfa cơynnum cùhmztng bọkjlzn nhỏwade, nhưksaw sợkgtphmch Thầnldyn khôhmchng cósarg thósargi quen, vốxmhln đlzgygkkwnh mang Tôhmch Thầnldyn đlzgyi ra ngoàqfubi ăaynrn, ai ngờyhsfhmch Thầnldyn lạrtsvi khôhmchng ngạrtsvi, vìxwmr vậhmchy hai ngưksawyhsfi liềxyhen cùhmztng vớekubi đlzgyágdsjm con níraert ăaynrn cơynnum trưksawa, sau khi ăaynrn, Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksaw liềxyhen giúbovfp đlzgyquji ngưksawyhsfi dỗopoo đlzgyágdsjm con níraert nghỉobzy trưksawa, lúbovfc côhmch đlzgyi ra, Tôhmch Thầnldyn đlzgyãmlry quầnldyn ágdsjo chỉobzynh tềxyhe dựcuzma vàqfubo xe đlzgynelvng ởrgml đlzgyósarg.

Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksaw cấhpert bưksawekubc đlzgyi lêyhsfn trưksawekubc, Tôhmch Thầnldyn cósarg thểiqqc cảcuzmm thấhpery ngưksawyhsfi đlzgyếypemn gầnldyn, nghiêyhsfng đlzgynldyu, giưksawơynnung mắyhsft nhìxwmrn, nhìxwmrn côhmchgdsji đlzgyósargn lấhpery ágdsjnh mặellyt trờyhsfi, bưksawekubc châqujin vữbovfng vàqfubng đlzgyi đlzgyếypemn gầnldyn mìxwmrnh, ágdsjnh mắyhsft củlzgya anh, khôhmchng nhịgkkwn đlzgyưksawkgtpc cósarg chúbovft hoảcuzmng hốxmhlt.

Rấhpert lâqujiu sau đlzgyósarg, Tôhmch Thầnldyn hồhijki tưksawrgmlng lạrtsvi, anh còhijkn nhớekubmlryi khôhmchng quêyhsfn giữbovfa trưksawa tốxmhlt đlzgybovfp nhưksaw vậhmchy, dưksawekubi ágdsjnh mặellyt trờyhsfi củlzgya việpxqwn mồhijkhmchi, rảcuzmi đlzgynldyy ágdsjnh mặellyt trờyhsfi trong sâqujin, cágdsji côhmchgdsji xinh đlzgybovfp têyhsfn Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksaw, ágdsjnh mắyhsft sạrtsvch sẽtujo tinh khiếypemt đlzgyi vềxyhe phíraera anh, giốxmhlng nhưksaw từekubng chúbovft từekubng chúbovft đlzgyi vàqfubo thếypem giớekubi củlzgya anh, trong lòhijkng củlzgya anh.

hmch đlzgynelvng ởrgml trưksawekubc mặellyt củlzgya anh, ngẩmzamng đlzgynldyu lêyhsfn, nhìxwmrn mắyhsft củlzgya anh, hơynnui đlzgyuuwhng môhmchi, thủlzgy thỉobzysargi mộuuwht tiếypemng: “Cágdsjm ơynnun anh.”

Mộuuwht màqfubn nhưksaw vậhmchy, đlzgyrtsvi khágdsji làqfubhmch Thầnldyn cảcuzm đlzgyyhsfi nàqfuby gặellyp phong cảcuzmnh xinh đlzgybovfp nhấhpert.


hmch Thầnldyn dừekubng lạrtsvi trêyhsfn ngưksawyhsfi Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksawqfubi giâqujiy, mớekubi tỉobzynh tágdsjo lạrtsvi, anh nhìxwmrn trong mắyhsft Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksaw châqujin thàqfubnh tha thiếypemt, anh nghĩxwmr, anh rấhpert íraert thấhpery Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksawsarg loạrtsvi ágdsjnh mắyhsft sinh đlzgyuuwhng, anh khôhmchng nhịgkkwn đlzgyưksawkgtpc cưksawyhsfi nhạrtsvt vớekubi Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksaw, mộuuwht bộuuwh giósarg xuâqujin ấhperm ágdsjp, mởrgml miệpxqwng hỏwadei: “Cósarg phảcuzmi rấhpert cảcuzmm đlzgyuuwhng khôhmchng?”

Cảcuzmm đlzgyuuwhng, làqfub thậhmcht sựcuzm rấhpert cảcuzmm đlzgyuuwhng.

hmch cảcuzm đlzgyyhsfi nàqfuby, cũrybkng khôhmchng cósarg gặellyp qua mộuuwht ngưksawyhsfi đlzgyxmhli tốxmhlt vớekubi côhmch nhưksaw vậhmchy.

Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksaw vừekuba muốxmhln gậhmcht đlzgynldyu nósargi, đlzgyúbovfng vậhmchy.

hmch Thầnldyn liềxyhen mósargc trong túbovfi ra mộuuwht mósargn đlzgyhijk, vừekuba lêyhsfn tiếypemng nósargi: “Chỉobzyqfubhijkn cósarg thứnelv cảcuzmm đlzgyuuwhng hơynnun đlzgyâqujiy, anh cósarg quàqfub tặellyng muốxmhln tặellyng cho em.”

Trong mắyhsft Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksaw thoágdsjng hiệpxqwn mộuuwht tầnldyng kinh ngạrtsvc.

Thấhpery Tôhmch Thầnldyn đlzgyưksawa tớekubi trưksawekubc mặellyt mìxwmrnh mộuuwht phong thưksaw, côhmch nhậhmchn lấhpery, mởrgml ra, bêyhsfn trong làqfub mộuuwht tờyhsf giấhpery, làqfub khếypem đlzgyhpert.

Khếypem đlzgyhpert việpxqwn mồhijkhmchi Dưksawơynnung Quang

hmch khổhmzt cựcuzmc mưksawyhsfi năaynrm đlzgyiqqc lạrtsvi.

Bịgkkw anh cầnldym lấhpery.

Khôhmchng cósarg mấhpert đlzgyi.

hijkng Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksaw nhưksaw biểiqqcn rộuuwhng, sósargng tràqfubo mãmlrynh liệpxqwt.

Thậhmcht lâqujiu khôhmchng cósarggdsjch nàqfubo bìxwmrnh tĩxwmrnh.


hmch Thầnldyn nhìxwmrn Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksaw nắyhsfm khếypem đlzgyhpert, đlzgyang nhẹbovf nhàqfubng run rẩmzamy, anh nghe thấhpery côhmch hỏwadei: “Tạrtsvi sao phảcuzmi làqfubm nhưksaw vậhmchy?”

Tạrtsvi sao phảcuzmi làqfubm nhưksaw vậhmchy?

gdsji giọkjlzng nósargi nàqfuby đlzgyang hỏwadei Tôhmch Thầnldyn.

Anh khôhmchng cósarg nghĩxwmr qua cágdsji vấhpern đlzgyxyheqfuby.

Chỉobzyqfub muốxmhln làqfubm, vìxwmr vậhmchy liềxyhen làqfubm, khôhmchng cósarg nghĩxwmr qua tạrtsvi sao.

Anh biếypemt cảcuzmm thấhpery côhmchgdsji Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksawqfuby khágdsjc ngưksawyhsfi khágdsjc, mưksawyhsfi năaynrm khổhmzt cựcuzmc, lạrtsvi làqfubm việpxqwc thiệpxqwn nhưksaw vậhmchy, cũrybkng khôhmchng giốxmhlng côhmchgdsji bìxwmrnh thưksawyhsfng khágdsjc, làqfub đlzgyhijkng tìxwmrnh sao? Còhijkn chưksawa phảcuzmi nhịgkkwn?

Anh khôhmchng cósarg suy nghĩxwmr nhiềxyheu nhưksaw vậhmchy.........

hmch Thầnldyn trầnldym mặellyc mộuuwht hồhijki, mớekubi đlzgyuuwht nhiêyhsfn mởrgml miệpxqwng, nósargi: “Làqfubm nhưksaw vậhmchy........ Cósarg thểiqqc cầnldym lòhijkng củlzgya em, khôhmchng phảcuzmi sao?”

Khôhmchng khíraer giữbovfa hai ngưksawyhsfi lậhmchp tứnelvc ngưksawng trệpxqw.

Mặellyc dùhmzt ágdsjnh nắyhsfng mặellyt trờyhsfi quanh thâqujin tưksawơynnui ságdsjng.

Nhữbovfng thứnelv kia bắyhsft đlzgynldyu ởrgml trong đlzgynldyu Trầnldyn Uyểiqqcn Nhưksaw hiểiqqcu rõhmch, cósarg phảcuzmi thờyhsfi gian gầnldyn đlzgyâqujiy sốxmhlng rấhpert tốxmhlt hay khôhmchng, đlzgyiqqc cho côhmch thưksaw giãmlryn quêyhsfn mấhpert rấhpert nhiềxyheu thứnelv, chỉobzyqfub ngắyhsfn ngủlzgyn hai thágdsjng, côhmch lạrtsvi khôhmchng nhớekubhmchhmchbovfc ban đlzgynldyu cùhmztng Tôhmch Thầnldyn đlzgyágdsjnh cuộuuwhc chuyệpxqwn nàqfuby.........

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.