Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 898 : “Món quà” của Tô thiếu gia (26)

    trước sau   
ydye Thầkdtcn ngồtanki ởjoug trêydyen đhsuygobjng cáuhnqt, khôydyeng nófbvfi gìromr, chỉydyehyyp nhìromrn chằshsxm chằshsxm Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlo, khófbvfe miệkdtcng lộyamp ra mộyampt nụermhnnloaojii.

ydyeuhnqi A Kim kêydyeu bọmkain nhỏbyzs đhsuyi ăbfvxn cơjsjym, mọmkaii ngưnnloaojii lôydyei kéesawo Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlogocbng Tôydye Thầkdtcn đhsuyi ăbfvxn cùgocbng nhau, Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlo hay tớesawi việkdtcn mồtankydyei ăbfvxn mộyampt bữucvia cơjsjym cùgocbng bọmkain nhỏbyzs, nhưnnlo sợblanydye Thầkdtcn khôydyeng cófbvf thófbvfi quen, vốgobjn đhsuyotqsnh mang Tôydye Thầkdtcn đhsuyi ra ngoàhyypi ăbfvxn, ai ngờaojiydye Thầkdtcn lạflkwi khôydyeng ngạflkwi, vìromr vậneafy hai ngưnnloaojii liềnrgpn cùgocbng vớesawi đhsuyáuhnqm con nívvodt ăbfvxn cơjsjym trưnnloa, sau khi ăbfvxn, Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlo liềnrgpn giúenaop đhsuyydye ngưnnloaojii dỗgtnq đhsuyáuhnqm con nívvodt nghỉydye trưnnloa, lúenaoc côydye đhsuyi ra, Tôydye Thầkdtcn đhsuyãxxud quầkdtcn áuhnqo chỉydyenh tềnrgp dựyuqca vàhyypo xe đhsuyrtnmng ởjoug đhsuyófbvf.

Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlo cấyuqct bưnnloesawc đhsuyi lêydyen trưnnloesawc, Tôydye Thầkdtcn cófbvf thểqzdw cảxqcqm thấyuqcy ngưnnloaojii đhsuyếvantn gầkdtcn, nghiêydyeng đhsuykdtcu, giưnnloơjsjyng mắcccmt nhìromrn, nhìromrn côydyeuhnqi đhsuyófbvfn lấyuqcy áuhnqnh mặbwjst trờaojii, bưnnloesawc châfbvfn vữucving vàhyypng đhsuyi đhsuyếvantn gầkdtcn mìromrnh, áuhnqnh mắcccmt củnznra anh, khôydyeng nhịotqsn đhsuyưnnloblanc cófbvf chúenaot hoảxqcqng hốgobjt.

Rấyuqct lâfbvfu sau đhsuyófbvf, Tôydye Thầkdtcn hồtanki tưnnlojougng lạflkwi, anh còmkain nhớesawxxudi khôydyeng quêydyen giữucvia trưnnloa tốgobjt đhsuycccmp nhưnnlo vậneafy, dưnnloesawi áuhnqnh mặbwjst trờaojii củnznra việkdtcn mồtankydyei, rảxqcqi đhsuykdtcy áuhnqnh mặbwjst trờaojii trong sâfbvfn, cáuhnqi côydyeuhnqi xinh đhsuycccmp têydyen Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlo, áuhnqnh mắcccmt sạflkwch sẽhgsk tinh khiếvantt đhsuyi vềnrgp phívvoda anh, giốgobjng nhưnnlo từxvrhng chúenaot từxvrhng chúenaot đhsuyi vàhyypo thếvant giớesawi củnznra anh, trong lòmkaing củnznra anh.

ydye đhsuyrtnmng ởjoug trưnnloesawc mặbwjst củnznra anh, ngẩhsuyng đhsuykdtcu lêydyen, nhìromrn mắcccmt củnznra anh, hơjsjyi đhsuyyampng môydyei, thủnznr thỉydyefbvfi mộyampt tiếvantng: “Cáuhnqm ơjsjyn anh.”

Mộyampt màhyypn nhưnnlo vậneafy, đhsuyflkwi kháuhnqi làhyypydye Thầkdtcn cảxqcq đhsuyaojii nàhyypy gặbwjsp phong cảxqcqnh xinh đhsuycccmp nhấyuqct.


ydye Thầkdtcn dừxvrhng lạflkwi trêydyen ngưnnloaojii Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlohyypi giâfbvfy, mớesawi tỉydyenh táuhnqo lạflkwi, anh nhìromrn trong mắcccmt Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlo châfbvfn thàhyypnh tha thiếvantt, anh nghĩjmkz, anh rấyuqct ívvodt thấyuqcy Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlofbvf loạflkwi áuhnqnh mắcccmt sinh đhsuyyampng, anh khôydyeng nhịotqsn đhsuyưnnloblanc cưnnloaojii nhạflkwt vớesawi Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlo, mộyampt bộyamp giófbvf xuâfbvfn ấyuqcm áuhnqp, mởjoug miệkdtcng hỏbyzsi: “Cófbvf phảxqcqi rấyuqct cảxqcqm đhsuyyampng khôydyeng?”

Cảxqcqm đhsuyyampng, làhyyp thậneaft sựyuqc rấyuqct cảxqcqm đhsuyyampng.

ydye cảxqcq đhsuyaojii nàhyypy, cũmjktng khôydyeng cófbvf gặbwjsp qua mộyampt ngưnnloaojii đhsuygobji tốgobjt vớesawi côydye nhưnnlo vậneafy.

Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlo vừxvrha muốgobjn gậneaft đhsuykdtcu nófbvfi, đhsuyúenaong vậneafy.

ydye Thầkdtcn liềnrgpn mófbvfc trong túenaoi ra mộyampt mófbvfn đhsuytank, vừxvrha lêydyen tiếvantng nófbvfi: “Chỉydyehyypmkain cófbvf thứrtnm cảxqcqm đhsuyyampng hơjsjyn đhsuyâfbvfy, anh cófbvf quàhyyp tặbwjsng muốgobjn tặbwjsng cho em.”

Trong mắcccmt Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlo thoáuhnqng hiệkdtcn mộyampt tầkdtcng kinh ngạflkwc.

Thấyuqcy Tôydye Thầkdtcn đhsuyưnnloa tớesawi trưnnloesawc mặbwjst mìromrnh mộyampt phong thưnnlo, côydye nhậneafn lấyuqcy, mởjoug ra, bêydyen trong làhyyp mộyampt tờaoji giấyuqcy, làhyyp khếvant đhsuyyuqct.

Khếvant đhsuyyuqct việkdtcn mồtankydyei Dưnnloơjsjyng Quang

ydye khổxqcq cựyuqcc mưnnloaojii năbfvxm đhsuyqzdw lạflkwi.

Bịotqs anh cầkdtcm lấyuqcy.

Khôydyeng cófbvf mấyuqct đhsuyi.

mkaing Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlo nhưnnlo biểqzdwn rộyampng, sófbvfng tràhyypo mãxxudnh liệkdtct.

Thậneaft lâfbvfu khôydyeng cófbvfuhnqch nàhyypo bìromrnh tĩjmkznh.


ydye Thầkdtcn nhìromrn Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlo nắcccmm khếvant đhsuyyuqct, đhsuyang nhẹcccm nhàhyypng run rẩhsuyy, anh nghe thấyuqcy côydye hỏbyzsi: “Tạflkwi sao phảxqcqi làhyypm nhưnnlo vậneafy?”

Tạflkwi sao phảxqcqi làhyypm nhưnnlo vậneafy?

uhnqi giọmkaing nófbvfi nàhyypy đhsuyang hỏbyzsi Tôydye Thầkdtcn.

Anh khôydyeng cófbvf nghĩjmkz qua cáuhnqi vấyuqcn đhsuynrgphyypy.

Chỉydyehyyp muốgobjn làhyypm, vìromr vậneafy liềnrgpn làhyypm, khôydyeng cófbvf nghĩjmkz qua tạflkwi sao.

Anh biếvantt cảxqcqm thấyuqcy côydyeuhnqi Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlohyypy kháuhnqc ngưnnloaojii kháuhnqc, mưnnloaojii năbfvxm khổxqcq cựyuqcc, lạflkwi làhyypm việkdtcc thiệkdtcn nhưnnlo vậneafy, cũmjktng khôydyeng giốgobjng côydyeuhnqi bìromrnh thưnnloaojing kháuhnqc, làhyyp đhsuytankng tìromrnh sao? Còmkain chưnnloa phảxqcqi nhịotqsn?

Anh khôydyeng cófbvf suy nghĩjmkz nhiềnrgpu nhưnnlo vậneafy.........

ydye Thầkdtcn trầkdtcm mặbwjsc mộyampt hồtanki, mớesawi đhsuyyampt nhiêydyen mởjoug miệkdtcng, nófbvfi: “Làhyypm nhưnnlo vậneafy........ Cófbvf thểqzdw cầkdtcm lòmkaing củnznra em, khôydyeng phảxqcqi sao?”

Khôydyeng khívvod giữucvia hai ngưnnloaojii lậneafp tứrtnmc ngưnnlong trệkdtc.

Mặbwjsc dùgocb áuhnqnh nắcccmng mặbwjst trờaojii quanh thâfbvfn tưnnloơjsjyi sáuhnqng.

Nhữucving thứrtnm kia bắcccmt đhsuykdtcu ởjoug trong đhsuykdtcu Trầkdtcn Uyểqzdwn Nhưnnlo hiểqzdwu rõtuyg, cófbvf phảxqcqi thờaojii gian gầkdtcn đhsuyâfbvfy sốgobjng rấyuqct tốgobjt hay khôydyeng, đhsuyqzdw cho côydye thưnnlo giãxxudn quêydyen mấyuqct rấyuqct nhiềnrgpu thứrtnm, chỉydyehyyp ngắcccmn ngủnznrn hai tháuhnqng, côydye lạflkwi khôydyeng nhớesawtuygydyeenaoc ban đhsuykdtcu cùgocbng Tôydye Thầkdtcn đhsuyáuhnqnh cuộyampc chuyệkdtcn nàhyypy.........

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.