Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 897 : “Món quà” của Tô thiếu gia (25)
Lúkvkq c côtupp quẹitzs o vàwgop o việeumt n mồitzs côtupp i, lạctcv i thấobzz y trong sâdumj n cócrbs mộwggh t chiếcpxt c quen thuộwggh c xe, Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt cau màwgop y, liềphcm n đichd ẩcrbs y cửvckg a xe ra, nghe đichd ưqtyt ợcmkb c mộwggh t hồitzs i tiếcpxt ng cưqtyt ờtzuh i, quay đichd ầsayc u nhìneil n lạctcv i, lạctcv i thấobzz y trong mộwggh t đichd áwkct m trẻttvs quen thuộwggh c vâdumj y quanh cócrbs ngưqtyt ờtzuh i đichd àwgop n ôtupp ng đichd ãzypq lâdumj u khôtupp ng gặzypq p.
Tôtupp Thầsayc n.
Trong mắbuat t Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt thoáwkct ng hiệeumt n vẻttvs kinh ngạctcv c, liềphcm n lặzypq ng lẽdmju khôtupp ng lêmuql n tiếcpxt ng đichd ứatqo ng ởtfnm bêmuql n cạctcv nh xe củwbkb a mìneil nh, nhìneil n chằvdxi m chằvdxi m Tôtupp Thầsayc n cùcjhf ng mộwggh t đichd áwkct m trẻttvs .
Bọswaf n nhỏmycq rấobzz t nghịmzbi ch ngợcmkb m, rấobzz t dễuqba nhậctcv n thấobzz y đichd ãzypq cùcjhf ng Tôtupp Thầsayc n chơeijr i quen, thậctcv m chíwofv cócrbs mộwggh t côtupp bétdsc còdhhj n bòdhhj vàwgop o trong ngựknmh c củwbkb a anh, miệeumt ng mởtfnm rộwggh ng, đichd ểjytm cho anh đichd úkvkq t đichd ồitzs ălqhw n, Tôtupp Thầsayc n mặzypq c đichd ồitzs Tâdumj y, núkvkq t áwkct o nơeijr i ốttvs ng tay áwkct o cởtfnm i ra, sắbuat n lêmuql n, lộwggh ra mộwggh t đichd oạctcv n cáwkct nh tay, quầsayc n áwkct o phẳcfwk ng phiu bịmzbi bọswaf n nhỏmycq bòdhhj túkvkq m cócrbs chúkvkq t nhălqhw n, tuy nhiêmuql n nócrbs khôtupp ng bịmzbi ảvdxi nh hưqtyt ởtfnm ng tớiyvm i phong cáwkct ch tôtupp n quýnmrs củwbkb a anh.
Tôtupp Thầsayc n đichd ặzypq t hếcpxt t chúkvkq ýnmrs lêmuql n ngưqtyt ờtzuh i bọswaf n nhỏmycq , anh rũsayc mắbuat t, ởtfnm dưqtyt ớiyvm i áwkct nh mặzypq t trờtzuh i, cừawml ng kỳvugo giốttvs ng vớiyvm i mộwggh t ngưqtyt ờtzuh i đichd àwgop n ôtupp ng dịmzbi u dàwgop ng.
Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt nhìneil n thấobzz y cócrbs chúkvkq t nhậctcv p thầsayc n.
Trong đichd ầsayc u củwbkb a côtupp , di đichd ộwggh ng bay bổwggh ng nhớiyvm tớiyvm i mìneil nh vàwgop Tôtupp Thầsayc n triềphcm n miêmuql n, bìneil nh tĩswaf nh nhưqtyt nưqtyt ớiyvm c tâdumj m hồitzs , lạctcv i bắbuat t đichd ầsayc u nhốttvs n nháwkct o.
Qua thậctcv t lâdumj u, ngưqtyt ờtzuh i phụswaf nữwcmv A Kim từawml trong nhàwgop đichd i ra, kêmuql u bọswaf n nhỏmycq ălqhw n cơeijr m, mớiyvm i chúkvkq ýnmrs tớiyvm i Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt , cáwkct ch rấobzz t xa, lớiyvm n tiếcpxt ng hôtupp mộwggh t tiếcpxt ng: “Chịmzbi Uyểjytm n Nhưqtyt , chịmzbi đichd ếcpxt n rồitzs i?”
Lúkvkq c nàwgop y mớiyvm i hấobzz p dẫttvs n chúkvkq ýnmrs củwbkb a đichd áwkct m con níwofv t, mọswaf i ngưqtyt ờtzuh i rốttvs i ríwofv t quay đichd ầsayc u, thấobzz y Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt , nụswaf cưqtyt ờtzuh i trêmuql n khuôtupp n mặzypq t nhỏmycq nhắbuat n càwgop ng pháwkct t sáwkct ng loáwkct , cócrbs mấobzz y đichd ứatqo a bétdsc chạctcv y vềphcm phíwofv a Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt , Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt mớiyvm i vộwggh i vàwgop ng hồitzs i hồitzs n, nụswaf cưqtyt ờtzuh i đichd ầsayc y mặzypq t ấobzz m áwkct p xoa mặzypq t khuôtupp n mặzypq t nhỏmycq nhắbuat n củwbkb a mấobzz y đichd ứatqo a bétdsc chạctcv y tớiyvm i.
Lúkvkq c nàwgop y Tôtupp Thầsayc n đichd ãzypq ngẩcrbs ng đichd ầsayc u lêmuql n, hôtupp m nay Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt khôtupp ng cócrbs hócrbs a trang, ra ngoàwgop i mặzypq c mộwggh t chiếcpxt c áwkct o sơeijr mi trắbuat ng đichd ơeijr n giảvdxi n, quầsayc n jean, dưqtyt ớiyvm i áwkct nh mặzypq t trờtzuh i, cựknmh c kỳvugo sạctcv ch sẽdmju , côtupp cúkvkq i đichd ầsayc u, cưqtyt ờtzuh i nócrbs i tựknmh nhiêmuql n, khiếcpxt n Tôtupp Thầsayc n khôtupp ng nhịmzbi n đichd ưqtyt ợcmkb c cong hàwgop ng mi, lẳcfwk ng lặzypq ng ngồitzs i ởtfnm trêmuql n đichd ốttvs ng cáwkct t, ôtupp m đichd ứatqo a bétdsc gáwkct i ngồitzs i trong ngựknmh c mìneil nh nhìneil n.
Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt dắbuat t mộwggh t đichd ứatqo a bétdsc đichd i tớiyvm i bêmuql n Tôtupp Thầsayc n, côtupp nhìneil n cựknmh c kỳvugo bìneil nh tĩswaf nh, nhàwgop n nhạctcv t màwgop nhìneil n lưqtyt ớiyvm t qua Tôtupp Thầsayc n, hỏmycq i cócrbs chúkvkq t khôtupp ng đichd ểjytm ýnmrs : “Làwgop m sao anh lạctcv i ởtfnm chỗmuql nàwgop y?”
Tôtupp Thầsayc n cưqtyt ờtzuh i khôtupp ng nócrbs i gìneil , ngưqtyt ờtzuh i phụswaf nữwcmv A Kim lạctcv i mởtfnm miệeumt ng trưqtyt ớiyvm c: “Chịmzbi Uyểjytm n Nhưqtyt , Tôtupp thiếcpxt u gia sáwkct ng sớiyvm m hôtupp m nay đichd ãzypq tớiyvm i rồitzs i, còdhhj n đichd ưqtyt a tớiyvm i rấobzz t nhiềphcm u đichd ồitzs chơeijr i cùcjhf ng đichd ồitzs ălqhw n.”
Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt nhìneil n theo hưqtyt ớiyvm ng tay côtupp gáwkct i A Kim chỉqtxt , pháwkct t hiệeumt n mộwggh t bêmuql n đichd ấobzz t trốttvs ng củwbkb a việeumt n phúkvkq c lợcmkb i lạctcv i cócrbs rấobzz t nhiềphcm u thang trưqtyt ợcmkb t, giưqtyt ờtzuh ng nhảvdxi y... Dụswaf ng cụswaf tròdhhj chơeijr i, còdhhj n cócrbs đichd áwkct m thùcjhf ng cáwkct ch đichd ócrbs khôtupp ng xa, đichd ạctcv i kháwkct i viếcpxt t cáwkct i gìneil kẹitzs o báwkct nh, chắbuat c hẳcfwk n mộwggh t vàwgop i đichd ồitzs vặzypq t trẻttvs con thíwofv ch ălqhw n.
Côtupp bétdsc vùcjhf i ởtfnm trong ngựknmh c Tôtupp Thầsayc n mang đichd ôtupp i mắbuat t to ngậctcv p nưqtyt ớiyvm c, nhìneil n Tôtupp Thầsayc n mộwggh t chúkvkq t, lạctcv i nhìneil n Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt mộwggh t chúkvkq t, ngâdumj y thơeijr mởtfnm miệeumt ng: “Chịmzbi Uyểjytm n Nhưqtyt ......... Anh Thầsayc n lấobzz y ra rấobzz t nhiềphcm u ălqhw n ngon.........”
Côtupp bétdsc nàwgop y làwgop đichd ứatqo a tuổwggh i nhỏmycq nhấobzz t, bộwggh dạctcv ng xinh xắbuat n, làwgop m ngưqtyt ờtzuh i ta yêmuql u thíwofv ch, Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt nghe đichd ưqtyt ợcmkb c côtupp bétdsc nócrbs i chuyệeumt n, liềphcm n cúkvkq i ngưqtyt ờtzuh i, giơeijr tay lêmuql n vétdsc o gưqtyt ơeijr ng mặzypq t mềphcm m mạctcv i củwbkb a côtupp gáwkct i nhỏmycq , nócrbs i: “Vậctcv y cócrbs nócrbs i cáwkct m ơeijr n khôtupp ng?”
“Cócrbs .” Côtupp gáwkct i nhỏmycq vưqtyt ơeijr n tay, khiếcpxt n Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt ôtupp m, Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt ôtupp m côtupp gáwkct i nhỏmycq , côtupp gáwkct i nhỏmycq khôtupp ng quêmuql n nghiêmuql ng đichd ầsayc u, ngọswaf t ngàwgop o cưqtyt ờtzuh i mộwggh t tiếcpxt ng vớiyvm i Tôtupp Thầsayc n, nócrbs i: “Anh Thầsayc n, cáwkct m ơeijr n anh!”
Tôtupp Thầsayc n ngồitzs i ởtfnm trêmuql n đichd ốttvs ng cáwkct t, khôtupp ng nócrbs i gìneil , chỉqtxt làwgop nhìneil n chằvdxi m chằvdxi m Trầsayc n Uyểjytm n Nhưqtyt , khócrbs e miệeumt ng lộwggh ra mộwggh t nụswaf cưqtyt ờtzuh i.
Tô
Trong mắ
Bọ
Tô
Trầ
Trong đ
Qua thậ
Lú
Lú
Trầ
Tô
Trầ
Cô
Cô
“Có
Tô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.