Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 897 : “Món quà” của Tô thiếu gia (25)
Lúnwcp c côtlcx quẹhuih o vàdbrd o việvymm n mồkuze côtlcx i, lạatfx i thấhuih y trong sâypoa n cócjdm mộhghf t chiếzauf c quen thuộhghf c xe, Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau cau màdbrd y, liềnbob n đabcx ẩheuj y cửeful a xe ra, nghe đabcx ưgdau ợimql c mộhghf t hồkuze i tiếzauf ng cưgdau ờnmut i, quay đabcx ầfztw u nhìucrq n lạatfx i, lạatfx i thấhuih y trong mộhghf t đabcx áoipi m trẻmcxr quen thuộhghf c vâypoa y quanh cócjdm ngưgdau ờnmut i đabcx àdbrd n ôtlcx ng đabcx ãjqqm lâypoa u khôtlcx ng gặgquj p.
Tôtlcx Thầfztw n.
Trong mắnokk t Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau thoáoipi ng hiệvymm n vẻmcxr kinh ngạatfx c, liềnbob n lặgquj ng lẽbfeu khôtlcx ng lêdmip n tiếzauf ng đabcx ứypoa ng ởyzsr bêdmip n cạatfx nh xe củvdhf a mìucrq nh, nhìucrq n chằvyrx m chằvyrx m Tôtlcx Thầfztw n cùipsl ng mộhghf t đabcx áoipi m trẻmcxr .
Bọnmut n nhỏhghf rấhuih t nghịisfn ch ngợimql m, rấhuih t dễqwvz nhậxphi n thấhuih y đabcx ãjqqm cùipsl ng Tôtlcx Thầfztw n chơbfeu i quen, thậxphi m chídoxa cócjdm mộhghf t côtlcx bévymm còimql n bòimql vàdbrd o trong ngựlfvt c củvdhf a anh, miệvymm ng mởyzsr rộhghf ng, đabcx ểiemy cho anh đabcx únwcp t đabcx ồkuze ăisfn n, Tôtlcx Thầfztw n mặgquj c đabcx ồkuze Tâypoa y, núnwcp t áoipi o nơbfeu i ốzauf ng tay áoipi o cởyzsr i ra, sắnokk n lêdmip n, lộhghf ra mộhghf t đabcx oạatfx n cáoipi nh tay, quầfztw n áoipi o phẳnbob ng phiu bịisfn bọnmut n nhỏhghf bòimql túnwcp m cócjdm chúnwcp t nhăisfn n, tuy nhiêdmip n nócjdm khôtlcx ng bịisfn ảbfeu nh hưgdau ởyzsr ng tớvymm i phong cáoipi ch tôtlcx n quýrnhk củvdhf a anh.
Tôtlcx Thầfztw n đabcx ặgquj t hếzauf t chúnwcp ýrnhk lêdmip n ngưgdau ờnmut i bọnmut n nhỏhghf , anh rũhgvj mắnokk t, ởyzsr dưgdau ớvymm i áoipi nh mặgquj t trờnmut i, cừdyfs ng kỳmmyq giốzauf ng vớvymm i mộhghf t ngưgdau ờnmut i đabcx àdbrd n ôtlcx ng dịisfn u dàdbrd ng.
Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau nhìucrq n thấhuih y cócjdm chúnwcp t nhậxphi p thầfztw n.
Trong đabcx ầfztw u củvdhf a côtlcx , di đabcx ộhghf ng bay bổfztw ng nhớvymm tớvymm i mìucrq nh vàdbrd Tôtlcx Thầfztw n triềnbob n miêdmip n, bìucrq nh tĩnpsi nh nhưgdau nưgdau ớvymm c tâypoa m hồkuze , lạatfx i bắnokk t đabcx ầfztw u nhốzauf n nháoipi o.
Qua thậxphi t lâypoa u, ngưgdau ờnmut i phụdnhb nữkuze A Kim từdyfs trong nhàdbrd đabcx i ra, kêdmip u bọnmut n nhỏhghf ăisfn n cơbfeu m, mớvymm i chúnwcp ýrnhk tớvymm i Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau , cáoipi ch rấhuih t xa, lớvymm n tiếzauf ng hôtlcx mộhghf t tiếzauf ng: “Chịisfn Uyểiemy n Nhưgdau , chịisfn đabcx ếzauf n rồkuze i?”
Lúnwcp c nàdbrd y mớvymm i hấhuih p dẫphmq n chúnwcp ýrnhk củvdhf a đabcx áoipi m con nídoxa t, mọnmut i ngưgdau ờnmut i rốzauf i rídoxa t quay đabcx ầfztw u, thấhuih y Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau , nụdnhb cưgdau ờnmut i trêdmip n khuôtlcx n mặgquj t nhỏhghf nhắnokk n càdbrd ng pháoipi t sáoipi ng loáoipi , cócjdm mấhuih y đabcx ứypoa a bévymm chạatfx y vềnbob phídoxa a Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau , Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau mớvymm i vộhghf i vàdbrd ng hồkuze i hồkuze n, nụdnhb cưgdau ờnmut i đabcx ầfztw y mặgquj t ấhuih m áoipi p xoa mặgquj t khuôtlcx n mặgquj t nhỏhghf nhắnokk n củvdhf a mấhuih y đabcx ứypoa a bévymm chạatfx y tớvymm i.
Lúnwcp c nàdbrd y Tôtlcx Thầfztw n đabcx ãjqqm ngẩheuj ng đabcx ầfztw u lêdmip n, hôtlcx m nay Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau khôtlcx ng cócjdm hócjdm a trang, ra ngoàdbrd i mặgquj c mộhghf t chiếzauf c áoipi o sơbfeu mi trắnokk ng đabcx ơbfeu n giảbfeu n, quầfztw n jean, dưgdau ớvymm i áoipi nh mặgquj t trờnmut i, cựlfvt c kỳmmyq sạatfx ch sẽbfeu , côtlcx cúnwcp i đabcx ầfztw u, cưgdau ờnmut i nócjdm i tựlfvt nhiêdmip n, khiếzauf n Tôtlcx Thầfztw n khôtlcx ng nhịisfn n đabcx ưgdau ợimql c cong hàdbrd ng mi, lẳnbob ng lặgquj ng ngồkuze i ởyzsr trêdmip n đabcx ốzauf ng cáoipi t, ôtlcx m đabcx ứypoa a bévymm gáoipi i ngồkuze i trong ngựlfvt c mìucrq nh nhìucrq n.
Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau dắnokk t mộhghf t đabcx ứypoa a bévymm đabcx i tớvymm i bêdmip n Tôtlcx Thầfztw n, côtlcx nhìucrq n cựlfvt c kỳmmyq bìucrq nh tĩnpsi nh, nhàdbrd n nhạatfx t màdbrd nhìucrq n lưgdau ớvymm t qua Tôtlcx Thầfztw n, hỏhghf i cócjdm chúnwcp t khôtlcx ng đabcx ểiemy ýrnhk : “Làdbrd m sao anh lạatfx i ởyzsr chỗnwcp nàdbrd y?”
Tôtlcx Thầfztw n cưgdau ờnmut i khôtlcx ng nócjdm i gìucrq , ngưgdau ờnmut i phụdnhb nữkuze A Kim lạatfx i mởyzsr miệvymm ng trưgdau ớvymm c: “Chịisfn Uyểiemy n Nhưgdau , Tôtlcx thiếzauf u gia sáoipi ng sớvymm m hôtlcx m nay đabcx ãjqqm tớvymm i rồkuze i, còimql n đabcx ưgdau a tớvymm i rấhuih t nhiềnbob u đabcx ồkuze chơbfeu i cùipsl ng đabcx ồkuze ăisfn n.”
Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau nhìucrq n theo hưgdau ớvymm ng tay côtlcx gáoipi i A Kim chỉzrjs , pháoipi t hiệvymm n mộhghf t bêdmip n đabcx ấhuih t trốzauf ng củvdhf a việvymm n phúnwcp c lợimql i lạatfx i cócjdm rấhuih t nhiềnbob u thang trưgdau ợimql t, giưgdau ờnmut ng nhảbfeu y... Dụdnhb ng cụdnhb tròimql chơbfeu i, còimql n cócjdm đabcx áoipi m thùipsl ng cáoipi ch đabcx ócjdm khôtlcx ng xa, đabcx ạatfx i kháoipi i viếzauf t cáoipi i gìucrq kẹhuih o báoipi nh, chắnokk c hẳnbob n mộhghf t vàdbrd i đabcx ồkuze vặgquj t trẻmcxr con thídoxa ch ăisfn n.
Côtlcx bévymm vùipsl i ởyzsr trong ngựlfvt c Tôtlcx Thầfztw n mang đabcx ôtlcx i mắnokk t to ngậxphi p nưgdau ớvymm c, nhìucrq n Tôtlcx Thầfztw n mộhghf t chúnwcp t, lạatfx i nhìucrq n Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau mộhghf t chúnwcp t, ngâypoa y thơbfeu mởyzsr miệvymm ng: “Chịisfn Uyểiemy n Nhưgdau ......... Anh Thầfztw n lấhuih y ra rấhuih t nhiềnbob u ăisfn n ngon.........”
Côtlcx bévymm nàdbrd y làdbrd đabcx ứypoa a tuổfztw i nhỏhghf nhấhuih t, bộhghf dạatfx ng xinh xắnokk n, làdbrd m ngưgdau ờnmut i ta yêdmip u thídoxa ch, Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau nghe đabcx ưgdau ợimql c côtlcx bévymm nócjdm i chuyệvymm n, liềnbob n cúnwcp i ngưgdau ờnmut i, giơbfeu tay lêdmip n vévymm o gưgdau ơbfeu ng mặgquj t mềnbob m mạatfx i củvdhf a côtlcx gáoipi i nhỏhghf , nócjdm i: “Vậxphi y cócjdm nócjdm i cáoipi m ơbfeu n khôtlcx ng?”
“Cócjdm .” Côtlcx gáoipi i nhỏhghf vưgdau ơbfeu n tay, khiếzauf n Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau ôtlcx m, Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau ôtlcx m côtlcx gáoipi i nhỏhghf , côtlcx gáoipi i nhỏhghf khôtlcx ng quêdmip n nghiêdmip ng đabcx ầfztw u, ngọnmut t ngàdbrd o cưgdau ờnmut i mộhghf t tiếzauf ng vớvymm i Tôtlcx Thầfztw n, nócjdm i: “Anh Thầfztw n, cáoipi m ơbfeu n anh!”
Tôtlcx Thầfztw n ngồkuze i ởyzsr trêdmip n đabcx ốzauf ng cáoipi t, khôtlcx ng nócjdm i gìucrq , chỉzrjs làdbrd nhìucrq n chằvyrx m chằvyrx m Trầfztw n Uyểiemy n Nhưgdau , khócjdm e miệvymm ng lộhghf ra mộhghf t nụdnhb cưgdau ờnmut i.
Tô
Trong mắ
Bọ
Tô
Trầ
Trong đ
Qua thậ
Lú
Lú
Trầ
Tô
Trầ
Cô
Cô
“Có
Tô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.