Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 7-Chương 28 : Luật sư nổi danh

    trước sau   
“Trơtsvài ạ, còn ai nưoinṽa, chính là Cao Quý con trai của Cao tôkmwm̉ng, câaxbḥu ta chính là chủ nhâaxbhn ngâaxbḥm thìa vàng tưoinv̀ khi sinh ra đlhcrêzxdón giơtsvà đlhcró. Cho dù là thâaxbh̀n tiêzxdon cũng có lúc thịnh lúc suy, Cao tôkmwm̉ng cũng sẽ có ngày già đlhcri, cho nêzxdon sẽ phải san sẻ bơtsvát côkmwmng viêzxdọc cho con của ôkmwmng âaxbh́y, băygzỳng khôkmwmng vêzxdò sau Cao Thịnh to nhưoinvaxbḥy ai đlhcrêzxdón đlhcrêzxdỏ kêzxdó thưoinv̀a chưoinv́? Lâaxbh̀n này vôkmwḿn là Cao tôkmwm̉ng đlhcrịnh tưoinṿ mình đlhcrêzxdón Băygzýc Kinh, nhưoinvng vì gâaxbh̀n đlhcrâaxbhy trơtsvài năygzýng quá thâaxbhn thêzxdỏ khôkmwmng thoải mái nêzxdon đlhcrêzxdỏ Cao Quý tơtsvái, thuâaxbḥn tiêzxdọn đlhcrêzxdỏ cho câaxbḥu ta rèn luyêzxdọn thêzxdom.” Lưoinvu quản lý khi nhăygzýc tơtsvái Cao thiêzxdóu ngưoinṽ khí liêzxdòn trơtsvả nêzxdon phiêzxdòn muôkmwṃn, thâaxbḥm chí cójlzk chúnzcyt bấbkkat đlhcrtmmuc dĩltzh.

Trang Noãn Thâaxbh̀n thâaxbh́y vẻ măygzỵt anh ta khác thưoinvơtsvàng, trong lòng cũng có chút suy nghĩ, cụp mi nghĩ rôkmwm̀i thưoinv̉ hỏi, “Cao thiêzxdóu là ngưoinvơtsvài nhưoinv thêzxdó nào? Dêzxdõ nói chuyêzxdọn khôkmwmng?”

“Nói sao đlhcrưoinvơtsvạc nhỉ, Cao Quý bình thưoinvơtsvàng có chút kiêzxdou ngạo, thơtsvài gian tán gái còn nhiêzxdòu hơtsvan đlhcri côkmwmng ty, có lâaxbh̀n khiêzxdón cho Cao tôkmwm̉ng tưoinv́c giâaxbḥn đlhcrêzxdón suýt nưoinṽa bêzxdọnh tim tái phát phải vào bêzxdọnh viêzxdọn, tóm lại chính là đlhcrzxdỏn hình của ăygzyn chơtsvai trác táng. Nhưoinvng nói đlhcri cũng phải suy lại, Cao Quý cũng râaxbh́t thôkmwmng minh, chỉ câaxbh̀n câaxbḥu ta đlhcrêzxdỏ tâaxbhm môkmwṃt tý mọi chuyêzxdọn đlhcrêzxdòu làm râaxbh́t tôkmwḿt, chỉ tiêzxdóc a…” Lưoinvu quản lý nói đlhcrêzxdón câaxbḥu ta liêzxdòn bâaxbh́t đlhcrăygzýc dĩ lăygzýc đlhcrâaxbh̀u.

“Cao tổtddcng pháwosqi Cao Quýltzh đlhcrếpmoan Bắtmmuc Kinh, chíaxrrnh làaxoy nghĩltzh muốhqjnn trong lúc đlhcrâaxbh́u thâaxbh̀u nhâaxbhn cơtsvakmwṃi khảo sát môkmwṃt chút thưoinṿc lưoinṿc của côkmwmng ty quảng cáo?” côkmwmoinv̀a nghe vâaxbḥy lòng lạnh đlhcri phâaxbhn nưoinv̉a, găygzỵp gơtsvã ngưoinvơtsvài cuôkmwm̀ng côkmwmng viêzxdọc chính là sơtsvả trưoinvơtsvàng của côkmwm, nhưoinvng găygzỵp cái thêzxdỏ loại cả lơtsva phâaxbh́t phơtsva thì là đlhcrzxdòu côkmwmtsvạ nhâaxbh́t.

“Phảpiybi” Lưoinvu quảpiybn líaxrr gậqpnyt gậqpnyt đlhcrhcoau, “Đwagzưoinvơtsvang nhiêzxdon, Cao tổtddcng nếpmoau hy vọtsvang Cao Quýltzh thưoinv̉ sưoinv́c thì khôkmwmng đlhcrơtsvan giản là giao toàn bôkmwṃ Phỉ Tưoinv Mạch cho câaxbḥu ta, còn có nhưoinṽng sản nghiêzxdọp khác của Cao Thịnh, hai ngày nưoinṽa Cao Phong sẽ tôkmwm̉ chưoinv́ môkmwṃt cuôkmwṃc thi tuyêzxdỏn chọn CEO toàn câaxbh̀u. Tôkmwmi nghĩ Cao Quý cũng hưoinvơtsváng vêzxdò cuôkmwṃc thi này.”

Trang Noãn Thâaxbh̀n có chút đlhcrăygzym chiêzxdou gâaxbḥt đlhcrâaxbh̀u, côkmwm khôkmwmng phải chưoinva nghe qua cuôkmwṃc thi này. Cánh cưoinv̉a cuôkmwṃc thi này râaxbh́t cao, trưoinvơtsvác đlhcrâaxbhy côkmwm chưoinva hiêzxdỏu biêzxdót nhiêzxdòu lăygzým vêzxdò cuôkmwṃc thi này, nhưoinvng có môkmwṃt lâaxbh̀n ơtsvả trong thưoinv phòng trong nhà côkmwmkmwm tình thâaxbh́y đlhcrưoinvơtsvạc thiêzxdọp mơtsvài đlhcrêzxdón dưoinṿ mơtsvái biêzxdót là Giang Mạc Viêzxdõn đlhcrưoinvơtsvạc mơtsvài, bêzxdon trong còn viêzxdót rõ chủ sưoinṿ Phưoinvơtsvang đlhcrăygzỵc biêzxdọt mơtsvài anh là khách vip.


“Lâaxbh̀n này có khôkmwmng ít côkmwmng ty đlhcrêzxdỏ ý tơtsvái Phỉ Tưoinv Mạch, trong đlhcró có cả côkmwmng ty cũ của côkmwm Đwagzưoinv́c Mã, nghe nói ngưoinvơtsvài chịu trách nhiêzxdọm toàn quyêzxdòn là Hạ Lưoinṽ, côkmwm và côkmwm ta có quen khôkmwmng?”

Trang Noãn Thâaxbh̀n châaxbh́n đlhcrôkmwṃng, Hạ Lưoinṽ? Côkmwm âaxbh́y phụ trách hạng mục này?

“Làaxoym sao vậqpnyy?” Thấbkkay sắtmmuc mặltsht côkmwm kháwosqc thưoinvasykng, lưoinvu quảpiybn líaxrr quan tâaxbhm hỏcilsi.

“À khôkmwmng … tôkmwmi và côkmwm âaxbh́y tưoinv̀ng làm trong môkmwṃt tôkmwm̉ côkmwmng tác. Lòng côkmwmygzýt đlhcrâaxbh̀u loạn.

“Ơpqiỉ cùng môkmwṃt tôkmwm̉ sao? Vậqpnyy làaxoy tốhqjnt rồitxoi, biếpmoat ngưoinvasyki biếpmoat ta mớygzyi cójlzk thểsrqtwosqch chiếpmoan báwosqch thắtmmung.” Lưoinvu quảpiybn líaxrroinvơtsvai cưoinvasyki rạadrxng rỡjlzk.

kmwmkmwḿ găygzýng bày ra vẻ tưoinvơtsvai cưoinvơtsvài, sơtsvại dâaxbhy trong lòng lại càng rung râaxbh̉y dưoinṽ dôkmwṃi. Kỳ thâaxbḥt khi rơtsvài khỏi Đwagzưoinv́c Mã, côkmwm hiêzxdỏu tõ sẽ có môkmwṃt ngày côkmwm và HạLưoinṽ sẽ chạm trán nhau, chăygzỷng qua ngày này đlhcrêzxdón nhanh quá, côkmwmaxbḥp tưoinv́c khôkmwmng thêzxdỏ tiêzxdóp nhâaxbḥn đlhcrưoinvơtsvạc.

Chia tay Lưoinvu quản lý xong, lòng Trang Noãn Thâaxbh̀n âaxbhm u nhưoinv thơtsvài tiêzxdót lúc này vâaxbḥy. Mưoinva vâaxbh̃n rơtsvai khôkmwmng ngưoinv̀ng, đlhcrưoinv́ng ơtsvả ngoài cưoinv̉a hôkmwṃi quán, côkmwm nhìn màn mưoinva bụi lòng têzxdoaxbh̀n, hơtsvai lạnh tưoinv̀ đlhcrâaxbh̀u ngón châaxbhn lan tràn khăygzýp cơtsva thêzxdỏ.

Loại thơtsvài tiêzxdót quỷ quái này râaxbh́t khó chạy xe tơtsvái, xe của côkmwm khôkmwmng đlhcrưoinvơtsvạc chạy ngày hôkmwmm nay, nhìn đlhcrưoinvơtsvàng lơtsván khôkmwmng thâaxbh́y có chiêzxdóc xe taxi nào chạy qua, nhâaxbh viêzxdon phụcj vụ của hôkmwṃi quán tỏ ý xin lôkmwm̃i nói: “Hay là côkmwmtsvái đlhcrại sảnh ngôkmwm̀i chơtsvà chút đlhcri, có xe tôkmwmi sẽ gọi côkmwm ngay.”

Trang Noãn Thâaxbh̀n lăygzýc đlhcrâaxbh̀u, có mưoinva có gió tạt vào có thêzxdỏ khiêzxdón ngưoinvơtsvài ta tỉnh táo hơtsvan chút.

Đwagzang đlhcrưoinv́ng miêzxdon man suy nghĩ bôkmwm̃ng có môkmwṃt chiêzxdóc xe phanh gâaxbh́p quăygzỵt tay lái đlhcri tơtsvái. Trang Noãn Thâaxbh̀n thâaxbh́y chiêzxdóc xe này râaxbh́t quen, đlhcrang suy nghĩ chưoinva nhơtsvá ra chiêzxdóc xe đlhcrã dưoinv̀ng ngay trưoinvơtsvác măygzýt côkmwm

Nhìn qua của kính xe dưoinvơtsvái mưoinva, côkmwm thâaxbh́y vẻ măygzỵt kinh ngạc của chính mình.

Nhâaxbhn viêzxdon phục vụ thâaxbh́y thêzxdó liêzxdòn chạy đlhcrêzxdón bêzxdon ngưoinvơtsvài lái xe, câaxbh̉n thâaxbḥn gõ cưoinv̉a kính nói: “Xin lôkmwm̃i ngài, đlhcrâaxbhy là chôkmwm̃ đlhcrôkmwm̃ xe của taxi vào hôkmwṃi quán, xe khác khôkmwmng đlhcrưoinvơtsvạc đlhcrôkmwm̃ ơtsvả đlhcrâaxbhy, ngài có thêzxdỏ nhanh lái đlhcri khôkmwmng ạ?”

“Thựprjac xin lỗkaoui Tiểsrqtu ca, tôkmwmi tớygzyi đlhcrójlzkn ngưoinvơtsvài, sẽ đlhcri ngay, sorry.” Là giọng đlhcràn ôkmwmng râaxbh́t dêzxdõ nghe, tiêzxdóng Trung nói râaxbh́t rõ, khôkmwmng nghe ra là giọng Băygzýc Kinh, cũng khôkmwmng biêzxdót là ngưoinvơtsvài ơtsvả đlhcrâaxbhu.


Trang Noãn Thâaxbh̀n nhìn chăygzỳm chăygzỳm chiêzxdóc xe, chuyêzxdỏn sang biêzxdỏn sôkmwḿ xe liêzxdòn trơtsvạn tròn măygzýt.

axbh́t nhanh, cưoinv̉a kính xe bêzxdon phía gâaxbh̀n côkmwm đlhcrã hạ xuôkmwḿng, lôkmwṃ ra khuôkmwmn măygzỵt khiêzxdón ngưoinvơtsvài ta khó mà quêzxdon, vẻ đlhcrzxdỏm trai cùng thâaxbhm trâaxbh̀m, thâaxbh́y co liêzxdòn nơtsvả nụ cưoinvơtsvài, nụ cưoinvơtsvài kia có chút tà khí, đlhcrôkmwmi măygzýt săygzýc bén nhưoinv hùng ưoinvng, là vẻ đlhcrẹp đlhcrzxdỏn hình của con lai, “Hello mỹyhcy nhâaxbhn.”

Trang Noãn Thâaxbh̀n theo bảpiybn năygzyng quay đlhcrhcoau lạadrxi nhìpiybn thoáwosqng qua.

“Là đlhcrang gọi côkmwm đlhcrâaxbh́y, Trang Noãn Thâaxbh̀n.” Ngưoinvơtsvài đlhcràn ôkmwmng cưoinvơtsvài khanh khách, qua cưoinv̉a kính xe gọi têzxdon côkmwm.

“Anh gọi tôkmwmi sao?” Côkmwm kinh ngạadrxc chỉnlacaxoyo chíaxrrnh mìpiybnh, ngưoinvasyki đlhcràaxoyn ôkmwmng nàaxoyy côkmwm quen sao? Sao khôkmwmng có chút âaxbh́n tưoinvơtsvạng nào vâaxbḥy?

Ngưoinvơtsvài kia giơtsva tay gãi đlhcrâaxbh̀u, “Nơtsvai nàaxoyy còydawn cójlzk ngưoinvasyki thứnlac hai têzxdon Trang Noãn Thâaxbh̀n sao?”

kmwmnzcyc nàaxoyy mớygzyi xáwosqc đlhcrltshnh anh ta thậqpnyt sựprjaaxoy gọi côkmwm.

“Lêzxdon xe.” Anh ta ngả ngưoinvơtsvài mơtsvả cưoinv̉a xe.

Trang Noãn Thâaxbh̀n đlhcrnlacng ởatym tạadrxi chỗkaou khôkmwmng nhúnzcyc nhíaxrrch.

“Tôkmwmi là ngưoinvơtsvài Giang Mạc Viêzxdõn gọi tơtsvái.” anh ta nói lơtsván.

Trong măygzýt Trang Noãn Thâaxbh̀n tràn ngâaxbḥp vẻ giâaxbḥt mình, khôkmwmng nói hai lơtsvài liêzxdòn lêzxdon xe.

Ngồitxoi trêzxdon xe, anh ta lạadrxi khôkmwmng vộtsvai vã lậqpnyp tứnlacc láwosqi xe, quay đlhcrhcoau cójlzk vẻ hưoinvng tríaxrr nhìpiybn chằtaxzm chằtaxzm côkmwm.

kmwm bịltsh anh ta nhìn thấbkkay cảpiyb ngưoinvasyki khôkmwmng tựprja nhiêzxdon, hơtsvai hơtsvai nhíaxrru mi, “Anh nhìn cáwosqi gìpiyb? Còydawn khôkmwmng láwosqi xe đlhcri? Chốhqjnc láwosqt hộtsvai quáwosqn sẽ ra đlhcrkmwm̉i đlhcró.”


“Tôkmwmi cảpiybm thấbkkay gan côkmwm cũng lơtsván đlhcrâaxbh́y, dêzxdõ dàng lêzxdon xe của ngưoinvơtsvài lạ nhưoinv thêzxdó? Tôkmwmi chỉnlacjlzki ra têzxdon Giang Mạc Viêzxdõn màaxoy thôkmwmi, côkmwm khôkmwmng sơtsvạ tôkmwmi mưoinvơtsvạn danh câaxbḥu ta đlhcrem côkmwm đlhcri bán sao?” anh ta cưoinvasyki tủafmxm tỉnlacm nójlzki.

Trang Noãn Thâaxbh̀n bỏ túi xách xuôkmwḿng, cưoinvơtsvài nói ”Tôkmwmi nghĩ cho dù anh có là têzxdon siêzxdou trôkmwṃm thì cũng khôkmwmng thêzxdỏ chạy đlhcrêzxdón biêzxdọt thưoinṿ tưoinv nhâaxbhn mà trôkmwṃm xe trong gara đlhcrâaxbhu nhỉ?”

“Ai nha?” anh ta sửuggtng sốhqjnt.

“Đwagzâaxbhy là xe của Giang Mạc Viêzxdõn.” Trách khôkmwmng đlhcrưoinvơtsvạc mơtsvái nhìn côkmwm đlhcrã thâaxbh́y quen, nhìn thâaxbh́y biêzxdỏn sôkmwḿ mơtsvái nhơtsvá đlhcrâaxbhy là xe của Giang Mạc Viêzxdõn, Giang Mạc Viêzxdõn râaxbh́t ít đlhcri xe thêzxdỏ thao, nhưoinvng vâaxbh̃n có hai chiêzxdóc xe thêzxdỏ thao, môkmwṃt trong sôkmwḿ đlhcró là chiêzxdóc bugatti veyron côkmwm đlhcrang ngôkmwm̀i lúc này. Vôkmwḿn trong gara nhiêzxdòu xe râaxbh́t khó chú ý, nhưoinvng đlhcrâaxbhy là biêzxdỏn sôkmwḿ kép nêzxdon côkmwm có chút âaxbh́n tưoinvơtsvạng.

“Khôkmwmng hổtddcaxoy Giang phu nhâaxbhn, quan sáwosqt cẩhqjnn thậqpnyn tỉnlac mỉnlac, khôkmwmng làaxoym luậqpnyt sưoinv thì thâaxbḥt đlhcráwosqng tiếpmoac.” anh ta mỉnlacm cưoinvasyki, “Chiêzxdóc xe này đlhcrúng là Giang Mạc Viêzxdõn cho tôkmwmi mưoinvơtsvạn đlhcró.”

Ngưoinvơtsvài kia duôkmwm̃i tay vêzxdò phía côkmwm, tao nhã tưoinṿ giơtsvái thiêzxdọu, “Tôkmwmi là luâaxbḥt sưoinv đlhcráng thưoinvơtsvang bị Giang Mạc Viêzxdõn gọi tơtsvái, Kỳ Ưltshng Diêzxdom.”

Trong quán cafébgxk, lúc này thêzxdom chút ngưoinvơtsvài tránh mưoinva vào nói chuyêzxdọn côkmwmng viêzxdọc.

oinv̉a sôkmwm̉ lâaxbh̀u 2 tưoinv̀ng giọt mưoinva hăygzýt vào song cưoinv̉a rôkmwm̀i tưoinv̀ tưoinv̀ trưoinvơtsvạt xuôkmwḿng, tạo thành nhưoinṽng sóng nưoinvơtsvác dài.

Trang Noãn Thâaxbh̀n đlhcrưoinva sôkmwm̉ cho Kỳ Ưltshng Diêzxdom đlhcrâaxbh̀y thành ý mong xin chưoinṽ ký của anh. Vẻ măygzỵt Kỳ Ưltshng Diêzxdom đlhcrâaxbh̀y đlhcrăygzýc ý, “Sùng bái tôkmwmi vâaxbḥy sao?”

“Khôkmwmng phảpiybi, làaxoykmwṃt ngưoinvơtsvài bạn học ngành luâaxbḥt của tôkmwmi sùng bái anh, côkmwm âaxbh́y mong ngày đlhcrêzxdom có thêzxdỏ xin đlhcrưoinvơtsvạc chưoinṽ ký của anh.” Vẻ măygzỵt côkmwm tủm tỉm cưoinvơtsvài.

“Kỳ Ưltshng Diêzxdom bày ra vẻ măygzỵt đlhcráng thưoinvơtsvang, “Côkmwm phải nói thăygzỷng ra vâaxbḥy sao, thưoinṿc sưoinṿ đlhcrả kích ngưoinvơtsvài ta mà.”

“Ha hảpiyb, kỳntfz thậqpnyt tôkmwmi cũyhcyng sùpiybng báwosqi anh, ngưoinvơtsvài biêzxdót chút vêzxdò luâaxbḥt ai mà khôkmwmng biêzxdót anh chưoinv́? Mẹ của anh là trưoinvơtsvảng viêzxdọn kiêzxdỏm sát nôkmwm̉i tiêzxdóng, mà anh lại là luâaxbḥt sưoinvkmwm̉i tiêzxdóng thêzxdó giơtsvái, ngưoinvơtsvài ta đlhcrôkmwm̀n anh mơtsvái ra trưoinvơtsvàng đlhcrã thăygzýng lơtsván môkmwṃt trâaxbḥn, nhưoinvng khôkmwmng ai ngơtsvà đlhcrưoinvơtsvạc anh liêzxdon tục thăygzýng 46 phiêzxdon toà, trơtsvả thành thiêzxdon tài trong măygzýt ngoại giơtsvái. Giá trị của anh sau môkmwm̃i phiêzxdon toà lại tăygzyng lêzxdon chóng măygzỵt, mà hiêzxdọn tại anh có thêzxdỏ đlhcrưoinvơtsvạc coi là luâaxbḥt sưoinvkmwm̉i tiêzxdóng nhâaxbh́t thêzxdó giơtsvái, đlhcrại luâaxbḥt sưoinv chạm vào phải bỏng tay.” Trang Noãn Thâaxbh̀n dăygzym ba câaxbhu nói ra bôkmwḿi cảnh của anh, ngưoinvơtsvài ơtsvả đlhcrâaxbhy quá nhiêzxdòu côkmwm thưoinṿc khôkmwmng ngơtsvà hôkmwmm nay có thêzxdỏ găygzỵp đlhcrưoinvơtsvạc Kỳ Ưltshng Diêzxdom.

“Khôkmwmng tồitxoi a, cho tôkmwmi vãizdun hồitxoi mộtsvat chúnzcyt mặltsht mũyhcyi.” Kìpiyb Ưltshng Diêzxdom nhàaxoyn nhãizdu chôkmwḿng cằtaxzm, bộtsvawosqng lưoinvasyki biếpmoang, “Bằtaxzng khôkmwmng lòydawng tựprja trọtsvang củafmxa tôkmwmi liềynvyn náwosqt mộtsvat trâaxbḥn.”


“Trưoinvơtsvác đlhcrâaxbhy tôkmwmi đlhcrã đlhcrọc đlhcrưoinvơtsvạc chút tin tưoinv́c vêzxdò anh trêzxdon báo.”

“Thêzxdó sao?” Kìpiyb Ưltshng Diêzxdom cưoinvasyki đlhcrếpmoan càaxoyng mêzxdo ngưoinvasyki, “Nhìpiybn thâaxbh́y tôkmwmi ngoài đlhcrơtsvài thì cảpiybm thấbkkay thếpmoaaxoyo? Cójlzk phải đlhcrẹp trai hơtsvan so vơtsvái ảnh chụp trêzxdon tạp chí khôkmwmng?”

“Đwagzẹp trai hơtsvan nhiêzxdòu, giôkmwḿng nhưoinvoinvơtsvạng vâaxbḥy, hoàn mỹ khôkmwmng chút tì vêzxdót.” Côkmwm cảm thâaxbh́y ngưoinvơtsvài này râaxbh́t dêzxdõ gâaxbh̀n, vôkmwḿn nghĩ luâaxbḥt sưoinvkmwm̉i tiêzxdóng sẽ râaxbh́t kiêzxdou ngạo, cho dù có khách sáo cũng chỉ là măygzỵt ngoài thôkmwmi.

piyb Ưltshng Diêzxdom vừyzjza nghe lờasyki nàaxoyy tưoinṿa nhưoinvygzýt đlhcrưoinvơtsvạc vàng, vôkmwṃi lâaxbh́y gưoinvơtsvang ra soi soi, sơtsvà sơtsvà nưoinv̉a ngày mơtsvái hỏi? “Còn chôkmwm̀ng côkmwm thì sao?”

“Giang Mạc Viêzxdõn đlhcrẹp trai hơtsvan anh.” Côkmwm khôkmwmng chút khách khí đlhcránh giá.

Vẻ măygzỵt anh ta nhưoinv là trơtsvài cao mùa thu bị rơtsvát xuôkmwḿng, nhíu nhíu mày, “Khôkmwmng biêzxdót thưoinvơtsvảng thưoinv́c.”

kmwmtsvai chơtsváp mi, “Bơtsvải vì tôkmwmi khôkmwmng thích ngưoinvơtsvài lai.”

“Côkmwm ăygzyn nói thăygzỷng thưoinv̀ng thêzxdó, có phải sẽ có môkmwṃt ngày Giang Mạc Viêzxdõn cũng bị côkmwm làm cho tưoinv́c chêzxdót khôkmwmng?” Kìpiyb Ưltshng Diêzxdom hơtsvai mím môkmwmi, sau lại cưoinvơtsvài thoải mái.

Đwagzâaxbhy là lâaxbh̀n đlhcrâaxbh̀u tiêzxdon Trang Noãn Thâaxbh̀n có thêzxdỏ tán gâaxbh̃u vui vẻ vơtsvái ṃôkmwṃt ngưoinvơtsvài xa lạ nhưoinvaxbḥy, thậqpnym chíaxrr mộtsvat chúnzcyt kiêzxdong kịltsh đlhcrynvyu khôkmwmng cójlzk, tuy nójlzki trưoinvygzyc mắtmmut vịltshaxoyy chíaxrrnh làaxoy luâaxbḥt sưoinv quốhqjnc tếpmoa nổtddci danh nhưoinvng mơtsvái găygzỵp mà nhưoinvkmwḿ nhâaxbhn nói chuyêzxdọn râaxbh́t hơtsvạp, “Lâaxbh̀n này anh âaxbh́y làm tôkmwmi kinh ngạc đlhcró.”

“Côkmwm khôkmwmng nghĩ răygzỳng câaxbḥu âaxbh́y đlhcrêzxdỏ tâaxbhm đlhcrêzxdón vâaxbḥy phải khôkmwmng?”, thậqpnym chíaxrr mộtsvat chúnzcyt kiêzxdong kịltsh đlhcrynvyu khôkmwmng cójlzk tnói ra đlhcrzxdòu anh ta nghĩ, anh có chút châaxbhm biêzxdóm nói ra suy nghĩ của côkmwm.

Trang Noãn Thâaxbh̀n gậqpnyt gậqpnyt đlhcrhcoau, “Átaxznh mắtmmut củafmxa anh cũng râaxbh́t tinh tưoinvơtsvàng.”

“Cho nêzxdon côkmwm nói chuyêzxdọn vơtsvái tôkmwmi sẽ khôkmwmng mêzxdọt.” Kìpiyb Ưltshng Diêzxdom bày ra bôkmwṃ dáng tưoinṿ phụ, “Con măygzýt nhìn của chôkmwm̀ng côkmwm cũng râaxbh́t đlhcrôkmwṃc, côkmwm đlhcrã sơtsvám luyêzxdọn thành trái tim săygzýt đlhcrá đlhcrúng khôkmwmng?”

Trang Noãn Thâaxbh̀n trừyzjzng mắtmmut nhìpiybn anh ta môkmwṃt cái, chưoinva kịp mơtsvả lơtsvài đlhcráp lại nhâaxbhn viêzxdon đlhcrã mang cafébgxktsvái.


“Mỹ nhâaxbhn à, tưoinv̀ tưoinv̀ đlhcrã …” Kỳ Ưltshng Diêzxdom lâaxbḥp tưoinv́c gọi côkmwm gái bưoinvng cafébgxk lại.

Nhâaxbhn viêzxdon kia liêzxdòn dưoinv̀ng bưoinvơtsvác.

“Đwagzem ly cafe nàaxoyy đlhcrtddci thàaxoynh nưoinvygzyc tráwosqi câaxbhy hoặltshc sưoinṽa chua đlhcri, cáwosqm ơtsvan.” Anh ta chỉnlacaxoyo ly cà phêzxdo trưoinvơtsvác măygzỵt Trang Noãn Thâaxbh̀n nói, môkmwmi khẽ mỉm cưoinvơtsvài nhìn côkmwm bé kia, rấbkkat làaxoyzxdo ngưoinvasyki.

Đwagzúng là phóng đlhcrzxdọn mà. Côkmwm bé kia bâaxbh́t quá cũng chỉ 20 tuôkmwm̉i là cùng, nhìn thâaxbh́y vẻ măygzỵt Kỳ Ưltshng Diêzxdom liêzxdòn đlhcrỏ măygzỵt, nhanh chóng chạy lại lâaxbh́y đlhcri ly cà phêzxdo trưoinvơtsvác măygzỵt Trang Noãn Thâaxbh̀n.

Trang Noãn Thâaxbh̀n cốhqjnbgxkn ýltzhoinvasyki, thơtsvài nay kẻojdgaxbhy tai hoạadrx là đlhcràaxoyn ôkmwmng thậqpnyt đlhcrúnzcyng làaxoy khôkmwmng íaxrrt, phụ nưoinṽ lơtsvai lỏng phòng bị liêzxdòn bị họ phóng đlhcrzxdọn. “Tuy nói ánh măygzýt anh đlhcrôkmwṃc đlhcráo, nhưoinvng khôkmwmng thêzxdỏ môkmwṃt măygzýt nhìn là biêzxdót tôkmwmi khôkmwmng thêzxdỏ uôkmwḿng cà phêzxdo chưoinv́?”

“Đwagzưoinvơtsvang nhiêzxdon tôkmwmi khôkmwmng giỏi nhưoinvaxbḥy, là chôkmwm̀ng côkmwm.” Kỳ Ưltshng Diêzxdom nhâaxbh́p môkmwṃt ngụm cà phêzxdo, hưoinvơtsvang vị nôkmwm̀ng đlhcrâaxbḥm làm anh hài lòng gâaxbḥt gâaxbḥt đlhcrâaxbh̀u.

“Chôkmwm̀ng tôkmwmi?” Côkmwm nhíaxrru mi khójlzk hiểsrqtu.

Kỳ Ưltshng Diêzxdom buôkmwmng cà phêzxdo, lưoinvasyki biếpmoang nójlzki, “Chôkmwm̀ng côkmwm Giang Mạc Viêzxdõn, trưoinvơtsvác khi bảo tôkmwmi tơtsvái đlhcrâaxbhy đlhcrã ngàn dăygzỵn vạn dăygzỵn, nói gì khôkmwmng cho côkmwmkmwḿng cf phêzxdo, nêzxdóu trơtsvài mưoinva có sét nhâaxbh́t đlhcrịnh phải đlhcrưoinva côkmwmzxdò Tiêzxdou Duy, ngưoinvơtsvài têzxdon Giang Mạc Viêzxdõn này bị sao vâaxbḥy. Trưoinvơtsvác giơtsvà tôkmwmi chưoinva bao giơtsvà thâaxbh́y câaxbḥu ta kỳ quăygzỵc vâaxbḥy đlhcró.”

Trang Noãn Thâaxbh̀n nghe vâaxbḥy lêzxdòn ngâaxbhy ngôkmwḿc, nưoinvơtsvác râaxbh́t nhanh đlhcrã mang lêzxdon, là nưoinvơtsvác chanh, côkmwm bé kia lại khẽ liêzxdóc Kỳ Ưltshng Diêzxdom môkmwṃt cái rôkmwm̀i lưoinvu luyêzxdón rơtsvài đlhcri. Côkmwmzxdóm thưoinv̉ nưoinvơtsvác chanh, trái tim trong nôkmwm̀ng ngưoinṿc đlhcrâaxbḥp liêzxdon hôkmwm̀i khiêzxdón côkmwm đlhcrưoinv́ng ngôkmwm̀i khôkmwmng yêzxdon. Thản nhiêzxdon xoa ngưoinṿc, là cảm giác khó tả dâaxbhng lêzxdon trong lòng.

“Côkmwm đlhcrỏ măygzỵt?” Kỳ Ưltshng Diêzxdom côkmwḿ ý khôkmwmng cưoinvơtsvài.

“Tôkmwmi, tôkmwmi nàaxoyo cójlzk?” Trang Noãn Thâaxbh̀n cảpiyb kinh nâaxbhng tay che măygzỵt, thâaxbh́y dáng vẻ nhịn cưoinvơtsvài của Kỳ Ưltshng Diêzxdom càaxoyng cảpiybm thấbkkay xấbkkau hổtddc, nhâaxbh́p thêzxdom môkmwṃt ngụm nưoinvơtsvác chanh che đlhcri vẻ mấbkkat tựprja nhiêzxdon trêzxdon măygzỵt, buôkmwmng chén xuôkmwḿng thanh giọtsvang nói, “Chúnzcyng ta vẫkpbsn làaxoyjlzki vào chuyệqulyn chíaxrrnh đlhcri.”

Kỳ Ưltshng Diêzxdom khẽ cong khoé môkmwmi nói, “Đwagzưoinvơtsvạc thôkmwmi.”

“Giang Mạc Viêzxdõn đlhcrêzxdòu đlhcrã nói mọi chuyêzxdọn cho anh phải khôkmwmng?” Trang Noãn Thâaxbh̀n thu lại vẻ mâaxbh́t tưoinṿ nhiêzxdon nói.

Ai ngờasyk Kỳ Ưltshng Diêzxdom nhúnzcyn nhúnzcyn vai phâaxbh́t hai tay nói, “Khôkmwmng cójlzk, câaxbḥu âaxbh́y lưoinvasyki nói chuyêzxdọn vơtsvái tôkmwmi, trựprjac tiếpmoap đlhcrem tôkmwmi nébgxkm cho côkmwm.”

“Tôkmwmi chỉnlac biếpmoat làaxoy vụ kiệqulyn ly hôkmwmn thôkmwmi.” Vẻ măygzỵt Kỳ Ưltshng Diêzxdom đlhcrâaxbh̀y khôkmwm̉ tâaxbhm, “Tôkmwmi trăygzym vụ án chưoinva tưoinv̀ng lêzxdon toà loại án này, chôkmwm̀ng côkmwm ép tôkmwmi, gọi tôkmwmi đlhcrêzxdón Băygzýc Kinh, khôkmwmng cho phép tôkmwmi tưoinv̀ chôkmwḿi, tôkmwmi đlhcrang nghỉ phép mà, mùa này râaxbh́t thích hơtsvạp đlhcri du lịch, nhưoinvng lại bị chôkmwm̀ng côkmwm gọi tơtsvái, tơtsvái xong chỉ buôkmwmng môkmwṃt câaxbhu râaxbh́t nhẹ nhàng nói tôkmwmi câaxbh̀n phải giải quyêzxdót môkmwṃt vụ án ly hôkmwmn, họp xong câaxbḥu ta ném cho tôkmwmi chìa khoá xe. Câaxbḥu ta khôkmwmng hôkmwm̉ danh là kẻ tưoinv bản, cưoinṿc kỳ đlhcrôkmwṃc ác a.”

Trang Noãn Thâaxbh̀n nghe xong thì cả kinh, vôkmwḿn thâaxbh́y Kỳ Ưltshng Diêzxdom côkmwm đlhcrã ngạc nhiêzxdon rôkmwm̀i, nhưoinvng chỉ vì môkmwṃt vụ ly hôkmwmn mà kinh đlhcrôkmwṃng đlhcrêzxdón Kỳ Ưltshng Diêzxdom thì Giang Mạc Viêzxdõn quả là … nhưoinvng nghe Kỳ Ưltshng Diêzxdom nói có vẻ cảm tình hai ngưoinvơtsvài râaxbh́t thâaxbhn thiêzxdót cho nêzxdon khôkmwmng chút khách khí nào.

“Quan hêzxdọ giưoinṽa anh và Giang Mạc Viêzxdõn là ….”

“Tôkmwmi là kiêzxdóp trưoinvơtsvác nơtsvạ câaxbḥu ta.” Kỳ Ưltshng Diêzxdom uôkmwḿng luôkmwmn mâaxbh́y ngụm cà phêzxdo, uêzxdỏ oải nói, “Đwagzêzxdỏ tôkmwmi nói cho côkmwm biêzxdót, chôkmwm̀ng côkmwm chính là hôkmwm̀ ly, à khôkmwmng phải, câaxbḥu ta so vơtsvái hôkmwm̀ ly còn ranh mãnh hơtsvan. Trưoinvơtsvác khi tôkmwmi quen câaxbḥu ta tôkmwmi có tưoinv̀ng mua côkmwm̉ phiêzxdóu, rõ ràng côkmwm̉ phiêzxdóu rẻ mạt nhâaxbh́t lại đlhcri mua vào tay, cũng vì vâaxbḥy mà có cơtsva duyêzxdon găygzỵp đlhcrưoinvơtsvạc chôkmwm̀ng côkmwm, câaxbḥu ta cũng khôkmwmng khó khăygzyn gì …” anh ta khoa tay múa châaxbhn nói: “Ba cái nhâaxbh́c tay đlhcrã giúp tôkmwmi giải quyêzxdót vâaxbh́n đlhcrêzxdò khó, cưoinv́u lại cho tôkmwmi khôkmwmng ít. Lâaxbh̀n đlhcró tôkmwmi cảm đlhcrôkmwṃng đlhcrêzxdón rơtsvai nưoinvơtsvác măygzýt, chôkmwm̀ng côkmwm cũng có phong đlhcrôkmwṃ đlhcrại tưoinvơtsváng, tiêzxdòn côkmwmng khôkmwmng lâaxbh́y, chỉ nói môkmwṃt câaxbhu đlhcrêzxdòu là bạn bè, khách khí vâaxbḥy làm gì chưoinv́.”

Trang Noãn Thâaxbh̀n nhìn anh ta, râaxbh́t khó tưoinvơtsvảng tưoinvơtsvạng ra môkmwṃt ngưoinvơtsvài đlhcra mưoinvu đlhcra kêzxdó trêzxdon toà án lại có vẻ măygzỵt thêzxdó nào khi chơtsvai côkmwm̉ phiêzxdóu bị lôkmwm̃ to.

“Chỉ câaxbh̀n môkmwṃt câaxbhu nhưoinvaxbḥy, môkmwṃt câaxbhu đlhcrêzxdòu là bạn bè tôkmwmi đlhcrã bị chôkmwm̀ng côkmwmoinv̀a.” Kỳ Ưltshng Diêzxdom bày ra bôkmwṃ dáng bi thôkmwḿng, “Sai văygzỵt tôkmwmi mâaxbh́y năygzym nay, chỉ câaxbh̀n tuỳ ý kêzxdou là tôkmwmi phải đlhcrêzxdón, côkmwm cũng thâaxbh́y đlhcrâaxbh́y, hôkmwmm nay càng kỳ quái hơtsvan, chính là tôkmwmi đlhcrang nghỉ phép cũng băygzýt tôkmwmi vêzxdò. Hiêzxdọn giơtsvà tôkmwmi cũng hiêzxdỏu đlhcrưoinvơtsvạc môkmwṃt chút, dâaxbhy vơtsvái ai chưoinv́ đlhcrưoinv̀ng dâaxbhy vào Giang Mạc Viêzxdõn chôkmwm̀ng côkmwm, côkmwmaxbh́y đlhcrưoinvơtsvạc tưoinv̀ câaxbḥu ta môkmwṃt chút ưoinvu đlhcrãi, sau liêzxdòn phải trả gâaxbh́p bôkmwṃi, à khôkmwmng, mâaxbh́y trăygzym lâaxbh̀n mơtsvái đlhcrủ, đlhcrúng là kẻ âaxbhm hiêzxdỏm, à côkmwmkmwṃt mỹ nhâaxbhn nhưoinv hoa nhưoinv ngọc sao lại gả cho môkmwṃt lão già nhưoinvaxbḥu ta chưoinv́? Đwagzúng là vùi hoa dâaxbḥp liêzxdõu mà.”

Trang Noãn Thâaxbh̀n nhịn khôkmwmng đlhcrưoinvơtsvạc mà cưoinvơtsvài, “Vâaxbḥy anh có thêzxdỏ khôkmwmng nghe anh âaxbh́y mà, anh khôkmwmng đlhcrêzxdón anh âaxbh́y đlhcrâaxbhu giêzxdót đlhcrưoinvơtsvạc anh?”

“Hài… vì tôkmwmi và câaxbḥu ta là bạn bè thôkmwmi.” Kỳ Ưltshng Diêzxdom cưoinvơtsvài hì hì.

kmwmyhcyng míaxrrm môkmwmi thâaxbhm cưoinvasyki, ngưoinvơtsvài đlhcràaxoyn ôkmwmng nàaxoyy cũng khôkmwmng tôkmwm̀i đlhcró.

“Kỳntfz thậqpnyt đlhcrâaxbhy cũng khôkmwmng phải vụ kiêzxdọn khó khăygzyn gì, đlhcrôkmwḿi phưoinvơtsvang là bạn tôkmwḿt của tôkmwmi, thâaxbh́y tình huôkmwḿng của câaxbḥu âaxbh́y hiêzxdọn nay vì bâaxbh́t bình mà ra tay thôkmwmi.” Côkmwm trởatym lạadrxi chuyệqulyn chíaxrrnh, lạadrxi đlhcrem tâaxbh́t cả chuyêzxdọn giưoinṽa Ngải Niêzxdọm và Lục Quâaxbhn ra kêzxdỏ cho Kỳ Ưltshng Diêzxdom nghe qua môkmwṃt lưoinvơtsvạt

Kỳ Ưltshng Diêzxdom cũyhcyng thu hồitxoi bộtsvawosqng càaxoytsva phấbkkat phơtsva, vẻ măygzỵt đlhcrêzxdòu là chăygzym chú nghe, đlhcrơtsvan giản ghi chép môkmwṃt ít, đlhcrơtsvại Trang Noãn Thâaxbh̀n kêzxdỏ xong anh có chút đlhcrăygzym chiêzxdou hỏi, “Phía bêzxdon nhà chôkmwm̀ng côkmwm âaxbh́y có ý tưoinv́ nhưoinv thêzxdó nào?”

“Đwagzưoinvơtsvang nhiêzxdon là lúc đlhcrâaxbh̀u khôkmwmng muôkmwḿn ly hôkmwmn, nhưoinvng sau cháy nhà ra măygzỵt chuôkmwṃt liêzxdòn đlhcròi quyêzxdòn nuôkmwmi nâaxbh́ng đlhcrưoinv́a nhỏ vơtsvái Ngải Niêzxdọm, thâaxbḥm chí còn tuyêzxdon bôkmwḿ khôkmwmng cho Ngải Niêzxdọm dù môkmwṃt đlhcrôkmwm̀ng tài sản nào, đlhcrưoinv̀ng nói đlhcrêzxdón phí nuôkmwmi dưoinvơtsvãng.” Nhăygzýc tơtsvái chuyêzxdọn này Trang Noãn Thâaxbh̀n thưoinṿc sưoinṿ tưoinv́c giâaxbḥn, hâaxbḥn khôkmwmng thêzxdỏ tiêzxdón lêzxdon đlhcrá Lục Quâaxbhn hai phát.

piyb Ưltshng Diêzxdom cũyhcyng khôkmwmng chấbkkap nhậqpnyn, “Thẹybnsn quáwosq thàaxoynh giậqpnyn đlhcrúnzcyng làaxoy kẻ đlhcráng khinh.”

“Cưoinv́ thêzxdó Ngải Niêzxdọm bị vâaxbhy hãm, anh nói xem Lục Quâaxbhn có thêzxdỏ sẽ ra tay đlhcrụng chạm tài sản khôkmwmng?”

“Cái này cójlzk thểsrqt, dựprjaa theo thái đlhcrôkmwṃ của anh ta, có lẽ sẽ sang têzxdon tài sản sơtsvả hưoinṽu đlhcrâaxbh́y.” Kỳ Ưltshng Diêzxdom nghĩ nghĩ, “Tôkmwmi cảm thâaxbh́y hôkmwmm nay tôkmwmi câaxbh̀n găygzỵp đlhcrưoinvơtsvang sưoinṿ.”

“Anh có thêzxdỏ nhâaxbḥn vụ án này khôkmwmng?”

“Đwagzưoinvơtsvang nhiêzxdon khôkmwmng thểsrqt, bởatymi vìpiyb quôkmwḿc tịch cùng thâaxbhn phâaxbḥn của tôkmwmi khôkmwmng thêzxdỏ nhúng tay vào vụ kiêzxdọn trong nưoinvơtsvác của Trung Quốhqjnc đlhcrưoinvơtsvạc.” Kỳ Ưltshng Diêzxdom khoanh hai tay, “Nhưoinvng ơtsvả Băygzýc Kinh tôkmwmi có vài ngưoinvơtsvài bạn cũng có tiêzxdóng, vâaxbh̃n còn giưoinṽ liêzxdon hêzxdọ, tôkmwmi sẽ đlhcri găygzỵp trưoinṿc tiêzxdóp Ngải Niêzxdọm đlhcrêzxdỏ xem cụ thêzxdỏ ra sao, côkmwmzxdon tâaxbhm, tôkmwmi sẽ hôkmwm̃ trơtsvạ.”

Nghe đlhcrêzxdón đlhcrâaxbhy Trang Noãn Thâaxbh̀n mơtsvái có thêzxdỏ thơtsvả phào, chuyêzxdọn ly hôkmwmn của Ngải Niêzxdọm nêzxdóu hai bêzxdon có thêzxdỏ hoà giải là tôkmwḿt nhâaxbh́t, nhưoinvng môkmwṃt khi thưoinṿc sưoinṿ kiêzxdọn ra toà côkmwm cũng sẽ khôkmwmng lo nưoinṽa, tuy nói Kỳ Ưltshng Diêzxdom khôkmwmng lêzxdon toà đlhcrưoinvơtsvạc nhưoinvng có anh ta hôkmwm̃ trơtsvạ phâaxbh̀n thăygzýng sẽ râaxbh́t lơtsván, côkmwm tin tưoinvơtsvảng vào năygzyng lưoinṿc của anh ta sẽ mang lại đlhcrzxdòu có lơtsvại cho Ngải Niêzxdọm. Uôkmwḿng hêzxdót ly nưoinvơtsvác chanh, côkmwmaxbh̀m lâaxbh́y túi, “Đwagzi, chúng ta đlhcri găygzỵp Ngải Niêzxdọm thôkmwmi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.