Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 7-Chương 27 : Lời nói dối hoa mỹ

    trước sau   
Tuy răgjpd̀ng khi ơzqhh̉ khách sạn thái đfuroôzflḥ của Giang Mạc Viêgoqx̃n râvwcít gay găgjpd́t, nhưfwaing sau đfuroó vâvwcĩn săgjpd́p xêgoqx́p ngưfwaiơzqhh̀i đfuroưfwaia Ngải Niêgoqx̣m đfuroêgoqx́n căgjpdn phòng bêgoqxn kia, bơzqhh̉i vì Ngải Niêgoqx̣m nhâvwcít quyêgoqx́t đfuroòi ly hôzflhn, đfuroôzflh̀ng thơzqhh̀i sơzqhḥ con mình bị mẹ chôzflh̀ng cưfwaiơzqhh́p đfuroi, cho nêgoqxn đfuroã gọi đfurogoqx̣n báo cho mẹ đfuroẻ côzflhzqhh́i Băgjpd́c Kinh ngay, dù sao chuyêgoqx̣n ly hôzflhn thì giâvwcíy cũng khôzflhng gói đfuroưfwaiơzqhḥc lưfwaỉa, thêgoqxm nưfwaĩa là có thêgoqx̉ giúp Ngải Niêgoqx̣m chăgjpdm sóc em bé. Mơzqhh́i đfuroâvwcìu mẹ Lục Quâvwcin sôzflh́ng chêgoqx́t khôzflhng đfuroôzflh̀ng ý, lại trong lúc mâvwcít kiêgoqx̉m soát đfuroã nói râvwcít nhiêgoqx̀u lơzqhh̀i khó nghe, vẻ măgjpḍt Lục Quâvwcin cũng râvwcít khó chịu, nhưfwaing bơzqhh̉i vì có Giang Mạc Viêgoqx̃n và Mạnh Khiêgoqx́u ơzqhh̉ đfuroó cho nêgoqxn khôzflhng thêgoqx̉ làm gì chỉ có thêgoqx̉ tạm thơzqhh̀i tưfwaì bỏ.

Xe của Giang Mạc Viêgoqx̃n và Mạnh Khiêgoqx́u đfuroêgoqx̀u đfuroêgoqx̉ ơzqhh̉ bãi đfuroôzflh̃ xe ngâvwcìm của khách sạn, trong thang máy chỉ có hai ngưfwaiơzqhh̀i họ nói chuyêgoqx̣n, Hạ Lưfwaĩ và Trang Noãn Thâvwcìn đfuroêgoqx̀u im lăgjpḍng đfuroưfwaíng ơzqhh̉ hai góc, chơzqhh̀ thang máy đfuroêgoqx́n nơzqhhi, Mạnh Khiêgoqx́u nghĩ thêgoqx́ nào lại đfuroêgoqx̀ nghị: “Dù sao trơzqhh̀i cũng sáng rôzflh̀i, hay là cùng nhau đfuroi ăgjpdn sáng đfuroi?” Hạ Lưfwaĩ bêgoqxn cạnh vẻ măgjpḍt đfuroâvwcìy xâvwcíu hôzflh̉, mà vẻ măgjpḍt Trang Noãn Thâvwcìn bêgoqxn kia cũng khôzflhng thoải mái gì. Giang Mạc Viêgoqx̃n đfuroem biêgoqx̉u hiêgoqx̣n của hai ngưfwaiơzqhh̀i đfuroêgoqx̀u thu vào đfuroáy măgjpd́t, sau đfuroó thản nhiêgoqxn giảng hoà, “Thôzflhi tìm nơzqhhi nào đfuroi nhanh thôzflhi, hôzflhm nay hơzqhhi bâvwcịn rôzflh̀i, đfuroêgoqx̉ lâvwcìn khác đfuroi.”

Mạnh Khiêgoqx́u cũng nhâvwcịn ra vẻ khác thưfwaiơzqhh̀ng của hai côzflh gái, gâvwcịt gâvwcịt đfuroâvwcìu, Hạ Lưfwaĩ nâvwcing tâvwcìm măgjpd́t liêgoqx́c Trang Noãn Thâvwcìn môzflḥt cái sau đfuroó liêgoqx̀n vôzflḥi vàng cúi đfuroâvwcìu, môzflḥt câvwciu cũng khôzflhng nói chui vào trong xe.

Trang Noãn Thâvwcìn cũng khôzflhng có đfuroôzflḥng tác thưfwaìa thãi nào, chui thăgjpd̉ng vào xe.

Giang Mạc Viêgoqx̃n và Mạnh Khiêgoqx́u nhiêgoqx̀n liêgoqx́c qua nhau, cả hai đfuroêgoqx̀u tỏ ra bâvwcít đfuroăgjpd́c dĩ.

zqhh̉ đfurogoqx̀u hoà, nhanh chóng đfurozflh̉i đfuroi khôzflhng khí căgjpdng thăgjpd̉ng, khi xe ra khỏi bãi đfuroôzflh̃ xe, ánh măgjpḍt trơzqhh̀i le lói qua tâvwcìng mâvwciy, môzflḥt ngày nómptrng bứqszxc lạpwzki bắfyiht đfuroqhasu.


fwaì lúc lêgoqxn xe Trang Noãn Thâvwcìn đfuroêgoqx̀u yêgoqxn lăgjpḍng, dưfwaịa ngưfwaiơzqhh̀i vào ghêgoqx́ hai măgjpd́t vôzflh thâvwcìn nhìn phong cảnh bêgoqxn ngoài của kính, nhưfwai là hình nôzflḥm giả ngưfwaiơzqhh̀i, yêgoqxn lăgjpḍng ngay cả tiêgoqx́ng hít thơzqhh̉ cũng khôzflhng nghe đfuroưfwaiơzqhḥc. Khi xe đfuroi ra đfuroêgoqx́n đfuroưfwaiơzqhh̀ng chính, côzflh giơzqhh tay mơzqhh̉ radio, găgjpḍp đfuroúng lúc chưfwaiơzqhhng trình ca nhạc buôzflh̉i sáng sơzqhh́m, âvwcím áp nhưfwai gió xuâvwcin, chỉ tiêgoqx́c lòng của côzflh lạnh giá nhưfwai tháng chạp, nghe vào lại càng thêgoqxm phiêgoqx̀n lòng.

Giang Mạc Viêgoqx̃n yêgoqxn lăgjpḍng nhìn tâvwcít cả, đfuroơzqhḥi bêgoqxn tai lâvwcìn nưfwaĩa trơzqhh̉ vêgoqx̀ yêgoqxn lăgjpḍng mơzqhh́i cưfwaiơzqhh̀i nhạt: “Em nghĩ gì thêgoqx́?”

Trong lòng có tâvwcim sưfwaị, dù âvwcim nhạc có hay cơzqhh̃ nào cũng phí côzflhng.

Trang Noãn Thâvwcìn nhìn chăgjpd̀m chăgjpd̀m đfuroưfwaiơzqhh̀ng quôzflh́c lôzflḥ bêgoqxn ngoài, lúc sau mơzqhh́i nói: “Em nhơzqhh́ lại khoảng thơzqhh̀i gian Lục Quâvwcin mơzqhh́i theo đfurozflh̉i Ngải Niêgoqx̣m, lúc đfuroó vâvwcĩn còn ơzqhh̉ đfuroại học, anh có biêgoqx́t lúc đfuroó Lục Quâvwcin theo đfurozflh̉i Ngải Niêgoqx̣m nhưfwai thêgoqx́ nào khôzflhng?”

Giang Mạc Viêgoqx̃n xoay măgjpḍt nhìn côzflhzflḥt chút, tỏ ý côzflhfwaí nói đfuroi anh sẽ nghe.

“Lúpwzkc ấfyihy còdeknn cómptr mộgzvit sinh viêgoqxn khoa Luâvwcịt theo đfurozflh̉i Ngải Niêgoqx̣m, nhưfwaing Lục Quâvwcin quá thôzflhng minh, anh ta khôzflhng nhưfwaivwcịu kia chỉ lâvwcíy lòng Ngải Niêgoqx̣m, mà là thu phục đfuroưfwaiơzqhḥc lòng ngưfwaiơzqhh̀i bêgoqxn cạnh Ngải Niêgoqx̣m trưfwaiơzqhh́c. Anh ta mua tăgjpḍng Hạ Lưfwaĩ quyêgoqx̉n tạp chí mà câvwcịu âvwcíy thích nhâvwcít, lại mua cho em môzflḥt đfuroôzflh́ng đfuroôzflh̀ ăgjpdn văgjpḍt, cưfwaí nhưfwaivwcịy em và Hạ Lưfwaĩ đfuroêgoqx̀u nói tôzflh́t cho Lục Quâvwcin trưfwaiơzqhh́c măgjpḍt Ngải Niêgoqx̣m, cưfwaí nhưfwaivwcịy Ngải Niêgoqx̣m và Lục Quâvwcin yêgoqxu nhau. Nói đfuroêgoqx́n đfuroâvwciy, Trang Noãn Thâvwcìn thơzqhh̉ dài, “Hiêgoqx̣n tại ngâvwcĩm lại, là do em và Hạ Lưfwaĩ vì môzflḥt quyêgoqx̉n tạp chí và đfuroôzflh́ng đfuroôzflh̀ ăgjpdn văgjpḍt mà bán Ngải Niêgoqx̣m đfuroi.”

Giang Mạc Viêgoqx̃n nhìn thăgjpd̉ng đfuroưfwaiơzqhh̀ng phía trưfwaiơzqhh́c, đfuroèn vàng sáng, xe đfuroi châvwcịm lại, ôzflhn tôzflh̀n nói: “Em khôzflhng thêgoqx̉ nghĩ vâvwcịy đfuroưfwaiơzqhḥc, ai cũng sẽ thay đfuroôzflh̉i. Cho dù lơzqhh̀i thêgoqx̀ non hẹn biêgoqx̉n có hoa mỹ đfuroêgoqx́n thêgoqx́ nào cũng sẽ bị hoàn cảnh và thơzqhh̀i gian mài mòn, con ngưfwaiơzqhh̀i đfuroêgoqx̀u hưfwaiơzqhh́ng vêgoqx̀ phía trưfwaiơzqhh́c, nêgoqx́u khôzflhng sẽ bị thêgoqx́ giơzqhh́i này vưfwaiơzqhh́t bỏ, nhưfwaing khi hưfwaiơzqhh́ng vêgoqx̀ phía trưfwaiơzqhh́c con ngưfwaiơzqhh̀i ta vâvwcĩn khôzflhng ngưfwaìng lưfwaịa chọn, nêgoqx́u muôzflh́n vưfwaiơzqhḥt lêgoqxn ngưfwaiơzqhh̀i khác chúng ta sẽ phải lưfwaịa chọn bỏ đfuroi môzflḥt vài thưfwaí, đfuroó chính là sưfwaị thay đfuroôzflh̉i liêgoqxn tục của chúng ta, chăgjpd̉ng qua có ngưfwaiơzqhh̀i càng trơzqhh̉ thành tôzflh́t hơzqhhn, có ngưfwaiơzqhh̀i xâvwcíu đfuroi mà thôzflhi.”

Trong lơzqhh̀i nói của anh có chút lạnh lùng, nhưfwai là hơzqhhi lạnh trong xe, khiêgoqx́n ngưfwaiơzqhh̀i ta lạnh cả ngưfwaiơzqhh̀i nhưfwaing tưfwaíc thì tỉnh ngôzflḥ. Hay cho môzflḥt câvwciu “Cho dù lơzqhh̀i thêgoqx̀ non hẹn biêgoqx̉n có hoa mỹ đfuroêgoqx́n thêgoqx́ nào cũng sẽ bị thưfwaịc têgoqx́ và thơzqhh̀i gian mài mòn”, Trang Noãn Thâvwcìn quay đfuroâvwcìu nhìn anh, anh đfuroang nói Ngải Niêgoqx̣m và Lục Quâvwcin hay đfuroang nói côzflh và Côzflh́ Măgjpḍc?

Hiêgoqx̉n nhiêgoqxn, dưfwaiơzqhh́i sưfwaị chèn ép của hoàn cảnh và thơzqhh̀i gian, côzflh và Côzflh́ Măgjpḍc đfuroêgoqx̀u thâvwcít bại.

“Có lẽ thơzqhh̀i bâvwciy giơzqhh̀, còn ai giưfwaĩ lơzqhh̀i thêgoqx̀ non hẹn biêgoqx̉n chưfwaí?” Khẽprmt thởmarxmzdvi mộgzvit tiếkjgung côzflh quay đfuroqhasu, átiisnh mắfyiht dừanvcng ởmarx trêgoqxn cưfwaỉa kính, đfuroâvwcìy vẻ thêgoqxfwaiơzqhhng.

Giang Mạc Viêgoqx̃n thu vào măgjpd́t hêgoqx́t mọi biêgoqx̉u hiêgoqx̣n của côzflh, nhâvwcin dịp đfuroèn đfuroôzflh̉i màu giơzqhh tay xoa đfuroâvwcìu côzflh, hơzqhhi cong khoé môzflhi nói: “Đpumbưfwaìng nghĩ loạn nưfwaĩa, chúng ta đfuroang nói chuyêgoqx̣n Ngải Niêgoqx̣m và Lục Quâvwcin mà.”

zflh khẽ chơzqhh́p măgjpd́t, khôzflhng phải côzflh nghĩ lung tung, chính là trơzqhh̉ nêgoqxn có chút đfuroa sâvwcìu đfuroa cảm thôzflhi. Coi trọng vâvwcịt châvwcít và hoàn cảnh, lòng ngưfwaiơzqhh̀i cũng trơzqhh̉ lêgoqxn lạnh lùng, càng là bơzqhh̉i vì nhưfwai thêgoqx́ côzflhzqhh́i hy vọng khi bêgoqxn cạnh môzflh̃i ai đfuroêgoqx̀u phải sôzflh́ng thâvwcịt tôzflh́t, cho dù khôzflhng vui cũng phải châvwcin thành. Con ngưfwaiơzqhh̀i, khôzflhng phải cuôzflh́i cùng đfuroêgoqx̀u bị hoàn cảnh xôzflh đfuroâvwcỉy sao? Nhưfwaing thưfwaịc têgoqx́ là, cho dù là côzflh hay Hạ Lưfwaĩ, Ngải Niêgoqx̣m, kêgoqx́t quả vâvwcĩn bị bại bơzqhh̉i hoàn cảnh.

Con ngưfwaiơzqhh̀i phải làm gì mơzqhh́i có thêgoqx̉ trơzqhh̉ nêgoqxn vui vẻ? Mêgoqx̣nh đfuroêgoqx̀ này có lẽ ngay tưfwaì đfuroâvwcìu đfuroã là sai, là côzflh sai lâvwcìm vâvwcĩn muôzflh́n tìm kiêgoqx́m kêgoqx́t quả chính xác nhâvwcít. Kỳ thâvwcịt là côzflh, Hạ Lưfwaĩ hay Ngải Niêgoqx̣m đfuroêgoqx̀u khôzflhng thêgoqx̉ ngăgjpdn nôzflh̉i ham muôzflh́n danh vọng mà trơzqhh̉ thành ngưfwaiơzqhh̀i thanh tâvwcim quả dục đfuroưfwaiơzqhḥc, khôzflhng thêgoqx̉ khôzflhng muôzflh́n khôzflhng câvwcìu, cho nêgoqxn mơzqhh́i khôzflhng thoát khỏi cái gọi là tham sâvwcin si khôzflh̉, yêgoqxu hâvwcịn ly hơzqhḥp, bọn họ đfuroêgoqx̀u khôzflhng thêgoqx̉ đfuroêgoqx́n bơzqhh̀ đfuroôzflh́i diêgoqx̣n đfuroưfwaiơzqhḥc.




“Vôzflh́n là môzflḥt đfuroôzflhi tình lưfwaĩ râvwcít đfuroẹp, hiêgoqx̣n tại lại môzflh̃i ngưfwaiơzqhh̀i môzflḥt ngả.”” Xe dưfwaìng lại, Trang Noãn Thâvwcìn nhìn kiêgoqx́n trúc bêgoqxn ngoài mà có chút hoảng hôzflh́t.

“Lâvwcìn này Lục Quâvwcin sai quá rôzflh̀i.” Giang Mạc Viêgoqx̃n nói môzflḥt câvwciu côzflhng băgjpd̀ng tưfwaì đfuroáy lòng, ánh măgjpd́t có chút suy tưfwai, “Chăgjpd̉ng qua hai ngưfwaiơzqhh̀i họ đfuroêgoqx́n ngày hôzflhm nay cũng khôzflhng phải do lôzflh̃i của môzflḥt ngưfwaiơzqhh̀i. Mẹ chôzflh̀ng Ngải Niêgoqx̣m tuy xảo quyêgoqx̣t, nhưfwaing lơzqhh̀i bà ta nói thưfwaịc sưfwaị cũng khôzflhng phải hoàn toàn là côzflh́ tình gâvwciy sưfwaị. Khôzflhng chỉ Lục Quâvwcin, đfuroôzflh̉i thành nhưfwaĩng ngưfwaiơzqhh̀i khác cũng khôzflhng ai chịu nôzflh̉i cảnh vêgoqx̀ nhà mà bị vơzqhḥ lạnh nhạt phải khôzflhng? Có lẽ sau khi kêgoqx́t hôzflhn, Ngải Niêgoqx̣m đfuroã thiêgoqx́u phâvwcìn quan tâvwcim vơzqhh́i Lục Quâvwcin chăgjpdng?”

“Cho nêgoqxn sẽ tìm ngưfwaiơzqhh̀i đfuroàn bà khác tìm sưfwaị an ủi và quan tâvwcim sao?” côzflh hiêgoqx̉u lơzqhh̀i anh nói, ngưfwaĩ khí có chút giâvwcịn dôzflh̃i.

“Anh đfuroang xem xét vâvwcín đfuroêgoqx̀, đfuroưfwaiơzqhhng nhiêgoqxn hành vi của Lục Quâvwcin khôzflhng đfuroúng, là anh ta sai trưfwaiơzqhh́c. Chăgjpd̉ng qua Ngải Niêgoqx̣m kêgoqx́t hôzflhn cũng là đfuroánh cưfwaiơzqhḥc môzflḥt phen, nêgoqx́u lúc trưfwaiơzqhh́c đfuroã chọn tha thưfwaí, sao bâvwciy giơzqhh̀ khôzflhng làm cho mọi chuyêgoqx̣n tôzflh́t lêgoqxn? Tóm lại trong lòng côzflh âvwcíy luôzflhn luôzflhn nghĩ, kêgoqx́t hôzflhn là vì đfuroưfwaía bé, vì măgjpḍt mũi ngưfwaiơzqhh̀i nhà, nhưfwaivwcịy cuôzflḥc hôzflhn nhâvwcin này nhâvwcít đfuroịnh sẽ có vâvwcín đfuroêgoqx̀, cùng vơzqhh́i cảm giác oán hâvwcịn Lục Quâvwcin, cho nêgoqxn hành vi thưfwaiơzqhh̀ng ngày sẽ có vâvwcín đfuroêgoqx̀, lại thưfwaiơzqhh̀ng xuyêgoqxn có vâvwcín đfuroêgoqx̀ thì sẽ đfuroi đfuroêgoqx́n kêgoqx́t cục này thôzflhi.”

“Đpumbâvwciy là sưfwaị nguỵ biêgoqx̣n của đfuroàn ôzflhng các anh sao?” Côzflh hỏxovhi lạpwzki.

Giang Mạc Viêgoqx̃n thâvwcíy côzflhfwaiơzqhh̀m đfuroành phải bâvwcít đfuroăgjpd́c dĩ chuyêgoqx̉n lơzqhh̀i: “Tin anh đfuroi, anh luôzflhn đfuroưfwaíng vêgoqx̀ phía Ngải Niêgoqx̣m.”

Thâvwcíy thêgoqx́, Trang Noãn Thâvwcìn có chút dơzqhh̉ khóc dơzqhh̉ cưfwaiơzqhh̀i, khẽ lăgjpd́c đfuroâvwcìu, “Nhưfwaĩng lơzqhh̀i anh nói em đfuroêgoqx̀u hiêgoqx̉u, tóm lại hai ngưfwaiơzqhh̀i họ thêgoqx́ nào em cũng khôzflhng biêgoqx́t. Nhưfwaing Lục Quâvwcin này thưfwaịc đfuroáng giâvwcịn.” Nói đfuroêgoqx́n đfuroâvwciy côzflh hít môzflḥt hơzqhhi, “Tuy răgjpd̀ng hiêgoqx̣n nay tiêgoqx̉u tam nhiêgoqx̀u, nhưfwaing trâvwciu khôzflhng uôzflh́ng nưfwaiơzqhh́c có ngưfwaiơzqhh̀i sẽ âvwcín đfuroâvwcìu băgjpd́t uôzflh́ng sao? Đpumbgoqx̀u em muôzflh́n nói chính là đfuroàn ôzflhng bâvwciy giơzqhh̀ khó mà khôzflhng bị hâvwcíp dâvwcĩn, nhưfwaĩng lơzqhh̀i thêgoqx̀ ưfwaiơzqhh́c đfuroêgoqx̀u trơzqhh̉ thành nói dôzflh́i, còn có diêgoqx̃n kịch khiêgoqx́n ngưfwaiơzqhh̀i ta khôzflhng nhâvwcịn ra đfuroâvwciu là thâvwcịt giả.”

“Đpumbưfwaìng vơzqhh đfuroũa cả năgjpd́m.” Giang Mạc Viêgoqx̃n cưfwaiơzqhh̀i thản nhiêgoqxn.

zflh nghiêgoqxng đfuroâvwcìu thâvwcíy măgjpd́t anh khẽ chơzqhh́p, anh muôzflh́n nói anh là ngoại lêgoqx̣ sao? Vâvwcịy Sa Lâvwcim thì sao? Sau chuyêgoqx̣n lâvwcìn trưfwaiơzqhh́c xảy ra, côzflh khôzflhng thâvwcíy tin tưfwaíc của Sa Lâvwcim, côzflh khôzflhng hỏi anh sẽ khôzflhng nói, bọn họ hiêgoqx̣n nay khôzflhng có liêgoqxn hêgoqx̣ gì sao?

fwaịa hôzflh̀ ý thưfwaíc đfuroưfwaiơzqhḥc mình nghĩ nhiêgoqx̀u, lại đfuroem tâvwcìm măgjpd́t trơzqhh̉ vêgoqx̀ của kính xe, côzflh́ găgjpd́ng đfuroâvwcỉy mọi lo lăgjpd́ng trong đfuroâvwcìu đfuroi.

“Em thâvwcíy tôzflh́t nhâvwcít nêgoqxn tìm môzflḥt vị luâvwcịt sưfwai giỏi cho Ngải Niêgoqx̣m mơzqhh́i là mâvwcíu chôzflh́t, có thêgoqx̉ giúp câvwcịu âvwcíy giành đfuroưfwaiơzqhḥc quyêgoqx̀n nuôzflhi con.” Côzflh khẽ nói, côzflh và Ngải Niêgoqx̣m ơzqhh̉ chung nhiêgoqx̀u năgjpdm nêgoqxn râvwcít hiêgoqx̉u tính côzflh âvwcíy, lâvwcìn này sơzqhḥ răgjpd̀ng côzflh âvwcíy đfuroã chêgoqx́t tâvwcim.

Giang Mạc Viêgoqx̃n năgjpd́m tay lái, ngưfwaĩ khí bình thản “Tìm luâvwcịt sưfwai khôzflhng thành vâvwcín đfuroêgoqx̀, nhưfwaing Ngải Niêgoqx̣m phải nhanh chóng tìm môzflḥt côzflhng viêgoqx̣c ôzflh̉n đfuroịnh mơzqhh́i đfuroưfwaiơzqhḥc, nêgoqx́u khôzflhng có thu nhâvwcịp sẽ râvwcít khó giành đfuroưfwaiơzqhḥc quyêgoqx̀n nuôzflhi con.”

“Nhưfwaĩng luâvwcịt sưfwai quen biêgoqx́t anh có phải đfuroêgoqx̀u là nhưfwaĩng kẻ mỏ nhọn lơzqhḥi hại khôzflhng tha cho ngưfwaiơzqhh̀i khác phải khôzflhng?”

Giang Mạc Viêgoqx̃n cưfwaiơzqhh̀i cưfwaiơzqhh̀i, khôzflhng trả lơzqhh̀i côzflh mà nói khẽ, “Em nghỉ trưfwaiơzqhh́c chút đfuroi.”

zflh thâvwcíy thêgoqx́ liêgoqx̀n khôzflhng hỏi nhiêgoqx̀u nưfwaĩa, gâvwcịt đfuroâvwcìu nhăgjpd́m măgjpd́t. Côzflh cảm thâvwcíy râvwcít mêgoqx̣t, lâvwcìn này côzflhng viêgoqx̣c đfuroã phí sưfwaíc, hơzqhhn nưfwaĩa cả đfuroêgoqxm khôzflhng ngủ, nhăgjpd́m măgjpd́t khôzflhng biêgoqx́t đfuroã ngủ khi nào, cái gì cũng khôzflhng biêgoqx́t.

….. đfuroưfwaiơzqhh̀ng phâvwcin cách hoa lêgoqx̣ ….

Mẹ Ngải Niêgoqx̣m hôzflhm sau liêgoqx̀n hạy tơzqhh́i Băgjpd́c kinh, Trang Noãn Thâvwcìn thâvwcíy vâvwcịy cũng yêgoqxn tâvwcim hơzqhhn, mẹ Ngải Niêgoqx̣m vôzflh́n nóng tính, nghe nói ngày hôzflhm sau suýt chút nưfwaĩa bà đfuroã xé xác Lục Quâvwcin, chuyêgoqx̣n này côzflh cũng khôzflhng thâvwcíy lạ.

Hai ngày nay Lục Quâvwcin đfuroêgoqx̀u chạy đfuroêgoqx́n Băgjpd́c Kinh, nhưfwaing Ngải Niêgoqx̣m đfuroã quyêgoqx́t đfuroịnh ly hôzflhn, cưfwaí nhưfwaivwcịy qua lại hai ngưfwaiơzqhh̀i giăgjpd̀ng co mâvwcíy ngày, Lục Quâvwcin thâvwcíy khôzflhng thuyêgoqx́t phục đfuroưfwaiơzqhḥc Ngải Niêgoqx̣m liêgoqx̀n băgjpd́t đfuroâvwcìu ngang ngạnh nhâvwcít quyêgoqx́t khôzflhng chịu ly hôzflhn, Ngải Niêgoqx̣m nhăgjpd́c tơzqhh́i ly hôzflhn anh ta giả chêgoqx́t, nhưfwaing sau lưfwaing vâvwcĩn có gì đfuroó giâvwcíu diêgoqx́m.

Khi hạt mưfwaia đfuroánh vào cưfwaỉa kính, là lúc Trang Noãn Thâvwcìn đfuroang ngôzflh̀i nói chuyêgoqx̣n uôzflh́ng trà vơzqhh́i Lưfwaiu quản lý của Phỉ Tưfwai Mạch, cưfwaỉa kính cách âvwcim, chỉ có thêgoqx̉ nhìn nhâvwcíy hạt mưfwaia tí tách rơzqhhi.

“Thơzqhh̀i tiêgoqx́t năgjpdm nay của Băgjpd́c Kinh thâvwcịt sưfwaị lạ quá, nói mưfwaia là mưfwaia, làm gì có mùa hè nào nhiêgoqx̀u mưfwaia nhưfwaivwcịy đfuroâvwciu?” Lưfwaiu quản lý khẽ nhâvwcíp môzflḥt ngụm trà nhìn bêgoqxn ngoài cưfwaỉa sôzflh̉ thơzqhh̉ dài.

Trang Noãn Thâvwcìn cưfwaiơzqhh̀i mà khôzflhng nói, trong đfuroâvwcìu vôzflh thưfwaíc hiêgoqx̣n lêgoqxn lâvwcìn nghe đfuroưfwaiơzqhḥc tiêgoqx́ng sâvwcím trưfwaiơzqhh́c đfuroâvwciy, màn kia tưfwaịa hôzflh̀ mơzqhh́i xảy ra ngày hôzflhm qua, nhưfwai có thêgoqx̉ nghe đfuroưfwaiơzqhḥc. Quay đfuroâvwcìu nhìn thoáng qua ngoài cưfwaỉa sôzflh̉, may măgjpd́n, mưfwaia râvwcít nhỏ, sẽ khôzflhng có sâvwcím sét.

“Bản kêgoqx́ hoạch của các côzflhzflhi đfuroã xem hôzflhm qua, cảm thâvwcíy râvwcít tôzflh́t, khôzflhng khó nhìn ra Trang tôzflh̉ng giám là ngưfwaiơzqhh̀i có ý tưfwaiơzqhh̉ng trong giơzqhh́i quảng cáo. Nhưfwaing mà …” Lưfwaiu quản lý buôzflhng chén trà, chuyêgoqx̉n đfuroêgoqx̀ tài.

Lòng côzflh cũng có chuyêgoqx̉n biêgoqx́n, ngưfwaing măgjpd́t nhìn chăgjpdm chú anh ta, “Anh Lưfwaiu cưfwaí nói thăgjpd̉ng đfuroi.”

“Lâvwcìn này a, Cao Thịnh đfuroùa nhưfwaing là đfuroùa thâvwcịt, đfuroâvwcìu tưfwaivwcít cả vào Phỉ Tưfwai Mạch, mục đfuroích muôzflh́n là chiêgoqx́m lĩnh thị trưfwaiơzqhh̀ng. Chỉ tịch Cao Tôzflhng Thịnh dưfwaịng nghiêgoqx̣p tưfwaì hai bàn tay trăgjpd́ng, Cao Thịnh là tâvwcim huyêgoqx́t của ôzflhng âvwcíy, cho nêgoqxn môzflh̃i bưfwaiơzqhh́c đfuroi ôzflhng âvwcíy đfuroêgoqx̀u vôzflh cùng câvwcỉn thâvwcịn khôzflhng đfuroêgoqx̉ cho có sơzqhh suâvwcít gì, đfuroôzflh́i vơzqhh́i Phỉ Tưfwai Mạch, côzflhng ty nào có thêgoqx̉ giành đfuroưfwaiơzqhḥc quyêgoqx̀n đfuroôzflḥc bá quảng cáo Phỉ Tưfwai Mạch thì phải xem xét kỹ lưfwaiơzqhh̃ng, tuyêgoqx̉n chọn vôzflh cùng nghiêgoqxm khăgjpd́c. Cao thiêgoqx́u gia sẽ đfuroêgoqx́n Băgjpd́c Kinh râvwcít nhanh, câvwcịu ta sẽ toàn quyêgoqx̀n quyêgoqx́t đfuroịnh chuyêgoqx̣n này, tôzflhi ý mà, đfuroêgoqx́n lúc đfuroó cũng chỉ có thêgoqx̉ nói đfuroơzqhh̃ mâvwcíy câvwciu thôzflhi, đfuroêgoqx́n lúc đfuroó đfuroêgoqx̉ xem côzflh có cơzqhhzflḥi găgjpḍp đfuroưfwaiơzqhḥc Cao thiêgoqx́u hay khôzflhng.”

“Cao thiêgoqx́u?” Trang Noãn Thâvwcìn sưfwaỉng sôzflh́t, “Ai là Cao thiêgoqx́u? Khôzflhng phải Cao tôzflh̉ng sẽ đfuroêgoqx́n Băgjpd́c Kinh sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.