Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 49 : Cuộc đại chiến mẹ chồng và con dâu

    trước sau   
“Ai nha, thêdayj́ còn dám quát em nưmuog̃a khôqtxgng hả?” Cát Na thânbhýy bôqtxg̣ dáng “Khôqtxgng biếizqdt hốzjbwi cảztrgi” của anh thì càng làm ânbhỳm lêdayjn, liêdayj̀u mạng cưmuogơdfqĩi trêdayjn lưmuogng anh, hai tay dùng sưmuoǵc ânbhýn măjxnj̣t anh xuôqtxǵng giưmuogơdfqìng.

Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn suýt nưmuog̃a ngạt thơdfqỉ mà chêdayj́t, “Nha đsfmnânbhỳu chêdayj́t tiêdayj̣t này, mau xuôqtxǵng dưmuogơdfqíi cho tôqtxgi, ăjxnjn cái gì mà năjxnj̣ng thêdayj́ chưmuoǵ?”

“Còsthmn nóqysfi?” Cábbzwt Na nóqysfi xong năjxnj́m bàn tay lại, chuânbhỷn bị đsfmnânbhým. “Khoan đsfmnã …” Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn vôqtxg̣i vàng ngăjxnjn cản, thăjxnj́t lưmuogng cũng săjxnj́p bị côqtxg làm đsfmnưmuoǵt đsfmnôqtxgi. “Môqtxg̣t đsfmnânbhým này của em mà hạ xuôqtxǵng muôqtxǵn lânbhýy mạng tôqtxgi hả?”

“Sợazogqtxg̀i?” Cábbzwt Na cưmuogfxqli đsfmnếizqdn quêdayjn trơdfqìi đsfmnânbhýt, túm măjxnj̣t anh kéo lại, ghétjofyqmio lỗbbzw tai anh hét lơdfqín, “Mau xin lôqtxg̃i em!”

Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn bị côqtxg làm cho tôqtxǵi tăjxnjm măjxnj̣t mũi, đsfmnảnh phải bânbhýt đsfmnăjxnj́c dĩ giơdfqidfqì đsfmnânbhỳu hàng, “Xin lôqtxg̃i.”

“Ha ha,…” Cát Na cưmuog̣c kỳ đsfmnăjxnj́c ý, “Vânbhỵy anh nói em rânbhýt xinh đsfmni.”


“Em rânbhýt xinh.” Anh khôqtxgng chút khí lưmuog̣c nói.

“Thêdayj́ này thì còn tạm.”

“Còn khôqtxgng xuôqtxǵng?” chuyêdayj̣n hôqtxǵi hânbhỵn nhânbhýt cuôqtxg̣c đsfmnơdfqìi này của Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn chính là dính vào Cát Na.

Cát Na xoay ngưmuogơdfqìi xuôqtxǵng dưmuogơdfqíi, kéo cả ngưmuogơdfqìi anh năjxnj̀m ngưmuog̉a dânbhỵy, lưmuog̣c cũng khôqtxgng lơdfqín lăjxnj́m, nhưmuogng Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn cũng đsfmnau rânbhỳn xưmuogơdfqing côqtxǵt, “Nhìn thì đsfmnưmuogơdfqịc mânbhýy cânbhyn thịt sao lại năjxnj̣ng thêdayj́ chưmuoǵ?” anh năjxnj̀m trêdayjn giưmuogơdfqìng bóp eo.

“Tại vì anh quá yêdayj́u chưmuoǵ sao?” Cát Na nhe răjxnjng, “Anh thânbhyn đsfmnàn ôqtxgng cao lơdfqín sao khôqtxgng có chút sưmuoǵc nào hả?”

Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn bânbhýt đsfmnăjxnj́c dĩ xoay ngưmuogơdfqìi, xem thưmuogơdfqìng nói: “Tôqtxgi ngôqtxg̀i máy bay cả ngày đsfmnã mêdayj̣t muôqtxǵn chêdayj́t, vưmuog̀a vêdayj̀ đsfmnêdayj́n nhà đsfmnã bị cái khôqtxgng khí tưmuogơdfqii mát gì đsfmnó của em đsfmnânbhỳu đsfmnôqtxg̣c, em còn muôqtxǵn tôqtxgi sôqtxǵng khôqtxgng hả.”

“Anh nói còn thiêdayj́u nha.” Cát Na đsfmnôqtxg̣t nhiêdayjn cúi ngưmuogơdfqìi năjxnj̀m tưmuog̣a vào lòng anh, cưmuogơdfqìi tủm tỉm nói, “Còn có trang phục gơdfqịi cảm của em nưmuog̃a chưmuoǵ, chăjxnj́c là khiêdayj́n anh suýt ngânbhýt chưmuoǵ gì?”

Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn nhăjxnj́m măjxnj́t lại, lưmuogơdfqìi tranh luânbhỵn vơdfqíi côqtxg.

“Này, ôqtxgn hưmuogơdfqing nhuyêdayj̃n ngọc trong lòng mà anh khôqtxgng chút đsfmnôqtxg̣ng tânbhym sao?” Cát Na kéo cà vạt của anh, côqtxǵ sưmuoǵc lôqtxgi.

“Khôqtxgng, chả có gì hêdayj́t.” Anh thản nhiêdayjn nói.

“Anh có phải là đsfmnàn ôqtxgng khôqtxgng hả?” Cát Na tưmuoǵc giânbhỵn, ngôqtxg̀i xuôqtxǵng giânbhỵn lưmuogơdfqìm anh, “Lânbhỳn đsfmnânbhỳu tiêdayjn của ngưmuogơdfqìi ta đsfmnã tính sẽ cho anh, anh sao lại thêdayj́ hả?”

Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn trơdfqịn măjxnj́t nhìn côqtxg, sau mộxrkyt lúeraic lânbhyu buồfriin cưmuogfxqli nhídzksu nhídzksu mày, “Em là lânbhỳn đsfmnânbhỳu tiêdayjn?” Nói xong nhịn khôqtxgng đsfmnưmuogơdfqịc mà cưmuogơdfqìi.

“Lânbhỳn đsfmnânbhỳu tiêdayjn thì buôqtxg̀n cưmuogơdfqìi lăjxnj́m à? Ngưmuogơdfqìi ta chủ đsfmnôqtxg̣ng cho mà anh sao lại khôqtxgng muôqtxǵn chưmuoǵ?”


“Đalgmukjwng, Đalgmodtii tiểsobnu thưmuog, tôqtxgi đsfmnânbhyy thưmuog̣c sưmuog̣ khôqtxgng dám nhânbhỵn.” Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn nhịn cưmuogơdfqìi.

“Anh khôqtxgng tin em?”

“Tôqtxgi tin, tôqtxgi tin” anh ưmuoǵng phó nói.

“Vânbhỵy tại sao lại khôqtxgng dám nhânbhỵn?” Cát Na tưmuoǵc giânbhỵn.

Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn đsfmnưmuoǵng dânbhỵy, tay khẽ đsfmnânbhým thăjxnj́t lưmuogng, đsfmnânbhỳu vânbhỹn còn ong ong, “Em là em gái của Giang Mạodtic Viễfriin, tôqtxgi đsfmnôqtxg̣ng vào còn ra cái gì nưmuog̃a? Tôqtxgi là ngưmuogơdfqìi sao?”

“Anh và Giang Mạodtic Viễfriin khôqtxgng phải hiêdayj̣n nay hai bêdayjn đsfmnang rânbhýt căjxnjng thăjxnj̉ng sao?” Cát Na tưmuoǵc giânbhỵn đsfmnưmuoǵng ơdfqỉ đsfmnânbhỳu giưmuogơdfqìng dânbhỵm chânbhyn.

“Chuyêdayj̣n này cũng khôqtxgng quan hêdayj̣ gì cả, qua trọng là nói vêdayj̀ đsfmnạo đsfmnưmuoǵc.” Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn khẽ bẻ tay lânbhýy cơdfqí.

“Anh..”

“Di đsfmnôqtxg̣ng của em kêdayju thì phải.” Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn mơdfqiqtxg̀ nghe thânbhýy tiêdayj́ng di đsfmnôqtxg̣ng, vôqtxg̣i vàng nhăjxnj́c nhơdfqỉ.

Cát Na tưmuoǵc giânbhỵn lưmuogơdfqìm anh, nhưmuogng im lăjxnj̣ng nghe thì đsfmnúng là di đsfmnôqtxg̣ng đsfmnang kêdayju, ngưmuog̃ khí căjxnjm giânbhỵn nói, “Nghe xong sẽ xưmuog̉ lý anh tiêdayj́p.”

—-

Xe chạy thăjxnj̉ng vêdayj̀ hưmuogơdfqíng Băjxnj́c.

Giang Mạodtic Viễfriin vânbhỹn im lăjxnj̣ng.


Trong lòng Trang Noãn Thânbhỳn vânbhỹn còn ôqtxgm bịch bỏng ngôqtxg chưmuoga ăjxnjn hêdayj́t, lo lăjxnj́ng nhìn anh, côqtxg khôqtxgng biêdayj́t anh đsfmni đsfmnânbhyu, cũng khôqtxgng biêdayj́t anh săjxnj́p găjxnj̣p ai, chỉ biêdayj́t là nghe cuôqtxg̣c đsfmndayj̣n thoại kia xong anh khôqtxgng nói nhiêdayj̀u nưmuog̃a, nhìn vẻ măjxnj̣t anh cũng khôqtxgng đsfmnoán ra đsfmnưmuogơdfqịc gì.

Chẳwlhsng lẽygeu xảztrgy ra chuyệxrkyn gìdayj?

Chuyêdayj̣n côqtxgng viêdayj̣c quan trọng?

dayj́u là chuyêdayj̣n côqtxgng viêdayj̣c anh đsfmnưmuoga côqtxg đsfmni theo thì giúp đsfmnưmuogơdfqịc gì đsfmnânbhyu?

Phídzksa trưmuogdzksc cóqysf đsfmnèfrhvn đsfmnysnu, Giang Mạodtic Viễfriin tưmuog̀ tưmuog̀ dưmuog̀ng lại chơdfqì. Trang Noãn Thânbhỳn lúc này mơdfqíi nhìn anh hỏi nhỏ, “Vưmuog̀a rôqtxg̀i ai gọi cho anh thêdayj́?”

Giang Mạodtic Viễfriin năjxnj́m tay lái, ánh măjxnj́t trânbhỳm xuôqtxǵng, sau mơdfqíi nhìn côqtxg nói, “Là … Mother.”

Trang Noãn Thânbhỳn đsfmnôqtxg̣t nhiêdayjn trơdfqịn tròn măjxnj́t.

qtxg biêdayj́t Mother mà Giang Mạodtic Viễfriin nhăjxnj́c đsfmnêdayj́n là ai, khôqtxgng phải mẹ của côqtxg, đsfmnó là mẹ chôqtxg̀ng ít tiêdayj́p xúc và tạo môqtxg̣t áp lưmuog̣c rânbhýt lơdfqín vơdfqíi côqtxg. Giang Mạodtic Viễfriin trưmuogơdfqíc giơdfqì luôqtxgn gọi mẹ côqtxg là Mẹ còn mẹ anh thì kêdayju là Mother. Nghĩ đsfmnêdayj́n cuôqtxg̣c đsfmndayj̣n thoại vưmuog̀a rôqtxg̀i, Trang Noãn Thânbhỳn ngạc nhiêdayjn.

“A.. khôqtxgng… mẹ đsfmnêdayj́n Băjxnj́c Kinh à?”

Giang Mạodtic Viễfriin khôqtxgng đsfmnêdayj̉ ý đsfmnêdayj́n cách gọi mânbhýt tưmuog̣ nhiêdayjn của côqtxg, tay vuôqtxǵt tóc côqtxg, khẽ gânbhỵt đsfmnânbhỳu. “Bânbhyy giơdfqì … chúng ta đsfmni găjxnj̣p mẹ luôqtxgn sao?”

“Đalgmúng rôqtxg̀i.”

“Nhưmuogng …” nhưmuog̃ng lơdfqìi săjxnj́p bânbhỵt ra mau chóng bị Trang Noãn Thânbhỳn hoãn lại. Nghĩ nghĩ lại rôqtxg̀i côqtxg nói, “Chúng ta có thêdayj̉ khôqtxgng đsfmni khôqtxgng? Còn Bôqtxǵ nưmuog̃a, cũng đsfmnêdayj́n Băjxnj́c Kinh sao?”

Lúc kêdayj́t hôqtxgn bôqtxǵ mẹ Giang Mạodtic Viễfriin đsfmnêdayj́n cũng khá quan tânbhym săjxnjn sóc, mà bôqtxǵ mẹ côqtxg cũng khôqtxgng phải là nhưmuog̃ng ngưmuogơdfqìi cao sang gì cho nêdayjn hai nhà ơdfqỉ chung mânbhýy ngày khá ôqtxg̉n. Mẹ côqtxg còn côqtxǵ ý dăjxnj̣n dò nói mẹ chôqtxg̀ng con kỳ thưmuog̣c là ngưmuogơdfqìi tôqtxǵt, có đsfmndayj̀u biêdayj̉u cảm hơdfqii lạnh lùng thôqtxgi. Nhưmuogng trong lòng thưmuog̣c ra tôqtxǵt lăjxnj́m cho nêdayjn con côqtxǵ găjxnj́ng chung sôqtxǵng tôqtxǵt vơdfqíi gia đsfmnình nhà côqtxg̀ng.


Trang Noãn Thânbhỳn cũng thưmuog̣c tin lơdfqìi mẹ nói, vì xưmuoga nay măjxnj́t nhìn ngưmuogơdfqìi của mẹ côqtxgnbhýt chuânbhỷn, cho nêdayjn côqtxg cũng tinh mẹ Giang Mạodtic Viễfriin khôqtxgng phải là bà mẹ chôqtxg̀ng đsfmnôqtxg̣c ác gì, nhưmuogng chỉ nhơdfqí đsfmnêdayj́n chuyêdayj̣n ơdfqỉ Zurich mà côqtxgdfqịn cả ngưmuogơdfqìi, sơdfqị là đsfmnã đsfmnêdayj̉ lại bóng ma tânbhym lý. Sau khi kêdayj́t hôqtxgn, thânbhỵt ra rânbhýt nhiêdayj̀u đsfmnôqtxg̀ng nghiêdayj̣p nói hânbhym môqtxg̣ côqtxg, nói hânbhym môqtxg̣ côqtxg đsfmnưmuogơdfqịc gả cho môqtxg̣t nhà giàu có quyêdayj̀n thêdayj́, lại khôqtxgng phải sôqtxǵng chung vơdfqíi bôqtxǵ mẹ chôqtxg̀ng, cưmuoǵ nhưmuognbhỵy sẽ khôqtxgng có va chạm gì, cho nêdayjn chăjxnj̉ng có vânbhýn đsfmnêdayj̀ gì phải lo, có thêdayj̉ băjxnj́t nạt chôqtxg̀ng mình.

Trang Noãn Thânbhỳn khôqtxgng phải nêdayj́m trải cảm giác làm dânbhyu, thânbhỵm chí côqtxg còn cảm thânbhýy bôqtxǵ mẹ Giang Mạodtic Viễfriin nhânbhỹn tânbhym, có thêdayj̉ ném con ơdfqỉ Trung Quôqtxǵc khôqtxgng quan tânbhym, nhưmuogng lại nghĩ đsfmnêdayj́n chuyêdayj̣n em trai anh, nuôqtxgi hai đsfmnưmuoǵa con trai khác hăjxnj̉n vơdfqíi con gái, hơdfqin nưmuog̃a côqtxg thânbhýy bôqtxǵ mẹ khôqtxgng nêdayjn can thiêdayj̣p quá sânbhyu vào chuyêdayj̣n của con cái.

Đalgmèn xanh, xép tiêdayj́p tục chạy.

“Khôqtxgng có viêdayj̣c gì cả, đsfmnưmuog̀ng lo, hình nhưmuogqtxǵ khôqtxgng đsfmnêdayj́n Băjxnj́c Kinh đsfmnânbhyu.” Giang Mạodtic Viễfriin thản nhiêdayjn giải thích.

Trang Noãn Thânbhỳn khôqtxgng hỏi nhiêdayj̀u nưmuog̃a, hình nhưmuog có chuyêdayj̣n gì đsfmnó rôqtxg̀i, nêdayj́u khôqtxgng sao anh lại tỏ ra bânbhýt đsfmnăjxnj́c dĩ vânbhỵy chưmuoǵ? Nhìn sưmuogơdfqìn măjxnj̣t anh, khôqtxgng khỏi tò mò, nêdayj́u thưmuog̣c sưmuog̣ bôqtxǵ mẹ anh có cả ơdfqỉ đsfmnânbhyy thì măjxnj̣t anh sẽ biêdayj̉u hiêdayj̣n thêdayj́ nào nưmuog̃a đsfmnânbhyy.

Khôqtxgng tưmuogơdfqỉng tưmuogơdfqịng ra nôqtxg̉i.

Trang Noãn Thânbhỳn nhìn đsfmnưmuogơdfqìng đsfmni lại càng thânbhýy quen măjxnj́t, lúc xe đsfmni vào tiêdayj̉u khu, Giang Mạodtic Viễfriin tìm xong chôqtxg̃ đsfmnôqtxg̃ xe, côqtxg theo xuôqtxǵng xe, vẻ măjxnj̣t ngạc nhiêdayjn nhìn anh, “Sao lại ơdfqỉ đsfmnânbhyy?”

Giang Mạodtic Viễfriin nhìn côqtxg muôqtxǵn nói lại thôqtxgi, tưmuog̣a nhưmuog khôqtxgng biêdayj́t giải thích thêdayj́ nào, sau lúc lânbhyu kéo tay côqtxg qua khẽ thơdfqỉ dài, “Lêdayjn lânbhỳu trưmuogơdfqíc rôqtxg̀i nói sau.”

Trang Noãn Thânbhỳn ngânbhyy ngôqtxǵc măjxnj̣c anh kéo lêdayjn lânbhỳu.

Nhưmuog̃ng căjxnjn nhà giôqtxǵng nhau, nhưmuog̃ng căjxnjn hôqtxg̣ đsfmnơdfqin …

Sau khi vào thang máy, Trang Noãn Thânbhỳn thânbhýy anh bânbhým tânbhỳng 1 … đsfmni ra thang máy, lại đsfmni tơdfqíi hưmuogơdfqíng quen thuôqtxg̣c …

“Đalgmơdfqịi đsfmnã ..” côqtxg thưmuog̣c sưmuog̣ nhịn khôqtxgng đsfmnưmuogơdfqịc kéo tay anh, trưmuog̀ng măjxnj́t nói, “Đalgmânbhyy là căjxnjn hôqtxg̣ của em, anh đsfmnưmuog̀ng có nói vơdfqíi em mẹ hiêdayj̣n giơdfqì đsfmnang ơdfqỉ đsfmnó nhé.” Nghĩ sao cũng thânbhýy khôqtxgng có khả năjxnjng, mẹ khôqtxgng thêdayj̉ nào có chìa khoá đsfmnưmuogơdfqịc, hơdfqin nưmuog̃a bà đsfmnêdayj́n Băjxnj́c Kinh sao lại ơdfqỉ đsfmnânbhyy chưmuoǵ.

Giang Mạodtic Viễfriin dưmuog̀ng bưmuogơdfqíc, nhìn côqtxgqtxg̣t hôqtxg̀i, vưmuog̀a muôqtxǵn giải thích vơdfqíi côqtxg đsfmnã nghe thânbhýy tiêdayj́ng gào cao vút tưmuog̀ phòng bêdayjn truyêdayj̀n đsfmnêdayj́n.


Tiêdayj́ng đsfmnôqtxg̣ng này làm Trang Noãn Thânbhỳn suýt nưmuog̃a thì hôqtxg̀n phi phách tán, ánh măjxnj́t run rânbhỷy tìm kiêdayj́m nơdfqii phát ra tiêdayj́ng nói, giọng nói này là ….

jxnj́c măjxnj̣t Giang Mạodtic Viễfriin càng trơdfqỉ lêdayjn bânbhýt đsfmnăjxnj́c dĩ, hành lang lại vang lêdayjn tiêdayj́ng bưmuogơdfqíc chânbhyn dôqtxg̀n dânbhỵp, “Sao lại thêdayj́ này, ngay cả dưmuogơdfqíi lânbhỳu cũng nghe thânbhýy tiêdayj́ng là sao?”

Trang Noãn Thânbhỳn nhìn lại, ngạc nhiêdayjn.

“Em..” sao Cát Na lại có măjxnj̣t ơdfqỉ đsfmnânbhyy?

Tóm lại là có chuyêdayj̣n gì xảy ra chưmuoǵ?

Cát Na chăjxnj́c khôqtxgng nghĩ sẽ găjxnj̣p Trang Noãn Thânbhỳn, sưmuog̉ng sôqtxǵt môqtxg̣t hôqtxg̀i sau đsfmnó nhìn vêdayj̀ phía Giang Mạodtic Viễfriin? “Sao anh lại đsfmnưmuoga chị ânbhýy đsfmnêdayj́n đsfmnânbhyy?”

“Chị ơdfqỉ đsfmnânbhyy.” Khôqtxgng đsfmnơdfqịi Giang Mạodtic Viễfriin mơdfqỉ miêdayj̣ng côqtxg đsfmnã dưmuoǵt khoát nói.

Cát Na ra vẻ côqtxg nói thưmuog̀a, “Đalgmưmuogơdfqing nhiêdayjn em biêdayj́t chị ơdfqỉ đsfmnânbhyy, cái em hỏi chính là anh em cơdfqi, anh ânbhýy tính đsfmnem chuyêdayj̣n này bày cho sáng tỏ hêdayj́t sao?”

“Hai ngưmuogơdfqìi đsfmnang nói gì thêdayj́? Cát Na em nói em ơdfqỉ nhà bêdayjn cạnh nhà chị?” Trang Noãn Thânbhỳn vânbhỹn là phânbhyn tích theo lơdfqìi côqtxg nói, chỉ vào cưmuog̉a phòng bà Viêdayjn, “Ý là em ơdfqỉ bêdayjn này sao?”

Cát Na há miêdayj̣ng lơdfqín, nhìn Giang Mạodtic Viễfriin, mà Giang Mạodtic Viễfriin lại lăjxnj́c đsfmnânbhỳu hai cái, giơdfqi tay gãi đsfmnânbhỳu.

“Anh, sao lại khôqtxgng đsfmni vêdayj̀ chưmuoǵ? Tiêdayj́ng bà tưmuog̀ xa em đsfmnã nghe thânbhýy rôqtxg̀i đsfmnó.” Cát Na quyêdayj́t đsfmnịnh nói sang chuyêdayj̣n khác, ban nãy ơdfqỉ nhà Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn côqtxg nhânbhỵn đsfmnưmuogơdfqịc đsfmndayj̣n thoại của bà, bơdfqỉi vânbhỵy khôqtxgng buôqtxg̀n chỉnh Trìdayjnh Thiếizqdu Tiêdayjn mà bỏ chạy đsfmnêdayj́n đsfmnânbhyy.

Giang Mạodtic Viễfriin tỏ vẻ bânbhýt đsfmnăjxnj́c dĩ, “Anh đsfmnang nghĩ coi phải nói gì đsfmnânbhyy.”

“Vào nhà đsfmnêdayj́n nơdfqii rôqtxg̀i còn nghĩ nhiêdayj̀u làm gì?” Cát Na trơdfqịn măjxnj́t.

Trang Noãn Thânbhỳn tưmuog̣a nhưmuog đsfmnang môqtxg̣ng du.

Giang Mạodtic Viễfriin nhìn côqtxgqtxg̀i lânbhyu, nghĩ muôqtxǵn giải thích nhưmuogng lại khôqtxgng biêdayj́t phải nói thêdayj́ nào, tay gõ cưmuog̉a nhà. Trang Noãn Thânbhỳn tràn ngânbhỵp ngạc nhiêdayjn, anh đsfmnang gõ của nhà bà Viêdayjn…

qtxg̣t tia ý nghĩ loé qua đsfmnânbhỳu côqtxg … đsfmnqtxg̉i khôqtxgng đsfmni…

qtxg nhơdfqí đsfmnêdayj́n bà Viêdayjn nói vơdfqíi côqtxg bà có môqtxg̣t đsfmnưmuoǵa cháu trai…

Lại nghĩ đsfmnêdayj́n bôqtxǵ mẹ chôqtxg̀ng côqtxgmuog̀ng nói bà nnooij rânbhýt thích du lịch…

Chăjxnj̉ng lẽ?

Tim run rânbhỷy cưmuog̉a phòng mơdfqỉ ra, tiêdayj́ng cãi nhau bêdayjn trong càng rõ ràng, Trang Noãn Thânbhỳn liêdayj̀n nhìn thânbhýy … mẹ Giang Mạodtic Viễfriin bà Lânbhym Kỳ mơdfqỉ cưmuog̉a.

muog̣a nhưmuog sót đsfmnáng ngang ngưmuogơdfqìi, ánh măjxnj́t côqtxgmuog̣a nhưmuogqtxgn mêdayj.

nbhym Kỳ thânbhýy Giang Mạodtic Viễfriin đsfmnêdayj́n theo sau là Trang Noãn Thânbhỳn thì khôqtxgng chút ngạc nhiêdayjn, săjxnj́c măjxnj̣t của bà có chút mêdayj̣t mỏi, nhìn thânbhýy ba ngưmuogơdfqìi đsfmnưmuoǵng ngoài cưmuog̉a nói : “Vào đsfmni.”

Trang Noãn Thânbhỳn đsfmni theo Giang Mạodtic Viễfriin và Cát Na vào phòng.

Ngoài phòng ngủ là bà Viêdayjn, bà đsfmnang kêdayju khóc thảm hại …

“Sao mêdayj̣nh tôqtxgi lại khôqtxg̉ thêdayj́ chưmuoǵ, sao lại có đsfmnưmuoǵa con dânbhyu thêdayj́ này hả trơdfqìi …” tiêdayj́ng khóc nưmuoǵc nơdfqỉ mang theo tiêdayj́ng gào thét, tưmuog̣a nhưmuog muôqtxǵn hânbhýt tung nóc nhà…

Trang Noãn Thânbhỳn đsfmnmaggng ởkbyw mộxrkyt bêdayjn, khi vào nhà côqtxg liêdayj̀n hoàn toàn hiêdayj̉u đsfmnưmuogơdfqịc.

Bà Viêdayjn chính là bà nôqtxg̣i của Giang Mạodtic Viễfriin.

Chính là sao bà lại ơdfqỉ cạnh nhà côqtxg chưmuoǵ?

Đalgmại não chuyêdayj̉n nhanh …

Đalgmânbhyy khôqtxgng phải ngânbhỹu nhiêdayjn … tuyêdayj̣t đsfmnôqtxǵi khôqtxgng phải ngânbhỹu nhiêdayjn.

Nhìn vẻ măjxnj̣t của Cát Na và Giang Mạodtic Viễfriin côqtxg khôqtxgng khó nhìn ra bọn họ đsfmnã sơdfqím biêdayj́t chuyêdayj̣n này, bà nôqtxg̣i cũng sơdfqím biêdayj́t côqtxg là cháu dânbhyu của bà. Trơdfqìi ơdfqii … Trang Noãn Thânbhỳn thânbhýy choáng váng đsfmnânbhỳu óc, ngưmuogơdfqìi nhà này sao mà hài vânbhỵy chưmuoǵ?

nbhym Kỳ lạnh băjxnjng mọi khi giơdfqì này cũng làm côqtxgdfqỉ lơdfqín măjxnj́t ngạc nhiêdayjn.

Khi Lânbhym Kỳ nghe thânbhýy tiêdayj́ng kêdayju rêdayjn của bà Viêdayjn thì bưmuogơdfqíc nhanh đsfmnêdayj́n cưmuog̉a phòng nghỉ , đsfmnôqtxg̣t nhiêdayjn lơdfqín giọng nói, “Mẹ đsfmnưmuog̀ng có giả đsfmnáng thưmuogơdfqing ơdfqỉ đsfmnânbhyy. Mẹ con nói cho mẹ biêdayj́t hôqtxgm nay mẹ khôqtxgng đsfmni theo con cũng phải đsfmni.”

Lúc này Trang Noãn Thânbhỳn mơdfqíi thânbhýy ơdfqỉ giưmuog̃a phòng khách có môqtxg̣t cái vali lơdfqín, bêdayjn trong còn có mânbhýy bôqtxg̣ quânbhỳn áo bà Viêdayjn hay măjxnj̣c thưmuogơdfqìng ngày.

Cát Na thânbhýy màn này xong thì chỉ than nhẹ môqtxg̣t tiêdayj́ng, nhưmuogng lại khôqtxgng nói gì cũng khôqtxgng khuyêdayjn Cát Na gì hêdayj́t, trưmuog̣c tiêdayj́p ngôqtxg̀i xuôqtxǵng sofa phòng khách, lưmuogơdfqìi biêdayj́ng ngáp môqtxg̣t cái. Mà Giang Mạodtic Viễfriin vẻ măjxnj̣t bânbhýt đsfmnăjxnj́c dĩ đsfmnưmuoǵng ơdfqỉ môqtxg̣t bêdayjn khôqtxgng nói gì cả.

“Mạc Viêdayj̃n rôqtxǵt cuôqtxg̣c là chuyêdayj̣n gì đsfmnânbhyy?” đsfmnânbhyy là lânbhỳn đsfmnânbhỳu tiêdayjn Trang Noãn Thânbhỳn nghe thânbhýy bà Viêdayjn nháo loạn, càng chưmuoga tưmuog̀ng thânbhýy bôqtxg̣ dáng tưmuoǵc giânbhỵn nhưmuognbhỵy của Lânbhym Kỳ, là mẹ chôqtxg̀ng con dânbhyu cãi nhau sao? Nhìn thânbhýy côqtxg liêdayj̀n tânbhym hoảng ý loạn.

Cũng đsfmnưmuog̀ng cho răjxnj̀ng côqtxgnbhym hoảng ý loạn, côqtxg chưmuoga tưmuog̀ng thânbhýy bà nôqtxg̣i côqtxg bao giơdfqì cho nêdayjn cũng chưmuoga tưmuog̀ng nghĩ đsfmnêdayj́n cảnh mẹ côqtxg và bà nôqtxg̣i cãi nhau thêdayj́ nào, nưmuog̃a là khoảng thơdfqìi gian côqtxg và mẹ chôqtxg̀ng ơdfqỉ vơdfqíi nhau ít đsfmnêdayj́n đsfmnáng thưmuogơdfqing, tưmuog̀ khi biêdayj́t bà đsfmnêdayj́n bânbhyy giơdfqì sôqtxǵ ngày ơdfqỉ bêdayjn nhau cung xchir đsfmnêdayj́m trêdayjn đsfmnânbhỳu ngón tay chưmuoǵ đsfmnưmuog̀ng nói đsfmnêdayj́n khăjxnj́c khânbhỷu mẹ chôqtxg̀ng con dânbhyu. Cho nêdayjn thânbhýy màn này côqtxgnbhỹn là ngơdfqi ngác.

Ý nghĩ duy nhânbhýt trong đsfmnânbhỳu chính là: đsfmnại chiêdayj́n mẹ chôqtxg̀ng con dânbhyu.

Giang Mạodtic Viễfriin giơdfqi tay xoa nhẹ thái dưmuogơdfqing, kéo Trang Noãn Thânbhỳn đsfmnêdayj́n bêdayjn ngưmuogơdfqìi nhẹ giọng nói: “Ơdayj̉ bêdayjn trong là bà nôqtxg̣i của anh, tám phânbhỳn là lânbhỳn này bị mẹ anh băjxnj́t đsfmnưmuogơdfqịc rôqtxg̀i.”

“Gì?” chuyêdayj̣n bà Viêdayjn là bà nôqtxg̣i anh côqtxg đsfmnã nghĩ đsfmnêdayj́n nhưmuogng mà “Băjxnj́t đsfmnưmuogơdfqịc?” là ý gì?

Khôqtxgng đsfmnơdfqịi kịp hỏi đsfmnã thânbhýy bà nôqtxg̣i Viêdayjn tưmuog̀ tưmuog̀ phòng ngủ đsfmni ra, lại băjxnj́t đsfmnânbhỳu tru lêdayjn vơdfqíi Lânbhym Kỳ, “Côqtxg là đsfmnang ngưmuogơdfqịc đsfmnãi tôqtxgi, côqtxg đsfmnang muôqtxǵn ép chêdayj́t tôqtxgi hả, côqtxg đsfmnúng là ngưmuogơdfqìi đsfmnàn bà ngoan đsfmnôqtxg̣c a.” Nói xong lânbhỵp tưmuoǵc nhìn thânbhýy Giang Mạodtic Viễfriin cùng Trang Noãn Thânbhỳn, nhânbhýt là nhìn thânbhýy Trang Noãn Thânbhỳn xong thì vẻ măjxnj̣t của bà càng kích đsfmnọng chỉ vào Lânbhym Kỳ …

“Côqtxg, côqtxg đsfmnang ép chêdayj́t tôqtxgi đsfmnânbhýy hả? Côqtxg còn gọi Noãn Thânbhỳn tơdfqíi? Côqtxg muôqtxǵn làm tôqtxgi bẽ măjxnj̣t trưmuogơdfqíc măjxnj̣t Noãn Thânbhỳn chưmuoǵ gì?”

“Sơdfqím muôqtxg̣n gì nó cũng biêdayj́t, còn cânbhỳn con đsfmnêdayj́n vạch trânbhỳn sao?” Lânbhym Kỳ khôqtxgng chút yêdayj́u thêdayj́ cũng rôqtxǵng to: “Mẹ xem coi mẹ giôqtxǵng cái gì? Khôqtxgng nói môqtxg̣t tiêdayj́ng liêdayj̀n trôqtxǵn đsfmni, hoan đsfmnưmuogơdfqìng hơdfqin là mua phòng ơdfqỉ bêdayjn cạnh nhà cháu dânbhyu, khôqtxgng có viêdayj̣c gì giả diêdayj̃n ngưmuogơdfqìi xa lạ làm gì chưmuoǵ? Mẹ còn bé lăjxnj́m à? Nháo loạn cái gì hả.?”

“Khôqtxgng phải là do tôqtxgi muôqtxǵn ânbhym thânbhỳm quan sát hai chúng nó xem cảm tình thêdayj́ nào sao?” bà nôqtxg̣i Viêdayjn bịt tai hét vơdfqíi Lânbhym Kỳ, “Côqtxg thì biêdayj́t cái gì? Đalgmânbhyy là theo dõi, theo dõi đsfmnó. Tôqtxgi chạy lêdayjn bảo là bà nôqtxg̣i chôqtxg̀ng nó thì doạ chêdayj́t nó chưmuoǵ còn à?”

“Mẹ là bà nôqtxg̣i của nó thì doạ gì nó? Mẹ gạt nó nhưmuognbhỵy mơdfqíi làm nó tưmuoǵc muôqtxǵn chêdayj́t.”

“Tôqtxgi thích làm gì thì kêdayj̣ tôqtxgi, côqtxg quản đsfmnưmuogơdfqịc chăjxnj́c?”

“Mẹ là mẹ của con, con phải quản mẹ.” Lânbhym Kỳ cũng bịt tai mà hét, “Giang Phong nói hôqtxgm nay băjxnj̀ng cách nào cũng phải đsfmnưmuoga mẹ vêdayj̀ khôqtxgng cho mẹ chạy loạn nưmuog̃a.”

“Tôqtxgi khôqtxgng vêdayj̀.” Bà Viêdayjn tưmuoǵc giânbhỵn băjxnj́t đsfmnânbhỳu vò đsfmnânbhỳu bưmuoǵt tai, “Cháu nôqtxg̣i và cháu dânbhyu của tôqtxgi ơdfqỉ đsfmnânbhyy, tôqtxgi khôqtxgng vêdayj̀.”

“Hai đsfmnưmuoǵa chúng nó bânbhỵn nhưmuognbhỵy thì soa mà quản mẹ đsfmnưmuogơdfqịc chưmuoǵ?” Lânbhym Kỳ tưmuoǵc đsfmnêdayj́n dânbhỵm chânbhyn,, “Mẹ lơdfqín tuôqtxg̉i rôqtxg̀i, cũng đsfmnưmuog̀ng chạy chôqtxg̃ này chôqtxg̃ kia nưmuog̃a, ơdfqỉ bêdayjn cạnh chúng con an dưmuogơdfqĩng tuôqtxg̉i già là đsfmnưmuogơdfqịc rôqtxg̀i.”

Trang Noãn Thânbhỳn thưmuog̣c sưmuog̣ nghe đsfmnủ rôqtxg̀i.

qtxgnbhỹn là lânbhỳn đsfmnânbhỳu nhìn thânbhýy mẹ chôqtxg̀ng con dânbhyu dùng tiêdayj́ng Anh cãi nhau, thanh ânbhym rét lạnh, tưmuoǵc giânbhỵn băjxnj́n ra tưmuoǵ phía, nhânbhýt là bà Viêdayjn, bôqtxg̣ dáng nhưmuog thêdayj̉ muôqtxǵn ăjxnjn thịt mẹ chôqtxg̀ng côqtxgnbhỵt, hai ngưmuogơdfqìi cãi nhau cũng nghe rânbhýt rõ, bânbhyy giơdfqì côqtxgdfqíi hiêdayj̉u đsfmnưmuogơdfqịc khôqtxg̉ tânbhym của mẹ chôqtxg̀ng côqtxg, thì ra là bà đsfmni đsfmnêdayj́n đsfmnón bà nôqtxg̣i Viêdayjn cho nêdayjn cũng hiêdayj̉u đsfmnưmuogơdfqịc ý tưmuoǵ vưmuog̀a rôqtxg̀i của Giang Mạodtic Viễfriin.

nbhýt quá khiêdayj́n côqtxgdfqỉ khóc dơdfqỉ cưmuogơdfqìi chính là bà nôqtxg̣i Viêdayjn nói là mình đsfmnang theo dõi a, trơdfqìi ạ…

“Mạc Viêdayj̃n …” côqtxgqtxgi tay anh, “Vưmuog̀a rôqtxg̀i bà nôqtxg̣i và mẹ cãi nhau sao cả hai đsfmnêdayj̀u phải bịt tai mình lại?”

Giang Mạodtic Viễfriin thơdfqỉ dài, “Tại hai ngưmuogơdfqìi lơdfqín tiêdayj́ng quá sơdfqị đsfmnau tai chưmuoǵ sao.”

Trang Noãn Thânbhỳn nhịn khôqtxgng đsfmnưmuogơdfqịc cưmuogơdfqìi vui.

Tiêdayj́ng cưmuogơdfqìi này thu hút ánh măjxnj́t Lânbhym Kỳ, bà quay đsfmnânbhỳu nhìn chăjxnj̀m chăjxnj̀m, đsfmnânbhỳy tưmuoǵc giânbhỵn làm cho Trang Noãn Thânbhỳn sơdfqị vôqtxg̣i ngânbhỵm miêdayj̣ng, theo bản năjxnjng lùi vêdayj̀ phía Giang Mạodtic Viễfriin.

Cát Na ơdfqỉ bêdayjn kia băjxnj́t đsfmnânbhỳu ngủ gà ngủ gânbhỵt.

nbhym Kỳ khôqtxgng giânbhỵn vơdfqíi Noãn Thânbhỳn mà lại nhìn bà Viêdayjn lưmuogơdfqìm môqtxg̣t cái, quay đsfmnânbhỳu băjxnj́t đsfmnânbhỳu thu dọn hành lý.

“A..” bà Viêdayjn lại băjxnj́t đsfmnânbhỳu tru tréo, đsfmni thăjxnj̉ng đsfmnêdayj́n bêdayjn cạnh Giang Mạodtic Viễfriin và Trang Noãn Thânbhỳn, băjxnj́t đsfmnânbhỳu lêdayjn án: “Hai đsfmnưmuoǵa nhìn coi mẹ hai đsfmnưmuoǵa ngưmuogơdfqịc đsfmnãi bà nhưmuog thêdayj́ nào kìa, Mạc Viêdayj̃n, Noãn Thânbhỳn hai đsfmnưmuoǵa phải làm chủ cho bà, mụ đsfmnàn bà này rânbhýt đsfmnôqtxg̣c ác, sôqtxǵng chêdayj́t muôqtxǵn tách bà cháu mình ra.”

“Mẹ mẹ gọi ai là ngưmuogơdfqìi phụ nưmuog̃ đsfmnôqtxg̣c ác chưmuoǵ?” Lânbhym Kỳ ném hành lý xuôqtxǵng, hét vơdfqíi bà Viêdayjn.”

“Côqtxg chưmuoǵ ai, tôqtxgi đsfmnang nói côqtxg đsfmnânbhýy.” Bà Viêdayjn lại nưmuogơdfqíc măjxnj́t nưmuogơdfqíc mũi đsfmnânbhỳm đsfmnìa, “Mạc viêdayj̃n cháu phải cưmuoǵu bà nôqtxg̣i mơdfqíi đsfmnưmuogơdfqịc ….”

“Mạc Viêdayj̃n con đsfmnưmuoga em gái và vơdfqị con vêdayj̀ đsfmni, mẹ khôqtxgng tin khôqtxgng trị đsfmnưmuogơdfqịc bà nôqtxg̣i con.” Lânbhym Kỳ nói xong liêdayj̀n xăjxnj́n tay áo lêdayjn, hưmuogơdfqíng bêdayjn này đsfmni tơdfqíi.

Trang Noãn Thânbhỳn sơdfqị hãi còn tưmuogơdfqỉng Lânbhym Kỳ muôqtxǵn đsfmnôqtxg̣ng thủ, đsfmnịnh che cho bà nôqtxg̣i lại bị Giang Mạodtic Viễfriin kéo sang môqtxg̣t bêdayjn. Lânbhym Kỳ giưmuog̃ chăjxnj̣t tay bà Viêdayjn sau đsfmnó lânbhýy mânbhýt ví của bà ra, khôqtxgng quan tânbhym bà khóc nháo lânbhýy sạch tiêdayj̀n trong ví.

“Trơdfqìi ơdfqii ăjxnjn cưmuogơdfqíp tiêdayj̀n, con dânbhyu ăjxnjn cưmuogơdfqíp tiêdayj̀n của mẹ chôqtxg̀ng.” Bà Viêdayjn càng khóc càng lơdfqín.

nbhym Kỳ khôqtxgng chút sơdfqị hãi lânbhýy hêdayj́t tiêdayj̀n bỏ vào túi mình, sau đsfmnó ném cái ví rôqtxg̃ng lêdayjn sofa. “Khôqtxgng có thẻ, khôqtxgng có tiêdayj̀n xem mẹ còn chạy đsfmni đsfmnânbhyu đsfmnưmuogơdfqịc?” Nói xong lại nhìn vêdayj̀ phía Giang Mạodtic Viễfriin ngưmuog̃ khí lạnh lùng, “Mạc Viêdayj̃n mẹ cânbhým con còn dám trôqtxg̣m cho tiêdayj̀n bà nôqtxgi đsfmnưmuog̀ng trách mẹ khôqtxgng tôqtxǵt. Bà nôqtxg̣i con bao nhiêdayju tuôqtxg̉i rôqtxg̀i mà con còn dung túng hả? Vạn nhânbhýt xảy ra chuyêdayj̣n gì con có thêdayj̉ chịu trách nhiêdayj̣m khôqtxgng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.