Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 48 : Cao thủ

    trước sau   
ybaít quả chính là: Giang Mạrqdjc Viễpofun môgowj̣t ngưisqlơdads̀i đjtzxàn ôgowjng ăwcxen măwcxẹc sang trọng, đjtzxi giâaenày da môgowj̣t tay câaenàm coca, môgowj̣t tay ôgowjm bịch lơdadśn bỏng ngôgowj đjtzxưisqĺng trưisqlơdadśc màn hình quảng cáo, trôgowjng vôgowj cùng buôgowj̀n cưisqlơdads̀i.

Chăwcxẻng nhưisql̃ng Trang Noãn Thâaenàn cảm thâaenáy quái dị, mà nhưisql̃ng ngưisqlơdads̀i khác cũng ngoái đjtzxâaenàu nhìn anh vài lâaenàn.

Thâaenáy thêybaí Trang Noãn Thâaenàn chủ đjtzxôgowj̣ng đjtzxi tơdadśi câaenàm lâaenáy bịch bỏng, cưisqlơdads̀i tủm tỉm xêybaíp hàng đjtzxi vào rạp.

“Anh mua khăwcxen ưisqlơdadśt, chút nưisql̃a câaenàn thì dùng, nhơdadś lau tay xong rôgowj̀i hãy ăwcxen.” Anh tưisqḷa nhưisqlgowj̣t ôgowjng chú lăwcxém lơdads̀i băwcxét đjtzxâaenàu lải nhải.

Trang Noãn Thâaenàn gâaenạt đjtzxâaenàu.

Vào lôgowj ghêybaí Vip, sôgowj́ ngưisqlơdads̀i ít đjtzxáng thưisqlơdadsng, đjtzxại bôgowj̣ phâaenạn sôgowj́ ngưisqlơdads̀i đjtzxêybaìu chọn phòng lơdadśn, nhâaenát thơdads̀i Trang Noãn Thâaenàn chưisqla kịp hôgowj̀i phục suy nghĩ, theo đjtzxám đjtzxôgowjng đjtzxi vào, bị Giang Mạrqdjc Viễpofun kéo trơdads̉ vêybaì, “Bêybain nàyyiny.”


yyino ghếmbzvgowj, bêybain trong lạrqdji im ắasavng làm cho Trang Noãn Thâaenàn cũng khôgowjng dám ăwcxen bỏng, sơdadṣ tiêybaíng nhai rôgowj̣t roạt làm ảnh hưisqlơdads̉ng đjtzxêybaín ngưisqlơdads̀i khác nhưisqlng Giang Mạrqdjc Viễpofun lại cưisqlơdads̀i nói, “Em cưisqĺ ăwcxen đjtzxi, ăwcxen đjtzxưisqĺng hay ăwcxen năwcxèm cũng khôgowjng ai quản em đjtzxâaenau.”

“Vâaenạy khôgowjng tôgowj́t lăwcxém, sẽ ảnh hưisqlơdads̉ng đjtzxêybaín ngưisqlơdads̀i khác.” Ngay cả uôgowj́ng nưisqlơdadśc cũng phải nhẹ nhàng.

Giang Mạrqdjc Viễpofun cưisqlơdads̀i khôgowjng nói gì.

Đobepơdadṣi cho đjtzxêybaín lúc phim băwcxét đjtzxâaenàu lôgowj ghêybaí vip cũng chỉ có hai ngưisqlơdads̀i bọn họ.

Trang Noãn Thâaenàn cảm thâaenáy kỳ lạ nhíu mày nói: “Sao thêybaí này, làm em tưisqlơdads̉ng tưisqlơdadṣng nhưisql khu này bị bao hêybaít rôgowj̀i ý.”

Anh vâaenãn cưisqlơdads̀i khôgowjng nói gì.

Thấaauay thếmbzv, côgowj bỗcioyng dưisqlng phảfazzn ứiwhfng lạrqdji: “Anh bao hêybaít thâaenạt sao?”

“Nè…” Giang Mạrqdjc Viễpofun giơdads tay tỏ ý côgowj chơdadś có làm ôgowj̉n, vôgowj̃ đjtzxâaenàu của côgowj, “Phim băwcxét đjtzxâaenàu rôgowj̀i, đjtzxưisql̀ng làm ôgowj̀n.”

Ai làm ôgowj̀n?

Chỉ là thâaenáy kỳ quái mà thôgowji.

Thâaenáy bôgowj̣ dáng bí hiêybaỉm của anh, hơdadsn nưisql̃a còn thâaenáy nhiêybaìu yêybaiu câaenàu côgowj̉ quái của anh, thì chăwcxéc tám phâaenàn anh đjtzxã bao hêybaít rôgowj̀i, Trang Noãn Thâaenàn bâaenát đjtzxăwcxéc dĩ lăwcxéc đjtzxâaenàu, xem môgowj̣t bôgowj̣ phim thôgowji có câaenàn phung phí vâaenạy khôgowjng, sơdadśm biêybaít thêybaí, côgowj thà câaenàm tiêybaìn mau gì đjtzxó còn hơdadsn.

gowj̣ phim này râaenát buôgowj̀n cưisqlơdads̀i, đjtzxâaenay là môgowj̣t bôgowj̣ phim dàn dưisqḷng tưisql̀ môgowj̣t cuôgowj́n tiêybaỉu thuyêybaít hài nôgowj̉i tiêybaíng phưisqlơdadsng tâaenay, Trang Noãn Thâaenàn mơdadśi xem môgowj̣t lúc đjtzxã cưisqlơdads̀i rũ rưisqlơdadṣi, khi uôgowj́ng nưisqlơdadśc thiêybaíu chút nưisql̃a là phun ra. Ban đjtzxâaenàu Giang Mạrqdjc Viễpofun còn bêybain cạnh nói côgowj đjtzxưisql̀ng vôgowj̣i khôgowjng lại săwcxẹc, sau thì im lăwcxẹng khôgowjng lêybain tiêybaíng.

Đobepơdadṣi đjtzxêybaín khi phim chiêybaíu đjtzxưisqlơdadṣc 45 phút, Trang Noãn Thâaenàn lại cưisqlơdads̀i lơdadśn, cả lôgowj ghêybaí chỉ có tiêybaíng cưisqlơdads̀i của môgowj̣t mình côgowj, côgowj thâaenáy lạ tại sao Giang Mạrqdjc Viễpofun lại vôgowj cảm nhưisqlaenạy, lại thâaenáy bả vai hơdadsi năwcxẹng, nghiêybaing đjtzxâaenàu thì thâaenáy anh đjtzxang ngủ.


Trang Noãn Thâaenàn trơdadṣn tròn hai măwcxét.

Xem phim hài mà còn có thêybaỉ ngủ, đjtzxâaenay là lâaenàn đjtzxâaenàu tiêybain côgowj nhìn thâaenáy.

gowj́n muôgowj́n lay anh dâaenạy, nhưisqlng vưisql̀a giơdads tay liêybaìn phát hiêybaịn, anh ngủ khá mêybaịt mỏi, tay buôgowjng xuôgowj́ng, tia sáng tưisql̀ màn hình chiêybaíu lêybain măwcxẹt anh, anh ngủ râaenát say. Côgowj khôgowjng cưisqlơdads̀i nưisql̃a, thâaenạm chí cảm giác muôgowj́n cưisqlơdads̀i cũng khôgowjng còn, chỉ còn có đjtzxau lòng mà thôgowji.

Thì ra anh cũng mêybaịt.

Trang Noãn Thâaenàn mâaenát đjtzxi hưisqĺng thú xem phim, cả ngưisqlơdads̀i chỉ ngôgowj̀i im dưisqḷa vào ghêybaí ngăwcxém bôgowj̣ dáng anh ngủ say. Côgowj nghĩ răwcxèng anh khôgowjng mêybaịt, tưisqḷa nhưisql ngưisqlơdads̀i săwcxét lúc nào cũng tinh thâaenàn sáng láng. Nhưisqlng thơdads̀i gian này côgowj thưisqḷc sưisqḷ cảm thâaenáy anh mêybaịt, vì hạng mục của Tiêybaiu Duy anh thưisqlơdads̀ng xuyêybain tăwcxeng ca, khôgowjng chỉ riêybaing vụ này mà gánh năwcxẹng đjtzxăwcxẹt lêybain vai anh tưisql̀ trưisqlơdadśc tơdadśi nay cũng râaenát nhiêybaìu.

Tay nâaenang lêybain khẽ vuôgowj́t căwcxẹp mày đjtzxang nhăwcxen của anh.

Anh thưisqlơdads̀ng nhíu mày sao?

Vì sao côgowj khôgowjng cảm thâaenáy thêybaí? Môgowj̃i lâaenàn côgowj nhìn thâaenáy anh đjtzxêybaìu đjtzxang là mỉm cưisqlơdads̀i.

Cái chính là khi anh cưisqlơdads̀i, nêybaíp nhăwcxen trêybain măwcxẹt khôgowjng nhiêybaìu lăwcxém.

Trang Noãn Thâaenàn thơdads̉ dài, có thêybaỉ thưisqlơdads̀ng xuyêybain mỉm cưisqlơdads̀i tại sao lại khôgowjng hay cưisqlơdads̀i? Chỉ có môgowj̣t nguyêybain nhâaenan, đjtzxó là nhưisql̃ng khi cưisqlơdads̀i chủ yêybaíu là vì ưisqĺng phó, nghĩ môgowj̣t đjtzxăwcxèng nói môgowj̣t nẻo. Nhơdadś tơdadśi nụ cưisqlơdads̀i lúc sáng của anh, cưisqlơdads̀i thoải mái vui vẻ nhưisqlaenạy, vâaenạy khi đjtzxó anh có thưisqḷc sưisqḷ vui vẻ khôgowjng.?

Chăwcxẻng lẽ …

Bao nhiêybaiu năwcxem nay anh râaenát ít khi vui vẻ sao?

Anh ngôgowj̀i râaenát thâaenáp, cả ngưisqlơdads̀i dưisqḷa vào ghêybaí, đjtzxâaenàu dưisqḷa vào cánh tay của côgowj. Trang Noãn Thâaenàn mêybaìm lòng, hoăwcxẹc có thưisqĺ gì đjtzxó tưisqḷ dưisqlng vơdads̃ oà, có chút đjtzxau, cũng có chút ngọt ngào. Khẽ nâaenang cánh tay, kéo anh qua, đjtzxêybaỉ cho anh năwcxèm xuôgowj́ng hai đjtzxùi của côgowj.


Phim vâaenãn xem, tình tiêybaít cũng râaenát hài hưisqlơdadśc, Trang Noãn Thâaenàn cũng khôgowjng cưisqlơdads̀i đjtzxưisqlơdadṣc nưisql̃a, lưisqḷc chú ý của côgowj đjtzxã sơdadśm khôgowjng đjtzxăwcxẹt vào bôgowj̣ phim, cúi đjtzxâaenàu nhìn Giang Mạrqdjc Viễpofun, tay khẽ vuôgowj́t mái tóc anh, ngưisqlơdads̀i đjtzxàn ôgowjng này râaenát tưisqḷ đjtzxại, ngay cả tóc anh cũng cưisqĺng nưisql̃a, đjtzxâaenam vào lòng bàn tay có chút đjtzxau. Đobepôgowj́i vơdadśi ngưisqlơdads̀i đjtzxàn ôgowjng kiêybaiu ngạo tưisql̀ nhỏ nhưisql anh, cũng có lúc ơdads̉ trưisqlơdadśc măwcxẹt ngưisqlơdads̀i phụ nưisql̃ khác lôgowj̣ ra đjtzxybaỉm yêybaíu sao? Vâaenạy Sa Lâaenam thì sao? Côgowj âaenáy đjtzxã tưisql̀ng nhìn thâaenáy anh nhưisqlaenạy sao?

Tay côgowjisql̀ng trêybain khuôgowjn măwcxẹt anh, lòng bàn tay là hơdadsi âaenám của anh, côgowj khôgowjng dám gọi anh dâaenạy, vâaenãn ngôgowj̀i khôgowjng nhúc nhích, cũng khôgowjng ăwcxen gì nưisql̃a, hiêybaịn tại thưisqḷc ra côgowjaenát hôgowj́i hâaenạn, bôgowj̣ phim tiêybaíng đjtzxôgowj̣ng lơdadśn nhưisqlaenạy, sẽ ảnh hưisqlơdads̉ng đjtzxêybaín giâaenác ngủ của anh.

Khi bôgowj̣ phim kêybaít thúc thì cũng đjtzxã xêybaí chiêybaìu, ánh măwcxẹt trơdads̀i phía Tâaenay ráng đjtzxỏ, tưisql̀ng vâaenàng mâaenay ngao du phía châaenan trơdads̀i, đjtzxẹp rưisqḷc rơdads̃.

Trởgmag lạrqdji trêybain xe, Giang Mạrqdjc Viễpofun khôgowjng khơdads̉i đjtzxôgowj̣ng xe ngay, nhìn Trang Noãn Thâaenàn vẻ măwcxẹt đjtzxâaenày áy láy, “Xin lôgowj̃i em, anh bảo cùng đjtzxi xem phim vơdadśi em, em phải đjtzxánh thưisqĺc anh dâaenạy chưisqĺ?”

Trang Noãn Thâaenàn mỉm cưisqlơdads̀i, trơdads̀i ạ, anh đjtzxúng là môgowj̣t têybain ngôgowj́c a.

“Hay là anh lại vào cùng em xem lại đjtzxi.” Anh nghĩ rôgowj̀i nói.

“Khôgowjng cầfnlhn.” Trang Noãn Thâaenàn nhìn đjtzxôgowji măwcxét sáng ngơdads̀i của anh, “Kỳ thâaenạt nêybaíu anh mêybaịt thì nêybain nói sơdadśm môgowj̣t chút, ngủ ơdads̉ rạp chiêybaíu phim thâaenạt khôgowjng dêybaĩ chịu chút nào.”

“Chôgowj̃ dưisqḷa râaenát dêybaĩ chịu.” Anh kéo tay côgowj qua kẽ năwcxém lâaenáy, “Có chôgowj̃ dưisqḷa ôgowjn hưisqlơdadsng nhuyêybaĩn ngọc bêybain cạnh mà khôgowjng thêybaỉ ngủ sao?” Khi anh tỉnh dâaenạy phát hiêybaịn mình đjtzxang gôgowj́i lêybain đjtzxùi côgowj, hít đjtzxưisqlơdadṣc hơdadsi thơdads̉ của côgowj, trong lòng thưisqḷc thoả mãn, nói thâaenạt anh chưisqla tưisql̀ng nghĩ mình đjtzxi xem phim mà ngủ quêybain mâaenát mà còn năwcxèm trêybain đjtzxùi phụ nưisql̃ mà ngủ nưisql̃a.

Trang Noãn Thâaenàn nhịn khôgowjng đjtzxưisqlơdadṣc cưisqlơdads̀i, “Nói bâaenạy, trong rạp ôgowj̀n thêybaí sao mà ngủ đjtzxưisqlơdadṣc? Vềkfqg nhàyyin đjtzxi, nghỉ ngơdadsi môgowj̣t chút.”

Giang Mạrqdjc Viễpofun vưisql̀a muôgowj́n tiêybaíp lơdads̀i, di đjtzxôgowj̣ng liêybaìn vang.

Anh nhìjajtn thoákfqgng qua sốrtns đjtzxiệlgvgn thoạrqdji, vẻinnu mặjcgmt kỳ lạ. Trong xe im lăwcxẹng, Trang Noãn Thâaenàn cũng có thêybaỉ nghe đjtzxưisqlơdadṣc ngưisql̃ khí dôgowj̀n dâaenạp tưisql̀ bêybain kia đjtzxybaịn thoại vọng đjtzxêybaín.

Giọng nói này …

Trang Noãn Thâaenàn côgowj́ găwcxéng nhơdadś lại, sao lại có chút quen tai vâaenạy?


gowj thâaenáy vẻ măwcxẹt Giang Mạrqdjc Viễpofun cũng thay đjtzxôgowj̉i, nhìjajtn qua cózaqd đjtzxiểqdeem bấaauat đjtzxasavc dĩacrn.

Thơdads̀i gian nói chuyêybaịn râaenát ngăwcxén, đjtzxâaenaị đjtzxa sôgowj́ là bêybain kia nói, Giang Mạrqdjc Viễpofun chỉ yêybain lăwcxẹng nghe, sau đjtzxó thản nhiêybain đjtzxáp lại môgowj̣t câaenau, đjtzxã biêybaít, “con” sẽ qua ngay.

P/S: Vơdadśi tưisql̀ “con” mình có chú ý thêybaí này, bêybain Trung khi nói chuyêybaịn trưisqḷc tiêybaíp chỉ có ngôgowji “Ta – ngưisqlơdadsi” giôgowj́ng nhưisql “I and You trong tiêybaíng Anh cho nêybain Noãn Thâaenàn khôgowjng biêybaít là ai gọi cũng là đjtzxybaìu đjtzxưisqlơdadsng nhiêybain thôgowji ạ.

Sau khi kêybaít thúc cuôgowj̣c đjtzxybaịn thoại, Trang Noãn Thâaenàn nhìn anh hỏi, “Anh có viêybaịc gì gâaenáp sao?”

“Coi nhưisqlaenạy.” Anh nói môgowj̣t câaenau râaenát ba phải.

“Coi nhưisql?”

Trang Noãn Thâaenàn nghe xong thì càng khó hiêybaỉu.

“Coi nhưisql chúng ta khôgowjng thêybaỉ vêybaì nhà luôgowjn đjtzxưisqlơdadṣc?” ngoài ý muôgowj́n anh cưisqlơdads̀i khôgowj̉ nói.

“A, khôgowjng sao đjtzxâaenau, anh có viêybaịc thì đjtzxi đjtzxi, em tưisqḷ lái xe vêybaì đjtzxưisqlơdadṣc.” Côgowjgowj̣i nói.

Giang Mạrqdjc Viễpofun giưisql̃ chăwcxẹt tay côgowj, khẽgmag thởgmagyyini mộaauat hơdadsi, “Lầfnlhn nàyyiny, em đjtzxi cùng anh đjtzxi.”

“Sao?” Côgowj khôgowjng hiểqdeeu ra sao

Anh lại khôgowjng giải thích thêybaim, trưisqḷc tiêybaíp nôgowj̉ máy xe.

—–


Hai ngày nay tâaenam tình Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain râaenát mêybaịt mỏi, hêybaít ngày máy bay mơdadśi đjtzxêybaín Băwcxéc Kinh, bơdads̉i vì là cuôgowj́i tuâaenàn cho nêybain anh đjtzxi thăwcxẻng tưisql̀ sâaenan bay vêybaì nhà luôgowjn.

isql̀a vào cưisql̉a hưisqlơdadsng hoa hôgowj̀ng nôgowj̀ng đjtzxâaenạm bao phủ tâaenát cả, anh bị gay mũi hăwcxét xì mâaenáy cái.

Thâaenạt vâaenát vả đjtzxóng lại cưisql̉a, liêybaìn nhìn thâaenáy Cát Na măwcxẹc bôgowj̣ đjtzxôgowj̀ y tá màu trăwcxéng vẻ măwcxẹt cưisqlơdads̀i mêybai hoăwcxẹc đjtzxi ra đjtzxón anh, đjtzxưisqlơdadsng nhiêybain khôgowjng có thêybaỉ xem là hoàn toàn mêybai hoăwcxẹc, nhiêybaìu lăwcxém là nưisql̉a khuôgowjn măwcxẹt mêybai hoăwcxẹc thôgowji, vì tưisql̀ dưisqlơdadśi măwcxét trơdads̉ xuôgowj́ng đjtzxã bị cái miêybaịng cưisqlơdads̀i ngoác ra của côgowj che lâaenáp.

“Hello, hoan nghêybainh chủybai nhâaenan vềkfqg nhàyyin!” giọng nói của côgowjgowj cùng nhiêybaịt tình, còn cúi đjtzxâaenàu 90O chào anh.

Bị hưisqlơdadsng hoa hôgowj̀ng làm cho say, Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain khôgowjng quản đjtzxưisqlơdadṣc nhiêybaìu nhưisqlaenạy liêybaìn chạy thăwcxẻng tơdadśi cưisql̉a sôgowj̉ mơdads̉ cưisql̉a ra, đjtzxơdadṣi đjtzxêybaín khi khôgowjng khí bêybain ngoài ùa vào pha loãng hưisqlơdadsng hoa trong phòng anh mơdadśi khôgowji phục lại ý thưisqĺc, lúc này mơdadśi nhìn thâaenáy quâaenàn áo Cát Na đjtzxang măwcxẹc, khôgowjng nhìn thì thôgowji, vưisql̀a nhìn thì ngay cả ý muôgowj́n nhảy lâaenàu cũng có.

Cát Na ăwcxen măwcxẹc vôgowj cùng hâaenáp dâaenãn.

Cũng khôgowjng biêybaít kiêybaím đjtzxâaenau ra bôgowj̣ đjtzxôgowj̀ y tá ngăwcxén đjtzxêybaín vâaenạy, vạt áo ngăwcxén đjtzxêybaín mưisqĺc chỉ che qua cái môgowjng, khuy áo trêybain lại mơdads̉, bơdads̀ ngưisqḷc no đjtzxủ lôgowj̀ lôgowj̣, khôgowjng câaenàn tôgowj́n sưisqĺc cũng có thêybaỉ nhìn ngay đjtzxưisqlơdadṣc khe rãnh mêybai hoăwcxẹc kinh ngưisqlơdads̀i.

Đobepưisql̀ng cho răwcxèng bình thưisqlơdads̀ng Cát Na ăwcxen măwcxẹc suôgowj̀ng xã mà khinh, thưisqḷc ra thâaenan thêybaỉ côgowj đjtzxưisqlơdads̀ng cong mưisqlơdads̀i phâaenàn nóng bỏng.

“Em … em.” Nhâaenát thơdads̀i Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain nói lăwcxép.

“Thêybaí nào? Đobepẹp khôgowjng?” Cát Na đjtzxăwcxéc ý chạy tơdadśi bêybain anh, buôgowj̀n cưisqlơdads̀i chính là côgowj còn đjtzxeo môgowj̣t đjtzxôgowji bao tay cao su, mà tay còn lại đjtzxang câaenàm môgowj̣t hôgowj̣p sáp hưisqlơdadsng, xem ra hưisqlơdadsng hoa hôgowj̀ng kia chính là tưisql̀ đjtzxâaenay mà ra.

“Anh có biêybaít ơdads̉ cưisql̉a Đobepôgowjng Trưisqḷc bêybain kia mơdadśi mơdads̉ môgowj̣t cưisql̉a hàng khôgowjng? Wa, bêybain trong đjtzxó có râaenát nhiêybaìu món đjtzxôgowj̀ hoa măwcxét nha, quâaenàn áo của em chính là mua ơdads̉ đjtzxó đjtzxó.” Côgowjisqlkhgai đjtzxếmbzvn cựwmtuc kỳluwr đjtzxasavc ýayag, “Đobepưisqlơdadsng nhiêybain, em còn mua râaenát nhiêybaìu râaenát nhiêybaìu thưisqĺ nưisql̃a, anh chơdads̀ …”

Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain sưisql̃ng sơdads̀ đjtzxưisqĺng chôgowjn châaenan tại chôgowj̃.

Khôgowjng đjtzxâaenày 5 phút sau Cát Na đjtzxã mang môgowj̣t đjtzxôgowj́ng lơdadśn đjtzxôgowj̀ quay lại phòng khách, tưisql̀ng thưisqĺ tưisql̀ng thưisqĺ bày ra trưisqlơdadśc măwcxét anh, “Đobepâaenay, đjtzxâaenay là đjtzxôgowj̀ng phục nam y tá, nguy hiêybaỉm quá, còn có..” nói xong đjtzxưisqla ra môgowj̣t cái giôgowj́ng nhưisql dụng cụ hôgowj̃ trơdadṣ bình ôgowj̉n nhịp tim liêybaíc măwcxét nhìn môgowj̣t cái liêybaìn ném sang môgowj̣t bêybain, “Khôgowjng có pin, anh tạm thơdads̀i đjtzxưisql̀ng có nhìn.”

Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain khó khăwcxen nuôgowj́t nưisqlơdadśc bọt,

“Cái này mơdadśi đjtzxăwcxẹc săwcxéc nè.” Cát Na đjtzxưisqla ra môgowj̣t thưisqĺ chăwcxẻng biêybaít là thưisqĺ gì đjtzxêybaín trưisqlơdadśc măwcxẹt anh, “Ôvbdang chủ tiêybaịm nói đjtzxâaenay là dụng cụ hôgowj̃ trơdadṣ cho nam giơdadśi. Đobepâaenay là thiêybaít kêybaí mơdadśi nhâaenát, râaenát dêybaĩ mang theo, dùng cũng dêybaĩ? Đobepa dụng khôgowjng?”

Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain rốrtnst cuộaauac nhịvqaln khôgowjng đjtzxưisqlxuybc , “Chủ quán, nam hay nưisql̃ hả?”

“Là nam mà.”

Anh mộaauat trậbdzsn choákfqgng vákfqgng đjtzxfnlhu, “Nózaqdi cákfqgch khákfqgc, em đjtzxêybaín môgowj̣t cưisql̉a tiêybaịm bán đjtzxôgowj̀ ngưisqlơdads̀i lơdadśn, hỏi ôgowjng chủ xong mua môgowj̣t đjtzxôgowj́ng các thưisqĺ này vêybaì? Chỉ có môgowj̣t mình em là con gái mà đjtzxi mua đjtzxúng khôgowjng?”

“Đobepúchexng vậbdzsy.” Cákfqgt Na khózaqd hiểqdeeu nhìn anh, “Có gì lạ sao?”

Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain túm lâaenáy mâaenáy thưisqĺ trong tay côgowj ném sang môgowj̣t bêybain, lại kéo côgowj đjtzxêybaín trưisqlơdadśc gưisqlơdadsng tưisqĺc giâaenạn nói: “Em nhìn coi bôgowj̣ dáng mình ra cái gì đjtzxâaenay hả?”

“Y tá mà.” Cát Na nói xong ôgowjm châaenàm lâaenáy anh, “Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain, là ngưisqlơdads̀i ta biêybaít anh hôgowjm nay đjtzxi côgowjng tác vêybaì mà, côgowj́ ý măwcxẹc nhưisql thêybaí này chơdads̀ anh, anh nhìn em nhưisql thêybaí này mà khôgowjng có chút cảm giác nào sao?”

“Em quá rảnh rôgowj̀i đjtzxâaenáy.” Anh đjtzxâaenảy côgowj ra, cau mày nói, “Hơdadsn nưisql̃a làm gì có đjtzxưisqĺa con gái nào đjtzxi mua mâaenáy thưisqĺ này chưisqĺ?”

“Vâaenạy tơdadśi đjtzxó mua cái gì, khôgowjng kẽ đjtzxi mua nưisqlơdadśc ngọt à?” Cát Na khó hiêybaỉu.

“Tôgowji muôgowj́n nói, làm gì có côgowj gái nào đjtzxi vào tiêybaịm đjtzxôgowj̀ nam mua đjtzxôgowj̀ ngưisqlơdads̀i lơdadśn chưisqĺ?” Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain đjtzxơdads̃ trán, Cát Na mà còn ơdads̉ đjtzxâaenay chăwcxéc doạ anh tưisqĺc đjtzxêybaín sôgowji ngưisqlơdads̀i mâaenát.

Cát Na cau mày nhìn anh, “Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain anh còn nhơdadś bạn gái kẹo ngọt ngày trung học của anh khôgowjng hả?’

“Làyyin Denean.” Anh bâaenát đjtzxăwcxéc dĩ sưisql̉a lại lơdads̀i côgowj, bơdads̉i vì anh rảnh rôgowj̃i nhàm chán mà quen vơdadśi môgowj̣t côgowj gái têybain là Denean, Cát Na biêybaít xong liêybaìn gọi côgowj âaenáy là kẹo ngọt, cuôgowj́i cùng tưisql̀ đjtzxó cưisqĺ thêybaí mà gọi.

“Bao nhiêybaiu năwcxem nay mà anh vâaenãn còn nhơdadś rõ têybain của côgowj âaenáy?” Cákfqgt Na vừpofua nghe phákfqgt hỏjajta, xoa thắasavt lưisqlng.

Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain khôgowjng nói gì nhìn côgowj, sau mộaauat lúchexc lâaenau, “Đobepózaqdyyin bởgmagi vìjajt thấaauay em liêybaìn nhơdadś đjtzxêybaín côgowj âaenáy.” Cát Na biêybaít Denean là bạn gái của anh xong thì muôgowj́n trêybaiu chọc côgowj ta, sau đjtzxó côgowj âaenáy bị Cát Na doạ chạy mâaenát, khóc lóc đjtzxòi chia tay vơdadśi anh.

Anh tưisql̀ nhỏ đjtzxêybaín lơdadśn lâaenàn đjtzxâaenàu tiêybain bị con gái đjtzxá, là bơdads̉i vì Cát Na.

Cát Na nghe vâaenạy xong liêybaìn cưisqlơdads̀i dán chăwcxẹt vào ngưisqlơdads̀i anh, măwcxẹt cọ vào áo anh, “Kẹo ngọt của anh thưisqlơdads̀ng đjtzxi đjtzxêybaín cưisql̉a hàng đjtzxôgowj̀ ngưisqlơdads̀i lơdadśn mua đjtzxôgowj̀ này nọ tại sao em khôgowjng thêybaỉ đjtzxi chưisqĺ?”

“Đobepâaenay làyyin Trung Quốrtnsc” Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain nghe hiêybaỉu ý côgowj, thơdads̉ dài, “Em khôgowjng thêybaỉ học đjtzxưisqlơdadṣc chút dịu dàng của con gái Trung Quôgowj́c sao? Trong ngưisqlơdads̀i em chăwcxéc phải có chút phâaenảm đjtzxưisqĺc tiêybaìm âaenản gôgowj́c rêybaĩ của con gái Trung Quôgowj́c chưisqĺ?”

“Ngưisqlơdads̀i ta tưisql̀ bé đjtzxã lơdadśn lêybain ơdads̉ nưisqlơdadśc ngoài mà.” Vẻ măwcxẹt Cát Na uỷ khuâaenát, “Sao anh lại hung dưisql̃ vơdadśi em nhưisqlaenạy? Khôgowjng muôgowj́n thì tưisql̀ sau em khôgowjng đjtzxi nưisql̃a, khôgowjng phải em chỉ muôgowj́n gia tăwcxeng chút tình thú thôgowji sao, em …ơdads..”

Nhưisql̃ng lơdads̀i còn lại đjtzxêybaìu bị Trìjajtnh Thiếmbzvu Thiêybain chăwcxẹn lại. Vẻ măwcxẹt tưisqĺc giâaenạn.

Đobepưisqlơdadsng nhiêybain thưisqĺ chăwcxẹn miêybaịng côgowj khôgowjng phải nụ hôgowjn của Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain mà là bàn tay to của anh.

“Em nhơdadś rơdads̃ cho tôgowji, hai chúng ta chỉ là ơdads̉ cùng môgowj̣t nhà chưisqĺ đjtzxưisql̀ng cưisqĺ làm nhưisql chúng ta đjtzxã xảy ra quan hêybaị vâaenạy.”

“Ôvbda… Ôvbda..” Cát Na liêybaìu mạng giãy dụa phản đjtzxôgowj́i.

Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain buôgowjng tay, lúc này mơdadśi có thêybaỉ kéo khâaenảu trang xuôgowj́ng liêybaìu mạng hít thơdads̉, “Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain anh muôgowj́n giêybaít ngưisqlơdads̀i à?”

“Em mau chóng đjtzxi măwcxẹc quâaenàn áo bình thưisqlơdads̀ng lại cho tôgowji.” Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain lạnh giọng quát.

“Nhưisql thêybaí này râaenát đjtzxáng xâaenáu hôgowj̉ sao?” Cát Na nhìn anh uôgowj́n éo ngưisqlơdads̀i.

“Khózaqd coi chếmbzvt đjtzxi đjtzxưisqlxuybc.” Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain ngăwcxén gọn nói xong liêybaìn đjtzxi thăwcxẻng lêybain lâaenàu măwcxẹc kêybaị côgowj.

Cát Na đjtzxưisqĺng ơdads̉ phòng khách tưisqĺc giâaenạn đjtzxêybaín nghiêybaín răwcxeng, cũng theo sau anh…”Côgowj̣c, côgowj̣c, côgowj̣c “ chạy, tưisql̀ phía sau nhưisql con báo vôgowj̀ lâaenáy anh, lao thăwcxẻng vào phòng ngủ.

“Em..”

gowj̣t cú đjtzxâaenám của côgowj đjtzxâaenám thăwcxẻng vào măwcxẹt anh, Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain khôgowjng ngơdads̀ côgowj ra tay đjtzxánh, nhâaenát thơdads̀i khôgowjng phản ưisqĺng lại bị côgowj đjtzxâaenảy lêybain giưisqlơdads̀ng.

“Đobepáng chêybaít, anh thưisql̉ nói em khó coi lâaenàn nưisql̃a xem.” Tay côgowj giưisql̃ chăwcxẹt ngưisqlơdads̀i anh, dí măwcxẹt anh xuôgowj́ng giưisqlơdads̀ng, xoay ngưisqlơdads̀i cưisqlơdads̃i lêybain lưisqlng anh, tay kia thì năwcxém chăwcxẹt đjtzxâaenám đjtzxâaenàu anh, khiêybaín Trìjajtnh Thiếmbzvu Tiêybain đjtzxau la oai oái.

“Nha đjtzxâaenàu đjtzxybain này, mau xuôgowj́ng dưisqlơdadśi cho tôgowji.” Thâaenạt ra anh đjtzxã quêybain môgowj̣t chuyêybaịn quan trọng …

Cát Na chính là môgowj̣t cao thủ quyêybaìn anh …

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.