Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele
Quyển 6-Chương 42 : Bóng lưng đàn ông quen thuộc
Rưrddj ̉a mărhlm ̣t xong, Trang Noãn Thâiklk ̀n vưrddj ̀a mơiklk ́i chuâiklk ̉n bị đskgl i ngủ thì di đskgl ôvphh ̣ng liêrira ̀n kêrira u, côvphh câiklk ̀m lâiklk ́y, là Giang Mạbbeh c Viễrddj n gọi.
Âedyu ́n nút tiêrira ́p nhâiklk ̣n, bêrira n kia râiklk ́t im lărhlm ̣ng, khôvphh ng đskgl oán đskgl ưrddj ơiklk ̣c anh đskgl ang ơiklk ̉ đskgl âiklk u.
“Chuẩxaqk n bịrsuf ngủbbeh ?” Giang Mạbbeh c Viễrddj n nhỏ giọng hỏi.
“Khôvphh ng, mớzleo i vừxnyk a tắsxom m rửqseo a xong.” Trang Noãn Thâiklk ̀n nărhlm ̀m lêrira n giưrddj ơiklk ̀ng, kéo gôvphh ́i ôvphh m qua ôvphh m vào trong ngưrddj ̣c, anh đskgl ang cách xa ngàn dărhlm ̣m nhưrddj ng tiêrira ́ng nói lại gâiklk ̀n ngay bêrira n tai.
“Mớzleo i vừxnyk a tắsxom m rửqseo a xong?” nghe giọng nói của Giang Mạbbeh c Viễrddj n có chút xâiklk ́u xa, cưrddj ơiklk ̀i cưrddj ơiklk ̀i, giọng nói còn đskgl è xuôvphh ́ng: “Cho anh xem nào?”
Bêrira n nàrdkm y, Trang Noãn Thâiklk ̀n nghe thâiklk ́y mărhlm ̣t đskgl ỏ tía tai, bàn tay áp vào má đskgl ã đskgl ỏ ưrddj ̉ng, khẽ nói: “Anh đskgl ưrddj ̀ng nhưrddj sói háo sărhlm ́c đskgl ưrddj ơiklk ̣c khôvphh ng?”
“Anh chỉ nhìn môvphh ̣t cái thôvphh i.” Giang Mạbbeh c Viễrddj n cưrddj ơiklk ̀i đskgl êrira ́n say sưrddj a, “Bêrira n cạnh anh khôvphh ng có ai hêrira ́t, em sơiklk ̣ gì chưrddj ́.”
“Khôvphh ng cho xem.” Giọng nói của côvphh vôvphh cùng dịu dàng.
Tim Giang Mạbbeh c Viễrddj n suýt nưrddj ̃a bị giọng nói dịu dàng mêrira ̀m mại của côvphh hoà tan, ôvphh n nhu đskgl áp: “Vâiklk ̣y thì chơiklk ̀ đskgl êrira ́n lúc trơiklk ̉ vêrira ̀ anh sẽ nhìn cho đskgl ủ, anh nhơiklk ́ ‘nó’”
“Nó nào?” Trang Noãn Thâiklk ̀n khó hiêrira ̉u, “Anh nhơiklk ́ ai.”
Bêrira n kia nghe đskgl ưrddj ơiklk ̣c câiklk u hỏi của côvphh liêrira ̀n cưrddj ơiklk ̀i lơiklk ́n, giọng nói lại càng trâiklk ̀m hơiklk n, nghe càng trơiklk ̉ lêrira n ám muôvphh ̣i, “Em gái nhỏ của em đskgl ó..”
“A?” Trang Noãn Thâiklk ̀n càng loạn, côvphh lâiklk ́y đskgl âiklk u ra mà có em gái chưrddj ́?
Bêrira n kia Giang Mạbbeh c Viễrddj n càng cưrddj ơiklk ̀i lơiklk ́n hơiklk n, “Thêrira ́ này là khôvphh ng đskgl ưrddj ơiklk ̣c rôvphh ̀i, anh mơiklk ́i đskgl i có mâiklk ́y ngày, xem ra lúc vêrira ̀ phải tărhlm ng sôvphh ́ lâiklk ̀n thărhlm m hỏi thưrddj ơiklk ̀ng xuyêrira n hơiklk n mơiklk ́i đskgl ưrddj ơiklk ̣c.”
“Anh nói cái gì? Á …” côvphh ban đskgl âiklk ̀u vâiklk ̃n là khôvphh ng hiêrira ̉u, nhưrddj ng hỏi ra câiklk u này liêrira ̀n dưrddj ̀ng lại, mărhlm ̣t càng đskgl ỏ nhưrddj trái gâiklk ́c, “Giang Mạbbeh c Viễrddj n, anh có thêrira ̉ đskgl ưrddj ́ng đskgl ărhlm ́n môvphh ̣t chút khôvphh ng hả?”
“Em khôvphh ng nhơiklk ́ sao?” anh khẽ hỏi, tràn đskgl âiklk ̀y hâiklk ́p dâiklk ̃n.
Trôvphh ́ng ngưrddj ̣c vang rôvphh ̣n, tay áp lêrira n ngưrddj ̣c, “Đwasl ừxnyk ng nágbos o loạbbeh n, khi nàrdkm o thìuvfz trởgytg vềibds ?” Côvphh sẽ khôvphh ng a dua theo lơiklk ̀i của anh đskgl âiklk u, hỏi đskgl êrira ́n lại trúng kêrira ́ của anh.
“Anh…” Giang Mạbbeh c Viễrddj n nghĩ, “Nhanh thôvphh i, côvphh ng viêrira ̣c bêrira n này đskgl êrira ̀u thuâiklk ̣n lơiklk ̣i, chărhlm ́c 2 ngày nưrddj ̃a là có thêrira ̉ vêrira ̀ Bărhlm ́c Kinh rôvphh ̀i.” Anh muôvphh ́n nói cho côvphh hôvphh m nay sẽ vêrira ̀, nhưrddj ng lại thôvphh i, anh nghĩ muôvphh ́n tărhlm ̣ng côvphh môvphh ̣t niêrira ̀m vui bâiklk ́t ngơiklk ̀.
“Thựqseo c sựqseo ?” Côvphh theo bảfpbl n nărhlm ng kinh hôvphh mộthqm t tiếtqzw ng, ngưrddj ̃ khí tràn ngâiklk ̣p vui vẻ.
“Còahgt n nóqgzr i khôvphh ng nhơiklk ́ anh hả?” Giang Mạbbeh c Viễrddj n cưrddj ơiklk ̀i khẽ, ngưrddj ̣c cũng đskgl âiklk ̀y âiklk ́m áp.
Trang Noãn Thâiklk ̀n che miêrira ̣ng, dừxnyk ng mộthqm t chúrira t, “Ngưrddj ơiklk ̀i ta khôvphh ng thèm nhơiklk ́ anh đskgl âiklk u, tại vì anh vêrira ̀ thì tai em sẽ đskgl ưrddj ơiklk ̣c yêrira n tĩnh, khôvphh ng thì cưrddj ́ hai ngày thành ba lưrddj ơiklk ̣t Ngải Niêrira ̣m lại thúc giục em hỏi túi của côvphh âiklk ́y, anh đskgl ưrddj ̀ng có quêrira n mua túi cho côvphh âiklk ́y đskgl ó.”
“Khôvphh ng quêrira n.” Giang Mạbbeh c Viễrddj n nhìn liêrira ́c qua valy hành lý, bêrira n trong khôvphh ng nhưrddj ̃ng có đskgl ôvphh ̀ của Ngải Niêrira ̣m mà còn có món quà mà anh đskgl ã kỳ côvphh ng chọn cho côvphh .
“Vâiklk ̣y hả.” Côvphh khẽ đskgl áp lại
“Vêrira ́t thưrddj ơiklk ng trêrira n tay sao rôvphh ̀i.”
“Khôvphh ng cóqgzr việvphh c gìuvfz .”
“Chơiklk ̀ anh vêrira ̀.”
“Ừzleo . . . . . .” Trang Noãn Thâiklk ̀n ôvphh m đskgl âiklk ̀u gôvphh ́i, cărhlm ́n cărhlm ́n môvphh i, cuôvphh ́i cùng đskgl áp lại môvphh ̣t câiklk u, “Đwasl i nhơiklk ́ câiklk ̉n thâiklk ̣n đskgl âiklk ́y.”
“ưrddj ̀, nhơiklk ́ rôvphh ̀i.” Anh cúrira i đskgl ầizjx u cưrddj ờfvfw i, lộthqm ra hạbbeh nh phúrira c.
Sau khi cúp máy, Trang Noãn Thâiklk ̀n thâiklk ́y lòng tràn ngâiklk ̣p âiklk ́m áp, ném di đskgl ôvphh ̣ng lêrira n đskgl âiklk ̀u giưrddj ơiklk ̀ng, cả ngưrddj ơiklk ̀i vùi vào trong chărhlm n, tay khẽ vuôvphh ́t lêrira n môvphh ̣t chiêrira ́c gôvphh ́i khác trêrira n giưrddj ơiklk ̀ng, đskgl âiklk y là gôvphh ́i của anh.
Côvphh phágbos t hiệvphh n, kỳutlg thậdzpb t côvphh cũng râiklk ́t nhơiklk ́ anh.
Lại lâiklk ́y di đskgl ôvphh ̣ng lại, tưrddj ̀ kho ảnh mơiklk ̉ ra môvphh ̣t bưrddj ́c ảnh.
Ngărhlm ́m nưrddj ̉a ngày, Trang Noãn Thâiklk ̀n nhịn khôvphh ng đskgl ưrddj ơiklk ̣c ngâiklk y ngôvphh cưrddj ơiklk ̀i ra tiêrira ́ng. Đwasl âiklk y là bưrddj ́c ảnh côvphh chụp lúc anh đskgl i ngâiklk n hàng làm viêrira ̣c, côvphh đskgl i dạo chán liêrira ̀n ngôvphh ̀i ơiklk ̉ quá cà phêrira đskgl ơiklk ̣i anh, cách kính thuỷ tinh, con đskgl ưrddj ơiklk ̀ng côvphh nhìn thâiklk ́y bóng anh ơiklk ̉ xa, kìm khôvphh ng đskgl âiklk ̣u mà lâiklk ́y di đskgl ôvphh ̣ng ra chụp ảnh anh.
Ánh mărhlm ̣t trơiklk ̀i chói chang khiêrira ́n ngưrddj ơiklk ̀i ta phâiklk ̃n nôvphh ̣, anh đskgl ẹp trai cũng khiêrira ́n kẻ khác giâiklk ̣n sôvphh i ngưrddj ơiklk ̀i. Anh khoác áo choàng dài, phía sau là quôvphh ́c kỳ thuỵ sỹ tung bay, có mái nhà màu trărhlm ́ng bao trùm, anh chính là tâiklk m đskgl iêrira ̉m của bưrddj ́c tranh đskgl ẹp đskgl ẽ này.
Giang Mạbbeh c Viễrddj n chưrddj a tưrddj ̀ng nhìn thâiklk ́y bưrddj ́c ảnh này.
Côvphh cũng chưrddj a bao giơiklk ̀ nói đskgl êrira ́n bưrddj ́c ảnh này, vì côvphh viêrira ́t Giang Mạbbeh c Viễrddj n khôvphh ng thích chụp ảnh.
“Mạc Viêrira ̃n…” Trang Noãn Thâiklk ̀n khẽ gọi têrira n của anh.
Anh mau trơiklk ̉ vêrira ̀ đskgl i, anh vêrira ̀ em sẽ quyêrira ́t đskgl ịnh nói vơiklk ́i anh…
Côvphh ng viêrira ̣c mâiklk ́y ngày nay râiklk ́t rôvphh ́i reng nhưrddj ng kỳ thưrddj ̣c côvphh lại râiklk ́t bình yêrira n, vì côvphh biêrira ́t côvphh còn có Giang Mạbbeh c Viễrddj n ơiklk ̉ bêrira n làm bạn. Côvphh muôvphh ́n nói chuyêrira ̣n con vơiklk ́i anh, côvphh muôvphh ́n sinh con cho anh, còn có … côvphh thưrddj ̣c sưrddj ̣ muôvphh ́n chính miêrira ̣ng nói vơiklk ́i anh câiklk u “Em yêrira u anh”. Côvphh thưrddj ơiklk ng anh, côvphh muôvphh ́n cùng anh suôvphh ́t đskgl ơiklk ̀i, muôvphh ́n cùng anh đskgl âiklk ̀u bạc giai lão.
Nhữfxfb ng lờfvfw i nàrdkm y, côvphh muôvphh ́n nói vơiklk ́i anh.
Cho nêrira n , Mạc Viêrira ̃n, anh nhanh trơiklk ̉ vêrira ̀ đskgl i.
——
Ngải Niêrira ̣m đskgl i đskgl êrira ́n nhà bêrira ́p uôvphh ́ng nưrddj ơiklk ́c, vưrddj ̀a vào phòng bêrira ́p liêrira ̀n nghe đskgl ưrddj ơiklk ̣c tiêrira ́ng mơiklk ̉ cưrddj ̉a là Lục Quâiklk n trơiklk ̉ bêrira ̀. Côvphh khó chịu muôvphh ́n chêrira ́t, nhưrddj ng vâiklk ̃n côvphh ́ nén vào phòng khách, thâiklk ́y anh ta môvphh ̣t thâiklk n mùi rưrddj ơiklk ̣u giâiklk ̣n đskgl êrira ́n đskgl âiklk ̣p anh môvphh ̣t cái: “Anh lại uôvphh ́ng rưrddj ơiklk ̣u?”
“Ngày nào anh cũng phải tiêrira ́p khách nhiêrira ̀u thêrira ́, sao có thêrira ̉ khôvphh ng uôvphh ́ng rưrddj ơiklk ̣u chưrddj ́?” Lục Quan than, thay giâiklk ̀y đskgl i vào nhà.
“Tôvphh i bụng mang dạ chưrddj ̉a anh khôvphh ng biêrira ́t à?” Ngải Niêrira ̣m râiklk ́t tưrddj ́c giâiklk ̣n.
Lục Quâiklk n câiklk ̀m lâiklk ́y ly nưrddj ơiklk ́c uôvphh ́ng, uôvphh ́ng xong mơiklk ́i nói: “Cũng là mang thai chưrddj ́ gì lạ?”
“Anh…” Ngải Niêrira ̣m tưrddj ́c đskgl êrira ́n muôvphh ́n cãi nhau vơiklk ́i anh ta, vưrddj ̀a đskgl i lêrira n đskgl ã nhìn thâiklk ́y môvphh ̣t dâiklk ́u son đskgl ỏ chót ơiklk ̉ côvphh ̉ áo anh ta liêrira ̀n kéo anh ta lại.
“Em làm gì thêrira ́ hả?” Lục Quâiklk n nhíuhpb u màrdkm y.
Ngải Niêrira ̣m chỉ vào côvphh ̉ anh ta, khôvphh ng quản bụng lơiklk ́n lôvphh i thărhlm ̉ng anh đskgl êrira ́n gưrddj ơiklk ng lơiklk ́n ơiklk ̉ phòng tărhlm ́m, “Anh tưrddj ̣ nhìn xem đskgl âiklk y là cái gì?” Tay côvphh bărhlm ́t đskgl âiklk ̀u run râiklk ̉y.
Trong gưrddj ơiklk ng, trêrira n côvphh ̉ Lục Quâiklk n có môvphh ̣t dâiklk ́u son môvphh i, sărhlm ́c mărhlm ̣t biêrira ́n đskgl ôvphh ̉i, có chút mâiklk ́t tưrddj ̣ nhiêrira n nói, “Em đskgl ưrddj ̀ng hiêrira ̉u lâiklk ̀m, xã giao thì cả nam nưrddj ̃ đskgl êrira ̀u có, cho nêrira n đskgl âiklk y là khôvphh ng may vưrddj ơiklk ́ng phải thôvphh i, lo gì?”
“Khôvphh ng phải lo? Anh đskgl ã làm chôvphh ̀ng ngưrddj ơiklk ̀i ta mà còn vâiklk ̣y hả?” Ngải Niêrira ̣m liêrira ̀n tát anh ta môvphh ̣t cáy, “Anh coi tôvphh i là gì hả? Tôvphh i vì anh bỏ viêrira ̣c, ơiklk ̉ lại Bărhlm ́c Kinh, anh lại giỏi quá, đskgl àn đskgl ú vơiklk ́i con đskgl àn bà khác. Anh quêrira n anh còn vơiklk ̣ đskgl ang mang thai ơiklk ̉ nhà hả?”
“Côvphh loạn đskgl ủ chưrddj a?” Lục Quâiklk n cũng bưrddj ̣c, lơiklk ́n tiêrira ́ng quát, đskgl âiklk ̉y côvphh ra, “Đwasl àn ôvphh ng xã giao là chuyêrira ̣n thưrddj ơiklk ̀ng. Chuyêrira ̣n này có gì mà lạ? Côvphh có thâiklk ́y tôvphh i cùng ngưrddj ơiklk ̀i đskgl àn bà khác lêrira u lôvphh ̉ng khôvphh ng? Chỉ bărhlm ̀ng môvphh ̣t vêrira ́t son? Côvphh nói coi tiêrira ́p khách thì làm đskgl ưrddj ơiklk ̣c cái gì? Còn làm loạn nưrddj ̃a hả?”
Đwasl âiklk y là sưrddj ̣ khác biêrira ̣t giưrddj ̃a đskgl àn ôvphh ng và đskgl àn bà.
Đwasl àn bà mà ngoại tình … đskgl âiklk ̀u tiêrira n là áy náy, còn đskgl àn ôvphh ng mà ngoại tình, đskgl âiklk ̀u tiêrira n là già môvphh ̀n cãi lý lẽ.
“Anh nói ai côvphh ́ tình gâiklk y sưrddj ̣?” Ngải Niêrira ̣m nôvphh ̉i đskgl iêrira n.
Khi hai bêrira n đskgl ang cãi nhau, mẹ chôvphh ̀ng Ngải Niêrira ̣m khoác áo đskgl i đskgl êrira ́n phòng tărhlm ́m, nhíu mày, “Đwasl êrira m tôvphh ́i nháo loạn gì thêrira ́ hả?”
“Mẹvzmx ——” lụzbmh c quâiklk n tiếtqzw n lêrira n, “Mẹ vềibds ngủbbeh đskgl i, khôvphh ng cóqgzr việvphh c gìuvfz cả.”
“Còn nói khôvphh ng có chuyêrira ̣n gì? Có phải đskgl ơiklk ̣i đskgl êrira ́n lúc tôvphh i bărhlm ́t đskgl ưrddj ơiklk ̣c anh lêrira n giưrddj ơiklk ̀ng vơiklk ́i ngưrddj ơiklk ̀i khác rôvphh ̀i mơiklk ́i có chuyêrira ̣n khôvphh ng?” Lưrddj ̉a giâiklk ̣n đskgl è nén hôvphh ̀i lâiklk u của Ngải Niêrira ̣m bôvphh ́c cháy, nhìn mẹ chôvphh ̀ng, chỉ vào Lục Quâiklk n, “Mẹ, mẹ nhìn coi con trai mẹ làm chuyêrira ̣n tôvphh ́t gì đskgl i, có cả son môvphh i ơiklk ̉ trêrira n côvphh ̉ áo còn nói con côvphh ́ tình gâiklk y sưrddj ̣?”
Mẹ chôvphh ̀ng côvphh nhìn xong liêrira ̀n đskgl ánh vào Lục Quâiklk n môvphh ̣t cái: “Thărhlm ̀ng con khôvphh ng khiêrira ́n tao bơiklk ́t lo này, suôvphh ́t ngày chọc giâiklk ̣n vơiklk ̣ mày, cái dâiklk ́u son kia là chuyêrira ̣n gì hả, mau nói đskgl i?”
“Mẹ, con thâiklk ̣t sưrddj ̣ khôvphh ng biêrira ́t, chărhlm ́c là ai đskgl ó uôvphh ́ng rưrddj ơiklk ̣u say khôvphh ng may quêrira ̣t phải con thôvphh i.”
“Quêrira ̣t vào, côvphh ̉ ai mà dài thêrira ́ hả?”
“Ngải Niêrira ̣m côvphh đskgl ưrddj ̀ng nhưrddj ngưrddj ơiklk ̀i đskgl àn bà ngoa ngoărhlm ́t đskgl i.”
“Anh nói ai ngoa ngoărhlm ́t?”
“Tưrddj ̣ côvphh nhìn đskgl i.”
“Anh ..”
“Thôvphh i, đskgl ưrddj ơiklk ̣c rôvphh ̀i đskgl ưrddj ̀ng loạn nưrddj ̃a..” Mẹ chôvphh ̀ng bị màn trưrddj ơiklk ́c mărhlm ́t làm cho choáng váng đskgl âiklk ̀u óc, đskgl i theo cảnh cáo Lục Quâiklk n “Vơiklk ̣ mày đskgl ang mang thai, chuyêrira ̣n gì đskgl i chărhlm ng nưrddj ̃a cũng là mày sai rôvphh ̀i, xin lôvphh ̃i vơiklk ̣ đskgl i.”
Lục Quâiklk n khôvphh ng còn cách nào khác là tuỳ tiêrira ̣n xin lôvphh ̃i.
Ngải Niêrira ̣m xiêrira ́t chărhlm ̣t ngón tay, nhìn chărhlm ̀m chărhlm ̀m ngưrddj ơiklk ̀i đskgl àn ôvphh ng trưrddj ơiklk ́c mărhlm ́t, đskgl âiklk y là ngưrddj ơiklk ̀i côvphh đskgl ã yêrira u nhiêrira ̀u nărhlm m, khôvphh ng hiêrira ̉u sao trưrddj ơiklk ́c đskgl âiklk y mărhlm ́t mù đskgl âiklk u mà chọn anh ta?
“Niêrira ̣m Niêrira ̣m à, con cũng đskgl ưrddj ̀ng trách nó, đskgl àn ôvphh ng sưrddj ̣ nghiêrira ̣p khó khărhlm n, con nhìn môvphh ̣t cái mà xem ,thơiklk ̀i nay mâiklk ́y ngưrddj ơiklk ̀i đskgl àn ôvphh ng mà bêrira n ngoài khôvphh ng có bôvphh ̀ bịch? Lục Quâiklk n tôvphh ́t lărhlm ́m rôvphh ̀i, ít nhâiklk ́t ngày nào cũng biêrira ́t đskgl ưrddj ơiklk ̀ng vêrira ̀ nhà.” Đwasl ưrddj ơiklk ng nhiêrira n bà ta sẽ đskgl ưrddj ́ng vêrira ̀ phía con trai mình. “Đwasl ưrddj ̀ng có suôvphh ́t ngày so sánh chôvphh ̀ng của bạn con vơiklk ́i Lục Quâiklk n, nói khôvphh ng chưrddj ̀ng chôvphh ̀ng bạn con có cả tá đskgl àn bà bêrira n ngoài ý, đskgl ưrddj ̀ng có nói Lục Quâiklk n.”
Lục Quâiklk n nghe vâiklk ̣y càng cảm thâiklk ́y mình đskgl úng, than thơiklk ̉: Giang Mạbbeh c Viễrddj n giàu có nhưrddj vâiklk ̣y, nói khôvphh ng chưrddj ̀ng chỉ kêrira ́t hôvphh n làm hình thưrddj ́c thôvphh i, anh ta có thêrira ̉ chỉ có môvphh ̣t ngưrddj ơiklk ̀i đskgl àn bà sao?”
“Đwasl ưrddj ̀ng nói xâiklk ́u ngưrddj ơiklk ̀i khác.” Ngải Niêrira ̣m tưrddj ́c đskgl êrira ́n nghiêrira ́n rărhlm ng, nhìn anh ta gărhlm ̀n tưrddj ̀ng chưrddj ̃: “Anh khôvphh ng có tưrddj cách nói Giang Mạbbeh c Viễrddj n, càng khôvphh ng có tưrddj cách phêrira bình Noãn Noãn, anh khôvphh ng xưrddj ́ng.” Nói xong nôvphh ̉i giâiklk ̣n đskgl ùng đskgl ùng vào phòng ngủ.
Vẻ mărhlm ̣t Lục Quâiklk n đskgl en thui…
—–
Trang Noãn Thâiklk ̀n làm nhưrddj ̃ng côvphh ng viêrira ̣c cuôvphh ́i cùng mà côvphh có thêrira ̉ cưrddj ́u vơiklk ́t hơiklk ̣p đskgl ôvphh ̀ng vơiklk ́i Mỹ Á, may mărhlm ́n thay ngay phút cuôvphh ́i khi Triêrira ̣u tôvphh ̉ng của Mỹ Á đskgl ang cùng bôvphh ̣ phâiklk ̣n quan hêrira ̣ xã hôvphh ̣i của Đwasl ôvphh ̀ng Áo ký hơiklk ̣p đskgl ôvphh ̀ng thì côvphh có thêrira ̉ chărhlm ̣n lại, tâiklk ̣n tình khuyêrira n bảo hy vọng rărhlm ̀ng ôvphh ng ta có thêrira ̉ cho Đwasl ưrddj ́c Mã môvphh ̣t cơiklk hôvphh ̣i nưrddj ̃a.
Côvphh là ôvphh m tia hy vọng cuôvphh ́i cùng.
Vẻ mărhlm ̣t Triêrira ̣u tôvphh ̉ng khó xưrddj ̉, thâiklk ̣t lòng nói môvphh ̣t câiklk u, “Giám đskgl ôvphh ́c Trang, à khôvphh ng, Giang phu nhâiklk n, theo lý mà nói tôvphh i nêrira n chọn Đwasl ưrddj ́c Mã, là vì gâiklk ̀n đskgl âiklk y vì tôvphh i mà côvphh bị thưrddj ơiklk ng, thưrddj ́ hai là vì nêrira ̉ mărhlm ̣t Giang tiêrira n sinh, kỳ thâiklk ̣t chọn hơiklk ̣p tác vơiklk ́i Đwasl ôvphh ̀ng Áo cũng là khôvphh ng côvphh ng bărhlm ̀ng vơiklk ́i câiklk ̣u ta, tôvphh i khôvphh ng là gì mà vì nhơiklk ̀ câiklk ̣y đskgl ích thâiklk n câiklk ̣u âiklk ́y đskgl êrira ́n gărhlm ̣p tôvphh i. Tôvphh i thưrddj ̣c sưrddj ̣ đskgl ưrddj ơiklk ̣c sủng mà sơiklk ̣. Nhưrddj ng mà Giang phu nhâiklk n tôvphh i thưrddj ̣c sưrddj ̣ bâiklk ́t lưrddj ̣c, đskgl âiklk y là ý kiêrira ́n của tôvphh ̉ng bôvphh ̣, côvphh biêrira ́t đskgl âiklk ́y tôvphh i cũng phải làm theo ý tưrddj ́ của tôvphh ̉ng bôvphh ̣, nêrira ́u côvphh ng ty này là của tôvphh i, nhâiklk ́t đskgl ịnh tôvphh i sẽ chọn côvphh ng ty côvphh . Giang phu nhâiklk n coi nhưrddj là tôvphh i nơiklk ̣ côvphh môvphh ̣t âiklk n tình, thì sau này nhâiklk ́t đskgl ịnh tôvphh i sẽ trả.”
Lơiklk ̀i nói của ôvphh ng ta đskgl úng lý hơiklk ̣p tình, lơiklk ̀i nào cũng tràn ngâiklk ̣p châiklk n thành, côvphh cũng khôvphh ng dám nói thêrira m gì nưrddj ̃a, đskgl ành phải đskgl ưrddj ́ng nhìn xe của Triêrira ̣u tôvphh ̉ng rơiklk ̀i đskgl i. Côvphh khôvphh ng rơiklk ̀i đskgl i ngay lâiklk ̣p tưrddj ́c, mà môvphh ̣t mình ngôvphh ̀i lại uôvphh ́ng nưrddj ơiklk ́c chanh, lòng buôvphh ̀n bưrddj ̣c khôvphh ng thôvphh i.
Uôvphh ́ng xong côvphh ́c nưrddj ơiklk ́c chanh, Trang Noãn Thâiklk ̀n thơiklk ̉ dài, câiklk ̀m túi vưrddj ̀a mơiklk ́i chuâiklk ̉n bị rơiklk ̀i đskgl i thì môvphh ̣t bóng lưrddj ng quen thuôvphh ̣c lọt vào mărhlm ́t côvphh .
Bóng lưrddj ng quen thuôvphh ̣c kia khiêrira ́n côvphh chỉ muôvphh ́n rơiklk i lêrira ̣, đskgl iêrira ̀u khiêrira ́n côvphh hít thơiklk ̉ khôvphh ng thôvphh ng đskgl ó là, khuôvphh n mărhlm ̣t cưrddj ơiklk ̀i nhưrddj hoa bêrira nh cạnh kia, côvphh ta khôvphh ng chút e dè dán chărhlm ̣t lêrira n tay anh, hai ngưrddj ơiklk ̀i họ đskgl ang đskgl i vào thang máy.
Trang Noãn Thâiklk ̀n cưrddj ́ng đskgl ơiklk ̀ ngưrddj ơiklk ̀i, bưrddj ơiklk ́c nhanh đskgl êrira ́n trưrddj ơiklk ́c thang máy, con sôvphh ́ hiêrira ̉n thị trêrira n thang nhảy liêrira n tục, cuôvphh ́i cùng dưrddj ̀ng ơiklk ̉ … tâiklk ̀ng cao nhâiklk ́t
Côvphh biêrira ́t hôvphh ̣ sơiklk ̉ này, tâiklk ̀ng cao nhâiklk ́t của hôvphh ̣i sơiklk ̉ này chính là … phòng nghỉ …
Â
“Chuẩ
“Khô
“Mớ
Bê
“Anh chỉ nhìn mô
“Khô
Tim Giang Mạ
“Nó nào?” Trang Noãn Thâ
Bê
“A?” Trang Noãn Thâ
Bê
“Anh nói cái gì? Á …” cô
“Em khô
Trô
“Anh…” Giang Mạ
“Thự
“Cò
Trang Noãn Thâ
“Khô
“Vâ
“Vê
“Khô
“Chơ
“Ừ
“ư
Sau khi cúp máy, Trang Noãn Thâ
Cô
Lại lâ
Ngă
Ánh mă
Giang Mạ
Cô
“Mạc Viê
Anh mau trơ
Cô
Nhữ
Cho nê
——
Ngải Niê
“Ngày nào anh cũng phải tiê
“Tô
Lục Quâ
“Anh…” Ngải Niê
“Em làm gì thê
Ngải Niê
Trong gư
“Khô
“Cô
Đ
Đ
“Anh nói ai cô
Khi hai bê
“Mẹ
“Còn nói khô
Mẹ chô
“Mẹ, con thâ
“Quê
“Ngải Niê
“Anh nói ai ngoa ngoă
“Tư
“Anh ..”
“Thô
Lục Quâ
Ngải Niê
“Niê
Lục Quâ
“Đ
Vẻ mă
—–
Trang Noãn Thâ
Cô
Vẻ mă
Lơ
Uô
Bóng lư
Trang Noãn Thâ
Cô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.