Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 65 : Nhân duyên

    trước sau   
Xuâwoxon vềuukp hoa nởxjmp trong mộqzemt trấkttqn nhỏczepxjmp Giang Nam, nghêvxpsnh đmvisóqqdhn mộqzemt cuộqzemc hôhskln lễjfuk.

Nhi tửcsth củqhcua Kim Đrkncao thầkttqn bộqzemcsthch Cửcsthu Long, Hácsthch Kim Phong, kếoexit hôhskln vớapyii nữgjiw nhi Hứpsdua Hữgjiwu Hữgjiwu củqhcua Quỷrkncrbipơrxweng. Hỉugbw sựvuwldzwly nghe nóqqdhi làdzwlm rấkttqt lớapyin, ngàdzwly hôhsklm nay, trong ngoàdzwli Hácsthch phủqhcu đmvisuukpu vộqzemi vàdzwlng chuẩqlqvn bịizak, cựvuwlc kỳrxwecstho nhiệqdbkt.

qqdhi đmvisếoexin ngàdzwly đmvisóqqdh, Hácsthch Cửcsthu Long đmvisuổwbaui theo Nhan Nhưrbip Ngọxjmpc, sốggrwng chếoexit bàdzwly tỏczep chímjxunh làdzwl muốggrwn phụqqdhc hôhskln*, nóqqdhi cácsthi gìoydgaqtkng phảuukpi cùorcvng nưrbipơrxweng tửcsth bấkttqt phâwoxon li, bạkharch đmviskttqu giai lãodmho. Nhan Nhưrbip Ngọxjmpc tứpsduc giậcytun bao nhiêvxpsu cũaqtkng khôhsklng lay chuyểkdhxn đmvisưrbipqhcuc hắpsdun, lạkhari thêvxpsm lo lắpsdung nữgjiw nhi cùorcvng nhi tửcsth, cũaqtkng đmvisenamng ýosae dọxjmpn đmvisếoexin ởxjmp chung vớapyii hắpsdun. Hai vợqhcu chồenamng cảuukp ngàdzwly cãodmhi nhau, cóqqdh đmvisiềuukpu tìoydgnh cảuukpm trácsthi lạkhari càdzwlng ngàdzwly càdzwlng tốggrwt, Hácsthch phủqhcu trêvxpsn dưrbipapyii nácstho nhiệqdbkt thàdzwlnh mộqzemt đmvisdzwln, càdzwlng thúfyxe vịizakdzwlqqdh Nhan Nhưrbip Ngọxjmpc còlhiyn. . . . làdzwlm Hácsthch Cửcsthu Long vui vẻkttq cảuukp ngàdzwly nhảuukpy lêvxpsn nhảuukpy xuốggrwng.

*phụqqdhc hôhskln: tácsthi hôhskln

csthch Kim Phong dẫkxpbn theo Tiểkdhxu Đrkncao trởxjmp vềuukp, đmvisem chuyệqdbkn đmvisãodmh xảuukpy ra ởxjmp Bắpsduc Hảuukpi phácsthi nóqqdhi cho phụqqdh mẫkxpbu nghe, ngưrbipftiti nhàdzwlaqtkng khôhsklng can thiệqdbkp quyếoexit đmvisizaknh củqhcua Tiểkdhxu Đrkncao, chỉugbw hy vọxjmpng Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm lầkttqn nàdzwly nắpsdum chặymqrt mộqzemt chúfyxet, xong xuôhskli mọxjmpi chuyệqdbkn, nhanh chóqqdhng tớapyii đmvisóqqdhn Tiểkdhxu Đrkncao, hai ngưrbipftiti trảuukpi qua gian khổwbau, cóqqdh thểkdhxorcvng nhau đmvisi đmvisếoexin cuốggrwi đmvisftiti.

Ngưrbipftiti mộqzemt nhàdzwl vừsxgpa mớapyii đmvisdzwln tụqqdh, lạkhari nghêvxpsnh đmvisóqqdhn Hứpsdua Hữgjiwu Hữgjiwu, nóqqdhi làdzwl bịizak mẫkxpbu thâwoxon nàdzwlng đmvisuổwbaui ra khỏczepi cửcstha, khôhsklng cóqqdh chỗfrxu đmvisi, đmvisàdzwlnh phảuukpi đmvisếoexin tìoydgm nơrxwei nưrbipơrxweng tựvuwla. Thưrbipftitng xuyêvxpsn qua lạkhari, cùorcvng Hácsthch Kim Phong lưrbipyddnng tìoydgnh tưrbipơrxweng duyệqdbkt, muốggrwn cùorcvng mộqzemt chỗfrxu. Hácsthch Kim Phong dũaqtkng mãodmhnh mímjxum môhskli chạkhary tớapyii Quỷrknc Thàdzwlnh cầkttqu hôhskln, nữgjiwrbipơrxweng nhịizakp tay, liềuukpn đmvisem khuêvxps nữgjiw cho hắpsdun. Vìoydg thếoexi chọxjmpn mộqzemt ngàdzwly tốggrwt ngàdzwly tốggrwt, lậcytup tứpsduc làdzwlm hỉugbw sựvuwl.


Nhan Tiểkdhxu Đrkncao cầkttqm cácsthi giỏczep trúfyxec, bêvxpsn trong chứpsdua rấkttqt nhiềuukpu cácsthnh hoa màdzwlu hồenamng nhạkhart, rảuukpi từsxgp hỉugbw đmvisưrbipftitng thẳmjxung đmvisếoexin trưrbipapyic cửcstha phòlhiyng tâwoxon hôhskln. Đrkncang nhìoydgn thấkttqy nhũaqtk mẫkxpbu ôhsklm tiểkdhxu muộqzemi muộqzemi béyrnvo tròlhiyn lạkhari đmvisâwoxoy. Muộqzemi tửcsthdzwly làdzwl ba thácsthng trưrbipapyic mớapyii đmvisưrbipqhcuc sinh ra, cựvuwlc kỳrxwe mậcytup mạkharp xinh xắpsdun, têvxpsn còlhiyn chưrbipa cóqqdh, liềuukpn lấkttqy nhủqhcu danh gọxjmpi làdzwl Tiểkdhxu Đrknccytuu Hũaqtk.

“Tiểkdhxu Đrknccytuu Hũaqtk!” Tiểkdhxu Đrkncao lạkhari gầkttqn, hôhskln lêvxpsn khuôhskln mặymqrt phấkttqn nộqzemn củqhcua muộqzemi tửcsth nhàdzwloydgnh mộqzemt cácsthi, véyrnvo qua véyrnvo lạkhari.

Tiểkdhxu nha đmviskttqu bỗfrxung nhiêvxpsn ngẩqlqvng mặymqrt, hắpsdut xìoydg mộqzemt cácsthi.

“Ai nha, nhịizak tiểkdhxu thưrbip, trêvxpsn tay ngưrbipftiti cóqqdh phấkttqn hoa!” Vúfyxe em vộqzemi vàdzwlng ôhsklm Tiểkdhxu Đrknccytuu Hũaqtk bỏczep chạkhary.

Tiểkdhxu Đrkncao vỗfrxu vỗfrxu tay, đmvisưrbipa lêvxpsn mũaqtki ngửcsthi ngửcsthi, ngẩqlqvng mặymqrt hắpsdut xìoydg mộqzemt cácsthi. . . . . .

Xoa cácsthi mũaqtki quay đmviskttqu lạkhari, chỉugbw thấkttqy mộqzemt nữgjiw nhâwoxon bụqqdhng bựvuwl đmvispsdung cácsthch đmvisóqqdh khôhsklng xa. Tuy làdzwl nữgjiw nhâwoxon bụqqdhng bựvuwl, nhưrbipng ngoạkhari trừsxgp bụqqdhng, thâwoxon hìoydgnh vẫkxpbn xinh đmviscytup, mộqzemt chúfyxet cũaqtkng khôhsklng mậcytup, gưrbipơrxweng mặymqrt lạkhari càdzwlng xinh đmviscytup, mặymqrc mộqzemt bộqzem ácstho trắpsdung vácsthy dàdzwli lam sắpsduc nhưrbiprbipapyic, đmvisang từsxgp từsxgp đmvisi tớapyii.

“Hiểkdhxu Nguyệqdbkt!” Tiểkdhxu Đrkncao nhanh chóqqdhng chạkhary tớapyii đmvisyddn lấkttqy, “Đrkncãodmhqqdhi khôhsklng đmvisưrbipqhcuc mộqzemt mìoydgnh chạkhary đmvisếoexin, nếoexiu đmvisqzemt nhiêvxpsn muốggrwn sinh thìoydgdzwlm sao bâwoxoy giờftit?”

“Còlhiyn hơrxwen mộqzemt thácsthng nữgjiwa, côhskl sao lạkhari giốggrwng nhưrbip Trọxjmpng Hoa, cảuukp ngàdzwly khẩqlqvn trưrbipơrxweng.”

“Khôhsklng thểkdhxqqdhi thếoexi, nưrbipơrxweng ta cũaqtkng sinh sớapyim mộqzemt thácsthng đmvisóqqdh!”

Tiểkdhxu Đrkncao dìoydgu Hiểkdhxu Nguyệqdbkt đmvisang mang thai đmvisếoexin bêvxpsn bàdzwln ngồenami xuốggrwng, nhìoydgn ra phímjxua sau nàdzwlng, “Trọxjmpng Hoa đmvisâwoxou? Ngạkharc nhiêvxpsn nha, hắpsdun làdzwlrbipapying côhsklng nhịizak thậcytup tứpsdu hiếoexiu [1] vậcytuy màdzwl khôhsklng đmvisi theo bêvxpsn cạkharnh côhskl àdzwl?”

“Giúfyxep Hácsthch đmviskhari ca tiếoexip tâwoxon nưrbipơrxweng tửcsth rồenami.” Hiểkdhxu Nguyệqdbkt nhẹcytu nhàdzwlng xoa bụqqdhng, hỏczepi Tiểkdhxu Đrkncao, “Hôhsklm qua ta nghe chàdzwlng nóqqdhi, sau hôhskln lễjfukhskl muốggrwn ra ngoàdzwli du ngoạkharn cóqqdh phảuukpi khôhsklng?”

“Ừwbau. . . . Cũaqtkng gầkttqn nhưrbip thếoexi.” Tiểkdhxu Đrkncao mếoexiu mácstho, ngồenami xuốggrwng ởxjmpvxpsn cạkharnh bàdzwln, cầkttqm cácsthi chéyrnvn châwoxom tràdzwl, “Dĩqhcu nhiêvxpsn, phảuukpi đmvisqhcui côhskl sinh xong, ta muốggrwn làdzwl ngưrbipftiti đmviskttqu tiêvxpsn ôhsklm con gácsthi nuôhskli củqhcua ta!”

“Côhskldzwlm sao biếoexit làdzwl con gácsthi?” Hiểkdhxu Nguyệqdbkt sờftit sờftit bụqqdhng, “Ngàdzwly đmvisóqqdh lang trung nóqqdhi, cóqqdh thểkdhxdzwl con trai.”


“Khôhsklng thểkdhx!” Tiểkdhxu Đrkncao đmvisqzemt nhiêvxpsn cảuukp kinh, “Nhấkttqt đmvisizaknh phảuukpi làdzwl nữgjiw nhi!”

Hiểkdhxu Nguyệqdbkt dởxjmp khóqqdhc dởxjmprbipftiti, “Thậcytut ra Trọxjmpng Hoa cũaqtkng nóqqdhi làdzwl muốggrwn mộqzemt đmvispsdua con gácsthi, bấkttqt quácsth ta cảuukpm thấkttqy, tốggrwt nhấkttqt giốggrwng nhưrbiphsklorcvng Hácsthch đmviskhari ca, trưrbipapyic sinh ca ca, sau đmvisóqqdh lạkhari sinh muộqzemi muộqzemi, nhưrbip vậcytuy ca ca cóqqdh thểkdhx chiếoexiu cốggrw muộqzemi muộqzemi.”

Tiểkdhxu Đrkncao bĩqhcuu môhskli, “Tóqqdhm lạkhari khôhsklng thểkdhx sinh hai con trai.”

Khi nóqqdhi chuyệqdbkn, cácsthch đmvisóqqdh khôhsklng xa vàdzwli cóqqdh vịizakhsklng tửcsth đmvisi tớapyii, đmvisuukpu làdzwl bằdzwlng hữgjiwu củqhcua Hácsthch Kim Phong cùorcvng vàdzwli côhsklng tửcsthrbipơrxweng thâwoxon gầkttqn đmvisóqqdh, mộqzemt câwoxou lạkhari mộqzemt câwoxou nóqqdhi chuyệqdbkn vớapyii Tiểkdhxu Đrkncao.

Tiểkdhxu Đrkncao thuậcytun miệqdbkng đmvisuổwbaui bọxjmpn họxjmp đmvisi, nhìoydgn trờftiti nhăsxlnn mặymqrt vớapyii Hiểkdhxu Nguyệqdbkt.

Mấkttqy côhsklng tửcsth ngưrbipqhcung ngùorcvng rờftiti đmvisi, suy nghĩqhcu vịizakcsthch nhịizak tiểkdhxu thưrbipdzwly, cóqqdh phảuukpi cóqqdh ngưrbipftiti trong lòlhiyng rồenami hay khôhsklng?

Hiểkdhxu Nguyệqdbkt biếoexit đmvisãodmhrxwen mộqzemt năsxlnm nay, sốggrw ngưrbipftiti đmvisếoexin trưrbipapyic cửcstha cầkttqu hôhskln Tiểkdhxu Đrkncao kểkdhx ra khôhsklng ímjxut, bấkttqt quácsth Tiểkdhxu Đrkncao chímjxunh làdzwl khôhsklng muốggrwn gảuukp, đmvissxgpng nóqqdhi làdzwl gảuukp, ngay cảuukp liếoexic mắpsdut cũaqtkng khôhsklng muốggrwn liếoexic nhìoydgn ngưrbipftiti ta mộqzemt cácsthi.

“Trọxjmpng Hoa nóqqdhi, Bắpsduc Hảuukpi phácsthi đmvisãodmh chímjxunh thứpsduc giảuukpi tácsthn.” Hiểkdhxu Nguyệqdbkt đmvisqzemt nhiêvxpsn nóqqdhi.

Tiểkdhxu Đrkncao bỗfrxung nhiêvxpsn nghe đmvisưrbipqhcuc tin củqhcua Bắpsduc Hảuukpi phácsthi, thoácsthng cảuukp kinh, lậcytup tứpsduc ấkttqp úfyxeng, “Thậcytut sựvuwl giảuukpi tácsthn sao?”

“Đrkncúfyxeng vậcytuy, chỉugbwlhiyn lạkhari mộqzemt vàdzwli cửcstha hiệqdbku buôhskln bácsthn đmvisang làdzwlm, bởxjmpi vìoydg ngưrbipftiti quácsth nhiềuukpu, cho nêvxpsn việqdbkc bốggrw trímjxu giảuukpi tácsthn cũaqtkng tốggrwn khôhsklng ímjxut thờftiti gian .” Hiểkdhxu Nguyệqdbkt cưrbipftiti tủqhcum tỉugbwm nóqqdhi xong, vừsxgpa nhìoydgn thầkttqn sắpsduc củqhcua Tiểkdhxu Đrkncao, “Côhskl khôhsklng hỏczepi thăsxlnm tìoydgnh hìoydgnh củqhcua Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm sao?”

“Hỏczepi. . . . Hỏczepi tớapyii làdzwlm cácsthi gìoydg.” Tiểkdhxu Đrkncao bĩqhcuu môhskli.

“Trọxjmpng Hoa nóqqdhi, Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm mỗfrxui ngàdzwly chímjxunh làdzwl bậcytun rộqzemn từsxgpcsthng đmvisếoexin tốggrwi, đmvisftiti nàdzwly cũaqtkng chưrbipa thấkttqy têvxpsn quỷrkncrbipftiti biếoexing nàdzwlo chăsxlnm chỉugbw nhưrbip vậcytuy. Mấkttqy trưrbipxjmpng lãodmho trong Bắpsduc Hảuukpi phácsthi cũaqtkng khôhsklng chịizaku thảuukp hắpsdun đmvisi, nóqqdhi hắpsdun tàdzwli giỏczepi.”

“Vậcytuy hắpsdun lưrbipu lạkhari sao?” Tiểkdhxu Đrkncao lầkttqm bầkttqm nóqqdhi mộqzemt tiếoexing.


“Khôhsklng thìoydg đmvisi đmvisâwoxou!” Hiểkdhxu Nguyệqdbkt vui vẻkttq hớapyin hởxjmp, “Trọxjmpng Hoa nóqqdhi Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm cũaqtkng rấkttqt nhớapyihskl.”

Tiểkdhxu Đrkncao lẩqlqvm bẩqlqvm, “Chậcytum quácsth. . . .”

fyxec nàdzwly, Nhan Nhưrbip Ngọxjmpc từsxgpvxpsn ngoàdzwli chạkhary tớapyii, “Tiểkdhxu Đrkncao!”

“A!” Tiểkdhxu Đrkncao vộqzemi vàdzwlng đmvispsdung dậcytuy, nhìoydgn bộqzem dạkharng lýosae sựvuwl củqhcua nưrbipơrxweng nàdzwlng, sao lạkhari khôhskli phụqqdhc nhanh nhưrbip vậcytuy?

“Giấkttqy đmvisczep hếoexit rồenami, mau đmvisi mua thêvxpsm!” Nhan Nhưrbip Ngọxjmpc mớapyii vừsxgpa hếoexit thácsthng ởxjmp cữgjiw, bụqqdhng sớapyim đmvisãodmh xẹcytup xuốggrwng, bồenami dưrbipyddnng nêvxpsn khởxjmpi sắpsduc vôhsklorcvng tốggrwt, càdzwlng lúfyxec càdzwlng trẻkttq.

“Dạkhar!” Tiểkdhxu Đrkncao thấkttqy hạkhar nhâwoxon trong nhàdzwl đmvisuukpu luốggrwng cuốggrwng tay châwoxon, liềuukpn dìoydgu Hiểkdhxu Nguyệqdbkt vàdzwlo trong phòlhiyng nghỉugbw mộqzemt lácstht, tựvuwloydgnh cầkttqm ôhskl, “Ta đmvisi mua giấkttqy đmvisczep, côhsklqqdh muốggrwn ăsxlnn gìoydg khôhsklng?”

“Cóqqdh. . . .” Hiểkdhxu Nguyệqdbkt lậcytup tứpsduc mỉugbwm cưrbipftiti, “Muốggrwn ăsxlnn mứpsdut quảuukp, chua chua giốggrwng kiểkdhxu quảuukprxwen tra ấkttqy!”

Tiểkdhxu Đrkncao cầkttqm theo cácsthi giỏczep trúfyxec nhỏczep xuấkttqt môhskln, mộqzemt tay cầkttqm hồenamng tácsthn, chậcytum rãodmhi bưrbipapyic đmvisi. Trong lòlhiyng còlhiyn lo lắpsdung, xong rồenami, nam chua nữgjiw cay, hóqqdha ra cácsthi thai đmviskttqu tiêvxpsn củqhcua Hiểkdhxu Nguyệqdbkt thậcytut sựvuwldzwl con trai?

dzwlng vừsxgpa đmvisi đmvisếoexin cửcstha, cóqqdh mộqzemt gia nhâwoxon quéyrnvt rácsthc thấkttqy vậcytuy liềuukpn hỏczepi, “Nhịizak tiểkdhxu thưrbip, bâwoxoy giờftit đmvisang nắpsdung to, ngưrbipftiti cầkttqm ôhskldzwlm gìoydg?”

Tiểkdhxu Đrkncao nhếoexich miệqdbkng cưrbipftiti, chỉugbw chỉugbw đmvisugbwnh đmviskttqu, “Mấkttqy cácsthi đmvisèyrnvn lồenamng đmvisczepdzwly mộqzemt lácstht nữgjiwa hãodmhy treo lêvxpsn, trờftiti sắpsdup mưrbipa rồenami, sau nửcstha canh giờftit nữgjiwa mớapyii tạkharnh, bấkttqt quácsthdzwlrbipa phùorcvn thôhskli, nhớapyi dặymqrn nhữgjiwng ngưrbipftiti bêvxpsn ngoàdzwli mang đmviskttqu lạkharp.”

Bọxjmpn hạkhar nhâwoxon đmvisuukpu ngâwoxoy ngôhskl gậcytut đmviskttqu, bácsthn tímjxun bácsthn nghi câwoxou “Trờftiti sắpsdup mưrbipa”.

Tiểkdhxu Đrkncao khôhsklng trảuukp lờftiti, nhưrbipaqtk xoay ngưrbipftiti bưrbipapyic đmvisi, đmvisi khôhsklng đmvisưrbipqhcuc hai bưrbipapyic, đmvisqzemt nhiêvxpsn mởxjmp hồenamng tácsthn ra.

Bọxjmpn hạkhar nhâwoxon ngẩqlqvn ngưrbipftiti, thìoydgqqdh hạkhart mưrbipa rơrxwei xuốggrwng trácsthn, mưrbipa phùorcvn rảuukpmjxuch. Vộqzemi vàdzwlng xoay ngưrbipftiti vàdzwlo nhàdzwl mang đmviskttqu lạkharp, trong lòlhiyng câwoxon nhắpsduc, nhịizak tiểkdhxu thưrbipqqdhi nhưrbip thầkttqn vậcytuy.


Tiểkdhxu Đrkncao mởxjmp hồenamng tácsthn, cầkttqm theo giỏczep, đmvisi đmvisếoexin trưrbipapyic tiệqdbkm bácsthn giấkttqy mua mộqzemt xấkttqp giấkttqy đmvisczep loạkhari tốggrwt nhấkttqt, sau đmvisóqqdh lạkhari quay sang tìoydgm đmvisếoexin gian hàdzwlng mứpsdut quảuukp mua mứpsdut cho Hiểkdhxu Nguyệqdbkt, nhưrbipng tìoydgm mãodmhi chẳmjxung thấkttqy gian nàdzwlo còlhiyn bácsthn. [2]

“Ai nha, côhsklrbipơrxweng đmvissxgpng nóqqdhi nữgjiwa, mứpsdut quảuukp trong thàdzwlnh vừsxgpa rồenami đmvisuukpu bịizak mộqzemt bạkharch y côhsklng tửcsth mua hếoexit rồenami. Hìoydgnh nhưrbipdzwlrbipơrxweng tửcsth củqhcua hắpsdun muốggrwn ăsxlnn.”

Tiểkdhxu Đrkncao nhìoydgn trờftiti, khôhsklng cầkttqn đmviscsthn, khẳmjxung đmvisizaknh làdzwl Trọxjmpng Hoa, hắpsdun tímjxunh chôhskln Hiểkdhxu Nguyệqdbkt trong đmvisggrwng mứpsdut quảuukp sao.

Nghĩqhcu lạkhari năsxlnm đmvisóqqdh Hiểkdhxu Nguyệqdbkt chọxjmpn Trọxjmpng Hoa, thậcytut đmvisúfyxeng làdzwl khôhsklng chọxjmpn sai, tưrbipapying côhsklng nhưrbip vậcytuy, bảuukpo đmvisi hưrbipapying đmvisôhsklng khôhsklng dácsthm đmvisi hưrbipapying tâwoxoy, bảuukpo bắpsdut chóqqdh khôhsklng dácsthm đmvisuổwbaui gàdzwl, nóqqdhi gìoydg nghe nấkttqy che chởxjmp chu toàdzwln so vớapyii hiếoexiu tửcsthlhiyn tốggrwt hơrxwen, quảuukp thựvuwlc làdzwl tấkttqm gưrbipơrxweng sácsthng cho tấkttqt cảuukprbipapying côhsklng trêvxpsn đmvisftiti. Đrkncymqrc biệqdbkt từsxgp sau khi Hiểkdhxu Nguyệqdbkt cóqqdh thai, Trọxjmpng Hoa mỗfrxui ngàdzwly chỉugbw ưrbipapyic gìoydg đmvisem nàdzwlng nâwoxong trong lòlhiyng bàdzwln tay, nha hoàdzwln trong phủqhcu nhìoydgn thấkttqy đmvisuukpu dậcytum châwoxon, sao Hiểkdhxu Nguyệqdbkt lạkhari cóqqdh mệqdbknh tốggrwt thếoexirxwe chứpsdu! Tìoydgm đmvisưrbipqhcuc tưrbipapying côhsklng tốggrwt nhưrbip vậcytuy.

Mởxjmp hồenamng tácsthn, Tiểkdhxu Đrkncao bưrbipapyic đmvisi khôhsklng cóqqdh mụqqdhc đmvisímjxuch, khôhsklng muốggrwn vềuukp nhàdzwl, suy nghĩqhcurbipa ởxjmp đmvisâwoxoy nhỏczeprxwen mộqzemt chúfyxet. Sôhsklng nưrbipapyic Giang Nam còlhiyn cóqqdh mấkttqy câwoxoy cầkttqu nhỏczep nốggrwi nhau, thậcytut rấkttqt hợqhcup vớapyii cảuukpnh mưrbipa thếoexidzwly, giẫkxpbm lêvxpsn tảuukpng đmvisácsth nghe tiếoexing mưrbipa rơrxwei thàdzwlnh nhịizakp trêvxpsn ôhskl, quen thuộqzemc đmvisếoexin nóqqdhi khôhsklng nêvxpsn lờftiti. Đrknci ngang qua mộqzemt câwoxoy cầkttqu nhỏczep, nàdzwlng chậcytum rãodmhi bưrbipapyic đmvisi lêvxpsn, tựvuwla ngưrbipftiti vàdzwlo thàdzwlnh cầkttqu liềuukpn bắpsdut đmviskttqu ngẩqlqvn ngơrxwe, nhìoydgn thấkttqy mặymqrt nưrbipapyic yêvxpsn ảuukprbipapyii cầkttqu bịizakrbipa nhỏczep rớapyit xuốggrwng lan ra nhữgjiwng vòlhiyng tròlhiyn nốggrwi nhau, nhữgjiwng căsxlnn nhàdzwlrbipftitng trắpsdung ngóqqdhi đmvisen ởxjmp hai bêvxpsn phảuukpn chiếoexiu trong nưrbipapyic.

rbipapyii cầkttqu, kẽpsduo càdzwl kẽpsduo kẹcytut, mộqzemt chiếoexic thuyềuukpn nhỏczepoydgnh chiếoexic lácsth lắpsduc lưrbiprxwei qua, Tiểkdhxu Đrkncao nhìoydgn chằdzwlm chằdzwlm nhữgjiwng vằdzwln nưrbipapyic đmvishskli thuyềuukpn tạkharo ra, nghĩqhcu đmvisếoexin ngưrbipftiti nàdzwlo đmvisóqqdh.

Nhìoydgn mộqzemt lúfyxec, cảuukpm thấkttqy sắpsduc trờftiti cũaqtkng khôhsklng còlhiyn sớapyim, phỏczepng chừsxgpng tâwoxon nưrbipơrxweng tửcsthaqtkng tớapyii rồenami, muốggrwn quay vềuukp uốggrwng rưrbipqhcuu mừsxgpng củqhcua ca ca nàdzwlng cùorcvng Hữgjiwu Hữgjiwu.

Nghĩqhcu đmvisếoexin đmvisâwoxoy, Tiểkdhxu Đrkncao lạkhari nóqqdhi lẩqlqvm bẩqlqvm mộqzemt tiếoexing, mọxjmpi ngưrbipftiti đmvisuukpu thàdzwlnh đmvisôhskli thàdzwlnh cặymqrp, ngay cảuukp con mèyrnvo hoa nàdzwlng nuôhskli cũaqtkng tìoydgm đmvisưrbipqhcuc mộqzemt con hắpsduc miêvxpsu làdzwlm lang quâwoxon nhưrbip ýosae, chỉugbwlhiyn nàdzwlng mộqzemt mìoydgnh lang thang.

Xoay ngưrbipftiti chuẩqlqvn bịizak xuốggrwng cầkttqu, mớapyii vừsxgpa bưrbipapyic đmvisưrbipqhcuc mộqzemt bưrbipapyic, chợqhcut nghe phímjxua sau cóqqdh ngưrbipftiti nóqqdhi chuyệqdbkn, cóqqdh chúfyxet tứpsduc giậcytun, “Mỹetqq nữgjiw che dùorcv mặymqrc vácsthy hoa đmvisdzwlng trưrbipapyic đmvispsdung lạkhari!”

Tiểkdhxu Đrkncao hơrxwei sửcsthng sốggrwt, bấkttqt giácsthc đmvispsdung lạkhari, bêvxpsn tai ong ong, tim đmviscytup thìoydgnh thịizakch, cũaqtkng theo bảuukpn năsxlnng nhếoexich miệqdbkng. Nàdzwlng cũaqtkng khôhsklng quay đmviskttqu lạkhari, miễjfukn cưrbipyddnng đmvispsdung trêvxpsn cầkttqu, nghe tiếoexing mưrbipa tímjxucsthch rớapyit trêvxpsn mặymqrt ôhskl, ban nãodmhy còlhiyn cảuukpm thấkttqy phiềuukpn muộqzemn buồenamn rầkttqu, lúfyxec nàdzwly rấkttqt vui tai đmvisqzemng lòlhiyng ngưrbipftiti.

“Ta muốggrwn hỏczepi đmvisưrbipftitng.” Ngưrbipftiti nọxjmp ba hai bưrbipapyic đmvisãodmh chạkhary lêvxpsn cầkttqu, đmvispsdung phímjxua sau Tiểkdhxu Đrkncao, dẫkxpbn tớapyii mộqzemt chúfyxet hưrbipơrxweng vịizak nhưrbipqqdh nhưrbip khôhsklng, lạkhari cựvuwlc kỳrxwe quen thuộqzemc.

Tiểkdhxu Đrkncao nhỏczep giọxjmpng lẩqlqvm bẩqlqvm mộqzemt câwoxou, “Muốggrwn đmvisi đmvisâwoxou?”

“Nhàdzwl củqhcua Kim Đrkncao Thầkttqn bộqzemcsthch Cửcsthu Long.”


“Đrknci ăsxlnn cưrbipapyii sao?” Tiểkdhxu Đrkncao hỏczepi, “Cóqqdh đmvisem hạkhar lễjfuk* khôhsklng?”

“Cóqqdh đmvisem, bấkttqt quácsth khôhsklng phảuukpi hạkhar lễjfukdzwldzwlmjxunh lễjfuk, khôhsklng phảuukpi đmvisi ăsxlnn cưrbipapyii, màdzwldzwl đmvisi cầkttqu hôhskln.” Ngưrbipftiti nọxjmprbipftiti chọxjmpt chọxjmpt vàdzwlo mặymqrt ôhskldzwlu đmvisczep, “Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm từsxgp Bắpsduc Hảuukpi phácsthi tớapyii, muốggrwn cưrbipapyii khuêvxps nữgjiw Nhan Tiểkdhxu Đrkncao nhàdzwl hắpsdun.”

*hạkhar lễjfuk: quàdzwl mừsxgpng

Tiểkdhxu Đrkncao khẽpsdu giơrxwe tay ra, lòlhiyng bàdzwln tay mềuukpm mạkhari nhẹcytu nhàdzwlng xòlhiye ra, “Símjxunh lễjfuk bao nhiêvxpsu?”

Tiếoexing cưrbipftiti phímjxua sau truyềuukpn đmvisếoexin, mộqzemt bàdzwln tay bắpsdut lấkttqy tay Tiểkdhxu Đrkncao. Tiểkdhxu Đrkncao rúfyxet hai lầkttqn cũaqtkng rúfyxet khôhsklng ra, quay đmviskttqu lạkhari, ngưrbipftiti nọxjmp mỉugbwm cưrbipftiti đmvispsdung trong mưrbipa. Vẫkxpbn mộqzemt thâwoxon hắpsduc y lôhskli thôhskli lếoexich thếoexich nhưrbip vậcytuy, tóqqdhc cũaqtkng khôhsklng đmvisưrbipqhcuc chăsxlnm chúfyxet nhiềuukpu, bấkttqt quácsth tinh thầkttqn rấkttqt tốggrwt, bộqzem dạkharng cũaqtkng cựvuwlc kỳrxwe đmviscytup trai. . . . Đrkncâwoxoy chẳmjxung phảuukpi chímjxunh làdzwl Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm đmvisãodmh mộqzemt năsxlnm khôhsklng gặymqrp sao?

“A!” Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm đmvisqzemt nhiêvxpsn cảuukp kinh, “Côhsklrbipơrxweng nhàdzwl ai, lớapyin lêvxpsn sao lạkhari xinh đmviscytup nhưrbip vậcytuy?”

Tiểkdhxu Đrkncao nhấkttqc châwoxon, vòlhiyng ra sau đmvisácsth hắpsdun.

Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm trácsthnh đmvisi, đmvisếoexin trưrbipapyic mặymqrt nàdzwlng, “Ta vộqzemi vãodmh đmvisi cầkttqu hôhskln, dẫkxpbn đmvisưrbipftitng cho ta đmvisi.”

Tiểkdhxu Đrkncao mếoexiu mácstho, “Ai muốggrwn gảuukp cho chàdzwlng!”

“Ta cóqqdhwoxom củqhcua ngưrbipftiti ta, nàdzwlng giao trácsthi tim cóqqdh khắpsduc chữgjiwvxpsn, thìoydgwoxom khôhsklng chímjxunh làdzwl củqhcua ta sao!” Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm lắpsduc lưrbip sợqhcui dâwoxoy chuyềuukpn Lụqqdhc Lưrbipyddnng Tâwoxom đmviseo trêvxpsn cổwbau, “Ta hiệqdbkn tạkhari đmvisếoexin cưrbipapyip ngưrbipftiti!”

Tiểkdhxu Đrkncao muốggrwn vưrbipơrxwen tay đmvisoạkhart lấkttqy sợqhcui dâwoxoy kia.

“Ấrkncy!” Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm vộqzemi vàdzwlng che chởxjmp giấkttqu vàdzwlo trong xiêvxpsm y, “Củqhcua ta.”

Tiểkdhxu Đrkncao mếoexiu mácstho, “Củqhcua ta mớapyii đmvisúfyxeng!”

“Nàdzwlng muốggrwn sao?” Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm cưrbipftiti tủqhcum tỉugbwm, “Cho tâwoxon nưrbipơrxweng tửcsth củqhcua ta, cảuukp ngưrbipftiti đmvisuukpu cho nàdzwlng!”

Tiểkdhxu Đrkncao tứpsduc giậcytun, lâwoxou nhưrbip vậcytuy khôhsklng gặymqrp, vẫkxpbn làdzwlvxpsn lưrbipu manh.

Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm xoay ngưrbipftiti, chạkhary xuốggrwng mộqzemt bậcytuc thang, khom lưrbipng quay đmviskttqu lạkhari hỏczepi nàdzwlng, “Muốggrwn cõyddnng khôhsklng?”

Tiểkdhxu Đrkncao suy nghĩqhcu, tựvuwla lêvxpsn lưrbipng hắpsdun, Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm khẽpsduwoxong lêvxpsn, cõyddnng Tiểkdhxu Đrkncao, bưrbipapyic nhanh xuốggrwng cầkttqu.

“Ốndbfi!” Tiểkdhxu Đrkncao bịizak lắpsduc đmvisếoexin hoảuukpng sợqhcu, đmvisácsthnh hắpsdun, “Chàdzwlng gấkttqp cácsthi gìoydg?”

Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm quay đmviskttqu lạkhari liếoexic nàdzwlng, “Hôhsklm nay khôhsklng phảuukpi ngàdzwly làdzwlnh thácsthng tốggrwt sao? Chúfyxeng ta vừsxgpa lúfyxec gặymqrp phảuukpi, cũaqtkng nêvxpsn bácsthi đmvisưrbipftitng sau đmvisóqqdh đmvisqzemng phòlhiyng gìoydg đmvisóqqdh chứpsdu. . . . Úndbfi!”

qqdhi còlhiyn chưrbipa dứpsdut lờftiti, Tiểkdhxu Đrkncao hung hăsxlnng nhéyrnvo tai hắpsdun.

Trêvxpsn phóqqdhrbipa nhỏczep thậcytut yêvxpsn tĩqhcunh, truyềuukpn đmvisếoexin âwoxom thanh cưrbipftiti đmvisùorcva, hồenamng tácsthn lưrbipapyit qua nhữgjiwng ngôhskli nhàdzwl xanh xanh trắpsdung trắpsdung làdzwlm chúfyxeng cóqqdh thêvxpsm vàdzwli phầkttqn sinh khímjxu.

Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm chạkhary thẳmjxung mộqzemt đmvisưrbipftitng trêvxpsn phốggrw, chỉugbw thấkttqy phímjxua trưrbipapyic cácsthch đmvisóqqdh khôhsklng xa chiêvxpsng trốggrwng vang trờftiti, xem ra làdzwl đmvisqzemi ngũaqtk đmvisóqqdhn tâwoxon nưrbipơrxweng tửcsth tớapyii rồenami, vừsxgpa đmvisúfyxeng lúfyxec.

Tiểkdhxu Đrkncao bung hồenamng tácsthn, phảuukpn chiếoexiu dưrbipapyii ôhskldzwl hai ngưrbipftiti đmvisang hâwoxon hoan. Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm ngẩqlqvng đmviskttqu nhìoydgn cácsthi ôhskl, “Thựvuwlc sựvuwl rấkttqt linh nghiệqdbkm ha?”

“Linh nghiệqdbkm gìoydg chứpsdu?” Tiểkdhxu Đrkncao khóqqdh hiểkdhxu.

“Hồenamng tácsthn đmvisóqqdh!” Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm khẽpsdurbipftiti, “Ngưrbipftiti ta nóqqdhi mởxjmp hồenamng tácsthn nàdzwly ra sau đmvisóqqdh xoay vàdzwli vòlhiyng, nhâwoxon duyêvxpsn liềuukpn dẫkxpbn đmvisưrbipftitng.”

Tiểkdhxu Đrkncao kéyrnvo hai tai hắpsdun, “Chàdzwlng nóqqdhi thìoydgqqdh!”

Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm cưrbipftiti ha ha, “Đrkncúfyxeng rồenami!”

“Đrkncúfyxeng cácsthi gìoydg?”

“Ta hiệqdbkn tạkhari côhskl đmvisqzemc, khôhsklng bằdzwlng ởxjmp rểkdhx Nhan gia nhàdzwldzwlng đmvisi?”

Tiểkdhxu Đrkncao tứpsduc giậcytun đmvisếoexin nỗfrxui bậcytut cưrbipftiti, nhéyrnvo hai tai hắpsdun, “Chàdzwlng lạkhari nóqqdhi hưrbipu nóqqdhi vưrbipqhcun!”

“Còlhiyn cóqqdh,” Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm bịizak nhéyrnvo tai ngẩqlqvng mặymqrt, vẻkttq mặymqrt tiếoexic nuốggrwi “Hìoydgnh nhưrbip ta khôhsklng thểkdhxdzwlm đmvisưrbipqhcuc giang hồenam bấkttqt ai đmvisao*.”

*giang hồenam bấkttqt ai đmvisao: giang hồenam khôhsklng chịizaku đmvisao, ai ởxjmp đmvisâwoxoy làdzwl chịizaku đmvisvuwlng, cũaqtkng làdzwlvxpsn củqhcua bộqzem truyệqdbkn

Tiểkdhxu Đrkncao khóqqdh hiểkdhxu, “Vìoydg sao? Côhsklng phu hiệqdbkn tạkhari củqhcua chàdzwlng cũaqtkng coi nhưrbip sốggrw mộqzemt sốggrw hai, hơrxwen nữgjiwa còlhiyn tinh quácsthi nhưrbip vậcytuy, ai cóqqdh thểkdhx lừsxgpa chàdzwlng?”

“Nhưrbip vậcytuy cũaqtkng vôhskl dụqqdhng.” Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm ôhsklm Tiểkdhxu Đrkncao, “Nưrbipơrxweng tửcsth ta gọxjmpi làdzwl Tiểkdhxu Đrkncao, ta mỗfrxui ngàdzwly khôhsklng đmvisuukpu phảuukpi chịizaku đmvisao sao?!”

“Vậcytuy khôhsklng bằdzwlng, chàdzwlng đmvissxgpng cưrbipapyii nữgjiwa.” Tiểkdhxu Đrkncao nhỏczep giọxjmpng nóqqdhi.

“Cũaqtkng đmvisúfyxeng. . . .”

“Chàdzwlng nóqqdhi cácsthi gìoydg!” Tiểkdhxu Đrkncao nhéyrnvo tai hắpsdun.

“Đrkncau nha!” Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm cầkttqu xin, “Nưrbipơrxweng tửcsth buôhsklng tay!”

Tiểkdhxu Đrkncao khóqqdhe miệqdbkng khẽpsdu nhếoexich lêvxpsn, lẩqlqvm bẩqlqvm mộqzemt câwoxou, “Ai làdzwlrbipơrxweng tửcsth củqhcua chàdzwlng. . .”

Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm lớapyin tiếoexing ồenamn àdzwlo, “Nhan Tiểkdhxu Đrkncao!”

“A?”

Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm ồenamn àdzwlo đmvisếoexin nỗfrxui cảuukp đmvisqzemi ngũaqtk đmvisóqqdhn dâwoxou phímjxua trưrbipapyic cùorcvng mọxjmpi ngưrbipftiti trêvxpsn phốggrw đmvisuukpu nghe đmvisưrbipqhcuc, “Ta đmvisếoexin cưrbipapyii Nhan Tiểkdhxu Đrkncao đmvisâwoxoy!”

Tiểkdhxu Đrkncao đmvisczep mặymqrt tựvuwla vàdzwlo vai hắpsdun, nhìoydgn thấkttqy Hácsthch Kim Phong đmvisdzwlng trưrbipapyic đmvisang đmvisyddnwoxon nưrbipơrxweng tửcsth ra khỏczepi kiệqdbku, còlhiyn cóqqdh Trọxjmpng Hoa đmvisang dìoydgu Hiểkdhxu Nguyệqdbkt cầkttqm theo mộqzemt rổwbau mứpsdut quảuukp to, mọxjmpi ngưrbipftiti nhìoydgn thấkttqy liềuukpn chạkhary tớapyii bêvxpsn cạkharnh hai ngưrbipftiti bọxjmpn họxjmp, cưrbipftiti đmvisếoexin mỹetqqodmhn hạkharnh phúfyxec. Tiểkdhxu Đrkncao ngẩqlqvng đmviskttqu nhìoydgn hồenamng tácsthn củqhcua mìoydgnh, lạkhari nhìoydgn sang Tiếoexit Bắpsduc Phàdzwlm đmvisang mỉugbwm cưrbipftiti nhìoydgn nàdzwlng. . . . Thậcytut đmvisúfyxeng làdzwl rấkttqt linh nghiệqdbkm!

.

oOo

HOÀaxegN CHÍodmhNH VĂyxreN

Chúfyxe thímjxuch:

[1] nhịizak thậcytup tứpsdu hiếoexiu: Nhịizak thậcytup tứpsdu hiếoexiu (chữgjiwcsthn: 二十四孝) làdzwl mộqzemt tácsthc phẩqlqvm trong văsxlnn họxjmpc Trung Hoa kểkdhx lạkhari sựvuwlmjxuch củqhcua 24 tấkttqm gưrbipơrxweng hiếoexiu thảuukpo do Quácsthch Cưrbip Nghiệqdbkp (cóqqdhcsthch ghi Quácsthch Cưrbip Kinh 郭居敬, bímjxunh âwoxom: Guō Jūjìoydgng) vàdzwlo thờftiti nhàdzwl Nguyêvxpsn biêvxpsn soạkharn. Ôosaeng nổwbaui tiếoexing làdzwl mộqzemt ngưrbipftiti con hiếoexiu thảuukpo, vàdzwl sau khi cha mấkttqt ôhsklng đmvisãodmh xuấkttqt bảuukpn quyểkdhxn nàdzwly. Hầkttqu hếoexit cácsthc ngưrbipftiti con hiếoexiu thảuukpo làdzwl nam giớapyii bácstho hiếoexiu cho mẹcytu giàdzwl. Cácsthc câwoxou chuyệqdbkn đmvisưrbipqhcuc kểkdhx lạkhari xảuukpy ra từsxgp thờftiti Thuấkttqn Đrkncếoexi đmvisếoexin đmvisftiti ôhsklng.

24 tấkttqm gưrbipơrxweng

Ngu Thuấkttqn (虞舜): hiếoexiu cảuukpm đmvisqzemng trờftiti

rbipu Hằdzwlng (刘恆, tứpsduc Hácsthn Văsxlnn Đrkncếoexi): ngưrbipftiti con nếoexim thuốggrwc

sxlnng Sâwoxom (曾参): mẹcytu cắpsdun ngóqqdhn tay, tim con đmvisau xóqqdht

Mẫkxpbn Tổwbaun (闵损): nghe lờftiti mẹcytu vớapyii quầkttqn ácstho đmvisơrxwen giảuukpn

Trọxjmpng Do (仲由): vácsthc gạkharo nuôhskli cha mẹcytu

Đrkncwbaung Vĩqhcunh (董永): bácsthn thâwoxon chôhskln cha

Đrkncàdzwlm Tửcsth (郯子): cho cha mẹcytufyxe sữgjiwa hưrbipơrxweu

Giang Cácsthch (江革): làdzwlm thuêvxps nuôhskli mẹcytu

Lụqqdhc Tímjxuch (陆绩): giấkttqu quýosaet cho mẹcytu

Đrkncưrbipftitng phu nhâwoxon: (唐夫人) cho mẹcytu chồenamng búfyxe sữgjiwa

Ngôhsklodmhnh (吳猛): cho muỗfrxui húfyxet mácsthu

rbipơrxweng Tưrbipftitng (王祥): nằdzwlm trêvxpsn băsxlnng chờftitcsth chéyrnvp

Quácsthch Cựvuwl (郭巨): chôhskln con cho mẹcytu

rbipơrxweng Hưrbipơrxweng (杨香): giếoexit hổwbau cứpsduu cha

Châwoxou Thọxjmprbipơrxweng (朱寿昌): bỏczep chứpsduc quan tìoydgm mẹcytu

Dữgjiwu Kiềuukpm Lâwoxou (庾黔娄): nếoexim phâwoxon lo âwoxou

odmho Lai tửcsth (老莱子): đmvisùorcva giỡyddnn làdzwlm vui cha mẹcytu

Thácsthi Thuậcytun (蔡顺): nhặymqrt dâwoxou cho mẹcytu

Hoàdzwlng Hưrbipơrxweng (黄香): quạkhart gốggrwi ấkttqm chăsxlnn

Khưrbipơrxweng Thi (姜诗): suốggrwi chảuukpy cácsth nhảuukpy

rbipơrxweng Bầkttqu (王裒): nghe sấkttqm, khóqqdhc mộqzem

Đrkncinh Lan (丁兰): khắpsduc gỗfrxu thờftit cha mẹcytu

Mạkharnh Tôhsklng (孟宗): khóqqdhc đmvisếoexin khi măsxlnng mọxjmpc

Hoàdzwlng Đrkncìoydgnh Kiêvxpsn (黄庭坚): rửcstha sạkharch cácsthi bôhskl đmvisi tiểkdhxu củqhcua mẹcytu

(trímjxuch theo Wikipedia)

[2] “sau đmvisóqqdh lạkhari quay sang tìoydgm đmvisếoexin gian hàdzwlng mứpsdut quảuukp mua mứpsdut cho Hiểkdhxu Nguyệqdbkt, nhưrbipng tìoydgm mãodmhi chẳmjxung thấkttqy gian nàdzwlo còlhiyn bácsthn”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.