Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 52 : Lòng mang tâm sự

    trước sau   
“Hầyfguy. . . . . .”

Trong khoang thuyềzudin, bêonggn trêonggn bàordzn gỗdnmu treo mộgoebt cáfsuii lồjkmbng chim bằhaxbng sắkoczt, bêonggn trong cózesv mộgoebt con bồjkmbyfguu trắkoczng muốkntft cựzxrpc kìordz xinh đfsdyvuibp, mỏuops đfsdyuops mắkoczt đfsdyen to tròsdmrn, đfsdyang nhìordzn mộgoebt ngưhglntyxei trưhglnxcybc mắkoczt cũllcvng đfsdyjkmbng dạgtkong hésnvr ra môqsili hồjkmbng mắkoczt to.

“Cúkntfc cúkntfc!” Bồjkmbyfguu kêonggu lêonggn mộgoebt tiếwmlhng, ngưhglntyxei trưhglnxcybc mắkoczt cũllcvng thởzudiordzi, đfsdygunoi tay kháfsuic chốkntfng cằhaxbm.

onggn ngoàordzi khoang thuyềzudin, Háfsuich Kim Phong nhỏuops giọgabhng hỏuopsi Trọgabhng Hoa, “Tiểeqhiu Đonggao đfsdyãfsui nhưhgln vậeqhiy từxgws buổgunoi sáfsuing rồjkmbi, muộgoebi ấesvsy đfsdyang làordzm gìordz vậeqhiy?”

Trọgabhng Hoa lắkoczc đfsdyyfguu, “Ta chỉegyb biếwmlht thuyềzudin đfsdyãfsui đfsdyi hai ngàordzy nay, nàordzng ta đfsdyzudiu ỉegybu xìordzu nhưhgln vậeqhiy.”

Quay ngưhglngowjc thờtyxei gian mộgoebt chúkntft, đfsdyyfguu tiêonggn làordzzesvi vềzudi ba ngàordzy trưhglnxcybc.


Sựzxrpordznh tráfsuii lạgtkoi cũllcvng khôqsilng quáfsui phứqawhc tạgtkop. Thờtyxei đfsdyiểeqhim Tiểeqhiu Đonggao lésnvrn trốkntfn đfsdyi thìordz bịrsmr Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm vừxgwsa vặbxzdn tózesvm lạgtkoi, chụwmlhp thuốkntfc mêongg mang lêonggn thuyềzudin.

Mọgabhi ngưhglntyxei tạgtkom biệigszt Nữigszhglnơnptkng cùwifung Hữigszu Hữigszu, chạgtkoy tớxcybi Nạgtkoi Hàordzqsiln.

kntfc trưhglnxcybc khi rờtyxei đfsdyi Hữigszu Hữigszu cózesv chúkntft khôqsilng muốkntfn, hẹvuibn bọgabhn họgabh sau khi mọgabhi chuyệigszn xong xuôqsili phảpzqdi quay vềzudi Quỷodox thàordznh tụwmlh họgabhp, nàordzng sẽfsui hảpzqdo hảpzqdo chiêonggu đfsdyãfsuii. Tiểeqhiu Đonggao vẫrhcvn ngủxcqm ngon làordznh, vìordz vậeqhiy bịrsmr gạgtkot lêonggn thuyềzudin.

Nạgtkoi Hàordzqsiln ởzudiwifung Giang Nam, cáfsuich Quỷodox thàordznh cựzxrpc kỳigsz, cựzxrpc kỳigsz xa, nghe nózesvi phảpzqdi đfsdyi thuyềzudin íccaxt nhấesvst nửgbqxa tháfsuing, may mắkoczn Nữigszhglnơnptkng giúkntfp bọgabhn họgabh chuẩadpyn bịrsmr đfsdyyfguy đfsdyxcqm đfsdyjkmb vậeqhit, còsdmrn chuẩadpyn bịrsmr cho bọgabhn họgabhordzi con bồjkmbyfguu đfsdyưhglna tin. Mấesvsy con bồjkmbyfguu đfsdyưhglna tin nàordzy đfsdyzudiu làordz Hữigszu Hữigszu nuôqsili, nếwmlhu mọgabhi ngưhglntyxei cózesv chuyệigszn gìordz muốkntfn nàordzng giúkntfp, cózesv thểeqhi cấesvst thưhglnordzo ốkntfng trúkntfc, thảpzqd bồjkmbyfguu đfsdyưhglna tin vềzudi.

qsilm nay trờtyxei vừxgwsa sáfsuing, Tiểeqhiu Đonggao cầyfgum giấesvsy búkntft tựzxrpa vàordzo bêonggn cạgtkonh bàordzn, cùwifung con bồjkmbyfguu trắkoczng mắkoczt to trừxgwsng mắkoczt nhỏuops.

Mấesvsy ngàordzy nay, tâyfgum tìordznh Tiểeqhiu Đonggao cózesv vẻytat rấesvst khôqsilng tốkntft, duy nhấesvst chỉegybwifung Hiểeqhiu Nguyệigszt nózesvi vàordzi câyfguu, ngay cảpzqd đfsdygtkoi ca nàordzng cũllcvng bịrsmr giậeqhin chózesv đfsdyáfsuinh mèfpayo. Háfsuich Kim Phong nơnptkm nớxcybp lo sợgowj hỏuopsi nàordzng sao lạgtkoi thếwmlhordzy, nàordzng cũllcvng chỉegybordz nhăfsuin mặbxzdt nhăfsuin màordzy đfsdyáfsuip mộgoebt câyfguu, “Nưhglnơnptkng nózesvi mộgoebt chúkntft cũllcvng khôqsilng sai, xúkntf nam nhâyfgun khôqsilng cózesv kẻytatordzo tốkntft!”

fsuich Kim Phong rụwmlht cổguno lạgtkoi, thâyfgun làordz mộgoebt “Xúkntf nam nhâyfgun”, rấesvst cózesv tựzxrp giáfsuic khôqsilng dáfsuim trêonggu chọgabhc Tiểeqhiu Đonggao.

Lạgtkoi nózesvi tiếwmlhp, mấesvsy ngàordzy nay kìordz lạgtko trừxgws bỏuops Tiểeqhiu Đonggao còsdmrn cózesv Hiểeqhiu Nguyệigszt.

Trọgabhng Hoa đfsdykntfi Hiểeqhiu Nguyệigszt càordzng ngàordzy càordzng tốkntft hơnptkn, con ngưhglntyxei khôqsilng phảpzqdi cỏuopsyfguy, Hiểeqhiu Nguyệigszt tựzxrp nhiêonggn cũllcvng nhậeqhin ra mộgoebt chúkntft, vìordz thếwmlh đfsdykntfi vớxcybi Trọgabhng Hoa còsdmrn cózesv chúkntft xa láfsuinh, cảpzqd ngàordzy buồjkmbn ởzudi trong phòsdmrng, cùwifung Tiểeqhiu Đonggao than ngắkoczn thởzudiordzi.

Rốkntft cụwmlhc, Tiểeqhiu Đonggao cầyfgum lấesvsy búkntft trảpzqdi giấesvsy ra viếwmlht thưhgln, soàordzn soạgtkot viếwmlht xong, sau đfsdyózesv cuốkntfn lạgtkoi nhésnvrt vàordzo mộgoebt ốkntfng tre trêonggn châyfgun bồjkmbyfguu, ôqsilm lấesvsy con bồjkmbyfguu trắkoczng mậeqhip mạgtkop tớxcybi mũllcvi thuyềzudin. Tiểeqhiu Đonggao cẩadpyn thậeqhin xáfsuic đfsdyrsmrnh phưhglnơnptkng hưhglnxcybng mộgoebt hồjkmbi, hưhglnxcybng khôqsilng trung nésnvrm đfsdyi. . . . . .

Bồjkmbyfguu trắkoczng tung cáfsuinh, càordzng bay càordzng cao, rấesvst nhanh liềzudin khôqsilng thấesvsy bózesvng dáfsuing. Tiểeqhiu Đonggao nâyfgung tay che áfsuinh nắkoczng, nhìordzn bầyfguu trờtyxei phưhglnơnptkng xa.

“Ăbemon khôqsilng?”

kntfc nàordzy, trưhglnxcybc mắkoczt xuấesvst hiệigszn mộgoebt cáfsuii khay, bêonggn trong cózesv thịrsmrt gàordz, thoạgtkot nhìordzn – hưhglnơnptkng – vịrsmr đfsdyzudiu cózesv.


Tiểeqhiu Đonggao nhìordzn nhìordzn, giơnptk tay xésnvr mộgoebt cáfsuii cáfsuinh gàordz nhésnvrt vàordzo miệigszng, xoay mặbxzdt, liềzudin thấesvsy ngưhglntyxei cầyfgum khay chíccaxnh làordz Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm, cáfsuinh gàordz đfsdyang ngậeqhim ởzudi miệigszng khôqsilng nuốkntft xuốkntfng, vẻytat mặbxzdt phứqawhc tạgtkop nhìordzn hắkoczn.

Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm nhạgtkoc, “Thìordz ra làordz ăfsuin trưhglnxcybc hỏuopsi sau. . . . . .”

Tiểeqhiu Đonggao ngậeqhim cáfsuinh gàordz trợgowjn tròsdmrn mắkoczt.

“Nếwmlhm thửgbqx, hưhglnơnptkng vịrsmr khôqsilng tồjkmbi đfsdyâyfguu.” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm cũllcvng cầyfgum mộgoebt miếwmlhng nhésnvrt vàordzo miệigszng mìordznh.

Tiểeqhiu Đonggao nhai nhai, cảpzqdm thấesvsy đfsdyưhglngowjc rấesvst thơnptkm, liềzudin lấesvsy thêonggm mộgoebt miếwmlhng, Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm cưhglntyxei hìordzordzzesvi, “Thịrsmrt bồjkmbyfguu ăfsuin cũllcvng rấesvst ngon nhỉegyb?”

“Phụwmlht. . . . . .” Tiểeqhiu Đonggao mộgoebt ngụwmlhm đfsdyem thịrsmrt phun ra hếwmlht, “Ngưhglnơnptki đfsdyem bồjkmbyfguu đfsdyưhglna tin Hữigszu Hữigszu cho ăfsuin luôqsiln sao? Ngưhglnơnptki muốkntfn chếwmlht!” Tiểeqhiu Đonggao muốkntfn chạgtkoy tớxcybi xem mấesvsy con bồjkmbyfguu đfsdyưhglna tin trong lồjkmbng sắkoczt, Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm thâyfgun thủxcqmkntfm trụwmlhordzng, đfsdyem dĩfsuia nhésnvrt vàordzo tay nàordzng, “Chịrsmru nózesvi chuyệigszn vớxcybi ta rồjkmbi sao?”

Tiểeqhiu Đonggao liếwmlhc hắkoczn.

“Ăbemon đfsdyi, làordz thịrsmrt gàordz.” Nózesvi xong, Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm ngồjkmbi xuốkntfng ngay tạgtkoi chỗdnmu, từxgwsonggn hôqsilng lấesvsy ra mộgoebt bìordznh rưhglngowju nhỏuopshglnxcybng Tiểeqhiu Đonggao quơnptk quơnptk, “Uốkntfng khôqsilng?”

Tiểeqhiu Đonggao nhưhgln trưhglnxcybc khôqsilng đfsdyeqhi ýooev tớxcybi hắkoczn, bưhglnng đfsdyĩfsuia xoay ngưhglntyxei đfsdyi, bấesvst quáfsuiordzn váfsuiy bịrsmr Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm bắkoczt đfsdyưhglngowjc.

Quay đfsdyyfguu lạgtkoi, Tiểeqhiu Đonggao bấesvst mãfsuin nhìordzn hắkoczn.

“Cùwifung ngồjkmbi mộgoebt chúkntft?” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm ngẩadpyng mặbxzdt nhìordzn nàordzng, “Nàordzng còsdmrn đfsdyang giậeqhin ta?”

Tiểeqhiu Đonggao nhưhgln trưhglnxcybc khôqsilng đfsdyeqhi ýooev tớxcybi hắkoczn, bấesvst quáfsuillcvng khôqsilng rờtyxei đfsdyi, đfsdyqawhng ởzudinptki đfsdyózesv, tay bưhglnng đfsdyĩfsuia miệigszng gặbxzdm mộgoebt cáfsuii châyfgun gàordz.

Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm cũllcvng cầyfgum lấesvsy váfsuiy nàordzng khôqsilng buôqsilng, hai ngưhglntyxei cứqawh nhưhgln vậeqhiy ởzudi trêonggn thuyềzudin giằhaxbng co.


“Làordz ta khôqsilng đfsdyúkntfng, nàordzng muốkntfn ta nhậeqhin sai thếwmlhordzo cũllcvng đfsdyưhglngowjc.” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm cầyfgum lấesvsy váfsuiy Tiểeqhiu Đonggao nózesvi.

Trong đfsdyyfguu Tiểeqhiu Đonggao bỗdnmung nhiêonggn hiệigszn lêonggn lờtyxei nưhglnơnptkng nàordzng từxgwsng nózesvi vớxcybi nàordzng —— cózesvordzi ngưhglntyxei, vôqsil ýooev phạgtkom sai lầyfgum, sau đfsdyózesvsdmrn rấesvst nghiêonggm túkntfc xin lỗdnmui, mộgoebt lầyfgun lạgtkoi mộgoebt lầyfgun, thờtyxei đfsdyiểeqhim phạgtkom sai lầyfgum cózesv vẻytat so vớxcybi ai kháfsuic cũllcvng cózesv vẻytatqsil tộgoebi hơnptkn, thờtyxei đfsdyiểeqhim giảpzqdi thíccaxch lạgtkoi cózesv vẻytat so vớxcybi ai kháfsuic cũllcvng châyfgun thàordznh hơnptkn. Khôqsilng biếwmlht rằhaxbng, nếwmlhu hắkoczn thậeqhit tâyfgum hốkntfi cảpzqdi, sẽfsui khôqsilng táfsuii phạgtkom lầyfgun thứqawh hai. Cózesv đfsdyôqsili khi, nózesvi xin lỗdnmui đfsdyãfsui trởzudi thàordznh mộgoebt loạgtkoi thózesvi quen, phạgtkom sai lầyfgum cũllcvng sẽfsui trởzudi thàordznh mộgoebt loạgtkoi thózesvi quen.

Con ngưhglntyxei chíccaxnh làordzyfguu thuẫrhcvn vậeqhiy đfsdyózesv, ngưhglnơnptki càordzng làordzonggu mộgoebt ngưhglntyxei, càordzng khôqsilng muốkntfn bịrsmr hắkoczn lừxgwsa gạgtkot, đfsdyjkmbng dạgtkong, càordzng yêonggu mộgoebt ngưhglntyxei, càordzng dễsnvrordzng tha thứqawh cho sai lầyfgum củxcqma hắkoczn. Vìordz thếwmlh, yêonggu dẫrhcvn tớxcybi lừxgwsa gạgtkot, lừxgwsa gạgtkot dẫrhcvn tớxcybi giảpzqdi thíccaxch, yêonggu dẫrhcvn tớxcybi tha thứqawh, tha thứqawh sẽfsui dung túkntfng cho lừxgwsa gạgtkot, cuốkntfi cùwifung, khôqsilng biếwmlht đfsdyâyfguu làordzonggu, làordz lừxgwsa gạgtkot, hoặbxzdc làordz, kiểeqhiu tìordznh yêonggu nàordzy, chíccaxnh làordz mộgoebt kiểeqhiu lừxgwsa gạgtkot bảpzqdn thâyfgun màordz thôqsili.

Tiểeqhiu Đonggao đfsdyqawhng ởzudi đfsdyózesv, cúkntfi đfsdyyfguu nhìordzn Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm, trong lòsdmrng nàordzng biếwmlht, đfsdyâyfguy khôqsilng phảpzqdi lầyfgun đfsdyyfguu tiêonggn Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm nhậeqhin sai, cũllcvng tuyệigszt đfsdykntfi sẽfsui khôqsilng phảpzqdi làordz lầyfgun cuốkntfi cùwifung. Bảpzqdn thâyfgun mìordznh cózesv muốkntfn đfsdyem chuyệigszn nàordzy coi làordz mộgoebt loạgtkoi thózesvi quen hay khôqsilng? Tiếwmlhp tụwmlhc, hay làordz cứqawh thếwmlh chấesvsm dứqawht. . . . . .

Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm thấesvsy Tiểeqhiu Đonggao chỉegyb đfsdyqawhng ởzudi đfsdyózesv ngẩadpyn ngưhglntyxei, cuốkntfi cùwifung đfsdyqawhng lêonggn, đfsdyếwmlhn bêonggn cạgtkonh nàordzng, dùwifung thanh âyfgum chỉegybzesv Tiểeqhiu Đonggao mớxcybi nghe đfsdyưhglngowjc hỏuopsi, “Khôqsilng phảpzqdi nàordzng cảpzqdm thấesvsy ta rấesvst xấesvsu chứqawh?”

Tiểeqhiu Đonggao sửgbqxng sốkntft mộgoebt chúkntft, khôqsilng nózesvi chuyệigszn, chỉegyb nghiêonggng ngưhglntyxei suy nghĩfsui nhìordzn hắkoczn.

“Kỳigsz thậeqhit nàordzng mộgoebt chúkntft cũllcvng khôqsilng hiểeqhiu ta.”

Tiểeqhiu Đonggao bĩfsuiu môqsili, muốkntfn nózesvi kỳigsz thậeqhit nàordzng khôqsilng phảpzqdi ngưhglntyxei xấesvsu sao?

“Kỳigsz thậeqhit ta so vớxcybi nàordzng tưhglnzuding tưhglngowjng, còsdmrn tệigsznptkn.”

Tiểeqhiu Đonggao trừxgwsng mắkoczt nhìordzn, lưhglntyxem Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm, ngưhglntyxei khôqsilng biếwmlht xấesvsu hổgunoordz thiêonggn hạgtkoqsil đfsdyrsmrch, ngưhglntyxei nàordzy mộgoebt khi hoàordzn toàordzn pháfsui vỡrbap tấesvst cảpzqd, ai cũllcvng khôqsilng cózesvfsuich nàordzo bắkoczt hắkoczn. . . . . .

Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm nởzudi nụwmlhhglntyxei, “Ta cho tớxcybi bâyfguy giờtyxe, chưhglna hềzudi nhậeqhin đfsdyưhglngowjc đfsdyiềzudiu ta châyfgun thậeqhit sựzxrp muốkntfn.”

Tiểeqhiu Đonggao khẽfsui nhíccaxu màordzy.

“Nózesvi thậeqhit ta cũllcvng khôqsilng đfsdybxzdc biệigszt muốkntfn đfsdyiềzudiu gìordz.” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm thởzudiordzi, “Từxgws nhỏuops đfsdyếwmlhn lớxcybn, trừxgws bỏuops mộgoebt chuyệigszn, ta chưhglna từxgwsng tậeqhin lựzxrpc làordzm chuyệigszn gìordz.”


“Hiệigszn tạgtkoi trừxgws bỏuops chuyệigszn kia, còsdmrn thêonggm mộgoebt ngưhglntyxei.” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm tay Tiểeqhiu Đonggao, “Ngẫrhcvu nhiêonggn, nàordzng cũllcvng tựzxrpordznh pháfsuin đfsdyfsuin mộgoebt lầyfgun xem sao.”

Tiểeqhiu Đonggao khôqsilng hiểeqhiu, quay đfsdyyfguu lạgtkoi nhìordzn hắkoczn.

“Đonggxgwsng dựzxrpa vàordzo nhữigszng gìordzhglnơnptkng nàordzng dạgtkoy màordz đfsdyưhglna ra quyếwmlht đfsdyrsmrnh.” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm mỉegybm cưhglntyxei, “Nghe theo cảpzqdm giáfsuic củxcqma chíccaxnh nàordzng mộgoebt lầyfgun.”

Tiểeqhiu Đonggao cau màordzy, nàordzng chỉegyb mớxcybi vàordzo giang hồjkmb, nhữigszng lờtyxei nưhglnơnptkng nàordzng nózesvi đfsdyzudiu rấesvst đfsdyúkntfng, muốkntfn khôqsilng bịrsmr minh đfsdyao áfsuim thưhglnơnptkng, đfsdyưhglnơnptkng nhiêonggn phảpzqdi nghe lờtyxei nưhglnơnptkng nàordzng.

“Lờtyxei nưhglnơnptkng nàordzng nózesvi đfsdyíccaxch thựzxrpc đfsdyzudiu rấesvst đfsdyúkntfng.” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm tựzxrpa hồjkmb nhìordzn thấesvsu tâyfgum tưhgln củxcqma Tiểeqhiu Đonggao, “Nhưhglnng cózesv thờtyxei đfsdyiểeqhim đfsdykntfi vớxcybi chuyệigszn muốkntfn làordzm, khôqsilng hẳkntfn sẽfsui nhậeqhin đfsdyưhglngowjc kếwmlht quảpzqdordznh mong muốkntfn.”

Tiểeqhiu Đonggao bĩfsuiu môqsili, “Ngụwmlhy biệigszn.”

Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm thấesvsy nàordzng mởzudi miệigszng, nhẹvuib nhàordzng thởzudi ra, lấesvsy bảpzqd vai cọgabh cọgabhordzng, “Vui vẻytat mộgoebt chúkntft đfsdyi?”

Tiểeqhiu Đonggao che bảpzqd vai, lưhglntyxem hắkoczn mộgoebt cáfsuii, “Lưhglnu manh!”

Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm buôqsilng tay, ýooev bảpzqdo tùwifuy nàordzng muốkntfn nózesvi thếwmlhordzo cũllcvng đfsdyưhglngowjc.

Tiểeqhiu Đonggao pháfsuit hiệigszn bảpzqdn thâyfgun cũllcvng khôqsilng cózesv biệigszn pháfsuip đfsdykntfi phózesv vớxcybi têonggn Tiếwmlht Nhịrsmrordzy, lúkntfc nàordzy đfsdyi cũllcvng đfsdyi khôqsilng xong, muốkntfn chạgtkoy trốkntfn chỉegybzesv thểeqhizesvi sau. Bâyfguy giờtyxe so vớxcybi làordzm bảpzqdn thâyfgun mìordznh ấesvsm ứqawhc, khôqsilng bằhaxbng tựzxrp an ủxcqmi bảpzqdn thâyfgun mìordznh mộgoebt chúkntft, dùwifu sao ngưhglntyxei sai cũllcvng khôqsilng phảpzqdi mìordznh. Tiểeqhiu Đonggao cũllcvng khôqsilng phảpzqdi ngưhglntyxei cózesv thểeqhi giấesvsu kíccaxn tâyfgum tưhgln khôqsilng vui củxcqma mìordznh, vìordz thếwmlh quyếwmlht đfsdyrsmrnh tiếwmlhp tụwmlhc gặbxzdm châyfgun gàordzhglnxcybng trùwifu phòsdmrng đfsdyi ăfsuin cơnptkm.

Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm thấesvsy nàordzng đfsdyãfsui đfsdyi xa, vẻytat mặbxzdt cũllcvng trởzudionggn nghiêonggm túkntfc hơnptkn mộgoebt chúkntft —— Tiểeqhiu Đonggao làordz con bàordzi tẩadpyy đfsdygtkoi ca hắkoczn tạgtkom thờtyxei tìordzm đfsdyưhglngowjc, hay làordz quâyfgun cờtyxeordz hắkoczn ta trăfsuim phưhglnơnptkng ngàordzn kếwmlh an bàordzi? Bảpzqdn thâyfgun hắkoczn trưhglnxcybc kia khôqsilng phâyfgun biệigszt đfsdyưhglngowjc, ngay từxgws đfsdyyfguu hắkoczn thầyfgum nghĩfsuihglnơnptkng kếwmlh tựzxrpu kếwmlh, nhưhglnng hiệigszn tạgtkoi, nha đfsdyyfguu kia chiếwmlhm phâyfgun nửgbqxa tráfsuii tim củxcqma hắkoczn, làordzm sao hạgtko thủxcqm đfsdyưhglngowjc. Nếwmlhu xáfsuio trộgoebn kếwmlh hoạgtkoch hoặbxzdc làordz cứqawh nhưhgln vậeqhiy màordz buôqsilng tha, lúkntfc đfsdyózesv nếwmlhu trắkoczng tay thìordz sẽfsui vạgtkon kiếwmlhp bấesvst phụwmlhc. . . . . .

“A.” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm bấesvst đfsdykoczc dĩfsui lắkoczc đfsdyyfguu cưhglntyxei khổguno, chuyệigszn phứqawhc tạgtkop luôqsiln tớxcybi mộgoebt cáfsuich khôqsilng ngờtyxe, cáfsuii gọgabhi làordznptki vàordzo thếwmlh khózesv xửgbqx phỏuopsng chừxgwsng làordzzesvi bảpzqdn thâyfgun hắkoczn lúkntfc nàordzy.

Đonggang phiềzudin nãfsuio, phíccaxa sau Trọgabhng Hoa đfsdyi lêonggn, vỗdnmu nhẹvuib nhẹvuib hắkoczn mộgoebt cáfsuii.


Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm thấesvsy hắkoczn cầyfgum bìordznh rưhglngowju, nhìordzn trờtyxei, “Lúkntfc nàordzy ta cầyfgun thanh tỉegybnh, chỉegyb sợgowjhglngowju khôqsilng giảpzqdi quyếwmlht đfsdyưhglngowjc vấesvsn đfsdyzudi.”

“Vậeqhiy ngưhglnơnptki thanh tỉegybnh mìordznh ngưhglnơnptki đfsdyi, ta cầyfgun mưhglngowjn rưhglngowju tiêonggu sầyfguu mộgoebt chúkntft.” Trọgabhng Hoa ngồjkmbi xuốkntfng, bưhglnng ly rưhglngowju, mộgoebt ly lạgtkoi mộgoebt ly.

Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm khózesv hiểeqhiu nhìordzn hắkoczn, “Nàordzy, ngưhglnơnptki muốkntfn làordzm gìordz?”

Trọgabhng Hoa nhìordzn hắkoczn, “Uốkntfng rưhglngowju!”

Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm nhíccaxu màordzy, “Ta đfsdyang rơnptki vàordzo thếwmlh khózesv xửgbqx, còsdmrn ngưhglnơnptki khôqsilng phảpzqdi dũllcvng cảpzqdm tiếwmlhn tớxcybi làordz đfsdyưhglngowjc rồjkmbi sao? Uốkntfng rưhglngowju làordzm cáfsuii gìordz?”

“Dũllcvng cảpzqdm tiếwmlhn tớxcybi?” Trọgabhng Hoa vẻytat mặbxzdt uểeqhi oảpzqdi, “Cózesv íccaxch lợgowji gìordz chứqawh! Đongghaxbng sau vẫrhcvn còsdmrn mộgoebt bứqawhc tưhglntyxeng chốkntfng đfsdyrbap cứqawhng nhưhgln vậeqhiy!”

Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm thậeqhit ra cũllcvng biếwmlht, mấesvsy ngàordzy nay Trọgabhng Hoa cùwifung Hiểeqhiu Nguyệigszt tựzxrpa hồjkmbzesv chúkntft kháfsuic thưhglntyxeng, nhíccaxu màordzy, “Ngưhglnơnptki nózesvi vớxcybi Hiểeqhiu Nguyệigszt rồjkmbi?”

“Ừegyb. . . . . . đfsdyêonggm đfsdyózesv sau khi ta mưhglngowjn rưhglngowju nózesvi ta thíccaxch nàordzng, nàordzng bắkoczt đfsdyyfguu xa láfsuinh ta.” Trọgabhng Hoa chốkntfng cằhaxbm, “Quảpzqd nhiêonggn khôqsilng thểeqhi nghe Háfsuich Kim Phong, nózesvi thẳkntfng ra ngưhglngowjc lạgtkoi phảpzqdn hiệigszu quảpzqd!”

“Muốkntfn nózesvi sớxcybm hay nózesvi muộgoebn làordz do ngưhglnơnptki.” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm vỗdnmu vỗdnmu hắkoczn bảpzqd vai, “Sớxcybm muộgoebn gìordzllcvng đfsdyzudiu phảpzqdi tiếwmlhn thêonggm mộgoebt bưhglnxcybc.”

“Kỳigsz thậeqhit cho tớxcybi nay, đfsdyzudiu làordz ta tựzxrpordzm khózesvordznh.” Trọgabhng Hoa lạgtkoi uốkntfng mộgoebt ly rưhglngowju, “Chung quy khôqsilng thểeqhi đfsdyoạgtkot nữigsz nhâyfgun củxcqma huynh đfsdyigsz, cho dùwifu Tinh Hảpzqdi đfsdykntfi vớxcybi Hiểeqhiu Nguyệigszt khôqsilng cózesv hứqawhng thúkntf, đfsdyjkmbng ýooev buôqsilng tay, nhưhglnng tiếwmlhc rằhaxbng trong lòsdmrng Hiểeqhiu Nguyệigszt chỉegybzesv mộgoebt mìordznh hắkoczn.”

“Vậeqhiy ngưhglnơnptki muốkntfn câyfgun nhắkoczc thay đfsdygunoi mộgoebt ngưhglntyxei kháfsuic hay khôqsilng?” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm hỏuopsi.

Trọgabhng Hoa cau màordzy nhìordzn hắkoczn, “Tốkntft, ta muốkntfn câyfgun nhắkoczc Tiểeqhiu Đonggao.”

“Khụwmlh khụwmlh. . . . . .” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm sặbxzdc mộgoebt ngụwmlhm rưhglngowju, “Ngưhglnơnptki cuốkntfi cùwifung cũllcvng chỉegyb đfsdyeqhi ýooev nữigsz nhâyfgun củxcqma huynh đfsdyigsz!”

Trọgabhng Hoa dĩfsui nhiêonggn làordzhglntyxei vớxcybi hắkoczn, vưhglnơnptkn tay đfsdyoạgtkot lạgtkoi bìordznh rưhglngowju bịrsmr Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm lấesvsy đfsdyi, đfsdyadpyy hắkoczn, “Ngưhglnơnptki lo chuyệigszn củxcqma ngưhglnơnptki đfsdyi, đfsdyxgwsng đfsdygoebng ta, ta muốkntfn say chếwmlht!”

“Ngưhglnơnptki đfsdytyxei nàordzy khi nàordzo thìordz uốkntfng rưhglngowju say, còsdmrn say tớxcybi chếwmlht, uốkntfng đfsdyếwmlhn sang năfsuim ngưhglnơnptki cũllcvng khôqsilng say đfsdyưhglngowjc.” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm đfsdyqawhng lêonggn, “So vớxcybi ởzudi trong nàordzy mua say, khôqsilng bằhaxbng tìordzm ngưhglntyxei giúkntfp ngưhglnơnptki ra chủxcqm ýooev.”

“Ra chủxcqm ýooev?” Trọgabhng Hoa ngẩadpyng đfsdyyfguu nhìordzn hắkoczn, “Làordzm sao ra chủxcqm ýooev? Bảpzqdn thâyfgun ngưhglnơnptki còsdmrn khózesv bảpzqdo toàordzn, Háfsuich Kim Phong trưhglnxcybc sau chỉegyb biếwmlht đfsdyưhglna ra mấesvsy chủxcqm ýooev ngốkntfc nghếwmlhch.”

“Ngưhglnơnptki bìordznh thưhglntyxeng rấesvst thôqsilng minh màordz?” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm thâyfgun thủxcqmgowjgowj đfsdyyfguu hắkoczn, “Hỏuopsi Tiểeqhiu Đonggao ấesvsy! Trêonggn đfsdytyxei nàordzy, chỉegybzesv Nhan Tiểeqhiu Đonggao mớxcybi cózesv thểeqhi giúkntfp ngưhglnơnptki đfsdyem Hiểeqhiu Nguyệigszt cưhglnxcybp vềzudi.”

Trọgabhng Hoa trong lòsdmrng vừxgwsa đfsdygoebng, nhưhglnng lạgtkoi do dựzxrp, “Nhưhglnng màordz. . . . . . Hiểeqhiu Nguyệigszt đfsdyãfsuizesv ngưhglntyxei trong lòsdmrng, ta cưhglnrbapng cầyfguu nhưhgln vậeqhiy, cózesv phảpzqdi quáfsui mứqawhc íccaxch kỷodox hay khôqsilng?”

“Ha ha!” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm ngửgbqxa mặbxzdt lêonggn trờtyxei cưhglntyxei mộgoebt tiếwmlhng, tựzxrpa hồjkmbordz nghe đfsdyưhglngowjc cáfsuii gìordz rấesvst buồjkmbn cưhglntyxei.

“Cưhglntyxei cáfsuii gìordz?” Trọgabhng Hoa khózesv hiểeqhiu.

“Cho nêonggn ta sợgowj nhấesvst ngưhglntyxei đfsdygabhc sáfsuich nhưhglnfsuic ngưhglnơnptki.” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm chỉegyb ngựzxrpc Trọgabhng Hoa, “Chẳkntfng lẽfsui ngưhglnơnptki cảpzqdm thấesvsy trêonggn đfsdytyxei nàordzy còsdmrn cózesv ngưhglntyxei yêonggu nàordzng hơnptkn ngưhglnơnptki sao?”

Trọgabhng Hoa khôqsilng nózesvi lờtyxei nàordzo.

“Ngưhglnơnptki đfsdyoạgtkot nàordzng vềzudiordz muốkntfn hảpzqdo hảpzqdo yêonggu thưhglnơnptkng nàordzng, làordzm cho nàordzng hạgtkonh phúkntfc, cũllcvng khôqsilng phảpzqdi cưhglnxcybp vềzudiordzm trâyfguu làordzm ngựzxrpa, ngưhglnơnptki sợgowjfsuii gìordz?” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm nhìordzn sózesvng lớxcybn mãfsuinh liệigszt trêonggn mặbxzdt sôqsilng, “Nam nhâyfgun đfsdyoạgtkot nữigsz nhâyfgun, thiêonggn kinh đfsdyrsmra nghĩfsuia, nữigsz nhâyfgun tranh nam nhâyfgun, khôqsilng cózesvordz đfsdyáfsuing tráfsuich.”

Trọgabhng Hoa khẽfsuihglntyxei, “Nhưhglnng nếwmlhu thựzxrpc sựzxrp đfsdyoạgtkot khôqsilng đfsdyưhglngowjc, làordzm sao bâyfguy giờtyxe?”

Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm tiếwmlhc nuốkntfi khoáfsuit tay chặbxzdn lạgtkoi, “Vậeqhiy ngưhglnơnptki cứqawh sốkntfng côqsil đfsdygoebc quãfsuing đfsdytyxei còsdmrn lạgtkoi.”

“Ngưhglnơnptki sao cứqawhzesvi xui xẻytato nhưhgln vậeqhiy!” Trọgabhng Hoa nâyfgung cằhaxbm cảpzqdm kháfsuii, “Nếwmlhu ta khôqsilng đfsdyoạgtkot đfsdyưhglngowjc, ngưhglnơnptki nêonggn an ủxcqmi ta vềzudi sau còsdmrn cózesv thểeqhi gặbxzdp mặbxzdt cũllcvng tốkntft rồjkmbi mớxcybi đfsdyúkntfng, ngưhglnơnptki nózesvi nhưhgln vậeqhiy thàordz bảpzqdo ta nhảpzqdy sôqsilng tựzxrpfsuit cózesv phảpzqdi tốkntft hơnptkn hay khôqsilng?”

(Tiểeqhiu Ngạgtkon: khôqsilng đfsdyưhglngowjc thìordz hai anh tớxcybi vớxcybi nhau làordz xong chuyệigszn =))) )

“Khôqsilng cózesv khảpzqdfsuing đfsdyózesv.” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm ngồjkmbi xổgunom xuốkntfng vỗdnmu vỗdnmu hắkoczn, “Ngưhglnơnptki vớxcybi ta trong lòsdmrng đfsdyzudiu biếwmlht rõgowj, khôqsilng chiếwmlhm đfsdyưhglngowjc, vĩfsuinh viễsnvrn làordz tốkntft nhấesvst.”

Trọgabhng Hoa cózesv chúkntft đfsdyăfsuim chiêonggu.

“Tinh Hảpzqdi vớxcybi chúkntfng ta làordz huynh đfsdyigsz nhiềzudiu năfsuim nhưhgln vậeqhiy, trong lòsdmrng hắkoczn muốkntfn cáfsuii gìordz, ngưhglnơnptki vàordz ta cózesv lẽfsui đfsdyzudiu biếwmlht.” Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm khẽfsui thởzudiordzi, “Hiểeqhiu Nguyệigszt đfsdyi theo hắkoczn, chỉegybzesv thểeqhi trởzudi thàordznh vậeqhit hi sinh, mãfsuii mãfsuii khôqsilng cózesv hạgtkonh phúkntfc.”

Trọgabhng Hoa nhíccaxu chặbxzdt hai hàordzng lôqsilng màordzy.

Tiếwmlht Bắkoczc Phàordzm lầyfgum bầyfgum lầyfguu bầyfguu, “Trưhglnxcybc tiêonggn phảpzqdi bảpzqdo vệigsz khôqsilng đfsdyeqhi cho nàordzng bịrsmr thưhglnơnptkng tổgunon nữigsza.”

Hai ngưhglntyxei nózesvi chuyệigszn phiếwmlhm thậeqhit hăfsuing say, cáfsuich đfsdyózesv khôqsilng xa, Tiểeqhiu Đonggao nâyfgung báfsuit cơnptkm, vừxgwsa ăfsuin vừxgwsa nhìordzn tìordznh hìordznh bêonggn nàordzy.

“Tiểeqhiu Đonggao.” Hiểeqhiu Nguyệigszt giúkntfp Tiểeqhiu Đonggao gắkoczp mộgoebt miếwmlhng trứqawhng vừxgwsa chiêonggn xong, “Cáfsuii nàordzy ăfsuin vớxcybi cơnptkm.”

“Ừegyb.” Tiểeqhiu Đonggao ăfsuin mộgoebt miếwmlhng gậeqhit đfsdyyfguu, vừxgwsa nhìordzn trộgoebm Hiểeqhiu Nguyệigszt, chỉegyb thấesvsy lúkntfc nàordzng giúkntfp mìordznh gắkoczp rau, thuậeqhin tiệigszn còsdmrn liếwmlhc mắkoczt nhìordzn Trọgabhng Hoa xa xa mộgoebt cáfsuii, cuốkntfi cùwifung do dựzxrp quay đfsdyyfguu lạgtkoi tiếwmlhp tụwmlhc làordzm chuyệigszn kháfsuic, hiểeqhin nhiêonggn trong lòsdmrng ngổgunon ngang tâyfgum sựzxrp.

Tiểeqhiu Đonggao lấesvsy khăfsuin ra lau lau cáfsuii miệigszng đfsdyyfguy dầyfguu, nhìordzn Trọgabhng Hoa lạgtkoi nhìordzn Hiểeqhiu Nguyệigszt, lắkoczc đfsdyyfguu. Tiểeqhiu Đonggao quyếwmlht đfsdyrsmrnh, bảpzqdn thâyfgun mìordznh đfsdyang rốkntfi loạgtkon thàordznh mộgoebt đfsdyordzn khôqsilng giảpzqdi đfsdyưhglngowjc, khôqsilng bằhaxbng trưhglnxcybc giúkntfp ngưhglntyxei kháfsuic mộgoebt chúkntft. Trọgabhng Hoa khôqsilng thíccaxch tranh chấesvsp, thôqsilng minh ôqsiln hòsdmra, mấesvsu chốkntft làordz đfsdykntfi vớxcybi Hiểeqhiu Nguyệigszt mộgoebt lòsdmrng si mêongg, cảpzqd quỷodoxllcvng cảpzqdm thấesvsy Hiểeqhiu Nguyệigszt đfsdyi theo hắkoczn so vớxcybi đfsdyi theo Thẩadpym Tinh Hảpzqdi suốkntft ngàordzy chỉegyb biếwmlht tíccaxnh kếwmlhsdmrn tốkntft hơnptkn, huốkntfng chi còsdmrn cózesv áfsuic bàordz kia! Vớxcybi lạgtkoi Hiểeqhiu Nguyệigszt đfsdykntfi Trọgabhng Hoa, tựzxrpa hồjkmbllcvng khôqsilng phảpzqdi hoàordzn toàordzn khôqsilng cózesv cảpzqdm giáfsuic.

Tiểeqhiu Đonggao lạgtkoi bàordzy giấesvsy búkntft ra, nhấesvsc búkntft soàordzn soạgtkot viếwmlht mộgoebt phong thưhgln. Cuộgoebn thưhgln lạgtkoi nhésnvrt vàordzo ốkntfng trúkntfc trêonggn châyfgun bồjkmbyfguu đfsdyưhglna tin, Tiểeqhiu Đonggao khózesve miệigszng khẽfsui nhếwmlhch lêonggn —— đfsdyeqhi bổgunon tiểeqhiu thưhgln giúkntfp cáfsuic ngưhglnơnptki.

Trọgabhng Hoa so vớxcybi Thẩadpym Tinh Hảpzqdi, cũllcvng khôqsilng thểeqhiwifuy tiệigszn nózesvi ai tốkntft ai xấesvsu, nózesvi xong dùwifu cho nghe rấesvst tốkntft cũllcvng vôqsil dụwmlhng, làordzm đfsdyưhglngowjc cho dùwifu nhìordzn tốkntft cũllcvng chỉegybordz mặbxzdt ngoàordzi. Nưhglnơnptkng nàordzng nózesvi khôqsilng sai —— con ngưhglntyxei thìordz sao, tốkntft xấesvsu gìordzllcvng đfsdyzudiu cózesv lớxcybp da che lấesvsp, muốkntfn biếwmlht đfsdyưhglngowjc tâyfgum can tìordz phếwmlh thậeqhin cózesv đfsdyen hay khôqsilng, phảpzqdi lộgoebt da mớxcybi cózesv thểeqhi thấesvsy rõgowjordzng. Màordz muốkntfn lộgoebt da nam nhâyfgun, thìordzfsuiy cho bọgabhn họgabh thứqawh họgabh muốkntfn nhấesvst, con ngưhglntyxei chỉegybzesv thờtyxei đfsdyiểeqhim khôqsilng từxgws thủxcqm đfsdyoạgtkon theo đfsdyuổgunoi thứqawhordz đfsdyózesv, mớxcybi cózesv thểeqhi lộgoeb nguyêonggn hìordznh.

Tiểeqhiu Đonggao thảpzqd bồjkmbyfguu bay đfsdyi, nhìordzn thấesvsy nózesv biếwmlhn mấesvst khôqsilng còsdmrn bózesvng dáfsuing nơnptki trờtyxei xa —— Thẩadpym Tinh Hảpzqdi cùwifung Trọgabhng Hoa, lầyfgun nàordzy cho dùwifuordzng đfsdyem bọgabhn họgabh ra lộgoebt da cũllcvng phảpzqdi đfsdyeqhi Hiểeqhiu Nguyệigszt chọgabhn mộgoebt, đfsdyếwmlhn tộgoebt cùwifung ai mớxcybi làordz ngưhglntyxei đfsdyáfsuing giáfsui đfsdyeqhi phózesv tháfsuic chung thâyfgun đfsdygtkoi sựzxrp. Hiểeqhiu Nguyệigszt nhưhgln vậeqhiy mớxcybi hếwmlht hy vọgabhng, nếwmlhu đfsdyeqhiordzng nhậeqhin thứqawhc đfsdyúkntfng, sẽfsui khôqsilng thay lòsdmrng đfsdygunoi dạgtko, cózesv thểeqhi chịrsmru khổgunollcvng cózesv thểeqhi chấesvsp nhậeqhin ủxcqmy khuấesvst. Nhưhglnng nữigsz tửgbqx nhưhgln vậeqhiy cózesv mộgoebt đfsdybxzdc đfsdyiểeqhim, chíccaxnh làordz khôqsilng thểeqhifsuinh tâyfgum. Mộgoebt khi nảpzqdn lòsdmrng thoáfsuii chíccax, nàordzng sẽfsui dứqawht khoáfsuit kiêonggn quyếwmlht rờtyxei khỏuopsi, khôqsilng sợgowj trắkoczng tay. Nữigsz nhâyfgun khôqsilng sợgowj trắkoczng tay, mớxcybi đfsdyáfsuing sợgowj nhấesvst, mộgoebt khi buôqsilng tay, đfsdytyxei nàordzy, khôqsilng bao giờtyxe quay đfsdyyfguu lạgtkoi.

.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.