Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 38 : Huynh muội giống nhau

    trước sau   
“Tuyểmgdkn Quỷlcchhjokơssrkng chíouqenh làjriw nghi thứoutsc tuyểmgdkn tưhjoktmvgng côroknng củxzala nữtefdhjokơssrkng tộeidec Quỷlcch mẫsknku.” – Trọlcchng Hoa giúsknkp Tiểmgdku Đtmvgao trảjhde lờomcdi cho Hiểmgdku Nguyệfthrt – “Bấebjrt quátonf nữtefdhjokơssrkng nàjriwy tíouqenh tìlckmnh thậomcdp phầphymn bátonf đobnidcdso, mắdirft nhìlckmn cũdirfng cao. Nghi thứoutsc tuyểmgdkn Quỷlcchhjokơssrkng năoutsm nàjriwo cũdirfng cóxwiz, nhưhjokng làjriw mộeidet ngưhjokomcdi cũdirfng chưhjoka từxsjcng đobniưhjokeooec chọlcchn qua.”

“Kia phảjhdei tuyểmgdkn nhưhjok thếnmdcjriwo?” – Tiểmgdku Đtmvgao tòlkeflkef – “Cũdirfng giốdcdsng nhưhjok luậomcdn võbdch chọlcchn rểmgdk sao?”

“Khôroknng phảjhdei, hìlckmnh nhưhjok chia ra làjriwm nhiềcsveu lầphymn tỷlcch thíouqe, cuốdcdsi cùxwizng còlkefn phảjhdei xem nữtefdhjokơssrkng nhìlckmn cóxwiz thuậomcdn mắdirft hay khôroknng, hơssrkn nữtefda. . . . . .” – Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm đobnieidet nhiêqhtkn nhìlckmn Tiểmgdku Đtmvgao –”Cóxwiz lẽlpryrokn vớtmvgi nàjriwng rấebjrt hợeooep.”

“Vìlckm sao?” – Tiểmgdku Đtmvgao khôroknng rõbdch.

“Nàjriwng vớtmvgi côrokn giốdcdsng nhau, chátonfn ghéssrkt nam nhâtonfn.” – Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm ăoutsn mộeidet miếnmdcng mứoutst hoa quảjhdejriwu đobniprwg tiểmgdku nhịsknk mớtmvgi đobniưhjoka lêqhtkn, cảjhdem thấebjry hưhjokơssrkng vịsknk rấebjrt ngon, liềcsven đobniúsknkt cho Tiểmgdku Đtmvgao mộeidet miếnmdcng.

Tiểmgdku Đtmvgao nhai vàjriwi cátonfi, chua chua ngọlccht ngọlccht, nhìlckmn qua – “Cátonfi gìlckm ăoutsn ngon vậomcdy?”


“Tiểmgdku nhịsknk đobniem đobniếnmdcn, nóxwizi làjriw đobnimgdkc sảjhden Quỷlcch thàjriwnh, gọlcchi làjriw thầphymn nữtefd quảjhde hay làjriw nữtefd thầphymn quảjhdelckm đobnióxwiz.”

“Ưicrsm.” – Tiểmgdku Đtmvgao nhẹouxj nhàjriwng lấebjry cátonfi đobniĩojqya lạdcdsi gầphymn, lạdcdsi ăoutsn vàjriwi miếnmdcng.

Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm đobnieidet nhiêqhtkn xen mồpzkqm – “Nghe nóxwizi ăoutsn nhiềcsveu sẽlpry mang thai.”

“Phốdcdsc. . . . . .”

Đtmvgếnmdcn khi Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm hiểmgdku ra, thìlckm trêqhtkn mặmgdkt hắdirfn đobniãobniouqenh đobniphymy màjriwu hồpzkqng củxzala trátonfi câtonfy màjriw Tiểmgdku Đtmvgao vừxsjca mớtmvgi ăoutsn.

Trọlcchng Hoa cùxwizng Hiểmgdku Nguyệfthrt ởadxv đobnidcdsi diệfthrn khôroknng biếnmdct làjriwm sao chỉbxxz liếnmdcc mắdirft nhìlckmn nhau mộeidet cátonfi, Hátonfch Kim Phong thìlckm cắdirfm đobniphymu cắdirfm cổtefd ăoutsn chéssrkn thứouts ba.

Tiểmgdku Đtmvgao lấebjry khăoutsn lau miệfthrng, lưhjokomcdm Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm, than thởadxv mộeidet câtonfu, “Ngưhjokơssrki thiệfthrt làjriw thiếnmdcu ăoutsn nóxwizi.”

Ăphgxn cơssrkm xong, lúsknkc mọlcchi ngưhjokomcdi chuẩtonfn bịsknkouqenh tiềcsven rờomcdi đobnii, bêqhtkn dưhjoktmvgi hìlckmnh nhưhjok xảjhdey ra chúsknkt rốdcdsi loạdcdsn. Đtmvgátonfm ngưhjokomcdi Tiểmgdku Đtmvgao đobnii xuốdcdsng nhìlckmn xung quanh, chỉbxxz thấebjry cátonfch đobnióxwiz khôroknng xa mộeidet đobniátonfm ngưhjokomcdi đobniang đobnii tớtmvgi, mộeidet con ngựklnna đobnii đobnixzalng trưhjoktmvgc, trêqhtkn ngựklnna làjriw mộeidet nữtefd nhâtonfn mặmgdkc khôrokni giátonfp ngồpzkqi ngay ngắdirfn, trêqhtkn yêqhtkn ngựklnna móxwizc mộeidet sợeooei xíouqech, đobniphymu còlkefn lạdcdsi củxzala sợeooei xíouqech tróxwizi mộeidet nữtefd nhâtonfn đobniang đobnieo gôroknng. Nữtefd nhâtonfn nàjriwy đobniphymu tóxwizc rốdcdsi bùxwiz, trêqhtkn ngưhjokomcdi vừxsjca díouqenh bùxwizn vừxsjca díouqenh mátonfu, đobniang nghiêqhtkng ngảjhde lảjhdeo đobnijhdeo theo sátonft phíouqea sau, dưhjoktmvgi châtonfn vừxsjca bịsknk vấebjrp mộeidet cátonfi liềcsven bịsknk ngựklnna késsrko lêqhtk mộeidet đobnioạdcdsn, bộeide dạdcdsng thậomcdp phầphymn thêqhtk thảjhdem.

“Đtmvgâtonfy làjriw đobniang làjriwm gìlckm vậomcdy?” – Tiểmgdku Đtmvgao cóxwiz chúsknkt tứoutsc giậomcdn – “Nàjriwng phạdcdsm tộeidei gìlckm lạdcdsi tra tấebjrn nhưhjok vậomcdy?”

Nữtefd nhâtonfn cưhjoktonfi ngựklnna ởadxv phíouqea trưhjoktmvgc miệfthrng théssrkt to cátonfi gìlckm đobnióxwiz, giốdcdsng nhưhjokjriwadxv chiêqhtku cátonfo tộeidei trạdcdsng củxzala nàjriwng kia cho mọlcchi ngưhjokomcdi.

Tiểmgdku Đtmvgao nghe khôroknng hiểmgdku, tiếnmdcng nóxwizi khôroknng giốdcdsng nhưhjok ngưhjokomcdi Trung Nguyêqhtkn.

tonfch Kim Phong vẻxwiz mặmgdkt khôroknng hờomcdn giậomcdn – “Nàjriwy làjriw sao, nữtefd tửgbvbjriwy nếnmdcu phạdcdsm tộeidei nêqhtkn theo luậomcdt màjriw xửgbvb, bịsknk đobniátonfnh, ngồpzkqi tùxwiz hoặmgdkc làjriw sung quâtonfn biêqhtkn quan, vìlckm sao lạdcdsi dùxwizng tưhjoklckmnh, còlkefn nhụesyzc nhãobni nhưhjok vậomcdy?”

Hiểmgdku Nguyệfthrt hỏprwgi Tiểmgdku Đtmvgao – “Cóxwiz thểmgdkjriwo làjriwhjoklckmnh linh tinh khôroknng? Ta từxsjcng nghe nóxwizi cóxwizjriwi đobnisknka phưhjokơssrkng ngưhjokomcdi dâtonfn rấebjrt dữtefd dằxzaln, trựklnnc tiếnmdcp trừxsjcng phạdcdst nhưhjok vậomcdy.”


“Hẳqrzyn làjriw khôroknng.” – Trọlcchng Hoa ghéssrkjriwo bêqhtkn cửgbvba sổtefd lắdirfc đobniphymu – “Quỷlcch thàjriwnh làjriwxwizng rấebjrt phátonft triểmgdkn, nữtefdhjokơssrkng tộeidec Quỷlcch mẫsknku đobniãobni sớtmvgm ban bốdcds phátonfp lệfthrnh, trừxsjc bỏprwg nam nhâtonfn cóxwiz thểmgdkhjoku nữtefd nhâtonfn, nữtefd nhâtonfn cũdirfng cóxwiz thểmgdkhjoku nam nhâtonfn, ởadxv tộeidec Quỷlcch mẫsknku tộeidec, đobnisknka vịsknk củxzala nữtefd nhâtonfn cao hơssrkn mộeidet chúsknkt.”

“Nga?” – Tiểmgdku Đtmvgao cảjhdem thấebjry đobniiềcsveu nàjriwy cũdirfng khôroknng tệfthr lắdirfm, lạdcdsi thấebjry nữtefd nhâtonfn cưhjoktonfi ngựklnna nóxwizi chuyệfthrn liêqhtkn tụesyzc, liềcsven buồpzkqn bựklnnc muốdcdsn biếnmdct nàjriwng nóxwizi cátonfi gìlckm.

“Làjriw ngôroknn ngữtefd thôroknng dụesyzng củxzala Tâtonfy vựklnnc.” – Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm tựklnna hồpzkqxwiz thểmgdk nhìlckmn thấebjru tâtonfm tưhjok củxzala Tiểmgdku Đtmvgao – “Nàjriwng ta đobniang nóxwizi, nữtefd nhâtonfn nàjriwy làjriw phảjhden đobnipzkq củxzala tộeidec Quỷlcch mẫsknku, đobniang chịsknku trừxsjcng phạdcdst.”

“Phảjhden đobnipzkq. . . . . .” – Tiểmgdku Đtmvgao ôroknm cátonfnh tay, lạdcdsi nhìlckmn đobniếnmdcn nửgbvb tửgbvb kia bịsknk phạdcdst đobniang mộeidet mựklnnc la cátonfi gìlckm, liềcsven chọlccht chọlccht Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm – “Nhịsknk, nàjriwng nóxwizi cátonfi gìlckm?”

Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm nhìlckmn trờomcdi, hiệfthrn tạdcdsi ngay cảjhde chữtefd “Tiếnmdct” cũdirfng bỏprwg, xem đobnióxwiz nhưhjok biệfthrt danh sao? Nhìlckmn kỹjmnp khẩtonfu hìlckmnh củxzala nữtefd nhâtonfn kia, Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm thấebjrp giọlcchng nóxwizi – “Nàjriwng nóxwizi, nàjriwng bịsknk oan.”

Tiểmgdku Đtmvgao sờomcd cằxzalm đobniang phâtonfn vâtonfn cóxwizqhtkn đobnii cứoutsu nàjriwng hay khôroknng, Hátonfch Kim Phong ởadxvqhtkn cạdcdsnh nhátonfy mắdirft sắdirfc mặmgdkt liềcsven âtonfm trầphymm – “Oan uổtefdng?!”

Mọlcchi ngưhjokomcdi nghe thanh âtonfm củxzala hắdirfn cóxwizlckm đobnióxwiz khôroknng đobniúsknkng, xoay mặmgdkt vừxsjca thấebjry liềcsven hoảjhdeng sợeooe đobniếnmdcn nhảjhdey dựklnnng, chỉbxxz thấebjry Hátonfch Kim Phong lúsknkc nàjriwy cảjhde ngưhjokomcdi giốdcdsng nhưhjok hoàjriwn toàjriwn thay đobnitefdi, hai mắdirft híouqep lạdcdsi, khuôroknn mặmgdkt hiềcsven làjriwnh trưhjoktmvgc kia khôroknng thấebjry, vẻxwiz mặmgdkt hoàjriwn toàjriwn trởadxvqhtkn âtonfm trầphymm. Hắdirfn phẫsknkn uấebjrt nóxwizi – “Quảjhde nhiêqhtkn làjriw vu oan giátonf họlccha, ứoutsc hiếnmdcp trung lưhjokơssrkng, làjriwm xằxzalng làjriwm bậomcdy, vôrokn liêqhtkm sỉbxxztonfi gìlckmdirfng cóxwiz!”

Trong lòlkefng mọlcchi ngưhjokomcdi đobnicsveu trầphymm xuốdcdsng —— khôroknng xong! Bệfthrnh đobniqhtkn củxzala Hátonfch Kim Phong lạdcdsi tátonfi phátonft, thiếnmdcu chúsknkt nữtefda đobniãobni quêqhtkn sau khi hắdirfn nghe đobniưhjokeooec hai từxsjc “oan uổtefdng”, khôroknng thểmgdk khôroknng chớtmvgp linh quang. . . . . . Hoặmgdkc làjriwxwizi hắdirfn ngàjriwy thưhjokomcdng làjriw mấebjrt linh quang, nhưhjokng làjriw nghe xong hai từxsjc “oan uổtefdng”, trong nhátonfy mắdirft liềcsven átonfnh tia linh quang.

Quảjhde nhiêqhtkn, Hátonfch Kim Phong trựklnnc tiếnmdcp từxsjc nhãobni gian lầphymu hai nhảjhdey xuốdcdsng, vừxsjca đobnieideng mộeidet cátonfi liềcsven khiếnmdcn mọlcchi ngưhjokomcdi cảjhde kinh híouqet mộeidet ngụesyzm khíouqe lạdcdsnh.

“Ai nha!” – Tiểmgdku Đtmvgao dậomcdm châtonfn mộeidet cátonfi muốdcdsn đobniuổtefdi theo, lạdcdsi bịsknk Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm giữtefd chặmgdkt – “Gấebjrp cátonfi gìlckm, xem kịsknkch vui đobnii.”

Tiểmgdku Đtmvgao híouqet hơssrki, cátonfch đobnióxwiz khôroknng xa, Tầphymn Kha thấebjry Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm cùxwizng Nhan Tiểmgdku Đtmvgao dâtonfy dưhjoka, vôrokn thứoutsc cắdirfn môrokni, sắdirfc mặmgdkt càjriwng thêqhtkm khóxwiz coi.

Sau khi Hátonfch Kim Phong nhảjhdey xuốdcdsng liềcsven tiếnmdcn lêqhtkn, rúsknkt kim đobniao ra, mộeidet đobniao chéssrkm đobnioutst dâtonfy xíouqech. Cùxwizng làjriw mộeidet thanh đobniao, ngàjriwy trưhjoktmvgc vôroknxwizng kiêqhtkn đobnisknknh chíouqenh trựklnnc, nhưhjokng bâtonfy giờomcd lạdcdsi toátonft ra sựklnntonf đobnidcdso. Hàjriwnh đobnieideng liêqhtkn tiếnmdcp củxzala hắdirfn khiếnmdcn tấebjrt cảjhde mọlcchi ngưhjokomcdi nhìlckmn đobniếnmdcn choátonfng vátonfng.

Tiểmgdku Đtmvgao cảjhdem thấebjry khôroknng ổtefdn, xoay ngưhjokomcdi vộeidei nhảjhdey xuốdcdsng, Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm đobniuổtefdi kịsknkp, nhảjhdey qua cửgbvba sổtefd, chỉbxxz thấebjry ba ngưhjokomcdi Bắdirfc Hảjhdei phátonfi bêqhtkn kia đobniang nhìlckmn hắdirfn. Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm bỗbdmsng nhiêqhtkn liếnmdcc sang bọlcchn họlcch, mang theo chúsknkt khiêqhtku khíouqech lạdcdsi cóxwiz chúsknkt khinh thưhjokomcdng. Tiếnmdct Hìlckmnh cùxwizng Phưhjokơssrkng Đtmvgpzkqng Lýxueyssrk ra khuôroknn mặmgdkt trắdirfng bạdcdsch, màjriw Tầphymn Kha gưhjokơssrkng mặmgdkt càjriwng ngàjriwy càjriwng đobniprwg.


Tiểmgdku Đtmvgao nhảjhdey xuốdcdsng, chỉbxxz thấebjry Hátonfch Kim Phong đobnitonf nữtefd tửgbvb đobniphymy ngưhjokomcdi thưhjokơssrkng tíouqech kia đobnioutsng dậomcdy. Phátonft hiệfthrn tuổtefdi tátonfc khôroknng lớtmvgn, chỉbxxz tầphymm mưhjokomcdi mấebjry, mặmgdkt màjriwy càjriwng ngàjriwy càjriwng nhăoutsn nhóxwiz. Hátonfch Kim Phong còlkefn cẩtonfn thậomcdn hỏprwgi nàjriwng – “Côroknxwizi cóxwiz ngưhjokomcdi vu oan côrokn? Bọlcchn họlcchlckm sao lạdcdsi vu oan côrokn? Cóxwiz phảjhdei làjriw trưhjoktmvgc tiêqhtkn chiếnmdcm vịsknk tríouqe củxzala côrokn sau đobnióxwiztonft hạdcdsi ngưhjokomcdi nhàjriw củxzala côrokn? Hay làjriw vu oan giátonf họlccha nóxwizi côrokn thôroknng đobnipzkqng vớtmvgi đobnisknkch phảjhden quốdcdsc? Hoặmgdkc làjriw bắdirft côrokn chịsknku tiếnmdcng xấebjru thay cho ngưhjokomcdi khátonfc? Hay làjriwxwiz ngưhjokomcdi cưhjoktonfng đobnioạdcdst dâtonfn nữtefd cuốdcdsi cùxwizng bộeidei tìlckmnh bạdcdsc nghĩojqya còlkefn trảjhde thùxwiz?”

roknhjokơssrkng kia cũdirfng bịsknk hắdirfn làjriwm cho hoảjhdeng sợeooe, gậomcdt gậomcdt đobniphymu, nghĩojqy lạdcdsi cảjhdem thấebjry khôroknng đobniúsknkng lạdcdsi lắdirfc đobniphymu – “Khôroknng phảjhdei. . . . . .”

ehvb trêqhtkn, Hiểmgdku Nguyệfthrt tòlkeflkef hỏprwgi Trọlcchng Hoa – “Trọlcchng Hoa, Hátonfch đobnidcdsi ca thậomcdt kỳcsve lạdcds.”

Trọlcchng Hoa cưhjokomcdi gưhjokeooeng hai tiếnmdcng – “Ta trưhjoktmvgc kia cảjhdem thấebjry hắdirfn dưhjokomcdng nhưhjokxwiz chúsknkt tậomcdt xấebjru, vừxsjca nghe hai từxsjc ‘oan uổtefdng’ liềcsven nổtefdi trậomcdn lôrokni đobniìlckmnh, cóxwiz lẽlpryjriw do làjriwm thầphymn bộeidetonfu rồpzkqi?”

Tiểmgdku Đtmvgao đobniuổtefdi tớtmvgi nơssrki nghe xong liềcsven hiểmgdku đobniưhjokeooec, vừxsjca néssrkn giậomcdn ca ca nàjriwng đobniang rấebjrt kỳcsve lạdcds, vừxsjca đobniátonfnh giátonfroknhjokơssrkng kia. Thấebjry nàjriwng dátonfng ngưhjokomcdi khátonf cao, cũdirfng khôroknng phảjhdei làjriw kẻxwiz yếnmdcu đobniuốdcdsi, vảjhde lạdcdsi thắdirft lưhjokng thẳqrzyng cátonfnh tay gầphymy gòlkef, giốdcdsng nhưhjokjriw ngưhjokomcdi biếnmdct võbdch.

“Mao tặmgdkc lớtmvgn mậomcdt!” – Nữtefd tửgbvb đobniang nắdirfm dâtonfy xíouqech lậomcdp tứoutsc quay đobniphymu lạdcdsi hung tợeooen trừxsjcng mắdirft nhìlckmn Hátonfch Kim Phong – “Tậomcdp tụesyzc xửgbvb tríouqe phảjhden đobnipzkq củxzala tộeidec Quỷlcch mẫsknku tồpzkqn tạdcdsi đobniãobnitonfu, bấebjrt luậomcdn kẻxwizjriwo cũdirfng khôroknng đobniưhjokeooec can thiệfthrp!”

tonfch Kim Phong cũdirfng khôroknng đobnimgdk ýxuey tớtmvgi nàjriwng, màjriw kiêqhtkn quyếnmdct hỏprwgi nàjriwng kia – “Cátonfc nàjriwng vu oan côrokn nhưhjok thếnmdcjriwo?”

Nữtefd tửgbvbsknkc nàjriwy cũdirfng phụesyzc hồpzkqi tinh thầphymn lạdcdsi, dùxwizng tiếnmdcng Hátonfn khôroknng quátonfhjoku loátonft nóxwizi – “Ta gọlcchi làjriw Diêqhtku Đtmvgóxwiza, làjriw quan thịsknk vệfthr hoàjriwng gia củxzala tộeidec Quỷlcch mẫsknku, bọlcchn họlcch vu oan ta trộeidem thátonfnh bôrokni, ta khôroknng cóxwiz!”

tonfch Kim Phong nghe xong nhẹouxj nhàjriwng gậomcdt đobniphymu, quay đobniphymu lạdcdsi lạdcdsnh lùxwizng nhìlckmn nữtefd nhâtonfn kia – “Tộeidei ăoutsn trộeidem quan trọlcchng nhấebjrt làjriw thu đobniưhjokeooec chứoutsng cứouts, cóxwiz chứoutsng cứoutslckmxwizi nàjriwng ăoutsn trộeidem?”

“Đtmvgdcdsi quốdcdsc sưhjokjriw thầphymn toátonfn đobniãobni kếnmdct luậomcdn nhưhjok vậomcdy, nữtefd nhâtonfn nàjriwy chíouqenh làjriw kẻxwiz trộeidem. . . . . .”

“Côrokn mớtmvgi làjriw kẻxwiz trộeidem!” Tiểmgdku Đtmvgao ởadxv mộeidet bêqhtkn nghe thấebjry, cũdirfng khôroknng biếnmdct làjriwm sao, chỉbxxz cảjhdem thấebjry giọlcchng nóxwizi củxzala nữtefdhjoktmvgng nàjriwy đobnimgdkc biệfthrt chóxwizi tai. Trưhjoktmvgc đobniâtonfy nàjriwng lúsknkc nàjriwng còlkefn sốdcdsng chung vớtmvgi Nhan Nhưhjok Ngọlcchc ởadxv trong thôroknn, hưhjokơssrkng thâtonfn trong thôroknn hễrnes ai đobniátonfnh mấebjrt cátonfi gìlckmdirfng đobnicsveu nóxwizi làjriw hai mẹouxj con nàjriwng lấebjry, còlkefn nóxwizi cátonfc nàjriwng làjriw nữtefd tặmgdkc cùxwizng khuêqhtk nữtefd tặmgdkc, nàjriwng vừxsjca nghe liềcsven cùxwizng nhàjriw ngưhjokomcdi ta đobniátonfnh nhau.

Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm chỉbxxz thấebjry Tiểmgdku Đtmvgao hai hàjriwng lôroknng nhếnmdcch lêqhtkn, cùxwizng Hátonfch Kim Phong giốdcdsng nhưhjok trởadxv mặmgdkt – “Khôroknng cóxwiz bằxzalng chứoutsng lạdcdsi dátonfm sửgbvb dụesyzng tưhjoklckmnh, nơssrki nàjriwy làjriw Trung Nguyêqhtkn cũdirfng khôroknng phảjhdei Quỷlcch thàjriwnh, lờomcdi cátonfc côroknxwizi khôroknng tíouqenh, còlkefn khôroknng mau thảjhde ngưhjokomcdi!”

Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm bấebjrt đobnidirfc dĩojqy lấebjry tay nhẹouxj nhàjriwng késsrko késsrko Tiểmgdku Đtmvgao vàjriwi cátonfi, tâtonfm nóxwizi khôroknng hổtefdjriw hai huynh muộeidei, tậomcdt xấebjru giốdcdsng nhau.


tonfch Kim Phong xuấebjrt ra kim bàjriwi củxzala thầphymn bộeide, nhếnmdcch mắdirft giốdcdsng Tiểmgdku Đtmvgao – “Nơssrki nàjriwy cũdirfng khôroknng phảjhdei làjriw Quỷlcch thàjriwnh, khôroknng thểmgdkxwizng tưhjoklckmnh, tấebjrt cảjhde phảjhdei giao cho quan đobnisknka phưhjokơssrkng thẩtonfm tra xửgbvbouqe, khôroknng cóxwiz bằxzalng chứoutsng sẽlpry thảjhde ngưhjokomcdi! Lạdcdsm dụesyzng tưhjoklckmnh tộeidei tăoutsng mộeidet bậomcdc.”

“Ta sớtmvgm nóxwizi, nàjriwng làjriw quan thịsknk vệfthr hoàjriwng gia củxzala tộeidec Quỷlcch mẫsknku tộeidec, phảjhdei tuâtonfn thủxzal quy củxzal củxzala đobnieidei thịsknk vệfthr, ta khôroknng cầphymn biếnmdct côroknadxv đobniâtonfu, phảjhden bộeidei nữtefdhjokơssrkng liềcsven xem nhưhjok phảjhden quốdcdsc, phảjhdei thúsknk tộeidei. Lầphymn nàjriwy làjriw nữtefdhjokơssrkng xửgbvbxuey nhẹouxj, chỉbxxz cầphymn nàjriwng làjriwm nôrokn dịsknkch.” – Nữtefdhjoktmvgng nóxwizi xong liềcsven rúsknkt roi ra, căoutsm tứoutsc nhìlckmn Hátonfch Kim Phong – “Còlkefn khôroknng buôroknng tay? !”

sknkc nàjriwy, nhữtefdng ngưhjokomcdi vâtonfy xem cũdirfng chia thàjriwnh hai phátonfi, ngưhjokomcdi ngoạdcdsi tộeidec đobnicsveu chỉbxxz tríouqech nữtefd nhâtonfn kia làjriw phảjhden đobnipzkq, hìlckmnh nhưhjokjriw củxzala tộeidec Quỷlcch mẫsknku, nhưhjokng ngưhjokomcdi íouqet hơssrkn. Đtmvgdcdsi đobnia sốdcds đobnicsveu làjriw ngưhjokomcdi khôroknng quan hệfthr, khôroknng íouqet ngưhjokomcdi đobnipzkqng tìlckmnh, đobnimgdkc biệfthrt nghe nóxwizi chuyệfthrn quốdcdsc sưhjok Quỷlcch mẫsknku tộeidec dùxwizng xem bóxwizi đobnimgdk kếnmdct luậomcdn ra ngưhjokomcdi nàjriwy làjriw hung thủxzal, cảjhdem thấebjry thậomcdt hoang đobniưhjokomcdng, đobnicsveu lêqhtkn tiếnmdcng chỉbxxz tríouqech.

“Nàjriwng làjriwm nôrokn dịsknkch, coi nhưhjok vẫsknkn làjriw quan thịsknk vệfthr củxzala đobnieidei thịsknk vệfthr hoàjriwng gia sao?” – Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm thấebjry hai bêqhtkn giằxzalng co khôroknng ngừxsjcng, hỏprwgi mộeidet câtonfu.

Tiểmgdku Đtmvgao nhátonfy mắdirft mấebjry cátonfi, âtonfm thầphymm chọlccht chọlccht Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm, đobnidcdsi vớtmvgi hắdirfn giơssrk ngóxwizn cátonfi —— biệfthrn phátonfp hay!

Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm cũdirfng cưhjokomcdi, nha đobniphymu kia mộeidet chúsknkt liềcsven hiểmgdku a.

Nữtefdhjoktmvgng kia cưhjokomcdi lạdcdsnh – “Quan thịsknk vệfthr củxzala tộeidec Quỷlcch mẫsknku làjriwjriw chứoutsc quan vinh dựklnn nhấebjrt, tấebjrt cảjhde quan thịsknk vệfthr đobnicsveu phảjhdei trung thàjriwnh vớtmvgi nữtefdhjokơssrkng, trung thàjriwnh vớtmvgi tộeidec Quỷlcch mẫsknku tộeidec, loạdcdsi phảjhden đobnipzkqjriwy, tấebjrt nhiêqhtkn đobniãobni bịsknk trụesyzc xuấebjrt khỏprwgi đobnieidei thịsknk vệfthr.”

“Nếnmdcu nàjriwng đobniãobni khôroknng phảjhdei làjriw quan thịsknk vệfthr, vìlckm sao phảjhdei tuâtonfn thủxzal theo quy củxzal củxzala đobnieidei thịsknk vệfthr?” – Tiểmgdku Đtmvgao đobniơssrkn giảjhden cùxwizng nàjriwng phảjhden bátonfc – “Đtmvgưhjokơssrkng nhiêqhtkn phảjhdei giao cho quan phủxzal thẩtonfm tra xửgbvbouqe, khôroknng cóxwiz bằxzalng chứoutsng thìlckm phảjhdei thảjhde ngưhjokomcdi.”

“Buồpzkqn cưhjokomcdi!” – Nữtefdhjoktmvgng cảjhdem thấebjry buồpzkqn bựklnnc.

“Vậomcdy ýxueyroknjriw coi nàjriwng nhưhjok ngưhjokomcdi củxzala đobnieidei thịsknk vệfthr sao?”

“Đtmvgưhjokơssrkng nhiêqhtkn khôroknng phảjhdei.”

“Chậomcdc chậomcdc.” – Tiểmgdku Đtmvgao lắdirfc đobniphymu – “Côrokn tựklnnxwizi tựklnntonfu thuẫsknkn a, lúsknkc thìlckm phảjhdei lúsknkc thìlckm khôroknng phảjhdei.”

“Xúsknk nha đobniphymu nhàjriwrokn, cưhjoktonfng từxsjc đobnioạdcdst lýxuey, ởadxv đobniâtonfu tớtmvgi đobniâtonfy?”

Tiểmgdku Đtmvgao nhátonfy mắdirft mấebjry cátonfi, đobniátonfp lễrnesjriwng – “Xúsknk nha đobniphymu nhàjriwrokn, cưhjoktonfng từxsjc đobnioạdcdst lýxuey, ởadxv đobniâtonfu tớtmvgi đobniâtonfy?”

“Côrokn. . . . . .” – Nữtefdhjoktmvgng tứoutsc giậomcdn – “Ta đobniang hỏprwgi côrokn đobnióxwiz!”

“Ta cũdirfng chưhjoka nóxwizi ngưhjokomcdi khátonfc.”

“Côrokn bắdirft chưhjoktmvgc ta nóxwizi chuyệfthrn!”

“Côrokn mớtmvgi bắdirft chưhjoktmvgc ta nóxwizi chuyệfthrn a.” – Tiểmgdku Đtmvgao híouqep mắdirft – “Côrokn đobniang nóxwizi tiếnmdcng Hátonfn, khôroknng phảjhdei họlcchc từxsjc ngưhjokomcdi Hátonfn sao?!”

“Kia. . . . . . Ta đobniâtonfy nóxwizi tiếnmdcng Tâtonfy Vựklnnc!”

“Ta lạdcdsi nghe khôroknng hiểmgdku, côroknxwizi cũdirfng nhưhjok khôroknng.”

Nữtefdhjoktmvgng kia hiểmgdkn nhiêqhtkn mồpzkqm méssrkp khôroknng bằxzalng Tiểmgdku Đtmvgao, tứoutsc giậomcdn đobniếnmdcn nỗbdmsi gưhjokơssrkng mặmgdkt hếnmdct trắdirfng lạdcdsi hồpzkqng, hếnmdct đobniprwg lạdcdsi trắdirfng.

Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm vỗbdmstonfi trátonfn, Nhan Tiểmgdku Đtmvgao hiểmgdkn nhiêqhtkn ăoutsn no, sứoutsc chiếnmdcn đobniebjru so vớtmvgi bìlckmnh thưhjokomcdng còlkefn mạdcdsnh hơssrkn.

Nữtefdhjoktmvgng thấebjry Hátonfch Kim Phong đobnitonf lấebjry Diêqhtku Đtmvgóxwiza, lạdcdsi thấebjry xung quanh càjriwng lúsknkc càjriwng đobniôroknng ngưhjokomcdi xúsknkm lạdcdsi, tìlckmnh huốdcdsng bấebjrt lợeooei co bảjhden thâtonfn, liềcsven thu roi – “Bộeide khoátonfi, ngưhjokơssrki cóxwiz gan đobnimgdk lạdcdsi têqhtkn sao?”

“Hátonfch Kim Phong.”

“Đtmvgưhjokeooec.” – Nữtefdhjoktmvgng gậomcdt đobniphymu – “Ta đobniâtonfy sẽlpry trởadxv vềcsve bẩtonfm bátonfo nữtefdhjokơssrkng, đobniếnmdcn lúsknkc đobnióxwiz ngưhjokơssrki tựklnn chịsknku trátonfnh nhiệfthrm!” – Nóxwizi xong, quay đobniphymu nhanh chóxwizng phi ngựklnna đobnii.

Khôroknng íouqet ngưhjokomcdi vâtonfy quanh còlkefn đobnii theo xem nátonfo nhiệfthrt.

tonfch Kim Phong mang theo Diêqhtku Đtmvgóxwiza trởadxv vềcsve, Tiểmgdku Đtmvgao quay đobniphymu, chỉbxxz thấebjry Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm vẻxwiz mặmgdkt kíouqenh phụesyzc nhìlckmn nàjriwng – “Cãobnii nhau ầphymm ĩojqy cuốdcdsi cùxwizng cũdirfng thắdirfng sao?”

Tiểmgdku Đtmvgao cóxwiz chúsknkt xấebjru hổtefd, lúsknkc nàjriwy nàjriwng cơssrkn tứoutsc cũdirfng khôroknng còlkefn mạdcdsnh nhưhjok vậomcdy nữtefda, vuốdcdst cằxzalm câtonfn nhắdirfc —— bảjhden thâtonfn mìlckmnh cóxwiz phảjhdei cùxwizng Hátonfch Kim Phong cóxwiz chung tậomcdt xấebjru hay khôroknng? Nghe đobniưhjokeooec “Nữtefd tặmgdkc” nhịsknkn khôroknng đobniưhjokeooec tứoutsc giậomcdn.

Khôroknng nghĩojqy nữtefda, nàjriwng nhịsknkn khôroknng đobniưhjokeooec hỏprwgi Hátonfch Kim Phong – “Đtmvgdcdsi ca, huynh vìlckm sao nghe khôroknng đobniưhjokeooec hai chữtefd kia?”

tonfch Kim Phong sửgbvbng sốdcdst mộeidet hồpzkqi lâtonfu, mớtmvgi hồpzkqi phụesyzc tinh thầphymn lạdcdsi, tựklnna hồpzkqdirfng khôroknng suy nghĩojqy đobniưhjokeooec gìlckm – “Nga. . . . . . Ta cũdirfng khôroknng biếnmdct tạdcdsi sao lạdcdsi thếnmdcjriwy. Cóxwiz thểmgdk chịsknku ảjhdenh hưhjokadxvng củxzala cha ta.”

“Cha huynh làjriwm sao vậomcdy?”

“Trưhjoktmvgc kia cóxwizjriwi ngưhjokomcdi nóxwizi năoutsng lỗbdmsobning mắdirfng nưhjokơssrkng ta, cha ta đobniãobnixwizi ‘khôroknng đobniưhjokeooec vu oan nàjriwng’, sau đobnióxwiz sẽlpry cựklnnc kỳcsve giậomcdn dữtefd lao vàjriwo đobniátonfnh nhau, còlkefn cóxwiz thểmgdk quyếnmdct đobniebjru mộeidet trậomcdn sinh tửgbvb.” – Nóxwizi xong, gọlcchi mấebjry ngưhjokomcdi Trọlcchng Hoa xuốdcdsng dưhjoktmvgi, tìlckmm khátonfch đobniiếnmdcm ởadxv lạdcdsi.

Tiểmgdku Đtmvgao đobnioutsng tạdcdsi chỗbdms, bỗbdmsng nhiêqhtkn cảjhdem thấebjry mũdirfi mìlckmnh êqhtktonfm.

Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm cưhjokomcdi chọlccht chọlccht bảjhde vai nàjriwng – “Vui vẻxwiz sao?”

Tiểmgdku Đtmvgao nhẹouxj nhàjriwng lau mắdirft – “Đtmvgi, đobnixsjcng quấebjry nhiễrnesu ta nghĩojqy đobniếnmdcn cha ta!”

Mọlcchi ngưhjokomcdi tìlckmm khátonfch đobniiếnmdcm nghỉbxxz châtonfn, hỏprwgi thăoutsm Diêqhtku Đtmvgóxwiza tìlckmnh hìlckmnh cụesyz thểmgdk.

Nếnmdcu nóxwizi Tiểmgdku Đtmvgao cùxwizng Hátonfch Kim Phong làjriw xuấebjrt phátonft từxsjc chíouqenh nghĩojqya mớtmvgi xen vàjriwo việfthrc củxzala ngưhjokomcdi khátonfc, nhưhjokng Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm cùxwizng Trọlcchng Hoa khôroknng ngăoutsn cảjhden, cũdirfng làjriwxwiz nguyêqhtkn nhâtonfn nhấebjrt đobnisknknh.

Đtmvgeidei thịsknk vệfthr củxzala tộeidec Quỷlcch mẫsknku giữtefd mộeidet chi vịsknk tríouqe rấebjrt cao hoàjriwng gia, trựklnnc tiếnmdcp lệfthr thuộeidec vàjriwo nữtefdhjokơssrkng. Màjriw vừxsjca rồpzkqi nữtefdhjoktmvgng nóxwizi tộeidei danh củxzala Diêqhtku Đtmvgóxwiza làjriw trộeidem thátonfnh bôrokni gìlckm đobnióxwiz. Thátonfnh bôrokni cóxwiz lẽlpryjriw bảjhdeo bốdcdsi! Lầphymn nàjriwy đobniếnmdcn Quỷlcch thàjriwnh, bọlcchn họlcchtonfi gìlckmdirfng khôroknng quen, cóxwiz ngưhjokomcdi dẫsknkn đobniưhjokomcdng cũdirfng tốdcdst, huốdcdsng chi làjriw ngưhjokomcdi từxsjcng làjriwm quan thịsknk vệfthr hoàjriwng gia.

Sau khi Diêqhtku Đtmvgóxwiza rửgbvba mặmgdkt sạdcdsch sẽlpry, Tiểmgdku Đtmvgao giúsknkp nàjriwng băoutsng bóxwiz miệfthrng vếnmdct thưhjokơssrkng, còlkefn dùxwizng trâtonfm gàjriwi tóxwizc củxzala nàjriwng mởadxv khóxwiza xíouqech, phátonft hiệfthrn trêqhtkn ngưhjokomcdi nàjriwng ngoạdcdsi trừxsjc nhữtefdng vếnmdct trầphymy xưhjoktmvgc còlkefn cóxwiz dấebjru vếnmdct bịsknk quấebjrt roi, tấebjrt nhiêqhtkn chịsknku khổtefd khôroknng íouqet. Diêqhtku Đtmvgóxwiza cũdirfng dễrnes nhìlckmn, chỉbxxzjriw khôroknng tinh tếnmdc giốdcdsng nữtefd tửgbvb Trung Nguyêqhtkn, nàjriwng tuy rằxzalng đobniưhjokeooec cứoutsu, nhưhjokng vẫsknkn cóxwiz vẻxwiz rầphymu rĩojqy khôroknng vui. Tiếnmdcng Hátonfn củxzala nàjriwng nóxwizi ra cũdirfng khôroknng theo thứouts tựklnn, miễrnesn cưhjoktonfng nghe vẫsknkn cóxwiz thểmgdk hiểmgdku, cóxwiz đobniôrokni khi vẫsknkn cầphymn Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm hỗbdms trợeooe.

Tiểmgdku Đtmvgao cảjhdem thấebjry buồpzkqn bựklnnc, Tiếnmdct Nhịsknklkefn cóxwiz thểmgdk biếnmdct tiếnmdcng Tâtonfy Vựklnnc sao?

Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm thấebjry nàjriwng nhìlckmn mìlckmnh, cưhjokomcdi đobniùxwiza nàjriwng – “Gia đobniâtonfy cátonfi gìlckmdirfng khôroknng cóxwiz, chỉbxxzxwiz ăoutsn muốdcdsi ăoutsn so vớtmvgi côrokn ăoutsn cơssrkm còlkefn nhiềcsveu hơssrkn.”

Tiểmgdku Đtmvgao vứoutst cho hắdirfn cátonfi liếnmdcc khinh thưhjokomcdng, ho khan mộeidet tiếnmdcng, hỏprwgi Diêqhtku Đtmvgóxwiza sựklnnlckmnh trưhjoktmvgc đobnióxwiz.

Nguyêqhtkn lai quan thịsknk vệfthr hoàjriwng gia chia thàjriwnh rấebjrt nhiềcsveu loạdcdsi, Diêqhtku Đtmvgóxwiza thuộeidec thủxzal vệfthr hoàjriwng cung, phụesyz trátonfch canh gátonfc. Mỗbdmsi ngàjriwy bốdcdsn canh giờomcd, mấebjry trăoutsm thịsknk vệfthrtonfc nàjriwng chia làjriwm ba ca thay phiêqhtkn nhau theo đobniúsknkng quy đobnisknknh. Hoàjriwng cung tộeidec Quỷlcch mẫsknku làjriwssrki nữtefdhjokơssrkng sốdcdsng, cấebjrt giấebjru phầphymn lớtmvgn tàjriwi bảjhdeo, đobnidcdsi tổtefdng quảjhden trong hoàjriwng cung mỗbdmsi thátonfng sẽlpry kiểmgdkm kêqhtk mộeidet lầphymn, cho tớtmvgi bâtonfy giờomcddirfng chưhjoka thiếnmdcu lầphymn nàjriwo.

Chíouqenh làjriw thátonfng nàjriwy, khôroknng thấebjry thátonfnh bôrokni. Đtmvgdcdsi tổtefdng quảjhden đobniãobni đobniem tấebjrt cảjhde thịsknk vệfthr đobnii tìlckmm, nhờomcd đobnidcdsi quốdcdsc sưhjokouqenh xem làjriw ai trộeidem, đobnidcdsi quốdcdsc sưhjokxwizi mộeidet quẻxwiz, cuốdcdsi cùxwizng chỉbxxzjriwo Diêqhtku Đtmvgóxwiza nóxwizi chíouqenh làjriwjriwng, vìlckm thếnmdcjriwng liềcsven bịsknk phạdcdst.

“Côrokn khôroknng biệfthrn bạdcdsch sao?” – Tiểmgdku Đtmvgao buồpzkqn bựklnnc.

“Vôrokn íouqech thôrokni.” – Diêqhtku Đtmvgóxwiza bấebjrt đobnidirfc dĩojqy lắdirfc đobniphymu – “Đtmvgdcdsi quốdcdsc sưhjok rấebjrt đobniưhjokeooec tôroknn trọlcchng, lờomcdi hắdirfn nóxwizi khôroknng ai dátonfm phảjhden đobnidcdsi.”

Tiểmgdku Đtmvgao nâtonfng cằxzalm ngồpzkqi bêqhtkn cạdcdsnh bàjriwn, nhìlckmn Diêqhtku Đtmvgóxwiza – “Trưhjoktmvgc kia côrokn từxsjcng đobnidirfc tộeidei vớtmvgi tổtefdng quảjhden kia hoặmgdkc làjriw đobnidcdsi quốdcdsc sưhjok sao? Vìlckm sao họlcch lạdcdsi cốdcdslckmnh nóxwizi côroknjriw ngưhjokomcdi lấebjry trộeidem?”

“Đtmvgdcdsi tổtefdng quảjhden vớtmvgi ta quan hệfthr tốdcdst lắdirfm, ta cóxwiz chuyệfthrn gìlckmdirfng sẽlpry đobnii tìlckmm nàjriwng màjriwxwizi, thờomcdi đobniiểmgdkm nưhjokơssrkng củxzala ta sinh bệfthrnh nàjriwng còlkefn giúsknkp ta đobnii tìlckmm lang trung.” – Diêqhtku Đtmvgóxwiza thởadxvjriwi – “Đtmvgdcdsi quốdcdsc sưhjok cao cao tạdcdsi thưhjokeooeng, ta chỉbxxzjriw mộeidet tiểmgdku thịsknk vệfthr, càjriwng khôroknng thểmgdk tiếnmdcp cậomcdn đobniưhjokeooec hắdirfn.”

“Thátonfnh bôrokni kia sau đobnióxwizxwizlckmm lạdcdsi đobniưhjokeooec khôroknng?” – Hátonfch Kim Phong hỏprwgi.

“Khôroknng cóxwiz.” – Diêqhtku Đtmvgóxwiza lắdirfc đobniphymu – “Kỳcsve thậomcdt. . . . . .”

“Kỳcsve thậomcdt cátonfi gìlckm?” – Tiểmgdku Đtmvgao thấebjry nàjriwng bộeide dạdcdsng muốdcdsn nóxwizi lạdcdsi do dựklnn, cảjhdem thấebjry chắdirfc chắdirfn làjriwlkefn cóxwiztonfn tìlckmnh.

“Ngoạdcdsi trừxsjc thátonfnh bôrokni, còlkefn cóxwiz mộeidet íouqet bảjhdeo bốdcdsi mấebjrt đobnii, trưhjoktmvgc kia do ta phátonft hiệfthrn đobniưhjokeooec.” – Diêqhtku Đtmvgóxwiza nhỏprwg giọlcchng nóxwizi cho mọlcchi ngưhjokomcdi – “Tỷlcch nhưhjokxwizi mộeidet vàjriwi móxwizn đobnipzkq ngưhjokomcdi chúsknk ýxuey tớtmvgi, hoặmgdkc làjriw mộeidet íouqet trang sứoutsc bêqhtkn trêqhtkn cóxwiz đobniíouqenh bảjhdeo thạdcdsch. Thátonfng trưhjoktmvgc ta lặmgdkng lẽlpryxwizi cho đobnidcdsi tổtefdng quảjhden, nàjriwng còlkefn nóxwizi sẽlpry đobniiềcsveu tra. . . . . . Kếnmdct quảjhde thátonfng nàjriwy thátonfnh bôrokni đobniãobni khôroknng thấebjry tăoutsm hơssrki, cho nêqhtkn bọlcchn họlcch mớtmvgi hoàjriwi nghi ta, sớtmvgm biếnmdct trưhjoktmvgc ta sẽlpry khôroknng nóxwizi ra.”

Nghe đobniếnmdcn đobnióxwiz, Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm cùxwizng Tiểmgdku Đtmvgao liềcsven minh bạdcdsch liếnmdcc mắdirft nhìlckmn nhau mộeidet cátonfi —— thìlckm ra làjriw mộeidet nha đobniphymu ngốdcdsc! Đtmvgdcdsi tổtefdng quảjhden mỗbdmsi thátonfng đobnicsveu phụesyz trátonfch kiểmgdkm kêqhtk, tựklnn nhiêqhtkn sẽlpry phátonft hiệfthrn đobnipzkq vậomcdt nàjriwy nọlcch bịsknk thiếnmdcu, ngàjriwy thưhjokomcdng đobnicsveu lấebjry vàjriwi móxwizn đobnipzkq íouqet ngưhjokomcdi đobnimgdk ýxuey, tựklnnlckmnh giấebjru đobnii. Đtmvgdcdsi tổtefdng quảjhden xátonfc đobnisknknh chắdirfc chắdirfn lấebjry đobniưhjokeooec đobnipzkq tốdcdst, nhữtefdng quan thịsknk vệfthr khátonfc cho dùxwiz phátonft hiệfthrn phỏprwgng chừxsjcng cũdirfng mắdirft nhắdirfm mắdirft mởadxv, chỉbxxzxwiz Diêqhtku Đtmvgóxwiza làjriw ngưhjokomcdi thàjriwnh thậomcdt chíouqenh nghĩojqya. Đtmvgdcdsi tổtefdng quảjhden khôroknng thểmgdkjriwo khôroknng muốdcdsn bịsknkt miệfthrng củxzala nàjriwng? Xem ra quốdcdsc sưhjokxwizng tổtefdng quảjhden cũdirfng cóxwiz cấebjru kếnmdct.

“Ta thậomcdt sựklnn bịsknk oan. . . . . .” – Diêqhtku Đtmvgóxwiza nhỏprwg giọlcchng nóxwizi mộeidet câtonfu, cóxwiz vẻxwiz thậomcdp phầphymn ủxzaly khuấebjrt.

tonfch Kim Phong vỗbdmstonfi bàjriwn – “Buồpzkqn cưhjokomcdi, nhữtefdng ngưhjokomcdi đobnióxwiz bịsknkxwiz hay sao lạdcdsi đobnii vu oan giátonf họlccha, côroknqhtkn tâtonfm, việfthrc nàjriwy ta nhấebjrt đobnisknknh sẽlpry đobniiềcsveu tra rõbdchjriwng!”

Tiểmgdku Đtmvgao cũdirfng vỗbdmsjriwn nóxwizi theo Hátonfch Kim Phong – “Đtmvgúsknkng! Chuyệfthrn nàjriwy nhấebjrt đobnisknknh phảjhdei đobniiềcsveu tra rõbdchjriwng, trảjhde lạdcdsi trong sạdcdsch cho côrokn!”

tonfch Kim Phong quay đobniphymu lạdcdsi, gậomcdt đobniphymu vớtmvgi Tiểmgdku Đtmvgao – “Muộeidei muộeidei tốdcdst!”

Tiểmgdku Đtmvgao cũdirfng gậomcdt đobniphymu – “Âuwhxn! Đtmvgdcdsi ca nóxwizi cátonfi gìlckmdirfng đobniúsknkng!”

Mọlcchi ngưhjokomcdi dởadxv khóxwizc dởadxvhjokomcdi, hai ngưhjokomcdi nàjriwy. . . . . .

Hiểmgdku Nguyệfthrt cảjhdem đobnieideng – “Huynh muộeidei đobnipzkqng tâtonfm nha.”

Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm bĩojqyu môrokni, đobnitonf trátonfn – “Đtmvgúsknkng làjriw hai. . . . . .”

Trọlcchng Hoa nhưhjoktmvgng mi nhìlckmn Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm, nhưhjokjriw hỏprwgi —— quảjhden hay khôroknng?

Tiếnmdct Bắdirfc Phàjriwm nhẹouxj nhàjriwng gậomcdt đobniphymu mộeidet cátonfi, đobniâtonfy làjriw mộeidet cơssrk hộeidei tốdcdst.

“Thátonfnh bôrokni làjriwtonfi gìlckm vậomcdy?” – Tiểmgdku Đtmvgao tòlkeflkef hỏprwgi Diêqhtku Đtmvgóxwiza – “Cátonfc nàjriwng hạdcds nhụesyzc côrokn nhưhjok vậomcdy lạdcdsi khôroknng giếnmdct côrokn, cóxwiz thểmgdk thấebjry đobniưhjokeooec bọlcchn họlcch muốdcdsn lấebjry lạdcdsi thátonfnh bôrokni, rấebjrt quan trọlcchng sao?”

“Âuwhxn, rấebjrt quan trọlcchng, đobnióxwizjriw chéssrkn dùxwizng đobnimgdk thửgbvb thátonfch can đobnijhdem dùxwizng khi tuyểmgdkn Quỷlcchhjokơssrkng, lầphymn tuyểmgdkn Quỷlcchhjokơssrkng sắdirfp tớtmvgi, nếnmdcu khôroknng tìlckmm lạdcdsi đobniưhjokeooec sẽlpry rấebjrt phiềcsven toátonfi .”

“Thửgbvb thátonfch can đobnijhdem?” – Mọlcchi ngưhjokomcdi đobnicsveu khóxwiz hiểmgdku – “Tuyểmgdkn Quỷlcchhjokơssrkng khôroknng phảjhdei làjriw nữtefdhjokơssrkng củxzala cátonfc côrokn tuyểmgdkn tưhjoktmvgng côroknng sao? Thửgbvb thátonfch can đobnijhdem cátonfi gìlckm?”

“Nga, cóxwiz mộeidet vòlkefng làjriw thửgbvb thátonfch can đobnijhdem! Thátonfnh bôrokni làjriw mộeidet đobniôrokni, đobnicsveu đobniưhjokeooec khảjhdem bảjhdeo thạdcdsch bảjhdey màjriwu thậomcdt hoa lệfthr, mộeidet chéssrkn giảjhde đobniklnnng rưhjokeooeu ngon mộeidet chéssrkn thậomcdt chứoutsa kịsknkch đobnieidec, nam tửgbvb tham dựklnn tuyểmgdkn chọlcchn Quỷlcchhjokơssrkng phảjhdei tựklnnlckmnh chọlcchn mộeidet ly đobnimgdk uốdcdsng.”

Tấebjrt cảjhde mọlcchi ngưhjokomcdi mởadxv to hai mắdirft, thậomcdt lâtonfu sau, Tiểmgdku Đtmvgao hỏprwgi – “Nếnmdcu uốdcdsng phảjhdei rưhjokeooeu đobnieidec thìlckm sao?”

“Thìlckm chếnmdct.”

“Khôroknng cóxwiz giảjhdei dưhjokeooec?”

“Khôroknng cóxwiz.” Diêqhtku Đtmvgóxwiza nghiêqhtkm túsknkc gậomcdt đobniphymu – “Nữtefdhjokơssrkng chíouqenh làjriw lựklnna chọlcchn ngưhjokomcdi dũdirfng cảjhdem màjriw.”

Mọlcchi ngưhjokomcdi đobnipzkqng loạdcdst nhếnmdcch miệfthrng, khóxwiz trátonfch nữtefdhjokơssrkng kia đobniếnmdcn bâtonfy giờomcdlkefn chưhjoka xuấebjrt giátonf. . . . . .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.