Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 3 : Vừa bước chân vào giang hồ lại bị lừa một vố

    trước sau   
Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao nghe têxrdxn kia gọquuei mộkzndt tiếmuamng “Dâqliam tặrcpoc” tứvptxc giậtnuxn đbratếmuamn thiếmuamu chúknaet nữwymaa nổevhii khùoowqng lêxrdxn.

Chợwzbgt nghe thấwsvly phífgyqa sau Hápaosch Kim Phong quápaost lớivmun: “Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm, ngưlhuoơasyli đbratvptxng lạhglwi đbratórcpo cho ta!”

Tiểvkhsu Đgnuuao giậtnuxt mìibhanh quay lạhglwi nhìibhan ngưlhuonkqei bêxrdxn cạhglwnh: “Ngưlhuoơasyli chífgyqnh làdfrm Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm?”

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nhìibhan Tiểvkhsu Đgnuuao gậtnuxt đbratvkhsu: “Đgnuuúknaeng vậtnuxy.”

Trong lúknaec nórcpoi chuyệbratn, Hápaosch Kim Phong đbratãwyma đbratuổevhii tớivmui gầvkhsn phífgyqa sau. Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm bỗziifng nhiêxrdxn mộkzndt tórcpom lấwsvly cápaosnh tay củdmlaa Tiểvkhsu Đgnuuao, thảsqub ngưlhuonkqei nhảsquby xuốxrdxng cầvkhsu chạhglwy đbrati. Chiếmuamc thuyềjhuen lớivmun kia vừlprma lúknaec tớivmui gầvkhsn hai ngưlhuonkqei bọquuen họquue, xuyêxrdxn qua gầvkhsm cầvkhsu hưlhuoivmung đbratếmuamn mộkzndt đbratvkhsu khápaosc chạhglwy tớivmui.

Bạhglwch y nam tửurit đbratang cầvkhsm ly rưlhuowzbgu trêxrdxn thuyềjhuen kia cưlhuonkqei nhạhglwo: “Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm, rõfnkddfrmng đbratang làdfrm ban ngàdfrmy màdfrm huynh còzywtn córcpo thểvkhs đbratem mỹaiuo nhâqlian lêxrdxn thuyềjhuen? Thựgaqmc khôrfsrng hổevhi danh dâqliam tặrcpoc.” Nórcpoi xong, lấwsvly tay chỉzprgdfrmo Hápaosch Kim Phong: “Đgnuuvptxng lạhglwi! Hôrfsrm nay mưlhuonkqei sápaosu, đbrathglwi hung, mọquuei việbratc khôrfsrng nêxrdxn.”


Tiểvkhsu Đgnuuao córcpo chúknaet buồjtgan bựgaqmc, Hápaosch Kim Phong côrfsrng phu rấwsvlt tốxrdxt nơasyli nàdfrmy cápaosch cầvkhsu cũmrtpng khôrfsrng phảsqubi rấwsvlt xa, vìibha sao khôrfsrng đbratuổevhii đbratếmuamn đbratâqliay?

Bạhglwch y nam tửuritnkqe đbratepwvng sau hìibhanh nhưlhuo đbratãwyma nhìibhan ra tâqliam tưlhuo củdmlaa nàdfrmng :”Hápaosch Kim Phong làdfrm Kim Bàdfrmi Thầvkhsn Bộkznd, trêxrdxn giang hồjtgamrtpng córcpo ngưlhuonkqei gọquuei y Phi Thoápaosi Nghiễbglrn Thai*, bởnkqei vìibha y hoàdfrmn toàdfrmn khôrfsrng córcpo khinh côrfsrng, phảsqubi dựgaqma vàdfrmo hai châqlian chạhglwy nhưlhuo đbratxrdxn.”

(phi thoápaosi nghiễbglrn thai: châqlian chạhglwy nhưlhuo bay)

Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao tâqliam tìibhanh vui vẻdfrm, córcpo thểvkhsdfrm bởnkqei vìibha Nhan Nhưlhuo Ngọquuec khinh côrfsrng rấwsvlt cao, têxrdxn bạhglwc tìibhanh Hápaosch Cửuritu Long kia hẳlhuon làdfrmzywtn ghi hậtnuxn chuyệbratn năahrtm đbratórcpoxrdxn mớivmui khôrfsrng dạhglwy khinh côrfsrng cho con hắdkzin. Thầvkhsm cảsqubm thápaosn. . . . . . Cho nêxrdxn nórcpoi nam nhâqlian mộkzndt khi thay thay lòzywtng đbratevhii dạhglw liềjhuen trởnkqe mặrcpot.

Mọquuei ngưlhuonkqei đbratjhueu nghĩxvlw đbratếmuamn đbratâqliay làdfrm đbratãwyma trốxrdxn khỏxdzqi sựgaqm truy đbratuổevhii củdmlaa Hápaosch Kim Phong nhưlhuong khôrfsrng ngờnkqe y lạhglwi xuấwsvlt hiệbratn ởnkqe đbratvkhsu cầvkhsu, dùoowqng sứvptxc nhảsquby ra trưlhuoivmuc. . . . . .

“Phùoowq phùoowq” mộkzndt tiếmuamng.

paosch Kim Phong quảsqub nhiêxrdxn danh bấwsvlt hưlhuo truyềjhuen, khôrfsrng hổevhidfrm”Nghiễbglrn Thai” vừlprma rơasyli xuốxrdxng nưlhuoivmuc, liềjhuen chìibham xuốxrdxng .

“A!” Trêxrdxn bờnkqe khôrfsrng ífgyqt ngưlhuonkqei đbrati đbratưlhuonkqeng thấwsvly đbratưlhuowzbgc, nghĩxvlw rằepwvng córcpo ngưlhuonkqei rơasyli xuốxrdxng nưlhuoivmuc hoặrcpoc làdfrm tựgaqmpaost liềjhuen gọquuei ngưlhuonkqei cứvptxu giúknaep.

Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao chạhglwy nhanh đbratếmuamn đbratvkhsu thuyềjhuen thìibha thấwsvly Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm cũmrtpng lạhglwi đbratâqliay xem nápaoso nhiệbratt, liềjhuen nórcpoi, “Nhanh đbrati cứvptxu y!”

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm chỉzprg bảsqubo thuyềjhuen phu chèoowqo thuyềjhuen tớivmui trưlhuoivmuc, “Sẽmrtprcpo ngưlhuonkqei cứvptxu y, côrfsrng phu củdmlaa y tốxrdxt nhưlhuo vậtnuxy, ởnkqelhuoivmui nưlhuoivmuc mộkzndt lápaost cũmrtpng khôrfsrng sao!”

Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao cũmrtpng khôrfsrng muốxrdxn, têxrdxn bộkznd đbratvkhsu kia tốxrdxt xấwsvlu gìibhamrtpng làdfrm đbrathglwi ca nàdfrmng, nếmuamu nưlhuoơasylng nàdfrmng biếmuamt têxrdxn kia chếmuamt khôrfsrng phảsqubi sẽmrtp khórcpoc sao? Thấwsvly Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm vẫvkhsn còzywtn xem nápaoso nhiệbratt, Tiểvkhsu Đgnuuao đbratcslpnh nhảsquby xuốxrdxng cứvptxu hắdkzin.

Chỉzprg thấwsvly Hápaosch Kim Phong ban nãwymay còzywtn lặrcpon dưlhuoivmui nưlhuoivmuc giờnkqe đbratãwymaasyli tớivmui, đbratang bápaosm lấwsvly thuyềjhuen ngẩlsding đbratvkhsu lêxrdxn, miệbratng còzywtn quápaost “Dâqliam tặrcpoc! Ta muốxrdxn bắdkzit ngưlhuoơasyli lêxrdxn quan phủdmla!”

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm kinh hãwymai lùoowqi vềjhue sau vàdfrmi bưlhuoivmuc, phífgyqa sau bạhglwch y nam tửurit ôrfsrm bụlsding cưlhuonkqei đbratếmuamn mứvptxc giậtnuxm châqlian.


. . . . . .

paosch Kim Phong cốxrdx nửurita ngàdfrmy muốxrdxn lêxrdxn thuyềjhuen nhưlhuong vừlprma leo lêxrdxn lạhglwi trưlhuowzbgt xuốxrdxng, Bạhglwch y nam tửurit kia liềjhuen dùoowqng dâqliay thừlprmng giúknaep y leo lêxrdxn, đbratưlhuoa vàdfrmo khoang thuyềjhuen thay y phụlsdic.

paosch Kim Phong cởnkqei y phụlsdic ưlhuoivmut sũmrtpng, bạhglwch y nam tửurit kia cũmrtpng khôrfsrng đbratưlhuoa y phụlsdic cho y thay chỉzprgtnuxm cho y mộkzndt tấwsvlm thảsqubm. Hápaosch Kim Phong quấwsvln thảsqubm cũmrtpng khôrfsrng tiệbratn tay bắdkzit Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm, rốxrdxt cụlsdic đbratàdfrmnh ngồjtgai yêxrdxn.

Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao thấwsvly tìibhanh hìibhanh thựgaqmc khôrfsrng ổevhin, tụlsdic ngữwymarcpoqliau, thưlhuowzbgng tặrcpoc thuyềjhuen dung dịcslpch hạhglw tặrcpoc thuyềjhuen nan*, nàdfrmng hiệbratn tạhglwi đbratang trêxrdxn thuyềjhuen củdmlaa Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm còzywtn gặrcpop Hápaosch Kim Phong, làdfrmm sao bâqliay giờnkqe?

(thưlhuowzbgng tặrcpoc thuyềjhuen dung dịcslpch hạhglw tặrcpoc thuyềjhuen nan: trápaosnh vỏxdzqlhuoa gặrcpop vỏxdzq dừlprma, khôrfsrng biếmuamt córcpo bạhglwn nàdfrmo siêxrdxng thìibhazywt giùoowqm nha, vìibha Ngạhglwn khôrfsrng hiểvkhsu lắdkzim nêxrdxn tạhglwm dịcslpch làdfrm vậtnuxy)

“Tiểvkhsu thưlhuo họquueibha? Xưlhuong hôrfsr thếmuamdfrmo?” Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm khôrfsrng hổevhi danh “Dâqliam tặrcpoc” , hoàdfrmn toàdfrmn hứvptxng thúknae vớivmui nhữwymang gìibha trêxrdxn ngưlhuonkqei Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao, hắdkzin nhìibhan thấwsvly trong tay nàdfrmng chífgyqnh làdfrm Hồjtgang Tápaosn.

Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao lậtnuxp tứvptxc hiểvkhsu đbratưlhuowzbgc vìibha sao hắdkzin lạhglwi gọquuei mìibhanh tiểvkhsu tặrcpoc, đbratâqliay chífgyqnh làdfrm Hồjtgang Chỉzprg Bảsqubo Tápaosn, vừlprma nhìibhan cũmrtpng khôrfsrng khápaosc nhữwymang chiếmuamc dùoowqibhanh thưlhuonkqeng làdfrm mấwsvly, nhưlhuong làdfrm trong dùoowqrcpo giấwsvlu Càdfrmn Khôrfsrn, chỉzprgrcpo hai huynh đbratbrat Tiếmuamt Bắdkzic Hảsqubi cùoowqng Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nhậtnuxn ra đbratưlhuowzbgc.

“Gìibha chứvptx?”

knaec nàdfrmy, Hápaosch Kim Phong cũmrtpng chúknae ýoowq tớivmui Tiểvkhsu Đgnuuao, “Côrfsr khôrfsrng phảsqubi làdfrmrfsrlhuoơasylng ngồjtgai đbratxrdxi diệbratn tôrfsri trong quápaosn tràdfrmknaec sápaosng sao?”

Tiểvkhsu Đgnuuao hápaos miệbratng thởnkqe dốxrdxc: “Âasyln. . . . . .”

“Córcpo phảsqubi têxrdxn dâqliam tặrcpoc nàdfrmy quấwsvly rầvkhsy côrfsr?” Hápaosch Kim Phong tinh thầvkhsn trưlhuowzbgng nghĩxvlwa đbratvkhsy mìibhanh, mộkzndt tay cầvkhsm lấwsvly tấwsvlm thảsqubm, mộkzndt tay muốxrdxn cầvkhsm lấwsvly kiếmuamm củdmlaa mìibhanh: “Đgnuulprmng sợwzbg, tôrfsri đbratếmuamn đbratâqliay bắdkzit hắdkzin quy ápaosn!”

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nhanh tay, đbratem kiếmuamm củdmlaa hắdkzin trápaosnh xa mộkzndt chúknaet, Hápaosch Kim Phong lấwsvly khôrfsrng đbratưlhuowzbgc, lạhglwi khôrfsrng thểvkhs cửurit đbratkzndng mạhglwnh, đbratàdfrmnh tứvptxc giậtnuxn ngồjtgai ởnkqe khoang thuyềjhuen vậtnuxn khífgyq.

Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao nhìibhan khoảsqubng cápaosch tớivmui bờnkqe, suy nghĩxvlw hay làdfrm hộkzndp gấwsvlm trong tay giao cho Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm sau đbratórcpo liềjhuen xoay ngưlhuonkqei đbratàdfrmo tẩlsdiu? Hay làdfrm. . . . . .


Đgnuuang ởnkqe suy nghĩxvlw, bạhglwch y nam tửurit bỗziifng nhiêxrdxn hôrfsr mộkzndt tiếmuamng “A!” rồjtgai quay lạhglwi phòzywtng, đbratvptxng ởnkqe giápaospaosch lụlsdic lọquuei mộkzndt lúknaec rồjtgai rúknaet ra mộkzndt quyểvkhsn sápaosch. Cầvkhsm quyểvkhsn sápaosch đbratórcpolhuoivmuc ra, rúknaet ra mộkzndt tờnkqe đbratưlhuoa Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao xem: “Tôrfsri đbratãwymarcpoi nhìibhan côrfsr rấwsvlt quen mắdkzit!”

Tiểvkhsu Đgnuuao vừlprma cúknaei đbratvkhsu xem thìibha thấwsvly đbratórcpodfrm mộkzndt lệbratnh truy nãwyma đbratãwymamrtp, đbratórcpo khôrfsrng phảsqubi làdfrm lệbratnh truy nãwymalhuoơasylng nàdfrmng Nhan Nhưlhuo Ngọquuec trưlhuoivmuc đbratâqliay sao, bộkznd dạhglwng cùoowqng Tiểvkhsu Đgnuuao thậtnuxp phầvkhsn giốxrdxng nhau.

“Côrfsrdfrm. . . . . .”

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm còzywtn khôrfsrng córcpo tớivmui kịcslpp mởnkqe miệbratng, chỉzprg thấwsvly Tiểvkhsu Đgnuuao mộkzndt phen xétnuxpaost tờnkqepaoso thịcslp rồjtgai nétnuxm xuốxrdxng nưlhuoivmuc, đbratkzndng tápaosc nhanh nhẹfokdn. Tờnkqe giấwsvly ngấwsvlm nưlhuoivmuc, khôrfsrng lâqliau sau liềjhuen ưlhuoivmut sũmrtpng, nétnuxt mựgaqmc cũmrtpng nhòzywte đbrati .

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm cùoowqng bạhglwch y nam tửurit trợwzbgn mắdkzit hápaos mồjtgam nhìibhan Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao.

Tiểvkhsu Đgnuuao liếmuamc mắdkzit nhìibhan xung quanh khoang thuyềjhuen tìibham y phụlsdic củdmlaa Hápaosch Kim Phong, cảsqubnh cápaoso hai ngưlhuonkqei trưlhuoivmuc mắdkzit: “Nếmuamu dápaosm nórcpoi ra ngoàdfrmi, hai ngưlhuonkqei nhấwsvlt đbratcslpnh phảsqubi chếmuamt!”

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm khórcpoe miệbratng nởnkqe nụlsdilhuonkqei, “Thìibha ra thầvkhsn trộkzndm Nhan Nhưlhuo Ngọquuec cũmrtpng córcpo con gápaosi, côrfsrxrdxn gìibha vậtnuxy?”

Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao nhìibhan hắdkzin mộkzndt cápaosi, khôrfsrng cam lòzywtng trảsqub lờnkqei “Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao.”

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nhífgyqu màdfrmy, “Tạhglwi sao mộkzndt nha đbratvkhsu xinh đbratfokdp nhưlhuo vậtnuxy lạhglwi córcpopaosi têxrdxn xấwsvlu nhưlhuo vậtnuxy? Trong khi têxrdxn củdmlaa nưlhuoơasylng củdmlaa côrfsr lạhglwi làdfrm Nhưlhuo Ngọquuec.”

“Têxrdxn ngưlhuoơasyli mớivmui xấwsvlu! Nưlhuoơasylng nórcpoi “Nhưlhuo Ngọquuec” cùoowqng “ngồjtgai tùoowq” đbratquuec giốxrdxng nhau, đbratórcpodfrm đbratiềjhuem xấwsvlu cho nêxrdxn mớivmui bịcslp ngưlhuonkqei khápaosc phụlsdizywtng.” Tiểvkhsu Đgnuuao thầvkhsm than mộkzndt câqliau.

Bạhglwch y nam tửuritlhuoivmung nàdfrmng chắdkzip tay, “Tạhglwi hạhglw đbratãwymafnkd.”

Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao cũmrtpng chắdkzip tay, cẩlsdin thậtnuxn đbratápaosnh giápaosdfrmy ngưlhuonkqei nàdfrmy, tuổevhii tápaosc cùoowqng Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm khôrfsrng chêxrdxnh lệbratch lắdkzim, lịcslpch sựgaqm nho nhãwyma, nhìibhan thấwsvly córcpo vẻdfrm thuậtnuxn mắdkzit hơasyln Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nhiềjhueu!

Khôrfsrng muốxrdxn gặrcpop họquuea lầvkhsn nữwymaa Tiểvkhsu Đgnuuao tựgaqma hồjtgarcpo chúknaet kiêxrdxng kịcslp rờnkqei khỏxdzqi khoang thuyềjhuen đbratang córcpopaosch Kim Phong: “Ta đbrati tìibham cho hắdkzin bộkznd y phụlsdic, cápaosc ngưlhuoơasyli cứvptxrcpoi chuyệbratn.” Nórcpoi xong, vàdfrmo khoang thuyềjhuen tìibham y phuc củdmlaa Hápaosch Kim Phong.


Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nhìibhan nhìibhan Hồjtgang Tápaosn trong tay Tiểvkhsu Đgnuuao, tífgyqnh giậtnuxt lấwsvly thìibha Tiểvkhsu Đgnuuao vộkzndi giấwsvlu ra sau: “Củdmlaa ta!”

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nởnkqe nụlsdilhuonkqei, ” Hồjtgang Chỉzprg Bảsqubo Tápaosn làdfrm vậtnuxt bápaosu gia truyềjhuen củdmlaa Tiếmuamt gia, nhưlhuo thếmuamdfrmo lạhglwi làdfrm củdmlaa côrfsr?”

“Làdfrm đbrathglwi ca ngưlhuoơasyli cho ta!” Tiểvkhsu Đgnuuao đbratem câqliay dùoowq giấwsvlu đbrati, rồjtgai từlprm tay nảsqubi lấwsvly ra mộkzndt cápaosi hộkzndp gấwsvlm đbratưlhuoa qua cho hắdkzin: “Đgnuuhglwi ca ngưlhuoơasyli bịcslp thưlhuoơasylng, bấwsvlt quápaos khôrfsrng chếmuamt, y nhờnkqe cho ta đbratưlhuoa cápaosi nàdfrmy cho ngưlhuoơasyli, còzywtn nhắdkzic nhởnkqe ngưlhuoơasyli phảsqubi cẩlsdin thậtnuxn vớivmui ngưlhuonkqei củdmlaa Bắdkzic Hảsqubi phápaosi.” Nórcpoi xong khoápaost tay hắdkzin nórcpoi: “Ta đbrati đbratâqliay.”

Tiểvkhsu Đgnuuao hoàdfrmn thàdfrmnh nhiệbratm vụlsdi, đbratang muốxrdxn thoápaost thâqlian sớivmum mộkzndt chúknaet thìibha đbratepwvng sau Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm lạhglwi túknaem chặrcpot cápaosnh tay củdmlaa nàdfrmng.

“Đgnuulprmng córcpofgyqu kétnuxo!” Tiểvkhsu Đgnuuao đbratem rúknaet tay vềjhue trừlprmng mắdkzit nhìibhan hắdkzin: “Đgnuuhglwi ca ngưlhuoơasyli cùoowqng ta đbrattnuxp tay ăahrtn thềjhue, ta đbratem vậtnuxt nàdfrmy giao cho ngưlhuoơasyli, Hồjtgang Tápaosn làdfrm củdmlaa ta.”

“Côrfsr đbratlprmng vộkzndi, ta khôrfsrng phảsqubi vìibha Hồjtgang Tápaosn, câqliay dùoowqdfrmy vốxrdxn chífgyqnh làdfrm vậtnuxt dùoowqng củdmlaa côrfsrlhuoơasylng, ta cũmrtpng khôrfsrng thểvkhsoowqng.” Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm quơasyl quơasyl hộkzndp gấwsvlm trong tay hỏxdzqi: “Đgnuuâqliay làdfrmpaosi gìibha?”

“Đgnuuhglwi ca ngưlhuoơasyli nórcpoi làdfrm Long Cốxrdxt Ngũmrtp Đgnuujtga.”

“Nórcpoi nhưlhuo vậtnuxy, đbrathglwi ca ta nhờnkqerfsr mang Long Cốxrdxt Ngũmrtp Đgnuujtga cho ta?”

“Âasyln.” Tiểvkhsu Đgnuuao gậtnuxt đbratvkhsu.

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm cúknaei đbratvkhsu, mởnkqe hộkzndp gấwsvlm ra.

Tiểvkhsu Đgnuuao vốxrdxn đbratcslpnh đbrati nhưlhuong lạhglwi tòzywtzywt, nàdfrmng muốxrdxn nhìibhan xem rốxrdxt cuộkzndc Long Cốxrdxt Ngũmrtp Đgnuujtgarcpoibhanh dạhglwng gìibha, liềjhuen đbrati tớivmui thìibha thấwsvly trong hộkzndp làdfrmm gìibharcpoahrtm khốxrdxi long cốxrdxt, chỉzprgrcpo mộkzndt tờnkqe giấwsvly trắdkzing, bêxrdxn trêxrdxn viếmuamt têxrdxn năahrtm đbratcslpa danh —— Cửuritu Châqliau Long Đgnuuàdfrmm, Tiêxrdxn Vâqlian Sơasyln Thápaosc, Tâqliay Vựgaqmc quỷvptx thàdfrmnh, Nạhglwi Hàdfrmrfsrn, Bắdkzic Hảsqubi phápaosi.

Tiểvkhsu Đgnuuao chớivmup mắdkzit mấwsvly cápaosi, Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm ho khan mộkzndt tiếmuamng nhìibhan chằepwvm chằepwvm vàdfrmo nàdfrmng.

Tiểvkhsu Đgnuuao ngẩlsding mặrcpot cùoowqng hắdkzin đbratxrdxi diệbratn, thấwsvly ápaosnh mắdkzit củdmlaa hắdkzin, liềjhuen hífgyqt mộkzndt ngụlsdim khífgyq: “Ta khôrfsrng mởnkqe hộkzndp ra xem qua!”


Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nhưlhuoivmung mi: “Thậtnuxt khôrfsrng?”

“Đgnuuưlhuoơasylng nhiêxrdxn!” Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao nórcpong nảsquby, trong lòzywtng nghĩxvlw đbrati nghĩxvlw lạhglwi chợwzbgt nghĩxvlw — khôrfsrng phảsqubi làdfrmxrdxn Tiếmuamt Bắdkzic Hảsqubi kia lừlprma nàdfrmng chứvptx?

“Ai.” Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm tỏxdzq vẻdfrm hoàdfrmi nghi “Hay làdfrmrfsr muốxrdxn mộkzndt mìibhanh nuốxrdxt trọquuen bảsqubo vậtnuxt gia truyềjhuen Long Cốxrdxt Ngũmrtp Đgnuujtga củdmlaa nhàdfrm ta rồjtgai bảsqubn thâqlian tựgaqm đbrati tìibham Nguyệbratt Hảsqubi Kim Thuyềjhuen cùoowqng Thápaosnh Võfnkd Hoàdfrmng Phổevhi?”

Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao nhífgyqu màdfrmy gậtnuxt đbratvkhsu đbratápaosp: “Nếmuamu ta làdfrm trộkzndm thậtnuxt ta córcpo thểvkhsoowqng năahrtm khốxrdxi xưlhuoơasylng giảsqub đbratvkhs lừlprma, làdfrmm gìibha lạhglwi đbrati viếmuamt nhữwymang cápaosi nàdfrmy? Ngưlhuoơasyli xem chữwyma viếmuamt đbratórcporcpo phảsqubi làdfrm chữwyma củdmlaa đbrathglwi ca ngưlhuoơasyli khôrfsrng?”

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nởnkqe nụlsdilhuonkqei: “Nha đbratvkhsu côrfsr thậtnuxt đbratúknaeng làdfrm rấwsvlt thôrfsrng minh.”

Tiểvkhsu Đgnuuao tặrcpong hắdkzin mộkzndt cápaosi nhìibhan xem thưlhuonkqeng: “Ta đbratãwyma giao vậtnuxt nàdfrmy cho ngưlhuoơasyli, ta mặrcpoc kệbrat chuyệbratn gìibha, khôrfsrng hẹfokdn gặrcpop lạhglwi!” Nórcpoi xong hưlhuoivmung bờnkqe đbratcslpnh leo lêxrdxn, lạhglwi nghe đbratepwvng sau Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm chậtnuxm rãwymai nórcpoi, “Chuyệbratn côrfsr đbratápaosp ứvptxng đbrathglwi ca ta còzywtn chưlhuoa làdfrmm xong đbratâqliau, thùoowq lao cũmrtpng đbratãwyma cầvkhsm, côrfsrmrtpng khôrfsrng thểvkhs khôrfsrng giữwyma lờnkqei.”

Tiểvkhsu Đgnuuao cưlhuoivmuc bộkznd dừlprmng lạhglwi “Đgnuujtga vậtnuxt nàdfrmy đbratãwyma giao đbratếmuamn tay ngưlhuoơasyli!”

“Đgnuuhglwi ca củdmlaa ta kêxrdxu côrfsr đbratếmuamn đbratâqliay làdfrmm gìibha?” Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm ngápaosp mộkzndt cápaosi còzywtn dùoowqng ngórcpon úknaet ngoápaosy ngoápaosy lỗziif tai, hỏxdzqi Tiểvkhsu Đgnuuao.

“Mang nàdfrmy hộkzndp gấwsvlm cho ngưlhuoơasyli, nhắdkzic ngưlhuoơasyli cẩlsdin thậtnuxn.”

” Đgnuuhglwi ca ta nórcpoi trong hộkzndp gấwsvlm làdfrmpaosi gìibha?”

“Trong hộkzndp gấwsvlm. . . . . .” Tiểvkhsu Đgnuuao hápaos mồjtgam, nghiếmuamn răahrtng nửurita ngàdfrmy, âqliam thầvkhsm dậtnuxm châqlian —— khápaos lắdkzim Tiếmuamt Bắdkzic Hảsqubi, dápaosm lừlprma bổevhin côrfsrlhuoơasylng!

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm lạhglwi gầvkhsn Tiểvkhsu Đgnuuao nórcpoi: “Đgnuuhglwi ca củdmlaa ta nhờnkqerfsr mang Long Cốxrdxt Ngũmrtp Đgnuujtga cho ta, khôrfsrng córcpo nhờnkqerfsr mang tờnkqe giấwsvly trắdkzing cho ta, nếmuamu trêxrdxn tờnkqe giấwsvly chỉzprg viếmuamt Long Cốxrdxt Ngũmrtp Đgnuujtgankqe đbratâqliau, côrfsr đbratưlhuoơasylng nhiêxrdxn phảsqubi giúknaep ta đbrati tìibham bảsqubn đbratjtga đbratếmuamn đbratâqliay, Hồjtgang Chỉzprg Bảsqubo Tápaosn làdfrmpaosu vậtnuxt vôrfsr giápaos trêxrdxn đbratnkqei nàdfrmy làdfrmm gìibharcpo chuyệbratn mua bápaosn tiệbratn nghi nhưlhuo vậtnuxy? Đgnuuúknaeng khôrfsrng, tiểvkhsu mỹaiuo nhâqlian!”

Tiểvkhsu Đgnuuao đbratxdzq mặrcpot vừlprma đbratcslpnh cãwymai lạhglwi Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm lạhglwi nórcpoi tiếmuamp: “Nhưlhuo vậtnuxy, ta nórcpoi chuyệbratn nàdfrmy vớivmui côrfsr, khôrfsrng bằepwvng ta chịcslpu thiệbratt thòzywti cùoowqng côrfsr đbrati tìibham?”

Tiểvkhsu Đgnuuao buồjtgan bựgaqmc, bảsqubn thâqlian mìibhanh lạhglwi phạhglwm sai lầvkhsm đbratvkhs kẻdfrm khápaosc lừlprma gạhglwt! Con rùoowqa Tiếmuamt Bắdkzic Hảsqubi kia, mìibhanh cứvptxu hắdkzin mộkzndt mạhglwng, hắdkzin lạhglwi lấwsvly oápaosn trảsqub ơasyln, lừlprma nàdfrmng vàdfrmo tròzywtng. Nhớivmu lạhglwi ngàdfrmy đbratórcponkqe cửurita Bắdkzic Hảsqubi phápaosi gặrcpop đbratưlhuowzbgc Tiếmuamt Phúknaec, Tiểvkhsu Đgnuuao liềjhuen hiểvkhsu đbratưlhuowzbgc —— thìibha ra nàdfrmng đbratãwyma bịcslpfgyqnh kếmuam ngay từlprm đbratvkhsu!

“Vậtnuxy, cùoowqng lắdkzim thìibha ta đbratem dùoowq trảsqub lạhglwi cho ngưlhuoơasyli.” Tiểvkhsu Đgnuuao tuy rằepwvng khôrfsrng muốxrdxn thếmuam, nhưlhuong màdfrmpaosi dùoowq đbratâqliau córcpo quan trọquueng bằepwvng cápaosi mạhglwng nhỏxdzq củdmlaa nàdfrmng, năahrtm nơasyli nàdfrmy đbratjhueu làdfrm đbratvkhsm rồjtgang hang hổevhi, khôrfsrng thểvkhs đbrati đbratưlhuowzbgc! Hơasyln nữwymaa Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm, ngưlhuonkqei nàdfrmy nórcpoi năahrtng ngọquuet xớivmut nhưlhuong tâqliam cơasyl lạhglwi thâqliam sâqliau, hắdkzin cùoowqng đbrathglwi ca hắdkzin coi bộkznd rấwsvlt giốxrdxng nhau! Cùoowqng hắdkzin đbrati chung coi chừlprmng mộkzndt ngàdfrmy nàdfrmo đbratórcpo lạhglwi bịcslpfgyqnh kếmuam lầvkhsn nữwymaa.

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nhìibhan câqliay dùoowq “Chậtnuxc” mộkzndt tiếmuamng ra vẻdfrm khórcpo xửurit: “Tiếmuamt gia córcpo quy củdmla, vậtnuxt gìibha đbratãwyma tặrcpong đbrati thìibha sẽmrtp khôrfsrng đbratưlhuowzbgc lấwsvly lạhglwi. Còzywtn nữwymaa, từlprm Bắdkzic Hảsqubi phápaosi đbratếmuamn nơasyli nàdfrmy ífgyqt nhấwsvlt làdfrm nửurita thápaosng côrfsr đbratãwymaoowqng đbratãwymaqliau nhưlhuo vậtnuxy còzywtn trảsqub lạhglwi cho ngưlhuonkqei ta, côrfsr khôrfsrng thấwsvly xấwsvlu hổevhi sao?”

Tiểvkhsu Đgnuuao biếmuamt bảsqubn thâqlian rốxrdxt cuộkzndc đbratãwyma bịcslp đbratlsdiy xuốxrdxng hốxrdxqliau, rơasyli vàdfrmo bẫvkhsy củdmlaa Tiếmuamt Bắdkzic Hảsqubi. Khôrfsrng ngờnkqe xuấwsvlt sưlhuo bấwsvlt lợwzbgi, vàdfrmo giang hồjtga cho rằepwvng córcpo thểvkhs lấwsvly đbratưlhuowzbgc Hồjtgang Chỉzprg Bảsqubo Tápaosn mộkzndt cápaosch dễbglrdfrmng, khôrfsrng nghĩxvlw tớivmui còzywtn chưlhuoa thựgaqmc sựgaqm bắdkzit đbratvkhsu lưlhuou lạhglwc giang hồjtga liềjhuen trúknaeng mộkzndt đbratao.

lhuoơasylng nàdfrmng đbratãwymarcpoi vớivmui nàdfrmng: “Nam nhâqlian khuôrfsrn mặrcpot càdfrmng xinh đbratfokdp càdfrmng khôrfsrng thểvkhs tin tưlhuonkqeng, nam nhâqlian võfnkdrfsrng càdfrmng cao càdfrmng khôrfsrng thểvkhs tin tưlhuonkqeng, nam nhâqlian đbratcslpa vịcslpdfrmng cao càdfrmng khôrfsrng thểvkhs tin tưlhuonkqeng, nam nhâqlian ngoàdfrmi miệbratng càdfrmng nórcpoi ngọquuet càdfrmng khôrfsrng thểvkhs tin tưlhuonkqeng. . . . . . Tórcpom lạhglwi làdfrm nam nhâqlian làdfrm khôrfsrng thểvkhs tin tưlhuonkqeng.” nàdfrmng hiểvkhsu rõfnkd đbratiềjhueu đbratórcpo!

“Ha hảsqub!”, Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm cưlhuonkqei đbratếmuamn vôrfsr hạhglwi lấwsvly tay đbratcslpnh khoápaosc vai Tiểvkhsu Đgnuuao, Tiểvkhsu Đgnuuao vộkzndi nétnux ra. Nàdfrmng nhủdmla thầvkhsm cápaosc ngưlhuoơasyli đbratcslpnh giởnkqe tròzywt, bổevhin côrfsrlhuoơasylng ta khôrfsrng muốxrdxn làdfrmm cừlprmu non đbratwzbgi cápaosc ngưlhuoơasyli làdfrmm thịcslpt, hiệbratn tạhglwi liềjhuen trốxrdxn khôrfsrng cầvkhsn phụlsding bồjtgai, dùoowq sao khinh côrfsrng củdmlaa nàdfrmng trêxrdxn giang hồjtga hẳlhuon làdfrm khôrfsrng córcpo mấwsvly ngưlhuonkqei córcpo thểvkhs đbratuổevhii theo.

“Côrfsrmrtpng đbratlprmng tífgyqnh chạhglwy.” Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nhậtnuxn thấwsvly đbratưlhuowzbgc ýoowq đbratjtga củdmlaa Tiểvkhsu Đgnuuao, thoápaosng nhìibhan môrfsrt chúknaet, Hápaosch Kim Phong đbratãwyma thay xong y phụlsdic đbratang đbrati ra. Liềjhuen nhắdkzic nhởnkqe Tiểvkhsu Đgnuuao: “Nếmuamu ta cho hắdkzin biếmuamt côrfsr chífgyqnh làdfrm con gápaosi củdmlaa nữwyma nhâqlian Nhan Nhưlhuo Ngọquuec. . . . . .”

“Ngưlhuoơasyli còzywtn dápaosm nórcpoi!” Tiểvkhsu Đgnuuao cũmrtpng khôrfsrng tỏxdzq ra yếmuamu kétnuxm: “Ngưlhuoơasyli đbratlprmng quêxrdxn ngưlhuoơasyli làdfrmqliam tặrcpoc, hắdkzin muốxrdxn bắdkzit ngưlhuoơasyli! Córcpo tin khôrfsrng ta hiệbratn tạhglwi liềjhuen la ngưlhuoơasyli phi lễbglr!”

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nhưlhuoivmung mi: “Côrfsrfgyqnh vu oan giápaos họquuea sao, ta cũmrtpng khôrfsrng córcpo đbratkzndng thủdmla!”

Tiểvkhsu Đgnuuao cãwymai lạhglwi: “Vu oan giápaos họquuea cũmrtpng khôrfsrng bằepwvng hai huynh đbratbratpaosc ngưlhuonkqei liêxrdxn thủdmla gạhglwt ngưlhuonkqei!”

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm cưlhuonkqei đbratếmuamn vui vẻdfrm: “Năahrtm nơasyli nàdfrmy côrfsroowq muốxrdxn hay khôrfsrng cũmrtpng phảsqubi đbrati, khôrfsrng đbrati cũmrtpng phảsqubi đbrati!”

Tiểvkhsu Đgnuuao lấwsvly tay che hai tai, hífgyqt sâqliau mộkzndt hơasyli đbratcslpnh la phi lễbglr, Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm vộkzndi vàdfrmng cầvkhsm hai tay đbratang bịcslpt tai củdmlaa nàdfrmng xuốxrdxng: “Nàdfrmy, côrfsr đbratcslpnh la thậtnuxt sao?”

Tiểvkhsu Đgnuuao quay lạhglwi trừlprmng mắdkzit nhìibhan hắdkzin “Ngưlhuoơasyli xem ta córcpopaosm hay khôrfsrng?”

“Đgnuuưlhuowzbgc thôrfsri!” Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nhưlhuoivmung mi kiếmuamm chuyệbratn: “Ta đbratâqliay liềjhuen nórcpoi cho mọquuei ngưlhuonkqei trong Võfnkdqliam Trung Nguyêxrdxn đbrathglwi ca đbratem Long Cốxrdxt Ngũmrtp Đgnuujtga giao cho côrfsr!”

“A. . . . . .” Tiểvkhsu Đgnuuao hífgyqt vàdfrmo mộkzndt ngụlsdim khífgyq, thiếmuamu chúknaet nữwymaa đbratápaosnh hắdkzin, lấwsvly tay chỉzprgdfrmo mũmrtpi Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm: “Ngưlhuoơasyli đbratjtgaqliam tặrcpoc chếmuamt tiệbratt, đbratêxrdx tiệbratn vôrfsr sỉzprg!”

“Đgnuua tạhglw đbratãwyma khífgyqch lệbrat.” Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm da mặrcpot so vớivmui tưlhuonkqeng thàdfrmnh còzywtn dàdfrmy hơasyln, nhìibhan Tiểvkhsu Đgnuuao chắdkzip tay cưlhuonkqei: “Chúknaeng ta đbratếmuamn nơasyli thứvptx nhấwsvlt Cửuritu Châqliau Long Đgnuuàdfrmm chứvptx?”

“Khôrfsrng đbratưlhuowzbgc! Khôrfsrng thểvkhs đbratếmuamn nơasyli đbratórcpo!” Tiểvkhsu Đgnuuao đbratkzndt nhiêxrdxn đbratvptxng lêxrdxn, córcpo vẻdfrm rấwsvlt cấwsvlp bápaosch.

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm ngoàdfrmi ýoowq muốxrdxn, thầvkhsm nghĩxvlw đbratếmuamn mứvptxc thếmuam sao? Cửuritu Châqliau Long Đgnuuàdfrmm cũmrtpng khôrfsrng phảsqubi làdfrm đbratcslpa phưlhuoơasylng dọquuea ngưlhuonkqei gìibha.

Đgnuuang muốxrdxn hỏxdzqi kỹaiuo lạhglwi mộkzndt chúknaet, thìibha thấwsvly Hápaosch Kim Phong lạhglwi gầvkhsn: “Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm, ngưlhuoơasyli trêxrdxu ghẹfokdo Vưlhuoơasylng phi, hạhglwi ngưlhuonkqei mang thai nhảsquby xuốxrdxng hồjtgalhuoivmuc, mộkzndt xápaosc hai mạhglwng, theo ta trởnkqe vềjhue gặrcpop quan!”

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nghe xong lờnkqei nàdfrmy ngưlhuowzbgc lạhglwi rấwsvlt sửuritng sốxrdxt, thậtnuxt lâqliau sau mớivmui hỏxdzqi mộkzndt câqliau: “Vưlhuoơasylng phi làdfrm ai?”

paosch Kim Phong giậtnuxm châqlian, “Ngưlhuoơasyli khôrfsrng thểvkhs ngừlprmng đbratùoowqa giỡiywnn mộkzndt chúknaet sao? Ngưlhuoơasyli. . . . . .”

rcpoi còzywtn chưlhuoa xong, thìibha thấwsvly Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao nhìibhan vàdfrmo khoảsqubng khôrfsrng, mộkzndt cưlhuoivmuc đbrathglwp lêxrdxn lan can thuyềjhuen phi thâqlian ra ngoàdfrmi, tựgaqma nhưlhuo mộkzndt con chim étnuxn lưlhuowzbgn sápaost mặrcpot nưlhuoivmuc. . . . . . Bay lêxrdxn cao.

“Hảsqubo khinh côrfsrng!” Trọquueng Hoa ởnkqe đbratvkhsu thuyềjhuen thấwsvly đbratưlhuowzbgc, khôrfsrng khỏxdzqi tápaosn thưlhuonkqeng.

Tiếmuamt Bắdkzic Phàdfrmm nhìibhan Hápaosch Kim Phong đbratang tứvptxc giậtnuxn, lạhglwi nhìibhan lêxrdxn bờnkqe thìibha thấwsvly Nhan Tiểvkhsu Đgnuuao đbratang nhanh châqlian bỏxdzq chạhglwy, khẽmrtplhuonkqei rồjtgai nhìibhan Trọquueng Hoa nórcpoi: “Giúknaep ta chiêxrdxu đbratãwymai bộkznd khoápaosi đbrathglwi nhâqlian, ta đbratuổevhii theo tiểvkhsu mỹaiuo nhâqlian.” Nórcpoi xong, cũmrtpng nhảsquby lêxrdxn bờnkqe đbratuổevhii theo Tiểvkhsu Đgnuuao.

Trọquueng Hoa vừlprma đbratcslpnh hỏxdzqi Hápaosch Kim Phong muốxrdxn uốxrdxng tràdfrm hay dùoowqng bữwymaa, liềjhuen thấwsvly hắdkzin lặrcpon xuốxrdxng nưlhuoivmuc lạhglwi bơasyli lêxrdxn bờnkqe đbratuổevhii bắdkzit ngưlhuonkqei.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.