Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 2 : Thần bộ tinh thông và cô nương đeo mặt nạ

    trước sau   
Tháusojng năemepm, mộtjrit con đawlxưlyvnnkxung nhỏyhrxcoehjypvng ngoạbodwi ônxjz củkwyea Hàfcktng Châadcgu phủkwye.

Đdpniưlyvnnkxung đawlxi làfckt đawlxưlyvnnkxung đawlxfrzpt đawlxen, láusojc đawlxáusojc mộtjrit tầmsnpng đawlxáusoj vụuocqn nhỏyhrx, lạbodwi phủkwyeyywjn trêyywjn mộtjrit lớmqyup bụuocqi đawlxfrzpt đawlxáusoj. Sau mộtjrit cơyhkmn mưlyvna nhỏyhrx, nhữnzbpng phiếggihn đawlxáusoj đawlxen vàfckt đawlxưlyvnnkxung đawlxfrzpt khônxjzng còtomen bụuocqi nữnzbpa màfckt sạbodwch sẽjypv, nhẹkozs nhàfcktng, máusojt mẻadcg.

Mộtjrit bêyywjn làfckt ruộtjring đawlxycqzng vàfcktng ócmgdng trảgvuji dàfckti, vàfckti cơyhkmn giócmgd nhỏyhrx thổqquki qua lạbodwi tạbodwo thàfcktnh ra nhữnzbpng ngọigidn sócmgdng lúdpnia vàfcktng, lạbodwi thêyywjm bầmsnpu trờnkxui trong xanh sau cơyhkmn mưlyvna khiếggihn ngưlyvnnkxui đawlxi đawlxưlyvnnkxung đawlxcoehu muốtswnn dừwongng châadcgn.

yywjn kia đawlxưlyvnnkxung làfckt mộtjrit hồycqzlyvnmqyuc, mặefmut hồycqz trong nhưlyvnlyvnơyhkmng dưlyvnmqyui mặefmut trờnkxui, phảgvujn chiếggihu đawlxưlyvnnkxung châadcgn trờnkxui xa xa. Trêyywjn mặefmut nưlyvnmqyuc tựadcga hồycqzcmgd đawlxáusojm sưlyvnơyhkmng giốtswnng nhưlyvnadcgy bay, nưlyvnmqyuc đawlxtjring mâadcgy trônxjzi, chợfgrwt cócmgd mộtjrit con chim hảgvuji âadcgu cônxjz giưlyvnơyhkmng cáusojnh bay lêyywjn. Cũpfwfng cócmgdfckti ngưlyvnnkxui bơyhkmi thuyềcoehn đawlxáusojnh cáusoj sớmqyum xem chừwongng rấfrzpt hứkivcng trígvujtomen gảgvujy đawlxàfcktn háusojt vàfckti câadcgu, làfcktm cho thanh cảgvujnh củkwyea Giang Nam thêyywjm sinh khígvuj, càfcktng giốtswnng nhưlyvn trong tiêyywjn cảgvujnh.

tomen cócmgdfckti nhócmgdm tàfckti tửnpxo giai nhâadcgn đawlxếggihn ngắcnhnm cảgvujnh, hậmbqxn khônxjzng thểuxneusojn lạbodwi thi thốtswn thơyhkm ca mộtjrit phen.

Ngay tạbodwi nơyhkmi cócmgd cảgvujnh vậmbqxt mang hưlyvnơyhkmng vịqptd thônxjzn quêyywjfckty, xa xa, xuấfrzpt hiệnmaqn mộtjrit vậmbqxt màfcktu đawlxyhrxusojng chócmgdi.


Ngưlyvnnkxui đawlxi đawlxưlyvnnkxung đawlxcoehu quay đawlxmsnpu lạbodwi xem, chỉpfwf thấfrzpy trêyywjn đawlxưlyvnnkxung đawlxi, mộtjrit tiểuxneu mỹwodd nhâadcgn, nhan sắcnhnc diễszeym lệnmaq cầmsnpm mộtjrit cáusoji ônxjzfcktu đawlxyhrx, cưlyvnttdxi mộtjrit con lừwonga lônxjzng ngắcnhnn, chậmbqxm tiếggihn lêyywjn phígvuja trưlyvnmqyuc.

Vịqptdnxjzlyvnơyhkmng xinh đawlxkozsp nàfckty, trônxjzng rấfrzpt hợfgrwp vớmqyui cảgvujnh đawlxkozsp Giang Nam, nàfcktng cócmgdfcktn da trắcnhnng nhưlyvn tuyếggiht, trêyywjn tay còtomen cầmsnpm ônxjz đawlxyhrx trônxjzng càfcktng đawlxtjring lòtomeng ngưlyvnnkxui.

fcktng cầmsnpm theo tay nảgvuji ngồycqzi trêyywjn lưlyvnng mộtjrit con lừwonga hếggiht nhìzflqn tráusoji lạbodwi nhìzflqn phảgvuji, muốtswnn tìzflqm xem gầmsnpn đawlxócmgdcmgd quáusojn tràfcktfckto khônxjzng, nhâadcgn đawlxócmgdpfwfng cócmgd thểuxne ăemepn mộtjrit chúdpnit báusojnh bao.

Ngưlyvnnkxui tớmqyui đawlxócmgd khônxjzng phảgvuji chígvujnh làfckt Nhan Tiểuxneu Đdpniao sao?

Khócmgd khăemepn lắcnhnm mớmqyui thấfrzpy đawlxưlyvnfgrwc mộtjrit tấfrzpm biểuxnen đawlxcoeh “Tràfckt quáusojn”, Nhan Tiểuxneu Đdpniao nhảgvujy xuốtswnng khỏyhrxi lưlyvnng lừwonga chạbodwy vàfckto, chọigidn mộtjrit vịqptd trígvuj gầmsnpn ven đawlxưlyvnnkxung ngồycqzi xuốtswnng. Tiểuxneu nhịqptd đawlxếggihn gầmsnpn tiếggihp đawlxãjufhi, bắcnhnt gặefmup mộtjrit cônxjzlyvnơyhkmng xinh đawlxkozsp, khônxjzng tựadcg giáusojc thanh âadcgm trởcoehyywjn nhẹkozs nhàfcktng “Cônxjzlyvnơyhkmng đawlxi mộtjrit mìzflqnh? Dùjypvng đawlxiểuxnem tâadcgm sao?”

Tiểuxneu Đdpniao thu ônxjz lạbodwi, thậmbqxt cẩkwyen thậmbqxn lau khônxjz, bảgvujo tiểuxneu nhịqptd gọigidi mộtjrit báusojt đawlxmbqxu hoa vàfckt mộtjrit cáusoji báusojnh bao.

Tiểuxneu nhịqptd nhanh nhẹkozsn bưlyvnng đawlxycqzyywjn, còtomen đawlxưlyvna lêyywjn thêyywjm mộtjrit ígvujt dưlyvna leo ưlyvnmqyup muốtswni củkwyea nhàfcktzflqnh làfcktm. Nhan Tiểuxneu Đdpniao bắcnhnt đawlxmsnpu cầmsnpm lấfrzpy hai chiếggihc đawlxũpfwfa, chọigidn dưlyvna muốtswni ăemepn cùjypvng vớmqyui mỳzihj trônxjzng thậmbqxt thảgvujnh thơyhkmi.

Ngồycqzi ăemepn đawlxưlyvnfgrwc mộtjrit lúdpnic thìzflq ngưlyvnnkxui đawlxi trêyywjn đawlxưlyvnnkxung càfcktng ngàfckty càfcktng đawlxônxjzng hơyhkmn.

nxjz Hồycqzfcktjypvng thưlyvnơyhkmng nhâadcgn hay thưlyvnnkxung tậmbqxp hợfgrwp từwong trưlyvnmqyuc đawlxếggihn nay, sựadcg gấfrzpp gáusojp củkwyea nhữnzbpng thưlyvnơyhkmng nhâadcgn dầmsnpn lan tỏyhrxa khắcnhnp nơyhkmi, mưlyvna đawlxãjufh dứkivct, mặefmut trờnkxui vừwonga mọigidc lêyywjn, ảgvujo ảgvujnh tiêyywjn cảgvujnh lúdpnic nãjufhy cũpfwfng dầmsnpn tan, chỉpfwf đawlxuxne lạbodwi sựadcgusojo nhiệnmaqt, an hòtomea, giàfcktu cócmgdfckt sựadcg tấfrzpp nậmbqxp.

Tràfckt quáusojn dầmsnpn dầmsnpn đawlxônxjzng kháusojch, Tiểuxneu Đdpniao nhìzflqn thấfrzpy trưlyvnmqyuc bàfcktn còtomen ba ghếggih trốtswnng.

“Cạbodwch” mộtjrit tiếggihng, đawlxtjrit nhiêyywjn mộtjrit thanh kiếggihm đawlxưlyvnfgrwc đawlxefmut ngang trêyywjn bàfcktn nơyhkmi Tiểuxneu Đdpniao ngồycqzi.

Thanh kiếggihm nàfckty dàfckti ba thưlyvnmqyuc, bao ngoàfckti bằtsrzng vỏyhrx da, bêyywjn trêyywjn dưlyvnfgrwc dâadcgy thừwongng thắcnhnt thàfcktnh chígvujn khúdpnic, còtomen đawlxưlyvnfgrwc đawlxáusojnh sốtswn, phỏyhrxng chừwongng ngưlyvnnkxui tớmqyui làfckt quan gia.

Tiểuxneu Đdpniao giưlyvnơyhkmng mắcnhnt đawlxáusojnh giáusoj, ngưlyvnnkxui ngồycqzi trưlyvnmqyuc mắcnhnt làfckt mộtjrit vịqptdnxjzng tửnpxo, tuổqquki khoảgvujng chừwongng hơyhkmn hai mưlyvnơyhkmi, ngũpfwf quan đawlxoan chígvujnh, tócmgdc dưlyvnfgrwc chảgvuji gọigidn gang khônxjzng mộtjrit sợfgrwi rớmqyut ra. Trêyywjn tráusojn củkwyea y cócmgdfckti giọigidt mồycqznxjzi, y tùjypvy ýbzkzjypvng ốtswnng tay áusojo lau đawlxi, kêyywju tiểuxneu nhịqptd, “Bốtswnn cáusoji báusojnh bao cùjypvng mộtjrit chéiumcn cháusojo!”


Tiểuxneu Đdpniao cắcnhnn mộtjrit miếggihng báusojnh mỳzihj nhỏyhrx, chợfgrwt thấfrzpy bêyywjn hônxjzng ngưlyvnnkxui kia lộtjri ra mộtjrit nửnpxoa khốtswni kim bàfckti —— cócmgd thểuxne hắcnhnn làfckt mộtjrit bộtjri khoáusoji.

Y lau mồycqznxjzi, trong lúdpnic chờnkxu thứkivcc ăemepn bưlyvnng lêyywjn, giưlyvnơyhkmng mắcnhnt thìzflq thấfrzpy ngưlyvnnkxui ngồycqzi đawlxtswni diệnmaqn làfckt mộtjrit cônxjzlyvnơyhkmng, y câadcgu nệnmaqdpnii đawlxmsnpu, cũpfwfng khônxjzng dáusojm đawlxáusojnh giáusoj kỹwodd, chờnkxu ăemepn cơyhkmm.

Tiểuxneu Đdpniao hơyhkmi hơyhkmi nhếggihch khócmgde miệnmaqng —— làfckt mộtjrit ngưlyvnnkxui thàfcktnh thậmbqxt nha.

Tiểuxneu Đdpniao lạbodwi ăemepn hai miếggihng, thìzflq vịqptdnxjzng tửnpxo kia đawlxtjrit nhiêyywjn ngẩkwyeng đawlxmsnpu, hônxjz to tiểuxneu nhịqptd mộtjrit tiếggihng, “Thêyywjm mộtjrit báusojt thịqptdt bòtome bằtsrzm!”

Tiểuxneu Đdpniao giưlyvnơyhkmng miệnmaqng nhìzflqn hắcnhnn ăemepn hếggiht bốtswnn cáusoji báusojnh bao cùjypvng mộtjrit chéiumcn cháusojo chỉpfwf trong nháusojy mắcnhnt, âadcgm thầmsnpm than thởcoeh —— thùjypvng cơyhkmm nha!

yywjn nàfckty đawlxang ăemepn, lạbodwi cócmgd hai ngưlyvnnkxui nữnzbpa đawlxếggihn.

Hai vịqptd kháusojc đawlxkivcng trưlyvnmqyuc cửnpxoa, đawlxang do dựadcg khônxjzng cócmgd chỗjada ngồycqzi, thấfrzpy vậmbqxy tiểuxneu nhịqptd vộtjrii vàfcktng tiếggihp đawlxócmgdn, “Nhịqptd vịqptd kháusojch quan, nơyhkmi nàfckty vừwonga lúdpnic cócmgd hai chỗjada trốtswnng!”

zflq thếggih, mộtjrit ngưlyvnnkxui ngồycqzi xuốtswnng cùjypvng Tiểuxneu Đdpniao vàfckt bộtjri khoáusoji, ngưlyvnnkxui còtomen lạbodwi đawlxkivcng đawlxtsrzng sau lưlyvnng hắcnhnn.

Tiểuxneu Đdpniao chợfgrwt nghe mộtjrit giọigidng nócmgdi cơyhkm hồycqzyhkmi khócmgd chịqptdu “Mộtjrit ấfrzpm tràfckt, hai cáusoji báusojnh bao”.

Tiếggihng nócmgdi cấfrzpt lêyywjn cócmgd thểuxne nghe ra làfckt mộtjrit nữnzbp nhâadcgn, ngưlyvnnkxui nàfckty giọigidng nócmgdi trong trẻadcgo nhưlyvnng lạbodwnh lùjypvng trầmsnpm thấfrzpp. Tiểuxneu Đdpniao cảgvujm thấfrzpy thanh âadcgm dễszey nghe liềcoehn ngẩkwyeng đawlxmsnpu xem, chợfgrwt ngạbodwc nhiêyywjn.

Vịqptd nam tửnpxo ngồycqzi bêyywjn cạbodwnh cũpfwfng vừwonga lúdpnic đawlxang đawlxáusojnh giáusoj Tiểuxneu Đdpniao. Ngưlyvnnkxui nàfckty trônxjzng bộtjri dạbodwng cũpfwfng rấfrzpt tốtswnt, Tiểuxneu Đdpniao đawlxusojn hắcnhnn cócmgd chúdpnit thâadcgn phậmbqxn, bởcoehi vìzflq trêyywjn ngưlyvnnkxui y toáusojt ra khígvuj pháusojch cao quýbzkz ngay cảgvuj đawlxtjring táusojc giơyhkm tay nhấfrzpc châadcgn cũpfwfng rấfrzpt tao nhãjufh. Bấfrzpt quáusoj đawlxiềcoehu màfckt Tiểuxneu Đdpniao chúdpni ýbzkz đawlxếggihn khônxjzng phảgvuji làfcktfckt vịqptdnxjzng tửnpxo trưlyvnmqyuc mắcnhnt màfcktfckt ngưlyvnnkxui đawlxkivcng sau lưlyvnng y.

Đdpniócmgdfckt mộtjrit vịqptd hắcnhnc y nữnzbp tửnpxo mang mặefmut nạbodw, hẳwjahn ngưlyvnnkxui nócmgdi chuyệnmaqn vừwonga rồycqzi chígvujnh làfckt vịqptdnxjzlyvnơyhkmng nàfckty.

fcktng đawlxkivcng phígvuja sau vịqptdnxjzng tửnpxo nọigid, hìzflqnh nhưlyvnfcktjypvy tùjypvng hay bảgvujo tiêyywju gìzflq đawlxócmgd, dáusojng ngưlyvnnkxui cao, thon thảgvuj, nhưlyvnng chígvujnh làfckt đawlxtjrii mặefmut nạbodwyywjn hoàfcktn toàfcktn nhìzflqn khônxjzng ra diệnmaqn mạbodwo cùjypvng vẻadcg mặefmut, ngay cảgvujcmgdc đawlxen cũpfwfng giấfrzpu ởcoeh trong áusojo. Mặefmut nạbodwcmgd thểuxnefckt mặefmut nạbodw trừwongfcktpfwfng cócmgd thểuxnefckt mặefmut nạbodw quỷawlxfcktu trắcnhnng, trônxjzng thậmbqxt dọigida ngưlyvnnkxui.


Tuy rằtsrzng nhìzflqn khônxjzng nhìzflqn thấfrzpy khuônxjzn mặefmut, nhưlyvnng lạbodwi làfcktm cho ngưlyvnnkxui ta cócmgd cảgvujm giáusojc lạbodwnh lùjypvng, trầmsnpm tĩwzrenh. . . . . . Tiểuxneu Đdpniao nhìzflqn nàfcktng thậmbqxp phầmsnpn tòtometome.

Vịqptd nữnzbp tửnpxo đawlxeo mặefmut nạbodw kia cũpfwfng liếggihc nhìzflqn Tiểuxneu Đdpniao mộtjrit cáusoji nhưlyvnng khônxjzng nócmgdi tiếggihng nàfckto.

Chờnkxulyvnmqyuc tràfckt đawlxưlyvnfgrwc đawlxem lêyywjn,vịqptd nữnzbp tửnpxo đawlxeo mặefmut nạbodw xuấfrzpt ra ngâadcgn châadcgm cẩkwyen thậmbqxn kiểuxnem tra, khônxjzng cócmgd vấfrzpn đawlxcoehzflq mớmqyui đawlxefmut trưlyvnmqyuc mặefmut vịqptdnxjzng tửnpxo kia sau khi giúdpnip hắcnhnn lau thậmbqxt sạbodwch ly tràfckt, làfcktm xong mọigidi việnmaqc mớmqyui lui ra sau đawlxkivcng.

Vịqptd bộtjri khoáusoji “Thùjypvng cơyhkmm” kia đawlxang ăemepn nhìzflqn thấfrzpy cảgvujnh nàfckty khônxjzng nócmgdng khônxjzng lạbodwnh nócmgdi mộtjrit câadcgu, “Bảgvujn thâadcgn cócmgd tay cócmgd châadcgn, còtomen muốtswnn ngưlyvnnkxui kháusojc hầmsnpu hạbodw.”

Tiểuxneu Đdpniao khócmgde miệnmaqng lạbodwi khônxjzng tựadcg giáusojc nhếggihch lêyywjn vàfckti phầmsnpn —— muốtswnn kiếggihm chuyệnmaqn sao? Vịqptd bộtjri khoáusoji nàfckty thậmbqxt nhanh mồycqzm nhanh miệnmaqng nha!

Vịqptdnxjzng tửnpxo đawlxócmgd mộtjrit tay nâadcgng cằtsrzm chậmbqxm rãjufhi hỏyhrxi lạbodwi, “Kim Đdpniao Thầmsnpn Bộtjriusojch Kim Phong, vìzflqusoji gìzflq lạbodwi chạbodwy đawlxếggihn Hàfcktng Châadcgu nàfckty?”

“Khụuocq khụuocq. . . . . .”

Vừwonga nghe đawlxếggihn cáusoji têyywjn “Háusojch Thu Phong”, Nhan Tiểuxneu Đdpniao đawlxang ăemepn báusojnh bỗjadang dưlyvnng mắcnhnc nghẹkozsn vộtjrii đawlxưlyvna tay vỗjada ngựadcgc.

Vịqptdnxjzng tửnpxo kia rócmgdt ly tràfckt cho nàfcktng, đawlxưlyvna tớmqyui trưlyvnmqyuc mặefmut nàfcktng.

Tiểuxneu Đdpniao nhậmbqxn lấfrzpy, nócmgdi tiếggihng cảgvujm ơyhkmn rồycqzi đawlxem báusojnh mỳzihj nuốtswnt xuốtswnng, khẽjypv thấfrzpy vịqptd nữnzbp tửnpxo đawlxeo mặefmut nạbodw kia tựadcga hồycqz lạbodwi liếggihc nhìzflqn mộtjrit cáusoji.

“Ta đawlxếggihn bắcnhnt Tiếggiht Bắcnhnc Phàfcktm.” Háusojch Thu Phong trảgvuj lờnkxui.

Nhan Tiểuxneu Đdpniao đawlxang tígvujnh buônxjzng ly tràfckt xuốtswnng bỏyhrx đawlxi nhưlyvnng vừwonga nghe đawlxếggihn ba chữnzbp “Tiếggiht Bắcnhnc Phàfcktm” lạbodwi ngồycqzi bấfrzpt đawlxtjring, chígvujnh làfckt ngưlyvnnkxui màfcktzflqnh muốtswnn tìzflqm, Tiếggiht Bắcnhnc Phàfcktm?

“Tiếggiht Bắcnhnc Phàfcktm làfckt bằtsrzng hữnzbpu củkwyea Thẩkwyem Tinh Hảgvuji ta, mộtjrit tháusojng nay y đawlxcoehu ởcoeh tạbodwi đawlxcoehu ởcoeh lạbodwi Tinh Hảgvuji Viêyywjn làfcktm kháusojch, khônxjzng biếggiht phạbodwm vàfckto chuyệnmaqn gìzflqfckt phảgvuji khiếggihn thầmsnpn bộtjri ngàfcktn dặefmum xa xônxjzi đawlxếggihn bắcnhnt ngưlyvnnkxui?”


Nhan Tiểuxneu Đdpniao trong lòtomeng khẽjypv than hai tiếggihng, cho nêyywjn mớmqyui nócmgdi làfcktm sao màfckt khéiumco vậmbqxy! Nàfcktng vậmbqxy màfcktcmgd thểuxne gặefmup đawlxưlyvnfgrwc Thẩkwyem Tinh Hảgvuji ởcoeh đawlxâadcgy.

“Tiếggiht Bắcnhnc Phàfcktm kia phạbodwm tộtjrii dâadcgm tặefmuc khônxjzng thểuxne thứkivc, ta muốtswnn bắcnhnt hắcnhnn trởcoeh vềcoeh xửnpxo theo pháusojp luậmbqxt!” .

“Dâadcgm tặefmuc?”

Tiểuxneu Đdpniao khônxjzng nhịqptdn đawlxưlyvnfgrwc, thốtswnt ra mộtjrit câadcgu, Thẩkwyem Tinh Hảgvuji cùjypvng Háusojch Kim Phong đawlxcoehu nhìzflqn nàfcktng.

Tiểuxneu Đdpniao vộtjrii cúdpnii đawlxmsnpu.

usojch Kim Phong hỏyhrxi Thẩkwyem Tinh Hảgvuji, “Nghe nócmgdi Tiếggiht Bắcnhnc Hảgvuji bạbodwo bệnmaqnh màfckt chếggiht ngay đawlxêyywjm trưlyvnmqyuc ngàfckty thàfcktnh thâadcgn, vậmbqxy màfckt Tiếggiht Bắcnhnc Phàfcktm vẫemepn còtomen ởcoeh lạbodwi Giang Nam sốtswnng phócmgdng túdpning?”

“Tiếggiht huynh khônxjzng thígvujch chen châadcgn vớmqyui giang hồycqz, quan hệnmaq củkwyea huynh ấfrzpy cùjypvng huynh trưlyvncoehng lạbodwi lạbodwnh nhạbodwt.” Thẩkwyem Tinh Hảgvuji giảgvuji thígvujch hộtjri, “Huynh ấfrzpy cảgvuj ngàfckty chètsrzo thuyềcoehn du ngoạbodwn ởcoehadcgy hồycqz tiêyywju diêyywju tựadcg tạbodwi, ta cùjypvng y quen biếggiht nhiềcoehu năemepm, y mặefmuc dùjypv phong lưlyvnu cũpfwfng khônxjzng hạbodwlyvnu, chắcnhnc chắcnhnn khônxjzng thểuxnefckto làfcktadcgm tặefmuc, huynh hãjufhy đawlxiềcoehu tra kỹwodd đawlxwongng vu oan cho ngưlyvnnkxui tốtswnt.”

“Vu oan?”

usojch Kim Phong vừwonga nghe nàfckty hai chữnzbp, bỗjadang nhiêyywjn lạbodwnh mặefmut. Nguyêyywjn bảgvujn ngưlyvnnkxui nàfckty rấfrzpt niềcoehm nởcoeh, hiệnmaqn tạbodwi bỗjadang nhiêyywjn tựadcga nhưlyvn rớmqyut vàfckto hầmsnpm băemepng. Thanh âadcgm cũpfwfng thay đawlxqquki, giọigidng nócmgdi lạbodwnh lùjypvng, ngoàfckti cưlyvnnkxui nhưlyvnng trong khônxjzng cưlyvnnkxui, mởcoeh miệnmaqng nócmgdi, “Chẳwjahng lẽjypvusojc hạbodw cảgvujm thấfrzpy ta làfckt loạbodwi ngưlyvnnkxui vu oan cho ngưlyvnnkxui tốtswnt, thịqptd phi bấfrzpt phâadcgn biệnmaqt, đawlxêyywj tiệnmaqn vônxjz sỉpfwffckt tham quan ônxjz lạbodwi, làfckt ngưlyvnnkxui bấfrzpt tàfckti? Dựadcga vàfckto việnmaqc vu oan cho ngưlyvnnkxui kháusojc đawlxuxnelyvnu cầmsnpu thăemepng quan pháusojt tàfckti?”

Thẩkwyem Tinh Hảgvuji cùjypvng Nhan Tiểuxneu Đdpniao đawlxang cầmsnpm ly tràfckt đawlxcoehu tròtomen mắcnhnt nhìzflqn y —— vịqptd bộtjri khoáusoji nàfckty nhưlyvn thếggihfckto đawlxtjrit nhiêyywjn thay đawlxqquki tígvujnh tìzflqnh a?

Cuốtswni cùjypvng. . . . . . Tiểuxneu Đdpniao thổqquki thổqquki héiumct lêyywjn tràfcktcmgdng, mọigidi ngưlyvnnkxui mớmqyui hồycqzi phụuocqc lạbodwi tinh thầmsnpn.

usojch Kim Phong lắcnhnc đawlxmsnpu, khônxjzi phụuocqc lạbodwi thầmsnpn sắcnhnc ban đawlxmsnpu, vẻadcg mặefmut mờnkxu mịqptdt, “Ta vừwonga mớmqyui nócmgdi cáusoji gìzflq?”

Thẩkwyem Tinh Hảgvuji cúdpnii đawlxmsnpu uốtswnng tràfckt, mọigidi ngưlyvnnkxui nócmgdi Háusojch Kim Phong cáusoji gìzflqpfwfng tốtswnt, chígvujnh làfckt đawlxônxjzi khi đawlxtjrit nhiêyywjn tígvujnh tìzflqnh đawlxbodwi biếggihn, thìzflq ra làfckt sựadcg thậmbqxt.


Nhan Tiểuxneu Đdpniao đawlxãjufh biếggiht Tiếggiht Bắcnhnc Phàfcktm ởcoeh trêyywjn mộtjrit con thuyềcoehn nàfckto đawlxócmgdcoehadcgy Hồycqz, nếggihu têyywjn ônxjzn thầmsnpn Háusojch Kim Phong nàfckty cũpfwfng đawlxếggihn tìzflqm y, vậmbqxy thìzflq bảgvujn thâadcgn vẫemepn nêyywjn nhanh chócmgdng đawlxem vậmbqxt nàfckty đawlxưlyvna cho hắcnhnn, sau đawlxócmgdusojch y càfcktng xa càfcktng tốtswnt

Nghĩwzrefcktfcktm, nàfcktng bỏyhrx lạbodwi hai đawlxycqzng tiềcoehn, đawlxkivcng dậmbqxy chuẩkwyen bịqptd rờnkxui đawlxi.

Tiểuxneu Đdpniao vừwonga mớmqyui dắcnhnt con lừwonga củkwyea mìzflqnh, chợfgrwt nghe Háusojch Kim Phong lạbodwi hỏyhrxi Thẩkwyem Tinh Hảgvuji, “Long Cốtswnt Ngũpfwf Đdpniycqzcoeh trong tay Tiếggiht Bắcnhnc Phàfcktm sao?”

Thẩkwyem Tinh Hảgvuji nhúdpnin vai, “Ta cũpfwfng khônxjzng biếggiht.”

Nhan Tiểuxneu Đdpniao bấfrzpt giáusojc dừwongng lạbodwi mộtjrit chúdpnit, nhưlyvnng khônxjzng khỏyhrxi khiếggihn bọigidn hoàfckti nghi, vẫemepn làfckt bấfrzpt đawlxtjring thanh sắcnhnc dẫemepn lừwonga rờnkxui đawlxi. Thẩkwyem Tinh Hảgvuji cùjypvng Háusojch Kim Phong còtomen đawlxang nócmgdi chuyệnmaqn, tựadcga hồycqzpfwfng chưlyvna chúdpni ýbzkz, chỉpfwfcmgd mỗjadai nữnzbp tửnpxo đawlxeo mặefmut nạbodw kia lạbodwi liếggihc mắcnhnt nhìzflqn Tiểuxneu Đdpniao mộtjrit cáusoji.

Chờnkxu Tiểuxneu Đdpniao đawlxi rồycqzi, Háusojch Kim Phong hỏyhrxi Thẩkwyem Tinh Hảgvuji, “Huynh biếggiht vịqptdnxjzlyvnơyhkmng kia?”

Thẩkwyem Tinh Hảgvuji khẽjypvlyvnnkxui, “Vịqptdnxjzlyvnơyhkmng xinh đawlxkozsp nhưlyvn vậmbqxy nếggihu ta từwongng gặefmup nhấfrzpt đawlxqptdnh nhớmqyufkld.”

usojch Kim Phong vuốtswnt cằtsrzm nócmgdi mộtjrit mìzflqnh “Ta cảgvujm thấfrzpy nàfcktng cócmgd chúdpnit quen mắcnhnt, hìzflqnh nhưlyvn đawlxãjufh gặefmup ởcoeh đawlxâadcgu. . . . . .”

usojch Kim Phong tuy rằtsrzng khônxjzng nhớmqyufkld Nhan Tiểuxneu Đdpniao, Nhan Tiểuxneu Đdpniao lạbodwi biếggiht y.

Hai mưlyvnơyhkmi năemepm trưlyvnmqyuc, mẫemepu thâadcgn củkwyea Nhan Tiểuxneu Đdpniao chígvujnh thầmsnpn thâadcgu* danh chấfrzpn giang hồycqz, đawlxưlyvnfgrwc xưlyvnng làfckt Phi Thiêyywjn Hồycqz Ly. Triềcoehu đawlxìzflqnh pháusoji Kim Đdpniao Thầmsnpn Bộtjriusojch Cửnpxou Long đawlxuổqquki bắcnhnt nàfcktng, nhưlyvnng khônxjzng ngờnkxu, Háusojch Cửnpxou Long khônxjzng Bắcnhnt đawlxưlyvnfgrwc Nhan Nhưlyvn Ngọigidc, còtomen làfcktm mấfrzpt kiếggihm, vềcoeh sau thìzflq từwong quan thoáusoji ẩkwyen sơyhkmn lâadcgm.

(thầmsnpn thâadcgu: siêyywju trộtjrim)

Ngưlyvnnkxui giang hồycqz đawlxcoehu nghĩwzre đawlxếggihn Háusojch Cửnpxou Long làfckt nhấfrzpt thờnkxui bịqptd việnmaqc bạbodwi dưlyvnmqyui tay Hồycqz Phi nêyywjn mớmqyui từwong quan kỳzihj thậmbqxt khônxjzng phảgvuji. Nhan Tiểuxneu Đdpniao nghe mẫemepu thâadcgn nócmgdi nàfcktng cùjypvng Háusojch Cửnpxou Long đawlxãjufh thàfcktnh vợfgrw chồycqzng, sinh ra mộtjrit nam mộtjrit nữnzbp, con trai têyywjn làfcktusojch Kim Phong, con gáusoji hiểuxnen nhiêyywjn chígvujnh làfckt Nhan Tiểuxneu Đdpniao, hai ngưlyvnnkxui hơyhkmn kéiumcm mộtjrit tuổqquki.

Lấfrzpy nhau đawlxưlyvnfgrwc ba năemepm, khi Tiểuxneu Đdpniao vừwonga đawlxmsnpy tháusojng, Nhan Nhưlyvn Ngọigidc hoàfckti nghi Háusojch Cửnpxou Long ra ngoàfckti háusoji hoa ngắcnhnt cỏyhrx, hai ngưlyvnnkxui cãjufhi nhau mộtjrit trậmbqxn rồycqzi mỗjadai ngưlyvnnkxui mộtjrit ngảgvuj, còtomen nhi tửnpxo mỗjadai ngưlyvnnkxui nuônxjzi mộtjrit đawlxkivca.

usojch Cửnpxou Long táusoji xuấfrzpt giang hồycqz lạbodwi trởcoeh thàfcktnh thiêyywjn hạbodw đawlxnmaq nhấfrzpt thầmsnpn bộtjri. Đdpniãjufh vậmbqxy kẻadcg bạbodwc tìzflqnh nhưlyvn hắcnhnn còtomen ra lệnmaqnh truy nãjufh Nhan Nhưlyvn Ngọigidc, khiếggihn cho Nhan Nhưlyvn Ngọigidc phảgvuji đawlxưlyvna Tiểuxneu Đdpniao ẩkwyen cưlyvn trêyywjn núdpnii. Háusojch Kim Phong phỏyhrxng chừwongng cũpfwfng khônxjzng biếggiht thâadcgn thếggih thậmbqxt sựadcg củkwyea bảgvujn thâadcgn, còtomen xem Nhan Nhưlyvn Ngọigidc làfckt kẻadcg thùjypv củkwyea cha hắcnhnn.

Tiểuxneu Đdpniao khônxjzng nghĩwzre tớmqyui vừwonga đawlxếggihn Hàfcktng Châadcgu phủkwye liềcoehn gặefmup phảgvuji huynh trưlyvncoehng, nhưlyvnng nghĩwzre tớmqyui ngưlyvnnkxui cha thay lòtomeng đawlxqquki dạbodw kia, vẫemepn làfckt đawlxwongng nêyywjn biếggiht nhau . Mặefmut kháusojc, Háusojch Kim Phong hìzflqnh nhưlyvncmgd chúdpnit khônxjzng bìzflqnh thưlyvnnkxung? Vừwonga mớmqyui nghe đawlxếggihn hai từwong “Vu oan”, nhưlyvn thếggihfckto liềcoehn trởcoeh thàfcktnh mộtjrit ngưlyvnnkxui kháusojc?

Đdpniang miêyywjn man suy nghĩwzre, nàfcktng đawlxãjufh đawlxếggihn ven bờnkxuadcgy hồycqz, trêyywjn hồycqz thuyềcoehn hoa nhiềcoehu nhưlyvn mắcnhnc cửnpxoi, làfcktm sao biếggiht con thuyềcoehn nàfckto cócmgd Tiếggiht Bắcnhnc Phàfcktm đawlxâadcgy?

Thấfrzpy đawlxtsrzng trưlyvnmqyuc cócmgd khônxjzng ígvujt thuyềcoehn phu, Tiểuxneu Đdpniao nhanh trígvuj nghĩwzre ra liềcoehn chạbodwy tớmqyui hỏyhrxi mộtjrit thuyềcoehn phu: “Đdpnibodwi thúdpnic, cho hỏyhrxi đawlxâadcgu làfckt con thuyềcoehn làfckt Thẩkwyem Tinh Hảgvuji?”

Mấfrzpy ngưlyvnnkxui thuyềcoehn phu đawlxycqzng loạbodwt chỉpfwf tay vàfckto mộtjrit con thuyềcoehn lớmqyun hai tầmsnpng sơyhkmn màfcktu đawlxyhrx “Làfckt chiếggihc thuyềcoehn đawlxócmgd!”

Tiểuxneu Đdpniao chạbodwy lạbodwi nhìzflqn kỹwodd chiếggihc thuyềcoehn kia, thìzflq thấfrzpy nócmgd đawlxang bơyhkmi lạbodwi gầmsnpn mìzflqnh.

dpnic nàfckty cócmgd mộtjrit vịqptd bạbodwch y nam tửnpxo đawlxang ởcoeh đawlxmsnpu thuyềcoehn, bưlyvnng ly rưlyvnfgrwu ngắcnhnm phong cảgvujnh. Tiểuxneu Đdpniao nhígvuju màfckty, nhìzflqn ngoạbodwi hìzflqnh cócmgd vẻadcg rấfrzpt nhãjufh nhặefmun nha, nhưlyvn thếggihfckto lạbodwi làfcktyywjn dâadcgm tặefmuc?

fcktng đawlxang suy nghĩwzre thìzflq phígvuja sau cócmgd ngưlyvnnkxui kêyywju mộtjrit tiếggihng: “Tiểuxneu tặefmuc.”

Nhan Tiểuxneu Đdpniao cảgvuj kinh, quay đawlxmsnpu lạbodwi nhìzflqn.

Chỉpfwf thấfrzpy mộtjrit hắcnhnc y nam tửnpxo đawlxkivcng phígvuja sau đawlxang nhìzflqn nàfcktng. Ngưlyvnnkxui nàfckty khoảgvujng hơyhkmn hai mưlyvnơyhkmi tuổqquki, cao cao gầmsnpy gầmsnpy, Tiểuxneu Đdpniao xáusojc đawlxqptdnh bảgvujn thâadcgn trưlyvnmqyuc đawlxâadcgy khônxjzng biếggiht hắcnhnn, nghĩwzre lạbodwi, mẹkozsfcktng Nhan Nhưlyvn Ngọigidc đawlxígvujch thựadcgc làfckt kẻadcg trộtjrim nhưlyvnng màfcktfcktng khônxjzng phảgvuji nha! Nàfcktng từwong nhỏyhrxjypvng lang trung họigidc chúdpnit y thuậmbqxt, cùjypvng nưlyvnơyhkmng củkwyea nàfcktng họigidc chúdpnit cônxjzng phu Tam Cưlyvnmqyuc Miêyywju, an phậmbqxn thủkwye thưlyvnnkxung khônxjzng cócmgdfcktm chuyệnmaqn gìzflq xấfrzpu. Cho rằtsrzng ngưlyvnnkxui nàfckty chắcnhnc đawlxang gọigidi ngưlyvnnkxui kháusojc, vìzflq thếggih Tiểuxneu Đdpniao quay mặefmut lạbodwi tiếggihp tụuocqc nhìzflqn.

dpnic nàfckty, chiếggihc thuyềcoehn lớmqyun kìzflqa đawlxãjufh nhanh tiếggihn đawlxếggihn đawlxmsnpu cầmsnpu, Tiểuxneu Đdpniao lo lắcnhnng, nêyywjn gọigidi y mộtjrit tiếggihng hay làfckt nhảgvujy xuốtswnng đawlxâadcgy.

Khônxjzng ngờnkxu ngưlyvnnkxui phígvuja sau tiếggihp tụuocqc gọigidi mộtjrit tiếggihng, “Ai, tiểuxneu tặefmuc.”

Tiểuxneu Đdpniao quay đawlxmsnpu lạbodwi, pháusojt hiệnmaqn vẫemepn làfckt ngưlyvnnkxui nọigid, “Ngưlyvnơyhkmi gọigidi ta?”

“Đdpniúdpning vậmbqxy!”

“Ta đawlxâadcgu phảgvuji làfckt kẻadcg trộtjrim? !”

“Ngưlyvnơyhkmi trộtjrim đawlxycqz gia truyềcoehn củkwyea ta, còtomen nócmgdi khônxjzng phảgvuji kẻadcg trộtjrim?” Ngưlyvnnkxui nọigid chắcnhnp tay sau đawlxígvujt, giócmgd song khẽjypv thổqquki qua, sợfgrwi tócmgdc theo giócmgd khẽjypv bay, nócmgdi làfckt loạbodwn, lạbodwi giốtswnng nhưlyvn khônxjzng, nócmgdi gọigidn gàfcktng, lạbodwi giốtswnng nhưlyvncmgd chúdpnit tùjypvy ýbzkz. Nhìzflqn tưlyvnmqyung mạbodwo củkwyea ngưlyvnnkxui nọigid nếggihu nócmgdi đawlxoan chígvujnh lạbodwi cócmgd chúdpnit tàfckt khígvuj, nếggihu nócmgdi tàfckt khígvuj lạbodwi cócmgd chúdpnit đawlxoan chígvujnh.

Tiểuxneu Đdpniao đawlxang suy nghĩwzre xem ngưlyvnnkxui kia làfckt ai, bỗjadang nhiêyywjn chợfgrwt nghe mộtjrit thanh âadcgm giậmbqxn dữnzbp, “Dâadcgm tặefmuc, khônxjzng đawlxưlyvnfgrwc chạbodwy”.

Vừwonga nghe giọigidng nócmgdi đawlxócmgd, Tiểuxneu Đdpniao biếggiht chígvujnh làfcktusojch Kim Phong, theo bảgvujn năemepng xoay ngưlyvnnkxui bỏyhrx chạbodwy, nhưlyvnng chígvujnh làfckt kẻadcg vừwonga mớmqyui gọigidi nàfcktng làfckt “Tiểuxneu tặefmuc” kia, cũpfwfng chạbodwy cùjypvng nàfcktng.

Tiểuxneu Đdpniao kinh ngạbodwc, têyywjn kia cũpfwfng kinh ngạbodwc.

Phígvuja sau Háusojch Kim Phong đawlxang đawlxyywjn cuồycqzng đawlxuổqquki theo

Tiểuxneu Đdpniao nộtjrii tâadcgm cấfrzpp báusojch, ngưlyvnnkxui nọigid lạbodwi nhìzflqn nàfcktng cưlyvnnkxui đawlxáusojp lờnkxui, “Thậmbqxt khéiumco, ngưlyvnơyhkmi cũpfwfng làfcktadcgm tặefmuc a? Hâadcgn hạbodwnh đawlxưlyvnfgrwc gặefmup mặefmut”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.