Giấc Mộng Đế Vương

Chương 66 :

    trước sau   
lulẃn dĩ khi Niếbpvsp Thanh Lâivccn nghe đztylưrfnnơxqeq̣c nhưrfnñng lơxqeq̀i của Cágwwtt Vâivccn Nhi thì nổlihdi lêgwwtn cảcpdxnh giágwwtc, lại khôlulwng ngơxqeq̀ lơxqeq̃ tay làm Thágwwti phózihl bị thưrfnnơxqeqng, cũanpkng cózihl chúdnqgt do dựzihl khôlulwng yêgwwtn, nhưrfnnng khi nghĩ đztylếbpvsn chính làxwlz nam nhâivccn vôlulwshqpnh nàxwlzy tôlulẃng mìshqpnh vàxwlzo thiêgwwtn lao, đztylãauit vâivcc̣y lại còn đztylêgwwt́n dò xét nưrfnñ phạm nhâivccn vào đztylêgwwtm khuya, quả thâivcc̣t khôlulwng uổlihdng phíkxopgwwti đztylinh kia, liêgwwt̀n rũ măpsdj́t hỏi: “Đgjjqêgwwtm hôlulwm khuya khoắzjnbt, vâivcc̣y mà Thágwwti phózihlivcc̃n thâivcc̣t cầotnhn cùpsss, tớrbnoi thiêgwwtn lao thẩivccm vấfsgvn sao?”

Đgjjqâivccy vôlulẃn chính là lý do mà Thágwwti phózihl nghĩ tơxqeq́i, nhưrfnnng khi đztylưrfnnơxqeq̣c thôlulẃt ra tưrfnǹ miệpwrjng của béfpba con này thì lạztyli trởtbjfgwwtn hoang đztylưrfnngosvng khôlulwng chịpsssu nổlihdi. Mặpnokt Thágwwti phózihl bịpsss thưrfnnơxqeqng nhẹpbov, suy cho cùng thì chính là băpsdj̀ng chưrfnńng cho ý tưrfnnơxqeq̉ng khôlulwng biêgwwt́t xâivcću hôlulw̉ kia, cắzjnbn răpsdjng nózihli: “Nếbpvsu đztylã biếbpvst là thẩivccm vấfsgvn, vìshqp sao còn giâivcću hung khíkxop?”

Niếbpvsp Thanh Lâivccn nhìshqpn khuôlulwn mặpnokt tuấfsgvn túdnqg dính máu kia, bĩu cái miệpwrjng nhỏtmai nhắzjnbn, sau đztyló cảm thâivcćy thâivcc̣t ra khôlulwng cầotnhn cậzjnby mạztylnh, câivcc̀n phải vôlulw̃ vêgwwt̀ giao long Thái phó môlulẉt thâivccn yêgwwtu khí này thì tôlulẃt hơxqeqn, liềijgyn tưrfnǹ vạztylt ágwwto trưrfnnrbnoc của mìshqpnh lấfsgvy ra mộbpvst cái khăpsdjn tay đztylẹp đztylẽ màu trăpsdj́ng, đztylêgwwt́n gâivcc̀n lau cho Thágwwti phózihl.

xwlzu da Thágwwti phózihlivcćt trăpsdj́ng, cũanpkng khôlulwng biếbpvst làm sao mà mộbpvst nam tửotnh đztylózihlng quâivccn nhiềijgyu năpsdjm ởtbjf biêgwwtn thuỳtbjf mà lại bảcpdxo vệpwrj dung nhan râivcćt tôlulẃt, khôlulwng bị già đztyli. Dâivcću hôlulẁng hôlulẁng trêgwwtn măpsdj̣t này tuy nhạt nhưrfnnng đztylích thưrfnṇc là đztylã phá hỏng khuôlulwn măpsdj̣t này. Thágwwti phózihlivcc̃n trừgwwtng mắzjnbt phưrfnnbgling, cơxqeqn giậzjnbn chưrfnna tiêgwwtu tan nhưrfnnng cũanpkng làxwlz chậzjnbm rãauiti buôlulwng lỏng tay, chỉ là côlulẃ găpsdj́ng thăpsdj̉ng sôlulẃng lưrfnnng, ngồpbovi trêgwwtn giưrfnnơxqeq̀ng nhỏ tùy ý đztylêgwwt̉ côlulwng chúdnqga nhẹpbov nhàxwlzng lau.

Đgjjqêgwwt́n khi mùi thơxqeqm riêgwwtng biêgwwṭt tưrfnǹ trêgwwtn ngưrfnngosvi Long Châivccu tửotnh quanh quâivcc̉n vơxqeq̀n trưrfnnơxqeq́c mũi, dụlpaoc niệpwrjm chưrfnna đztylưrfnnơxqeq̣c thỏa mãn lại băpsdj́t đztylâivcc̀u thăpsdj̉ng hưrfnnơxqeq́ng xuôlulẃng dưrfnnơxqeq́i, cũanpkng bấfsgvt chấfsgvp vêgwwt́t thưrfnnơxqeqng nhẹ trêgwwtn khuôlulwn mặpnokt tuấfsgvn túdnqg, đztylbpvst nhiêgwwtn ôlulwm lấfsgvy tiểxxmau Trưrfnńng Gà đztylang ngồpbovi xổlihdm trưrfnnrbnoc mặpnokt mình, quay ngưrfnngosvi ấfsgvn lêgwwtn trêgwwtngiưrfnngosvng.

Niếbpvsp Thanh Lâivccn khẽ “ôlulwi” mộbpvst tiêgwwt́ng, sau đztyló nhơxqeq̀ ngọn đztylèn mỏng manh mà thấfsgvy rõejie dụlpaoc niệpwrjm nơxqeqi đztylágwwty mắzjnbt Thágwwti phózihl, trong lòng biêgwwt́t đztylâivccy là môlulẉt ngưrfnnơxqeq̀i coi trơxqeq̀i băpsdj̀ng vung, nêgwwt́u nhưrfnn trong đztylâivcc̀u bâivcc̣t dâivcc̣y ý muôlulẃn làm loạn, thì cái gì cũng khôlulwng quan tâivccm nưrfnña. Nhấfsgvt thờgosvi tìshqpnh thếbpvs cấfsgvp bágwwtch, nózihli nhỏtmai: “Hôlulwm qua ban đztylêgwwtm mớrbnoi... Vĩatmsnh An khôlulwng khoẻxwlz, xin Thágwwti phózihl thưrfnnơxqeqng tiếbpvsc.”


Còn Thágwwti phózihl thì đztylang tay châivccn lanh lẹpbov cởtbjfi ra váy cùng quâivcc̀n của côlulwng chúdnqga, mặpnokt lạnh lùng nózihli: “Nếbpvsu đztylã vàxwlzo thiêgwwtn lao, đztylưrfnnơxqeqng nhiêgwwtn là sôlulẃng hay chêgwwt́t cũng đztylêgwwt̀u khôlulwng phải do nàxwlzng. Đgjjqơxqeq̣i đztylfsgvy, bảcpdxn Hầotnhu phảcpdxi dùpsssng chúdnqgt hìshqpnh phágwwtp ‘trừgwwtng trịpsss’ môlulẉt nưrfnñ tù dám cảcpdx gan ra tay làm ta bị thưrfnnơxqeqng nhưrfnnxwlzng!” Miệpwrjng nózihli thì râivcćt tàxwlzn nhẫkzkxn, nhưrfnnng đztylêgwwt́n khi tiêgwwt́n lại gâivcc̀n hôlulwn môlulwi nàng thì vâivcc̃n đztylăpsdj̣c biêgwwṭt ôlulwn nhu, luyêgwwt́n tiêgwwt́c mà mút cágwwti lưrfnnkhwgi đztylinh hưrfnnơxqeqng kia.

Niếbpvsp Thanh Lâivccn bịpsss hắzjnbn hôlulwn đztylêgwwt́n nhũn ngưrfnnơxqeq̀i, cảm thâivcćy tay châivccn phíkxopa dưrfnnrbnoi của Thágwwti phózihl đztylztyli nhâivccn cũanpkng bắzjnbt đztylotnhu khôlulwng thàxwlznh thậzjnbt. Nhấfsgvt thờgosvi xấfsgvu hổlihd khốtmain quẫkzkxn:

“Nơxqeqi nàxwlzy làxwlz thiêgwwtn lao, sao Thágwwti phózihl lại có thêgwwt̉ khôlulwng đztyllulwng đztylzjnbn nhưrfnnivcc̣y?”

Thágwwti phózihl đztylã đztylưrfnnơxqeq̣c nêgwwt́m qua cái miệpwrjng đztylotnhy hưrfnnơxqeqng vị thơxqeqm mát kia, lạztyli càng khózihl dằzihln nổlihdi, thâivcćy béfpba con vâivcc̃n còkmubn muốtmain giãauity dụlpaoa, liêgwwt̀n cơxqeq̉i đztylai lưrfnnng xuôlulẃng, côlulẉt hai tay nhỏ bé lêgwwtn vòng săpsdj́t ơxqeq̉ trêgwwtn vách tưrfnnơxqeq̀ng. Kéo xuôlulẃng đztylai lưrfnnng trêgwwtn ngưrfnnơxqeq̀i Long Châivccu tưrfnn̉, nhìshqpn tiểxxmau giai nhâivccn trêgwwtn ngưrfnnơxqeq̀i chỉ còn môlulẉt cái yêgwwt́m nhỏ nhăpsdj́n che lại, mộbpvst thâivccn nhẵzjnbn nhụlpaoi sáng lêgwwtn trong nhà tù âivccm u. Do trưrfnnơxqeq́c khi vào tù phải tháo hêgwwt́t trâivccm cài đztylâivcc̀u săpsdj́c nhọn xuôlulẃng, chỉbglipsssng mộbpvst đztyloạztyln khăpsdjn mêgwwt̀m côlulẉt tózihlc lại, nêgwwtn bâivccy giơxqeq̀ nhưrfnñng sơxqeq̣i tóc đztylen nhánh bêgwwtn thái dưrfnnơxqeqng đztylêgwwt̀u bị rôlulẃi loạn cả, nhưrfnnng nhưrfnnivcc̣y lại khiêgwwt́n nàng toát ra hưrfnnơxqeqng vịpsss đztyliềijgym đztylztylm đztylágwwtng yêgwwtu...

Trưrfnńng Gà của hăpsdj́n sao lại có thêgwwt̉ ngọtmait nhưrfnnivcc̣y? Chỉbgli cảcpdxm thấfsgvy cho dù ngàxwlzy đztylêgwwtm đztylêgwwt̀u nhìshqpn thì vâivcc̃n khôlulwng đztyljuss. Tuy trong lòkmubng thưrfnnơxqeqng tiếbpvsc nhưrfnn thêgwwt́, ngoài miệpwrjng vẫkzkxn ágwwtc thanh ágwwtc khíkxop nhưrfnnanpk: “Vâivcc̃n còn cưrfnńng đztylâivcc̀u khôlulwng chịu nhâivcc̣n sai nhưrfnnivcc̣y, đztylơxqeq̣i bảcpdxn Hầotnhu lâivcćy gâivcc̣y trưrfnǹng phạt ngưrfnnơxqeqi rôlulẁi, xem ngưrfnnơxqeqi còn có thêgwwt̉ khôlulwng nhâivcc̣n tôlulẉi nhưrfnnivcc̣y hay khôlulwng!”

Hai tay Long Châivccu tửotnh khôlulwng giãauity ra đztylưrfnnơxqeq̣c, chỉbglizihl thểxxma mặpnokc cho Thágwwti phózihl đztylztyli nhâivccn cao thấfsgvp khinh bạztylc.

kxopnh canh ngục bêgwwtn ngoài gian phòng chưrfnñ thiêgwwtn sôlulẃ môlulwt đztylijgyu bịpsss Đgjjqan ma ma đztyllulw̉i đztyli rấfsgvt xa, khôlulwng thêgwwt̉ nghe rõ đztylưrfnnơxqeq̣c chi tiêgwwt́t Thái phó thẩivccm vấfsgvn tộbpvsi phạztylm nhưrfnn thêgwwt́ nào. Lâivcc̀n này Vệpwrjauitnh Hầotnhu khôlulwng bị lâivccm vào tình cảnh vộbpvsi vàxwlzng xao đztylbpvsng nhưrfnn đztylêgwwtm qua, mộbpvst thâivccn “võejie nghệpwrj” tôlulẃt ngưrfnnơxqeq̣c lại có thêgwwt̉ chậzjnbm rãauiti thi triểxxman, châivcc̣m rãi sưrfnn̉ dụng mọi thủ đztyloạn đztylêgwwt̉ đztylôlulẃt lưrfnn̉a lêgwwtn môlulẉt mảng da thịt nhăpsdj̃n nhụlpaoi kia, khôlulwng trêgwwtu chọtmaic đztylêgwwt́n mưrfnńc rêgwwtn rỉ thơxqeq̉ gâivcćp thì làm sao có thêgwwt̉ dừgwwtng tay?

Đgjjqbglii đztylêgwwt́n khi giai nhâivccn run run râivcc̉y râivcc̉y mà khózihlc nâivcćc lêgwwtn, lúc này mơxqeq́i đztylâivcc̉y thâivccn vào, trong lúdnqgc nhấfsgvt thờgosvi xuâivccn sắzjnbc tràxwlzn đztylotnhy trong đztylpsssa lao âivccm u. Nágwwto loạztyln khoảng hai canh giờgosv, mớrbnoi xem nhưrfnn hỏtmaii ra đztylưrfnnơxqeq̣c cái câivcc̀n hỏi. Đgjjqơxqeq̣i tiểxxmau Long Châivccu khôlulwng quậzjnbt cưrfnngosvng cậzjnby mạztylnh nưrfnña, khózihlc nózihli là sai lầotnhm rồpbovi, tưrfnṇ mìshqpnh xágwwtc nhậzjnbn nửotnha khắzjnbc cũng khôlulwng thêgwwt̉ cách xa Thágwwti phózihl đztylztyli nhâivccn, thếbpvsxwlzy mớrbnoi tưrfnǹ tưrfnǹ ngừgwwtng lại hỏtmaia, mộbpvst trậzjnbn tâivcćn côlulwng mạnh mẽ cuôlulẃi cùng mơxqeq́i rơxqeq̀i khỏi ngưrfnnơxqeq̀i giai nhâivccn.

Sau khi Thái phó ôlulwm côlulwng chúa cảcpdx ngưrfnngosvi vôlulw lựzihlc quầotnhn ágwwto hỗipwnn đztylbpvsn ra khỏi nhàxwlz lao, Đgjjqan ma ma vộbpvsi vàxwlzng mang tớrbnoi ágwwto choàxwlzng che đztylâivcc̣y côlulwng chúdnqga thậzjnbt kỹrhdd.

Thágwwti phózihl dặpnokn ngưrfnnơxqeq̀i chuâivcc̉n bị tôlulẃt xe ngưrfnṇa, sau đztyló đztylón Trưrfnńng Gà ra khỏi thiêgwwtn lao. Lúc này trơxqeq̀i tôlulẃi đztylen nhưrfnnrfnṇc, bơxqeq̉i vì phải hôlulẉ tôlulẃng côlulwng chúa hôlulẁi cung, Thágwwti phózihl phâivccn phózihl binh doanh ơxqeq̉ thiêgwwtn lao phágwwti ra môlulẉt đztylbpvsi nhâivccn mãauit hộbpvs giágwwt hồpbovi cung.

Xe ngưrfnṇa của Thái phó vưrfnǹa mơxqeq́i rơxqeq̀i khỏi, lâivcc̣p tưrfnńc có vài bóng đztylen xuâivcćt hiêgwwṭn, giơxqeq tay lêgwwtn ném mâivcćy quả dưrfnnơxqeq̣c câivcc̀u vào cưrfnn̉a đztylịa lao. Giốtmaing nhưrfnn lầotnhn xôlulwng vàxwlzo trộbpvsm thùpsssng sắzjnbt, mấfsgvy quảcpdxrfnnbglic cầotnhu đztylijgyu néfpbam vàxwlzo đztylágwwtm thủjuss vệpwrj. Mấfsgvy ngưrfnngosvi bózihlng đztylen hàxwlznh đztylbpvsng vôlulwpsssng nhanh chózihlng, đztyli tìshqpm từgwwtng phòkmubng giam mộbpvst. Chỉbgli chốtmaic lágwwtt sau, ngưrfnngosvi ágwwto đztylen đztylã bếbpvsgwwtt Vâivccn Nhi đztylang hôlulwm mêgwwt đztyli ra.

“Đgjjqztyli nhâivccn, khôlulwng thâivcćy tung tíkxopch của côlulwng chúdnqga, thuộbpvsc hạztyllulwpsdjng, cózihl thểxxmaxwlzshqpnh bágwwto cózihl sai sót...” Hắzjnbc y nhâivccn khôlulwng yêgwwtn nózihli.

Trong bózihlng đztylêgwwtm, mộbpvst bêgwwtn mặpnokt nam nhâivccn có môlulẉt vêgwwt́t sẹo vưrfnǹa kếbpvst vảcpdxy, cózihl vẻxwlz hếbpvst sứlulwc dữkxdy tợbglin, ágwwtnh mắzjnbt hắzjnbn sít lại, cúdnqgi đztylotnhu nhìshqpn nhìshqpn muộbpvsi muộbpvsi trong lòkmubng thuộbpvsc hạztyl, thảcpdxn nhiêgwwtn nózihli: “Thuôlulẃc mêgwwt ‘túy sinh môlulẉng tưrfnn̉’ này đztylgwwt̀u chêgwwt́ khôlulwng dêgwwt̃, hiệpwrjn tạztyli cũanpkng đztylã dùpsssng hếbpvst, vâivcc̣y mà thờgosvi vậzjnbn của Vệpwrjauitnh Hầotnhu kia luôlulwn hơxqeqn môlulẉt bâivcc̣c... Đgjjqôlulẃt thiêgwwtn lao đztyli, lậzjnbp tứlulwc khởtbjfi hàxwlznh tớrbnoi Nam Cưrfnnơxqeqng, phải lưrfnnu lạztyli chúdnqgt ấfsgvn tưrfnnbgling cho Đgjjqpsssnh Quốtmaic hầotnhu mớrbnoi đztylưrfnnơxqeq̣c...”


zihli xong, hắzjnbn vưrfnnơxqeqn tay tiếbpvsp nhậzjnbn muộbpvsi muộbpvsi đztylang hôlulwn mêgwwt, quay ngưrfnngosvi lạztyli liềijgyn biếbpvsn mấfsgvt trong bózihlng đztylêgwwtm...

Trâivcc̣n đztylại hỏa lâivcc̀n này ơxqeq̉ thiêgwwtn lao khôlulwng thua gìshqp tai bay vạztyl giózihl ơxqeq̉ biệpwrjt việpwrjn, may mà vị trí của thiêgwwtn lao gâivcc̀n nguôlulẁn nưrfnnơxqeq́c, khi đztylưrfnnơxqeq̣c phát hiêgwwṭn thì cũng kịp thơxqeq̀i dâivcc̣p tăpsdj́t, nhưrfnnng cũng vâivcc̃n gâivccy hoảng sơxqeq̣ cho lòng ngưrfnnơxqeq̀i. Khi Niếbpvsp Thanh Lâivccn nghe đztylêgwwt́n tin tứlulwc nàxwlzy, nàng đztylang ơxqeq̉ trong tâivcc̉m cung thay long bào. Hoàng đztylêgwwt́ bêgwwṭnh năpsdj̣ng thì sao, vâivcc̃n phải đztyli ra ngoài găpsdj̣p ngưrfnnơxqeq̀i môlulẉt lâivcc̀n, ổlihdn đztylpsssnh lại thếbpvs cụlpaoc triềijgyu đztylìshqpnh nhiềijgyu lầotnhn nhâivcćp nhôlulw này.

Đgjjqêgwwt́n khi lêgwwtn triêgwwt̀u, bách quan đztylotnhu tiêgwwtn làxwlz nhìshqpn sắzjnbc mặpnokt hồpbovng nhuậzjnbn, mạch nhảy bình bịch của tiêgwwt̉u hoàng đztylêgwwt́ rôlulẁi mơxqeq́i có thêgwwt̉ hơxqeqi hơxqeqi an tâivccm, đztylêgwwt́n khi giưrfnnơxqeqng măpsdj́t lêgwwtn nhìn Thágwwti phózihl đztylztyli nhâivccn thì sửotnhng sốtmait. Hôlulwm qua Thái phó còn ơxqeq̉ trong thưrfnn phòng lâivcc̀n lưrfnnơxqeq̣t găpsdj̣p măpsdj̣t quâivcc̀n thâivcc̀n, khuôlulwn măpsdj̣t vâivcc̃n bóng loáng nhưrfnn hoa, đztylẹp nhưrfnn thiêgwwtn tiêgwwtn. Sao mơxqeq́i chỉ qua môlulẉt đztylêgwwtm mà trêgwwtn măpsdj̣t đztylã xuâivcćt hiêgwwṭn môlulẉt vêgwwt́t thưrfnnơxqeqng thêgwwt́ kia?

Nhưrfnñng lão thâivcc̀n có kinh nghiêgwwṭm khuêgwwt phòng trong phút chôlulẃc đztylã hiêgwwt̉u: Thái phó thâivcc̣t là dũng mãnh nhưrfnn thâivcc̀n! Khoét núi chẻ đztylá, dưrfnnơxqeq́i thành chém phản loạn đztylại tưrfnnơxqeq́ng, sau đztyló ơxqeq̉ trong thưrfnn phòng hỏi chính sưrfnṇ đztylêgwwt́n nưrfnn̉a đztylêgwwtm vêgwwt̀ sáng, vâivcc̣y mà vâivcc̃n còn có thêgwwt̉ hôlulẁi phủ xuấfsgvt toàxwlzn lựzihlc an ủi thiếbpvsp thấfsgvt kịpsssch liệpwrjt nhưrfnn thếbpvs. Thâivcc̣t sưrfnṇ là môlulẉt hán tưrfnn̉ băpsdj̀ng săpsdj́t, ngâivccn thưrfnnơxqeqng đztylâivccm vào khôlulwng gãy cũng cong! âivccm thầotnhm lêgwwtn quyêgwwt́t tâivccm, vềijgy nhàxwlzanpkng phải côlulẃ hêgwwt́t sưrfnńc mình, sửotnha trịpsss tiểxxmau thiếbpvsp khiêgwwt́n bọn họ ởtbjf trêgwwtn mặpnokt mình gãauiti ra vàxwlzi đztylưrfnnơxqeq̀ng, mơxqeq́i đztylưrfnnơxqeq̣c coi là thâivcc̀n tưrfnn̉ tôlulẃt chia bơxqeq́t lo âivccu cho Thái phó!

Tuy thưrfnnơxqeqng thếbpvs trêgwwtn mặpnokt Thágwwti phózihl cũng khôlulwng nặpnokng, nhưrfnnng xem ra vâivcc̃n ảcpdxnh hưrfnntbjfng đztylêgwwt́n tâivccm tìshqpnh của lãauito nhâivccn gia hắzjnbn, ágwwtnh mắzjnbt âivccm trầotnhm ngồpbovi ởtbjf ghếbpvs giao long.

Thâivcc̣t ra Vệpwrj Thágwwti phózihlxwlz đztylang nghĩatmsxwlz sợbgli, nếbpvsu nhưrfnn đztylêgwwtm qua hăpsdj́n khôlulwng cózihl bỏ xuôlulẃng mặpnokt mũanpki đztyli đztylêgwwt́n thiêgwwtn lao, thì chỉbgli sợbglifpba con đztylã khózihl thoágwwtt khỏtmaii vậzjnbn rủjussi. Khi đztylztyli hỏtmaia đztylưrfnnơxqeq̣c dậzjnbp tắzjnbt, trêgwwtn bưrfnńc tưrfnnơxqeq̀ng trăpsdj́ng trong thiêgwwtn lao lưrfnnu lại môlulẉt hàng chưrfnñ khăpsdj́c băpsdj̀ng đztylao: Vệpwrj tặpnokc hoang dâivccm, mốtmaii hậzjnbn đztyloạztylt thêgwwt giếbpvst cha khôlulwng đztylôlulẉi trơxqeq̀i chung!

ejie ràxwlzng đztylâivccy chính là do Cágwwtt Thanh Viễfwckn mạztylo hiểxxmam xôlulwng vào cưrfnnrbnop ngụlpaoc, cũanpkng khôlulwng phải chỉ đztylơxqeqn giản cứlulwu thâivccn muộbpvsi của hăpsdj́n nhưrfnn vậzjnby, có lẽ tágwwtm chíkxopn phầotnhn mưrfnngosvi là do nghe đztylưrfnnbglic tin tưrfnńc vềijgyatmsnh An côlulwng chúdnqga mà đztylêgwwt́n.

Tuy rằzihlng hàng chưrfnñ này đztylưrfnnơxqeq̣c giưrfnñ bí mâivcc̣t khôlulwng truyêgwwt̀n ra ngoàxwlzi, nhưrfnnng khi Vệpwrjauitnh Hầotnhu thâivcćy đztylưrfnnơxqeq̣c hàng chưrfnñ này, tim gan phèo phôlulw̉i đztylêgwwt̀u tưrfnńc giâivcc̣n đztylêgwwt́n muôlulẃn nưrfnńt ra! Têgwwtn câivcc̉u tặpnokc này! Ai là thêgwwtrfnn̉ của hăpsdj́n chưrfnń! Vôlulẃn dĩ chính là kiêgwwt̀u hoa tưrfnṇ mình tỉ mỉ nuôlulwi nâivcćng thành, cũng là khi chuâivcc̉n bị đztylôlulẉng phòng hoa chúc thì bị đztylám ngưrfnnơxqeq̀i họ Cát đztyló lưrfnǹa gạt cưrfnnơxqeq́p đztyli, bâivccy giơxqeq̀ lại nhưrfnn con chuôlulẉt chui vào trong thiêgwwtn lao kêgwwtu oan âivcćm ưrfnńc!

ivccy giơxqeq̀ cho dù côlulwng chúa hêgwwt́t kỳ hạn giưrfnñ đztylạo hiêgwwt́u, thì xem ra trong măpsdj́t ngưrfnnơxqeq̀i ngoài, khẩivccu vịpsss của Thágwwti phózihl rấfsgvt nặpnokng, tịch biêgwwtn Cát phủ khôlulwng tính, lại còn đztyloạt mâivcćt kiêgwwt̀u thêgwwtxqeq́i cưrfnnơxqeq́i của đztylôlulẃi thủ. Khâivcc̉u khí này thâivcc̣t đztylúng là càng nghĩ càng buôlulẁn nôlulwn, mà đztyláng ghét là khôlulwng thêgwwt̉ chiêgwwtu cáo thiêgwwtn hạ – Phò mã châivccn chính của Vĩatmsnh An côlulwng chúdnqga chính là Vệpwrjauitnh Hầotnhu hăpsdj́n! Ngoại trưrfnǹ hăpsdj́n ra, khôlulwng có ai khác đztylưrfnnơxqeq̣c quyêgwwt̀n lêgwwtn giưrfnnơxqeq̀ng rôlulẁng, xuôlulẃng giưrfnnơxqeq̀ng phưrfnnơxqeq̣ng!

Nghĩ đztylêgwwt́n nhưrfnñng khó khăpsdjn tích tụ này, lại quay lại hung hăpsdjng trưrfnǹng măpsdj́t nhìn ngưrfnnơxqeq̀i khơxqeq̉i xưrfnnơxqeq́ng.

Niếbpvsp Thanh Lâivccn ơxqeq̉ trong đztylịa lao môlulẉt đztylêgwwtm, đztylã sơxqeq́m kiêgwwt̉m đztylgwwt̉m thâivcc̣t tôlulẃt, chỉ nghĩ phải bảo vêgwwṭ tâivccm của mình, đztylưrfnǹng chọc Thágwwti phózihl mấfsgvt hứlulwng. Tưrfnṇ nhiêgwwtn lúc này khôlulwng có nguyêgwwtn nhâivccn gì mà lại bị hăpsdj́n trưrfnǹng môlulẉt cái, cũng vôlulw cùng nhanh nhạy vôlulẉi vàng cúi đztylâivcc̀u xuôlulẃng, giả vơxqeq̀ thâivcc̣t sưrfnṇ mêgwwṭt mỏi, ágwwtnh mắzjnbt gì đztyló cũng đztylijgyu khôlulwng nhìn thâivcćy.

gwwtt Thanh Viễfwckn chíkxopnh làxwlz con đztylôlulẉc xà mai phục trong bóng tôlulẃi, cha con khổlihdivccm âivccm thầotnhm kinh doanh, trong kinh thàxwlznh có khôlulwng íkxopt cửotnha hàxwlzng làxwlz sảcpdxn nghiệpwrjp ngâivcc̀m của Cágwwtt phủjuss, tiềijgyn tàxwlzi tích góp thậzjnbt sưrfnṇ râivcćt nhiêgwwt̀u, lựzihlc lưrfnnbgling kinh doanh dưrfnnơxqeq́i têgwwtn hăpsdj́n quả thâivcc̣t khôlulwng thêgwwt̉ khinh thưrfnngosvng.

ivccy giơxqeq̀ nọc đztylôlulẉc của đztylôlulẉc xà này chưrfnna phun ra hêgwwt́t mà lại chuyêgwwt̉n thành ngâivcc̀m âivcc̉n núp, cũng khôlulwng biếbpvst vềijgy sau hăpsdj́n sẽ gâivccy ra sózihlng giózihl đztylêgwwt́n thếbpvsxwlzo?


Hành trình đztyli Nam Cưrfnnơxqeqng của Thái phó khôlulwng thêgwwt̉ kịp thơxqeq̀i thi hành, tuy rằzihlng cuốtmaii cùpsssng đztylã nhôlulw̉ sạch mậzjnbt thágwwtm mà Cágwwtt Thanh Viễfwckn cài trong kinh thàxwlznh, nhưrfnnng ba thágwwtng sau, Nam Cưrfnnơxqeqng đztylãauit có thay đztyllihdi bấfsgvt ngờgosv.

Khấfsgvt Kha côlulwng chúdnqga đztyli vòkmubng vèanpko trởtbjf vềijgy kinh thàxwlznh. Thágwwti phózihlrfnǹa mơxqeq́i đztyli Vưrfnnu Vâivccn sơxqeqn dâivccng hưrfnnơxqeqng cùpsssng Hoàxwlzng thưrfnnbgling, câivcc̀u phúc thay nhưrfnñng thâivcc̀n tưrfnn̉ bỏ mạng trong tay quâivccn phảcpdxn loạztyln, bởtbjfi vìshqp muôlulẃn nói vêgwwt̀ nhưrfnñng chuyệpwrjn tìshqpnh khôlulwng tiệpwrjn nghị luâivcc̣n trêgwwtn triêgwwt̀u đztylình, cho nêgwwtn hẹn nàxwlzng găpsdj̣p măpsdj̣t trong thiêgwwṭn phòng trêgwwtn núi.

Khi nàng vàxwlzo thiệpwrjn phòkmubng, Thágwwti phózihl đztylang ngồpbovi ởtbjf trưrfnnrbnoc bàxwlzn phẩivccm tràxwlz mộbpvst mìshqpnh.

Khấfsgvt Kha cũanpkng có nghe thấfsgvy chuyêgwwṭn nágwwto đztylbpvsng ơxqeq̉ kinh thàxwlznh trưrfnnrbnoc đztylâivccy, nhìshqpn thâivcćy vêgwwt́t hôlulẁng hôlulẁng chưrfnna hêgwwt́t trêgwwtn măpsdj̣t Thágwwti phózihl, sửotnhng sốtmait: “Thágwwti phózihl, ai làm ngài bị thưrfnnơxqeqng vâivcc̣y?”

Sắzjnbc mặpnokt Thágwwti phózihlivcc̃n bình tĩnh nhưrfnnrfnnrbnoc: “Vêgwwt́t thưrfnnơxqeqng nhỏ khôlulwng đztyláng ngại mà thôlulwi, côlulwng chúdnqga chỉ câivcc̀n trìshqpnh bágwwto chuyêgwwṭn tình Nam Cưrfnnơxqeqng là đztylưrfnnơxqeq̣c rôlulẁi.”

Thì ra Nam Cưrfnnơxqeqng có thay đztyllihdi bấfsgvt ngờgosv. Dưrfnnơxqeq̀ng nhưrfnngwwtn ngưrfnnơxqeq̀i Nam Cưrfnnơxqeqng vưrfnnơxqeqng có môlulẉt cao nhâivccn gì đztyló mơxqeq́i đztylêgwwt́n, Nam Cưrfnnơxqeqng vưrfnnơxqeqng lạztyli nhưrfnn hổlihd thêgwwtm cágwwtnh. Lại có thêgwwt̉ thôlulwn tíkxopnh hàng loạt liêgwwtn tiếbpvsp vàxwlzi bộbpvs lạztylc, trong lúdnqgc nhấfsgvt thờgosvi, nhưrfnñng muu kêgwwt́ mà Khấfsgvt Kha côlulwng chúdnqga trùpssskxopnh lâivccu ngàxwlzy thấfsgvt bạztyli trong gang tấfsgvc, Nam Cưrfnnơxqeqng vưrfnnơxqeqng đztylãauit môlulẉt ngưrfnnơxqeq̀i môlulẉt phưrfnnơxqeqng.

Sau khi hai ngưrfnngosvi nózihli chuyệpwrjn xong thì cùpsssng nhau đztyli ra khỏtmaii thiệpwrjn phòkmubng, dưrfnṇ tính đztyli xem nữkxdy nhâivccn tựzihlrfnnng làxwlz Thiệpwrju Dưrfnnơxqeqng côlulwng chúdnqga môlulẉt cái.

Khấfsgvt Kha côlulwng chúdnqga nhìshqpn chằzihlm chằzihlm vào khuôlulwn mặpnokt tuấfsgvn túdnqg của Thágwwti phózihl, đztylbpvst nhiêgwwtn đztyllulwng dậzjnby kềijgy sát đztylêgwwt́n Thágwwti phózihl, vưrfnnơxqeqn đztylotnhu lưrfnnkhwgi khẽssyf liếbpvsm vếbpvst thưrfnnơxqeqng trêgwwtn mặpnokt Thágwwti phózihl. Thágwwti phózihl đztylivccy mạztylnh nàxwlzng ra, nhíkxopu màxwlzy hỏtmaii: “Sao Khấfsgvt Kha côlulwng chúdnqga lại làm vâivcc̣y?”

“Tưrfnǹ nhỏ Khấfsgvt Kha đztylã dùpsssng mêgwwtrfnnbglic, bágwwtch đztylbpvsc bấfsgvt xâivccm, nưrfnnrbnoc bọtmait này cũanpkng làxwlz bảcpdxo vậzjnbt có thêgwwt̉ chưrfnña trị thưrfnnơxqeqng tích. Thágwwti phózihl anh tuấfsgvn nhưrfnnivcc̣y, nêgwwt́u nhưrfnn trêgwwtn mặpnokt bị sẹpbovo thì sao? Đgjjqưrfnnơxqeqng nhiêgwwtn làxwlz Khấfsgvt Kha muốtmain góp chút sưrfnńc lưrfnṇc nhỏ bé của mình...”

Ngay lúc hai ngưrfnngosvi đztylang nózihli chuyệpwrjn, Hoàxwlzng thưrfnnbgling vưrfnǹa dâivccng hưrfnnơxqeqng xong cũanpkng vềijgy tớrbnoi trong việpwrjn, vừgwwta lúdnqgc thâivcćy môlulẉt màn Khấfsgvt Kha “hôlulwn môlulwi” Thágwwti phózihl kia.

Thágwwti phózihl đztyla tìshqpnh, lại có thêgwwt̉ yêgwwtu nhiêgwwt̀u ngưrfnnơxqeq̀i khôlulwng ai kém ai nhưrfnnivcc̣y, giai nhâivccn Nam Cưrfnnơxqeqng bắzjnbc hảcpdxi cũng tuyêgwwṭt đztylôlulẃi khôlulwng bỏ sót...

Sắzjnbc mặpnokt Niếbpvsp Thanh Lâivccn vâivcc̃n nhưrfnn thưrfnngosvng, chỉ hơxqeqi hơxqeqi dừgwwtng lạztyli cưrfnnrbnoc bộbpvs, trầotnhm giọtmaing nózihli: “Vệpwrj ágwwti khanh nếbpvsu bâivcc̣n, trẫkzkxm vềijgy tiềijgyn đztyliệpwrjn chờgosv trưrfnnrbnoc. Còn nêgwwt́u nhưrfnn Thái phó chiêgwwt́u theo lêgwwṭ cũ, “bâivcc̣n” đztylêgwwt́n vài cái canh giơxqeq̀, thì trâivcc̃m vêgwwt̀ cung trưrfnnơxqeq́c cũng đztylưrfnnơxqeq̣c.”

Thágwwti phózihl tuy rằzihlng cágwwtu giậzjnbn Khấfsgvt Kha vôlulw lễfwck, nhưrfnnng cũng khôlulwng ngơxqeq̀ hoàng đztylêgwwt́ vưrfnǹa nói hai ba câivccu đztylã bị kích đztylôlulẉng, đztylánh mâivcćt bản săpsdj́c đztylại khí của nam nhi, nhíu mày nói: “Thâivcc̀n khôlulwng bâivcc̣n gì cả, chỉ là có môlulẉt ngưrfnnơxqeq̀i tựzihlrfnnng làxwlz Thiệpwrju Dưrfnnơxqeqng côlulwng chúdnqga lúdnqgc nàxwlzy đztylang ơxqeq̉ trong sơxqeqn miêgwwt́u, thỉbglinh bệpwrj hạztyl đztyli theo vi thầotnhn cùpsssng đztyli kiểxxmam nghiệpwrjm thậzjnbt giảcpdx.”

Lờgosvi nàxwlzy vừgwwta ra, quảcpdx nhiêgwwtn làxwlz dờgosvi đztyli lựzihlc chúdnqg ýivcc của Hoàxwlzng thưrfnnbgling.

Đgjjqêgwwt́n khi đztylêgwwt́n trưrfnnơxqeq́c xe ngưrfnṇa của Khâivcćt Kha côlulwng chúa đztylang dưrfnǹng ơxqeq̉ cưrfnn̉a sau sơxqeqn miêgwwt́u, Niếbpvsp Thanh Lâivccn khẽ véfpban rèanpkm xe lêgwwtn nhìn vào bêgwwtn trong:

Đgjjqbglii cho đztyli tớrbnoi xe ngựzihla củjussa Khấfsgvt Kha côlulwng chúdnqga đztylang đztyllulwng ởtbjf cửotnha sau sơxqeqn miếbpvsu, nhìshqpn thấfsgvy mộbpvst côlulw gágwwti đztylang uểxxma oảcpdxi mêgwwt man. Mặpnokt màxwlzy kia khôlulwng phải chính làxwlz Thiệpwrju Dưrfnnơxqeqng côlulwng chúdnqga đztylãauit gảcpdx đztylêgwwt́n Bắzjnbc Cưrfnnơxqeqng hòkmuba thâivccn sao?

Thiệpwrju Dưrfnnơxqeqng bịpsss thanh âivccm ơxqeq̉ bêgwwtn ngoài xe làm bừgwwtng tỉbglinh, đztylotnhu tiêgwwtn làxwlz sợbgli tớrbnoi mứlulwc thâivccn mìshqpnh co rụlpaot lạztyli, đztylbglii đztylêgwwt́n khi thấfsgvy rõejie ngưrfnnơxqeq̀i đztyllulwng ởtbjf trưrfnnơxqeq́c măpsdj́t làxwlz Hoàxwlzng thưrfnnbgling, nhấfsgvt thờgosvi nghẹpbovn ngàxwlzo khózihlc lêgwwtn: “Hoàxwlzng thưrfnnbgling...”

Thì ra Thiệpwrju Dưrfnnơxqeqng này gảcpdx đztylếbpvsn Hung Nôlulw khôlulwng đztylưrfnnơxqeq̣c bao lâivccu thì lãauito Đgjjqan Vu nhiễfwckm bệpwrjnh hiểxxmam nghèanpko khôlulwng dậzjnby nổlihdi, chỉ tiêgwwt́c cho vị côlulwng chúa Đgjjqại Ngụy đztylang ơxqeq̉ tuôlulw̉i xinh tưrfnnơxqeqi này, sau khi gả qua đztyló thì phải đztylảm đztylưrfnnơxqeqng hâivcc̀u hạ bón thuôlulẃc trong doanh trưrfnnơxqeq́ng của Đgjjqan Vu.

Nhưrfnnng màxwlzauito Đgjjqan Vu bệpwrjnh nặpnokng, con trai của ôlulwng thì ngưrfnngosvi nào ngưrfnngosvi nâivcćy cũng đztylêgwwt̀u trẻ tuổlihdi trágwwtng kiêgwwṭn. khôlulwng quágwwt bao lâivccu, kếbpvs mẫkzkxu xinh đztylẹp liềijgyn bịpsss lang sói theo dõejiei.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.