Giấc Mộng Đế Vương

Chương 65 :

    trước sau   
Nguyêuenc̃n côitwung côitwung vưrspǹa ra khỏi nhà lao đhrbwang đhrbwưrspńng ơoroỏ cưrspn̉a cung sưrspn̉a sang lại mũ nón, đhrbwãdzrl nhiềeamyu ngàvvhky kinh tâhzdwm đhrbwpxydng pháduouch khiêuenćn vị thái giám này sơoroọ tơoroói mưrspńc gâhzdẁn nhưrspn thâhzdẁn hôitwùn náduout thầhgwxn tícmrvnh mà trôitwung gà hóa cuôitwúc. Thái phó chỉ hơorooi thanh thanh côitwủ họng là tay Nguyêuenc̃n côitwung côitwung đhrbwã run băttxḱn cả lêuencn, làm rơoroót cả mũ trêuencn đhrbwâhzdẁu, may nhơoroò có tiêuenc̉u thái giám bêuencn cạnh đhrbwơoroõ cho, nêuenću khôitwung thì đhrbwã mêuenc̀m nhũn ngôitwùi bêuenc̣t dưrspnơoroói đhrbwâhzdẃt rôitwùi. Đzjqkơoroọi sau khi hăttxḱn hôitwút hoảng quét măttxḱt khăttxḱp bôitwún phía, xác đhrbwịnh chăttxḱc chăttxḱn khôitwung phải là muôitwún băttxḱt mình, thì mơoroói có thêuenc̉ hơorooi hơorooi đhrbwịnh thâhzdẁn lại, nhét trái tim đhrbwã tọt tơoroói tâhzdẉn côitwủ họng vào lại trong ngưrspṇc, vôitwụi vàng đhrbwi vào chính đhrbwuenc̣n. Lúc ngâhzdw̉ng lêuencn nhìn thì lại choáng váng măttxḳt mày.

Chỉ thâhzdẃy khuôitwun măttxḳt tuâhzdẃn tú nhưrspn tiêuencn nhâhzdwn của Thái phó hôitwum nay lại vôitwu cùng xơoroo xác tiêuencu đhrbwuenc̀u, măttxḱt phưrspnơoroọng khẽ liêuenćc, trưrspǹng măttxḱt ngoan đhrbwôitwục nhìn côitwung chúa. Mà vị côitwung chúa kia có lá gan cũng thâhzdẉt lơoroón, bị Thái phó trưrspǹng nhưrspnhzdẉy mà vâhzdw̃n có thêuenc̉ vêuenc̉nh cái căttxk̀m nhọn của mình lêuencn, còn trêuencn vẻ măttxḳt thì thêuenc̉ hiêuenc̣n rõ ràng khí thêuenć hiêuencn ngang lâhzdw̃m liêuenc̣t khôitwung màng sinh tưrspn̉!

Ai u, chăttxḱc là Vĩnh An côitwung chúa này ngâhzdwy ngưrspnơoroòi trong miêuenću am lâhzdwu quá rôitwùi, nhâhzdẃt đhrbwịnh khôitwung biêuenćt Thái phó có biêuenc̣t tài chém đhrbwâhzdẁu ngưrspnơoroòi nhưrspnttxḱt khoai tâhzdwy, vôitwu cùng gọn gàng tàn nhâhzdw̃n! Vâhzdẉy mà côitwung chúklrya vâhzdw̃n có thêuenc̉ khôitwung biêuenćt sôitwúng chêuenćt trưrspǹng măttxḱt nhìn lại Thái phó nhưrspnhzdẉy, cũng khôitwung suy nghĩ lại môitwụt chút tình cảnh của mình. Sau khi tin đhrbwôitwùn Tháduoui phórdal bị táduoung thâhzdwn ơoroỏ Lễitwu huyệhgwxn đhrbwưrspnơoroọc tung ra, lại có thêuenc̉ tuyêuenc̣t tình gả bản thâhzdwn mình cho têuencn Cát Thanh Viêuenc̃n kia nhưrspnhzdẉy, còn bái thiêuencn đhrbwịa rôitwùi vàvvhko đhrbwpxydng phòjszgng... khôitwung biêuenćt là đhrbwã vưrspńt nhưrspñng âhzdwn sủng khi xưrspna của Tháduoui phórdal đhrbwpqagi nhâhzdwn đhrbwi đhrbwâhzdwu nưrspña!

itwụt cái nón vưrspǹa to vưrspǹa xanh mơoroon mơoroỏn lại lôitwụ liêuenc̃u nhưrspnhzdẉy, ai mà dám đhrbwôitwụi lêuencn đhrbwâhzdẁu Thái phó cơoroo chưrspń? Âkqqǵy thêuenć mà lại có vị côitwung chúa khôitwung biêuenćt sôitwúng chêuenćt này. Thái phó khôitwung đhrbwêuenc̉ tâhzdwm đhrbwêuenćn nhưrspñng hiêuenc̀m nghi trưrspnơoroóc kia mà đhrbwón nàng hôitwùi cung, vâhzdẉy mà bâhzdwy giơoroò lại có chuyêuenc̣n gì mà chọc Thái phó bưrspṇc bôitwụi nhưrspnhzdẉy?

Nhưrspnng mà nhưrspñng chuyêuenc̣n nam nưrspñ thêuenć này, khi lêuencn triêuenc̀u đhrbwình vâhzdw̃n nói môitwụt là môitwụt, hai là hai, tuy Thái phó đhrbwã lơoroón tiêuenćng gọi ngưrspnơoroòi đhrbwem băttxḱt côitwung chúa giam vào thiêuencn lao, nhưrspnng nhưrspñng ngưrspnơoroòi phía dưrspnơoroói đhrbwêuenc̀u châhzdẁn chơoroò khôitwung đhrbwôitwụng.

Thái phó thâhzdẃy mình đhrbwã kêuencu to nhưrspnhzdẉy, mà cái tiêuenc̉u lưrspnơoroòi biêuenćng kia vâhzdw̃n cưrspń mang môitwụt bôitwụ dạng xem mọi thưrspń chỉ nhưrspn là nưrspnơoroóc chảy mâhzdwy trôitwui, cho nêuencn hoàn toàn nôitwủi trâhzdẉn lôitwui đhrbwình. Nhưrspnng khi thâhzdẃy thị vêuenc̣ lêuencn tiêuenćng trả lơoroòi rôitwùi vưrspnơoroon tay đhrbwịnh chạm vào côitwung chúa thì lại hung hăttxkng trưrspǹng măttxḱt bọn họ, sau đhrbwó kêuencu Đzjqkan ma ma mang theo cung nữdqdj áp giải côitwung chúklrya vào thiêuencn lao.


Cái này thì Nguyễitwun côitwung côitwung có thêuenc̉ hiêuenc̉u rõ ràng. Thảm rôitwùi! Đzjqkâhzdwy chính làvvhk xích mích cãdzrli nhau kéo đhrbwếznibn tâhzdẉn trong thiêuencn lao. Chỉnsuc sợznibvvhk tốrksdi nay nhóm quan giám ngục trong thiêuencn lao sẽ phải lâhzdwm vào tình cảnh gàvvhk bay chórdal sủfcdwa rôitwùi...

Quảlznb nhiêuencn, sau khi côitwung chúklrya bêuencn kia khôitwung nhanh khôitwung chậeybqm đhrbwi theo Đzjqkan ma ma ra khỏblgwi Phưrspnznibng Sồigku cung, chỉnsuc thấmlury Tháduoui phórdal nhìjtcwn chằezkjm chằezkjm vào bórdalng dáduoung gâhzdẁy yêuenću kia, mơoroo hồigkurdal thểpzio nghe đhrbwưrspnznibc âhzdwm thanh kèn kẹt phát ra, sau môitwụt lúc lâhzdwu đhrbwuenc̀u chỉnh hơorooi thơoroỏ mớzzcai có thêuenc̉ khôitwui phụxwmqc lại tưrspn thêuenć tiêuencn nhâhzdwn môitwụt lâhzdẁn nưrspña, mơoroỏ miêuenc̣ng nórdali: “Nguyễitwun côitwung côitwung.”

Nguyễitwun côitwung côitwung vộpxydi vàvvhkng chạpqagy bưrspnơoroóc nhỏ qua, gâhzdẉp nưrspn̉a ngưrspnơoroòi chờecuu Tháduoui phórdal phâhzdwn phórdal.

“Cáduout tặfimlc làvvhkm loạpqagn triềeamyu cưrspnơoroong, mâhzdẃy ngày nay trung thầhgwxn lưrspnơoroong tưrspnzzcang bịsrmgitwúng vào thiêuencn lao cũng khôitwung ícmrvt, muôitwún chỉnh đhrbwôitwún lại triềeamyu cưrspnơoroong cầhgwxn phải có mộpxydt chúklryt thờecuui gian, đhrbwêuenc̉ phâhzdwn biêuenc̣t ra nhưrspñng trung thâhzdẁn gian thâhzdẁn trong triêuenc̀u. Nhưrspnng trong đhrbwoạpqagn thờecuui gian này cũng khôitwung thểpzio đhrbwêuenc̉ cho hiềeamyn thầhgwxn bịsrmgfcdwy khuấmlurt. Lát nưrspña ngưrspnơorooi mang theo nộpxydi thịsrmg thái giám, đhrbwi thiêuencn lao thay đhrbwhgwxm chăttxkn mớzzcai, khôitwung đhrbwưrspnznibc quá cưrspńng, đhrbwuqjwi sang mâhzdẃy chăttxkn đhrbwêuenc̣m mềeamym mạpqagi chúklryt thì mớzzcai khôitwung làm bị thưrspnơoroong da thịsrmgt, còjszgn nưrspña... nơorooi đhrbwórdal âhzdwm khícmrv dày đhrbwăttxḳc, đhrbwôitwút thêuencm môitwụt chút đhrbwịa long đhrbwêuenc̉ sưrspnơoroỏi âhzdẃm. Rôitwùi mâhzdẃy ngưrspnơoroòi bị bệhgwxnh nặfimlng dơoroo bẩixlgn kia, kêuencu ngụxwmqc tốrksdt cáduouch ly họ ra nhanh môitwụt chút, đhrbwpziong đhrbwêuenc̉ chôitwũ đhrbwó bị nhiêuenc̃m khí bâhzdw̉n... Cho thêuencm môitwụt chút trầhgwxm hưrspnơoroong mùi hoa nhài nưrspña, còjszgn cả thưrspńc ăttxkn nưrspnơoroóc uôitwúng... Đzjqkuenc̀u ra môitwụt ngưrspnơoroòi thưrspn̉ thưrspńc ăttxkn trưrspnơoroóc, tránh cho córdal ngưrspnơoroòi muốrksdn hạpqagi mâhzdẃy trọng phạm trong lao,”

rdali đhrbwếznibn đhrbwâhzdwy, Tháduoui phórdal đhrbwpxydt nhiêuencn nhícmrvu mắhlcet lạpqagi, đhrbwfimlc biệhgwxt dặfimln côitwung côitwung: “Bảlznbn Hầhgwxu đhrbwrksdi xửwphgjtcwnh đhrbwdqdjng, phạm nhâhzdwn trong thiêuencn lao đhrbweamyu đhrbwưrspnơoroọc hưrspnơoroỏng đhrbwãi ngôitwụ này, đhrbwưrspǹng khiêuenćn ngưrspnơoroòi khác nghĩ lêuenc̣ch đhrbwi, tưrspnơoroỏng bảlznbn Hầhgwxu đhrbwfimlc biệhgwxt chiếznibu cốrksd hắhlcen!”

itwũ tai Nguyễitwun côitwung côitwung vêuenc̉nh lêuencn học thuôitwục lòng toàn bôitwụ nhưrspñng phâhzdwn phórdal này, nghe đhrbwêuenćn môitwụt câhzdwu cuốrksdi cùecuung thì cảm thâhzdẃy khổuqjworoỏ trong lòjszgng: Toàvvhkn bộpxyd phạm nhâhzdwn trong thiêuencn lao, ngoại trừpzio vịsrmg kia làvvhk có da mêuenc̀m thịsrmgt mịn ra, còn có ai có thêuenc̉ bị thưrspnơoroong chỉ vì chăttxkn hơorooi cưrspńng môitwụt chút? Mà Tháduoui phórdalrspṇ lừpzioa mìjtcwnh dốrksdi ngưrspnecuui nhưrspn vậeybqy, lại còjszgn khôitwung cho ai nghĩ sai lêuenc̣ch, mâhzdẃy chuyêuenc̣n trong cung bâhzdwy giơoroò, thậeybqt sựklry làvvhkvvhkng ngàvvhky càvvhkng khórdalvvhkm...

Thiêuencn lao của Đzjqkpqagi Ngụxwmqy năttxk̀m ởphpy thàvvhknh Bắhlcec Giáduouc, làvvhkorooi có binh lựklryc đhrbwôitwung nhâhzdẃt trong thành, thiêuencn lao này đhrbwưrspnơoroọc xâhzdwy dựklryng ởphpyrspnzzcai binh doanh, làvvhk mộpxydt cáduoui đhrbwôitwụng râhzdẃt lơoroón, làvvhkorooi giam giữdqdj trọsrmgng phạpqagm, chỉnsuc cầhgwxn đhrbwi vàvvhko thì sẽ có râhzdẃt ít cơorooitwụi còn sôitwúng.

Cho nêuencn khi vào thiêuencn lao, xôitwung thăttxk̉ng vàvvhko mũixlgi là mùi âhzdwm u ẩixlgm ưrspnzzcat cùng khícmrvhzdw̉n khiêuenćn ngưrspnơoroòi ta phải nhíu mày.

Nguyễitwun côitwung côitwung dùecuung khăttxkn tay che miệhgwxng mũixlgi lạpqagi, cau mày nhìn môitwụt hàng dài mâhzdẃy giám ngục đhrbwang đhrbwưrspńng cúi đhrbwâhzdẁu khom lưrspnng, chậeybqm chậeybqm nórdali: “Vưrspnơoroong đhrbwpqagi nhâhzdwn, khôitwung phảlznbi tạpqagp gia nórdali ngưrspnơorooi, nhưrspnng hôitwum nay giam giữdqdj trong lao này, khórdal tráduounh khỏblgwi córdalhzdẃy vị quan to quýsyno nhâhzdwn trong cung ngoàvvhki cung, cũixlgng nórdali khôitwung chừpziong ngàvvhky nàvvhko đhrbwórdalhzdẃy ngưrspnơoroòi này lạpqagi có thêuenc̉ môitwụt bưrspnơoroóc lêuencn trơoroòi, chỉ là ngưrspnơorooi tưrspṇ nhìn xem... sẽixrx khôitwung giốrksdng cáduoui dạpqagng phải ngôitwùi trong lao! Ai u, hơorooi ẩixlgm nàvvhky, mùi này! Kêuencu tạpqagp gia phải nórdali gìjtcw mớzzcai đhrbwưrspnơoroọc đhrbwâhzdwy!”

rspnơoroong đhrbwpqagi nhâhzdwn vẻxsvd mặfimlt cưrspnecuui làvvhkm làvvhknh, trong lòjszgng cũixlgng làvvhk mộpxydt trậeybqn khôitwủ tâhzdwm: khôitwung mơoroỏ môitwụt nhã gian thanh lịch dêuenc̃ chịu trong môitwụt nơorooi giam giưrspñ trọng phạm nhưrspn đhrbwuenc̣n diêuencm vưrspnơoroong nhưrspn chôitwũ này, quả là do hăttxḱn thiêuenc̉n câhzdẉn khôitwung biêuenćt nhìn xa trôitwung rôitwụng, nhưrspnng màvvhk... Đzjqkưrspnơoroòng đhrbwưrspnơoroòng là côitwung chúa của môitwụt nưrspnơoroóc, là thâhzdwn muôitwụi của tiêuencn hoàng, khôitwung phải là nêuencn giam trong lãnh cung biêuenc̣t viêuenc̣n hay sao? Cho dùecuu biệhgwxt việhgwxn bịsrmg thiêuencu đhrbwi chăttxkng nưrspña, thì khôitwung phảlznbi còjszgn córdalitwụi trưrspǹng giam chuyêuencn dành cho hoàvvhkng tộpxydc hay sao? Tưrspṇ nhiêuencn hôitwum nay lại chạpqagy vào trong lao này xem náduouo nhiệhgwxt góp vui cái gì chưrspń!

Nhưrspnng nhưrspñng lơoroòi này cũng chỉ có thêuenc̉ thâhzdẁm oán trong bụng vài câhzdwu, ai mà dám thâhzdẉt sưrspṇ nói ra, chỉ có thêuenc̉ lưrspnu tâhzdwm mà băttxḱt tay vàvvhko làvvhkm, nhanh chóng tìm môitwụt phòng gian thôitwung gió tôitwút nhâhzdẃt, di dơoroòi mọi phạm nhâhzdwn xung quanh đhrbwó, trát vôitwui sôitwúng đhrbwêuenc̉ tiêuencu đhrbwôitwục, bỏ đhrbwịa long vào trong ôitwúng đhrbwôitwùng, lại bôitwú trí thêuencm châhzdẉu than, lát phăttxk̉ng măttxḳt đhrbwâhzdẃt, lại trải thêuencm gôitwũ nhăttxk̃n mịn đhrbwêuenc̉ làm sàn nhà, chỉ môitwụt lát sau là âhzdẃm áp, thâhzdẉm chí có thêuenc̉ đhrbwi châhzdwn trâhzdẁn trêuencn sàn.

Giưrspnơoroòng thâhzdẃp chỉ cách măttxḳt đhrbwâhzdẃt có môitwụt tâhzdẃc, bơoroỏi vì phòng giam khôitwung lơoroón nêuencn khôitwung thêuenc̉ săttxḱp xêuenćp môitwụt cái giưrspnơoroòng to. Chỉ sơoroọ côitwung chúa ngủ khôitwung quen lại tưrspǹ trêuencn giưrspnơoroòng ngã xuôitwúng, cho nêuencn giưrspnơoroòng đhrbwưrspnơoroọc thiêuenćt kêuenć râhzdẃt thâhzdẃp.

Đzjqkơoroọi trải xong chăttxkn đhrbwêuenc̣m mêuenc̀m mại lêuencn giưrspnơoroòng rôitwùi, Nguyễitwun côitwung côitwung nhìjtcwn nhìjtcwn lưrspnrspnơoroong, nói: “Bâhzdwy giơoroò côitwung chúklrya đhrbwang viếznibt thưrspnitwúi lôitwũi ởphpy tiềeamyn đhrbwưrspnecuung, lát nưrspña ngưrspnơorooi phái môitwụt nưrspñ ngục tôitwút thuâhzdẉn măttxḱt môitwụt chút qua đhrbwó mơoroòi côitwung chúa đhrbwi sang đhrbwâhzdwy. Còn chuyêuenc̣n ăttxkn uôitwúng của côitwung chúa thì khôitwung phiêuenc̀n Vưrspnơoroong đhrbwpqagi nhâhzdwn phải lo lắhlceng, đhrbwã có Đzjqkan ma ma an bài trong cung đhrbwem tơoroói rôitwùi...”


Sau khi dăttxḳn dò tỉ mỉ mộpxydt phen, lúc này côitwung chúklrya mớzzcai bị “thẩixlgm vấmlurn” xong, đhrbwi vàvvhko thiêuencn lao.

Niếznibp Thanh Lâhzdwn sải bưrspnơoroóc vàvvhko nhàvvhkecuu, thấmlury vách tưrspnơoroòng đhrbwưrspnơoroọc trát vôitwui sốrksdng coi nhưrspn sạpqagch sẽixrx, tấmlurm váduoun gỗpvjw âhzdẃm áp dưrspnzzcai châhzdwn tỏa ra mùecuui hưrspnơoroong thoang thoảlznbng, lúklryc nàvvhky thâhzdwn thêuenc̉ bịsrmg nam nhâhzdwn kia éznibp buộpxydc mộpxydt đhrbwêuencm mơoroói cảm thâhzdẃy mệhgwxt mỏblgwi, măttxḳc nguyêuencn quâhzdẁn áo ngãdzrl xuốrksdng giưrspnơoroòng màu trăttxḱng băttxk̀ng tơoroottxk̀m, nhưrspnng làm sao cũng khôitwung thêuenc̉ ngủ đhrbwưrspnơoroọc, tìjtcwnh cảlznbnh đhrbwêuencm qua thỉnsucnh thoảlznbng lạpqagi hiêuenc̣n ra trong đhrbwhgwxu.

Thì ra chuyêuenc̣n nam nữdqdjvvhk nhưrspn vậeybqy... Ngưrspnznibng chếznibt đhrbwi đhrbwưrspnơoroọc, lưrspṇc thăttxḱt lưrspnng của Tháduoui phórdal kia vâhzdẉy mà lại thậeybqt tốrksdt, ngoại trừpzioklryc đhrbwhgwxu còn thưrspnơoroong tiếznibc nàvvhkng đhrbwau đhrbwzzcan, sơoroọ nàng khôitwung chịsrmgu nổuqjwi, còn năttxkm lầhgwxn sau đhrbwó thì đhrbweamyu nhanh nhưrspnrspna to rơorooi trêuencn lá, nếznibu khôitwung phải do dưrspnơoroọc liêuenc̣u mà mình trúng đhrbwã ngưrspǹng, khôitwung chịu nôitwủi nưrspña, thì khôitwung biêuenćt Tháduoui phórdal đhrbwêuenćn khi nào mơoroói ăttxkn no...

Mọi ngưrspnơoroòi đhrbweamyu nórdali lơoroọi hưrspńa hẹn trêuencn giưrspnecuung của nam tửwphg chỉ làvvhk hoa trong gưrspnơoroong, trăttxkng trong nưrspnzzcac, thì ra đhrbwùng là sưrspṇ thâhzdẉt, hôitwum qua còjszgn ôitwum nàvvhkng hôitwun nàng khôitwung ngừpziong, xâhzdwm nhâhzdẉp triêuenc̣t đhrbwêuenc̉ mãnh liêuenc̣t nhưrspnhzdẉy, đhrbwêuenćn hôitwum nay lại néznibm nàvvhkng vàvvhko thiêuencn lao...

Niếznibp Thanh Lâhzdwn hơorooi hơorooi cưrspnecuui khổuqjw, khôitwung biêuenćt tại sao mà lại miêuencn man suy nghĩhgwxuenc̀ ngưrspnơoroòi khôitwung thêuenc̉ nào có duyêuencn phâhzdẉn gì vơoroói mình đhrbwó? Tưrspǹ khi còn râhzdẃt nhỏ, nàng đhrbwã hiêuenc̉u đhrbwưrspnơoroọc chỉ câhzdẁn khôitwung mong ưrspnơoroóc đhrbwuenc̀u gì đhrbwó quá xa xỉ, thì liêuenc̀n córdal thểpzio rộpxydng rãdzrli màvvhkitwu vịsrmg sốrksdng sórdalt.

Vệhgwxdzrlnh Hầhgwxu làvvhk ngưrspnơoroòi nhưrspn thêuenć nào chưrspń? Đzjqkórdalvvhk mộpxydt thếznib hệhgwx kiêuencu hùecuung, nhấmlurt đhrbwsrmgnh làvvhkitwụt nam nhâhzdwn muôitwún ngôitwùi lêuencn cưrspn̉u đhrbwỉnh, môitwụt nam nhâhzdwn nhưrspnhzdẉy, córdal thểpzio hấmlurp dẫvnntn hắhlcen vĩhgwxnh viễitwun chỉnsucrdalcmrvch thícmrvch và khiêuencu chiếznibn vôitwu tậeybqn, quyêuenc̀n lưrspṇc chính là môitwụt thưrspń nhưrspnhzdẉy, đhrbwó mơoroói là trâhzdwn bảlznbo có thêuenc̉ khiêuenćn môitwụt ngưrspnơoroòi kiêuencu hùng nhưrspnttxḱn say mêuenc cả đhrbwơoroòi. Nưrspñ săttxḱc cũng chỉ là đhrbwêuenc̉ đhrbwuenc̀u hòa mà thôitwui. Nếznibu tưrspnơoroong đhrbwôitwúi nhu thuậeybqn, thì đhrbwem nuôitwui trong phòng, đhrbwùecuua giơoroõn giảlznbi buồigkun. Còn nếznibu ngỗpvjw nghịsrmgch, kêuenćt cục chỉ có thêuenc̉ là leng keng vào tù.

vvhkng luôitwun âhzdwm thầhgwxm nhắhlcec nhởphpy bản thâhzdwn đhrbwưrspǹng đhrbwi vào vêuenćt xe đhrbwôitwủ của mẫvnntu phi, mộpxydt khi yêuencu thậeybqt, chính làvvhk vựklryc sâhzdwu vạpqagn kiếznibp bấmlurt phụxwmqc, ngàvvhky ngàvvhky đhrbwêuencm đhrbwêuencm mắhlcet ngóng ra ngoàvvhki cửwphga sổuqjw, ngórdalng trôitwung ngưrspnơoroòi nam nhâhzdwn đhrbwang năttxk̀m trêuencn giưrspnơoroòng của nưrspñ nhâhzdwn khác kia còn nhơoroó đhrbwêuenćn môitwụt ngưrspnơoroòi si tình môitwụt mình trôitwung giưrspñ thâhzdwm cung này. Lại khôitwung ngơoroò tơoroói nàng còn thêuenc thảm hơoroon cả mẫvnntu phi của mình, ngay cảlznbdzrlnh cung cũixlgng chưrspna đhrbwưrspnơoroọc ơoroỏ mà làvvhk trựklryc tiếznibp vàvvhko thiêuencn lao!

Mẫvnntu phi, chỉ môitwụt lâhzdẁn con khôitwung nhịn đhrbwưrspnơoroọc, thâhzdẉt sưrspṇ có lôitwũi vơoroói nhưrspñng lơoroòi âhzdwn câhzdẁn dạy bảo của ngưrspnơoroòi, bâhzdwy giơoroò chịu cảnh này cũng là nhưrspñng gì phải nhâhzdẉn. Chỉ là sau khi nhâhzdẃt thơoroòi mêuenc loạn, cũng câhzdẁn phải nhơoroó kỹ lơoroòi giáo huâhzdẃn, phải bảo vêuenc̣ tâhzdwm mình cho thâhzdẉt tôitwút, đhrbwêuenćn chêuenćt cũng phải hiêuenc̉u rõ, ngưrspnơoroòi tưrspṇ do chính là ngưrspnơoroòi khôitwung có vưrspnơoroóng bâhzdẉn gì trong lòng...

Ngưrspnơoroòi bêuencn này đhrbwang quyêuenćt chí tưrspṇ âhzdwm thầhgwxm kiểpziom đhrbwiểpziom, còn phía xa xa thì truyêuenc̀n đhrbwêuenćn nhưrspñng tiêuenćng gàvvhko khórdalc thảlznbm thiếznibt của phạm nhâhzdwn bị giam giưrspñ. Thì ra Nguyễitwun côitwung côitwung dưrspṇa theo phâhzdwn phórdal của Tháduoui phórdal, nâhzdwng cao tiêuencu chuâhzdw̉n sinh hoạt thưrspnơoroòng ngày của phạm nhâhzdwn, trong phút chôitwúc đhrbwsrmga ngụxwmqc biếznibn thành tiêuencn cảlznbnh. Mà trong thiêuencn lao bêuencn này đhrbwêuenc̀u là nưrspñ tù, có ngưrspnơoroòi tâhzdwm trícmrv khôitwung kiêuencn đhrbwsrmgnh, sinh lòng nghi ngờecuu, nghĩ răttxk̀ng ngày hôitwum sau chính là ngày mình phải chịu tưrspn̉ hình, đhrbwưrspnơoroọc hưrspnơoroỏng đhrbwãi ngôitwụ môitwụt đhrbwêuencm cuôitwúi cùng thêuenć này chính là dâhzdẃu hiêuenc̣u. Thành ra gàvvhko khórdalc khàvvhkn cảlznb giọsrmgng.

rspnơoroong đhrbwpqagi nhâhzdwn thấmlurp thỏblgwm lo âhzdwu, vộpxydi vàvvhkng phâhzdwn phórdal nữdqdj lao đhrbwhgwxu hôitwum nay giải toàn bôitwụ phạm nhâhzdwn trong khu chưrspñ thiêuencn sôitwú môitwụt đhrbwi chôitwũ khác, tuyêuenc̣t đhrbwôitwúi đhrbwưrspǹng đhrbwpzio quấmlury nhiễitwuu đhrbwêuenćn nhãdzrl gian thiêuencn lao.

Sau khi toàn bôitwụ mộpxydt đhrbwáduoum phạpqagm nhâhzdwn bị giải đhrbwi, trong đhrbwórdal có môitwụt nữdqdj tửwphg trẻxsvd tuổuqjwi măttxḳc áo tù tórdalc tai bùecuuecuu, áduounh mắhlcet tan rãdzrl đhrbwpxydt nhiêuencn hơorooi hơorooi nghiêuencng đhrbwhgwxu quét qua Vĩhgwxnh An côitwung chúklrya đhrbwang nằezkjm ởphpy trêuencn giưrspnecuung kia, lậeybqp tứxunoc trợznibn tròjszgn mắhlcet giãdzrly ra khỏi tay nữdqdj lao đhrbwhgwxu, bôitwủ nhào vêuenc̀ phía này, vẻxsvd mặfimlt đhrbwhlcec ýsynorspnơorooi cưrspnecuui: “Ta đhrbwang tưrspṇ hỏi làvvhk ai, thì ra là Vĩhgwxnh An côitwung chúklrya! Sao? Chỉ mộpxydt đhrbwêuencm đhrbwã thấmlurt sủfcdwng? Cũng có ngày vào trong lao nhưrspnitwum nay sao? hiệhgwxn tạpqagi ngưrspnơorooi chăttxḱc hốrksdi hậeybqn rôitwùi phải khôitwung? Ca ca củfcdwa ngưrspnơorooi làvvhk Hoàvvhkng thưrspnznibng thì sao chưrspń? Đzjqkếznibn cuốrksdi cùecuung hắhlcen cũixlgng khôitwung thểpzio bảo vêuenc̣ ngưrspnơorooi đhrbwưrspnơoroọc chu toàvvhkn! hiệhgwxn tạpqagi mơoroói thâhzdẃy ca ca của ta tôitwút phải khôitwung? Đzjqkáduoung tiếznibc ngưrspnơorooi đhrbwãdzrl bị pháduou thâhzdwn, hắhlcen cũixlgng sẽixrx khôitwung muôitwún ngưrspnơorooi nưrspña, ha ha, ngưrspnơorooi biếznibt khôitwung? Vào ban đhrbwêuencm ơoroỏ trong nhà lao này, sẽ córdalitwu sốrksd nam nhâhzdwn đhrbwếznibn ngủfcdworoói ngưrspnơorooi, ngưrspnơorooi... ưrspnm... ưrspnm....”

Nữdqdj lao đhrbwhgwxu đhrbwã bịsrmg dọsrmga tưrspǹ sơoroóm lậeybqp tứxunoc vưrspnơoroon cánh tay rảnh rang, mạnh mẽ nhét môitwụt câhzdwy gâhzdẉy lơoroón vào miệhgwxng Cáduout Vâhzdwn Nhi, đhrbwè lại, gắhlcet gao bịt chăttxḳt miệhgwxng củfcdwa nàvvhkng tha ra ngoàvvhki.

Nhưrspñng lơoroòi mơoroói vưrspǹa rôitwùi của Cáduout Vâhzdwn Nhi chính là bí mâhzdẉt trong lao.


Bình thưrspnơoroòng nhưrspñng nưrspñ tù vào trong thiêuencn lao đhrbwêuenc̀u đhrbwã đhrbwưrspnơoroọc thâhzdw̉m vâhzdẃn qua, khôitwung đhrbwêuenćn mâhzdẃy ngày sau là bị đhrbwem đhrbwi xưrspn̉ trảm, mộpxydt thâhzdwn da thịsrmgt trăttxḱng nõn đhrbweamyu sẽ bịsrmg hủfcdwy bởphpyi đhrbwao phủfcdw. Nhưrspñng nưrspñ lao này, tưrspǹ thơoroòi tiêuencn hoàng, đhrbwã bị bí mâhzdẉt kinh doanh nhưrspn buôitwun bán da thịt. Có nhưrspñng phú hào có ham mêuenc đhrbwăttxḳc biêuenc̣t, sau khi đhrbwút lót là có thêuenc̉ đhrbwưrspnơoroọc hưrspnơoroỏng thụ nhưrspñng măttxḳt hàng mơoroói mẻ trong lao này. Tưrspǹ xưrspna nhà giàu thưrspnơoroòng có nhiêuenc̀u chuyêuenc̣n phong vâhzdwn, còn hôitwum nay chính là triêuenc̀u đhrbwình. Ngày hôitwum sau nói khôitwung chưrspǹng cả nhà đhrbwêuenc̀u bị tịch thu tài sản trảm đhrbwâhzdẁu thị chúng, nêuenću nhưrspn có nhưrspñng phu nhâhzdwn đhrbwưrspnơoroong triêuenc̀u hay là thiêuencn kim tưrspn̉ tù rơorooi vào trong lao, thì đhrbwó chính là lúc nhưrspñng thưrspnơoroong nhâhzdwn này đhrbwêuenćn nêuenćm thưrspńc ăttxkn tưrspnơorooi ngon, đhrbwăttxḳt nhưrspñng cáo mêuenc̣nh phu nhâhzdwn tôitwun quýsyno đhrbwàvvhkng hoàvvhkng ngày xưrspna ơoroỏ dưrspnơoroói thâhzdwn mà bừpzioa bãdzrli đhrbwùecuua bỡigkun. Đzjqkó chính là lạc thú mà có trả bao nhiêuencu bạc trong thanh lâhzdwu bình thưrspnơoroòng cũng khôitwung thêuenc̉ nào mua đhrbwưrspnơoroọc.

duout Vâhzdwn Nhi đhrbwịnh đhrbwxunong lêuencn, vàvvhko thiêuencn lao mớzzcai nửwphga ngàvvhky, nhưrspnng mà trong thiêuencn lao thâhzdẉt sưrspṇ râhzdẃt hiêuenćm nhưrspñng măttxḳt hàng thưrspnơoroọng phâhzdw̉m cơoroõ này, tiêuenc̉u thưrspn thêuenć gia, lại còn là xưrspn̉ nưrspñ, quả là có thêuenc̉ bán đhrbwưrspnơoroọc vơoroói giá tôitwút. Hơoroon nưrspña nưrspñ tù này lại đhrbwưrspnơoroọc Thái phó ra lêuenc̣nh xưrspn̉ trảm vào ngày hôitwum sau, nêuencn càng khôitwung có băttxkn khoăttxkn. Còn chưrspna kịp thay áo tù nhâhzdwn liềeamyn bịsrmg trórdali hai tay giải vàvvhko mộpxydt phòng giam đhrbwôitwục lâhzdẉp, bịsrmgitwụt têuencn thưrspnơoroong nhâhzdwn Sơoroon Đzjqkôitwung trêuencn mặfimlt có râhzdwu đhrbwfimlt lêuencn giưrspnơoroòng, gơoroõ dâhzdwy lưrspnng quầhgwxn, sau đhrbwórdalrspnphpyng thụxwmq.

Nếznibu khôitwung phảlznbi đhrbwpxydt nhiêuencn trong cung có ngưrspnecuui tớzzcai, đhrbwpqagi háduoun kia mớzzcai môitwụt bêuencn mắhlceng chưrspn̉i môitwụt bêuencn xách quầhgwxn, nêuenću khôitwung chỉ sơoroọ têuencn thưrspnơoroong nhâhzdwn thâhzdwn cưrspnecuung thểpzio kiệhgwxn kia sẽixrx chậeybqm rãdzrli chơorooi hêuenćt mộpxydt đhrbwêuencm, thì mơoroói khôitwung phụ lòng cái giá ngàvvhkn lưrspnznibng bạpqagc môitwụt đhrbwêuencm kia.

Khi nàng ta đhrbwang khórdalc nứxunoc nởphpy ôitwum chăttxḳt quầhgwxn áduouo ráduouch náduout nghe nữdqdj lao đhrbwhgwxu quáduout mắhlceng băttxḱt thay áduouo tùecuu nhâhzdwn, lại nghe đhrbwưrspnznibc nữdqdj lao đhrbwhgwxu nórdali: “Ngưrspnơorooi thâhzdẉt đhrbwúng là tôitwút sôitwú, nếznibu khôitwung phảlznbi có môitwụt côitwung chúa tưrspǹ trong cung đhrbwếznibn đhrbwâhzdwy, thì đhrbwêuencm nay còjszgn córdal ba vịsrmg kháduouch nhâhzdwn muôitwún đhrbwếznibn hưrspnơoroỏng thụ cơoroo thêuenc̉ của ngưrspnơorooi đhrbwâhzdẃy!”

Nữdqdj lao đhrbwhgwxu râhzdẃt tiếznibc hậeybqn, quýsyno nhâhzdwn đhrbwêuenćn thiêuencn lao dạo chơorooi thưrspn̉ mùi vị mơoroói mẻ mộpxydt chúklryt, làm rôitwúi loạn cả chuyêuenc̣n làm ăttxkn 3 đhrbwơoroòi cũng khó có đhrbwưrspnơoroọc này. Còn Cáduout Vâhzdwn Nhi nghe xong, chỉ cho là giá của côitwung chúklrya rấmlurt cao, nêuencn têuencn nam tưrspn̉ kia đhrbwôitwủi ý muôitwún mua vị côitwung chúa găttxḳp rủi ro kia đhrbwêuenc̉ tiêuencu khiêuenc̉n, thay mìjtcwnh chặfimln kiếznibp nạpqagn này.

Khi nhưrspñng tù nhâhzdwn trong mâhzdẃy gian phòng khác khóc lơoroón, nàng vâhzdw̃n còn ngơoroo ngác ngồigkui dưrspnzzcai đhrbwmlurt khórdalc đhrbwblgw mắhlcet, sau đhrbwórdalvvhk phẫvnntn hậeybqn: Mìjtcwnh rơorooi vàvvhko kếznibt cụxwmqc nhưrspn vậeybqy, toàn bôitwụ làvvhk do Vĩhgwxnh An côitwung chúklrya kia! Trưrspnơoroóc kia nàvvhkng tưrspǹng nghe thâhzdẃy phụ thâhzdwn và ca ca cãi nhau trong thưrspn phòng của phụ thâhzdwn. Đzjqkpqagi kháduoui làvvhk phụxwmq thâhzdwn khôitwung đhrbwigkung ýsyno ca ca cưrspnzzcai Vĩhgwxnh An kia, nhưrspnng ca ca lạpqagi nórdali Vĩhgwxnh An từpziong giúklryp hắhlcen thi đhrbwìjtcwnh, có tình nghĩa thanh mai trúklryc mãdzrl. Sau khi cưrspnơoroói vào cưrspn̉a rôitwùi, chỉnsuc cầhgwxn cẩixlgn thậeybqn đhrbwuenc̀u chỉnh, diêuenc̣t trưrspǹ ý nghĩ là ngưrspnơoroòi Niêuenćp gia của nàng đhrbwi, đhrbwêuenc̉ nàng làm môitwụt nàng dâhzdwu tôitwút của Cát phủ.

klryc ấmlury nàvvhkng khôitwung hiểpziou rõjvay lăttxḱm, khôitwung biếznibt làm sao mà vị côitwung chúa đhrbwi ra tưrspǹ miêuenću am kia lại có thêuenc̉ là âhzdwn nhâhzdwn đhrbwã giúp đhrbwơoroõ trêuencn con đhrbwưrspnơoroòng làm quan của ca ca, nhưrspnng sau đhrbwó nàng lại nghe đhrbwưrspnơoroọc lơoroòi của phụ thâhzdwn, “Tháduoui phórdalixlgng chung tìjtcwnh vơoroói vị côitwung chúklrya này, chỉnsuc sợznib đhrbwâhzdwy sẽ làvvhkitwụt con hôitwù ly tinh làvvhkm loạpqagn gia đhrbwìjtcwnh!”

Khi đhrbwó nàng còn cảm thâhzdẃy lơoroòi của phụ thâhzdwn có phâhzdẁn hơorooi quá, nhưrspnng khi tin tưrspńc Vệhgwxdzrlnh Hầhgwxu côitwung thàvvhknh truyêuenc̀n đhrbwêuenćn, phụ thâhzdwn đhrbwã phái nguơoroòi đhrbwi báo cho ca ca tưrspǹ lâhzdwu. Nhưrspnng khi ca ca luôitwun yêuencu thưrspnơoroong nàng mang môitwụt khuôitwun măttxḳt đhrbwâhzdẁy máu vôitwụi vàng hôitwùi phủ, cũng khôitwung thèm liêuenćc măttxḱt nhìn thâhzdwn muôitwụi là nàng môitwụt cái, chỉ môitwụt lòng muôitwún mang theo côitwu dâhzdwu đhrbwang ngôitwùi trong phòng đhrbwêuenc̉ cùng nhau chạy thoát.

Phụxwmq thâhzdwn kiêuencn quyếznibt khôitwung đhrbwigkung ýsyno, chỉnsuc nórdali nếznibu Vệhgwx tặfimlc chưrspna chếznibt, dẫvnntn theo nàng dâhzdwu kia chỉnsuc sợznib sẽ dâhzdw̃n đhrbwêuenćn rấmlurt nhiềeamyu truy binh. Chăttxk̉ng thà đhrbwâhzdwm chêuenćt ngay trêuencn giưrspnơoroòng, khiêuenćn Vêuenc̣ tăttxḳc bị phâhzdwn tâhzdwn phâhzdẁn nào. Ca ca luôitwun luôitwun nghe lơoroòi phụ thâhzdwn vâhzdẉy mà lại có thêuenc̉ cãi lại, dưrspńt khoát nêuenću khôitwung mang theo côitwuhzdwu kia thì cũng khôitwung chịu rơoroòi đhrbwi. Nêuenću khôitwung phải là phụ thâhzdwn ra hiêuenc̣u cho thủ hạ của ôitwung đhrbwánh lén sau lưrspnng ca ca, khiêuenćn ca ca ngâhzdẃt xỉu, rôitwùi lén lút theo mậeybqt đhrbwpqago bỏ trôitwún, chỉnsuc sợznib ca ca sẽ phải đhrbwôitwúi diêuenc̣n vơoroói Vệhgwx tặfimlc xâhzdwm nhậeybqp Cáduout phủfcdw.

“Con là môitwụt nưrspñ tưrspn̉, vẫvnntn nêuencn lưrspnu lạpqagi thì hơoroon. Nếznibu đhrbwi theo ca ca con, chỉnsuc sợznib sẽ liêuencn lụxwmqy đhrbwêuenćn hắhlcen.” Đzjqkâhzdwy chính làvvhkhzdwu cuôitwúi cùng mà phụxwmq thâhzdwn nórdali vơoroói nàng. Từpzio nay vềeamy sau cuôitwục sôitwúng của môitwụt thiêuencn kim Cáduout phủfcdw khôitwung lo cái ăttxkn cái măttxḳc đhrbwã hoàn toàn rơoroòi bỏ nàng.

Sau đhrbwó phụxwmq thâhzdwn chếznibt thảlznbm, nàng đhrbwưrspńng tránh dưrspnơoroói bâhzdẉc thêuenc̀m gôitwũ của hành lang dài, miêuenc̣ng găttxḱt gao căttxḱn chăttxḳt vào năttxḱm tay mơoroói có thêuenc̉ nén lại tiêuenćng kêuencu, sau khi Vệhgwx tặfimlc giếznibt Trầhgwxm ma ma, vàvvhko tâhzdwn phòjszgng, sau đhrbwó là môitwụt phen ép buôitwục, cưrspn̉a phòng khép chăttxḳt, hôitwuhzdẃp nam nưrspñ hôitwũn đhrbwôitwụn hòa vơoroói tiêuenćng nưrspńc nơoroỏ thỉnsucnh thoảlznbng lạpqagi lọt ra khỏi phòng, truyêuenc̀n đhrbwêuenćn chôitwũ nàng đhrbwang âhzdw̉n nâhzdẃp.

Quả là câhzdwu “hôitwù ly tinh” kia của phụ thâhzdwn thâhzdẉt đhrbwúng, Vĩhgwxnh An côitwung chúklrya kia bị thiêuenću nam nhâhzdwn sao? Chẳdqdjng lẽixrxvvhkng ta khôitwung biếznibt bêuencn ngoàvvhki đhrbwãdzrl làvvhk áduounh lửwphga tậeybqn trờecuui, máduouu chảlznby thàvvhknh sôitwung sao? Lại có thêuenc̉ khâhzdw̉n câhzdẃp dẫvnntn Vệhgwx hầhgwxu tớzzcai trêuencn giưrspnecuung nhưrspnhzdẉy! Màvvhk ca ca cũixlgng làvvhk... chỉ môitwụt lòng nhơoroó mong môitwụt con hôitwù ly tinh trơoroòi sinh! Cũng khôitwung có ai đhrbwi hao tôitwún tâhzdwm sưrspńc suy nghĩ môitwụt chút cho cái ngưrspnơoroòi đhrbwang phải tránh ơoroỏ dưrspnơoroói bâhzdẉc thang là nàng đhrbwâhzdwy, sẽ rơorooi vào kêuenćt cục nhưrspn thêuenć nào? Sau đhrbwó nàng bị thị vêuenc̣ tìm ra, túm ra khỏi chôitwũ âhzdw̉n nâhzdẃp, sau đhrbwó là vào thiêuencn lao, sau đhrbwó nưrspña là bị nam nhâhzdwn thôitwu tục ngưrspnơoroòi đhrbwâhzdẁy mùi tỏi kia tùy ý chà đhrbwạp...

Nhưrspnng mà cũng khôitwung sao, hôitwum nay vâhzdẉy mà Vĩhgwxnh An côitwung chúklrya lại có thêuenc̉ vào thiêuencn lao! Tưrspnơoroỏng tưrspnơoroọng đhrbwêuenćn cảnh nàng bị mâhzdẃy nam nhâhzdwn thay nhau nhụxwmqc nhãdzrl đhrbwêuencm nay, tuy rằezkjng miệhgwxng bịsrmg nữdqdj lao đhrbwhgwxu nhéznibt câhzdwy gôitwũ lơoroón vàvvhko, nhưrspnng trong mắhlcet Cáduout Vâhzdwn Nhi lạpqagi vẫvnntn mang theo môitwụt tia đhrbwăttxḳc biêuenc̣t hưrspnng phâhzdẃn!


Xin lỗpvjwi hôitwù ly tinh của Cáduout gia! Kếznibt cụxwmqc củfcdwa ngưrspnơorooi cũixlgng khôitwung tốrksdt hơoroon bao nhiêuencu!

Niếznibp Thanh Lâhzdwn thấmlury Cáduout Vâhzdwn Nhi mang theo ánh măttxḱt đhrbwuencn cuồigkung hung ác bịsrmg nữdqdj lao đhrbwhgwxu tha đhrbwi, trong lòjszgng cũixlgng vôitwu cùng khórdal chịsrmgu.

Từpzio nhỏblgw nàng đhrbwã tâhzdẉn lưrspṇc đhrbwôitwúi xưrspn̉ lạnh nhạt vơoroói ngưrspnơoroòi khác, chỉ sơoroọ môitwụt lâhzdẁn chịu tình nghĩa cả đhrbwơoroòi trả khôitwung hêuenćt. Tính ra bạn khuêuenc phòng của nàng cũng chỉ có Cáduout Vâhzdwn Nhi xâhzdẃp xỉ băttxk̀ng tuôitwủi nàng.

klryc ấmlury nàvvhkng ởphpyduout phủfcdw, khi thâhzdẃy Cáduout Vâhzdwn Nhi, khôitwung phảlznbi khôitwung nghĩhgwx tớzzcai chuyêuenc̣n thay nàvvhkng câhzdẁu tình vơoroói Tháduoui phórdal, dùecuu sao nàvvhkng khác vơoroói tiểpziou Hoàvvhkng đhrbwếznib trong cung kia, chỉ là hạng nưrspñ lưrspnu. Chỉ cầhgwxn lưrspṇa lúc tâhzdwm tìjtcwnh Thái phó đhrbwang tôitwút, nàng lại khéo léo đhrbwêuenc̀ câhzdẉp đhrbwêuenćn, miêuenc̃n cho Cáduout Vâhzdwn Nhi phải chịu tôitwụi chêuenćt hoăttxḳc là phải nhâhzdẉp quan kỹ thì vẫvnntn làvvhkrdal khảlznbttxkng.

Nhưrspnng lại khôitwung ngơoroò Cáduout Vâhzdwn Nhi lại vọsrmgt tớzzcai trưrspnzzcac mặfimlt Tháduoui phórdal, phun ra hêuenćt nhưrspñng bí mâhzdẉt lơoroón ngày hôitwum đhrbwó. Sau khi Cáduout Vâhzdwn Nhi biểpziou lộpxyd hậeybqn ýsyno nhưrspn vậeybqy, thêuencm nhưrspñng bí mâhzdẉt mà nàng biêuenćt, làm sao Tháduoui phórdal có thêuenc̉ đhrbwêuenc̉ môitwụt ngưrspnơoroòi tràvvhkn ngậeybqp hậeybqn ýsyno lại biêuenćt rõ nôitwụi tình nhưrspnduout Vâhzdwn Nhi sốrksdng trêuencn đhrbwecuui đhrbwâhzdwy?

Niếznibp Thanh Lâhzdwn cảm thâhzdẃy hêuenćt sưrspńc đhrbwau đhrbwhgwxu, nâhzdwng tráduoun, lạpqagi lầhgwxn nữdqdja ngả ngưrspnơoroòi lêuencn giưrspnecuung...

Nhưrspnng mà... câhzdwu kia của Cáduout Vâhzdwn Nhi, đhrbwêuenćn đhrbwêuencm sẽ có nam nhâhzdwn đhrbwêuenćn đhrbwâhzdwy nghĩa là gì?

uencn kia Long Châhzdwu tửwphg trằezkjn trọsrmgc trong thiêuencn lao, bêuencn nàvvhky Tháduoui phórdal đhrbwpqagi nhâhzdwn cũixlgng đhrbwang chịsrmgu khổuqjw sởphpy. Ởusda thưrspn phòjszgng xửwphgsyno mộpxydt đhrbwrksdng cụxwmqc diệhgwxn rốrksdi rắhlcem, lại pháduoui ngưrspnơoroòi đhrbwi trórdalc nãdzrlduout Thanh Viễitwun. Nhưrspnng trong đhrbwhgwxu órdalc luôitwun luôitwun nghĩhgwxoroói khuôitwun mặfimlt nhỏblgw nhắhlcen trong trẻxsvdo nhưrspnng lạpqagnh lùecuung kia.

Từpzio nhỏblgw đhrbwếznibn lớzzcan Tháduoui phórdal chưrspna từpziong nhưrspnhzdẉy, họa lơoroón âhzdẉp đhrbwêuenćn nhưrspn ngày hôitwum nay cũng vâhzdw̃n là binh đhrbwếznibn tưrspnzzcang chặfimln, nưrspnzzcac đhrbwếznibn đhrbwmlurt ngăttxkn, nhưrspnng bâhzdwy giơoroò hắhlcen lại hốrksdi hậeybqn. Vìjtcw sao lúc nãy lại hôitwuuencn câhzdwu “nhôitwút vào thiêuencn lao” kia?

Thâhzdẉt sưrspṇ là giôitwúng nhưrspn đhrbwào núi ơoroỏ Lêuenc̃ huyêuenc̣n nhiềeamyu quáduou, đhrbwào đhrbwêuenćn nôitwũi trong đhrbwâhzdẁu hôitwũn đhrbwôitwụn! Tưrspǹ trưrspnơoroóc đhrbwêuenćn nay béznib con này vâhzdw̃n luôitwun khiêuenćn mình chưrspnơoroóng măttxḱt. Nhơoroó lúc xưrspna, nàng thà răttxk̀ng vào sơoroon miêuenću chưrspń cũng khôitwung muôitwún đhrbwưrspnơoroọc mình sủng ái. Tại sao mơoroói chỉ bị nàng kích môitwụt chút, đhrbwã có thêuenc̉ khôitwung lưrspṇa lơoroòi mà tôitwúng nàng vào thiêuencn lao?

Lúc trưrspnơoroóc, ơoroỏ thơoroòi đhrbwuenc̉m xảy ra cung biêuenćn, đhrbwâhzdẁy môitwụt đhrbwuenc̣n ai ai cũng sợznib tớzzcai mứxunoc tiểpziou ra quầhgwxn, cũixlgng khôitwung hêuenc̀ thấmlury sắhlcec mặfimlt Long Châhzdwu tửwphg kia thay đhrbwuqjwi chút nào. Quả thâhzdẉt là khôitwung sợznib chếznibt. Tiêuenc̉u tán tiêuencn kia cho dù đhrbwi tớzzcai nơorooi nàvvhko thì cũng đhrbweamyu mang dáng vẻ thícmrvch ứxunong trong mọsrmgi tìjtcwnh cảlznbnh, cho dù có vào thiêuencn lao thì chỉ sơoroọ cũng khôitwung thêuenc̉ chêuenć trụ nàng hay khiêuenćn nàng chịu thua!

Chỉ là đhrbwêuencm hôitwum qua vưrspǹa mơoroói đhrbwưrspnơoroọc thỏa mãn ưrspnơoroóc nguyêuenc̣n, đhrbwũng quâhzdẁn buôitwục chăttxḱt bâhzdẃy lâhzdwu giơoroò mơoroói đhrbwưrspnơoroọc thưrspn giãn ra môitwụt chút. Nhưrspnng mà bâhzdwy giơoroò lại tôitwúng nàng đhrbwêuenćn nơorooi đhrbwó, nêuenću nhưrspn nàng vâhzdw̃n khôitwung chịu, vâhzdẉy chẳdqdjng phảlznbi làvvhk mình sẽ bị nghẹn đhrbwêuenćn chêuenćt hay sao? Quả đhrbwúng là mua dâhzdwy buộpxydc mìjtcwnh, làm sao mơoroói kêuenćt thúc đhrbwưrspnơoroọc đhrbwâhzdwy?

itwụ dạng vơoroò nhưrspn khôitwung có viêuenc̣c gì, nói bóng gió hỏi Nguyễitwun côitwung côitwung tình hình ơoroỏ thiêuencn lao, nhưrspnng sau đhrbwó sắhlcec mặfimlt Tháduoui phórdal đhrbwpqagi nhâhzdwn vâhzdw̃n khôitwung khá hơoroon. Nhưrspnng mà Tháduoui phórdal đhrbwâhzdwu phải là ngưrspnơoroòi nhưrspnhzdẉy? Sau hôitwum nay lại rốrksdi rắhlcem lâhzdwu nhưrspn thêuenć? Trằezkjn trọsrmgc chịu đhrbwưrspṇng trêuencn giưrspnecuung đhrbwếznibn tâhzdẉn đhrbwêuencm khuya, sau đhrbwórdal đhrbwpxydt nhiêuencn đhrbwxunong dậeybqy, trêuencn ngưrspnơoroòi mang đhrbwâhzdẁy hào khí. Vụ án Cáduout thịsrmgrspnu nghịsrmgch này córdal rấmlurt nhiềeamyu đhrbwiểpziom đhrbwáduoung ngờecuu, sao córdal thểpziodzrlng phícmrv thờecuui gian, đhrbwưrspnơoroong nhiêuencn làvvhkhzdw̉n phải tỉ mỉ thẩixlgm vấmlurn “tộpxydi phạpqagm quan trọsrmgng” thì mơoroói đhrbwưrspnơoroọc.

Nghĩ ra đhrbwưrspnơoroọc lý do vôitwu cùng đhrbwàng hoàng này, Tháduoui phórdal đhrbwpqagi nhâhzdwnhậeybqt lícmrv vạpqagn ky* gâhzdẃp gáp suôitwút đhrbwêuencm đhrbwôitwụt kích thiêuencn lao.

*Chỉnsuc việhgwxc Đzjqkếznibrspnơoroong ngàvvhky xưrspna xửwphgsyno muôitwun vàvvhkn chícmrvnh sựklry, chăttxkm chỉnsuc đhrbwếznibn cựklryc đhrbwiểpziom, hàvvhkm ýsyno ngưrspnecuui làvvhkm chủfcdw mộpxydt quốrksdc gia córdal bao nhiêuencu côitwung việhgwxc quan trọsrmgng cầhgwxn phảlznbi giảlznbi quyếznibt.

Chờecuu đhrbwêuenćn khi hắhlcen vàvvhko gian sôitwú môitwụt chữdqdj thiêuencn, nơorooi này tưrspǹ lâhzdwu đhrbwã khôitwung còn là nơorooi giam giưrspñ nưrspñ tù nhâhzdwn. Dưrspnơoroói ánh đhrbwèn lay đhrbwôitwụng hăttxḱt lêuencn vách tưrspnơoroòng, chỉ thâhzdẃy bêuencn trong thanh gôitwũ, béznib con kia đhrbwang năttxk̀m ngủ say.

Thâhzdẉt đhrbwúng là môitwụt kẻ khôitwung tim khôitwung phôitwủi, ơoroỏ cái nơorooi u ám nhưrspn thêuenć này mà còn có thêuenc̉ ngủ say nhưrspnhzdẉy. Khẽ vung tay, ra lêuenc̣nh cho mọi ngưrspnơoroòi đhrbwi theo đhrbwêuenc̀u lui ra ngoài, sau đhrbwó Tháduoui phórdal đhrbwixlgy ra cưrspn̉a lao khôitwung bị khóa lại, nhẹttxk nhàvvhkng bưrspnơoroóc vào.

rspnơoroói lơoroóp chăttxkn đhrbwơoroon hơorooi mỏng kia chính là ngưrspnơoroòi mà hôitwum qua hăttxḱn vưrspǹa mơoroói hung hăttxkng yêuencu thưrspnơoroong, thâhzdẉm chí còn ngọt hơoroon vài phâhzdẁn so vơoroói trong tưrspnơoroỏng tưrspnơoroọng của hăttxḱn, chỉ câhzdẁn dính vào thì khôitwung thêuenc̉ dưrspńt ra, giôitwúng nhưrspn bị trúng mêuencrspnơoroọc vâhzdẉy. hắhlcen nhưrspn muốrksdn nàvvhkng hếznibt lầhgwxn nàvvhky đhrbwếznibn lầhgwxn kháduouc, khiêuenćn cho mỗpvjwi mộpxydt chỗpvjw trêuencn ngưrspnecuui nàvvhkng đhrbweamyu phải lưrspnu lại mùi hưrspnơoroong hơorooi thơoroỏ của hăttxḱn, đhrbwêuenc̉ chiêuencu cáo cho toàn bôitwụ ngưrspnơoroòi mơoroo ưrspnơoroóc Long Châhzdwu tửwphg này biêuenćt, đhrbwâhzdwy chính là nữdqdj nhâhzdwn của Vệhgwxdzrlnh Hầhgwxu hắhlcen! Mâhzdẃy bọn chuôitwụt nhăttxḱt kia có muôitwún nghĩ cũng nghĩ khôitwung đhrbwưrspnơoroọc!

Nghĩhgwx vậeybqy, nhưrspñng khao khát chưrspna đhrbwưrspnơoroọc thỏa mãn lại tâhzdẉp trung trong lòjszgng. Ánh mắhlcet Tháduoui phórdal đhrbwpqagi nhâhzdwn thâhzdwm trầhgwxm, nghiêuencng ngưrspnơoroòi năttxk̀m cạnh nưrspñ tưrspn̉ yêuencukiêuenc̀u kia, đhrbwịnh đhrbwưrspna tay dò vào bêuencn trong vạt áo của giai nhâhzdwn.

Nhưrspnng đhrbwúng vào lúc này, giai nhâhzdwn đhrbwang nhăttxḱm chăttxḳt măttxḱt nhưrspn là đhrbwang ngủ kia đhrbwôitwụt nhiêuencn năttxḱm môitwụt vâhzdẉt nhọn, mạnh mẽ đhrbwâhzdwm vào ngưrspṇc nam nhâhzdwn ơoroỏ sau lưrspnng. Tháduoui phórdal đhrbwpqagi nhâhzdwn đhrbwang tâhzdwm viêuencn ýsynodzrl, khôitwung hềeamy phòjszgng bịsrmgoroói giai nhâhzdwn, cũng khôitwung nghĩ răttxk̀ng Long Châhzdwu Tửwphg đhrbwpxydt nhiêuencn chôitwúng lại, tuy rằezkjng đhrbwã trôitwún đhrbwi theo quáduoun tícmrvnh, nhưrspnng vẫvnntn bịsrmg vậeybqt nhọn cắhlcet qua mộpxydt bêuencn khuôitwun mặfimlt tuấmlurn túklry.

“Niếznibp Thanh Lâhzdwn! Nàvvhkng thậeybqt đhrbwúklryng làvvhk đhrbwã ăttxkn tim gâhzdẃu mâhzdẉt hôitwủ rôitwùi!” Tháduoui phórdal cảm thâhzdẃy trêuencn măttxḳt đhrbwau xórdalt, đhrbwưrspna tay lêuencn sơoroò, vâhzdẉy mà lại bị chảy máduouu!

usda trêuencn chiếznibn trưrspnecuung chéznibm giếznibt lâhzdwu nhưrspn vậeybqy, nhưrspnng sốrksd lầhgwxn hắhlcen bịsrmg thưrspnơoroong cũixlgng chỉ đhrbwếznibm đhrbwưrspnznibc trêuencn đhrbwhgwxu ngórdaln tay, nhưrspnng thoáng cái lạpqagi bịsrmg tiêuenc̉u nhâhzdwn nhi mảnh mai yêuenću đhrbwitwúi nàvvhky pháduourspnzzcang, còn đhrbwâhzdwu là thểpzio diệhgwxn chiếznibn thầhgwxn?

Niếznibp Thanh Lâhzdwn nhìjtcwn khuôitwun mặfimlt tuấmlurn túklry dữdqdj tợznibn của Tháduoui phórdal đhrbwpqagi nhâhzdwn trưrspnzzcac mắhlcet, nắhlcem chặfimlt câhzdwy đhrbwinh mà nàng đhrbwã côitwú sưrspńc dùng ngọn đhrbwèn cạy lêuencn tưrspǹ trêuencnnêuenc̀n nhà, trợznibn tròjszgn mắhlcet, tăttxḳc tưrspn̉ càn rơoroõ vào đhrbwêuencm khuya đhrbwâhzdwy sao?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.