Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 993 : Chuyện cuối cùng làm vì em (3)

    trước sau   
“Khôginyng sao!” Hứbsisa Ôjwxin Noãvudan đetkcưhbyva lưhbyvng vềmzsw phíqyfra Quảsodm Quảsodm, trảsodm lờtbppi, giọhalsng nóaowei nghẹrtmbn ngàtbppo rấnsbnt rõtbpptbppng.

Cửjoeka thang mávvpgy mởsqpr ra, Hứbsisa Ôjwxin Noãvudan đetkci vàtbppo, quay đetkcxtasu nhìvudan vềmzsw phíqyfra Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh đetkcang ngồivrli, thấnsbny côginy ngãvuda chổtrhdng vóaowe nhưhbyv vậjxfpy hắqotbn vẫxpozn ngồivrli trêjngkn ghếdvla salon khôginyng nhútrhdc nhíqyfrch, khôginyng cóaowe ýjngk muốmaiwn đetkcbsisng dậjxfpy hỏwchji han chútrhdt nàtbppo.

Đqotbávvpgy mắqotbt côginytbppng chua xóaowet, Hứbsisa Ôjwxin Noãvudan sợslmrvudanh khôginyng khốmaiwng chếdvla đetkcưhbyvslmrc màtbpp khóaowec lêjngkn, liềmzswn nhanh chóaoweng bấnsbnm nútrhdt đetkcóaoweng cửjoeka.

.....

Quảsodm Quảsodm chờtbpp thang mávvpgy đetkci xuốmaiwng tầxtasng dưhbyvtnrhi mớtnrhi quay vàtbppo nhàtbpp, đetkcóaoweng cửjoeka lạowvvi, trong phòdczvng khávvpgch chỉqyfrdczvn lạowvvi mìvudanh Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh.

Ngưhbyvtbppi đetkcàtbppn ôginyng tuy cóaowe vẻzgdv rấnsbnt bìvudanh thảsodmn nhưhbyvng tay hắqotbn lạowvvi nắqotbm chặwchjt mềmzswn khiếdvlan nóaowe nhănsbnn nhútrhdm lạowvvi.


Quảsodm Quảsodm khôginyng đetkcàtbppnh lòdczvng đetkcưhbyva mắqotbt nhìvudan đetkcèjngkn trêjngkn bàtbppn, nhẹrtmb giọhalsng nóaowei: “Hìvudanh nhưhbyv rấnsbnt nghiêjngkm trọhalsng, cổtrhd châslmrn bịpfzw đetkcau nêjngkn bưhbyvtnrhc châslmrn cũzrsbng đetkci rấnsbnt vấnsbnt vảsodm.”

Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh khôginyng nóaowei gìvuda, môginyi míqyfrm thàtbppnh mộurzdt đetkcưhbyvtbppng.

“Lầxtasn cuốmaiwi cùpkrmng chịpfzwnsbny trảsodm lờtbppi em, giọhalsng nóaowei cựtbizc kỳtbiz run rẩvvpgy, hìvudanh nhưhbyvtbpp đetkcang khóaowec.” Quảsodm Quảsodm do dựtbiz mộurzdt chútrhdt, lạowvvi nóaowei.

Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh vẫxpozn khôginyng lêjngkn tiếdvlang nhưhbyvzrsb, dưhbyv quang củjtyca Quảsodm Quảsodm lạowvvi nhìvudan thấnsbny tay hắqotbn đetkcang nắqotbm chănsbnn trêjngkn ngưhbyvtbppi chặwchjt hơaowen, bắqotbt đetkcxtasu run lêjngkn.

Quảsodm Quảsodm giậjxfpt giậjxfpt môginyi, cuốmaiwi cùpkrmng cũzrsbng chỉqyfraowe thểepbx thởsqprtbppi mộurzdt hơaowei, quay ngưhbyvtbppi đetkci đetkcếdvlan phòdczvng ănsbnn, chuẩvvpgn bịpfzw lấnsbny thuốmaiwc cho Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh uốmaiwng.

giny vừxjpza mớtnrhi mởsqpr thuốmaiwc ra, còdczvn chưhbyva kịpfzwp lấnsbny thuốmaiwc, liềmzswn nghe tiếdvlang ầxtasm mộurzdt cávvpgi.

Quảsodm Quảsodm ngẩvvpgng ngưhbyvtbppi, nhưhbyv đetkcvvpgn đetkcưhbyvslmrc chuyệpfzwn gìvuda, liềmzswn vộurzdi vàtbppng đetkcepbx thuốmaiwc xuốmaiwng, vộurzdi vãvuda chạowvvy ra phòdczvng khávvpgch, Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh vốmaiwn ngồivrli trêjngkn ghếdvla salon đetkcãvuda khôginyng thấnsbny đetkcâslmru nữckhua, côginy vộurzdi vàtbppng chạowvvy tớtnrhi 2 bưhbyvtnrhc, nhìvudan Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh trêjngkn mặwchjt đetkcnsbnt, côginy lo lắqotbng gọhalsi: “Anh Bávvpgn Thàtbppnh!” còdczvn chưhbyva đetkcếdvlan nâslmrng Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh lêjngkn, hắqotbn đetkcãvuda chốmaiwng tay nâslmrng nửjoeka ngưhbyvtbppi trêjngkn lêjngkn, vấnsbnt vảsodmdczv vềmzsw phíqyfra cửjoeka sổtrhd.

“Anh Bávvpgn Thàtbppnh anh đetkcang làtbppm gìvuda vậjxfpy? Anh muốmaiwn lấnsbny cávvpgi gìvuda? Cóaowe thểepbxaowei cho em biếdvlat màtbpp!” Quảsodm Quảsodm ngồivrli xổtrhdm xuốmaiwng, muốmaiwn kéywjao cávvpgnh tay Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh nhưhbyvng  hắqotbn lạowvvi dùpkrmng sứbsisc hấnsbnt cávvpgnh tay củjtyca côginy ra, khiếdvlan côginy suýjngkt ngồivrli bệpfzwch xuốmaiwng đetkcnsbnt.

“Anh Bávvpgn Thàtbppnh!” Quảsodm Quảsodm nhanh chóaoweng đetkci đetkcếdvlan bêjngkn ngưhbyvtbppi Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh lầxtasn thứbsis hai, vừxjpza mớtnrhi đetkcpfzwnh đetkchqwp Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh dậjxfpy, hắqotbn đetkcãvudadczv đetkcếdvlan cửjoeka sổtrhd nhìvudan ra ngoàtbppi, cảsodm ngưhbyvtbppi run rẩvvpgy mộurzdt cávvpgi, bỗwchjng nhiêjngkn trởsqprjngkn bấnsbnt đetkcurzdng.

Quảsodm Quảsodm ngẩvvpgng ngưhbyvtbppi nhìvudan theo tầxtasm mắqotbt củjtyca hắqotbn, thấnsbny Hứbsisa Ôjwxin Noãvudan ngồivrli chôginyn đetkcxtasu vàtbppo đetkcxtasu gốmaiwi, ngồivrli xổtrhdm bêjngkn đetkcưhbyvtbppng.

vuda tầxtasng nàtbppy khávvpg cao nêjngkn khôginyng thấnsbny rõtbpp bờtbpp vai củjtyca côginyaowe run rẩvvpgy hay khôginyng, nhưhbyvng bộurzd dạowvvng nàtbppy, chắqotbc chắqotbn làtbpp đetkcang khóaowec rốmaiwng lêjngkn.

Quảsodm Quảsodm thu tay lạowvvi, sau mộurzdt lútrhdc mớtnrhi nhìvudan mặwchjt Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh.

ginyng màtbppy Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh nhuốmaiwm đetkcxtasy đetkcau khổtrhdtbppginy đetkcơaowen, hắqotbn rõtbpptbppng cựtbizc kỳtbiz khổtrhd sởsqpr nhìvudan chằpkrmm chằpkrmm côginyvvpgi dưhbyvtnrhi lầxtasu nhưhbyvng nhìvudan mộurzdt hồivrli, lạowvvi cưhbyvtbppi trầxtasm thấnsbnp ra tiếdvlang: “Anh muốmaiwn tiễyaoqn côginynsbny, nhưhbyvng lạowvvi khôginyng đetkcbsisng lêjngkn nổtrhdi, anh nhìvudan thấnsbny côginynsbny téywja bong gâslmrn, anh muốmaiwn dìvudau côginynsbny, cũzrsbng khôginyng làtbppm đetkcưhbyvslmrc, anh nhìvudan thấnsbny côginynsbny khóaowec đetkcau khổtrhd nhưhbyv vậjxfpy, chỉqyfraowe thểepbx trơaowe mắqotbt nhìvudan côginynsbny.....”

“A.....” nóaowei xong lờtbppi cuốmaiwi cùpkrmng, Lụxtasc Bávvpgn Thàtbppnh lạowvvi cưhbyvtbppi khẽglgs mộurzdt tiếdvlang, nhưhbyvng rơaowei vàtbppo tai củjtyca Quảsodm Quảsodm, lạowvvi giốmaiwng nhưhbyv tiếdvlang gàtbppo khóaowec thêjngkhbyvơaoweng vậjxfpy.

Quảsodm Quảsodm đetkcwchj mắqotbt nóaowei: “Anh Bávvpgn Thàtbppnh, em giútrhdp anh xuốmaiwng xem côginynsbny mộurzdt chútrhdt....”

“Khôginyng cầxtasn.” Khôginyng đetkcslmri Quảsodm Quảsodm đetkcbsisng dậjxfpy, hắqotbn đetkcãvudajngkn tiếdvlang cắqotbt ngang lờtbppi côginy: “Em đetkcưhbyva đetkciệpfzwn thoạowvvi di đetkcurzdng đetkcếdvlan đetkcâslmry cho anh.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.