Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
Chương 992 : Chuyện cuối cùng làm vì em (2)
Hứsjkd a Ôleqt n Noãsgjz n ngẩeiby ng đihhm ầmndx u lêqeff n, nhìfxhk n thấtaht y ngưiatw ờystp i đihhm àbnfh n ônbph ng hoàbnfh n toàbnfh n hờystp hữcbcb ng khônbph ng đihhm ểdwfj tâxflr m đihhm ếkgco n nhữcbcb ng chuyệwzap n màbnfh cônbph đihhm ang nówcsp i, trong miệwzap ng cônbph muốjxln n nówcsp i gìfxhk đihhm ówcsp nữcbcb a, liềhray n dừwfdm ng lạeabt i.
Lụystp c Bábnfh n Thàbnfh nh cho rằiatw ng cônbph nówcsp i xong rồmuiw i, lúiatw c nàbnfh y mớqeff i nhẹzqsd nhàbnfh ng nhìfxhk n cônbph gậwzap t đihhm ầmndx u hờystp i hợaxnz t nówcsp i: “Vậwzap y sao...” sau đihhm ówcsp khônbph ng nówcsp i gìfxhk nữcbcb a.
Thìfxhk ra hắknte n thậwzap t sựdvpg khônbph ng muốjxln n biếkgco t cônbph đihhm ãsgjz xảktyc y ra chuyệwzap n gìfxhk , chẳzqsd ng cówcsp chúiatw t hứsjkd ng thúiatw nàbnfh o nữcbcb a.
Ngựdvpg c Hứsjkd a Ôleqt n Noãsgjz n khówcsp chịshap u đihhm ếkgco n nỗvrzx i suýjnso t chúiatw t nữcbcb a cônbph đihhm ãsgjz thởwnkw khônbph ng ra hơwfdm i.
Trong phòmndx ng khábnfh ch lạeabt i cựdvpg c kỳeabt yêqeff n tĩezmg nh, bâxflr y giờystp thậwzap t sựdvpg Hứsjkd a Ôleqt n Noãsgjz n khônbph ng còmndx n gìfxhk đihhm ểdwfj nówcsp i, cứsjkd yêqeff n lặjsxj ng chốjxln ng đihhm ỡdvpg trábnfh i tim đihhm au đihhm ớqeff n củnzbv a mìfxhk nh nhưiatw vậwzap y mộzqsd t lúiatw c, cuốjxln i cùxflr ng khônbph ng chịshap u đihhm ựdvpg ng nổnnqa i, cônbph chỉihfn cówcsp thểdwfj chàbnfh o tạeabt m biệwzap t hắknte n: “Vậwzap y, khônbph ng còmndx n chuyệwzap n gìfxhk , tônbph i đihhm i trưiatw ớqeff c.”
"Ừcniy ". Lụystp c Bábnfh n Thàbnfh nh lưiatw u loábnfh t trảktyc lờystp i.
Hứsjkd a Ôleqt n Noãsgjz n đihhm ứsjkd ng dậwzap y, Lụystp c Bábnfh n Thàbnfh nh vẫwpjb n ngồmuiw i trêqeff n ghếkgco salon, khônbph ng cówcsp ýjnso muốjxln n tiễeibh n khábnfh ch.
Cônbph ônbph m túiatw i đihhm ứsjkd ng ởwnkw chỗvrzx cũswrn 2 giâxflr y, sau đihhm ówcsp khônbph ng nhịshap n đihhm ưiatw ợaxnz c lạeabt i giảktyc vờystp nhưiatw hỏxure i cho vui vậwzap y: “Cônbph gábnfh i kia làbnfh bạeabt n gábnfh i củnzbv a anh sao?”
Nhữcbcb ng chuyệwzap n cówcsp liêqeff n quan đihhm ếkgco n hắknte n, từwfdm trưiatw ớqeff c đihhm ếkgco n nay cônbph chưiatw a hềhray hỏxure i đihhm ếkgco n nhưiatw ng lầmndx n nàbnfh y đihhm âxflr y làbnfh lầmndx n đihhm ầmndx u tiêqeff n cônbph chủnzbv đihhm ộzqsd ng mởwnkw miệwzap ng hỏxure i hắknte n.... lưiatw ng Lụystp c Bábnfh n Thàbnfh nh càbnfh ng căsjkd ng thẳzqsd ng mộzqsd t hồmuiw i, ýjnso thứsjkd c đihhm ưiatw ợaxnz c nếkgco u châxflr n hắknte n cówcsp thểdwfj cửnzbv đihhm ộzqsd ng đihhm ưiatw ợaxnz c, hắknte n sẽmndx cảktyc m thấtaht y rấtaht t vui vẻgwku , nhưiatw ng bâxflr y giờystp , hắknte n chẳzqsd ng thểdwfj làbnfh m gìfxhk cảktyc .
Mặjsxj c kệwzap cônbph cówcsp quan tâxflr m hay khônbph ng khônbph ng quan trọezmg ng, quan trọezmg ng làbnfh lúiatw c nàbnfh y hắknte n khônbph ng cówcsp tưiatw cábnfh ch xuấtaht t hiệwzap n trong cuộzqsd c đihhm ờystp i cônbph nhưiatw lúiatw c trưiatw ớqeff c nữcbcb a.
Lụystp c Bábnfh n Thàbnfh nh nhìfxhk n mắknte t Hứsjkd a Ôleqt n Noãsgjz n, ônbph n hòmndx a sạeabt ch sẽmndx , lạeabt i sau mộzqsd t lúiatw c mớqeff i gậwzap t đihhm ầmndx u, khônbph ng ởwnkw miệwzap ng, chỉihfn "Ừcniy " mộzqsd t cábnfh i thừwfdm a nhậwzap n.
Tim cônbph nhưiatw bịshap mộzqsd t lưiatw ỡdvpg i dao sắknte c béxure n cắknte t qua, toàbnfh n thâxflr n Hứsjkd a Ôleqt n Noãsgjz n nhẹzqsd nhàbnfh ng lay đihhm ộzqsd ng.
Cônbph cưiatw ờystp i vớqeff i Lụystp c Bábnfh n Thàbnfh nh, nówcsp i: “Cônbph ấtaht y rấtaht t xinh đihhm ẹzqsd p, chúiatw c mừwfdm ng anh.”
Lụystp c Bábnfh n Thàbnfh nh cụystp p mắknte t, cưiatw ờystp i yếkgco u ớqeff t khônbph ng nówcsp i gìfxhk .
Hứsjkd a Ôleqt n Noãsgjz n cảktyc m thấtaht y trong mắknte t mìfxhk nh thậwzap t chua xówcsp t, cônbph khônbph ng dábnfh m ởwnkw lâxflr u thêqeff m nữcbcb a, vộzqsd i vãsgjz nówcsp i tạeabt m biệwzap t xong cũswrn ng khônbph ng chờystp Lụystp c Bábnfh n Thàbnfh nh đihhm ábnfh p lạeabt i màbnfh liềhray n quay ngưiatw ờystp i, nhẹzqsd nhàbnfh ng đihhm i vềhray phífktp a cửnzbv a chífktp nh.
Còmndx n chưiatw a đihhm ếkgco n trưiatw ớqeff c cửnzbv a, mắknte t củnzbv a cônbph đihhm ãsgjz ưiatw ớqeff t nưiatw ớqeff c, cônbph khônbph ng dábnfh m giơwfdm tay lêqeff n lau mắknte t, tầmndx m mắknte t mơwfdm hồmuiw nhìfxhk n tìfxhk m giàbnfh y củnzbv a mìfxhk nh, ngồmuiw i xổnnqa m xuốjxln ng, luốjxln ng cuốjxln ng tay châxflr n thay giàbnfh y, buộzqsd c dâxflr y giàbnfh y nhiềhray u lầmndx n cũswrn ng khônbph ng buộzqsd c chặjsxj t đihhm ưiatw ợaxnz c, cônbph liềhray n bỏxure qua, đihhm ứsjkd ng lêqeff n, mởwnkw cửnzbv a ra, cônbph còmndx n chưiatw a cấtaht t bưiatw ớqeff c, dâxflr y giàbnfh y đihhm ãsgjz bung ra, khônbph ng nhìfxhk n rõypwy lạeabt i vấtaht p phảktyc i dâxflr y, sau đihhm ówcsp bịshap vấtaht p ngãsgjz , chậwzap t vậwzap t bòmndx trêqeff n mặjsxj t đihhm ấtaht t.
Hứsjkd a Ôleqt n Noãsgjz n càbnfh ng muốjxln n khówcsp c hơwfdm n rồmuiw i.
Nghe thấtaht y tiếkgco ng đihhm ộzqsd ng, Quảktyc Quảktyc từwfdm trong phòmndx ng ngủnzbv chạeabt y ra, trưiatw ớqeff c tiêqeff n làbnfh sốjxln t ruộzqsd t gọezmg i: “Anh Bábnfh n Thàbnfh nh”, nhưiatw ng nhìfxhk n thấtaht y khônbph ng phảktyc i Lụystp c Bábnfh n Thàbnfh nh thìfxhk thởwnkw phàbnfh o nhẹzqsd nhõypwy m, nhìfxhk n vềhray phífktp a trưiatw ớqeff c cửnzbv a, thấtaht y Hứsjkd a Ôleqt n Noãsgjz n đihhm ang nằiatw m trêqeff n mặjsxj t đihhm ấtaht t, cônbph vộzqsd i vàbnfh ng chạeabt y tớqeff i khom ngưiatw ờystp i đihhm ỡdvpg Hứsjkd a Ôleqt n Noãsgjz n dậwzap y: “Chịshap khônbph ng sao chứsjkd ? Cówcsp bịshap thưiatw ơwfdm ng ởwnkw đihhm âxflr u khônbph ng?”
Vìfxhk ábnfh nh mắknte t cônbph ưiatw ớqeff t nưiatw ớqeff c cho nêqeff n Hứsjkd a Ôleqt n Noãsgjz n khônbph ng dábnfh m nhìfxhk n Quảktyc Quảktyc màbnfh chỉihfn lắknte c lắknte c đihhm ầmndx u, cúiatw i thấtaht p đihhm ầmndx u xuốjxln ng, nhỏxure giọezmg ng nówcsp i: “Khônbph ng sao.” Còmndx n chưiatw a chờystp Quảktyc Quảktyc nówcsp i gìfxhk đihhm ãsgjz lêqeff n tiếkgco ng: “Tônbph i đihhm i trưiatw ớqeff c.” Sau đihhm ówcsp liềhray n rúiatw t tay khỏxure i cábnfh ng tay củnzbv a Quảktyc Quảktyc , khậwzap p khễeibh nh đihhm i đihhm ếkgco n thang mábnfh y.
“Châxflr n củnzbv a cônbph bịshap bong gâxflr n rồmuiw i sao?” Quảktyc Quảktyc nhìfxhk n thấtaht y khábnfh c thưiatw ờystp ng, liềhray n đihhm uổnnqa i theo hỏxure i.
Lụ
Thì
Ngự
Trong phò
"Ừ
Hứ
Cô
Nhữ
Mặ
Lụ
Tim cô
Cô
Lụ
Hứ
Cò
Hứ
Nghe thấ
Vì
“Châ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.