Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 544 : Cô bé mà tôi yêu bỏ đi rồi (14)

    trước sau   
Nhữomlsng năqefbm gầpmxrn đnivkâzdcqy, viếmckrt thưgdzj vớyyxbiS Quâzdcqnnhiềomlsu nhưgdzj vậgdzjy, Tầpmxrn Chỉfgit Árqkmi cũpaxgng chưgdzja từdclmng hiếmckru kỳdmow hắyttwn cuốqhati cùqefbng làcwrd mộwigut ngưgdzjqefbi nhưgdzj thếmckrcwrdo.

Nhưgdzjng lúagxnc nàcwrdy trong lòzczcng côaebm khôaebmng kiềomlsm lòzczcng đnivkưgdzjbepjc màcwrdgdzjhmhmng tưgdzjbepjng hắyttwn.

S Quâzdcqnrốqhatt cuộwiguc làcwrd mộwigut ngưgdzjqefbi đnivkàcwrdn ôaebmng nhưgdzj thếmckrcwrdo?

Hoặmicnc làcwrdaebm đnivkwiguc khôaebmng yêqodku, hoặmicnc làcwrdqodku tha thiếmckrt khôaebmng thay lòzczcng...

agxnc Tầpmxrn Chỉfgit Árqkmi đnivkang nhìnivkn chằwakbm chằwakbm bứhtuec thưgdzjcwrd suy tưgdzj, đnivkiệmckrn thoạyttwi củmnbwa côaebm bỗyttwng nhiêqodkn vang lêqodkn.

aebm vộwigui vàcwrdng tìnivkm đnivkiệmckrn thoạyttwi trong túagxni, liếmckrc mắyttwt nhìnivkn màcwrdn hìnivknh, làcwrd Hứhtuea Ômckrn Noãagxnn gọwakbi tớyyxbi, thúagxnc giụqefbc côaebm xuốqhatng lầpmxru.


Tầpmxrn Chỉfgit Árqkmi trảpqaa lờqefbi câzdcqu: “Xuốqhatng ngay.”, cúagxnp másacby xong liềomlsn nhélvsrt lạyttwi thưgdzjcwrdo túagxni, ngồcklni trêqodkn bồcklnn cầpmxru mộwigut lúagxnc mớyyxbi đnivkhtueng dậgdzjy rửisila tay rờqefbi đnivki.

......

“ChuTịnhdtnh cậgdzju buôaebmng tớyyxb ra.”

“Cậgdzju kélvsro tớyyxb đnivki đnivkâzdcqu?”

gdzjơyyxbng Đwgrmgdzju Khấrqkmu la hélvsrt vàcwrdi câzdcqu nhưgdzjng Chu Tịnhdtnh lạyttwi giốqhatng nhưgdzj khôaebmng nghe thấrqkmy vậgdzjy, chỉfgitlvsro côaebm ra khỏvfkqi hộwigui trưgdzjqefbng.

“ChuTịnhdtnh, cuốqhati cùqefbng cậgdzju muốqhatn làcwrdm gìnivk? Cópwyg chuyệmckrn gìnivk cậgdzju cópwyg thểyyxbpwygi chuyệmckrn vớyyxbi tớyyxb khôaebmng? Tớyyxb đnivkang cópwyg chuyệmckrn quan trọwakbng phảpqaai làcwrdm.”

“ChuTịnhdtnh, cậgdzju nghe tớyyxbpwygi khôaebmng hảpqaa?”

ChuTịnhdtnh đnivkwigut nhiêqodkn quay lạyttwi nhìnivkn Lưgdzjơyyxbng Đwgrmgdzju Khấrqkmu, lạyttwi khôaebmng nópwygi gìnivk, màcwrdqefbng mộwigut lựdznhc lớyyxbn kélvsro côaebm ra xe, đnivkcgopy Lưgdzjơyyxbng Đwgrmgdzju Khấrqkmu lêqodkn cửisila xe, ra hiệmckru cho côaebmqodkn xe.

“ChuTịnhdtnh, cuốqhati cùqefbng cậgdzju muốqhatn làcwrdm gìnivk hảpqaa?” Lưgdzjơyyxbng Đwgrmgdzju Khấrqkmu vừdclma mớyyxbi bòzczcqodkn xe, Chu Tịnhdtnh liềomlsn chen vàcwrdo sau.

Đwgrmópwygng cửisila xe, Lưgdzjơyyxbng Đwgrmgdzju Khấrqkmu mớyyxbi từdclm từdclm nhớyyxb lạyttwi màcwrdpwygi chuyệmckrn, từdclm tầpmxrng hai ởhmhm cửisila thang másacby côaebm đnivkãagxn bịnhdt Chu Tịnhdtnh kélvsro lêqodkn xe rồcklni, cứhtue im ỉfgitm khôaebmng nópwygi tiếmckrng nàcwrdo, Chu Tịnhdtnh lúagxnc nàcwrdy lạyttwi lêqodkn tiếmckrng: “Tiểyyxbu Khấrqkmu, vừdclma rồcklni cậgdzju đnivknhdtnh làcwrdm gìnivk?”

“Tìnivkm con bélvsr nghèwbzto kiếmckrt xásacbc kia?”

“Nhắyttwc nhởhmhmaebm ta trásacbnh xa Cốqhatgdzj Sinh mộwigut chúagxnt sao?”

ChuTịnhdtnh khôaebmng đnivkbepji Lưgdzjơyyxbng Đwgrmgdzju Khấrqkmu nópwygi chuyệmckrn đnivkãagxn liêqodkn tiếmckrp chấrqkmt vấrqkmn.

“Phảpqaai, tớyyxb muốqhatn đnivki tìnivkm côaebm ta! Tớyyxb cho côaebm ta nhiềomlsu tiềomlsn nhưgdzj vậgdzjy, bâzdcqy giờqefbaebm ta lạyttwi kèwbztwbzt vớyyxbi Dưgdzj Sinh, tớyyxbpwyg thểyyxb khôaebmng đnivki tìnivkm côaebmrqkmy sao? Hơyyxbn nữomlsa, Chu Tịnhdtnh, khôaebmng phảpqaai cậgdzju khôaebmng biếmckrt, nếmckru khôaebmng phảpqaai mùqefba xuâzdcqn năqefbm nay chúagxnng ta bàcwrdy ra vụqefb tai nạyttwn xe đnivkyyxbnivknh cứhtueu Cốqhatagxno gia thìnivk ôaebmng đnivkãagxn khôaebmng thểyyxb kiêqodkn quyếmckrt nhưgdzj vậgdzjy rồcklni. Tớyyxb vốqhatn cho rằwakbng Cốqhatgdzj Sinh sẽxonz khôaebmng tìnivkm đnivkưgdzjbepjc côaebm ta, sẽxonz buôaebmng tay, nhưgdzjng màcwrdzdcqy giờqefb bọwakbn họwakb lạyttwi chạyttwm mặmicnt, côaebm khôaebmng nhìnivkn thấrqkmy tốqhati nay Cốqhatgdzj Sinh tốqhatt vớyyxbi côaebm ta thếmckrcwrdo sao?”

gdzjơyyxbng Đwgrmgdzju Khấrqkmu càcwrdng nópwygi càcwrdng kíqntych đnivkwigung, thậgdzjm chíqntyaebmzczcn đnivkưgdzja tay ra muốqhatn đnivkcgopy cửisila xe: “Tớyyxb phảpqaai đnivki tìnivkm côaebm ta đnivkyyxbaebm ta rờqefbi khỏvfkqi Dưgdzj Sinh, tớyyxb khôaebmng thểyyxb đnivkyyxbaebm ta ởhmhmqodkn cạyttwnh Dưgdzj Sinh thêqodkm mộwigut giâzdcqy mộwigut phúagxnt nàcwrdo nữomlsa!”

“Tiểyyxbu Khấrqkmu!”ChuTịnhdtnh đnivkưgdzja tay ra cầpmxrm lấrqkmy cásacbnh tay củmnbwa Lưgdzjơyyxbng Đwgrmgdzju Khấrqkmu, dùqefbng sứhtuec kélvsro cảpqaa ngưgdzjqefbi côaebm lạyttwi, nhìnivkn chằwakbm chằwakbm vàcwrdo đnivkôaebmi mắyttwt củmnbwa côaebm, ngữomls khíqnty cựdznhc kỳdmow nặmicnng nềomls nhưgdzjng âzdcqm lưgdzjbepjng lạyttwi khôaebmng cao: “Cậgdzju cópwyg biếmckrt lúagxnc cậgdzju đnivki lêqodkn thang másacby Cốqhatgdzj Sinh cũpaxgng đnivki theo khôaebmng?”

Trong phúagxnt chốqhatc, Lưgdzjơyyxbng Đwgrmgdzju Khấrqkmu đnivkãagxn hiểyyxbu ýaebm củmnbwa Chu Tịnhdtnh, giọwakbng nópwygi vẫpmxrn tràcwrdn đnivkpmxry phẫpmxrn nộwigucwrdqefbm tứhtuec: “Sau đnivkópwyg thìnivk sao? Cópwyg vấrqkmn đnivkomlsnivk khôaebmng?”

“Cậgdzju nópwygi xem?”ChuTịnhdtnh cũpaxgng bịnhdtgdzjơyyxbng Đwgrmgdzju Khấrqkmu mấrqkmt hếmckrt lýaebm tríqntycwrdcwrdm cho tứhtuec lêqodkn, ngữomls khíqnty lạyttwi trùqefbng xuốqhatng: “Nếmckru khôaebmng phảpqaai mìnivknh kịnhdtp thờqefbi đnivkếmckrn kélvsro cậgdzju vàcwrdo mộwigut thang másacby khásacbc, sợbepjcwrdzdcqy giờqefb Cốqhatgdzj Sinh đnivkãagxn biếmckrt con bélvsr kia chíqntynh làcwrd ngưgdzjqefbi hắyttwn đnivkang tìnivkm bấrqkmy lâzdcqu nay rồcklni!”

Trêqodkn mặmicnt Lưgdzjơyyxbng Đwgrmgdzju Khấrqkmu tuy rằwakbng vẫpmxrn còzczcn tứhtuec giậgdzjn nhưgdzjng màcwrd vẫpmxrn nhìnivkn chằwakbm chằwakbm ásacbnh mắyttwt củmnbwa Chu Tịnhdtnh, thầpmxrn tríqnty thoásacbng khôaebmi phụqefbc lạyttwi mộwigut chúagxnt. 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.