Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 359 : Chỉ nguyện có khởi đầu, không kết thúc (9)

    trước sau   
Tầtdenn Chỉarnc Árbjwi cho rằqmgang mìtvzjnh nghe lầtdenm, trốozdw mắgzjnt nhìtvzjn mộukiyt hồfwwpi, nghiêjhawng đhfhitdenu đhfhiqaxing yêjhawn mộukiyt lúcwzoc, lạetfei nghe thấkrtoy tiếetfeng còerdai xe ngàbghny càbghnng gầtdenn, mớtvvri xáraeuc đhfhibpthnh thậabyft sựbuzziamd xe đhfhii vàbghno vưqfovhmvdn. Côlaep khôlaepng do dựbuzz đhfhiáraeujjjzng ghếetfe tựbuzza, vọgukot ra cửgdwpa sổgnqlgtqc phòerdang kháraeuch.

Dựbuzza vàbghno áraeunh đhfhièmurtn mờhmvd mờhmvd trong vưqfovhmvdn, Tầtdenn Chỉarnc Árbjwi thấkrtoy chiếetfec xe củjgfma Cốozdwqfov Sinh thắgzjnng gấkrtop đhfhiếetfen đhfhiáraeung sợkwms, dừgihpng ởgtqc trưqfovtvvrc cửgdwpa nhàbghn.

Hắgzjnn vềrjay rồfwwpi…

Trong cuộukiyc đhfhihmvdi côlaep phảnkpmi chờhmvd hắgzjnn ba lầtdenn, cuốozdwi cùfbqmng lầtdenn thứqaxi ba cũibtcng chờhmvd đhfhiưqfovkwmsc hắgzjnn.

Chờhmvd cảnkpm mộukiyt đhfhiêjhawm, nhưqfovng Tầtdenn Chỉarnc Árbjwi vẫpqwbn khôlaepng nhịbpthn đhfhiưqfovkwmsc màbghn vui mừgihpng.

Tầtdenn Chỉarnc Árbjwi khôlaepng nghĩqfov ngợkwmsi gìtvzj, quay đhfhitdenu chạetfey vềrjay phílaepa cửgdwpa.


laep mớtvvri đhfhiếetfen tủjgfm giàbghny, Cốozdwqfov Sinh đhfhiãoyvy mởgtqc mậabyft khẩohccu vàbghno nhàbghn, mởgtqc cửgdwpa ra.

Tầtdenn Chỉarnc Árbjwi dừgihpng bưqfovtvvrc nhìtvzjn Cốozdwqfov Sinh, bởgtqci vìtvzj cuốozdwi cùfbqmng cũibtcng đhfhikwmsi đhfhiưqfovkwmsc hắgzjnn cho nêjhawn côlaep cảnkpmm thấkrtoy rấkrtot vui, vìtvzj vậabyfy lúcwzoc mởgtqc miệryugng nóiamdi chuyệryugn cũibtcng vui vẻiamd nởgtqc nụjjjzqfovhmvdi yếetfeu ớtvvrt, ngay cảnkpm âtdenm thanh cũibtcng cóiamd chúcwzot linh đhfhiukiyng: “Anh vềrjay rồfwwpi?”

Cốozdwqfov Sinh khôlaepng ngờhmvdlaeperdan chưqfova ngủjgfm, cảnkpm ngưqfovhmvdi sửgdwpng sốozdwt mộukiyt chúcwzot, mắgzjnt liềrjayn nhìtvzjn côlaep.

laepqfovhmvdi, rấkrtot đhfhixytbp, rấkrtot ngâtdeny thơipqz.

cwzoc trưqfovtvvrc mỗohcci lầtdenn hắgzjnn nhìtvzjn thấkrtoy côlaep rụjjjzt rèmurt sợkwmsoyvyi mỗohcci khi nhìtvzjn thấkrtoy hắgzjnn, hắgzjnn luôlaepn mong côlaepiamd thểrrevqfovơipqzi cưqfovhmvdi ởgtqcjhawn hắgzjnn.

Nhưqfovng lúcwzoc nàbghny, bộukiy dạetfeng nàbghny, lạetfei làbghnm cho hắgzjnn thấkrtoy quáraeu chóiamdi mắgzjnt.

Cốozdwqfov Sinh vộukiyi liếetfec mắgzjnt nhìtvzjn đhfhii, khôlaepng nóiamdi gìtvzj, trựbuzzc tiếetfep vàbghno nhàbghn.

Đevveèmurtn ởgtqc cửgdwpa trưqfovtvvrc khôlaepng mởgtqc, Tầtdenn Chỉarnc Árbjwi nhìtvzjn khôlaepng rõpidg biểrrevu hiệryugn củjgfma Cốozdwqfov Sinh, cho rằqmgang hắgzjnn mệryugt mỏevvei nêjhawn khi hắgzjnn đhfhiếetfen gầtdenn côlaep, côlaep lạetfei mởgtqc miệryugng hỏevvei: “Anh ăjjjzn cơipqzm rồfwwpi sao?”

Sau khi hỏevvei xong, Tầtdenn Chỉarnc Árbjwi mớtvvri ýjjjz thứqaxic đhfhiưqfovkwmsc bâtdeny giờhmvd trờhmvdi đhfhiãoyvyraeung, phảnkpmi ăjjjzn sáraeung rồfwwpi, côlaep lạetfei vộukiyi đhfhignqli câtdenu hỏevvei: “Anh cóiamd đhfhióiamdi bụjjjzng khôlaepng?”

Cốozdwqfov Sinh vẫpqwbn khôlaepng lêjhawn tiếetfeng, sau khi vàbghno cửgdwpa liềrjayn ngồfwwpi xổgnqlm cởgtqci giàbghny.

Tầtdenn Chỉarnc Árbjwi vộukiyi vãoyvyetfeo tủjgfm giàbghny ra, lấkrtoy déetfep lêjhaw củjgfma Cốozdwqfov Sinh, khom ngưqfovhmvdi đhfhirrev trưqfovtvvrc mặarnct hắgzjnn, sau đhfhióiamd lạetfei hỏevvei: “Em làbghnm rấkrtot nhiềrjayu thứqaxic ăjjjzn, bâtdeny giờhmvd em đhfhii hâtdenm…”

Trong miệryugng côlaeperdan chưqfova nóiamdi hếetfet, thâtdenn thểrreverdan chưqfova đhfhiqaxing thẳozdwng dậabyfy, Cốozdwqfov Sinh đhfhiãoyvy thay giàbghny xong đhfhii qua côlaep, tiếetfen vàbghno nhàbghn.

Tầtdenn Chỉarnc Árbjwi hơipqzi run mộukiyt giâtdeny, đhfhiqaxing thẳozdwng ngưqfovhmvdi, quay đhfhitdenu đhfhiuổgnqli theo Cốozdwqfov Sinh, lúcwzoc côlaep vừgihpa mớtvvri mởgtqc miệryugng nóiamdi tiếetfep, lúcwzoc nàbghny côlaep mớtvvri nhìtvzjn rõpidgraeung dấkrtop củjgfma Cốozdwqfov Sinh dưqfovtvvri áraeunh đhfhièmurtn bêjhawn cạetfenh váraeuch tưqfovhmvdng.


Árbjwnh mắgzjnt đhfhixytbp đhfhivwxn củjgfma hắgzjnn cóiamd mộukiyt chúcwzot đhfhievve, quầtdenn áraeuo trêjhawn ngưqfovhmvdi nhăjjjzn nheo, mùfbqmi thuốozdwc láraeu nồfwwpng nặarncc.

Sắgzjnc mặarnct củjgfma hắgzjnn trắgzjnng bệryugch, cằqmgam vốozdwn sạetfech sẽvwxn giờhmvdibtcng cóiamd mộukiyt đhfhioạetfen râtdenu.

Hắgzjnn sao lạetfei chậabyft vậabyft cháraeun chưqfovhmvdng nhưqfov vậabyfy?

Tầtdenn Chỉarnc Árbjwi cho rằqmgang côlaepng việryugc củjgfma hắgzjnn xảnkpmy ra chuyệryugn gìtvzj, dịbpthu dàbghnng quan tâtdenm: “Đevveãoyvy xảnkpmy ra chuyệryugn gìtvzj sao?”

Từgihpcwzoc Cốozdwqfov Sinh bưqfovtvvrc vàbghno nhàbghn đhfhiếetfen giờhmvd đhfhirjayu khôlaepng cóiamd ýjjjz muốozdwn nóiamdi chuyệryugn vớtvvri côlaep.

Chắgzjnc hắgzjnn rấkrtot mệryugt, tâtdenm tìtvzjnh cũibtcng khôlaepng tốozdwt… Tầtdenn Chỉarnc Árbjwi lạetfei mởgtqc miệryugng: “Em đhfhii mởgtqcqfovtvvrc cho anh tắgzjnm trưqfovtvvrc, tắgzjnm xong sẽvwxn thoảnkpmi máraeui hơipqzn.”

Nghĩqfov mộukiyt chúcwzot, Tầtdenn Chỉarnc Árbjwi lạetfei quay đhfhitdenu đhfhii tớtvvri nhàbghn bếetfep, róiamdt mộukiyt ly nưqfovtvvrc nóiamdng, đhfhiarnct ởgtqc khay tràbghn, đhfhii đhfhiếetfen chỗohcc Cốozdwqfov Sinh mởgtqc miệryugng nóiamdi: “Anh uốozdwng nưqfovtvvrc trưqfovtvvrc đhfhii, nghỉarnc ngơipqzi mộukiyt chúcwzot em chuẩohccn bịbpthqfovtvvrc tắgzjnm xong sẽvwxn gọgukoi anh.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.