Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
Chương 359 : Chỉ nguyện có khởi đầu, không kết thúc (9)
Tầtden n Chỉarnc Árbjw i cho rằqmga ng mìtvzj nh nghe lầtden m, trốozdw mắgzjn t nhìtvzj n mộukiy t hồfwwp i, nghiêjhaw ng đhfhi ầtden u
đhfhi ứqaxi ng yêjhaw n mộukiy t lúcwzo c, lạetfe i nghe thấkrto y tiếetfe ng còerda i xe ngàbghn y càbghn ng gầtden n, mớtvvr i xáraeu c đhfhi ịbpth nh thậabyf t sựbuzz cóiamd xe đhfhi i vàbghn o vưqfov ờhmvd n. Côlaep khôlaep ng do dựbuzz đhfhi áraeu văjjjz ng ghếetfe tựbuzz a, vọguko t ra cửgdwp a
sổgnql ởgtqc phòerda ng kháraeu ch.
Dựbuzz a vàbghn o áraeu nh đhfhi èmurt n mờhmvd mờhmvd trong vưqfov ờhmvd n, Tầtden n Chỉarnc Árbjw i thấkrto y chiếetfe c xe củjgfm a Cốozdw Dưqfov Sinh thắgzjn ng gấkrto p đhfhi ếetfe n đhfhi áraeu ng sợkwms , dừgihp ng ởgtqc trưqfov ớtvvr c cửgdwp a nhàbghn .
Hắgzjn n vềrjay rồfwwp i…
Trong cuộukiy c đhfhi ờhmvd i côlaep phảnkpm i chờhmvd hắgzjn n ba lầtden n, cuốozdw i cùfbqm ng lầtden n thứqaxi ba cũibtc ng chờhmvd đhfhi ưqfov ợkwms c hắgzjn n.
Chờhmvd cảnkpm mộukiy t đhfhi êjhaw m, nhưqfov ng Tầtden n Chỉarnc Árbjw i vẫpqwb n khôlaep ng nhịbpth n đhfhi ưqfov ợkwms c màbghn vui mừgihp ng.
Tầtden n Chỉarnc Árbjw i khôlaep ng nghĩqfov ngợkwms i gìtvzj , quay đhfhi ầtden u chạetfe y vềrjay phílaep a cửgdwp a.
Côlaep mớtvvr i đhfhi ếetfe n tủjgfm giàbghn y, Cốozdw Dưqfov Sinh đhfhi ãoyvy mởgtqc mậabyf t khẩohcc u vàbghn o nhàbghn , mởgtqc cửgdwp a ra.
Tầtden n Chỉarnc Árbjw i dừgihp ng bưqfov ớtvvr c nhìtvzj n Cốozdw Dưqfov Sinh, bởgtqc i vìtvzj cuốozdw i cùfbqm ng cũibtc ng đhfhi ợkwms i đhfhi ưqfov ợkwms c
hắgzjn n cho nêjhaw n côlaep cảnkpm m thấkrto y rấkrto t vui, vìtvzj vậabyf y lúcwzo c mởgtqc miệryug ng nóiamd i chuyệryug n cũibtc ng vui vẻiamd nởgtqc nụjjjz cưqfov ờhmvd i yếetfe u ớtvvr t, ngay cảnkpm âtden m thanh cũibtc ng cóiamd chúcwzo t linh đhfhi ộukiy ng: “Anh vềrjay
rồfwwp i?”
Cốozdw Dưqfov Sinh khôlaep ng ngờhmvd côlaep còerda n chưqfov a ngủjgfm , cảnkpm ngưqfov ờhmvd i sửgdwp ng sốozdw t mộukiy t chúcwzo t, mắgzjn t liềrjay n nhìtvzj n côlaep .
Côlaep cưqfov ờhmvd i, rấkrto t đhfhi ẹxytb p, rấkrto t ngâtden y thơipqz .
Lúcwzo c trưqfov ớtvvr c mỗohcc i lầtden n hắgzjn n nhìtvzj n thấkrto y côlaep rụjjjz t rèmurt sợkwms hãoyvy i mỗohcc i khi nhìtvzj n thấkrto y hắgzjn n, hắgzjn n luôlaep n mong côlaep cóiamd thểrrev tưqfov ơipqz i cưqfov ờhmvd i ởgtqc bêjhaw n hắgzjn n.
Nhưqfov ng lúcwzo c nàbghn y, bộukiy dạetfe ng nàbghn y, lạetfe i làbghn m cho hắgzjn n thấkrto y quáraeu chóiamd i mắgzjn t.
Cốozdw Dưqfov Sinh vộukiy i liếetfe c mắgzjn t nhìtvzj n đhfhi i, khôlaep ng nóiamd i gìtvzj , trựbuzz c tiếetfe p vàbghn o nhàbghn .
Đevve èmurt n ởgtqc cửgdwp a trưqfov ớtvvr c khôlaep ng mởgtqc , Tầtden n Chỉarnc Árbjw i nhìtvzj n khôlaep ng rõpidg biểrrev u hiệryug n củjgfm a Cốozdw
Dưqfov Sinh, cho rằqmga ng hắgzjn n mệryug t mỏevve i nêjhaw n khi hắgzjn n đhfhi ếetfe n gầtden n côlaep , côlaep lạetfe i mởgtqc miệryug ng
hỏevve i: “Anh ăjjjz n cơipqz m rồfwwp i sao?”
Sau khi hỏevve i xong, Tầtden n Chỉarnc Árbjw i mớtvvr i ýjjjz thứqaxi c đhfhi ưqfov ợkwms c bâtden y giờhmvd trờhmvd i đhfhi ãoyvy sáraeu ng,
phảnkpm i ăjjjz n sáraeu ng rồfwwp i, côlaep lạetfe i vộukiy i đhfhi ổgnql i câtden u hỏevve i: “Anh cóiamd đhfhi óiamd i bụjjjz ng khôlaep ng?”
Cốozdw Dưqfov Sinh vẫpqwb n khôlaep ng lêjhaw n tiếetfe ng, sau khi vàbghn o cửgdwp a liềrjay n ngồfwwp i xổgnql m cởgtqc i giàbghn y.
Tầtden n Chỉarnc Árbjw i vộukiy i vãoyvy kéetfe o tủjgfm giàbghn y ra, lấkrto y déetfe p lêjhaw củjgfm a Cốozdw Dưqfov Sinh, khom
ngưqfov ờhmvd i đhfhi ểrrev trưqfov ớtvvr c mặarnc t hắgzjn n, sau đhfhi óiamd lạetfe i hỏevve i: “Em làbghn m rấkrto t nhiềrjay u thứqaxi c ăjjjz n, bâtden y
giờhmvd em đhfhi i hâtden m…”
Trong miệryug ng côlaep còerda n chưqfov a nóiamd i hếetfe t, thâtden n thểrrev còerda n chưqfov a đhfhi ứqaxi ng thẳozdw ng dậabyf y, Cốozdw Dưqfov Sinh đhfhi ãoyvy thay giàbghn y xong đhfhi i qua côlaep , tiếetfe n vàbghn o nhàbghn .
Tầtden n Chỉarnc Árbjw i hơipqz i run mộukiy t giâtden y, đhfhi ứqaxi ng thẳozdw ng ngưqfov ờhmvd i, quay đhfhi ầtden u đhfhi uổgnql i theo Cốozdw
Dưqfov Sinh, lúcwzo c côlaep vừgihp a mớtvvr i mởgtqc miệryug ng nóiamd i tiếetfe p, lúcwzo c nàbghn y côlaep mớtvvr i nhìtvzj n rõpidg dáraeu ng
dấkrto p củjgfm a Cốozdw Dưqfov Sinh dưqfov ớtvvr i áraeu nh đhfhi èmurt n bêjhaw n cạetfe nh váraeu ch tưqfov ờhmvd ng.
Árbjw nh mắgzjn t đhfhi ẹxytb p đhfhi ẽvwxn củjgfm a hắgzjn n cóiamd mộukiy t chúcwzo t đhfhi ỏevve , quầtden n áraeu o trêjhaw n ngưqfov ờhmvd i nhăjjjz n nheo, mùfbqm i thuốozdw c láraeu nồfwwp ng nặarnc c.
Sắgzjn c mặarnc t củjgfm a hắgzjn n trắgzjn ng bệryug ch, cằqmga m vốozdw n sạetfe ch sẽvwxn giờhmvd cũibtc ng cóiamd mộukiy t đhfhi oạetfe n
râtden u.
Hắgzjn n sao lạetfe i chậabyf t vậabyf t cháraeu n chưqfov ờhmvd ng nhưqfov vậabyf y?
Tầtden n Chỉarnc Árbjw i cho rằqmga ng côlaep ng việryug c củjgfm a hắgzjn n xảnkpm y ra chuyệryug n gìtvzj , dịbpth u dàbghn ng quan tâtden m: “Đevve ãoyvy xảnkpm y ra chuyệryug n gìtvzj sao?”
Từgihp lúcwzo c Cốozdw Dưqfov Sinh bưqfov ớtvvr c vàbghn o nhàbghn đhfhi ếetfe n giờhmvd đhfhi ềrjay u khôlaep ng cóiamd ýjjjz muốozdw n nóiamd i chuyệryug n vớtvvr i côlaep .
Chắgzjn c hắgzjn n rấkrto t mệryug t, tâtden m tìtvzj nh cũibtc ng khôlaep ng tốozdw t… Tầtden n Chỉarnc Árbjw i lạetfe i mởgtqc miệryug ng:
“Em đhfhi i mởgtqc nưqfov ớtvvr c cho anh tắgzjn m trưqfov ớtvvr c, tắgzjn m xong sẽvwxn thoảnkpm i máraeu i hơipqz n.”
Nghĩqfov mộukiy t chúcwzo t, Tầtden n Chỉarnc Árbjw i lạetfe i quay đhfhi ầtden u đhfhi i tớtvvr i nhàbghn bếetfe p, róiamd t mộukiy t ly
nưqfov ớtvvr c nóiamd ng, đhfhi ặarnc t ởgtqc khay tràbghn , đhfhi i đhfhi ếetfe n chỗohcc Cốozdw Dưqfov Sinh mởgtqc miệryug ng nóiamd i: “Anh uốozdw ng nưqfov ớtvvr c trưqfov ớtvvr c đhfhi i, nghỉarnc ngơipqz i mộukiy t chúcwzo t em chuẩohcc n bịbpth nưqfov ớtvvr c tắgzjn m xong sẽvwxn gọguko i
anh.”
Dự
Hắ
Trong cuộ
Chờ
Tầ
Cô
Tầ
Cố
Cô
Lú
Như
Cố
Đ
Sau khi hỏ
Cố
Tầ
Trong miệ
Tầ
Á
Sắ
Hắ
Tầ
Từ
Chắ
Nghĩ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.