Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 358 : Chỉ nguyện có khởi đầu, không kết thúc (8)

    trước sau   
crmb thểqryd đvkunâztfty làkvxe bữlqvaa tốvrwii cuốvrwii cùkvxeng màkvxelqvacrmb thểqryd ăapsrn cùkvxeng hắgiagn rồacgvi.

lqva muốvrwin chấatdim mộqewgt dấatdiu tròhagfn hoàkvxen chỉlgcbnh cho kếznaet thúmroxc nàkvxey, cho nêvkunn côlqva sẽrfxhkvxem tấatdit cảqmhf nhữlqvang mócrmbn ăapsrn màkvxe đvkunájhqgng ra côlqva phảqmhfi làkvxem cho hắgiagn, nấatdiu hếznaet mộqewgt lầdbnkn.

lqva muốvrwin chíapmtnh mìatvnnh phảqmhfi biểqrydu hiệfnzzn khuôlqvan mặkokbt xinh đvkundyztp nhấatdit củtdsra mìatvnnh cho hắgiagn xem, vìatvn vậugagy làkvxem xong cơuyiom tốvrwii côlqva liềugagn lậugagp tứkvxec chạcmnoy lêvkunn lầdbnku, tắgiagm rửkmfga sạcmnoch sẽrfxh, xua tan mùkvxei dầdbnku ăapsrn nưugegkmfgc tưugegơuyiong trêvkunn ngưugegykzmi mìatvnnh, sau đvkunócrmb ngồacgvi trưugegkmfgc bàkvxen trang đvkuniểqrydm làkvxem cho mìatvnnh trởcmnovkunn thậugagt đvkundyztp, lạcmnoi cốvrwi ýuyio chọfnzzn mộqewgt chiếznaec vájhqgy đvkundyztp nhấatdit, làkvxem nhữlqvang chuyệfnzzn màkvxemroxc nhỏvgdylqva đvkunãrfxhkvxem đvkunqryd chuẩykzmn bịplmy cho buổxvbgi hẹdyztn hòhagf đvkundbnku tiêvkunn củtdsra hắgiagn.

Nhưugegng bâztfty giờykzm đvkunãrfxhkvxe bảqmhfy giờykzmugegwjeti, côlqva ngồacgvi trưugegkmfgc bàkvxen ăapsrn chờykzm đvkunếznaen tájhqgm giờykzm, chíapmtn giờykzm, mưugegykzmi giờykzm... Cơuyiom đvkunãrfxh nguộqewgi, côlqva lạcmnoi hâztftm tớkmfgi hâztftm lui khôlqvang biếznaet bao nhiêvkunu lầdbnkn, còhagfn hắgiagn lạcmnoi chưugega vềugag nhàkvxe.

Nghĩajio đvkunếznaen đvkunâztfty, Tầdbnkn Chỉlgcb Áuyioi nhẹdyzt nhàkvxeng dụzwtki con mắgiagt chua xócrmbt, quay đvkundbnku nhìatvnn đvkunacgvng hồacgv trêvkunn tưugegykzmng.

ugegykzmi giờykzm bốvrwin mưugegơuyioi ba phúmroxt.


crmb thểqrydkvxe hắgiagn đvkunang bậugagn, cócrmb thểqryd chờykzm chúmroxt nữlqvaa hắgiagn sẽrfxh trởcmno lạcmnoi.

Tầdbnkn Chỉlgcb Áuyioi thấatdiy thứkvxec ăapsrn trêvkunn bàkvxen lạcmnoi nguộqewgi, côlqva lạcmnoi hâztftm lạcmnoi lầdbnkn nữlqvaa, hâztftm đvkunếznaen nỗgmzdi thứkvxec ăapsrn khôlqvang còhagfn mùkvxei vịplmy nhưugeg ban đvkundbnku, kiêvkunn trìatvn, yêvkunn lặkokbng chờykzm đvkunkzqji hắgiagn.

Thờykzmi gian vôlqva tri vôlqva giájhqgc trôlqvai, cũlxjgng đvkunãrfxh đvkunếznaen 11 giờykzm.

Cốvrwiugeg Sinh còhagfn chưugega vềugag, thậugagm chíapmtlxjgng khôlqvang gọfnzzi đvkuniệfnzzn thoạcmnoi.

Hắgiagn hẹdyztn vớkmfgi côlqva tốvrwii nàkvxey màkvxe? Côlqvacrmbvkunn gọfnzzi đvkuniệfnzzn thoạcmnoi cho hắgiagn hỏvgdyi mộqewgt câztftu khôlqvang?

Tầdbnkn Chỉlgcb Áuyioi nghĩajio, liềugagn gọfnzzi đvkuniệfnzzn thoạcmnoi cho Cốvrwiugeg Sinh.

“Xin lỗgmzdi, sốvrwi đvkuniệfnzzn thoạcmnoi quýuyio khájhqgch vừevgaa gọfnzzi hiệfnzzn khôlqvang liêvkunn lạcmnoc đvkunưugegkzqjc.”

Nghe thấatdiy trảqmhf lờykzmi nhưugeg vậugagy, Tầdbnkn Chỉlgcb Áuyioi cảqmhfm thấatdiy mấatdit májhqgt đvkunqryd đvkuniệfnzzn thoạcmnoi xuốvrwing.

Khôlqvang chừevgang đvkuniệfnzzn thoạcmnoi hếznaet pin rồacgvi thìatvn phảqmhfi, đvkunkzqji thêvkunm mộqewgt chúmroxt vậugagy, côlqva đvkunãrfxh đvkunkzqji đvkunưugegkzqjc hắgiagn lâztftu nhưugeg vậugagy, chẳugegng lẽrfxhhagfn mộqewgt chúmroxt nữlqvaa côlqvalxjgng khôlqvang chờykzm đvkunưugegkzqjc?

mroxc 12 giờykzm đvkunêvkunm, trong phòhagfng khájhqgch tràkvxen ngậugagp tiếznaeng đvkunacgvng hồacgvjhqgo giờykzm.

kvxe hắgiagn hẹdyztn côlqvakvxe, hắgiagn thẳugegng thắgiagn đvkunacgvng ýuyiokvxe, sao giờykzmkvxey còhagfn chưugega vềugag? Lạcmnoi lỡwjet hẹdyztn vớkmfgi côlqva lầdbnkn nữlqvaa sao?

TayTầdbnkn Chỉlgcb Áuyioi nhịplmyn khôlqvang đvkunưugegkzqjc nắgiagm thàkvxenh quyềugagn, từevga từevga lạcmnoi tăapsrng lựmczpc.

mroxc 12 giờykzmugegwjeti, Tầdbnkn Chỉlgcb Áuyioi lạcmnoi cầdbnkm đvkuniệfnzzn thoạcmnoi di đvkunqewgng lêvkunn, lạcmnoi gọfnzzi cho Cốvrwiugeg Sinh mộqewgt lầdbnkn nữlqvaa, lạcmnoi khôlqvang mởcmnojhqgy, sắgiagc mặkokbt củtdsra côlqva dầdbnkn trởcmnovkunn trắgiagng xájhqgm.


evgakvxeng cájhqgch đvkunâztfty mấatdiy tiếznaeng đvkunacgvng hồacgvlqva rấatdit đvkunócrmbi, nhưugegng bâztfty giờykzm mộqewgt chúmroxt khẩykzmu vịplmylxjgng khôlqvang cócrmb.

lqvacrmbt cho mìatvnnh mộqewgt ly nưugegkmfgc, uốvrwing hếznaet nửkmfga ly, cũlxjgng uốvrwing khôlqvang trôlqvai, sau đvkunócrmblqva nhìatvnn ghếznae ngồacgvi lúmroxc trưugegkmfgc Cốvrwiugeg Sinh vẫytagn hay ngồacgvi trêvkunn đvkunócrmb ăapsrn cơuyiom, vìatvn tẻmeam nhạcmnot màkvxelqva lạcmnoi dùkvxeng thờykzmi gian phảqmhfi chờykzm đvkunkzqji kia đvkunqrydugegcmnong tưugegkzqjng xem hắgiagn trởcmno vềugag sẽrfxh nhưugeg thếznaekvxeo.

wjeto tưugegcmnong đvkunãrfxh đvkunếznaen phầdbnkn cuốvrwii, cũlxjgng đvkunãrfxhkvxe ba giờykzmjhqgng, bêvkunn ngoàkvxei biệfnzzt thựmczp vẫytagn yêvkunn lặkokbng, khôlqvang cócrmb bấatdit kìatvn đvkunqewgng tĩajionh nàkvxeo.

Tầdbnkn Chỉlgcb Áuyioi khôlqvang hềugag buồacgvn ngủtdsr chúmroxt nàkvxeo, dùkvxeng ngócrmbn tay nhúmroxng vàkvxeo nưugegkmfgc, viếznaet chữlqvavkunn bàkvxen.

“Cốvrwiugeg Sinh, sao anh còhagfn chưugega vềugag nhàkvxe?”

“Cốvrwiugeg Sinh, em đvkunang chờykzm anh vềugag nha.”

“Cốvrwiugeg Sinh, nếznaeu anh còhagfn khôlqvang vềugag, sau nàkvxey cócrmb thểqryd sẽrfxh khôlqvang nhìatvnn thấatdiy em nữlqvaa đvkunâztftu.”

“Cốvrwiugeg Sinh, đvkunưugegkzqjc rồacgvi, em thừevgaa nhậugagn, làkvxe em muốvrwin nhìatvnn thấatdiy anh.”

Viếznaet viếznaet, viềugagn mắgiagt Tầdbnkn Chỉlgcb Áuyioi liềugagn trởcmnovkunn hồacgvng, côlqva nỗgmzd lựmczpc cốvrwi gắgiagng cưugegykzmi, liềugagn nằhgcqm nhoàkvxei trêvkunn bàkvxen phájhqgt ngốvrwic.

Sắgiagc trờykzmi tốvrwii đvkunen bêvkunn ngoàkvxei cũlxjgng bắgiagt đvkundbnku tờykzm mờykzmjhqgng, sau đvkunócrmblqva mớkmfgi ýuyio thứkvxec đvkunưugegkzqjc, côlqva đvkunãrfxh thứkvxec chờykzm hắgiagn suốvrwit đvkunêvkunm.

Hắgiagn sẽrfxh khôlqvang vềugag sao?

Tầdbnkn Chỉlgcb Áuyioi khẽrfxh thởcmnokvxei, đvkunkvxeng lêvkunn, vừevgaa mớkmfgi chuẩykzmn bịplmy dọfnzzn dẹdyztp cơuyiom trêvkunn bàkvxen, liềugagn nghe thấatdiy tiếznaeng còhagfi xe bêvkunn ngoàkvxei biệfnzzt thựmczp.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.