Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 356 : Chỉ nguyện có khởi đầu, không kết thúc (6)

    trước sau   
fqgnn hìbosjnh đenkeiệwmxqn thoạglmii názjkvt vụvmnpn vôiqhhodqzng thêrecy thảyhuvm, lúzznkc đenketzatu ngóvzqmn tay lưwtmtiqhht qua liềwmxqn đenkeâfcapm cho ngưwtmtvutfi sờvutf nhóvzqmi mộlsngt chúzznkt.

Cốpuwmwtmt Sinh giốpuwmng nhưwtmt khôiqhhng cảyhuvm thấwxeoy đenkeau vậlavzy, hắtkrln nhậlavzp sázjkvu chữkete sốpuwm mởhwyi khóvzqma màfqgnn hìbosjnh, lạglmii vàfqgno WeChat, mởhwyi lạglmii đenkeoạglmin video củjcgya Ngôiqhh Hạglmio đenkeãldfg gửglmii.

Hắtkrln xem lạglmii tấwxeot cảyhuv mộlsngt lầtzatn, trong phòodqzng làfqgnm việwmxqc, lạglmii vang vọgmqdng tấwxeot cảyhuv nhữketeng câfcapu nóvzqmi kia củjcgya Lưwtmtơhtlzng Đrbqklavzu Khấwxeou.

Sau mộlsngt lúzznkc, hắtkrln khôiqhhng cầtzatn nhìbosjn video nữketea, nhắtkrlm mắtkrlt cũejxpng cóvzqm thểpaoibosjnh dung ra đenkelsngng tázjkvc tiếjltvp theo củjcgya côiqhh sẽprtx nhưwtmt thếjltvfqgno, biểpaoiu hiệwmxqn, lờvutfi nóvzqmi ra sao.

Hắtkrln cũejxpng khôiqhhng biếjltvt rốpuwmt cuộlsngc mìbosjnh đenkeãldfg nhìbosjn bao nhiêrecyu lầtzatn, mãldfgi đenkeếjltvn khi đenkeiệwmxqn thoạglmii khôiqhhng còodqzn pin tựejxp đenkelsngng tắtkrlt nguồieden, bêrecyn tai củjcgya hắtkrln vẫyiiln phảyhuvng phấwxeot nhưwtmt nghe phảyhuvi ma chúzznk nguyềwmxqn rủjcgya, bêrecyn tai toàfqgnn làfqgn âfcapm thanh củjcgya côiqhh.

“Chẳbxzlng tạglmii sao cảyhuv, bởhwyii vìbosj tớiqhh khôiqhhng thírjpich hắtkrln.”


“Chírjpinh xázjkvc màfqgnvzqmi khi hắtkrln chạglmim vàfqgno ngưwtmtvutfi tớiqhh, tớiqhh thấwxeoy rấwxeot cházjkvn ghéjuyut.”

“Tớiqhh khôiqhhng muốpuwmn Cốpuwmwtmt Sinh, màfqgnfqgn vịqmsn trírjpi Cốpuwm phu nhâfcapn.”

“Tớiqhh mong anh ta írjpit vềwmxq nhàfqgn mộlsngt chúzznkt, írjpit gặhqcwp, ta mớiqhhi cóvzqm thểpaoi ung dung vui vẻvmnp, tớiqhh khôiqhhng cầtzatn phảyhuvi giảyhuv vờvutf nhưwtmt thâfcapm tìbosjnh, nghe lờvutfi, hiểpaoiu chuyệwmxqn gìbosj hếjltvt… Cậlavzu biếjltvt khôiqhhng? Rấwxeot mệwmxqt đenkeóvzqm. Cóvzqm đenkeiềwmxqu vìbosj sựejxp nghiệwmxqp củjcgya tớiqhh, tớiqhhejxpng phảyhuvi chiềwmxqu theo ýjpte hắtkrln, dùodqz sao đenkepuwmi vớiqhhi tớiqhhfqgnvzqmi, hắtkrln cũejxpng làfqgn mộlsngt quâfcapn cờvutf tốpuwmt…”

Cốpuwmwtmt Sinh bỗvxxfng cưwtmtvutfi lớiqhhn ha ha ra tiếjltvng, bêrecyn tai hắtkrln liềwmxqn vang lêrecyn câfcapu nóvzqmi hoàfqgnn toàfqgnn chắtkrlc chắtkrln kia: “Tớiqhh khôiqhhng muốpuwmn mang thai đenkegxbga con củjcgya hắtkrln.”

Tớiqhh khôiqhhng muốpuwmn mang thai đenkegxbga con củjcgya hắtkrln.

Tớiqhh khôiqhhng muốpuwmn mang thai đenkegxbga con củjcgya hắtkrln…

Cốpuwmwtmt Sinh giốpuwmng nhưwtmt mộlsngt con thúzznk pházjkvt rồiede, đenkelsngt nhiêrecyn giơhtlz châfcapn lêrecyn đenkeglmip chiếjltvc ghếjltv sofa cázjkvch đenkeóvzqm khôiqhhng xa, sau đenkeóvzqm bắtkrlt lấwxeoy mộlsngt chiếjltvc đenkeèfdpbn bàfqgnn néjuyum từulxx trêrecyn bàfqgnn làfqgnm việwmxqc xuốpuwmng đenkewxeot.

Đrbqkázjkvng giázjkv, khôiqhhng đenkeázjkvng giázjkv, quan trọgmqdng, khôiqhhng quan trọgmqdng, chỉulxx cầtzatn hắtkrln quơhtlz tớiqhhi, tấwxeot cảyhuv mọgmqdi thứgxbg đenkewmxqu khôiqhhng may mắtkrln trong phúzznkt chốpuwmc trởhwyirecyn vỡfcap vụvmnpn.

Nhữketeng tiếjltvng vang ầtzatm ầtzatm duy trìbosj khoảyhuvng nửglmia tiếjltvng đenkeiedeng hồiede, Cốpuwmwtmt Sinh mớiqhhi thởhwyi hổuuzzn hểpaoin phìbosj phòodqz rồiedei dừulxxng lạglmii.

eytkn phòodqzng xa hoa sạglmich sẽprtx ban đenketzatu trởhwyirecyn tơhtlzi tảyhuv, laptop rơhtlzi xuốpuwmng châfcapn củjcgya hắtkrln, biếjltvn thàfqgnnh hai nửglmia, đenkeiệwmxqn thoạglmii bàfqgnn chia năeytkm sẽprtx bảyhuvy, ốpuwmng nghe may mắtkrln bay đenkeếjltvn cửglmia phòodqzng nghỉulxx.

Cốpuwmwtmt Sinh giốpuwmng nhưwtmt đenkeãldfg tiêrecyu hao hếjltvt toàfqgnn bộlsng sứgxbgc lựejxpc, lui vềwmxq phírjpia sau hai bưwtmtiqhhc, tựejxpa trêrecyn bứgxbgc tưwtmtvutfng trắtkrlng toázjkvt, sờvutfbosjm thuốpuwmc lázjkv, mộlsngt khoảyhuvng thờvutfi gian dàfqgni khôiqhhng húzznkt. Hắtkrln bịqmsn sặhqcwc đenkeếjltvn ho cong ngưwtmtvutfi.

Khi hắtkrln sặhqcwc sụvmnpa nhấwxeot, cửglmia phòodqzng lạglmii lầtzatn nữketea bịqmsn thưwtmtjpte mởhwyi ra, thưwtmtjpte biếjltvt tâfcapm trạglming củjcgya hắtkrln khôiqhhng tốpuwmt nêrecyn khôiqhhng dázjkvm tiếjltvn vàfqgno, chỉulxx đenkegxbgng ởhwyi cửglmia hỏodqzi: “Cốpuwm tổuuzzng, anh cóvzqm sao khôiqhhng?”

Cốpuwmwtmt Sinh rázjkvng dừulxxng ho, nhìbosjn ra cửglmia, sau đenkeóvzqm pházjkvt hiệwmxqn âfcapm thanh củjcgya mìbosjnh khàfqgnn khàfqgnn rấwxeot kỳwudf cụvmnpc: “Cóvzqm chuyệwmxqn gìbosj khôiqhhng?”

“Ngưwtmtvutfi bêrecyn côiqhhng ty Lâfcapm thịqmsn đenkeãldfg tớiqhhi.” Sau khi thưwtmtjptezjkvo cázjkvo xong, lạglmii nóvzqmi tiếjltvp: “Tôiqhhi sẽprtx đenkepaoi phóvzqm tổuuzzng tiếjltvp họgmqd, nóvzqmi anh cóvzqm chúzznkt chuyệwmxqn phảyhuvi đenkei ra ngoàfqgni.”

“Ừbxzl” Cốpuwmwtmt Sinh đenkeázjkvp mộlsngt tiếjltvng, húzznkt mạglminh mộlsngt hơhtlzi, thởhwyi ra mộlsngt vòodqzng khóvzqmi, hắtkrln bỗvxxfng nhiêrecyn nhớiqhh tớiqhhi chuyệwmxqn gìbosj, lạglmii hôiqhh: “Chờvutf chúzznkt.”

“Cốpuwm tổuuzzng, còodqzn chuyệwmxqn gìbosj sao?”

“Côiqhh gọgmqdi đenkeiệwmxqn thoạglmii cho Lụvmnpc Bázjkvn Thàfqgnnh, nóvzqmi cho hắtkrln biếjltvt nhữketeng chuyệwmxqn tôiqhhi nhờvutf hắtkrln làfqgnm lúzznkc nãldfgy, bâfcapy giờvutf khôiqhhng cầtzatn phảyhuvi làfqgnm nữketea.”

Thưwtmtjpteodqzodqzodqz khôiqhhng biếjltvt cóvzqm chuyệwmxqn gìbosj nhưwtmtng cũejxpng khôiqhhng dázjkvm hỏodqzi, chỉulxx ngoan ngoãldfgn trảyhuv lờvutfi: “Vâfcapng.”

Cốpuwmwtmt Sinh khôiqhhng nóvzqmi nữketea, dựejxpa vàfqgno vázjkvch tưwtmtvutfng ngâfcapy ngốpuwmc mộlsngt lúzznkc, sau đenkeóvzqm mớiqhhi quay đenketzatu nhìbosjn chírjpinh mìbosjnh qua nhữketeng mảyhuvnh kírjpinh vỡfcap vụvmnpn, thấwxeoy đenkeôiqhhi mắtkrlt củjcgya mìbosjnh đenkeãldfg trởhwyirecyn đenkeodqz chóvzqmt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.