Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 650 : Đánh một trận vì nhị thập (10)

    trước sau   
Editor: VẠbeslN HOA PHI VŨasxm

“Nếmkmsu khôbiwung lừpfqfa, làeqrfm sao em cóceno thểxcvm lấwtcmy đmcupưngmgbeslc nhiềednqu chỗlpdx tốpfqft trêdbqln ngưngmguggni anh ta nhưngmg vậwtcmy? Anh cứsfjwdbqln tâcenom đmcupi, kểxcvm từpfqf sau khi em biếmkmst anh ta vôbiwunvfing, em cảvgdhm thấwtcmy yêdbqlu thíhjjmch củgaxfa mìmzojnh vớmzksi anh ta lậwtcmp tứsfjwc biếmkmsn mấwtcmt. Nhữktqjng lúdezpc gặcenop anh ta, em đmcupednqu thấwtcmy ghêdbql tởvgdhm...... Tócenom lạfnhsi em cảvgdhm thấwtcmy giốpfqfng nhưngmgmzojnh gặcenop đmcupưngmgbeslc têdbqln tháqctji giáqctjm vậwtcmy, chỉqtrreqrf, cũwenlng chẳmoodng còjealn cáqctjch nàeqrfo, anh ta cóceno rấwtcmt nhiềednqu chỗlpdxceno thểxcvm lợbesli dụorfsng, cho nêdbqln vẫfnhsn cốpfqf nhẫfnhsn nhịgedrn mộieyft chúdezpt.”

Sau khi nócenoi xong lờuggni cuốpfqfi cùuggnng, giọdhgbng đmcupiệqtrru củgaxfa Tôbiwu Kiềednqu Kiềednqu cứsfjw nhưngmgmzojnh phảvgdhi chịgedru uấwtcmt ứsfjwc lớmzksn vậwtcmy.

Trong tríhjjm nhớmzks Cốpfqf Lan San, làeqrfm sao Thịgedrnh Thếmkmsceno thểxcvm bịgedr ngưngmguggni sỉqtrr nhụorfsc ởvgdh sau lưngmgng nhưngmg vậwtcmy?

cenoy giờuggnbiwu hiểxcvmu rõhlju Thịgedrnh Thếmkmseqrfbiwu Kiềednqu Kiềednqu khôbiwung cóceno quan hệqtrr nhưngmg trong tưngmgvgdhng tưngmgbeslng củgaxfa mìmzojnh, cóceno chúdezpt vui mừpfqfng, nhưngmgng nhiềednqu hơoimrn làeqrf tứsfjwc giậwtcmn. Tứsfjwc giậwtcmn Tôbiwu Kiềednqu Kiềednqu nhưngmg thếmkmseqrfy màeqrf khôbiwung biếmkmst xấwtcmu hổbmgdcenoi xấwtcmu Thịgedrnh Thếmkms nhưngmg vậwtcmy!

Cốpfqf Lan San càeqrfng nghĩmouu, càeqrfng khóceno kiềednqm chếmkms sựnvnr tứsfjwc giậwtcmn trong lòjealng!


So vớmzksi việqtrrc ngưngmguggni kháqctjc đmcupsfjwng trưngmgmzksc mặcenot mắdfring Cốpfqf Lan San côbiwu, còjealn tứsfjwc giậwtcmn rấwtcmt nhiềednqu!

nvfim đmcupócenovgdh trong trưngmguggnng họdhgbc, Nhịgedr Thậwtcmp đmcupáqctjnh nhau vớmzksi ngưngmguggni kháqctjc, suy nghĩmouu đmcupmzksu tiêdbqln xuấwtcmt hiệqtrrn trong đmcupmzksu côbiwu chíhjjmnh làeqrf giơoimr gậwtcmy đmcupáqctjnh cùuggnng Nhịgedr Thậwtcmp.

cenoy giờuggn suy nghĩmouuwenlng giốpfqfng nhưngmg đmcupúdezpc nănvfim đmcupóceno!

biwuceno thểxcvm mắdfring Nhịgedr Thậwtcmp, hung dữktqj vớmzksi Nhịgedr Thậwtcmp, đmcupáqctjnh Nhịgedr Thậwtcmp, nhưngmgng khôbiwung thểxcvm chấwtcmp nhậwtcmn nhữktqjng ngưngmguggni kháqctjc làeqrfm chuyệqtrrn nhưngmg vậwtcmy vớmzksi Nhịgedr Thậwtcmp!

Ngựnvnrc Cốpfqf Lan San phậwtcmp phồpzsmng.

Tay củgaxfa côbiwu hung hănvfing siếmkmst thàeqrfnh quảvgdh đmcupwtcmm, cốpfqf gắdfring kiềednqm chếmkms lửnvnra giậwtcmn trong tim mìmzojnh.

Nhưngmgng cănvfin bảvgdhn làeqrfbiwu Kiềednqu Kiềednqu chẳmoodng biếmkmst gìmzoj vềednq sựnvnr tồpzsmn tạfnhsi củgaxfa Cốpfqf Lan San, côbiwu ta vàeqrf ngưngmguggni đmcupàeqrfn ôbiwung kia vẫfnhsn thâcenon mậwtcmt nhưngmgwenl, lúdezpc thìmzojbiwun lúdezpc lạfnhsi lặcenong yêdbqln, nếmkmsu khôbiwung quấwtcmn quit lẫfnhsn nhau thìmzoj lạfnhsi cùuggnng ngưngmguggni đmcupàeqrfn ôbiwung kia kẻsipangmgmzksng ngưngmguggni họdhgba nócenoi xấwtcmu Thịgedrnh Thếmkms.

“Nếmkmsu làeqrf ngàeqrfi Thịgedrnh biếmkmst suy nghĩmouu nhưngmg vậwtcmy trong lòjealng em, khôbiwung biếmkmst anh ta sẽpfqf tứsfjwc giậwtcmn bao nhiêdbqlu!”

“Ha ha...... Làeqrfm sao anh ta cóceno thểxcvm biếmkmst, chẳmoodng lẽpfqf anh sẽpfqfcenoi cho anh ta biếmkmst sao?”

“Chắdfric chắdfrin anh khôbiwung nócenoi...... Nhưngmgng màeqrf em nócenoi anh ta vôbiwunvfing, chẳmoodng nhẽpfqf anh ta thíhjjmch đmcupàeqrfn ôbiwung?”

“Rấwtcmt cóceno thểxcvm nha.” Tôbiwu Kiềednqu Kiềednqu cưngmguggni khìmzoj khìmzoj hai tiếmkmsng: “Mặcenoc kệqtrr anh ta thíhjjmch đmcupàeqrfn ôbiwung hay khôbiwung làeqrfm đmcupưngmgbeslc chuyệqtrrn kia, đmcupednqu chẳmoodng liêdbqln quan đmcupếmkmsn em. Điyzppfqfi vớmzksi em màeqrfcenoi, anh ta chíhjjmnh làeqrf mộieyft gốpfqfc câcenoy háqctji ra tiềednqn, em chỉqtrr muốpfqfn cứsfjw giảvgdh vờuggnceno đmcupiềednqu mờuggn áqctjm vớmzksi anh ta, nhưngmg vậwtcmy nhữktqjng ai tôbiwun trọdhgbng anh ta, sẽpfqfqctjn cho em chúdezpt mặcenot mũwenli......”

biwu Kiềednqu Kiềednqu còjealn chưngmga nócenoi hếmkmst, lậwtcmp tứsfjwc Cốpfqf Lan San đmcupsfjwng dậwtcmy khỏncsmi chỗlpdx ngồpzsmi, cầmzksm theo cốpfqfc càeqrf phêdbql trêdbqln bàeqrfn củgaxfa mìmzojnh, khôbiwung nghĩmouumzojeqrf xoay ngưngmguggni, trúdezpt xuốpfqfng đmcupmzksu Tôbiwu Kiềednqu Kiềednqu.

biwu Kiềednqu Kiềednqu liếmkmsc mắdfrit đmcupưngmga tìmzojnh đmcupmzksy thâcenon mậwtcmt vớmzksi ngưngmguggni đmcupàeqrfn ôbiwung kia, vốpfqfn cũwenlng khôbiwung cóceno chúdezp ýtvqj tớmzksi sựnvnr tồpzsmn tạfnhsi củgaxfa Cốpfqf Lan San côbiwu ta nócenoi rấwtcmt hănvfing háqctji, còjealn từpfqf từpfqfngmgvgdhng thụorfs cảvgdhm giáqctjc kíhjjmch thíhjjmch màeqrf ngưngmguggni đmcupàeqrfn ôbiwung kia hôbiwun cổbmgdmzojnh, cũwenlng cảvgdhm thấwtcmy cócenomzoj đmcupóceno dinh díhjjmnh sềednqnh sệqtrrch từpfqf trêdbqln đmcupqtrrnh đmcupmzksu mìmzojnh rơoimri xuốpfqfng.

biwu Kiềednqu Kiềednqu vàeqrf ngưngmguggni đmcupàeqrfn ôbiwung kia đmcupednqu bịgedr đmcupbmgdeqrfo ngưngmguggni, hai ngưngmguggni lậwtcmp tứsfjwc đmcuphljuy đmcuppfqfi phưngmgơoimrng ra, vộieyfi vàeqrfng rúdezpt khănvfin giấwtcmy, rốpfqfi ríhjjmt lau chùuggni.

“Rốpfqft cuộieyfc làeqrf chuyệqtrrn gìmzoj xảvgdhy ra!” Tôbiwu Kiềednqu Kiềednqu tứsfjwc giậwtcmn ngẩhljung đmcupmzksu lêdbqln, nhìmzojn sang phíhjjma Cốpfqf Lan San, sau đmcupócenobiwu ta liềednqn trợbesln to hai mắdfrit, kinh ngạfnhsc hơoimrn nửnvnra buổbmgdi, mớmzksi cắdfrin rănvfing nghiếmkmsn lợbesli cựnvnrc kỳsipa giậwtcmt mìmzojnh nócenoi: “Làeqrfbiwu?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.